Return to Video

Đã quá đủ những ngôi trường yếu kém!

  • 0:00 - 0:04
    Tôi đang hơi chút lo lắng vì Yvonne vợ tôi
  • 0:04 - 0:06
    nói với tôi rằng "Geoff, anh sẽ phát biểu trên TED Talks."
  • 0:06 - 0:08
    Tôi đáp lại, "Đúng thế, em yêu, anh rất thích TED Talks."
  • 0:08 - 0:11
    Cô ấy lại nói, "Anh biết đấy, những người nghe TED Talks, họ thực sự rất thông minh và tài năng"
  • 0:11 - 0:13
    "Anh biết, anh biết mà." (Tiếng cười)
  • 0:13 - 0:18
    Vợ tôi lại nói, "Họ không muốn nghe những người da đen hay nổi nóng."
  • 0:18 - 0:20
    (Tiếng cười)
  • 0:20 - 0:21
    Thế nên tôi nói, "Không, anh sẽ không nổi nóng đâu, em yêu,
  • 0:21 - 0:24
    Anh sẽ hòa nhã. Anh hứa."
  • 0:24 - 0:27
    Nhưng thực sự hiện giờ tôi đang rất tức giận. (Tiếng cười)
  • 0:27 - 0:31
    Và lần cuối cùng tôi, tôi--
  • 0:31 - 0:33
    (Vỗ tay)
  • 0:33 - 0:39
    Lý do mà tôi vừa thấy vui mừng lại vừa thấy tức giận là vì
  • 0:39 - 0:44
    Năm nay, sẽ có hàng triệu đứa trẻ
  • 0:44 - 0:47
    mà chúng ta sẽ đánh mất một cách vô ích,
  • 0:47 - 0:51
    những đứa trẻ mà chúng ta có thể bảo vệ tất cả chúng ngay bây giờ đây.
  • 0:51 - 0:55
    Bạn đã thấy năng lực của các nhà giáo dục có mặt ở đây.
  • 0:55 - 0:59
    Đừng nói với tôi là họ không tiếp cận được những đứa trẻ này
  • 0:59 - 1:01
    và bảo vệ chúng. Tôi biết họ có thể.
  • 1:01 - 1:04
    Họ hoàn toàn có thể.
  • 1:04 - 1:06
    Vậy tại sao chúng ta đã không làm thế?
  • 1:06 - 1:11
    Có những nhà giáo trong số chúng ta vẫn tiếp tục cái cách giảng dạy
  • 1:11 - 1:15
    mà không quan tâm xem có bao nhiêu triệu người trẻ tuổi không tiếp thu được,
  • 1:15 - 1:18
    chúng ta vẫn sẽ tiếp tục làm những điều vô bổ tương tự,
  • 1:18 - 1:23
    mà chẳng có ai phát cáu về việc đó
  • 1:23 - 1:25
    và nói, "Đủ rồi đấy."
  • 1:25 - 1:29
    Đó chính là một phương pháp giáo dục vô nghĩa.
  • 1:29 - 1:33
    Tôi lớn lên ở khu vực nội thành,
  • 1:33 - 1:37
    và đã có những đứa trẻ không được đi học
  • 1:37 - 1:44
    vào 56 năm trước khi tôi lần đầu tiên cắp sách đến trường,
  • 1:44 - 1:51
    và những ngôi trường này vẫn tệ hại cho tới hôm nay, 56 năm sau đó.
  • 1:51 - 1:53
    Có ai biết thế nào là một ngôi trường tệ hại không?
  • 1:53 - 1:55
    Nó không giống như một chai rượu.
  • 1:55 - 1:57
    Đúng không? (Tiếng cười)
  • 1:57 - 2:00
    Nơi bạn nói rằng năm 87 là một năm tốt, đúng không?
  • 2:00 - 2:04
    Mỗi một năm trôi qua,
  • 2:04 - 2:06
    nền giáo dục vẫn giữ nguyên cái lối mòn ấy.
  • 2:06 - 2:11
    Một nền giáo dục cho tất cả mọi người. Nếu bạn hấp thụ được nền giáo dục đó, tốt,
  • 2:11 - 2:14
    nếu bạn không thể, chỉ đơn giản là bạn không gặp may.
  • 2:14 - 2:17
    Tại sao chúng ta không cho phép giáo dục được đổi mới?
  • 2:17 - 2:20
    Đừng nói với tôi là chúng ta không thể làm gì tốt hơn.
  • 2:20 - 2:25
    Nhìn xem, bạn đi vào một nơi từng gây thất vọng cho bọn trẻ trong 50 năm,
  • 2:25 - 2:28
    và bạn nói, "Kế hoạch thế nào?"
  • 2:28 - 2:30
    Và họ nói, "Năm nay chúng tôi sẽ làm
  • 2:30 - 2:33
    tương tự như năm ngoái."
  • 2:33 - 2:35
    Vậy đấy là cái phương pháp giảng dạy gì thế?
  • 2:35 - 2:41
    Các ngân hàng từng mở cửa và hoạt động từ 10 giờ sáng tới 3 giờ chiều.
  • 2:41 - 2:47
    và đóng cửa vào giờ nghỉ trưa.
  • 2:47 - 2:52
    Nhưng bây giờ, ai có thể gửi tiền vào ngân hàng trong khoảng 10 giờ sáng tới 3 giờ chiều? Chỉ có những người thất nghiệp thôi.
  • 2:52 - 2:55
    Họ không cần ngân hàng. Họ không có chút tiền nào trong các ngân hàng.
  • 2:55 - 2:58
    Ai đã tạo ra mô hình kinh doanh đó?
  • 2:58 - 3:00
    Mô hình đó vẫn tiếp tục trong nhiều thập kỷ.
  • 3:00 - 3:02
    Bạn có biết tại sao không? Bởi vì họ không quan tâm.
  • 3:02 - 3:04
    Không phải là từ phía khách hàng.
  • 3:04 - 3:10
    Mà là các chủ ngân hàng. Họ tạo ra một cái gì đó có ích cho họ.
  • 3:10 - 3:12
    Làm sao mà bạn có thể đi đến ngân hàng
  • 3:12 - 3:14
    khi bạn đang trong giờ làm việc? Điều đó không quan trọng.
  • 3:14 - 3:17
    Và họ cũng chẳng quan tâm có phải Geoff đang buồn bã hay không
  • 3:17 - 3:20
    nếu anh ta không thể đến ngân hàng đó, vậy thì đi tìm một ngân hàng khác.
  • 3:20 - 3:23
    Tất cả các ngân hàng đều có cách thức hoạt động giống nhau.
  • 3:23 - 3:27
    Rồi một ngày nào đó, một ông chủ ngân hàng điên rồ nào đó có một ý tưởng.
  • 3:27 - 3:31
    Có lẽ chúng ta vẫn nên mở cửa ngân hàng khi mọi người tan sở.
  • 3:31 - 3:34
    Họ có thể thích việc đó. Sao không mở cửa vào ngày thứ 7 nhỉ?
  • 3:34 - 3:37
    Và giới thiệu cả công nghệ nữa?
  • 3:37 - 3:39
    Tôi là một fan hâm mộ công nghệ, nhưng tôi phải thừa nhận với các bạn rằng
  • 3:39 - 3:41
    tôi hơi cổ hủ.
  • 3:41 - 3:44
    Tôi hơi chậm chạp, và tôi đã không tin tưởng mấy vào công nghệ,
  • 3:44 - 3:48
    và khi lần đầu tiên ngân hàng đưa những cái máy kì cục vào sử dụng,
  • 3:48 - 3:52
    những cái máy mà khi bạn đút thẻ vào sẽ có tiền xổ ra,
  • 3:52 - 3:56
    Tôi phản ứng theo kiểu như, "Không đời nào cái máy đấy sẽ đếm đúng tiền.
  • 3:56 - 3:58
    Còn lâu tôi mới dùng mấy cái đồ đó."
  • 3:58 - 4:04
    Công nghệ đã thay đổi. Mọi thứ đều thay đổi.
  • 4:04 - 4:07
    Chỉ có giáo dục là không. Tại sao?
  • 4:07 - 4:12
    Tại sao việc dạy học từ cái thời chúng ta còn dùng điện thoại cổ
  • 4:12 - 4:16
    từ thời con người còn khiếp đảm vì căn bệnh bại liệt
  • 4:16 - 4:19
    vẫn hệt như bây giờ?
  • 4:19 - 4:21
    Tại sao?
  • 4:21 - 4:26
    Và nếu bạn nghĩ ra một kế hoạch nào đó để thay đổi mọi thứ,
  • 4:26 - 4:28
    người khác sẽ coi bạn là kẻ cấp tiến.
  • 4:28 - 4:30
    Họ sẽ nói những điều tồi tệ nhất về bạn.
  • 4:30 - 4:34
    Một ngày nào đó, nếu khoa học nói rằng--
  • 4:34 - 4:38
    khoa học nói nhé, không phải tôi đâu - rằng những đứa trẻ nghèo đói nhất của chúng ta
  • 4:38 - 4:41
    không có kì nghỉ hè vào mùa hè--
  • 4:41 - 4:43
    Bạn thấy nơi chúng ở trong tháng sáu và nói rằng, tốt rồi, chúng ở đó.
  • 4:43 - 4:46
    Rồi bạn đến ngó chúng vào tháng 9 nhưng chúng đã đi mất rồi.
  • 4:46 - 4:50
    Bạn kêu, whoo! Tôi biết điều này vào năm 75
  • 4:50 - 4:52
    khi tôi còn theo học trường Giáo Dục tại Harvard.
  • 4:52 - 4:55
    Tôi đã nói, "Oh, wow, đây là một nghiên cứu quan trọng."
  • 4:55 - 4:59
    Bởi vì nó gợi ý cho chúng ta thấy nên làm một cái gì đó.
  • 4:59 - 5:02
    (Tiếng cười)
  • 5:02 - 5:05
    Cứ 10 năm một họ lại sao chép cùng một nghiên cứu.
  • 5:05 - 5:07
    Nghiên cứu đó phản ánh chính xác cùng một điều:
  • 5:07 - 5:09
    Trẻ em nghèo không có được nghỉ hè.
  • 5:09 - 5:14
    Nền giáo dục đó không cho các trường học hoạt động vào mùa hè.
  • 5:14 - 5:17
    Tôi luôn tự hỏi ai là người đã đặt ra những quy tắc này?
  • 5:17 - 5:20
    Trong nhiều năm theo học tại trường Giáo Dục của Harvard.
  • 5:20 - 5:21
    Tôi nghĩ rằng tôi cũng biết một ít gì đó.
  • 5:21 - 5:24
    Họ nói rằng đó là lịch nông nghiệp, và mọi người đều theo cái lịch đó —
  • 5:24 - 5:26
    nhưng hãy để tôi cho bạn biết lý do tại sao điều đó chẳng có tí nghĩa lý gì.
  • 5:26 - 5:29
    Tôi chưa bao giờ nhận thấy ý nghĩa gì. Chưa bao giờ.
  • 5:29 - 5:31
    vì bất cứ ai làm nghề nông cũng biết rằng
  • 5:31 - 5:34
    chẳng bao giờ lại đi cấy vào tháng bảy và tháng tám cả.
  • 5:34 - 5:37
    Mùa xuân mới là mùa đi cấy.
  • 5:37 - 5:41
    Vậy ai là người nảy ra ý tưởng này? Ai sở hữu nó?
  • 5:41 - 5:42
    Tại sao chúng ta luôn làm thế?
  • 5:42 - 5:45
    Hóa ra là trong thập niên 1840 chúng ta đã từng làm thế,
  • 5:45 - 5:48
    trường học mở quanh năm suốt tháng
  • 5:48 - 5:51
    vì có rất nhiều người phải làm việc cả ngày.
  • 5:51 - 5:52
    Họ không có nơi nào để gửi gắm bọn trẻ.
  • 5:52 - 5:54
    Và trường học là nơi hoàn hảo lúc bấy giờ.
  • 5:54 - 5:57
    Do đó, trường học không phải là một cái gì đó
  • 5:57 - 6:00
    được định đoạt bởi các vị thần giáo dục.
  • 6:00 - 6:02
    Vậy tại sao không phải là chúng ta?
  • 6:02 - 6:08
    Vì giáo dục của chúng ta từ chối việc sử dụng khoa học.
  • 6:08 - 6:11
    Bạn có thể thấy Bill Gates đi đến và nói rằng,
  • 6:11 - 6:14
    "Hãy nhìn xem, cái này rất có hiệu quả đấy. Chúng ta có thể làm điều này."
  • 6:14 - 6:19
    Có bao nhiêu nơi trên nước Mỹ sẽ thay đổi? Không một nơi nào.
  • 6:19 - 6:22
    Liệu có một hai nơi nào đó chăng?
  • 6:22 - 6:27
    Có, sẽ có, bởi vì có những người sẽ làm cái gì đó đúng đắn.
  • 6:27 - 6:31
    Là người trong nghề, chúng ta phải ngăn chặn điều này. Khoa học rất rõ ràng.
  • 6:31 - 6:34
    Đây là những gì mà chúng ta biết.
  • 6:34 - 6:40
    Chúng ta biết rằng vấn đề bắt đầu ngay lập tức.
  • 6:40 - 6:43
    Phải vậy không? Ý tưởng này, từ không đến ba.
  • 6:43 - 6:46
    Vợ tôi, Yvonne, và tôi, chúng tôi có bốn đứa con,
  • 6:46 - 6:49
    ba đứa đã trưởng thành, còn đứa bé nhất 15 tuổi.
  • 6:49 - 6:51
    Đó là một câu chuyện dài.
  • 6:51 - 6:53
    (Tiếng cười)
  • 6:53 - 6:56
    Với ba đứa đầu tiên, chúng tôi không biết gì về
  • 6:56 - 6:58
    khoa học về sự phát triển não bộ.
  • 6:58 - 7:00
    Chúng tôi không biết trong 3 năm đầu đời, bộ não của một đứa trẻ phát triển thế nào.
  • 7:00 - 7:03
    Chúng tôi không biết có những gì diễn ra trong những bộ não non nớt đó.
  • 7:03 - 7:05
    Chúng tôi không biết vai trò của ngôn ngữ,
  • 7:05 - 7:08
    một sự kích thích và phản ứng, gọi và trả lời,
  • 7:08 - 7:11
    quan trọng thế nào đối với sự phát triển của trẻ.
  • 7:11 - 7:15
    Bây giờ thì chúng ta biết tất cả những điều đó. Nhưng chúng ta lại chẳng làm gì cả.
  • 7:15 - 7:20
    Người giàu biết. Người có học biết.
  • 7:20 - 7:21
    Và những đứa con của họ có lợi thế.
  • 7:21 - 7:23
    Người nghèo không biết,
  • 7:23 - 7:26
    mà chúng ta lại không làm bất cứ điều gì để giúp họ.
  • 7:26 - 7:27
    Nhưng chúng ta đều biết việc này rất quan trọng.
  • 7:27 - 7:31
    Bây giờ, con bạn sắp bước vào tuổi mẫu giáo.
  • 7:31 - 7:33
    Chúng ta biết giai đoạn này rất quan trọng với bọn trẻ.
  • 7:33 - 7:36
    Trẻ em nghèo cần được đi học.
  • 7:36 - 7:41
    Nhưng không. Ở rất nhiều nơi, chúng không được học.
  • 7:41 - 7:44
    Chúng ta biết dịch vụ y tế quan trọng.
  • 7:44 - 7:45
    Chúng ta cung cấp các dịch vụ y tế
  • 7:45 - 7:48
    và mọi người cứ luôn vây lấy tôi
  • 7:48 - 7:52
    vì tôi là người có trách nhiệm duy nhất và là người quản lý dữ liệu và cả những thứ khác nữa,
  • 7:52 - 7:55
    nhưng chúng ta làm dịch vụ y tế
  • 7:55 - 7:57
    và tôi phải đi quyên rất nhiều tiền.
  • 7:57 - 7:59
    Những người đến tài trợ chúng tôi từng hỏi,
  • 7:59 - 8:01
    "Geoff, tại sao anh lại cung cấp các dịch vụ y tế này?"
  • 8:01 - 8:03
    Tôi từng tạo ra những thứ này.
  • 8:03 - 8:06
    Tôi nói với họ, "Vâng, anh biết đấy, một đứa trẻ
  • 8:06 - 8:10
    bị sâu răng sẽ, uh,
  • 8:10 - 8:12
    không thể học tốt."
  • 8:12 - 8:16
    Và tôi phải làm thế bởi vì tôi phải đi quyên tiền.
  • 8:16 - 8:18
    Nhưng bây giờ khi tôi già hơn, bạn có biết tôi nói gì với họ không?
  • 8:18 - 8:21
    Bạn có biết tại sao tôi cung cấp cho trẻ em những lợi ích sức khỏe này
  • 8:21 - 8:23
    và các môn thể thao và giải trí và nghệ thuật không?
  • 8:23 - 8:27
    Bởi vì tôi thực sự thích trẻ em.
  • 8:27 - 8:32
    Thực sự đấy. (Tiếng cười) (Vỗ tay)
  • 8:32 - 8:35
    Nhưng khi chúng trở nên tham vọng, người lớn cũng tham vọng theo.
  • 8:35 - 8:38
    Tôi nói, "Tôi làm điều đó vì bạn làm điều đó cho con của bạn."
  • 8:38 - 8:41
    Bạn có thể chưa đọc một nghiên cứu từ MIT
  • 8:41 - 8:44
    nói rằng dạy con bạn học khiêu vũ
  • 8:44 - 8:47
    sẽ giúp chúng làm đại số tốt hơn,
  • 8:47 - 8:49
    Khi bạn hướng dẫn đứa trẻ học nhảy,
  • 8:49 - 8:53
    bạn sẽ thấy vui mừng khi đứa trẻ muốn làm theo hướng dẫn đó,
  • 8:53 - 8:56
    điều đó làm bạn thấy vui cả ngày. Vậy tại sao những đứa trẻ nghèo khó
  • 8:56 - 9:01
    lại không có cùng cơ hội như vậy? Đó là sàn nhà cho các em.
  • 9:01 - 9:04
    (Vỗ tay)
  • 9:04 - 9:07
    Còn có một điều khác.
  • 9:07 - 9:11
    Tôi là người làm đề. Tôi tin rằng bạn cần dữ liệu, bạn cần thông tin,
  • 9:11 - 9:13
    bởi vì bạn làm một cái gì đó, bạn nghĩ rằng nó hoạt động,
  • 9:13 - 9:16
    và bạn nhận thấy là nó không có hiệu quả.
  • 9:16 - 9:18
    Ý tôi là, các bạn là những nhà giáo dục. Bạn làm việc, bạn nói,
  • 9:18 - 9:21
    bạn nghĩ rằng bạn hiểu giáo dục? Bạn nhận ra rằng không phải thế.
  • 9:21 - 9:23
    Nhưng vấn đề với việc kiểm tra, đó là,
  • 9:23 - 9:26
    Những bài kiểm tra mà chúng ta đưa ra--
  • 9:26 - 9:28
    chúng tôi sẽ có bài kiểm tra ở New York vào tuần tới-
  • 9:28 - 9:30
    trong tháng tư.
  • 9:30 - 9:33
    Bạn có biết khi nào thì chúng ta sẽ có kết quả không?
  • 9:33 - 9:36
    Có thể là tháng 6, có thể là tháng 7.
  • 9:36 - 9:39
    Và kết quả đó sẽ rất hữu ích.
  • 9:39 - 9:42
    Chúng sẽ nói cho bạn biết Raheem đã thực sự phấn đấu,
  • 9:42 - 9:46
    không thể làm phép nhân hai chữ sô - kết quả tuyệt vời như vậy,
  • 9:46 - 9:48
    nhưng bạn chỉ nhận được sau khi học kỳ kết thúc.
  • 9:48 - 9:51
    Vậy bạn sẽ làm gì?
  • 9:51 - 9:54
    Bạn đi xả hơi ở đâu đó. (Tiếng cười)
  • 9:54 - 9:55
    Bạn trở lại sau kỳ nghỉ.
  • 9:55 - 10:01
    Bây giờ bạn đã nhận được tất cả các kết quả kiểm tra từ năm ngoái.
  • 10:01 - 10:03
    Bạn không liếc qua nó.
  • 10:03 - 10:05
    Tại sao bạn phải để ý nó?
  • 10:05 - 10:07
    Bạn sẽ lại tiếp tục dạy học năm nay.
  • 10:07 - 10:11
    Chúng ta đã chi bao nhiêu tiền vào tất cả những việc đó?
  • 10:11 - 10:14
    Hàng tỷ và hàng tỷ đô la
  • 10:14 - 10:17
    cho những dữ liệu đã quá muộn để sử dụng.
  • 10:17 - 10:19
    Tôi cần dữ liệu đó vào tháng chín.
  • 10:19 - 10:20
    Tôi cần các dữ liệu trong tháng mười một.
  • 10:20 - 10:22
    Tôi cần phải biết bạn đang nỗ lực, và tôi cần phải biết
  • 10:22 - 10:25
    liệu việc tôi làm có sửa chữa được điều đó.
  • 10:25 - 10:27
    Tôi cần phải biết trong tuần này.
  • 10:27 - 10:30
    Tôi không cần biết điều đó vào cuối năm khi lúc đó quá muộn rồi.
  • 10:30 - 10:36
    Vì khi tôi già đi, tôi sẽ trở thành nhà tiên tri.
  • 10:36 - 10:39
    Tôi có thể dự đoán được điểm số ở trường.
  • 10:39 - 10:41
    Bạn đưa tôi vào bất kỳ trường học.
  • 10:41 - 10:44
    Tôi thích những trường trong nội thành hơn.
  • 10:44 - 10:48
    Bạn nói với tôi rằng năm ngoái 48 % trẻ em ở đây
  • 10:48 - 10:50
    được đi học.
  • 10:50 - 10:52
    Và tôi nói, "được rồi, vậy chương trình giảng dạy thế nào,
  • 10:52 - 10:53
    chúng ta đã làm gì từ năm ngoái đến năm nay?"
  • 10:53 - 10:55
    Bạn nói, "Mọi thứ vẫn như cũ."
  • 10:55 - 10:58
    Và tôi sẽ đoán trước cho bạn xem điều gì xảy ra.(Tiếng cười)
  • 10:58 - 11:01
    Năm nay, khoảng 44 tới 52% số trẻ em
  • 11:01 - 11:04
    sẽ bắt đầu đi học.
  • 11:04 - 11:07
    Và tôi sẽ luôn luôn đúng.
  • 11:07 - 11:12
    Chúng ta sẽ tiêu tất cả chỗ tiền này, nhưng chúng ta sẽ nhận lại được gì?
  • 11:12 - 11:14
    Ngay bây giờ đây, giáo viên cần có thông tin thực
  • 11:14 - 11:16
    về chương trình học của bọn trẻ.
  • 11:16 - 11:21
    Tình thế ngày hôm nay là mạo hiểm, vì bạn có thể làm gì đó cho điều này.
  • 11:21 - 11:26
    Còn một vấn đề khác mà tôi cho rằng
  • 11:26 - 11:29
    chúng ta cần phải để tâm tới.
  • 11:29 - 11:33
    Chúng ta không thể ngăn chặn sự đổi mới, cách tân trong giáo dục.
  • 11:33 - 11:37
    Chúng ta phải đổi mới. Tất cả những ai trong ngành giáo dục đều đang điên đầu với đổi mới.
  • 11:37 - 11:39
    Họ tức giận nếu bạn làm một cái gì đó khác biệt.
  • 11:39 - 11:41
    Nếu bạn thử một cái gì mới, người ta luôn phản ứng kiểu như
  • 11:41 - 11:45
    "Ôi, đúng là trường ủy nhiệm". Này, hãy thử cái khác xem. Nhìn xem.
  • 11:45 - 11:48
    Cái thứ này đã không hoạt động 55 năm rồi
  • 11:48 - 11:51
    Hãy thử một cái gì khác đi. Và đây chính là vấn đề.
  • 11:51 - 11:53
    Có thể một phần nào đó không hoạt động.
  • 11:53 - 11:56
    Người ta nói với tôi rằng, "Đúng đấy, những cái trường ủy nhiệm này, rất nhiều trường chẳng hoạt động tí hiệu quả nào."
  • 11:56 - 11:59
    Nhiều trường không hoạt động. Chúng nên bị đóng cửa.
  • 11:59 - 12:01
    Ý tôi là, tôi thật sự tin là chúng sẽ bị đóng cửa.
  • 12:01 - 12:05
    Nhưng chúng ta không thể nhầm lẫn việc tính toán khoa học
  • 12:05 - 12:10
    với những thứ không hiệu quả
  • 12:10 - 12:12
    Vì đó không phải là cách mà thế giới chuyển động.
  • 12:12 - 12:14
    Nếu bạn nghĩ về công nghệ,
  • 12:14 - 12:16
    hãy tưởng tượng nếu đó là cách chúng ta nghĩ về công nghệ.
  • 12:16 - 12:17
    Cứ mỗi khi một cái gì đó hoạt động không hiệu quả,
  • 12:17 - 12:20
    chúng ta chán nản và nói "Quên xừ nó đi". Phải thế không?
  • 12:20 - 12:23
    Bạn biết đấy, họ đã thuyết phục tôi. Tôi bảo đảm rằng nhiều người trong số các bạn cũng hành động như tôi
  • 12:23 - 12:28
    thứ tuyệt vời nhất và tân tiến nhất, máy tính PalmPilot.
  • 12:28 - 12:30
    Họ nói với tôi rằng, "Geoff, nếu anh có chiếc PalmPilot này,
  • 12:30 - 12:32
    anh sẽ không bao giờ cần tới thứ khác."
  • 12:32 - 12:36
    Chiếc máy tính đó dùng được trong 3 tuần. Và rồi đi tong.
  • 12:36 - 12:40
    Tôi đã thật sự phẫn nộ khi bỏ ra đống tiền mua chiếc máy tính đó.
  • 12:40 - 12:46
    Có ai ngừng phát minh không? Không một ai. Không một tâm hồn nào.
  • 12:46 - 12:49
    Người ta vẫn đi ra ngoài kia. Vẫn tiếp tục phát minh.
  • 12:49 - 12:52
    Sự thật rằng bạn đã thất bại không làm bạn chùn bước
  • 12:52 - 12:55
    trước khát khao phát triển khoa học.
  • 12:55 - 12:57
    Giáo dục là nghề của chúng ta,
  • 12:57 - 12:59
    có những thứ chúng ta biết chúng ta có thể làm.
  • 12:59 - 13:03
    Và chúng ta phải làm tốt hơn. Sự đánh giá, chúng ta phải bắt đầu với những đứa trẻ sớm hơn,
  • 13:03 - 13:06
    chúng ta phải chắc chắn rằng chúng ta mang lại sự hỗ trợ cho những người trẻ.
  • 13:06 - 13:09
    Chúng ta phải mang lại cho họ tất cả các cơ hội.
  • 13:09 - 13:12
    Chúng ta cần phải làm điều đó. Nhưng vấn đề cách tân này,
  • 13:12 - 13:16
    ý tưởng rằng chúng ta phải tiếp tục cách tân
  • 13:16 - 13:19
    cho tới khi chúng ta thực sự đạt được khoa học
  • 13:19 - 13:21
    là thứ vô cùng quan trọng.
  • 13:21 - 13:23
    Nhân tiện, đó cũng là
  • 13:23 - 13:27
    điều mà tôi nghĩ là sẽ là thách thức cho toàn ngành giáo dục.
  • 13:27 - 13:32
    Nước Mỹ không thể đợi thêm 50 năm nữa để đạt được điều này.
  • 13:32 - 13:35
    Chúng ta đã đánh mất quá nhiều thời gian rồi.
  • 13:35 - 13:38
    Tôi chằng biết gì về bờ vực ngân sách, nhưng tôi biết sẽ có một vực thẳm giáo dục
  • 13:38 - 13:41
    mà chúng ta đang tiến tới gần mỗi giây mỗi phút,
  • 13:41 - 13:45
    và nếu chúng ta cho phép những người khác tiếp tục làm điều ngớ ngẩn
  • 13:45 - 13:48
    tiếp tục phủ định rằng chúng ta không thể đổi mới.
  • 13:48 - 13:51
    Bill Gates nói sẽ mất 5 tỉ đô la.
  • 13:51 - 13:53
    5 tỉ đô là gì đối với nước Mỹ?
  • 13:53 - 13:56
    Chúng ta đã chi ra bao nhiêu cho trận chiến Afghanistan năm nay?
  • 13:56 - 14:00
    Bao nhiêu tỷ tỷ? (Vỗ tay)
  • 14:00 - 14:03
    Khi đất nước quan tâm tới một cái gì đó,
  • 14:03 - 14:07
    chúng ta sẽ chi ra một tỷ tỷ đô la không chớp mắt.
  • 14:07 - 14:10
    Khi sự an toàn của nước Mỹ bị đe dọa,
  • 14:10 - 14:12
    chúng ta sẵn sàng chi ra bất cứ một khoản tiền nào.
  • 14:12 - 14:15
    Sự an toàn thật sự của quốc gia chúng ta
  • 14:15 - 14:18
    là chuẩn bị cho thế hệ sau này
  • 14:18 - 14:20
    như thế chúng có thể bảo vệ đất nước
  • 14:20 - 14:24
    và trở thành những nhà lãnh đạo lỗi lạc của thế giới
  • 14:24 - 14:27
    khi nói tới tư duy và công nghệ và dân chủ
  • 14:27 - 14:30
    và tất cả những thứ nằm trong sự quan tâm của chúng ta.
  • 14:30 - 14:34
    Tôi dám chắc rằng đó chỉ là một khoản tiền còm
  • 14:34 - 14:38
    mà chúng ta cần chi ra để thực sự
  • 14:38 - 14:40
    bắt đầu giải quyết những vấn đề này.
  • 14:40 - 14:46
    Khi nào mà chúng ta làm được thế, tôi sẽ không còn giận dữ nữa.
  • 14:46 - 14:51
    Các bạn của tôi, hãy giúp tôi làm điều đó.
  • 14:51 - 14:54
    Cảm ơn các bạn rất nhiều. Xin cảm ơn.
  • 14:54 - 15:03
    (Vỗ tay)
  • 15:03 - 15:07
    John Legend: Vậy tỉ lệ bỏ học cao nhất tại tổ chức Harlem Children's Zone là bao nhiêu?
  • 15:07 - 15:09
    Geoffrey Canada: Như anh biết đấy, John,
  • 15:09 - 15:11
    100% trẻ tốt nghiệp trung học
  • 15:11 - 15:12
    năm ngoái ở trường tôi.
  • 15:12 - 15:14
    100% bọn trẻ tiếp tục lên đại học.
  • 15:14 - 15:17
    Và tỉ lệ tốt nghiệp trung học năm nay cũng vẫn là 100%
  • 15:17 - 15:20
    Tôi có nghe nói rằng có 93% học sinh chấp nhận tiếp tục lên đại học.
  • 15:20 - 15:23
    Chúng ta nên nhận 7% còn lại.
  • 15:23 - 15:30
    Như thế đấy. (Vỗ tay)
  • 15:30 - 15:32
    JL: Làm thế nào anh có thể dõi theo bọn trẻ sau khi chúng tốt nghiệp phổ thông?
  • 15:32 - 15:35
    GC: Anh biết đấy, một trong những vấn đề tồi tệ của nước ta
  • 15:35 - 15:37
    là những đứa trẻ này,
  • 15:37 - 15:39
    những đứa trẻ dễ bị tồn thương này, khi anh đưa chúng đến trường học,
  • 15:39 - 15:40
    thì chúng lại bỏ học với con số kỉ lục.
  • 15:40 - 15:44
    Và chúng ta nhận ra rằng chúng ta phải thiết kế
  • 15:44 - 15:47
    một mạng lưới hỗ trợ thật sự cho những đứa trẻ này bằng nhiều cách
  • 15:47 - 15:50
    giống như một người cha, một người mẹ tốt.
  • 15:50 - 15:53
    Chúng làm phiền bạn. Chúng gọi điện cho bạn và nói:
  • 15:53 - 15:55
    "Tớ muốn xem điểm của bạn. Bài thi trước của bạn thế nào?
  • 15:55 - 15:58
    Bạn sẽ nói gì khi bạn muốn bỏ học.
  • 15:58 - 15:59
    Và bạn sẽ không quay trở lại đây nữa."
  • 15:59 - 16:02
    Rất nhiều học sinh của tôi biết là bạn không thể quay lại Harlem
  • 16:02 - 16:03
    vì Geoff đang tìm bạn.
  • 16:03 - 16:06
    Kiểu như là "Tôi thật sự không thể quay lại." Không. Tốt hơn hết là bạn nên ở trường.
  • 16:06 - 16:09
    Tôi không đùa cợt tẹo nào về chuyện này.
  • 16:09 - 16:11
    đây là một vấn đề nghiêm túc.
  • 16:11 - 16:15
    Khi bọn trẻ biết rằng bạn sẽ không để chúng thất bại,
  • 16:15 - 16:17
    điều đó sẽ tạo ra một áp lực khác với chúng
  • 16:17 - 16:19
    và chúng sẽ không từ bỏ dễ dàng.
  • 16:19 - 16:21
    Đôi khi, chúng không cảm thấy điều đó.
  • 16:21 - 16:23
    Chúng nói rằng "Thầy/Cô biết đấy, em không muốn bỏ học,
  • 16:23 - 16:27
    nhưng em biết là mẹ em sẽ phát điên lên mất."
  • 16:27 - 16:29
    Đó là điều quan trọng với bọn trẻ.
  • 16:29 - 16:33
    Chúng ta cố gắng tạo ra những chiến lược để dìu dắt,
  • 16:33 - 16:37
    giúp đỡ, hỗ trợ, và khuyến khích bọn trẻ
  • 16:37 - 16:40
    để nói với chúng rằng, "Con có thể làm được. Mọi việc có thể khó khăn
  • 16:40 - 16:42
    nhưng chúng ta sẽ không để con thất bại."
  • 16:42 - 16:43
    JL: Cảm ơn rất nhiều, Tiến Sĩ Canada.
  • 16:43 - 16:45
    Xin một tràng pháo tay nữa cho Tiến Sĩ thưa quý vị.
  • 16:45 - 16:50
    (Vỗ tay)
Title:
Đã quá đủ những ngôi trường yếu kém!
Speaker:
Geoffrey Canada
Description:

Tại sao nền giáo dục của chúng ta vẫn hệt như 50 năm trước? Hàng triệu học sinh khi đó, cũng như bây giờ đã thất bại với nền giáo dục đó. Vì chúng ta vẫn bám chặt vào một phương pháp giảng dạy rõ ràng không hiệu quả. Tiến sĩ Geoffrey Canada, người ủng hộ cho Giáo Dục, kêu gọi nền giáo dục hiện tại quan sát tình hình, chú trọng tới học sinh và tạo ra những thay đổi có hệ thống để giúp nhiều học sinh hơn nữa thành công trong học tập.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
17:07

Vietnamese subtitles

Revisions

  • Revision 4 Edited (legacy editor)
    Dimitra Papageorgiou