Return to Video

Câu chuyện từ một căn nhà dành cho trẻ bị bênh nan y

  • 0:01 - 0:05
    Tôi muốn giới thiệu với các bạn
    những đứa trẻ khôn ngoan mà tôi từng biết
  • 0:05 - 0:08
    nhưng trước hết tôi muốn
    giới thiệu một con lạc đà
  • 0:09 - 0:13
    Đây là Cassie, một con lạc đà trị liệu
    đang thăm một bệnh nhân nhỏ của chúng tôi
  • 0:13 - 0:14
    trong phòng của đứa bé
  • 0:15 - 0:16
    đó là một điều khá kì diệu
  • 0:18 - 0:23
    một người bạn tôi nuôi lạc đà ở trại
    nuôi súc vật của anh ấy ở núi Santa Cruz
  • 0:23 - 0:25
    Anh ấy có khoảng 80 con
  • 0:25 - 0:26
    và anh bắt đầu khoảng 30 năm trước
  • 0:26 - 0:29
    vì anh nghĩ ngựa thì quá thường
  • 0:29 - 0:33
    John là một người có tư duy sáng tạo
  • 0:33 - 0:36
    đó là lý do chúng tôi là bạn tốt
  • 0:36 - 0:37
    từ trước tới giờ
  • 0:38 - 0:43
    Qua vài năm, tôi đã thuyết phục anh ta
    đem những con thú đầy lông dễ thương đó
  • 0:43 - 0:46
    thỉnh thoảng đến thăm những đứa trẻ
    đau ốm của chúng tôi
  • 0:47 - 0:50
    Khi trò chuyện cùng John,
    tôi bất ngờ khi biết
  • 0:50 - 0:55
    tuổi thọ trung bình của lạc đà
    là từ 40 đến 50 năm
  • 0:56 - 0:59
    Tuổi thọ trung bình của nhiều đứa trẻ
    tôi làm việc cùng
  • 0:59 - 1:00
    chỉ dưới một năm
  • 1:02 - 1:05
    Đây là hình ảnh của Mái ấm George Mark
  • 1:05 - 1:08
    trung tâm chăm sóc giảm nhẹ tạm thời
    cho trẻ em đầu tiên
  • 1:08 - 1:10
    hoạt động tại Mĩ
  • 1:10 - 1:13
    Tôi thành lập nó vào năm 2004
  • 1:13 - 1:16
    sau nhiều năm làm nhà tâm lý học
  • 1:16 - 1:19
    tại đơn vị chăm sóc đặc biệt khoa nhi
  • 1:19 - 1:24
    cảm thấy nản lòng với những cái chết
    tủi hổ các em nhỏ phải chịu
  • 1:24 - 1:26
    và gia định phải gánh chịu nỗi đau
  • 1:27 - 1:31
    Khi ngồi cùng gia đình những đứa trẻ
    sắp lìa đời
  • 1:31 - 1:35
    Tôi cảm nhận rõ xung quanh mình
  • 1:35 - 1:39
    Khi tàu lửa chạy ầm ầm trên đường ray
  • 1:39 - 1:44
    gần như mỗi khi tàu đi qua,
    căn phòng vọng lại tiếng ồn ấy
  • 1:44 - 1:48
    Ánh đèn huỳnh quang phòng bệnh
    quá chói
  • 1:48 - 1:51
    Các thiết bị và thang máy kêu tít tít
  • 1:51 - 1:53
    ồn ào báo hiệu nó sắp tới
  • 1:54 - 1:56
    Những gia đình này đã trải qua
  • 1:56 - 1:59
    những khoảnh khắc đau thương nhất
    trong cuộc đời
  • 2:00 - 2:03
    và vậy nên tôi muốn họ có được một nơi
    yên bình hơn
  • 2:03 - 2:07
    để nói lời vĩnh biệt con gái
    và con trai họ
  • 2:07 - 2:09
    Tôi nghĩ, tất nhiên rồi
  • 2:10 - 2:14
    phải có một nơi tốt hơn
    đơn vị chăm sóc đặc biệt của bệnh viện
  • 2:14 - 2:16
    cho trẻ em vào cuối đời chúng
  • 2:17 - 2:18
    Mái ấm trẻ em của chúng tôi
  • 2:20 - 2:22
    yên bình và dưỡng nuôi các trẻ em
  • 2:22 - 2:25
    Đó là nơi gia đình quây quần
  • 2:25 - 2:27
    để tận hưởng những giây phút
    tuyệt vời bên con họ
  • 2:27 - 2:30
    rất nhiều người đến để nghỉ ngơi
  • 2:30 - 2:34
    Một số đến thăm thường xuyên
    trong nhiều năm
  • 2:34 - 2:36
    Chúng tôi gọi những đứa trẻ đó là
    khách thường xuyên
  • 2:38 - 2:42
    Thay vì phòng bệnh sáng chói và ồn ào
  • 2:42 - 2:45
    phòng của bọn trẻ yên tĩnh và thoải mái
  • 2:45 - 2:48
    với không gian sinh hoạt cho gia đình
  • 2:48 - 2:50
    một nơi ẩn náu với những khu vườn
  • 2:50 - 2:52
    và một sân chơi ngoài trời tuyệt vời
  • 2:52 - 2:56
    với kiến trúc đặc biêt phù hợp
    với trẻ có khiếm khuyết cơ thể
  • 2:57 - 2:59
    Em bé dễ thương Lars này
  • 2:59 - 3:03
    đến với chúng tôi từ một đơn vị
    chăm sóc đặc biệt của bệnh viện
  • 3:04 - 3:08
    Thử tưởng tượng khi nghe một tin buồn
  • 3:08 - 3:10
    mà không ai muốn nghe
  • 3:10 - 3:14
    Phụ huynh của bé được thông báo là Lars
    bị dị tật não
  • 3:14 - 3:17
    có thể làm bé không nuốt
  • 3:17 - 3:19
    đi lại, nói
  • 3:19 - 3:21
    hay phát triển trí tuệ
  • 3:21 - 3:24
    Nhận ra được khả năng
    sống sót ít ỏi của bé
  • 3:24 - 3:28
    phụ huynh bé đã quyết định tập trung vào
    thời gian ý nghĩa
  • 3:28 - 3:29
    họ có thể có cùng nhau
  • 3:30 - 3:32
    Họ chuyển vào một
    căn hộ gia đình của chúng tôi
  • 3:32 - 3:35
    và trân quý từng ngày quá ít ỏi
  • 3:35 - 3:36
    họ có được
  • 3:37 - 3:40
    Cuộc sống của Lars ngắn, chắc chắn thế
  • 3:40 - 3:41
    chỉ vài tuần
  • 3:42 - 3:44
    nhưng nó yên bình và thoải mái
  • 3:44 - 3:46
    Bé được đi bộ đường dài với ba mẹ
  • 3:47 - 3:50
    Thời gian bé ở hồ bơi
    với nhà trị liệu bằng nước
  • 3:50 - 3:52
    giảm bớt các cơn co giật của bé
  • 3:52 - 3:54
    và giúp bé ngủ được vào buổi tối
  • 3:54 - 3:56
    Gia đình bé đã có một nơi an bình
  • 3:56 - 3:59
    vừa để ăn mừng sự sống
  • 3:59 - 4:00
    và khóc thương cái chết của bé
  • 4:01 - 4:04
    Lars ở với chúng tôi cách đây 5 năm
  • 4:04 - 4:06
    Từ đó đến nay,
  • 4:06 - 4:09
    gia đình bé đã tiếp đón
  • 4:09 - 4:11
    một cô con gái và một cậu con trai
  • 4:11 - 4:14
    Họ là những nhân chứng sống động
  • 4:14 - 4:18
    về ảnh hưởng tích cực mà nhà tế bần
    chăm sóc trẻ em tạo ra được
  • 4:20 - 4:22
    Khó khăn thể lý của con họ được
    chăm lo tốt
  • 4:22 - 4:27
    đem đến cho cả gia đình món quà là
    thời gian bên nhau ở một nơi xinh tươi
  • 4:28 - 4:30
    Bây giờ, tôi sẽ nói với mọi người
  • 4:30 - 4:32
    về vấn đề bị tránh đề cập
  • 4:32 - 4:33
    hơn là nói về con lạc đà
  • 4:35 - 4:39
    Rất ít người muốn nói về sự chết
  • 4:39 - 4:42
    và lại càng ít người hơn
    nói đến cái chết của trẻ em
  • 4:46 - 4:47
    Sự mất mát một đứa trẻ
  • 4:48 - 4:51
    đặc biệt đối với những bậc phụ huynh
    có những đứa con
  • 4:51 - 4:52
    đó là một điều đáng sợ
  • 4:53 - 4:54
    hơn cả đáng sợ
  • 4:55 - 4:56
    là tê liệt
  • 4:57 - 4:58
    kiệt sức
  • 4:59 - 5:00
    bất khả thi
  • 5:01 - 5:04
    nhưng tôi đã học được rằng
  • 5:04 - 5:06
    trẻ em sẽ không thoát khỏi cái chết
  • 5:06 - 5:08
    chỉ vì người lớn chúng ta
  • 5:08 - 5:10
    không hiểu được sự bất công
    khi mất đi những đứa trẻ
  • 5:11 - 5:12
    và hơn nữa
  • 5:14 - 5:15
    nếu chúng ta đủ dũng cảm
  • 5:15 - 5:17
    để đối mặt với khả năng cái chết xảy ra
  • 5:17 - 5:19
    kể cả với những đứa trẻ hồn nhiên nhất
  • 5:20 - 5:23
    chúng ta đạt đến trí tuệ khôn sánh
  • 5:24 - 5:26
    Lấy Crystal làm ví dụ
  • 5:28 - 5:30
    Bé là một trong những
    đứa trẻ đầu tiên đến mái ấm
  • 5:30 - 5:31
    sau khi chúng tôi mở cửa
  • 5:32 - 5:34
    Lúc đó, bé 9 tuổi
  • 5:34 - 5:38
    và bác sĩ thần kinh cho rằng
    bé sẽ sống được thêm 2 tuần
  • 5:38 - 5:41
    Bé có một khối u não không mổ được
  • 5:41 - 5:44
    và tình trạng bé tụt dốc không phanh
  • 5:44 - 5:46
    trong tuần mà cô bé đến mái ấm
  • 5:46 - 5:48
    sau khi đã ổn định trong phòng của mình
  • 5:48 - 5:52
    mặc đồ toàn màu hồng và tím lavender
  • 5:52 - 5:56
    với các phụ kiện Hello Kitty bé thích
    xung quanh
  • 5:56 - 5:59
    cô bé dành vài ngày tới
  • 5:59 - 6:01
    chiếm lấy trái tim của từng nhân viên
  • 6:03 - 6:06
    từng chút một, tình trạng bệnh dần ổn định
  • 6:06 - 6:08
    và chúng tôi sửng sốt
  • 6:08 - 6:10
    khi thấy bé thực sự hồi phục
  • 6:11 - 6:13
    có một số yếu tố
  • 6:13 - 6:16
    góp phần vào sự hồi phục của Crystal
  • 6:16 - 6:20
    mà sau này ta gọi là khối u George Mark
  • 6:21 - 6:24
    một hiện tượng dễ thương, không hiếm gặp
  • 6:24 - 6:27
    mà trẻ sống lâu hơn
    tiên lượng bệnh của chúng
  • 6:27 - 6:29
    nếu trẻ không sống trong bệnh viện
  • 6:30 - 6:34
    Không gian xung quanh càng yên tĩnh
  • 6:35 - 6:39
    nhữn món ngon được chuẩn bị
    đáp ưng yêu cầu của bé
  • 6:39 - 6:41
    thú nuôi
  • 6:42 - 6:46
    chó trị liệu và thỏ dành nhiều
    thời gian ấm cúng bên Crystal
  • 6:47 - 6:50
    Sau khi ở với chúng tôi
    được khoảng một tuần
  • 6:50 - 6:52
    bé gọi điện cho bà
  • 6:52 - 6:53
    và nói
  • 6:53 - 6:57
    Ôi trời, cháu đang ở trong
    một căn nhà lớn tuyệt vời
  • 6:57 - 6:59
    và có cả chỗ cho bà tới nữa
  • 7:00 - 7:02
    và bà đoán thử xem?
  • 7:02 - 7:04
    bà không cần phải mang đồng nào
  • 7:04 - 7:06
    vì máy giặt và máy sấy đều miễn phí
  • 7:06 - 7:08
    (cười)
  • 7:08 - 7:11
    Bà của Crystal từ vùng ngoại ô đến thăm
  • 7:11 - 7:16
    và họ dành khoảng thời gian
    4 tháng còn lại của Crystal
  • 7:16 - 7:18
    tận hưởng những ngày tháng đặc biệt
    bên nhau
  • 7:18 - 7:22
    Có mấy ngày đặc biệt
    vì Crystal không ngồi xe lăn
  • 7:22 - 7:23
    mà ngồi bên hồ phun nước
  • 7:24 - 7:28
    Với một đứa bé đã dành
    phần lớn năm đầu đời trên giường bệnh
  • 7:28 - 7:31
    được ở ngoài trời đếm những chú chim ruồi
  • 7:31 - 7:34
    làm nên khoảnh khác tuyệt vời bên bà mình
  • 7:34 - 7:35
    và nhiều trận cười
  • 7:36 - 7:38
    Các ngày khác đặc biệt nhờ các hoạt động
  • 7:38 - 7:41
    các chuyên gia về trẻ em tổ chức cho bé
  • 7:42 - 7:46
    Crystal xâu chuỗi hạt và làm trang sức
    cho mọi người trong căn nhà
  • 7:46 - 7:49
    Bé sơn bí đỏ để
    giúp trang trí cho Halloween
  • 7:50 - 7:55
    Bé dành nhiều ngày phấn khởi chuẩn bị
    sinh nhật lần thứ 10 cho mình
  • 7:55 - 7:57
    không ai trong chúng tôi nghĩ
    bé sẽ chứng kiến ngày đó
  • 7:59 - 8:02
    Tất cả mọi người đeo khăn choàng hồng
    vào dịp này
  • 8:02 - 8:05
    Và bạn cũng thấy đó, Crystal
  • 8:05 - 8:06
    nữ hoàng của buổi hôm đó
  • 8:06 - 8:07
    đội vương miện lấp lánh
  • 8:09 - 8:10
    Một buối sáng oi bức, tôi đi làm
  • 8:10 - 8:16
    Crystal và đồng bọn là Charlie
    chào đón tôi
  • 8:16 - 8:19
    Được giúp đôi chút, tụi nhỏ dựng
    một quầy nước chanh và bánh quy
  • 8:19 - 8:20
    ngoài cửa trước
  • 8:21 - 8:23
    địa thế rất chiến thuật
  • 8:25 - 8:29
    Tôi hỏi Crystal giá bánh qui tôi mới chọn
  • 8:29 - 8:31
    và cô bé trả lời "3 đô"
  • 8:31 - 8:35
    (Cười)
  • 8:35 - 8:38
    Tôi nói bánh qui như vậy
    thì hơi mắc
  • 8:38 - 8:40
    (Cười)
  • 8:40 - 8:41
    Nó nhỏ mà
  • 8:43 - 8:46
    "Cháu biết ạ"
    Cô bé công nhận với một nụ cười
  • 8:46 - 8:47
    "Nhưng cháu xứng đáng được "
  • 8:49 - 8:51
    và trong đó ẩn chứa ngôn từ khôn ngoan
  • 8:51 - 8:55
    của một cô bé có một cuộc đời ngắn ngủi
    nhưng mãi mãi tác động đến đời tôi
  • 8:57 - 8:58
    Crystal xứng đáng được như thế
  • 8:59 - 9:04
    và chẳng lẽ mỗi đứa trẻ có cuộc sống
    bị bệnh tật khủng khiếp rút ngắn
  • 9:04 - 9:06
    lại không xứng đáng?
  • 9:06 - 9:08
    Cùng nhau, tất cả chúng ta hôm nay
  • 9:08 - 9:12
    có thể mang lại chính sự chăm sóc đặc biệt
    mà Crystal đã nhận được
  • 9:12 - 9:17
    bằng cách nhận ra rằng
    chăm sóc tạm thế và an dưỡng cuối đời
  • 9:17 - 9:22
    là một phần quan trọng mà hệ thống
    chăm sóc sức khỏe của chúng ta đang thiếu
  • 9:24 - 9:25
    Cũng rất đáng lưu ý rằng
  • 9:25 - 9:27
    chúng ta cung cấp được hình thức chăm sóc này
  • 9:27 - 9:30
    với một phần ba chi phí của
    đơn vị chăm sóc đặc biệt tại bệnh viện
  • 9:31 - 9:34
    và gia đình chúng ta không thấy hóa đơn
  • 9:35 - 9:38
    Chúng tôi biết ơn những người ủng hộ
  • 9:38 - 9:40
    tin tưởng vào công việc quan trọng
    chúng tôi làm
  • 9:42 - 9:45
    Sự thật là tôi và đồng nghiệp
  • 9:45 - 9:49
    và các phụ huynh và
    các thành viên gia đình khác
  • 9:49 - 9:52
    được trải nghiệm
    sự khôn ngoan đặc biệt này
  • 9:52 - 9:54
    đang ở một vị thế rất độc nhất
  • 9:55 - 10:00
    Ở Mỹ, chỉ có 2 trung tâm
    an dưỡng cuối cùng độc lập
  • 10:00 - 10:03
    dù tôi rất vui khi thông báo rằng
    dựa trên mô hình này
  • 10:03 - 10:07
    có 18 trung tâm khác
    đang trong giai đoạn hình thành
  • 10:07 - 10:10
    (Vỗ tay)
  • 10:11 - 10:16
    Tuy nhiên, hầu hết trể em chết
    ở Mỹ mỗi năm
  • 10:16 - 10:18
    chết trong bệnh viện
  • 10:19 - 10:21
    bao quanh bởi máy móc kêu bip bip
  • 10:21 - 10:23
    và những ngừơi lớn lo lắng, kiệt quệ
  • 10:23 - 10:25
    không còn lựa chọn nào khác
  • 10:25 - 10:29
    ngoài việc vĩnh biệt dưới
    ánh đèn bệnh viện gay gắt
  • 10:29 - 10:31
    và giữa những người xa lạ
  • 10:32 - 10:34
    Vì mục đích so sánh
  • 10:34 - 10:35
    Vương quốc Anh
  • 10:35 - 10:39
    quốc gia với một phần năm dân số nước Mỹ
  • 10:39 - 10:43
    và rộng khoảng nửa tiểu bang California
  • 10:43 - 10:48
    có 54 trung tâm tạm thể
    và an dưỡng cuối cùng
  • 10:50 - 10:52
    Tại sao lại như thế?
  • 10:52 - 10:56
    Tôi tự hỏi mình câu hỏi đó nhiều lần
  • 10:57 - 11:02
    Phỏng đoán hay nhất của tôi là
    người Mỹ với thái độ tự tin lạc quan
  • 11:02 - 11:07
    cho rằng hệ thống chăm sóc y tế
    sẽ chăm lo điều đó
  • 11:07 - 11:11
    dù có là bệnh thời xưa
    không có thuốc chữa đi nữa
  • 11:12 - 11:16
    Chúng ta cố gắng hết sức
    để cứu sống trẻ em
  • 11:16 - 11:19
    trong khi thật sự, việc tử tế lớn nhất
    chúng ta có thể đem đến cho chúng
  • 11:19 - 11:22
    là cái chết an bình
  • 11:22 - 11:23
    không đau đớn
  • 11:24 - 11:27
    Sự chuyển đổi từ chữa trị sang chăm sóc
  • 11:27 - 11:30
    vẫn là vấn đề nan giải
    cho nhiều bác sĩ bệnh viện
  • 11:30 - 11:34
    với chuyên môn cứu mạng sống
  • 11:34 - 11:38
    chứ không phải nhẹ nhàng
    giúp bệnh nhân nhắm mắt
  • 11:39 - 11:42
    Người ba của một em bé dễ thương
    chúng tôi chăm sóc những ngày cuối đời bé
  • 11:42 - 11:45
    chắc chắn hiểu được sự tương phản này
  • 11:45 - 11:46
    khi anh nhớ lại
  • 11:46 - 11:50
    có nhiều người giúp bạn
    đưa một đứa trẻ sơ sinh vào đời
  • 11:50 - 11:54
    nhưng rất ít người giúp bạn
    đưa đứa trẻ ra đi
  • 11:55 - 11:58
    Vậy nguyên liệu thần kì
    ở Geogre Mark là gì?
  • 11:59 - 12:03
    Chẩn đoán y học phức tạp
    đưa bệnh nhi đến với chúng tôi
  • 12:03 - 12:06
    nghĩa là cuộc sống của chúng
    thường bị bó buộc
  • 12:06 - 12:09
    trong giường bệnh lâu dài
  • 12:09 - 12:11
    một số thì ngồi xe lăn
  • 12:11 - 12:16
    một số khác thì với những
    ca hóa trị hoặc cai nghiện đặc biệt
  • 12:17 - 12:21
    Chúng tôi tập lờ đi những hạn chế đó
  • 12:21 - 12:23
    Câu trả lời mặc định của chúng tôi là
    "được"
  • 12:23 - 12:26
    và câu hỏi mặc định là "Tại sao không?"
  • 12:26 - 12:28
    Đó là lý do chúng tôi nhận một bé trai
  • 12:28 - 12:31
    không sống qua nổi một mùa bóng chày tới
  • 12:31 - 12:34
    đến Trận 5 của Giải Thế Giới
  • 12:35 - 12:38
    Đó là lý do có chương trình tài năng
    do nhân viên và tụi nhỏ tổ chức
  • 12:38 - 12:40
    cho gia đình và những người bạn
  • 12:40 - 12:45
    Ai lại không mê mẩn một bé trai
    chơimột bản nhạc piano bằng chân chứ
  • 12:45 - 12:46
    vì tay của cậu bị teo chứ?
  • 12:48 - 12:50
    đó là lý do cúng tôi
    tổ chức vũ hội hằng năm
  • 12:52 - 12:53
    Nó khá là tuyệt diệu
  • 12:54 - 12:56
    Chúng tôi bắt đầu tổ chức vũ hội
  • 12:56 - 12:57
    sau khi nghe một người bố than thở
  • 12:57 - 13:02
    rằng ông sẽ không bao giờ được gắn hoa
    cài áo lên ve áo tuxedo của con trai mình
  • 13:03 - 13:06
    những tuần trước vũ hội
  • 13:06 - 13:07
    căn nhà đầy cảm xúc
  • 13:07 - 13:10
    và tôi không biết ai háo hức hơn,
    nhân viên hay tụi nhỏ
  • 13:10 - 13:11
    (Cười)
  • 13:11 - 13:12
    Đêm hôm diễn ra sự kiện
  • 13:13 - 13:17
    có cả đưa đón bằng xe cổ
  • 13:17 - 13:19
    sải bước trên thảm đỏ
  • 13:19 - 13:21
    vào hội trường lớn
  • 13:22 - 13:23
    một DJ tuyệt vời
  • 13:24 - 13:26
    và một nhiếp ảnh gia đã sắn sàng
  • 13:26 - 13:28
    để ghi lại những hình ảnh
    của người tham dự
  • 13:29 - 13:30
    và gia đình của họ
  • 13:31 - 13:33
    Cuối buổi tối năm ấy
  • 13:33 - 13:37
    một trong những thiếu nữ trẻ và vui tươi
  • 13:38 - 13:40
    Caitlin, nói với mẹ cô ấy
  • 13:42 - 13:44
    "Đó là đêm tuyệt vời nhất của đời con"
  • 13:44 - 13:47
    Và đó chính là điều
  • 13:47 - 13:51
    tóm tắt lại những tháng ngày đẹp đẽ
  • 13:51 - 13:53
    phá vỡ những giới hạn
  • 13:54 - 13:56
    để có câu trả lời mặc định là "có"
  • 13:56 - 13:59
    và câu hỏi luôn là "Tại sao không?"
  • 14:00 - 14:02
    Cuối cùng thì cuộc sống quá ngắn ngủi
  • 14:02 - 14:06
    dù ta sống đến 85 tuổi hay chỉ 8 tuổi
  • 14:06 - 14:07
    Tin tôi đi
  • 14:07 - 14:09
    Hay tốt hơn thì hãy tin Sam
  • 14:11 - 14:15
    Không phải bằng cách giả vờ như
    cái chết không tồn tại
  • 14:15 - 14:17
    mà ta giữ lại được những người,
  • 14:17 - 14:19
    đặc biệt là những trẻ nhỏ ta yêu quí
  • 14:19 - 14:20
    được an toàn
  • 14:21 - 14:23
    Đến cuối cùng,
  • 14:23 - 14:26
    chúng ta không thể kiểm soát được
    ta sẽ sống bao lâu
  • 14:26 - 14:28
    Thứ ta kiểm soát được
  • 14:28 - 14:30
    là cách ta sử dụng ngày sống
  • 14:30 - 14:32
    những không gian ta tạo nên
  • 14:33 - 14:36
    ý nghĩa và niềm vui ta đem lại
  • 14:37 - 14:40
    Chúng ta không thể thay đổi kết quả
  • 14:40 - 14:42
    nhưng ta thay đổi được hành trình
  • 14:44 - 14:45
    Chẳng phải đây là lúc
  • 14:47 - 14:49
    để nhận ra rằng những đứa trẻ xứng đáng
  • 14:49 - 14:54
    không gì hơn là sự dũng cảm kiên quyết của
    chúng ta
  • 14:54 - 14:56
    và trí tưởng tượng điên rồ nhất
    của chúng ta
  • 14:57 - 14:58
    Xin cảm ơn.
  • 14:58 - 15:02
    (Vỗ tay)
Title:
Câu chuyện từ một căn nhà dành cho trẻ bị bênh nan y
Speaker:
Kathy Hull
Description:

Để vinh danh và tán dương những mảnh đời bị rút ngắn, Kathy Hull thành lập cơ sở chăm sóc giảm nhẹ độc lập dành cho trẻ em tại Hoa Kỳ, Nhà Trẻ em Geogre Mark. Với sứ mệnh đem đến cho trẻ bị bệnh nan y và gia đình các em một nơi yên bình để nói lời vĩnh biêt. Cô ấy chia sẻ câu chuyện đầy khôn ngoan, niềm vui, trí tưởng tượng và mất mát đau lòng.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
15:18

Vietnamese subtitles

Revisions