Return to Video

Bài thơ tình về những con số nguyên tố cô đơn

  • 0:01 - 0:04
    Tên tôi là Harry Baker.
    Harry Baker là tên tôi.
  • 0:04 - 0:09
    Nếu bạn cũng tên là Harry Baker
    thì chúng ta cùng tên rồi đấy.
  • 0:09 - 0:10
    (Cười lớn)
  • 0:10 - 0:12
    Vừa rồi là một màn giới thiệu ngắn.
  • 0:13 - 0:14
    Vâng, tôi là Harry.
  • 0:14 - 0:17
    Tôi nghiên cứu toán học. Tôi sáng tác thơ.
  • 0:17 - 0:21
    Vì thế tôi nghĩ mình nên bắt đầu
    bằng một bài thơ tình về các số nguyên tố.
  • 0:21 - 0:23
    (Cười lớn)
  • 0:24 - 0:26
    Bài thơ mang tên "59".
  • 0:26 - 0:29
    Tôi định đặt tên nó là
    "Phút yêu đương của số nguyên tố".
  • 0:29 - 0:31
    Phản ứng đó là lý do tôi quyết định thôi.
  • 0:31 - 0:33
    (Cười lớn)
  • 0:33 - 0:35
    Nên sau đây là bài "59".
  • 0:37 - 0:39
    59 thức dậy và cáu gắt.
  • 0:39 - 0:42
    Nhận ra tóc mình bị lệch qua một bên.
  • 0:42 - 0:46
    Và trong phút chốc anh hiểu ra
    đó là do cách anh ta ngủ đêm qua.
  • 0:46 - 0:48
    Anh đi tìm quần áo và ăn vận chỉnh chu.
  • 0:48 - 0:51
    Anh không cưỡng lại được
    mà nhìn vào gương và tự thấy ấn tượng
  • 0:51 - 0:53
    Bởi dáng người thô cứng
    nhưng quần áo lại phóng khoáng.
  • 0:53 - 0:57
    Liếc nhìn ra cửa sổ,
    anh thấy một cảnh tượng tuyệt vời
  • 0:57 - 0:58
    là nàng 60 ở bên kia đường.
  • 0:58 - 1:00
    Và 60 trông thật xinh đẹp.
  • 1:00 - 1:03
    Với đường nét tròn trịa,
    khoác lên mình bộ cánh trang nhã.
  • 1:03 - 1:05
    Không bao giờ thô lỗ hay cộc cằn.
  • 1:05 - 1:08
    Hoàn hảo, vẫn đúng giờ như mọi khi,
    chính xác hơn cả trái banh bi-da.
  • 1:08 - 1:10
    nhưng lại thích tỏ ra
    lạnh lùng và điềm tĩnh.
  • 1:10 - 1:13
    59 muốn nói với cô rằng
    anh biết loài hoa cô thích.
  • 1:13 - 1:16
    Anh nghĩ về cô mỗi giây,
    mỗi phút, mỗi giờ.
  • 1:16 - 1:19
    Nhưng anh biết mọi thứ
    sẽ chẳng đi đến đâu.
  • 1:19 - 1:21
    Vì dù nàng ở ngày bên kia đường
  • 1:21 - 1:22
    nhưng họ ở hai thế giới khác
  • 1:22 - 1:25
    Dù cho 59 ngưỡng mộ
    vẻ ngoài đầy đặn tuyệt vời của 60,
  • 1:25 - 1:30
    60 lại nghĩ 59 thật kì cục.
    (Cười lớn)
  • 1:32 - 1:36
    Một trong những bộ phim ưa thích của anh
    là "101 chú chó đốm".
  • 1:36 - 1:39
    Còn cô lại thích phần 2 hơn.
  • 1:39 - 1:42
    Anh lãng mạn tưởng tượng rằng
    họ là Ngưu Lang Chức Nữ
  • 1:42 - 1:45
    Họ có thể vượt mọi rào cản vì họ có nhau.
  • 1:45 - 1:48
    Cô thì giữ quan niệm khắt khe
    do ảnh hưởng từ người mẹ, rằng
  • 1:48 - 1:50
    Khác biệt thì không thể ngang hàng.
  • 1:50 - 1:52
    Và lúc anh cảm thấy ngu ngốc và khờ dại
  • 1:52 - 1:55
    Vì đã cố yêu một cô gái
    bị chi phối bởi bà mẹ cổ hủ,
  • 1:55 - 1:57
    Anh nên cảm thấy nhẹ lòng
    bởi bài toán đơn giản.
  • 1:57 - 2:00
    Lấy 59 khỏi 60,
    thì bạn sẽ kiếm được ý trung nhân.
  • 2:00 - 2:02
    Chỉ sau hai tháng u sầu,
  • 2:02 - 2:05
    61 ngày sau, anh gặp được 61.
  • 2:05 - 2:07
    Anh mất chìa khóa
    còn bố mẹ thì vắng nhà.
  • 2:07 - 2:09
    Nên một ngày, sau giờ học
    anh vào một căn nhà
  • 2:09 - 2:12
    Với những con số bị lệch trên cửa.
  • 2:12 - 2:14
    Anh thắc mắc sao anh chưa từng
    tự giới thiệu trước đó,
  • 2:14 - 2:16
    Lúc cô mời anh vào,
    anh vô cùng ngạc nhiên.
  • 2:16 - 2:19
    61 rất giống 60, thậm chí còn đẹp hơn.
    (Cười lớn)
  • 2:19 - 2:23
    Cô ấy có đôi mắt đẹp hơn
    và nụ cười dễ gần,
  • 2:23 - 2:25
    Và giống anh, thô ráp,
    phong cách giản dị
  • 2:25 - 2:28
    Và giống anh, mọi thứ đều trong
    một đống lộn xộn,
  • 2:28 - 2:30
    Và giống anh, mẹ cô không phiền
    nếu bạn bè có ở lại chơi.
  • 2:30 - 2:32
    Và bởi vì cô giống anh, nên anh thích cô.
  • 2:32 - 2:35
    Anh nghĩ cô sẽ thích anh
    nếu cô biết anh rất giống cô.
  • 2:35 - 2:38
    Và lần này chuyện sẽ khác.
    Ý tôi là cô gái này rất khác biệt.
  • 2:38 - 2:41
    Nên anh lấy hết dũng cảm và hỏi tên của cô
  • 2:41 - 2:45
    Cô nói, "Em là 61."
    Anh cười toe toét, "Anh là 59."
  • 2:45 - 2:47
    Hôm nay anh đã có một
    khoảng thời gian tuyệt vời.
  • 2:47 - 2:50
    Vậy ngày mai em có muốn
    ghé qua chỗ anh không?
  • 2:50 - 2:50
    Cô đáp, "Vâng"
  • 2:50 - 2:53
    Cô thích nói chuyện
    với người cũng kỳ quặc như cô.
  • 2:53 - 2:55
    Cô đồng ý buổi hẹn hò không chính thức này
  • 2:55 - 2:57
    Cuối cùng anh chỉ
    sẵn sàng xong trước một phút
  • 2:57 - 2:59
    Nhưng điều đó không quan trọng
    bởi cô tới trễ một phút.
  • 2:59 - 3:02
    Và sau thời khắc đó là
    cuộc chuyện trò không ngừng.
  • 3:02 - 3:04
    Rằng họ yêu "Nhân tố bí ẩn",
    rằng họ có hai nhân tố,
  • 3:04 - 3:08
    Rằng điều đó không quan trọng,
    sự khác biệt khiến họ tốt hơn.
  • 3:08 - 3:11
    Khi đêm tan, họ biết rằng
    họ sinh ra là dành cho nhau.
  • 3:11 - 3:14
    Và một ngày cô nói về cô nàng 60 vênh váo.
  • 3:14 - 3:16
    Cô nhận ra 59 thoáng chút buồn.
  • 3:16 - 3:18
    Anh đỏ mặt kể rằng anh từng thích cổ
  • 3:18 - 3:21
    "Điều tuyệt vời nhất là
    chuyện đó đã đưa chúng ta đến với nhau.
  • 3:21 - 3:23
    61 thông minh chứ không hề ghen tuông.
  • 3:23 - 3:26
    Cô nhìn vào mắt anh và khẽ nói.
  • 3:26 - 3:31
    "Anh là 59, em là 61,
    cùng nhau chúng ta hơn gấp hai lần 60"
  • 3:31 - 3:34
    (Cười lớn)
  • 3:34 - 3:37
    Vào thời khắc đó, 59 đã khóc,
  • 3:37 - 3:39
    Anh rất vui khi đã có được
    người phụ nữ của đời anh.
  • 3:39 - 3:42
    Anh kể cho cô ý nghĩa
    của việc trở thành số nguyên tố
  • 3:42 - 3:44
    Rằng tim anh chỉ cho mình và
    một người nữa thôi,
  • 3:44 - 3:47
    Và cô là người anh muốn trao cả trái tim,
  • 3:47 - 3:50
    Cô nói cô cũng thấy vậy
    và giờ cô biết rằng phim chỉ nửa thật.
  • 3:50 - 3:53
    Vì đó không phải tình yêu thật sự,
    đó chỉ là tình yêu kiểu mẫu,
  • 3:53 - 3:56
    Để nói đến tình yêu thật sự,
    họ mới chính là ví dụ hoàn hảo.
  • 3:56 - 3:58
    Hoan hô.
  • 3:58 - 4:03
    (Vỗ tay)
  • 4:09 - 4:10
    Đó là bài thơ đầu tiên tôi viết
  • 4:10 - 4:15
    để dành cho đêm thơ về số nguyên tố.
  • 4:15 - 4:18
    và sau đó trở thành
    cuộc thi thơ về số nguyên tố.
  • 4:18 - 4:21
    Cuối cùng tôi trở thành
    người thắng cuộc thi thơ về số nguyên tố.
  • 4:21 - 4:25
    hay tôi còn thích gọi mình là
    bộ trưởng số nguyên tố. (Cười lớn)
  • 4:25 - 4:28
    Và đó là cách tôi phát hiện ra
    những cuộc đấu thơ,
  • 4:28 - 4:30
    và nếu bạn không biết đấu thơ là gì,
  • 4:30 - 4:32
    thì đấu thơ
    ra đời ở Mỹ 30 năm trước,
  • 4:32 - 4:35
    một cách để khiến mọi người
    tới các sự kiện thơ văn
  • 4:35 - 4:38
    là thêm từ "đấu".
  • 4:38 - 4:40
    (Cười lớn)
  • 4:40 - 4:43
    Mỗi thí sinh có ba phút để trình diễn
  • 4:43 - 4:45
    sau đó khán giả ngẫu nhiên
    sẽ giơ bảng điểm lên,
  • 4:45 - 4:48
    và thí sinh đó sẽ có một điểm số,
  • 4:48 - 4:49
    và điều này có ý là để
  • 4:49 - 4:52
    xóa bỏ rào cản
    giữa nhà thơ và khán giả
  • 4:52 - 4:55
    và kết nối
    với người nghe.
  • 4:55 - 4:57
    Và nó cũng có nghĩa bạn cũng có thể thắng.
  • 4:57 - 5:01
    Và nếu bạn thắng,
    bạn có thể tự xưng là nhà vô địch đấu thơ
  • 5:01 - 5:03
    và vờ như mình là một đấu sỹ,
  • 5:03 - 5:07
    còn nếu thua, bạn có thể nói,
    "Gì cơ? Thơ là nghệ thuật,
  • 5:08 - 5:10
    bạn không thể đo đếm nó bằng số được."
  • 5:10 - 5:11
    (Cười lớn)
  • 5:11 - 5:14
    Nhưng tôi rất thích đấu thơ,
  • 5:14 - 5:16
    và rồi trở thành nhà vô địch của Anh
  • 5:16 - 5:19
    và được mời tham dự
    giải Vô địch Thơ Thế Giới ở Pháp,
  • 5:19 - 5:21
    thật vô cùng khó tin nhỉ.
  • 5:21 - 5:24
    Các thí sinh đến từ nhiều nơi
    với nhiều thứ tiếng
  • 5:24 - 5:27
    và được chấm điểm
    bởi năm người Pháp lạ mặt.
  • 5:27 - 5:29
    (Cười lớn)
  • 5:29 - 5:33
    Vậy mà bằng cách nào đó mà tôi lại thắng,
  • 5:33 - 5:36
    và nhờ thi đấu thơ
    mà tôi được đi vòng quanh thế giới,
  • 5:36 - 5:38
    điều đó cũng có nghĩa là bài thơ tiếp theo
  • 5:38 - 5:41
    sẽ là bài thơ hay nhất thế giới.
  • 5:41 - 5:45
    (Cười lớn)
  • 5:45 - 5:47
    Thế nên...
  • 5:47 - 5:52
    (Vỗ tay)
  • 5:52 - 5:55
    Theo lời năm người Pháp lạ mặt đó.
  • 5:55 - 5:59
    Đây là bài thơ "Người giấy."
  • 5:59 - 6:01
    Tôi thích mọi người.
  • 6:01 - 6:03
    Tôi muốn có một vài người giấy.
  • 6:03 - 6:06
    Có thể là người giấy tím.
    Hoặc người giấy nổi tím.
  • 6:06 - 6:09
    Người giấy nổi tím thực thụ.
  • 6:09 - 6:12
    "Bạn làm thế nào để dựng lên
    những người giấy nổi tím?"
  • 6:12 - 6:14
    Tôi nghe thấy bạn khóc. Thế thì...
  • 6:14 - 6:17
    Có thể tôi sẽ dựng lên
    những người giấy nổi tím thực thụ
  • 6:17 - 6:21
    bằng một cái ghim giấy nổi
    màu tím thực thụ,
  • 6:21 - 6:23
    nhưng tôi cũng chuẩn bị trước cả
    chất dán phù hợp khác nữa,
  • 6:23 - 6:26
    một gói keo dán Blu Tack
    phòng khi cái ghim bị tuột.
  • 6:26 - 6:28
    Vì có thể tôi sẽ dựng lên
    một đô thị lớn.
  • 6:28 - 6:31
    nhưng tôi chẳng muốn đối phó với
    các chính trị gia giấy
  • 6:31 - 6:33
    các chính trị gia giấy với
    các chính sách mỏng như giấy,
  • 6:33 - 6:36
    không giữ được lời hứa
    cũng chẳng thèm xin lỗi.
  • 6:36 - 6:40
    Sẽ có một người giấy nhỏ là tôi.
    và cả một người giấy nhỏ là bạn.
  • 6:40 - 6:43
    Và ta sẽ cùng xem TV giấy
    và ta sẽ phải trả tiền mỗi lần xem.
  • 6:43 - 6:44
    (Cười lớn)
  • 6:44 - 6:48
    Ta sẽ xem những rapper giấy
    rap về bao bì giấy của họ
  • 6:48 - 6:53
    hay xem giao thông của người giấy
    bị tắc nghẽn trên tờ A4.
  • 6:53 - 6:55
    (Cười lớn) Giấy.
  • 6:55 - 7:00
    Sẽ có công chúa giấy Kate
    nhưng ta sẽ chỉ ngắm cô nàng giấy Pippa,
  • 7:00 - 7:03
    ta sẽ sống trong nỗi sợ
    tên giết người Jack kẻ Rạch-Giấy,
  • 7:03 - 7:06
    vì cuộc tuyên truyền giấy
    truyền bá định kiến của con người,
  • 7:06 - 7:09
    và cả nhiều bức hình của
    những kẻ khủng bố ăn ảnh.
  • 7:09 - 7:12
    Một người giấy nhỏ là tôi.
    Cùng người giấy nhỏ là bạn.
  • 7:12 - 7:14
    Trong thời đại dân số bùng nổ
    ta gặp nhiều khó khăn hơn.
  • 7:14 - 7:17
    Sẽ có quốc hội giấy phô trương
    mà chẳng bao giờ ta liên lạc được,
  • 7:17 - 7:20
    và những kẻ lơ là những cuộc biểu tình
    về những cắt giảm vô lý,
  • 7:20 - 7:24
    rồi những cuộc biểu tình hoà bình
    bị đánh nổ thành mớ hỗn độn,
  • 7:24 - 7:26
    bởi những khẩu pháo hoa giấy
    của cảnh sát phòng vệ.
  • 7:26 - 7:30
    Và dĩ nhiên sẽ vẫn có tiền giấy,
    nên những người giấy tham lam sẽ vẫn còn,
  • 7:30 - 7:32
    và cả những chủ ngân hàng giấy béo ú
    đút túi nhiều hơn họ cần,
  • 7:32 - 7:35
    và mua hoa khô thơm tho
    để tài sản giấy của họ toả hương,
  • 7:35 - 7:38
    trong khi nhiều người nghèo
    chẳng được quan tâm tới.
  • 7:38 - 7:40
    Một nền kinh tế nghèo nàn
    với nhiều người thực sự nghèo khó,
  • 7:40 - 7:43
    thế mà tiền chỉ để đổ vào chiến tranh
    mặc kệ nhu cầu của họ.
  • 7:43 - 7:45
    Quân đội giấy
    đề ra kế hoạch cho máy bay giấy
  • 7:45 - 7:48
    còn ta vẫn bị giam hãm
    bởi chính xiềng xích giấy của mình
  • 7:48 - 7:51
    nhưng điều xấu hổ hơn cả
    là dường như chẳng có gì thay đổi bao giờ,
  • 7:51 - 7:54
    điều thay đổi là người nắm quyền
    lựa chọn cách nào để đổ lỗi,
  • 7:54 - 7:58
    họ đưa ra nhiều cái tên
    mà quên mất đây là tên của người khác,
  • 7:58 - 8:01
    vì cuối cùng thì tất cả đều do con người.
  • 8:01 - 8:02
    Tôi thích con người.
  • 8:02 - 8:04
    Vì kể cả khi hoàn cảnh có tàn khốc,
  • 8:04 - 8:06
    chỉ có con người mới có thể
    truyền cảm hứng,
  • 8:06 - 8:09
    và khó có thể thấy được ta đương đầu
    như thế nào trên giấy tờ
  • 8:09 - 8:12
    Nhưng dưới đáy hộp Pandora
    vẫn còn hi vọng,
  • 8:12 - 8:15
    và tôi vẫn hi vọng
    vì tôi tin vào con người.
  • 8:15 - 8:17
    Những người như ông bà tôi.
  • 8:17 - 8:19
    Ngày ngày kể từ khi tôi sinh ra
  • 8:19 - 8:22
    lúc nào cũng dành thời gian mỗi sớm
    để cầu nguyện cho tôi.
  • 8:22 - 8:26
    Đó là 7892 ngày liên tiếp
    của một người luôn xem chừng tôi có ổn,
  • 8:26 - 8:28
    và điều đó thật tuyệt vời.
  • 8:28 - 8:30
    Những người như dì tôi thì diễn kịch
    với tù nhân.
  • 8:30 - 8:33
    Những người có lòng vị tha thật sự.
  • 8:33 - 8:35
    Những người dân Palestin bị ngược đãi.
  • 8:35 - 8:37
    Những người làm mọi cách
    để cuộc sống của bạn tốt hơn,
  • 8:37 - 8:39
    mà chẳng mong được đáp trả gì.
  • 8:39 - 8:41
    Các bạn thấy đấy, con người
    có tiềm năng trở nên mạnh mẽ
  • 8:41 - 8:44
    Đừng chỉ vì những người nắm quyền
    thường giả làm nạn nhân
  • 8:44 - 8:46
    mà ta phải chịu thua
    hệ thống đó.
  • 8:46 - 8:49
    Và dân số người giấy chẳng khác biệt mấy.
  • 8:49 - 8:52
    Có một người giấy nhỏ là tôi.
    Và một người giấy nhỏ là bạn.
  • 8:52 - 8:55
    Trong thời đại dân số bùng nổ
    ta gặp nhiều khó khăn hơn.
  • 8:55 - 8:58
    thế nhưng nếu cả thế giới sụp đổ
    ta vẫn sẽ cùng nhau vượt qua.
  • 8:58 - 9:01
    Bởi vì chúng ta là con người.
  • 9:01 - 9:03
    Cám ơn các bạn.
  • 9:03 - 9:07
    (Vỗ tay)
  • 9:19 - 9:22
    Cám ơn rất nhiều.
    Tôi vẫn còn đủ thời gian cho một bài nữa.
  • 9:22 - 9:25
    Đối với tôi, thơ ca thật tuyệt
    cho ý tường được bộc lộ không rào cản.
  • 9:25 - 9:26
    Khi tôi bắt đầu,
  • 9:26 - 9:29
    những người truyền cảm hứng cho tôi
    có những câu chuyện tuyệt vời,
  • 9:29 - 9:33
    và tôi nghĩ, là một thanh niên 18 tuổi
    với cuộc sống vui vẻ thì tầm thường quá
  • 9:33 - 9:37
    nhưng tôi lại có thể tạo ra các thế giới
    để kể về những trải nghiệm của mình,
  • 9:37 - 9:38
    giấc mơ và niềm tin của mình.
  • 9:38 - 9:41
    Thế nên hôm nay đứng tại đây
    trước các bạn là một điều tuyệt vời.
  • 9:41 - 9:43
    Cám ơn các bạn đã tới.
  • 9:43 - 9:44
    Nếu các bạn không tới dự,
  • 9:44 - 9:47
    thì hôm nay chẳng khác gì
    buổi thử âm thanh hôm qua.
  • 9:47 - 9:49
    (Cười lớn)
  • 9:49 - 9:51
    Và thế này vui hơn.
  • 9:51 - 9:54
    Bài thơ cuối cùng có tên là
    "Cậu bé Ánh Nắng"
  • 9:54 - 9:57
    Cám ơn rất nhiều vì đã lắng nghe.
  • 9:57 - 10:00
    Ông già nắng rất tự hào về
    mặt trời của ông,
  • 10:00 - 10:03
    Cả ngày của ông toả sáng
    khi nhìn cậu bé chạy,
  • 10:03 - 10:05
    Không phải vì cậu đã làm gì,
    hay vấn đề gì đã giải quyết
  • 10:05 - 10:08
    Mà vì dù chuyện gì xảy ra
    cậu lúc nào cũng vui vẻ.
  • 10:08 - 10:11
    Trước đây cậu không hề như thế.
  • 10:11 - 10:13
    Đã có lúc cậu đã từng cố giấu đi
    ánh sáng của mình,
  • 10:13 - 10:16
    Mỗi ngôi sao đều vấp phải
    những lúc khó khăn
  • 10:16 - 10:19
    Và phải có ánh sáng sáng hơn
    để đưa họ ra khỏi bóng tối.
  • 10:19 - 10:21
    Nếu ta nhớ lại khi cậu sinh ra ở tinh vân,
  • 10:21 - 10:23
    Ta biết rằng cậu chẳng được xem
    là bình thường,
  • 10:23 - 10:25
    Vì cậu rất tinh ranh,
  • 10:25 - 10:27
    Nói cái chạm của vua Midas là sai
  • 10:27 - 10:29
    Vì mỗi khi cậu tới gần
    mọi thứ như có màu đồng,
  • 10:29 - 10:32
    Vâng, một số người thích mặt trời này
    hơn một số khác,
  • 10:32 - 10:35
    Cũng như Joseph
    và các anh trai cùng chiếc áo ước mơ
  • 10:35 - 10:38
    Bởi vì nổi bật trong đám đông
    có mặt lợi và lẫn mặt hại,
  • 10:38 - 10:40
    Và sự ghen tị tạo ra nhiều kẻ thù
    kém hơn cậu
  • 10:40 - 10:41
    Ví như những người Bóng.
  • 10:41 - 10:44
    Giờ người Bóng không thích
    cậu bé Ánh Nắng,
  • 10:44 - 10:47
    Vì cậu chiếu rõ những đen tối
    mà người Bóng làm
  • 10:47 - 10:50
    Và khi cậu toả sáng cậu chiếu rõ
    những nơi người Bóng lẩn trốn
  • 10:50 - 10:52
    Vì thế người Bóng lập kế hoạch đen tối
    để loại bỏ cậu bé
  • 10:52 - 10:55
    Đầu tiên, họ chế nhạo vệt đen của mặt trời
  • 10:55 - 10:58
    Bắn rụng ước mơ từ trên trời của cậu,
    bằng lời nói của mình,
  • 10:58 - 11:00
    Để nhắc nhở cậu
    rằng cậu chẳng có gì hay
  • 11:00 - 11:03
    Và cậu chả hoà nhập được với
    bất kì ai ở trường.
  • 11:03 - 11:06
    Họ nói đầu óc cậu ở trên mây
    nên họ kéo cậu xuống đất
  • 11:06 - 11:09
    Về bản chất cậu chẳng là gì
    và đó là giá trị của cậu,
  • 11:09 - 11:11
    Cậu chẳng có cơ hội được đi học đại học,
  • 11:11 - 11:14
    Bằng cấp duy nhất cậu có
    là độ bỏng cấp 1 thôi
  • 11:14 - 11:16
    Những người đến quá gần cậu bảo
  • 11:16 - 11:17
    rằng cậu ấy chói sáng quá,
  • 11:17 - 11:20
    Thế nên chẳng có ai
    dám nhìn thẳng vào mắt cậu,
  • 11:20 - 11:21
    Lương tri của cậu dần bị lu mờ
  • 11:21 - 11:23
    Như mây bao phủ bầu trời
    Bằng nước mưa
  • 11:23 - 11:24
    khi mặt trời bắt đầu khóc.
  • 11:24 - 11:29
    Bởi vì cậu bé mặt trời rất rực rỡ,
    với trái tim ấm áp,
  • 11:29 - 11:31
    Và bên trong cậu bùng cháy dữ dội
  • 11:31 - 11:34
    Đau đớn bởi lời nói và chửi rủa
    của người Bóng
  • 11:34 - 11:36
    Xỉa xói vào tâm hồn cậu
    và làm nó tổn thương,
  • 11:36 - 11:40
    Và khi trái tim cậu trở nên cứng rắn,
    hào quang của cậu tắt dần
  • 11:40 - 11:43
    Mỗi lần bị xúc phạm
    ngọn lửa của cậu lại nguội đi
  • 11:43 - 11:45
    Cậu nghĩ chúng có khi sẽ yêu quý cậu
    nếu cậu bớt rực rỡ
  • 11:45 - 11:48
    Nhưng chúng bận trêu chọc Sấm Sét
    rằng cô ấy có tầm ngắm thật tệ,
  • 11:48 - 11:51
    Cậu chẳng thể bắt kịp
    những điều chúng nói
  • 11:51 - 11:54
    Nên cậu để ánh sáng của mình bị át đi
    bởi những lời nói ấy,
  • 11:54 - 11:56
    Cậu bắt đầu giống
    Bang ngôi sao cô độc Texas,
  • 11:56 - 11:59
    Và cảm thấy mình như bị
    đấm vào đám rối dương.
  • 11:59 - 12:03
    Nhưng rồi đó là khi
    cô bé Ánh Dương xuất hiện
  • 12:03 - 12:06
    Hát bài ca yêu thích của mình
    rằng chúng ta mạnh mẽ như nào,
  • 12:06 - 12:09
    Và bạn không phải cố thay đổi để hoà nhập,
    Hãy cứ là chính mình,
  • 12:09 - 12:11
    vì chúng ta thực chất
    đều là những ngôi sao.
  • 12:11 - 12:15
    Cô bé Ánh Dương rất được yêu thích,
  • 12:15 - 12:17
    Mẫu người mà khi bạn nhìn cô ấy
  • 12:17 - 12:19
    Bạn quên đi mọi thứ,
  • 12:19 - 12:21
    Nhưng với cậu,
    quên cô là điều không thể,
  • 12:21 - 12:24
    Ngay khi thấy cô
    hình ảnh cô chói loà đôi mắt
  • 12:24 - 12:26
    Cô quá tầm với của cậu,
    song lại chấp nhận cậu,
  • 12:26 - 12:29
    Có điều gì đó về cô mà cậu biết rắng
    bất cứ khi nào cô bên cậu
  • 12:29 - 12:32
    Mọi thứ không tối tăm như trước nữa,
    và cậu dám ước mơ,
  • 12:32 - 12:35
    Bóng tối không còn thấy quanh đây;
    khi cô ở đó cậu toả sáng,
  • 12:35 - 12:38
    Ánh mắt cậu sẽ sáng lên
    theo cách không thể giả vờ,
  • 12:38 - 12:41
    Khi cô cười ánh sáng của cô
    xóa tan những lời độc địa ghét bỏ,
  • 12:41 - 12:44
    Họ đặt biệt danh cho nhau,
    "ngôi sao thú vị" và "mặt trời vui vẻ",
  • 12:44 - 12:47
    Và dần dần những tổn thương
    tăm tối lành lại,
  • 12:47 - 12:51
    Cô tỏa sáng trong vô vàn người,
    là người duy nhất
  • 12:51 - 12:53
    Có thể biến con loài bò sát
    máu lạnh tàn nhẫn nhất,
  • 12:53 - 12:56
    Được yêu thương,
    từ người Chile đến người Brazil,
  • 12:56 - 12:59
    Và dạy cho cậu bé Ánh Nắng
    ý nghĩa của sự phục hồi.
  • 12:59 - 13:02
    Cô bảo: "Mọi bóng đêm trên thế giới
  • 13:02 - 13:05
    không thể làm tắt đi ánh sáng
    từ thậm chí một ngọn nến duy nhất
  • 13:05 - 13:07
    Vậy thì sao chúng
    tắt được ánh sáng của cậu?
  • 13:07 - 13:10
    Chỉ có cậu có thể chọn làm mờ nhạt nó,
    chẳng có gì là giới hạn
  • 13:10 - 13:12
    nên hãy tắt lời chỉ trích
    và tỏa sáng"
  • 13:12 - 13:15
    Và nếu đôi mắt là cửa sổ tâm hồn
    thì cô sẽ khép màn lại
  • 13:15 - 13:17
    Để mặt trời soi rọi
    những tổn thương.
  • 13:17 - 13:19
    Trong một vũ trụ đầy trắc trở,
    hai vì sao này kết với nhau,
  • 13:19 - 13:22
    Và dù ngày trở thành đêm
    những ký ức sẽ tồn tại mãi mãi,
  • 13:22 - 13:25
    Dù dự báo thời tiết có nói
    hay không, tất cả rồi sẽ ổn,
  • 13:25 - 13:28
    Bởi vì cả khi ẩn sau mây
    cậu bé vẫn có thể tỏa sáng.
  • 13:28 - 13:31
    Vâng, cậu bé Ánh Nắng rất rực rỡ,
    với một trái tim ấm áp,
  • 13:31 - 13:32
    Và bên trong cậu bùng cháy dữ dội,
  • 13:32 - 13:36
    Được hun đúc từ ngọn lửa
    được truyền cảm vượt thiên hà
  • 13:36 - 13:38
    Bởi cô gái đã cho cậu thấy niềm tin là gì.
  • 13:38 - 13:41
    Cảm ơn các bạn rất nhiều.
  • 13:41 - 13:48
    (Vỗ tay)
Title:
Bài thơ tình về những con số nguyên tố cô đơn
Speaker:
Harry Baker
Description:

Nhà trình diễn thơ (và cũng là sinh viên khoa Toán) Harry Baker làm ra một bài thơ tình về những con số cậu yêu thích - những con số nguyên tố cô đơn, bị tình yêu ruồng bỏ. Hãy cùng ở lại và thưởng thức thêm hai bài thơ truyền cảm và đầy sống động từ nhà thơ rất đáng yêu này.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
14:05

Vietnamese subtitles

Revisions