Return to Video

Sự cấp bách của nữ quyền

  • 0:01 - 0:03
    Tôi muốn thử một vài điều mới lạ.
  • 0:03 - 0:05
    Những ai có thể,
  • 0:05 - 0:06
    xin hãy đứng dậy.
  • 0:11 - 0:12
    OK, tôi sẽ gọi những cái tên bất kì.
  • 0:12 - 0:14
    Khi nghe cái tên mà bạn
    không thể nhận ra,
  • 0:15 - 0:16
    và không thể nói gì về nó,
  • 0:16 - 0:18
    xin hãy ngồi xuống ghế
  • 0:18 - 0:19
    và giữ nguyên vị trí.
  • 0:20 - 0:24
    Người cuối cùng còn đứng, ta sẽ xem
    người đó biết những gì, OK?
  • 0:24 - 0:25
    (Cười)
  • 0:25 - 0:27
    Được rồi,
  • 0:27 - 0:28
    Eric Garner.
  • 0:30 - 0:32
    Mike Brown.
  • 0:35 - 0:37
    Tamir Rice.
  • 0:40 - 0:41
    Freddie Gray.
  • 0:44 - 0:46
    Vậy với các bạn vẫn còn đứng đây
  • 0:46 - 0:48
    Tôi muốn các bạn quay nhìn phía sau.
  • 0:48 - 0:52
    Một nửa, thậm chí là hơn vậy trong
    tổng số mọi người vẫn còn đứng.
  • 0:53 - 0:54
    Vậy hãy tiếp tục.
  • 0:56 - 0:57
    Michelle Cusseaux.
  • 1:04 - 1:06
    Tanisha Anderson.
  • 1:10 - 1:12
    Aura Rosser.
  • 1:15 - 1:17
    Meagan Hockaday.
  • 1:19 - 1:20
    Nếu chúng ta nhìn lại,
  • 1:20 - 1:23
    có khoảng bốn người vẫn đang đứng,
  • 1:23 - 1:26
    Thực ra tôi sẽ không rọi đèn vào ai đâu
  • 1:26 - 1:30
    Tôi chỉ nói thế để đảm bảo minh bạch
    và các bạn có thể ngồi xuống thôi
  • 1:30 - 1:31
    (Cười)
  • 1:33 - 1:36
    Vậy là những người nhận ra
    nhóm tên đầu tiên biết rằng
  • 1:36 - 1:40
    đó là những người Mỹ gốc Phi
    bị giết bởi cảnh sát
  • 1:40 - 1:42
    trong hai năm rưỡi vừa qua
  • 1:43 - 1:44
    Điều mà bạn không biết là
  • 1:44 - 1:50
    danh sách còn lại cũng là người Mỹ gốc Phi
  • 1:50 - 1:55
    bị giết trong hai năm qua.
  • 1:56 - 2:00
    Điểm khác biệt giữa
    những cái tên bạn biết
  • 2:00 - 2:01
    và không biết là
  • 2:02 - 2:04
    giới tính.
  • 2:05 - 2:11
    Vậy để tôi cho bạn biết điều này,
    chẳng có gì khác biệt
  • 2:11 - 2:12
    về những khán giả ở đây
  • 2:12 - 2:16
    điều này giải thích cho những
    kiểu nhận dạng mà ta vừa thấy
  • 2:16 - 2:21
    Tôi đã làm điều này cả tá lần
    trên khắp cả nước
  • 2:21 - 2:23
    Tôi đã làm điều này với
    các tổ chức nữ quyền.
  • 2:23 - 2:25
    Đã làm với các tổ chức quyền công dân.
  • 2:25 - 2:28
    Với các giáo sư.
    Với các sinh viên.
  • 2:28 - 2:33
    Với các nhà tâm lý học.
    Với các nhà xã hội học.
  • 2:33 - 2:36
    Thậm chí là với cả các Nghị sĩ tiến bộ
  • 2:36 - 2:41
    Và ở đâu, nhận thức về
    mức độ bạo lực của cảnh sát
  • 2:41 - 2:42
    mà phụ nữ da màu phải chịu đựng
  • 2:43 - 2:45
    là cực kì thấp.
  • 2:45 - 2:49
    Bây giờ, thật đáng ngạc nhiên, phải không,
    đó mới là vấn đề.
  • 2:49 - 2:51
    Ý tôi là, có hai vấn đề liên quan ở đây
  • 2:51 - 2:54
    Có bạo lực của cảnh sát
    đối với người Mỹ-Phi
  • 2:54 - 2:56
    và có bạo lực đối với phụ nữ,
  • 2:56 - 2:59
    hai vấn đề này hiện nay
    đang được nói đến rất nhiều
  • 2:59 - 3:06
    Nhưng khi chúng ta nghĩ về
    người bị liên lụy bởi những vấn đề này,
  • 3:06 - 3:10
    khi chúng ta nghĩ về
    ai là nạn nhân của những vấn đề này,
  • 3:10 - 3:13
    Tên của những người phụ nữ da màu này
    chưa từng được biết đến.
  • 3:14 - 3:16
    Bây giờ, các chuyên gia truyền thông
    nói với chúng ta rằng
  • 3:16 - 3:21
    khi các sự kiện không phù hợp
    với khung hình có sẵn,
  • 3:21 - 3:25
    mọi người gặp khó khăn
    kết hợp những sự kiện mới
  • 3:25 - 3:28
    vào cách suy nghĩ của họ
    về một vấn đề.
  • 3:29 - 3:32
    tên những phụ nữ này
    đã trượt qua ý thức của chúng ta
  • 3:32 - 3:36
    bởi không có khung hình
    để chúng ta nhìn thấy họ,
  • 3:36 - 3:38
    không có khung hình
    để chúng ta nhớ họ,
  • 3:38 - 3:40
    không có khung hình
    để chúng ta giữ họ lại
  • 3:41 - 3:43
    Và kết quả là,
  • 3:44 - 3:45
    các phóng viên không dẫn tới họ,
  • 3:46 - 3:49
    các nhà hoạch định chính sách
    không nghĩ về họ,
  • 3:49 - 3:55
    và các chính trị gia không được khuyến
    khích hoặc yêu cầu họ nói chuyện với họ.
  • 3:56 - 3:57
    Bây giờ, bạn có thể hỏi,
  • 3:57 - 3:59
    sao một khung hình quan trọng vậy
  • 3:59 - 4:01
    Ý tôi là, sau tất cả,
  • 4:01 - 4:06
    vấn đề ảnh hưởng đến những người da màu
    và vấn đề có ảnh hưởng đến phụ nữ,
  • 4:06 - 4:10
    không nhất thiết phải bao gồm
    người da đen là phụ nữ
  • 4:10 - 4:13
    và những người phụ nữ là người da màu?
  • 4:14 - 4:19
    Một câu trả lời đơn giản đó là phương pháp
    thấm nhập tới công lý cộng đồng,
  • 4:19 - 4:22
    và nhiều khi nó không hiệu quả.
  • 4:22 - 4:25
    Nếu không có khung hình
    cho phép chúng ta nhìn thấy
  • 4:25 - 4:30
    các vấn đề xã hội tác động thế nào đến
    tất cả thành viên của một nhóm mục tiêu,
  • 4:30 - 4:33
    nhiều người sẽ rơi qua các lỗ hổng
    của các phong trào của chúng ta
  • 4:33 - 4:36
    bị bỏ rơi và chịu đựng sự cách ly ảo.
  • 4:37 - 4:41
    Nhưng không nhất thiết phải theo cách này.
  • 4:42 - 4:47
    Nhiều năm trước, tôi bắt đầu sử dụng
    thuật ngữ "sự chồng chéo"
  • 4:47 - 4:51
    để đối phó với thực tế
    rằng nhiều vấn đề xã hội của chúng ta
  • 4:51 - 4:53
    như là phân biệt chủng tộc và giới tính
  • 4:53 - 4:55
    thường chồng chéo nhau,
  • 4:56 - 5:00
    tạo ra nhiều cấp độ
    bất công xã hội.
  • 5:01 - 5:06
    Bây giờ, trải nghiệm
    mà đã dẫn đến sự chồng chéo
  • 5:06 - 5:11
    là cơ hội gặp gỡ của tôi với một
    người phụ nữ tên là Emma DeGraffenreid.
  • 5:12 - 5:16
    Emma DeGraffenreid
    là một người phụ nữ Mỹ gốc Phi,
  • 5:16 - 5:19
    một người mẹ và vợ đi làm
  • 5:19 - 5:24
    Thực ra, tôi đã đọc về câu chuyện
    của Emma từ một ý kiến pháp lý
  • 5:24 - 5:28
    viết bởi một thẩm phán
    bác bỏ cáo buộc của Emma
  • 5:28 - 5:30
    về phân biệt chủng tộc và giới tinh
  • 5:31 - 5:35
    chống lại một nhà máy
    sản xuất xe hơi địa phương.
  • 5:35 - 5:39
    Emma, như rất nhiều phụ nữ Mỹ gốc Phi,
  • 5:39 - 5:43
    tìm việc làm tốt hơn
    cho gia đình và cho người khác.
  • 5:43 - 5:47
    Cô muốn có một cuộc sống tốt hơn
    cho con và gia đình.
  • 5:47 - 5:50
    Nhưng cô dự tuyển một công việc,
  • 5:50 - 5:51
    và cô ấy đã không được tuyển,
  • 5:51 - 5:55
    và cô tin rằng cô không được tuyển
    bởi vì cô là một phụ nữ da màu.
  • 5:56 - 6:00
    Bây giờ, các thẩm phán bác bỏ vụ kiện
    của Emma một cách đáng nghi,
  • 6:00 - 6:03
    và lập luận để bác bỏ vụ kiện là
  • 6:03 - 6:07
    chủ lao động
    có thuê người Mỹ gốc Phi
  • 6:07 - 6:10
    và chủ lao động có tuyển phụ nữ.
  • 6:11 - 6:15
    Vấn đề thực sự, mặc dù, rằng các thẩm phán
    không sẵn sàng thừa nhận
  • 6:15 - 6:19
    những gì Emma đã thực sự cố nói,
  • 6:19 - 6:22
    rằng người Mỹ gốc Phi được thuê,
  • 6:22 - 6:26
    thường cho việc công nghiệp,
    công việc bảo trì, tất cả là đàn ông.
  • 6:27 - 6:29
    Và những người phụ nữ được thuê,
  • 6:29 - 6:33
    thường làm thư ký
    hoặc công việc quản lý,
  • 6:33 - 6:34
    đều là người da trắng.
  • 6:35 - 6:39
    Chỉ khi tòa nhìn thấy
    những chính sách kết hợp với nhau thế nào
  • 6:39 - 6:43
    ông ấy mới thấy được
    sự phân biệt đối xử đôi
  • 6:43 - 6:46
    mà Emma đang phải đối mặt.
  • 6:47 - 6:52
    Nhưng tòa không cho Emma
    đặt hai nguyên nhân hành động cạnh nhau
  • 6:52 - 6:54
    để kể câu chuyên của cô
  • 6:54 - 6:58
    bởi vì ông tin rằng,
    bằng cách cho phép cô làm điều đó,
  • 6:58 - 7:02
    cô sẽ có thể
    có ưu thế.
  • 7:02 - 7:07
    Cô sẽ có lợi thế gấp đôi,
  • 7:07 - 7:12
    trong khi đàn ông da màu
    và phụ nữ da trắng chỉ có một
  • 7:12 - 7:17
    Nhưng tất nhiên là cả đàn ông da màu
    và phụ nữ da trắng
  • 7:17 - 7:22
    không cần kết hợp lời khẳng định
    về phân biệt chủng tộc và cả giới tính
  • 7:22 - 7:26
    để kể về sự phân biệt đối xử
    mà họ đâng phải chịu đựng
  • 7:27 - 7:30
    Làm sao không có sự bất công khi mà
  • 7:31 - 7:35
    pháp luật từ chối bảo vệ
    những người phụ nữ da màu
  • 7:35 - 7:39
    đơn giản bởi trải nghiệm
    của họ không y hệt
  • 7:39 - 7:43
    như của những phụ nữ da trắng
    và đàn ông da màu?
  • 7:43 - 7:49
    Thay vì mở rộng khung hình để
    bao gồm phụ nữ Mỹ gốc Phi,
  • 7:49 - 7:53
    tòa án chỉ đơn giản là ném vụ kiện của họ
    hoàn toàn ra khỏi tòa án.
  • 7:54 - 7:58
    Bây giờ, là một sinh viên
    pháp luật chống phân biệt,
  • 7:58 - 8:00
    một nhà nữ quyền,
  • 8:00 - 8:02
    một người chống phân biệt chủng tộc,
  • 8:02 - 8:05
    Tôi bị ấn tượng bởi trường hợp này.
  • 8:05 - 8:10
    Với tôi nó như là sự bất công
    được mũ lên
  • 8:10 - 8:12
    Vì vậy, trước hết,
  • 8:12 - 8:15
    phụ nữ da màu không được phép
    làm việc tại nhà máy.
  • 8:16 - 8:20
    Thứ hai, tòa án
    gấp đôi vào việc loại trừ này
  • 8:20 - 8:23
    bằng cách làm cho nó trở nên
    hợp pháp và không có hậu quả.
  • 8:23 - 8:27
    Vả lại, không có tên cho vấn đề này.
  • 8:28 - 8:31
    Và tất cả chúng ta đều biết rằng,
    khi không có tên cho một vấn đề,
  • 8:31 - 8:32
    sẽ nhìn thấy vấn đề,
  • 8:32 - 8:37
    và khi bạn không thấy vấn đề,
    bạn gần như không thể giải quyết nó.
  • 8:38 - 8:41
    Nhiều năm sau đó, tôi đã đến để nhận ra
    rằng
  • 8:41 - 8:46
    vấn đề mà Emma đã phải đối mặt với
    là một vấn đề khung hình.
  • 8:47 - 8:49
    Khung mà tòa án đã sử dụng
  • 8:49 - 8:54
    để xem sự phân biệt giới tính
    và xem sự phân biệt chủng tộc
  • 8:54 - 8:57
    là phiến diện và đã bị bóp méo
  • 8:58 - 9:01
    Đối với tôi, những thách thức
    mà tôi phải đối mặt là
  • 9:01 - 9:06
    cố gắng tìm hiểu xem
    liệu có một câu chuyện khác,
  • 9:06 - 9:10
    một lăng kính mà sẽ cho phép chúng tôi
    thấy sự tiến thoái lưỡng nan của Emma,
  • 9:10 - 9:16
    cho phép chúng ta giải cứu
    cô khỏi các lỗ hổng trong luật pháp,
  • 9:16 - 9:20
    cho phép các thẩm phán hiểu được
    câu chuyện của cô.
  • 9:21 - 9:23
    có một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi,
  • 9:23 - 9:28
    sự liên tưởng với điểm nút giao thông
  • 9:28 - 9:32
    sẽ cho phép các thẩm phán hiểu sự
    tiến thoái lưỡng nan của Emma rõ hơn.
  • 9:33 - 9:38
    Nếu chúng ta cân nhắc về nút giao thông,
    các con đường đến đó sẽ là
  • 9:38 - 9:44
    cách mà lực lượng lao động được xây dựng
    dựa trên chủng tộc và giới tính.
  • 9:44 - 9:49
    Và sự đi lại trên những con đường đó
    sẽ là các đạo luật tuyển dụng
  • 9:49 - 9:53
    và các thủ tục khác sẽ đi ngang qua
    những con đương đó
  • 9:53 - 9:58
    Hiện tại, bởi Emma đang đồng thời là
    người da màu và là nữ giới,
  • 9:58 - 10:03
    cô ấy đã được đặt đúng ở nơi mà những
    con đường ấy chồng chéo lên nhau,
  • 10:04 - 10:08
    đang phải trải nghiệm
    sự ảnh hưởng cùng lúc
  • 10:08 - 10:12
    bởi sự phân biệt
    giới tính và chủng tộc của cộng đồng.
  • 10:13 - 10:19
    Một đạo luật--một đạo luật giống như
    một chiếc xe cứu thương xuất hiện
  • 10:19 - 10:23
    và sẵn sàng chữa trị cho Emma chỉ khi nào
    mà nó nhận ra
  • 10:23 - 10:27
    rằng cô chỉ bị tổn thương trên con đường
    chủng tộc hoặc con đường giới tính
  • 10:27 - 10:31
    chứ không phải tại nơi
    các con đường giao nhau.
  • 10:32 - 10:37
    Cái bạn gọi là bị chèn nén bởi
    các đa thế lực
  • 10:37 - 10:41
    và rồi từ bỏ để né tránh
    cho bản thân là gì?
  • 10:42 - 10:44
    Sự chồng chéo trên có lẽ với tôi
    đã làm được điều ấy.
  • 10:46 - 10:51
    Tôi muốn tiếp tục tìm hiểu về
    cô gái người Mỹ gốc Phi đó,
  • 10:51 - 10:53
    cũng như những cô gái da màu khác,
  • 10:53 - 10:57
    cũng như những người bị biệt ly khỏi
    xã hội khác trên toàn thế giới,
  • 10:57 - 11:01
    tất cả phải đổi mặt với mọi
    sự khó khăn và thử thách
  • 11:01 - 11:04
    như hệ quả của "sự khó khăn chồng chéo",
  • 11:04 - 11:08
    những chồng chéo của
    chủng tộc và giới tính,
  • 11:08 - 11:13
    của sự kì thị đồng tính,kì thị chuyển giới
    kì thị ngoại quốc,kì thị người khuyết tật,
  • 11:13 - 11:17
    tất cả các động lực xã hội đó hợp lại
  • 11:17 - 11:22
    và tạo ra những thách thức
    mà đôi khi khá đặc thù.
  • 11:23 - 11:25
    Nhưng ở một hướng tương tự
  • 11:25 - 11:26
    "sự khó khăn chồng chéo" đó
  • 11:27 - 11:32
    đã làm tăng nhận thức của chúng ta về cách
    mà phụ nữ da đen sống cuộc sống của họ,
  • 11:33 - 11:37
    điều đó đồng thời phơi bày
    những sự kiện thảm họa
  • 11:37 - 11:41
    sau những cái chết của phụ nữ Mỹ gốc Phi.
  • 11:42 - 11:45
    Cảnh sát bức ép phụ nữ da đen
  • 11:46 - 11:47
    là vô cùng thực tế.
  • 11:48 - 11:51
    Mức độ bạo lực mà phụ nữ da đen đối mặt
  • 11:51 - 11:53
    thực sự là điều không còn gây ngạc nhiên
  • 11:54 - 11:58
    là một vài trong số họ không thể sống sót
    ở những cuộc xung đột của họ với cảnh sát.
  • 11:59 - 12:03
    Từ những bé gái da đen chỉ mới 7 tuổi,
  • 12:03 - 12:06
    đến những cụ bà đã 95 tuổi
  • 12:08 - 12:09
    đều đã từng bị cảnh sát giết hại.
  • 12:10 - 12:12
    Họ bị giết hại
    ngay tại phòng khách nhà họ,
  • 12:13 - 12:14
    hoặc tại phòng ngủ của họ.
  • 12:15 - 12:17
    Họ từng bị giết hại trong xe hơi.
  • 12:18 - 12:20
    Họ từng bị giết khi đi trên phố.
  • 12:20 - 12:23
    Họ từng bị giết trước mặt bố mẹ họ
  • 12:23 - 12:25
    và cũng có người bị giết trước mặt
    những đứa trẻ của họ.
  • 12:26 - 12:28
    Họ từng bị bắn chết.
  • 12:29 - 12:31
    Họ từng bị dẫm chết.
  • 12:32 - 12:34
    Họ từng bị bóp cổ chết.
  • 12:35 - 12:37
    Họ từng bị hành hạ cho đến chết.
  • 12:38 - 12:40
    Họ từng bị tra tấn bằng điện chết.
  • 12:41 - 12:44
    Họ từng bị giết hại khi cố
    cầu cứu sự giúp đỡ.
  • 12:46 - 12:49
    Họ từng bị giết khi họ ở một mình,
  • 12:49 - 12:52
    và họ cũng từng bị giết
    khi họ đang ở cùng với nhau.
  • 12:53 - 12:56
    Họ bị giết hại lúc mua sắm
    khi là người da đen,
  • 12:57 - 12:58
    lúc lái xe khi họ da đen,
  • 12:59 - 13:03
    bị tổn thương tinh thần khi họ da đen,
  • 13:03 - 13:06
    gia đình nhiễu loạn khi họ da đen.
  • 13:07 - 13:11
    Họ bị giết hại lúc vô gia cư khi họ đã đến
  • 13:12 - 13:15
    Họ bị giết lúc nghe điện thoại di động,
  • 13:15 - 13:17
    cười đùa với bạn bè,
  • 13:17 - 13:20
    ngồi trong xe hơi
    được báo cáo bị đánh cắp
  • 13:20 - 13:24
    và quay đầu xe lại phía trước Nhà Trắng
  • 13:24 - 13:27
    với đứa trẻ gầy gò ở ghế sau của xe.
  • 13:28 - 13:30
    Vì sao ta không biết những chuyện đó?
  • 13:33 - 13:36
    Tại sự rằng mất mát của họ tồn tại
  • 13:36 - 13:41
    mà không phát sinh một lượng dịch vụ y tế
    và sự phản đối của cộng đồng tương tự
  • 13:41 - 13:44
    với sự mất mát của những anh em của họ
    ngoài chiến trường?
  • 13:46 - 13:48
    Lúc này là thời điểm cho sự thay đổi.
  • 13:51 - 13:52
    Vậy chúng ta có thể làm gì?
  • 13:55 - 14:00
    Năm 2014, Diễn đàn Chính sách người Mỹ gốc
    Phi đã thành lập để yêu cầu
  • 14:00 - 14:02
    rằng chúng ta "gọi tên cô ấy"
  • 14:04 - 14:07
    tại các đại hội, tại các cuộc biểu tình,
  • 14:08 - 14:11
    tại các hội nghị, tại các cuộc họp,
  • 14:11 - 14:13
    ở bất cứ nơi nào và bất cứ nơi đâu
  • 14:13 - 14:17
    rằng thực tế bạo lực đối với người da đen
    đã đang được bàn luận.
  • 14:19 - 14:21
    Nhưng "gọi tên cô ấy" là chưa thể đủ.
  • 14:21 - 14:24
    Chúng ta phải săn sàng làm nhiều hơn thế.
  • 14:24 - 14:27
    Chúng ta phải sẵn sàng làm chứng,
  • 14:27 - 14:31
    đưa ra những bằng chứng về
    những thực trạng đau đớn
  • 14:31 - 14:34
    rằng chúng ta chỉ muốn không đối chiếu,
  • 14:34 - 14:40
    sự bạo lực và sự nhục nhã hàng ngày
    mà nhiều phụ nữ da đen phải chịu đựng,
  • 14:40 - 14:43
    phụ nữ da đen qua màu da,
  • 14:43 - 14:45
    tuổi, sự bộc lộ giới tính,
  • 14:45 - 14:47
    tình dục và năng lực.
  • 14:49 - 14:53
    Do đó chúng ta đang có cơ hội ngay bây giờ
    --
  • 14:53 - 14:57
    phát sinh trong tâm thức có một vài hình
    ảnh mà tôi muốn chia sẻ với các bạn
  • 14:57 - 14:59
    biết đâu sẽ bắt nguồn cho vài thứ--
  • 15:00 - 15:05
    để cùng nhau làm chứng cho
    sự bạo lực trên.
  • 15:06 - 15:10
    Chúng ta sẽ nghe ý kiến của hiện tượng
    Abby Dobson.
  • 15:11 - 15:14
    Và vì chúng ta ngồi đây với
    những người phụ nữ đó,
  • 15:15 - 15:20
    một số người từng chịu đựng bạo lực
    và một số đã không sống sót vì bạo lực,
  • 15:21 - 15:23
    chúng ta dành một cơ hội
  • 15:23 - 15:27
    để nhìn ngược lại điều đã xảy ra ở đầu
    buổi diễn thuyết này,
  • 15:27 - 15:29
    khi chúng ta có thể đã không đứng cho
    những phụ nữ đó,
  • 15:29 - 15:33
    bởi vì chúng ta không biết tên họ.
  • 15:34 - 15:37
    Vậy ở cuối clip này, tất cả sẽ gọi tên lại
  • 15:39 - 15:41
    Tên của một vài phụ nữ da đen sẽ hiện ra.
  • 15:43 - 15:48
    Tôi muốn các bạn những ai có thể hãy
    cùng chúng tôi gọi lên những cái tên ấy
  • 15:48 - 15:50
    lớn nhất có thể,
  • 15:50 - 15:53
    ngẫu nhiên,
    không theo một quy luật nào.
  • 15:53 - 15:56
    Hãy tạo ra một âm thanh vang dội
  • 15:57 - 15:59
    để thể hiện sự quan tâm của ta
  • 15:59 - 16:02
    để trợ giúp cho họ,
  • 16:02 - 16:04
    để cùng ngồi với họ,
  • 16:04 - 16:06
    để làm chứng cho họ,
  • 16:07 - 16:09
    để đưa họ tới ánh sáng.
  • 16:16 - 16:23
    (Hát) Abby Dobson: Hãy gọi đi,
  • 16:23 - 16:29
    hãy gọi tên cô ấy.
  • 16:31 - 16:37
    Hãy gọi đi,
  • 16:38 - 16:42
    hãy gọi tên cô ấy.
  • 16:42 - 16:43
    (Khán giả) Shelly!
  • 16:45 - 16:46
    (Khán giả) Kayla!
  • 16:46 - 16:52
    AD: Oh,
  • 16:54 - 17:00
    hãy gọi tên cô ấy.
  • 17:00 - 17:02
    (Khán giả gọi tên)
  • 17:02 - 17:09
    Hãy gọi đi, gọi đi,
  • 17:10 - 17:16
    hãy gọi tên cô ấy.
  • 17:17 - 17:23
    Hãy gọi tên cô ấy.
  • 17:23 - 17:26
    Với những cái tên
  • 17:26 - 17:31
    Chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được,
  • 17:33 - 17:36
    hãy gọi tên cô ấy.
  • 17:36 - 17:39
    KC: Aiyanna Stanley Jones,
    Janisha Fonville,
  • 17:39 - 17:41
    Kathryn Johnston, Kayla Moore,
  • 17:41 - 17:44
    Michelle Cusseaux, Rekia Boyd,
  • 17:44 - 17:48
    Shelly Frey, Tarika, Yvette Smith.
  • 17:49 - 17:56
    AD: Hãy gọi tên cô ấy.
  • 17:59 - 18:02
    KC: Như đã nói ban đầu,
  • 18:02 - 18:05
    nếu ta không thấy được vấn đề,
  • 18:06 - 18:07
    ta sẽ không giải quyết được
  • 18:09 - 18:12
    Cùng nhau, chúng ta làm chứng cho họ
  • 18:12 - 18:14
    về những người phụ nữ đã bỏ mạng.
  • 18:15 - 18:18
    Nhưng thời gian giờ đây là để chuyển
  • 18:18 - 18:20
    từ bi ai và khổ đau
  • 18:20 - 18:23
    thành hành động và thay đổi.
  • 18:24 - 18:26
    Đó là điều ta có thể làm được.
  • 18:27 - 18:29
    Điều đó phụ thuộc vào ta
  • 18:31 - 18:33
    Xin cám ơn vì đã tới tham dự.
  • 18:33 - 18:34
    Xin cám ơn.
  • 18:34 - 18:36
    (Vỗ tay)
Title:
Sự cấp bách của nữ quyền
Speaker:
Kimberlé Crenshaw
Description:

Bây giờ hơn bao giờ hết, điều quan trọng là phải mạnh dạn nhìn nhận vào thực tế của sự phân biệt và giới tính thiên vị - và sự kết hợp của chúng tạo ra các tác hại nhiều hơn cả. Kimberlé Crenshaw sử dụng thuật ngữ "intersectionality" để mô tả hiện tượng này; như bà nói, nếu bạn đang đứng trong sự giao thoa của nhiều hình thức phân biệt, bạn có khả năng bị ảnh hưởng bởi chúng. Trong bài nói chuyện đầy xúc động này, bà kêu gọi chúng ta làm chứng cho thực tế này và lên tiếng cho các nạn nhân của thành kiến.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
18:49

Vietnamese subtitles

Revisions