Return to Video

hãy thành thật và tìm kiếm sự thật trong người khác

  • 0:01 - 0:03
    Như mỗi người trong chúng ta,
  • 0:03 - 0:05
    tôi đã có nhiều công việc
  • 0:05 - 0:07
    và mặc dù chúng rất đa dạng,
  • 0:07 - 0:11
    công việc đầu tiên của tôi
    đã đặt nền móng cho tất cả
  • 0:11 - 0:15
    Tôi đã từng làm bà đỡ cho nhiều nhà
    trong quảng thời gian tôi 20 tuổi
  • 0:16 - 0:21
    Đỡ đẻ dạy tôi nhiều điều quý giá
    và thỉnh thoảng còn thú vị
  • 0:21 - 0:24
    như làm thể nào để
    lái xe lúc 2h sáng
  • 0:24 - 0:25
    khi dưới -10 độ
  • 0:25 - 0:26
    (Cười)
  • 0:26 - 0:31
    hoặc cách làm tỉnh một người cha đã ngất
    khi nhìn thấy máu
  • 0:31 - 0:32
    (Cười)
  • 0:32 - 0:34
    hoặc cách cắt dây rốn
    để có được một lỗ rốn đẹp.
  • 0:34 - 0:37
    để có được một lỗ rốn đẹp
  • 0:37 - 0:40
    Nhưng tôi lại không gắn bó nhiều với chúng
  • 0:40 - 0:44
    hoặc dựa vào chúng khi tôi ngưng làm bà đẻ
    và bắt đầu 1 công việc mới
  • 0:44 - 0:48
    Điều gắn bó với tôi là niềm tin sắt đá
  • 0:48 - 0:54
    rằng mỗi chúng ta sinh ra trên cõi đới này
    đều mang một giá trị.
  • 0:54 - 0:58
    Khi tôi nhìn vào khuôn mặt của
    1 đứa bé mới sinh
  • 0:58 - 1:02
    tôi nhìn thấy được giá trị,
  • 1:02 - 1:05
    cái tính ích kỉ vô tội vạ
  • 1:05 - 1:07
    một đốm sáng.
  • 1:09 - 1:12
    Tôi dùng từ "tâm hồn"
    để miêu tả đốm sáng đó
  • 1:12 - 1:17
    vì đó là từ duy nhất trong tiếng anh
    gần nhất với việc gọi tên
  • 1:17 - 1:20
    cái mà mỗi em bé mang đến căn phòng này.
  • 1:21 - 1:25
    Mỗi đứa bé mới sinh
    như 1 bông hoa tuyết
  • 1:25 - 1:29
    sự pha trộn không thể
    nhầm lẫn được của sinh học
  • 1:29 - 1:31
    của tổ tiên và của sự bí ẩn.
  • 1:32 - 1:34
    Và rồi đứa bé đó lớn lên,
  • 1:34 - 1:36
    và để hòa nhập với gia đình,
  • 1:36 - 1:38
    để phù hợp với văn hóa,
  • 1:38 - 1:41
    với cộng đồng, với giới tính
  • 1:41 - 1:44
    đứa bé đó bắt đầu
    hình thành tâm hồn
  • 1:44 - 1:46
    từng lớp 1
  • 1:46 - 1:48
    Chúng ta được sinh ra theo cách này,
  • 1:48 - 1:50
    nhưng
  • 1:50 - 1:51
    (Cười)
  • 1:51 - 1:54
    nhưng khi chúng ta lớn lên,
    ta gặp phải rất nhiều chuyện
  • 1:55 - 1:56
    làm chúng ta muốn
  • 1:58 - 2:03
    che giấu đi tính kì quặc và chân thật
    của tâm hồn mình
  • 2:03 - 2:04
    Ai cũng vậy
  • 2:04 - 2:07
    Mọi người trong căn phòng này
    đều từng là một đứa bé
  • 2:07 - 2:08
    (Cười)
  • 2:08 - 2:11
    Với một quyền thừa kế riêng biệt
  • 2:12 - 2:17
    Nhưng khi lớn lên chúng ta giành nhiều
    thời gian che giấu bản thân mình
  • 2:17 - 2:21
    như ta bị thiếu tính chân thật
  • 2:21 - 2:23
    Nhưng những đứa bé kia
  • 2:23 - 2:24
    thì chưa
  • 2:24 - 2:26
    Chúng nói với tôi rằng
  • 2:26 - 2:29
    hãy bộc lộ tâm hồn mình
  • 2:29 - 2:32
    và tìm kiếm đốm sáng đó
  • 2:32 - 2:33
    trong mỗi con người.
  • 2:33 - 2:34
    Nó vẫn luôn ở đó.
  • 2:35 - 2:38
    Và đây là điều tôi học được
    từ những người phụ nữ nhân công
  • 2:38 - 2:41
    Thông điệp của họ là hãy lạc quan
  • 2:41 - 2:44
    ngay cả khi đau khổ.
  • 2:45 - 2:47
    Thường thì cổ tử cung của
    người phụ nữ như thế này.
  • 2:47 - 2:49
    Đó là một cơ quan nhỏ và khít
  • 2:49 - 2:51
    ở phía dưới tử cung.
  • 2:51 - 2:55
    Và khi lao động,
    nó phải duỗi từ đây
  • 2:56 - 2:57
    sang đây.
  • 2:57 - 2:58
    Ui da!
  • 2:58 - 3:01
    Nếu bạn ráng chịu cơn đau đó,
  • 3:01 - 3:03
    bạn sẽ càng đau thêm,
  • 3:03 - 3:06
    và bạn sẽ không thể sinh con được.
  • 3:06 - 3:10
    Tôi không bao giờ quên được
    điều diệu kỳ đã xảy ra
  • 3:10 - 3:13
    khi một người phụ nữ ngưng
    kháng cự lại cơn đau
  • 3:14 - 3:15
    và mở ra.
  • 3:15 - 3:19
    Như thể thế gian đã nhìn thấy
  • 3:19 - 3:21
    và trao cho sự giúp đỡ.
  • 3:22 - 3:24
    Tôi không bao giờ quên thông điệp đó,
  • 3:24 - 3:28
    và bây giờ, khi tôi gặp khó khăn
    hay đau khổ
  • 3:28 - 3:30
    trong cuộc sống và công việc,
  • 3:30 - 3:33
    đương nhiên tôi sẽ chống cự lại trước,
  • 3:33 - 3:36
    nhưng sau đó tôi chợt nhớ lại
    điều tôi đã học được từ các bà mẹ:
  • 3:36 - 3:37
    hãy mở ra,
  • 3:38 - 3:39
    Hãy tò mò.
  • 3:39 - 3:42
    Hãy hỏi cơn đau vì sao nó lại đến.
  • 3:42 - 3:44
    Một thứ gì đó mới đang được sinh ra.
  • 3:45 - 3:48
    Và còn một bài học tâm hồn đáng nhớ,
  • 3:48 - 3:50
    tôi học được từ Albert Einstein.
  • 3:51 - 3:53
    Ông ta không thuộc một dòng dõi nào,
  • 3:53 - 3:54
    (Cười)
  • 3:54 - 3:56
    nhưng đó là một bài học về thời gian
  • 3:58 - 4:02
    Cuối đời, ông ấy kết luận rằng
  • 4:02 - 4:06
    trải nghiệm bình thường và cứ xoay vòng
    vè cuộc sống của chúng ta
  • 4:06 - 4:07
    chỉ là ảo giác.
  • 4:08 - 4:10
    Ta đi vòng quanh, ngày càng nhanh,
  • 4:10 - 4:12
    cố tìm một thứ gì đó.
  • 4:12 - 4:14
    Và suốt quãng thời gian đó,
  • 4:15 - 4:19
    bên dưới lớp vỏ thời gian
    là một không gian hoàn toàn khác
  • 4:19 - 4:24
    nơi quá khứ, hiện tại và tương lai
    nhập lại thành một
  • 4:24 - 4:27
    và hình thành thời gian.
  • 4:27 - 4:30
    Và ta không đi đến đâu cả.
  • 4:31 - 4:35
    Albert Einstein gọi chiều không gian này,
  • 4:35 - 4:37
    "sự tồn tại".
  • 4:37 - 4:39
    Và nói rằng khi trải qua nó,
  • 4:39 - 4:41
    ông cảm thấy nể phục.
  • 4:42 - 4:43
    Khi tôi đõ đẻ,
  • 4:43 - 4:45
    tôi bị mắc kẹt trong cái vòng quay đó.
  • 4:45 - 4:49
    Đôi khi tôi phải ngồi mấy ngày,
    nhiều tiếng đồng hồ,
  • 4:49 - 4:52
    để thở cùng với bệnh nhân;
  • 4:52 - 4:53
    chỉ vậy thôi.
  • 4:54 - 4:57
    Và tôi cực kỳ nể phục.
  • 4:57 - 5:02
    Đó là ba điều tôi học được
    khi làm bà đỡ.
  • 5:02 - 5:05
    Một: hãy mở rộng tâm hồn.
  • 5:05 - 5:12
    Hai: Khi rắc rối xảy đến, hãy cởi mở.
  • 5:12 - 5:16
    Và ba: Đôi khi, hãy thoát khỏi
    cái vòng quay kinh nghiệm
  • 5:16 - 5:18
    và đi vào thời gian.
  • 5:19 - 5:22
    Những bài học đó đã giúp tôi cả cuộc đời,
  • 5:23 - 5:25
    nhưng nhất là gần đây,
  • 5:25 - 5:30
    khi tôi nhìn vào công việc quan trọng
    mình đã làm từ trước đến giờ.
  • 5:31 - 5:35
    Hai năm trước, đã được Chúa cưu mang
  • 5:35 - 5:37
    khỏ một căn bệnh ung thư máu hiếm gặp,
  • 5:38 - 5:42
    và liệu pháp duy nhất là cấy ghép tủy sống
  • 5:43 - 5:46
    Và thật bất ngờ, vẫn tìm được
    của một người phù hợp để ghép,
  • 5:46 - 5:48
    đó chính là tôi,
  • 5:49 - 5:52
    Gia đình tôi có 4 chị em,
  • 5:52 - 5:58
    và khi biết rằng chỉ mình tôi
    có thể cứu cô ấy,
  • 5:59 - 6:01
    phản ứng của họ là :"Thật sao? Chị à?"
  • 6:01 - 6:02
    (Cười)
  • 6:02 - 6:04
    "Một cặp đôi hoàn hảo?"
  • 6:04 - 6:07
    Cũng khá là điển hình đối với anh chị em.
  • 6:07 - 6:10
    Trong xã hội này,
    có rất nhiều thứ.
  • 6:10 - 6:14
    Có tính yêu, tính bạn
    và sự đùm bọc chở che,
  • 6:14 - 6:16
    Nhưng cũng có sự đố kị
  • 6:17 - 6:18
    và ganh đua
  • 6:19 - 6:21
    từ chối và công kích.
  • 6:22 - 6:28
    Trong tình cảm anh chị em, đó là nơi
    chúng ta bắt đầu hình thành tâm hồn
  • 6:28 - 6:29
    qua nhiều lớp.
  • 6:30 - 6:33
    Khi phát hiện ra chỉ tôi
    có thể cứu em mình,
  • 6:33 - 6:35
    Tôi bắt đầu tìm kiếm.
  • 6:35 - 6:37
    Và khám phá ra rằng
  • 6:38 - 6:41
    giả thuyết của việc cấy ghép
    khá là dễ hiểu.
  • 6:41 - 6:44
    Bạn phá hủy tất cả xương tủy
    của một bệnh nhân ung thư
  • 6:44 - 6:47
    với hàm lượng lớn liệu pháp hóa học,
  • 6:47 - 6:50
    và sau đó thay bằng
  • 6:50 - 6:54
    những tủy sống khỏe mạnh khác từ
    những người hiến tủy.
  • 6:54 - 6:56
    Sau đó bạn làm mọi thứ có thể
  • 6:56 - 7:00
    để đảm bảo rằng những tế bào đó
    có thể ghép được cho bệnh nhân.
  • 7:00 - 7:05
    Tôi cũng hoc được rằng cấy ghép xương tủy
    rất nguy hiểm.
  • 7:05 - 7:10
    Nếu em tôi có thể vượt qua được
    giai đoạn nguy hiểm này,
  • 7:11 - 7:14
    cô ấy vẫn phải đối đầu với
    những thử thách khác.
  • 7:14 - 7:16
    Tế bào của tôi
  • 7:17 - 7:19
    có thể sẽ tấn công cơ thể cô ấy.
  • 7:20 - 7:23
    Và cơ thẻ cô ấy có thể
    từ chối tế bào của tôi.
  • 7:23 - 7:25
    Sự từ chối hay tấn công này,
  • 7:25 - 7:27
    có thể giết cô ấy.
  • 7:28 - 7:30
    Từ chối, tấn công,
  • 7:30 - 7:32
    Những từ đó nghe rất quen thuộc
  • 7:32 - 7:35
    đối với những người làm anh chị em.
  • 7:36 - 7:39
    Em gái tôi và tôi luôn yêu thương nhau,
  • 7:39 - 7:42
    nhưng cũng từ chối và công kích nhau,
  • 7:42 - 7:46
    từ những chuyện bất đồng nhỏ nhặt
    đến những sự phản bội lớn hơn.
  • 7:47 - 7:49
    Chúng tôi
  • 7:49 - 7:51
    không nói về những chuyện sâu xa;
  • 7:52 - 7:57
    nhưng, cũng giống như bao người khác,
  • 7:57 - 8:00
    chúng tôi lưỡng lự nói sự thật,
  • 8:00 - 8:03
    để che giấu vết thương,
  • 8:03 - 8:05
    để thừa nhận những việc làm sai trái.
  • 8:05 - 8:10
    Nhưng khi tôi biết được nguy hiểm
    của việc từ chối và tấn công,
  • 8:10 - 8:12
    Tôi nghĩ, đến lúc thay đổi điều này.
  • 8:13 - 8:18
    Nếu như chúng ta có thể mang tủy sống
    đến các bác sĩ,
  • 8:18 - 8:24
    nhưng làm chuyện ta gọi là
    " cấy ghép tủy tâm hồn?"
  • 8:24 - 8:28
    Nếu như ta có thể đối mặt bất kì
    nối đau nào ta gây ra cho nhau,
  • 8:28 - 8:31
    thay vì từ chối và tấn công,
  • 8:31 - 8:33
    ta có thể lắng nghe?
  • 8:33 - 8:35
    Ta có thể tha thứ?
  • 8:35 - 8:37
    Ta có thể hòa nhập?
  • 8:37 - 8:40
    Nếu vậy thì tế bào của ta cũng có thể
    làm tương tự?
  • 8:41 - 8:46
    Để giải thích cho nhiều người
    hay hoài nghi, tôi tìm đến lời nhắn
    của bố mẹ:
  • 8:46 - 8:48
    Tờ the New Yorker.
  • 8:48 - 8:50
    (Cười)
  • 8:50 - 8:53
    Tôi gửi cô ấy một bức tranh từ trang báo
  • 8:53 - 8:57
    để giải thích tại sao chúng ta
    nên tìm đến nhà vật lý trị liệu
  • 8:57 - 9:02
    trước khi cấy ghép tủy sống vào cơ thể.
  • 9:02 - 9:04
    Nó đây rồi.
  • 9:04 - 9:08
    "Tôi không bao giờ quên ông ấy vì
    một thứ tôi tự nghĩ ra trong đầu."
  • 9:08 - 9:10
    (Cười)
  • 9:10 - 9:12
    Tôi nói em mình
  • 9:13 - 9:16
    chúng ta có thể đã làm điều tương tự,
  • 9:16 - 9:22
    nghĩ đến những câu chuyện bịa đặt
    đã chia rẽ chúng tôi.
  • 9:22 - 9:25
    Và nói cô ấy rằng sau khi cấy ghép,
  • 9:25 - 9:28
    tất cả máu chảy trong mạch
  • 9:28 - 9:29
    sẽ là máu của tôi,
  • 9:29 - 9:32
    từ tủy sống của tôi,
  • 9:32 - 9:37
    và trong nhân của mỗi tế bào
  • 9:37 - 9:39
    sẽ hoàn toàn là ADN của tôi.
  • 9:39 - 9:43
    "Chị sẽ luôn ở trong em
    suốt quãng đời còn lại."
  • 9:43 - 9:46
    Em tôi có vẻ hơi sợ
  • 9:46 - 9:48
    (Cười)
  • 9:48 - 9:51
    "Chị nghĩ ta nên trở nên thân thiết hơn."
  • 9:52 - 9:55
    Khủng hoảng khiến con người ta dại dột,
  • 9:56 - 9:59
    như nghỉ việc hoặc nhảy máy bay
  • 10:00 - 10:02
    và, trong trường hợp em tôi,
  • 10:02 - 10:05
    nói "đồng ý" với những đợt vật lý trị liệu
  • 10:06 - 10:09
    mà chúng tôi bắt đầu quan tâm đến tủy sống
  • 10:12 - 10:16
    Chúng tôi nhìn lại những câu chuyện
  • 10:16 - 10:18
    và kết luận về nhau
  • 10:18 - 10:20
    trách móc nhau rồi hổ thẹn
  • 10:20 - 10:24
    đến khi tình yêu chỉ còn lại cuối cùng.
  • 10:26 - 10:30
    Người ta nói tôi rất dũng cảm khi
    hiến tủy của mình,
  • 10:30 - 10:32
    nhưng tôi không nghĩ vậy.
  • 10:32 - 10:34
    Hành động mà tôi cho là dũng cảm
  • 10:34 - 10:37
    là một loại hiến và ghép khác kìa,
  • 10:37 - 10:39
    cấy ghép tâm hồn,
  • 10:40 - 10:44
    bắt đầu thổ lộ với nhau,
  • 10:44 - 10:47
    trút bỏ đi danh dự và sự phòng thủ,
  • 10:47 - 10:49
    nâng tầm hạnh phúc
  • 10:50 - 10:54
    và chia sẽ với nhau
    những tổn thương của tâm hồn.
  • 10:54 - 10:57
    Tôi gợi nhớ lại bài học của các bà đỡ:
  • 10:57 - 10:59
    hãy mở rộng tâm hồn.
  • 11:00 - 11:03
    Đón nhận những sợ hãi và đau đớn.
  • 11:03 - 11:04
    Hãy nể phục.
  • 11:06 - 11:09
    Tôi đứng đây sau khi đã hiến tủy mình,
  • 11:09 - 11:11
    Họ gọi là "hiến",
  • 11:11 - 11:14
    như những hoạt động thôn dã
  • 11:14 - 11:15
    (Cười)
  • 11:15 - 11:18
    Đương nhiên là không phải vậy.
  • 11:20 - 11:23
    Và đây là cô em gái dũng cảm
  • 11:23 - 11:25
    đã nhận tủy của tôi.
  • 11:26 - 11:30
    Sau khi cấy xong, chúng tôi dành nhiều
    thời gian cho nhau hơn trước.
  • 11:30 - 11:33
    Như thể chúng tôi còn là con gái.
  • 11:34 - 11:37
    Quá khứ và hiện tại hòa làm một.
  • 11:37 - 11:39
    Chúng tôi đi vào thời gian.
  • 11:39 - 11:44
    Tôi rời bỏ vòng quay
    công việc và cuộc sống
  • 11:44 - 11:45
    đi cùng em mình
  • 11:46 - 11:48
    đến hòn đảo cô đơn
  • 11:48 - 11:50
    của những căn bệnh và sự chữa lành
  • 11:51 - 11:53
    Chúng tôi dành nhiều tháng cho nhau
  • 11:53 - 11:55
    trong sự tách biệt,
  • 11:55 - 11:57
    trong bệnh viện và nhà cô ấy.
  • 11:58 - 12:00
    Xã hội luôn vận động này
  • 12:00 - 12:05
    không bao giờ ủng hộ hoặc công nhận
    giá trị của việc này.
  • 12:05 - 12:09
    Chúng ta xem nó như sự chi rẽ
    đối với hiện thực và công việc.
  • 12:09 - 12:14
    Ta lo lắng về việc hao tổn cảm xúc
    và giá cả tài chính
  • 12:14 - 12:17
    và, dĩ nhiên, là giá cả tài chính.
  • 12:17 - 12:19
    Nhưng tiền lương của tôi
  • 12:20 - 12:24
    thì ở đơn vị mà văn hóa loài người
    dường như đã quên mất.
  • 12:25 - 12:27
    Tôi được trả công bằng tình yêu.
  • 12:28 - 12:29
    Tôi được trả công bằng tâm hồn.
  • 12:29 - 12:32
    Tôi được trả công bằng em gái của mình.
  • 12:33 - 12:38
    Em tôi nói rằng năm sau khi cấy ghép
    là khoảng thời gian hạnh phúc nhất
    của cuộc đời,
  • 12:38 - 12:39
    ngạc nhiên làm sao.
  • 12:39 - 12:42
    Cô ấy phải chịu đựng nhiều.
  • 12:42 - 12:46
    Nhưng nói rằng cuộc đời
    chưa bao giờ có vị ngọt,
  • 12:46 - 12:49
    đó là vị những chịu đựng về mặt tâm hồn
  • 12:49 - 12:51
    và thành thật mà chúng tôi
    đã làm cùng nhau,
  • 12:52 - 12:56
    cô ấy trở nên chính bản thân mình
  • 12:56 - 12:57
    đối với mọi người.
  • 12:57 - 13:00
    Cô ấy nói những điều mình cần nói.
  • 13:00 - 13:03
    Cô ấy làm những điều mình muốn làm.
  • 13:03 - 13:05
    Tôi cũng như vậy.
  • 13:05 - 13:11
    Tôi trở nên dũng cảm hơn khi
    thành thật với mọi người.
  • 13:12 - 13:14
    Tôi nói sự thật,
  • 13:14 - 13:18
    nhưng quan trọng hơn, tôi tìm thấy
    sự thật trong những người khác.
  • 13:20 - 13:23
    Đó là cho đến khi chương cuối cùng
    của câu chuyện này
  • 13:23 - 13:27
    tôi mới nhận ra công việc bà đỡ
    dạy tôi như thế nào.
  • 13:27 - 13:30
    Sau năm hạnh phúc nhất cuộc đời
    của em gái tôi,
  • 13:30 - 13:32
    bệnh ung thư diễn biến trở lại,
  • 13:33 - 13:36
    và lần này không ai có thể làm gì được.
  • 13:36 - 13:39
    Cô ấy chỉ còn vài tháng để sống.
  • 13:40 - 13:43
    Đêm trước ngày cô ấy mất,
  • 13:43 - 13:46
    tôi ngồi cạnh giường ngủ.
  • 13:46 - 13:48
    Cô ấy trông nhỏ bé và ốm quá.
  • 13:49 - 13:51
    Tôi có thể thấy mạch máu trên cổ.
  • 13:52 - 13:55
    Đó là máu tôi, máu của cô ấy,
    máu của cả hai chúng tôi.
  • 13:56 - 13:59
    Khi cô ấy qua đời, một phần nào đó
    trong tôi cũng như chết theo.
  • 14:01 - 14:05
    Tôi cố gắng tìm hiểu,
  • 14:05 - 14:08
    việc trở nên gắn kết với nhau
  • 14:08 - 14:10
    lại càng làm nên mỗi chúng ta,
  • 14:10 - 14:12
    mỗi tâm hồn của chúng ta,
  • 14:12 - 14:17
    và nhờ đối mặt và đón nhận
    nỗi đau trong quá khứ,
  • 14:17 - 14:20
    ta có thể chạm đến được với nhau,
  • 14:21 - 14:23
    và khi bước khỏi thời gian,
  • 14:23 - 14:25
    ta sẽ được kết nối với nhau mãi mãi.
  • 14:27 - 14:30
    Em tôi đã để lại cho tôi nhiều thứ,
  • 14:30 - 14:33
    và tôi sẽ cho các bạn biết một trong số đó
  • 14:34 - 14:38
    Bạn không cần phải chờ đến lúc đối mặt
    giữa sự sông và cái chết
  • 14:38 - 14:42
    để hàn gắn mối quan hệ
    quan trọng đối với bạn,
  • 14:42 - 14:44
    để cho đi tủy sống tâm hồn mình
  • 14:45 - 14:47
    và tìm kiếm nó trong người khác.
  • 14:48 - 14:50
    Ai cũng có thể làm được.
  • 14:50 - 14:55
    Ta có thể đáp trả theo kiểu khác,
  • 14:55 - 14:59
    như dũng cảm
  • 15:00 - 15:02
    tiến tới người khác,
  • 15:02 - 15:05
    và làm gì hoặc cố gắng làm gì
  • 15:05 - 15:08
    khác với từ chối và tấn công.
  • 15:09 - 15:11
    Ta có thể làm điều này với anh chị em mình
  • 15:11 - 15:12
    và vợ hoặc chồng mình
  • 15:12 - 15:14
    và bạn mình và đồng nghiệp.
  • 15:14 - 15:17
    Ta có thể làm với sự chia rẽ
  • 15:17 - 15:20
    và bất hòa xung quanh ta.
  • 15:20 - 15:24
    Ta có thể làm vì tâm hồn của thế giới.
  • 15:25 - 15:26
    Cảm ơn.
  • 15:26 - 15:32
    (Vỗ tay)
Title:
hãy thành thật và tìm kiếm sự thật trong người khác
Speaker:
Elizabeth Lesser
Description:

Trong một bài nói trữ tình, vô cùng hài hước về những vấn đề nan giải như quan hệ căn thẳng và cái chết của người thân, Elizabeth Lesser mô tả quá trình chữa lành vết thương của việc để sang một bên danh dự và sự phòng thủ để chịu đựng tâm hồn và thành thật. Cô nói rằng: "Bạn không cần phải chờ đến khoảnh khoắc giữa sự sống và cái chết để có thể hàn gắn quan hệ quan trọng với mình". "Hãy đáp trả theo cách mới...dũng cảm tiến tới người khác."

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
15:44

Vietnamese subtitles

Revisions