-
Năm 1975, tôi gặp giáo sư Carlo Pedretti
tại Florence
-
ông từng dạy tôi lịch sử nghệ thuật và giờ
-
là một học giả rất nổi tiếng về
Leonardo da Vinci
-
Ông hỏi tôi liệu có một công nghệ nào đó
-
để vén màn một bí ẩn
đã tồn tại suốt năm thế kỷ
-
liên quan đến một kiệt tác đã mất
của Leonardo da Vinci
-
bức "Trận chiến Anghiari"
được cho đã nằm ở
-
sảnh 500 của tòa thị chính
Palazzo Vecchio ở Florence.
-
Vào giữa những năm 70,
không có nhiều cơ hội
-
cho những kỹ sư sinh học như tôi
nhất là ở Ý, cho nên,
-
tôi quyết định cùng với một vài
nhà nghiên cứu ở Mỹ
-
và trường Đại học Florence,
bắt đầu dò những bức tranh
-
mà Vasari vẽ trên những bức tường dài
trong tòa thị chính
-
để tìm kiếm bức họa đã mất của Leonardo.
-
Không may là khi đó,
chúng tôi chưa biết rằng
-
đó không hẳn là nơi
mà chúng tôi phải tìm kiếm
-
vì chúng tôi phải đi vào sâu hơn,
do đó nghiên cứu này
-
đã phải tạm dừng và chỉ mới được tiếp tục
đến tận năm 2000
-
nhờ vào sự quan tâm và nhiệt tình
của gia đình Guinness.
-
Lần này chúng tôi tập trung vào nỗ lực
tái cấu trúc
-
của tòa thị chính
trước khi nó được sửa chữa,
-
và cùng với cái gọi là Sala Grande,
được xây năm 1494,
-
để tìm ra những cánh cửa ra vào
và cửa sổ nguyên bản.
-
Để làm thế, chúng tôi tạo ra mô hình 3D
-
rồi dùng phép chẩn đoán qua nhiệt độ (thermography),
chúng tôi tiếp tục phát hiện ra
-
những cửa sổ bị che khuất.
Chúng vốn là những cửa sổ của
-
tòa thị chính Sala Grande.
Chúng tôi cũng tìm ra chiều cao
-
của trần nhà, và chúng tôi đã gắng tái lập
-
tất cả những kết cấu
của tòa thị chính trước đây
-
từ trước khi Vasari chưa xuất hiện
-
và xây dựng lại toàn bộ,
-
kể cả một bậc thang cũng rất quan trọng
-
để tìm ra chính xác vị trí
của bức họa "Chiến trận Anghiari"
-
trên một trong hai bức tường.
-
Chúng tôi nhận ra là Vasari,
người nhận nhiệm vụ
-
tu sửa lại tòa thị chính vào khoảng
từ 1560 đến 1574
-
từ Đại Công tước Cosimo I
của gia đình Medici,
-
chúng tôi có ít nhất hai trường hợp
thời điểm ông đã cứu những kiệt tác
-
bằng cách đặt bức tường gạch chắn trước nó
-
và chừa lại một khoảng để thông gió.
-
Cái chúng ta đang thấy đây, ở Masaccio,
nhà thờ Santa Maria Novella, Florence,
-
vậy nên chúng tôi mới nói, có thể
Vasari cũng đã làm điều tương tự
-
với kiệt tác của Leonardo,
-
vì ông cũng rất ngưỡng mộ danh này.
-
Do đó, chúng tôi thiết kế
một số ăng-ten rất tinh vi
-
quét trên cả hai bức tường
để tìm kiếm một khoảng hở.
-
Khi phát hiện ra có những khoảng như vậy ở
-
cánh phải của bức tường phía Đông,
-
chúng tôi tin rằng bức
"Trận chiến Anghiari"
-
hay ít nhất một phần mà chúng tôi biết
đã được vẽ lên tường
-
hay được gọi với cái tên
"Cuộc chiến giành cờ hiệu", nằm ở đó.
-
Không may là, kể từ phát hiện đó,
-
dự án lại tiếp tục phải tạm dừng
-
vào năm 2014 vì nhiều lí do chính trị.
-
Vì vậy, tôi quyết định trở lại
trường của mình,
-
Đại học California, San Diego,
-
đề nghi thành lập một trung tâm nghiên cứu
-
phát triển các công nghệ
áp dụng cho bảo tồn văn hóa.
-
Năm 2007, chúng tôi đã thành lập CISA3,
một trung tâm nghiên cứu
-
bảo tồn văn hóa,
tập trung vào nghệ thuật, kiến trúc
-
và khảo cổ học.
Sinh viên bắt đầu vào học
-
và chúng tôi bắt đầu xây dựng công nghệ,
vì về cơ bản
-
đó cũng chính là những thứ đang thiếu
-
để chúng tôi có thể
tiếp tục công việc trên thực địa.
-
Chúng tôi trở lại Tòa thị chính
vào năm 2011,
-
Lần này,
với sự giúp sức của một nhóm sinh viên
-
và đồng nghiệp của tôi,
Tiến sĩ Falko Kuester,
-
bây giờ đã là Giám đốc CISA3,
-
chúng tôi tiếp tục tìm kiếm
-
những gì còn bỏ sót.
-
Chúng tôi đã bị ngăn cấm,
hay tôi sẽ dùng từ "hạn chế",
-
vì nhiều lí do
không đáng để giải thích ở đây,
-
chỉ được dùng nội soi, trong nhiều phương
án đang có,
-
Với một chiếc máy ảnh 4mm,
-
chúng tôi đã thu thập được một số
-
mảnh nhỏ mà về sau được xác định
-
có màu đỏ, đen, và một số mảnh
-
màu be. Các mẫu này trong giai đoạn sau
-
được kiểm tra bằng một số phương pháp
hiện đại hơn
-
như XRF - nhiễu xạ tia X, và cho kết quả
khá khả quan.
-
Kết quả cho thấy có vẻ chúng tôi đã
thực sự
-
tìm thấy được dấu vết của màu vẽ, và vì
biết chắc rằng
-
không còn họa sĩ nào từng vẽ lên
bức tường đó
-
trước khi Vasari xuất hiện 60 năm sau,
-
những mảnh màu vẽ này được khẳng định là
dấu vết
-
của bức bích họa và của chính Leonardo.
-
Bức tranh này là kiệt tác nghệ thuật
nổi tiếng
-
và được ngưỡng mộ nhất trong lịch sử
loài người.
-
Trên thực tế, đây là tác phẩm quan trọng
nhất
-
mà Leonardo từng sáng tác,
-
nhờ nó mà ông được vinh danh là
-
họa sĩ có ảnh hưởng nhất thời bấy giờ.
-
Suốt 37 năm qua, tôi có vinh dự được
nghiên cứu
-
rất nhiều tuyệt tác
như các bạn có thể thấy
-
nhưng là để làm gì? Để đánh giá, ví dụ
-
tình trạng bảo quản của bức tranh.
Có thể thấy rằng
-
bề mặt của bức "Madonna of the Chair"
khi được chiếu tia UV
-
sẽ hiện lên khuôn mặt của một
người phụ nữ khác
-
không còn trẻ, tôi có thể nói như vậy.
-
Có dấu vết của véc-ni, nhiều lần chỉnh sửa
-
thậm chí là bị tẩy quá nhiều,
hiện ra rất rõ.
-
Đồng thời, công nghệ cũng giúp chúng ta
viết nên những trang sử mới,
-
hay ít nhất là cập nhật những trang đã cũ.
-
Lấy ví dụ bức "Lady with the Unicorn"
-
một tác phẩm khác của Rafael,
bạn thấy con kỳ lân
-
Nhiều nhà phê bình đã viết về con kì lân
này
-
nếu bạn chiếu tia X vào nó,
con kỳ lân sẽ biến thành một chú chó con
-
Nếu chỉ thế thôi thì chẳng sao cả, nhưng vấn đề là,
-
khi tiếp tục kiểm tra bức tranh,
-
hóa ra Rafael không vẽ con kỳ lân,
-
không vẽ chú chó con,
mà thực tế đã để bức vẽ dở dang
-
khiến toàn bộ những
phân tích về một biểu tượng ngoại lai
-
- là hình ảnh kỳ lân, thành
-
bức hình không liên quan.
-
Nhân nói về tính nguyên bản. Thử nghĩ xem
-
nếu chúng ta có thể áp dụng khoa học vào
việc xác định danh tính
-
của những tác phẩm nghệ thuật.
Ít nhất sẽ có một cuộc cách mạng
-
về văn hóa, đồng thời là
một cuộc cách mạng trên thị trường
-
Một ví dụ khác
-
Otto Marseus, với bức vẽ "Still Life"
-
trưng bày ở phòng tranh Pitti, được chiếu
tia hồng ngoại
-
và thật may mắn là bức tranh được xác nhận
-
có chữ ký của Otto Marseus.
Thậm chí còn có thể
-
xác định được bức tranh này được vẽ
khi nào và ở đâu.
-
Đó là một kết quả khả quan. Nhưng
đôi khi kết quả lại không dễ dàng như vậy.
-
Do đó, trong quá trình xác thực
khoa học có thể được áp dụng
-
và thay đổi cách thức,
không phải trong việc tạo ra
-
mà ít nhất
cũng là nền tảng cho những quyết định
-
khách quan hơn,
hay có thể nói là ít chủ quan hơn
-
những gì người ta đang làm hiện nay
-
Tuy nhiên, phát hiện thực sự thu hút
-
trí tưởng tượng và lòng ngưỡng mộ của tôi
-
là bức vẽ sống động tuyệt vời nằm ẩn dưới
-
một tầng màu nâu của
"The Adoration of the Magi"
-
Ở đây các bạn có thể thấy
một máy scan XYZ và một camera hồng ngoại
-
chiếu qua tầng màu nâu bên ngoài
-
kiệt tác này và hé lộ
-
những gì thực sự nằm bên dưới
-
Đây tình cờ là bức họa quan trọng nhất
-
chúng tôi có ở Ý của Leonardo de Vincy,
-
hãy nhìn những hình ảnh tuyệt đẹp
mà chưa ai có cơ hội được nhìn thấy chúng
-
trong 5 thế kỷ qua.
Hãy nhìn những bức chân dung này
-
Chúng thật kỳ diệu.
Bạn có thấy Leonardo.
-
Bạn có thấy sự hài hòa
trong tác phẩm của ông ấy
-
ngay trên những tấm pano
-
và nhìn thấy những điều thú vị,
giống như là
-
một con voi. Và bởi con voi này,,
-
hơn 70 tấm hình mới được phát hiện ra,
chưa được thấy trong hàng trăm năm
-
Đây là một sự phát hiện.
Và chúng tôi biết và chứng minh được
-
rằng hình thể màu nâu mà chúng ta thấy
hôm nay
-
không phải vẽ bởi Leonardo Da Vinci,
khiến chúng ta để lại
-
những bức hình khác từ 5 thập kỉ trước
-
mà chúng tôi không thể thấy
-
Rồi chúng tôi nghĩ, nếu chúng tôi
-
có được vinh dự
để nhìn thấy hết những điều này
-
để tìm thấy mọi sự khám phá này,
những người còn lại sẽ nghĩ thế nào?
-
thế rồi chúng tôi muốn
tạo ra hình thể thật
-
bằng cách dùng tablet.
Tôi sẽ cho các bạn xem
-
chúng ta sẽ làm được những gì
-
ở trong một viện bảo tàng
-
Hãy tưởng tượng
chúng ta đi đến bảo tàng với tablet
-
và chúng ta hướng máy ảnh của tablet
-
vào bức ảnh mà chúng ta muốn nhìn,
giống như thế này
-
và chúng ta chỉ cần bấm, và dừng
-
để tôi cho các bạn thấy khi mà bức hình
-
đúng hơn là, máy ảnh,
đã bị khóa vào bức tranh vẽ
-
bức tranh bạn nhìn thấy trong bức vẽ
-
đang được tái dựng. Và rồi, thấy không.
-
Chúng ta có thể zoom, có thể kéo
-
Nào, chúng ta sẽ đi tìm con voi.
-
tất cả những gì chúng ta cần
là một ngón tay, để lướt
-
và chúng ta thấy con voi (vỗ tay)
-
(vỗ tay)
-
và rồi nếu chúng ta muốn
-
chúng ta có thể lướt để xem, ví dụ,
-
trên bậc thang, cả một biểu tượng đang
-
được thay đổi. Nó có rất nhiều biến đổi
-
từ một ngôi đền cũ thành ngôi đền mới
-
và có nhiều thứ xuất hiện. Thấy không?
-
Đây không chỉ là sự huyền bí,
bởi vì nó thay đổi
-
không chỉ bức tranh như bạn thấy, mà là cả
-
ý nghĩa của bức tranh
-
và chúng ta nghĩ đây là cách
dễ dàng và tuyệt vời
-
để mọi người có thể tiếp cận và,
để bạn
-
trở thành nhân vật trính
của sự khám phá chính bản thân bạn,
-
chứ không phải im lặng trong lúc đi
-
tham quan các phòng của viện bảo tàng.
-
( vỗ tay )
-
Một khái niệm khác là
điều trị biểu đồ điện tử, nghe có vẻ
-
hiển nhiên nếu chúng ta nói về
những bệnh nhân thật
-
nhưng khi chúng ta nói về nghệ thuật,
đáng buồn là
-
chúng chưa bao giờ được cho là cơ hội.
-
Chúng tôi tin là, đây là sự khởi đầu
-
bước đầu tiên, để thật sự bảo tồn
-
và tìm hiểu, và để hiểu
-
mọi thứ liên quan đến các sự bảo tồn
-
kỹ thuật, vật liệu và tất nhiên
nếu, khi nào, và tại sao
-
chúng ta nên phục hồi lại,
hoặc là can thiệp vào
-
môi trường xung quanh của mỗi bức ảnh
-
Mục tiêu của chúng tôi là tìm hiểu
-
tinh thần của Renaissance,
tạo ra luật lệ mới
-
nơi mà kĩ sư khảo cổ là
-
một biểu tưởng cho nghệ thuật và khoa học.
-
chúng ta cần tạo ra những kĩ sư mới
-
mà sẽ làm những điều như thế này
-
để tìm ra những điều đáng giá cho văn hóa
-
mà chúng ta sẽ cần, nhất là hôm nay.
-
và nếu bạn muốn tóm gọn trong 1 từ
-
đây là những gì mà chúng tôi đang làm
-
Chúng tôi đưa quá khứ đến tương lai
-
để có một tương lai.
-
Miễn là chúng ta sống trong
sự tò mò và đam mê
-
bản thân chúng ta đã có
một chút Leonardo trong mình. Cảm ơn
-
(Vỗ Tay)