Tên tôi là Harry Baker. Harry Baker là tên tôi. Nếu bạn cũng tên là Harry Baker thì chúng ta cùng tên rồi đấy. (Cười lớn) Vừa rồi là một màn giới thiệu ngắn. Vâng, tôi là Harry. Tôi nghiên cứu toán học. Tôi sáng tác thơ. Vì thế tôi nghĩ mình nên bắt đầu bằng một bài thơ tình về các số nguyên tố. (Cười lớn) Bài thơ mang tên "59". Tôi định đặt tên nó là "Phút yêu đương của số nguyên tố". Phản ứng đó là lý do tôi quyết định thôi. (Cười lớn) Nên sau đây là bài "59". 59 thức dậy và cáu gắt. Nhận ra tóc mình bị lệch qua một bên. Và trong phút chốc anh hiểu ra đó là do cách anh ta ngủ đêm qua. Anh đi tìm quần áo và ăn vận chỉnh chu. Anh không cưỡng lại được mà nhìn vào gương và tự thấy ấn tượng Bởi dáng người thô cứng nhưng quần áo lại phóng khoáng. Liếc nhìn ra cửa sổ, anh thấy một cảnh tượng tuyệt vời là nàng 60 ở bên kia đường. Và 60 trông thật xinh đẹp. Với đường nét tròn trịa, khoác lên mình bộ cánh trang nhã. Không bao giờ thô lỗ hay cộc cằn. Hoàn hảo, vẫn đúng giờ như mọi khi, chính xác hơn cả trái banh bi-da. nhưng lại thích tỏ ra lạnh lùng và điềm tĩnh. 59 muốn nói với cô rằng anh biết loài hoa cô thích. Anh nghĩ về cô mỗi giây, mỗi phút, mỗi giờ. Nhưng anh biết mọi thứ sẽ chẳng đi đến đâu. Vì dù nàng ở ngày bên kia đường nhưng họ ở hai thế giới khác Dù cho 59 ngưỡng mộ vẻ ngoài đầy đặn tuyệt vời của 60, 60 lại nghĩ 59 thật kì cục. (Cười lớn) Một trong những bộ phim ưa thích của anh là "101 chú chó đốm". Còn cô lại thích phần 2 hơn. Anh lãng mạn tưởng tượng rằng họ là Ngưu Lang Chức Nữ Họ có thể vượt mọi rào cản vì họ có nhau. Cô thì giữ quan niệm khắt khe do ảnh hưởng từ người mẹ, rằng Khác biệt thì không thể ngang hàng. Và lúc anh cảm thấy ngu ngốc và khờ dại Vì đã cố yêu một cô gái bị chi phối bởi bà mẹ cổ hủ, Anh nên cảm thấy nhẹ lòng bởi bài toán đơn giản. Lấy 59 khỏi 60, thì bạn sẽ kiếm được ý trung nhân. Chỉ sau hai tháng u sầu, 61 ngày sau, anh gặp được 61. Anh mất chìa khóa còn bố mẹ thì vắng nhà. Nên một ngày, sau giờ học anh vào một căn nhà Với những con số bị lệch trên cửa. Anh thắc mắc sao anh chưa từng tự giới thiệu trước đó, Lúc cô mời anh vào, anh vô cùng ngạc nhiên. 61 rất giống 60, thậm chí còn đẹp hơn. (Cười lớn) Cô ấy có đôi mắt đẹp hơn và nụ cười dễ gần, Và giống anh, thô ráp, phong cách giản dị Và giống anh, mọi thứ đều trong một đống lộn xộn, Và giống anh, mẹ cô không phiền nếu bạn bè có ở lại chơi. Và bởi vì cô giống anh, nên anh thích cô. Anh nghĩ cô sẽ thích anh nếu cô biết anh rất giống cô. Và lần này chuyện sẽ khác. Ý tôi là cô gái này rất khác biệt. Nên anh lấy hết dũng cảm và hỏi tên của cô Cô nói, "Em là 61." Anh cười toe toét, "Anh là 59." Hôm nay anh đã có một khoảng thời gian tuyệt vời. Vậy ngày mai em có muốn ghé qua chỗ anh không? Cô đáp, "Vâng" Cô thích nói chuyện với người cũng kỳ quặc như cô. Cô đồng ý buổi hẹn hò không chính thức này Cuối cùng anh chỉ sẵn sàng xong trước một phút Nhưng điều đó không quan trọng bởi cô tới trễ một phút. Và sau thời khắc đó là cuộc chuyện trò không ngừng. Rằng họ yêu "Nhân tố bí ẩn", rằng họ có hai nhân tố, Rằng điều đó không quan trọng, sự khác biệt khiến họ tốt hơn. Khi đêm tan, họ biết rằng họ sinh ra là dành cho nhau. Và một ngày cô nói về cô nàng 60 vênh váo. Cô nhận ra 59 thoáng chút buồn. Anh đỏ mặt kể rằng anh từng thích cổ "Điều tuyệt vời nhất là chuyện đó đã đưa chúng ta đến với nhau. 61 thông minh chứ không hề ghen tuông. Cô nhìn vào mắt anh và khẽ nói. "Anh là 59, em là 61, cùng nhau chúng ta hơn gấp hai lần 60" (Cười lớn) Vào thời khắc đó, 59 đã khóc, Anh rất vui khi đã có được người phụ nữ của đời anh. Anh kể cho cô ý nghĩa của việc trở thành số nguyên tố Rằng tim anh chỉ cho mình và một người nữa thôi, Và cô là người anh muốn trao cả trái tim, Cô nói cô cũng thấy vậy và giờ cô biết rằng phim chỉ nửa thật. Vì đó không phải tình yêu thật sự, đó chỉ là tình yêu kiểu mẫu, Để nói đến tình yêu thật sự, họ mới chính là ví dụ hoàn hảo. Hoan hô. (Vỗ tay) Đó là bài thơ đầu tiên tôi viết để dành cho đêm thơ về số nguyên tố. và sau đó trở thành cuộc thi thơ về số nguyên tố. Cuối cùng tôi trở thành người thắng cuộc thi thơ về số nguyên tố. hay tôi còn thích gọi mình là bộ trưởng số nguyên tố. (Cười lớn) Và đó là cách tôi phát hiện ra những cuộc đấu thơ, và nếu bạn không biết đấu thơ là gì, thì đấu thơ ra đời ở Mỹ 30 năm trước, một cách để khiến mọi người tới các sự kiện thơ văn là thêm từ "đấu". (Cười lớn) Mỗi thí sinh có ba phút để trình diễn sau đó khán giả ngẫu nhiên sẽ giơ bảng điểm lên, và thí sinh đó sẽ có một điểm số, và điều này có ý là để xóa bỏ rào cản giữa nhà thơ và khán giả và kết nối với người nghe. Và nó cũng có nghĩa bạn cũng có thể thắng. Và nếu bạn thắng, bạn có thể tự xưng là nhà vô địch đấu thơ và vờ như mình là một đấu sỹ, còn nếu thua, bạn có thể nói, "Gì cơ? Thơ là nghệ thuật, bạn không thể đo đếm nó bằng số được." (Cười lớn) Nhưng tôi rất thích đấu thơ, và rồi trở thành nhà vô địch của Anh và được mời tham dự giải Vô địch Thơ Thế Giới ở Pháp, thật vô cùng khó tin nhỉ. Các thí sinh đến từ nhiều nơi với nhiều thứ tiếng và được chấm điểm bởi năm người Pháp lạ mặt. (Cười lớn) Vậy mà bằng cách nào đó mà tôi lại thắng, và nhờ thi đấu thơ mà tôi được đi vòng quanh thế giới, điều đó cũng có nghĩa là bài thơ tiếp theo sẽ là bài thơ hay nhất thế giới. (Cười lớn) Thế nên... (Vỗ tay) Theo lời năm người Pháp lạ mặt đó. Đây là bài thơ "Người giấy." Tôi thích mọi người. Tôi muốn có một vài người giấy. Có thể là người giấy tím. Hoặc người giấy nổi tím. Người giấy nổi tím thực thụ. "Bạn làm thế nào để dựng lên những người giấy nổi tím?" Tôi nghe thấy bạn khóc. Thế thì... Có thể tôi sẽ dựng lên những người giấy nổi tím thực thụ bằng một cái ghim giấy nổi màu tím thực thụ, nhưng tôi cũng chuẩn bị trước cả chất dán phù hợp khác nữa, một gói keo dán Blu Tack phòng khi cái ghim bị tuột. Vì có thể tôi sẽ dựng lên một đô thị lớn. nhưng tôi chẳng muốn đối phó với các chính trị gia giấy các chính trị gia giấy với các chính sách mỏng như giấy, không giữ được lời hứa cũng chẳng thèm xin lỗi. Sẽ có một người giấy nhỏ là tôi. và cả một người giấy nhỏ là bạn. Và ta sẽ cùng xem TV giấy và ta sẽ phải trả tiền mỗi lần xem. (Cười lớn) Ta sẽ xem những rapper giấy rap về bao bì giấy của họ hay xem giao thông của người giấy bị tắc nghẽn trên tờ A4. (Cười lớn) Giấy. Sẽ có công chúa giấy Kate nhưng ta sẽ chỉ ngắm cô nàng giấy Pippa, ta sẽ sống trong nỗi sợ tên giết người Jack kẻ Rạch-Giấy, vì cuộc tuyên truyền giấy truyền bá định kiến của con người, và cả nhiều bức hình của những kẻ khủng bố ăn ảnh. Một người giấy nhỏ là tôi. Cùng người giấy nhỏ là bạn. Trong thời đại dân số bùng nổ ta gặp nhiều khó khăn hơn. Sẽ có quốc hội giấy phô trương mà chẳng bao giờ ta liên lạc được, và những kẻ lơ là những cuộc biểu tình về những cắt giảm vô lý, rồi những cuộc biểu tình hoà bình bị đánh nổ thành mớ hỗn độn, bởi những khẩu pháo hoa giấy của cảnh sát phòng vệ. Và dĩ nhiên sẽ vẫn có tiền giấy, nên những người giấy tham lam sẽ vẫn còn, và cả những chủ ngân hàng giấy béo ú đút túi nhiều hơn họ cần, và mua hoa khô thơm tho để tài sản giấy của họ toả hương, trong khi nhiều người nghèo chẳng được quan tâm tới. Một nền kinh tế nghèo nàn với nhiều người thực sự nghèo khó, thế mà tiền chỉ để đổ vào chiến tranh mặc kệ nhu cầu của họ. Quân đội giấy đề ra kế hoạch cho máy bay giấy còn ta vẫn bị giam hãm bởi chính xiềng xích giấy của mình nhưng điều xấu hổ hơn cả là dường như chẳng có gì thay đổi bao giờ, điều thay đổi là người nắm quyền lựa chọn cách nào để đổ lỗi, họ đưa ra nhiều cái tên mà quên mất đây là tên của người khác, vì cuối cùng thì tất cả đều do con người. Tôi thích con người. Vì kể cả khi hoàn cảnh có tàn khốc, chỉ có con người mới có thể truyền cảm hứng, và khó có thể thấy được ta đương đầu như thế nào trên giấy tờ Nhưng dưới đáy hộp Pandora vẫn còn hi vọng, và tôi vẫn hi vọng vì tôi tin vào con người. Những người như ông bà tôi. Ngày ngày kể từ khi tôi sinh ra lúc nào cũng dành thời gian mỗi sớm để cầu nguyện cho tôi. Đó là 7892 ngày liên tiếp của một người luôn xem chừng tôi có ổn, và điều đó thật tuyệt vời. Những người như dì tôi thì diễn kịch với tù nhân. Những người có lòng vị tha thật sự. Những người dân Palestin bị ngược đãi. Những người làm mọi cách để cuộc sống của bạn tốt hơn, mà chẳng mong được đáp trả gì. Các bạn thấy đấy, con người có tiềm năng trở nên mạnh mẽ Đừng chỉ vì những người nắm quyền thường giả làm nạn nhân mà ta phải chịu thua hệ thống đó. Và dân số người giấy chẳng khác biệt mấy. Có một người giấy nhỏ là tôi. Và một người giấy nhỏ là bạn. Trong thời đại dân số bùng nổ ta gặp nhiều khó khăn hơn. thế nhưng nếu cả thế giới sụp đổ ta vẫn sẽ cùng nhau vượt qua. Bởi vì chúng ta là con người. Cám ơn các bạn. (Vỗ tay) Cám ơn rất nhiều. Tôi vẫn còn đủ thời gian cho một bài nữa. Đối với tôi, thơ ca thật tuyệt cho ý tường được bộc lộ không rào cản. Khi tôi bắt đầu, những người truyền cảm hứng cho tôi có những câu chuyện tuyệt vời, và tôi nghĩ, là một thanh niên 18 tuổi với cuộc sống vui vẻ thì tầm thường quá nhưng tôi lại có thể tạo ra các thế giới để kể về những trải nghiệm của mình, giấc mơ và niềm tin của mình. Thế nên hôm nay đứng tại đây trước các bạn là một điều tuyệt vời. Cám ơn các bạn đã tới. Nếu các bạn không tới dự, thì hôm nay chẳng khác gì buổi thử âm thanh hôm qua. (Cười lớn) Và thế này vui hơn. Bài thơ cuối cùng có tên là "Cậu bé Ánh Nắng" Cám ơn rất nhiều vì đã lắng nghe. Ông già nắng rất tự hào về mặt trời của ông, Cả ngày của ông toả sáng khi nhìn cậu bé chạy, Không phải vì cậu đã làm gì, hay vấn đề gì đã giải quyết Mà vì dù chuyện gì xảy ra cậu lúc nào cũng vui vẻ. Trước đây cậu không hề như thế. Đã có lúc cậu đã từng cố giấu đi ánh sáng của mình, Mỗi ngôi sao đều vấp phải những lúc khó khăn Và phải có ánh sáng sáng hơn để đưa họ ra khỏi bóng tối. Nếu ta nhớ lại khi cậu sinh ra ở tinh vân, Ta biết rằng cậu chẳng được xem là bình thường, Vì cậu rất tinh ranh, Nói cái chạm của vua Midas là sai Vì mỗi khi cậu tới gần mọi thứ như có màu đồng, Vâng, một số người thích mặt trời này hơn một số khác, Cũng như Joseph và các anh trai cùng chiếc áo ước mơ Bởi vì nổi bật trong đám đông có mặt lợi và lẫn mặt hại, Và sự ghen tị tạo ra nhiều kẻ thù kém hơn cậu Ví như những người Bóng. Giờ người Bóng không thích cậu bé Ánh Nắng, Vì cậu chiếu rõ những đen tối mà người Bóng làm Và khi cậu toả sáng cậu chiếu rõ những nơi người Bóng lẩn trốn Vì thế người Bóng lập kế hoạch đen tối để loại bỏ cậu bé Đầu tiên, họ chế nhạo vệt đen của mặt trời Bắn rụng ước mơ từ trên trời của cậu, bằng lời nói của mình, Để nhắc nhở cậu rằng cậu chẳng có gì hay Và cậu chả hoà nhập được với bất kì ai ở trường. Họ nói đầu óc cậu ở trên mây nên họ kéo cậu xuống đất Về bản chất cậu chẳng là gì và đó là giá trị của cậu, Cậu chẳng có cơ hội được đi học đại học, Bằng cấp duy nhất cậu có là độ bỏng cấp 1 thôi Những người đến quá gần cậu bảo rằng cậu ấy chói sáng quá, Thế nên chẳng có ai dám nhìn thẳng vào mắt cậu, Lương tri của cậu dần bị lu mờ Như mây bao phủ bầu trời Bằng nước mưa khi mặt trời bắt đầu khóc. Bởi vì cậu bé mặt trời rất rực rỡ, với trái tim ấm áp, Và bên trong cậu bùng cháy dữ dội Đau đớn bởi lời nói và chửi rủa của người Bóng Xỉa xói vào tâm hồn cậu và làm nó tổn thương, Và khi trái tim cậu trở nên cứng rắn, hào quang của cậu tắt dần Mỗi lần bị xúc phạm ngọn lửa của cậu lại nguội đi Cậu nghĩ chúng có khi sẽ yêu quý cậu nếu cậu bớt rực rỡ Nhưng chúng bận trêu chọc Sấm Sét rằng cô ấy có tầm ngắm thật tệ, Cậu chẳng thể bắt kịp những điều chúng nói Nên cậu để ánh sáng của mình bị át đi bởi những lời nói ấy, Cậu bắt đầu giống Bang ngôi sao cô độc Texas, Và cảm thấy mình như bị đấm vào đám rối dương. Nhưng rồi đó là khi cô bé Ánh Dương xuất hiện Hát bài ca yêu thích của mình rằng chúng ta mạnh mẽ như nào, Và bạn không phải cố thay đổi để hoà nhập, Hãy cứ là chính mình, vì chúng ta thực chất đều là những ngôi sao. Cô bé Ánh Dương rất được yêu thích, Mẫu người mà khi bạn nhìn cô ấy Bạn quên đi mọi thứ, Nhưng với cậu, quên cô là điều không thể, Ngay khi thấy cô hình ảnh cô chói loà đôi mắt Cô quá tầm với của cậu, song lại chấp nhận cậu, Có điều gì đó về cô mà cậu biết rắng bất cứ khi nào cô bên cậu Mọi thứ không tối tăm như trước nữa, và cậu dám ước mơ, Bóng tối không còn thấy quanh đây; khi cô ở đó cậu toả sáng, Ánh mắt cậu sẽ sáng lên theo cách không thể giả vờ, Khi cô cười ánh sáng của cô xóa tan những lời độc địa ghét bỏ, Họ đặt biệt danh cho nhau, "ngôi sao thú vị" và "mặt trời vui vẻ", Và dần dần những tổn thương tăm tối lành lại, Cô tỏa sáng trong vô vàn người, là người duy nhất Có thể biến con loài bò sát máu lạnh tàn nhẫn nhất, Được yêu thương, từ người Chile đến người Brazil, Và dạy cho cậu bé Ánh Nắng ý nghĩa của sự phục hồi. Cô bảo: "Mọi bóng đêm trên thế giới không thể làm tắt đi ánh sáng từ thậm chí một ngọn nến duy nhất Vậy thì sao chúng tắt được ánh sáng của cậu? Chỉ có cậu có thể chọn làm mờ nhạt nó, chẳng có gì là giới hạn nên hãy tắt lời chỉ trích và tỏa sáng" Và nếu đôi mắt là cửa sổ tâm hồn thì cô sẽ khép màn lại Để mặt trời soi rọi những tổn thương. Trong một vũ trụ đầy trắc trở, hai vì sao này kết với nhau, Và dù ngày trở thành đêm những ký ức sẽ tồn tại mãi mãi, Dù dự báo thời tiết có nói hay không, tất cả rồi sẽ ổn, Bởi vì cả khi ẩn sau mây cậu bé vẫn có thể tỏa sáng. Vâng, cậu bé Ánh Nắng rất rực rỡ, với một trái tim ấm áp, Và bên trong cậu bùng cháy dữ dội, Được hun đúc từ ngọn lửa được truyền cảm vượt thiên hà Bởi cô gái đã cho cậu thấy niềm tin là gì. Cảm ơn các bạn rất nhiều. (Vỗ tay)