Return to Video

Thế nào là "Công dân Toàn cầu" ?

  • 0:01 - 0:04
    Tôi muốn giới thiệu với các bạn
    một người phụ nữ tuyệt vời.
  • 0:04 - 0:06
    Tên cô ấy là Davinia
  • 0:06 - 0:11
    Davinia sinh ra ở Jamaica,
    di dân qua Mỹ năm 18 tuổi,
  • 0:11 - 0:14
    và hiện đang sống ở vùng ngoại ô
    bang Washington, DC
  • 0:14 - 0:17
    Cô ấy không phải là
    một chính trị viên quyền lực,
  • 0:17 - 0:19
    cũng không phải người
    vận động phiếu bầu.
  • 0:19 - 0:22
    Chắc cô ấy sẽ nói với bạn rằng
    mình không có gì nổi bật cả,
  • 0:22 - 0:24
    nhưng thật ra cô ấy là người có
    tầm ảnh hưởng lớn nhất.
  • 0:24 - 0:26
    Điều tuyệt vời về Davinia
  • 0:26 - 0:29
    đó là mỗi tuần cô ấy
    đều sẵn sàng dành thời gian
  • 0:29 - 0:31
    để quan tâm đến người khác:
  • 0:31 - 0:36
    họ không phải láng giềng, không
    cùng bang, thậm chí khác quốc tịch
  • 0:36 - 0:38
    những người có lẽ cô ấy
    sẽ không bao giờ gặp.
  • 0:38 - 0:40
    Davinia bắt đầu có ảnh hưởng
    vài năm trước
  • 0:40 - 0:43
    khi cô ấy liên lạc với tất cả bạn bè
    trên Facebook,
  • 0:43 - 0:45
    vận động họ quyên góp tiền xu
  • 0:45 - 0:47
    để thành lập quỹ khuyến học
    cho các bé gái.
  • 0:47 - 0:50
    Dù ban đầu cô ấy không kì vọng
    điều gì lớn lao,
  • 0:50 - 0:53
    nhưng lúc sau, với 700,000 xu
    (7,000 USD) mà cô ấy nhận được,
  • 0:53 - 0:56
    có 120 bé gái đã được đến trường.
  • 0:56 - 0:57
    Tuần trước, khi chúng tôi gặp nhau,
  • 0:57 - 1:00
    cô ấy nói rằng ngân hàng
    chỗ cô ấy bắt đầu bàn tán xôn xao
  • 1:00 - 1:05
    mỗi khi cô ấy đẩy cả
    một xe đầy tiền xu đến đó.
  • 1:05 - 1:08
    Giờ thì Davina không còn
    đơn độc nữa.
  • 1:08 - 1:09
    Phải nói là không hề.
  • 1:10 - 1:12
    Cô ấy là một phần của một
    phong trào đang nở rộ.
  • 1:12 - 1:14
    Và những người như Davina
    còn được gọi với cái tên:
  • 1:15 - 1:16
    Công dân toàn cầu..
  • 1:17 - 1:21
    Trước nhất, một công dân toàn cầu
    phải tự xác định được
  • 1:21 - 1:25
    mình không thuộc về một bang,
    một bộ lạc hay quốc gia nào cả,
  • 1:25 - 1:27
    mà là một thành viên
    của toàn thể nhân loại,
  • 1:27 - 1:32
    và đó phải là người sẵn sàng
    hành động vì niềm tin đó,
  • 1:32 - 1:35
    để giải quyết những thách thức lớn nhất
    của thế giới.
  • 1:35 - 1:38
    Nhiệm vụ của chúng tôi là tìm kiếm,
  • 1:38 - 1:41
    hỗ trợ và vận động
    những công dân toàn cầu.
  • 1:41 - 1:43
    Họ có mặt ở tất cả các quốc gia
  • 1:43 - 1:44
    và giữa mọi nhân khẩu.
  • 1:45 - 1:47
    Tôi muốn nói với các bạn rằng
  • 1:47 - 1:50
    tương lai của thế giới phụ thuộc vào
    các công dân toàn cầu.
  • 1:50 - 1:54
    Tôi tin rằng nếy chúng ta có nhiều
    công dân toàn cầu hơn trên thế giới,
  • 1:54 - 1:57
    thì mỗi thách thức lớn mà chúng
    ta đang phải đối mặt -
  • 1:57 - 2:01
    từ tình trạng nghèo đói, thay đổi khí
    hậu, bất bình đẳng giới -
  • 2:01 - 2:03
    những vấn đề này sẽ có thể
    giải quyết được.
  • 2:03 - 2:05
    Về bản chất, chúng đều là vấn đề
    của toàn cầu,
  • 2:05 - 2:07
    và chỉ được giải quyết triệt để
  • 2:07 - 2:12
    một khi công dân toàn cầu
    buộc các nhà lãnh đạo đưa ra giải pháp.
  • 2:13 - 2:15
    Lúc này sẽ có người lập tức
    đáp trả:
  • 2:15 - 2:19
    điều này xem ra có phần viễn vông,
    thậm chí còn đáng sợ nữa.
  • 2:20 - 2:23
    Do đó, hôm nay tôi muốn chia sẻ
    mấy điều về mình với các bạn,
  • 2:23 - 2:24
    làm thế nào mà tôi lại đứng đây,
  • 2:24 - 2:26
    và điều này có liên hệ
    gì với Davina
  • 2:26 - 2:28
    và, có thể là với cả các bạn nữa.
  • 2:28 - 2:30
    Tôi lớn lên ở Melbourne, Úc,
  • 2:30 - 2:33
    và từng là một trong những
    đứa trẻ phiền phức
  • 2:33 - 2:36
    không bao giờ ngừng hỏi "Tại sao?"
  • 2:36 - 2:37
    Có lẽ bạn cũng từng như thế.
  • 2:37 - 2:41
    Tôi thường hỏi mẹ tôi
    toàn những chuyện phiền phức.
  • 2:41 - 2:44
    Mấy câu đại loại như,
    "Mẹ, sao con không được mặc đẹp
  • 2:44 - 2:46
    và chơi với những con rối cả ngày?"
  • 2:46 - 2:48
    "Tại sao mẹ muốn ăn
    khoai tây chiên với thứ đó?"
  • 2:48 - 2:49
    "Tôm là gì,
  • 2:49 - 2:52
    sao mình phải đặt nó trên vỉ nướng?
    (đồng âm với Barbie).
  • 2:52 - 2:53
    (tiếng cười)
  • 2:53 - 2:55
    "Mà mẹ ơi, kiểu tóc này.
  • 2:55 - 2:56
    Tại sao?"
  • 2:56 - 2:57
    (tiếng cười)
  • 2:58 - 3:00
    Kiểu tóc xấu nhất, tôi nghĩ vậy.
  • 3:01 - 3:02
    giờ vẫn xấu.
  • 3:02 - 3:06
    Là cậu bé hay hỏi "Tại sao", tôi từng tin
    mình có thể thay đổi thế giới
  • 3:06 - 3:08
    và không gì chứng minh được
    rằng tôi không thể.
  • 3:08 - 3:11
    Vào năm 12 tuổi và đang ở năm nhất
    trung học,
  • 3:11 - 3:14
    Tôi bắt đầu quyên góp tiền cho các
    đất nước đang phát triển.
  • 3:14 - 3:16
    Bọn tôi là một đám trẻ rất hăng hái,
  • 3:16 - 3:19
    đã quyên góp được nhiều nhất
    trong các trường ở Úc.
  • 3:19 - 3:23
    Nên nhóm tôi được thưởng một chuyến
    đến Philippines để học hỏi thêm.
  • 3:23 - 3:25
    Khi đó là năm 1998.
  • 3:25 - 3:29
    Chúng tôi được đưa đến một khu
    ổ chuột ở ngoại ô Manila.
  • 3:29 - 3:32
    Tôi kết bạn với một cậu
    tên là Sonny Boy,
  • 3:32 - 3:36
    cậu ấy sống trên một núi rác bốc khói,
    theo đúng nghĩa đen luôn.
  • 3:37 - 3:39
    Người ở đó gọi nó là "Smoky Mountain".
  • 3:39 - 3:41
    Nhưng đừng để cái tên lãng mạn
    đó đánh lừa bạn,
  • 3:41 - 3:43
    vì nó chẳng hơn gì
    một bãi rác bốc mùi
  • 3:43 - 3:48
    mà mỗi ngày những đứa trẻ như
    Sonny Boy tốn hàng giờ lục tung lên
  • 3:48 - 3:51
    chỉ để tìm ra thứ gì đó có giá trị.
  • 3:51 - 3:55
    Chính buổi tối ở cùng với cả nhà
    Sonny Boy đã thay đổi tôi mãi mãi,
  • 3:55 - 3:57
    vì khi đến giờ đi ngủ,
  • 3:57 - 4:00
    chúng tôi chỉ nằm trên nền bê tông nhỏ
    như vầy, bằng nửa phòng ngủ của tôi
  • 4:00 - 4:03
    tôi, Sonny Boy, và người nhà cậu ấy,
  • 4:03 - 4:05
    7 người nằm thành
    đường thẳng dài thế này,
  • 4:05 - 4:07
    xung quanh chúng tôi toàn là mùi rác
  • 4:07 - 4:10
    và gián bò khắp nơi.
  • 4:10 - 4:11
    Và tôi không ngủ ngay,
  • 4:11 - 4:13
    tôi nằm đó và nghĩ,
  • 4:13 - 4:15
    "Tại sao có người phải
    chịu sống cảnh như thế này
  • 4:15 - 4:17
    trong khi tôi lại có quá nhiều?
  • 4:17 - 4:20
    Tại sao cơ hội để Sonny Boy thực
    hiện ước mơ của mình
  • 4:20 - 4:22
    lại phụ thuộc vào nơi cậu ấy sinh ra,
  • 4:22 - 4:25
    hay vào cái mà Warren Buffett gọi là
    "giải độc đắc lúc mới lọt lòng"?
  • 4:25 - 4:27
    Tôi chỉ không thể hiểu,
  • 4:27 - 4:29
    và tôi cần phải hiểu tại sao.
  • 4:30 - 4:32
    Giờ đây, khi lớn lên tôi mới hiểu rằng
  • 4:32 - 4:34
    sự nghèo khó mà tôi thấy ở Philippines
  • 4:34 - 4:39
    là do những quyết định chủ quan,
    được đưa ra hoặc không
  • 4:39 - 4:42
    từ một loạt bộ máy thực dân
    và chính phủ tham nhũng
  • 4:42 - 4:45
    chính là những kẻ có tất cả, chỉ trừ
    lòng quan tâm đến Sonny Boy.
  • 4:45 - 4:49
    Tất nhiên, họ không tạo ra
    "Ngọn núi khói", nhưng họ có liên quan.
  • 4:49 - 4:52
    Và nếu chúng ta muốn giúp những
    đứa trẻ như Sonny Boy,
  • 4:52 - 4:55
    thì nó không chỉ dừng lại ở việc
    cho cậu ấy vài đồng
  • 4:55 - 4:58
    hoặc giúp dọn dẹp
    bãi rác nơi cậu ấy sống,
  • 4:58 - 5:00
    bởi vì cốt lõi vấn đề nằm ở chỗ khác.
  • 5:00 - 5:04
    Và một khi tôi phát triển những dự án
    cộng đồng trong những năm tới
  • 5:04 - 5:06
    giúp xây trường học,
  • 5:06 - 5:09
    đào tạo giáo viên, và giải
    quyết vấn đề HIV và AIDS,
  • 5:09 - 5:11
    tôi nhận ra rằng
    việc phát triển cộng đồng
  • 5:11 - 5:14
    cần được thực hiện trên
    động lực của chính cộng đồng,
  • 5:14 - 5:18
    và tổ chức từ thiện là cần thiết,
    nhưng vẫn chưa đủ.
  • 5:18 - 5:20
    Ta cần đối mặt với
    những thách thức này
  • 5:20 - 5:22
    trên phạm vi toàn cầu,
    bằng một cách có hệ thống.
  • 5:22 - 5:24
    Và điều tốt nhất tôi có thể làm
  • 5:24 - 5:27
    là cố gắng huy động một lực lượng
    công dân đông đảo trở về
  • 5:27 - 5:31
    để thuyết phục các nhà lãnh đạo
    tham gia vào sự thay đổi hệ thống đó.
  • 5:31 - 5:33
    Đó là lý do vì sao một vài năm sau đó,
  • 5:33 - 5:36
    tôi cùng với một nhóm bạn ở đại học
  • 5:36 - 5:39
    tham gia vào hoạt động đưa chiến dịch
    "Đẩy lùi nghèo đói" đến Úc.
  • 5:39 - 5:43
    Chúng tôi có giấc mơ tổ chức buổi
    hoà nhạc nhỏ
  • 5:43 - 5:47
    vào khoảng thời gian của G20,
    với những nghệ sĩ Úc ở địa phương,
  • 5:47 - 5:49
    vào một ngày, nó bỗng trở thành sự thật
  • 5:49 - 5:52
    khi chúng tôi nhận được điện thoại từ
    Bono, the Edge và Pearl Jam,
  • 5:52 - 5:55
    họ đều đồng ý tham gia để quảng bá
    buổi hoà nhạc của chúng tôi.
  • 5:55 - 5:58
    Tôi có hơi phấn khích vào ngày hôm đó,
    bạn thấy đó.
  • 5:58 - 6:00
    (tiếng cười)
  • 6:00 - 6:01
    Nhưng ngạc nhiên hơn nữa,
  • 6:01 - 6:04
    chính phủ Úc nghe thấy tiếng nói chung
    của chúng tôi,
  • 6:04 - 6:08
    và họ đồng ý đầu tư gấp đôi
    vào việc phát triển sức khoẻ toàn cầu
  • 6:08 - 6:11
    thêm 6.2 tỉ đô la nữa.
  • 6:11 - 6:12
    Tôi cảm giác như --
  • 6:12 - 6:17
    (tiếng vỗ tay)
  • 6:17 - 6:20
    Giống như sự thừa nhận
    đáng kinh ngạc của các bạn vậy.
  • 6:20 - 6:23
    Khi tập hợp công dân lại,
    chúng tôi thuyết phục được chính phủ
  • 6:23 - 6:24
    làm điều mà không ai nghĩ tới,
  • 6:24 - 6:28
    và hành động để sửa chữa vấn
    đề xa xôi bên kia lãnh thổ.
  • 6:29 - 6:30
    Nhưng đây là vấn đề:
  • 6:31 - 6:32
    Nó không tồn tại.
  • 6:33 - 6:35
    Đã có một sự thay đổi trong chính phủ,
  • 6:35 - 6:38
    vậy mà sáu năm sau, tất cả chỗ tiền đó
  • 6:38 - 6:39
    biến mất.
  • 6:40 - 6:41
    Chúng tôi đã học được gì?
  • 6:42 - 6:45
    Chúng tôi học được rằng 1 cuộc
    vận động là không đủ.
  • 6:45 - 6:48
    Chúng ta cần một sự thay đổi bền vững,
  • 6:48 - 6:52
    chứ không phải một thứ thay đổi theo
    tâm trạng thất thường của 1 chính trị gia
  • 6:52 - 6:54
    hoặc là dấu hiệu của
    một đợt suy thoái kinh tế.
  • 6:54 - 6:56
    Và nó cần phải diễn ra ở khắp mọi nơi;
  • 6:56 - 7:00
    nếu không, mỗi một chính phủ
    sẽ viện lại cái cớ quen thuộc
  • 7:00 - 7:04
    họ không có khả năng gánh
    gánh nặng toàn cầu một mình.
  • 7:05 - 7:08
    Và đây là những gì chúng tôi bắt tay
    vào làm.
  • 7:08 - 7:11
    Và khi chúng tôi bắt đầu làm, chúng tôi
    tự hỏi,
  • 7:11 - 7:15
    làm thế nào để tạo đủ áp lực
    và xây dựng một lực lượng đủ lớn
  • 7:15 - 7:17
    để thắng trận chiến này về dài?
  • 7:17 - 7:19
    Chúng tôi chỉ có thể nghĩ ra 1 cách.
  • 7:20 - 7:23
    Chúng tôi phải tìm cách biến
    sự phấn khích ngắn hạn
  • 7:23 - 7:26
    của những người tham gia chiến dịch
    "Đẩy lùi nghèo đói"
  • 7:26 - 7:27
    thành niềm đam mê dài hạn.
  • 7:28 - 7:30
    Nó phải là một phần
    nhân cách của họ.
  • 7:30 - 7:35
    Vì vậy, năm 2012, chúng tôi đồng sáng
    lập một tổ chức có mục đích như trên.
  • 7:36 - 7:38
    Và chỉ có một cái tên duy nhất cho nó:
  • 7:38 - 7:40
    Công dân toàn cầu.
  • 7:40 - 7:43
    Điều quan trọng không phải là
    tổ chức này của ai.
  • 7:43 - 7:46
    Mà chính là mọi công dân
    cùng nhau hành động.
  • 7:46 - 7:48
    Thống kê cho chúng tôi biết rằng
  • 7:48 - 7:52
    trong tổng số những người có
    để tâm đến vấn đề toàn cầu,
  • 7:52 - 7:56
    chỉ có 18% đã biến nó
    thành hành động.
  • 7:56 - 7:59
    Không phải là mọi người không muốn
    hành động.
  • 7:59 - 8:01
    Thường là do họ
    không biết phải làm thế nào,
  • 8:01 - 8:04
    hoặc họ cho rằng hành động của mình
    sẽ không có tác dụng gì.
  • 8:04 - 8:08
    Nên chúng tôi phải tìm cách tuyển dụng
    và vận động hàng triệu công dân
  • 8:08 - 8:09
    từ hàng chục quốc gia
  • 8:09 - 8:13
    để gây áp lực lên các nhà lãnh đạo
    ở nước mình để họ cư xử vị tha.
  • 8:13 - 8:16
    Và khi làm như vậy, chúng tôi
    phát hiện ra một điều thật li kì,
  • 8:16 - 8:19
    khi bạn xem sứ mệnh của mình
    là công dân toàn cầu,
  • 8:19 - 8:23
    đột nhiên bạn tìm thấy được
    những đồng minh không tưởng.
  • 8:23 - 8:27
    Bạn thấy đó, nghèo đói không phải
    vấn đề duy nhất mang tính toàn cầu.
  • 8:27 - 8:28
    Thay đổi khí hậu cũng vậy,
  • 8:29 - 8:31
    nhân quyền, bình đẳng giới,
  • 8:31 - 8:33
    thậm chí xung đột.
  • 8:33 - 8:35
    Chúng tôi thấy mình là
    đồng minh với những ai
  • 8:35 - 8:39
    đang tìm hướng đi để giải quyết
    mọi vấn đề liên quan đến nhau này.
  • 8:39 - 8:42
    Nhưng chúng tôi đã thực sự làm gì
    để tuyển dụng
  • 8:42 - 8:44
    và tham gia cùng
    các công dân toàn cầu đó?
  • 8:44 - 8:47
    Thực ra, chúng tôi dùng
    một ngôn ngữ quốc tế:
  • 8:47 - 8:48
    Âm nhạc.
  • 8:48 - 8:51
    Chúng tôi tổ chức
    Lễ hội Công dân Toàn cầu
  • 8:51 - 8:53
    ở trung tâm thành phố New York,
    ở Central Park,
  • 8:53 - 8:57
    và chúng tôi đã thuyết phục được vài
    nghệ sĩ lớn trên thế giới tham gia.
  • 8:57 - 9:00
    Chúng tôi tìm cách để
    lễ hội diễn ra cùng lúc với
  • 9:00 - 9:02
    cuộc họp Đại hội đồng Liên hợp quốc,
  • 9:02 - 9:05
    để những nhà lãnh đạo nào
    cần nghe tiếng nói của chúng tôi
  • 9:05 - 9:06
    sẽ không thể làm ngơ được.
  • 9:07 - 9:08
    Nhưng có một trở ngại thế này:
  • 9:09 - 9:11
    Vé tham dự không thể mua bằng tiền.
  • 9:11 - 9:12
    Mà phải tìm cách để đạt được.
  • 9:12 - 9:15
    Bạn phải làm một nhiệm vụ với tư cách
    một công dân toàn cầu,
  • 9:15 - 9:19
    và chỉ khi hoàn thành thì bạn mới
    đủ điểm để đạt yêu cầu.
  • 9:19 - 9:21
    Hành động là tiền.
  • 9:22 - 9:26
    Tôi không hề xem quyền công dân
    là một thứ để cảm thấy tự hào.
  • 9:27 - 9:31
    Với tôi, là công dân thì phải
    hành động, đó là yêu cầu của chúng tôi.
  • 9:31 - 9:33
    Và thật kỳ diệu, nó có hiệu quả.
  • 9:33 - 9:37
    Năm ngoái, chỉ tính riêng New York
    đã có hơn 155,000 công dân
  • 9:38 - 9:39
    đạt đủ điểm yêu cầu.
  • 9:39 - 9:44
    Tính trên thế giới, công dân
    của hơn 150 nước đã đăng kí
  • 9:44 - 9:47
    Và năm ngoái, chúng tôi có hơn
    100,000 thành viên mới
  • 9:47 - 9:49
    mỗi tuần trong cả năm.
  • 9:50 - 9:54
    Bạn thấy đó, không cần phải tạo ra
    công dân toàn cầu từ con số không.
  • 9:54 - 9:56
    Chúng ta đã có mặt khắp mọi nơi rồi.
  • 9:56 - 9:58
    Chúng ta chỉ cần được phân công
  • 9:58 - 10:00
    và động viên để bắt đầu hành động.
  • 10:00 - 10:03
    Và tôi tin đây chính là bài học lớn
    mà chúng ta học từ Davina,
  • 10:03 - 10:07
    người đã hành động từ 2012
    với tư cách công dân toàn cầu.
  • 10:08 - 10:09
    Đây là những gì cô ấy đã làm.
  • 10:10 - 10:12
    Chuyện không diễn ra trong
    một sớm một chiều đâu.
  • 10:12 - 10:14
    Cô ấy bắt đầu bằng cách viết thư,
  • 10:14 - 10:16
    gửi email đến văn phòng
    các chính trị gia.
  • 10:16 - 10:19
    Cô ấy làm việc tình nguyện ở
    tổ chức cộng đồng địa phương.
  • 10:19 - 10:22
    Đó là khi cô ấy tích cực hoạt động
    trên mạng xã hội
  • 10:22 - 10:24
    và bắt đầu thu thập tiền xu-
  • 10:24 - 10:25
    rất nhiều tiền xu.
  • 10:26 - 10:30
    Có thể bạn sẽ thấy như thế
    là không nhiều.
  • 10:30 - 10:32
    Bấy nhiêu thôi làm sao nên chuyện?
  • 10:33 - 10:36
    Kì thực là nên chuyện lớn luôn đấy,
    vì cô ấy đâu chỉ một mình.
  • 10:36 - 10:41
    Hành động của cô ấy, cùng với 142,000
    công dân toàn cầu khác,
  • 10:41 - 10:43
    đã khiến chính phủ Mỹ
    đổ tiền ra gấp đôi
  • 10:43 - 10:45
    để đầu tư cho Hội Giáo dục Toàn cầu
  • 10:45 - 10:47
    Còn đây là giáo sư Raj Shah,
  • 10:47 - 10:49
    giám đốc của USAID,
    đang tuyên bố sẽ đầu tư.
  • 10:49 - 10:53
    Bạn thấy đó, khi hàng ngàn công dân
    toàn cầu tìm được cảm hứng từ nhau,
  • 10:53 - 10:56
    Thật tuyệt vời khi chứng kiến
    sức mạnh tập thể.
  • 10:56 - 10:59
    Công dân toàn cầu như Davinia đã
    thuyết phục được Ngân Hàng Thế giới
  • 10:59 - 11:02
    đẩy mạnh đầu tư vào
    hệ thống nước sạch và vệ sinh.
  • 11:02 - 11:06
    Đây là chủ tịch ngân hàng Jim Kim đang
    tuyên bố đầu tư 15 tỉ đô la trên sân khấu
  • 11:06 - 11:07
    của Công dân Toàn cầu,
  • 11:07 - 11:11
    và thủ tướng Modi của Ấn Độ
    khẳng định cam kết
  • 11:11 - 11:16
    xây nhà vệ sinh ở mỗi hộ gia đình và
    trường học trên toàn Ấn Độ trước 2019.
  • 11:16 - 11:21
    Các thành viên của tổ chức được
    MC Stephen Colbert khuyến khích
  • 11:21 - 11:24
    đã tiến hành "tấn công" trang
    Twitter của Na Uy.
  • 11:24 - 11:27
    Erna Solberg, thủ thướng nước này,
    đã nhận được thông điệp,
  • 11:27 - 11:30
    và hứa sẽ đầu tư gấp đôi cho
    chương trình giáo dục cho các bé gái.
  • 11:30 - 11:34
    Các công dân toàn cầu
    cùng với Rotarians kêu gọi chính phủ
  • 11:34 - 11:36
    Canada, Anh và Úc
  • 11:36 - 11:39
    thúc đẩy đầu tư vào diệt trừ bệnh bại liệt
  • 11:39 - 11:43
    Họ liên kết lại và
    hứa đầu tư 665 tỉ đô la.
  • 11:44 - 11:46
    Nhưng sau tất cả,
  • 11:47 - 11:49
    chúng tôi lại đối mặt với vài thử thách
  • 11:50 - 11:51
    Bạn có lẽ đang tự hỏi
  • 11:51 - 11:54
    làm sao chúng tôi thuyết phục được
    các nhà lãnh đạo thế giới
  • 11:54 - 11:57
    duy trì mối quan tâm của họ
    đến vấn đề toàn cầu?
  • 11:57 - 12:03
    Thật vậy, chính khách Mỹ quyền lực,
    Tip O'Neill từng nói,
  • 12:03 - 12:05
    "Tất cả hoạt động chính trị
    đều thuộc về địa phương."
  • 12:06 - 12:09
    Đó là những gì giúp
    các chính trị gia được bầu:
  • 12:09 - 12:12
    Tìm kiếm, đạt được
    và giữ vững quyền lực
  • 12:12 - 12:15
    qua việc giải quyết các vấn đề
    địa phương vì lợi ích toàn quốc gia.
  • 12:16 - 12:20
    Tôi trải nghiệm điều này lần đầu
    khi tôi 21 tuổi
  • 12:21 - 12:22
    Tôi tham dự 1 buổi họp
  • 12:23 - 12:27
    với một bộ trưởng ngoại giao khi đó
    của Úc mà tôi sẽ không nói tên.
  • 12:28 - 12:29
    [Alexander Downer]
  • 12:29 - 12:31
    (tiếng cười)
  • 12:32 - 12:33
    Lúc gặp riêng,
  • 12:33 - 12:36
    tôi bày tỏ với ông ấy nguyện vọng
    chấm dứt tình trạng bần cùng.
  • 12:36 - 12:39
    Tôi nói,"Thưa Bộ trưởng, đây là
    cơ hội ngàn năm có một của Úc
  • 12:39 - 12:42
    để đạt được
    Mục tiêu Phát triển Thiên Niên Kỷ.
  • 12:42 - 12:43
    Chúng ta làm được."
  • 12:44 - 12:45
    Và ông ấy cắt lời tôi,
  • 12:45 - 12:48
    khinh khỉnh nhìn tôi
    bằng ánh mắt lạnh lùng và thờ ơ,
  • 12:48 - 12:50
    rồi nói, "Hugh này,
  • 12:50 - 12:52
    chẳng tên nào quan tâm tới
    viện trợ nước ngoài đâu."
  • 12:53 - 12:54
    Ngoại trừ ông ta không dùng từ "funk"
  • 12:56 - 12:57
    Ông ta nói tiếp.
  • 12:57 - 13:00
    Ông ta nói, lo xong chuyện nhà đã,
    rồi hẵn lo chuyện thiên hạ.
  • 13:00 - 13:01
    Tôi thấy lối nghĩ này
  • 13:01 - 13:04
    lạc hậu, mà còn nguy hiểm nữa.
  • 13:04 - 13:06
    Hay như ông quá cố của tôi nói:
  • 13:06 - 13:07
    vớ va vớ vẩn (BullShit).
  • 13:08 - 13:11
    Chủ nghĩa địa phương đã sinh ra
    tư tưởng phân chia trắng-đen sai lệch
  • 13:11 - 13:14
    nó xem người nghèo nước này
    và nước khác hoàn toàn đối lập nhau.
  • 13:15 - 13:18
    Nó vờ vịt rằng ta có thể tách mình
    và nước mình khỏi nước khác.
  • 13:19 - 13:21
    Cả thế giới này mới đúng
    là nhà chúng ta.
  • 13:21 - 13:23
    vậy mà ta vẫn cứ "sống chết mặc nó".
  • 13:23 - 13:25
    Nhìn đi, chuyện gì xảy ra khi ta
    phớt lờ Rwanda,
  • 13:25 - 13:26
    khi mặc kệ Syria,
  • 13:26 - 13:28
    khi chúng ta bỏ qua thay đổi khí hậu.
  • 13:28 - 13:31
    Các nhà chính trị cũng nên
    "quan tâm chút" chứ,
  • 13:31 - 13:33
    vì ảnh hưởng của thay đổi khí hậu
    và sự nghèo khó
  • 13:33 - 13:35
    quét tới tận nhà chúng ta rồi.
  • 13:35 - 13:38
    Giờ đây, những công dân toàn cầu
    họ hiểu được điều này.
  • 13:38 - 13:41
    Chúng ta sống trong thời đại
    có lợi cho công dân toàn cầu,
  • 13:41 - 13:44
    nơi mà mọi tiếng nói cá nhân
    đều được tôn trọng.
  • 13:44 - 13:45
    Bạn còn nhớ không
  • 13:45 - 13:49
    lúc Mục tiêu phát triển Thiên niên kỷ
    được ký, vào năm 2000 đấy?
  • 13:49 - 13:52
    Thời đó, chúng ta giỏi lắm cũng chỉ gửi
    được một lá thư khẩn.
  • 13:52 - 13:53
    và chờ đến cuộc bầu cử tiếp theo.
  • 13:54 - 13:55
    Không hề có mạng xã hội.
  • 13:56 - 13:59
    Ngày nay, hàng tỉ công dân
    có nhiều phương tiện hơn,
  • 13:59 - 14:01
    tiếp cận với thông tin nhiều hơn
  • 14:01 - 14:04
    Có tiềm năng ảnh hưởng
    hơn bao giờ hết.
  • 14:04 - 14:08
    Cả vấn đề và cách giải quyết đều
    ở ngay trước mặt chúng ta.
  • 14:08 - 14:10
    Thế giới thay đổi rồi,
  • 14:10 - 14:13
    và những ai trong chúng ta nhìn xa hơn
  • 14:13 - 14:15
    đang đi đúng lộ trình của lịch sử.
  • 14:16 - 14:17
    Vậy chúng ta đi tới đâu rồi?
  • 14:18 - 14:20
    Chúng ta có lễ hội tuyệt vời này
  • 14:20 - 14:23
    chúng ta đã ghi điểm thành công
    ở vài chính sách,
  • 14:23 - 14:25
    và công dân trên toàn thế giới
    đang gia nhập đội ngũ.
  • 14:26 - 14:28
    Nhưng chúng ta đã hoàn thành
    sứ mệnh chưa?
  • 14:29 - 14:30
    Chưa.
  • 14:30 - 14:32
    Con đường chúng ta
    phải đi còn dài lắm.
  • 14:33 - 14:35
    Nhưng đây là cơ hội chúng ta thấy.
  • 14:36 - 14:39
    Khái niệm công dân toàn cầu,
  • 14:40 - 14:45
    đúng rành rành về lý nhưng tới giờ
    còn vài điểm chưa thiết thực,
  • 14:45 - 14:50
    lại xuất hiện trùng với thời điểm
    chúng ta được ban đặc ân sống.
  • 14:50 - 14:51
    Là công dân toàn cầu,
  • 14:51 - 14:56
    ta hiện có được thời cơ đặc biệt để
    nhanh chóng tạo ra thay đổi tích cực
  • 14:56 - 14:57
    có quy mô trên toàn thế giới.
  • 14:58 - 15:00
    Vậy trong những năm tháng tới,
  • 15:00 - 15:03
    công dân toàn cầu sẽ giúp
    các lãnh đạo có trách nhiệm
  • 15:03 - 15:06
    đảm bảo Mục tiêu Toàn cầu mới
    vì Phát triển Bền vững
  • 15:06 - 15:08
    được giám sát và triển khai
  • 15:08 - 15:11
    Công dân toàn cầu sẽ hợp tác với
    các tổ chức phi chính phủ hàng đầu
  • 15:11 - 15:14
    để xoá bỏ các bệnh
    như bại liệt và sốt rét.
  • 15:14 - 15:17
    Công dân toàn cầu sẽ
    tham gia từ khắp năm châu địa cầu,
  • 15:17 - 15:20
    tăng tần suất hoạt động, chất lượng
  • 15:20 - 15:22
    và ảnh hưởng của họ.
  • 15:23 - 15:25
    Những giấc mơ này không
    hề ngoài tầm với.
  • 15:26 - 15:28
    Tưởng tượng xem,
    một đội ngũ từ 1 triệu người
  • 15:28 - 15:30
    thành 10 triệu,
  • 15:30 - 15:34
    được kết nối, nắm được tình hình,
    cùng nhau hành động
  • 15:35 - 15:37
    với "không" luôn là câu trả lời
    miễn cưỡng.
  • 15:38 - 15:40
    Những năm qua,
  • 15:41 - 15:43
    Tôi cố liên lạc lại với Sonny Boy.
  • 15:45 - 15:47
    Đáng tiếc, tôi không làm được.
  • 15:49 - 15:51
    Chúng tôi gặp nhau lâu
    trước khi mạng xã hội ra đời.
  • 15:51 - 15:54
    và địa chỉ của cậu ấy đã bị
    chính quyền thay đổi,
  • 15:54 - 15:56
    chuyện thường ngày ở các khu ổ chuột.
  • 15:58 - 15:59
    Tôi muốn ngồi tâm sự với cậu ấy,
  • 15:59 - 16:01
    dù giờ này cậu ấy ở đâu,
  • 16:01 - 16:05
    và nói cậu ấy nghe thời gian ở
    "Ngọn núi khói" với tôi ý nghĩa thế nào.
  • 16:07 - 16:08
    Nhờ cậu ấy và rất nhiều người khác,
  • 16:08 - 16:12
    Tôi hiểu được tầm quan trọng của việc
    tham gia phong trào của quần chúng,
  • 16:13 - 16:16
    họ là những đứa trẻ sẵn sàng dời mắt
    khỏi màn hình để nhìn ra thế giới,
  • 16:17 - 16:18
    những công dân toàn cầu.
  • 16:19 - 16:22
    Những công dân toàn cầu
    là những người ở cạnh nhau,
  • 16:22 - 16:24
    những người luôn hỏi "Vì sao?",
  • 16:25 - 16:26
    những người không nói lời từ chối,
  • 16:27 - 16:30
    và trân quý những khả năng tuyệt vời
    của ngôi nhà chúng ta chung sống.
  • 16:31 - 16:33
    Tôi là 1 công dân toàn cầu
  • 16:33 - 16:34
    Bạn thì sao?
  • 16:35 - 16:36
    Cảm ơn.
  • 16:36 - 16:44
    (tiếng vỗ tay)
Title:
Thế nào là "Công dân Toàn cầu" ?
Speaker:
Hugh Evans
Description:

Hugh Evans đã phát động một phong trào nhằm huy động các "công dân toàn cầu", những người tự xác định được bản thân mình không thuộc về bất kì tiểu bang, quốc gia hay bộ tộc nào, mà thuộc về toàn nhân loại. Trong bài nói truyền cảm hứng từ câu chuyện cá nhân này, bạn sẽ hiểu thêm rằng nhận thức về vai trò mới của chúng ta trong thế giới này đang làm gì để kêu gọi mọi người hành động chống lại nghèo đói, biến đổi khí hậu, bất bình đẳng giới v.v...Evan nói: "Đây là những vấn đề mang bản chất toàn cầu" , " và chúng chỉ có thể được giải quyết thông qua những công dân toàn cầu yêu cầu lãnh đạo nước mình đề ra giải pháp có tác dụng trên phạm vi toàn cầu."

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
16:56

Vietnamese subtitles

Revisions