-
Hãy tưởng tượng một cảnh sát cho 10 nhân chứng xếp hàng
-
hỏi nhận diện một tội phạm ngân hàng họ nhìn lướt
qua khi hắn đang thoát khỏi hiện trường vụ án.
-
Nếu sáu người chọn cùng một người,
-
có khả năng cao đó là người tội phạm thật,
-
và nếu cả mười người cùng có một lựa chọn,
-
bạn có thể nghĩ kết quả chắc chắn đúng,
-
nhưng bạn sẽ sai.
-
Đối với đa số chúng ta, điều này nghe có vẻ khá lạ.
-
Sau cùng thì hầu hết xã hội chúng ta dựa vào đa số phiếu bầu và sự nhất trí
-
trong chính trị,
-
kinh doanh,
-
hay trong giải trí.
-
Vì vậy, việc nghĩ rằng có nhiều sự đồng tình là
một việc tốt là điều tự nhiên.
-
Và đến một mức nào đó, nó thường là như vậy.
-
Nhưng thỉnh thoảng, khi bạn càng đến gần hơn với sự nhất quán,
-
kết quả sẽ càng trở nên không đáng tin.
-
Đây được gọi là nghịch lí của sự nhất trí.
-
Chìa khóa để hiểu được cái nghịch lí
hiển nhiên này
-
nằm ở việc xem xét mức độ chung của sự bất định
-
liên quan đến trường hợp bạn đang giải quyết.
-
Ví dụ, nếu chúng ta hỏi những nhân chứng
nhận diện quả táo trong hàng này,
-
chúng ta sẽ không ngạc nhiên bởi một sự nhận định
đồng nhất.
-
Nhưng trong những trường hợp mà chúng ta mong chờ nhận được phương sai,
-
chúng ta cũng mong nhận được nhiều
phân phối xác suất khác nhau.
-
Nếu bạn thảy một đồng xu 100 lần,
-
bạn sẽ mong chờ nhận được 50% mặt ngửa.
-
Nhưng nếu kết quả của bạn bắt đầu tiến đến 100% mặt ngửa,
-
bạn sẽ nghi rằng có một điều gì đó sai,
-
không phải với việc thảy của bạn,
-
mà là với chính đồng xu đó.
-
Tất nhiên, việc nhận dạng nghi phạm
không ngẫu nhiên như việc thảy đồng xu,
-
nhưng nó cũng không rõ ràng hơn việc chỉ ra
táo và chuối.
-
Thực tế, một công trình nghiên cứu năm 1994
chỉ ra rằng đến 48% những nhân chứng
-
thường chọn sai người trong hàng,
-
ngay cả khi rất nhiều người tin vào sự lựa chọn của họ.
-
Trí nhớ dựa vào những cái nhìn thoáng qua
có thể không đáng tin,
-
và chúng ta thường đánh giá cao sự chính xác
của bản thân.
-
Biết vậy,
-
một sự nhận định nhất quán trông có vẻ
không hẳn là một tội,
-
và giống hơn là sai số hệ thống,
-
hoặc do thành kiến của những người
trong hàng.
-
Và sai số hệ thống không chỉ xuất hiện
trong sự đánh giá của con người.
-
Từ 1993-2008,
-
mẫu ADN giống nhau của cùng một người phụ nữ được tìm thấy ở rất nhiều hiện trường vụ án khắp Châu Âu,
-
buộc tội một kẻ giết người hay lảng tránh được gọi là Bóng ma của Heilbronn.
-
Nhưng bằng chứng ADN quá giống nhau chính xác là vì nó đã sai.
-
Hóa ra là bông gạc sử dụng trong việc
thu thập các mẫu ADN
-
đã vô tình bị làm bẩn bởi một người phụ nữ
làm trong nhà máy sản xuất bông gạc.
-
Trong một số trường hợp khác, sai số hệ thống
xảy ra vì sự cố ý gian lận,
-
như trong trường hợp bầu cử tổng thống
tổ chức bởi Saddam Hussein năm 2002,
-
trong đó có 100% số người bầu với
100% phiếu bầu giả định
-
cho một nhiệm kì 7 năm nữa.
-
Khi bạn nhìn nó ở khía cạnh này,
-
sự nghịch lí của sự nhất quán thật ra
không hoàn toàn là nghịch lí.
-
Sự đồng tình nhất trí theo lí thuyết thì vẫn lí tưởng,
-
đặc biệt trong những trường hợp mà bạn mong chờ nhận được ít sự biến động và bất định
-
nhưng trong thực hành,
-
việc đạt được nó trong những trường hợp mà
sự nhất trí hoàn toàn là không có khả năng xảy ra
-
sẽ báo cho chúng ta rằng có một yếu tố tiềm ẩn
đang ảnh hưởng đến hệ thống.
-
Mặc dù chúng ta cố đạt được sự hài hòa và nhất quán,
-
trong nhiều trường hợp, sự sai sót và sự không đồng tình
nên được liệu trước.
-
Và nếu một kết quả quá hoàn hảo để
trở thành sự thật,
-
nó có thể là như vậy.