Cách tôi giải phóng những người vô tội khỏi nhà tù
-
0:01 - 0:08Như thế này, tưởng tượng rằng bạn dành
19 tiếng, một chuyến đi dài -
0:08 - 0:09đến Disney World,
-
0:09 - 0:11với hai đứa nhóc ở ghế sau.
-
0:12 - 0:17Và 15 phút thêm vào chuyến đi 19 tiếng,
-
0:19 - 0:21những luật bất biến của tự nhiên chỉ ra
-
0:21 - 0:23rằng bạn sẽ nhận được câu hỏi:
-
0:23 - 0:25"Chúng ta đến nơi chưa?"
-
0:25 - 0:26(Cười)
-
0:27 - 0:30Vì vậy bạn trả lời câu hỏi này
hàng trăm lần, một cách dễ dàng, -
0:30 - 0:31theo nghĩa phủ định,
-
0:31 - 0:33nhưng rồi bạn cũng tới nơi.
-
0:33 - 0:35Bạn có một chuyến đi
tuyệt vời, tuyệt vời, rất tuyệt vời. -
0:35 - 0:40Bạn lái xe 19 tiếng dài trở về nhà.
-
0:42 - 0:43Và khi bạn đến đấy,
-
0:43 - 0:45Cảnh sát đang chờ đợi bạn.
-
0:45 - 0:48Họ buộc tội bạn phạm tội
-
0:48 - 0:51tội ác đó đã xảy ra khi bạn
đã ở Florida. -
0:52 - 0:55Bạn nói với bất cứ ai và mọi người
những người sẽ lắng nghe, -
0:55 - 0:56"Tôi không làm điều đó!
-
0:56 - 0:58Tôi không thể làm điều đó!
-
0:59 - 1:01Tôi đã đang đi chơi với Mickey
và Minnie và các con tôi!" -
1:03 - 1:04Nhưng không ai tin bạn.
-
1:05 - 1:07Cuối cùng, bạn bị bắt,
-
1:08 - 1:09bạn bị xét xử
-
1:09 - 1:10bạn bị kết tội
-
1:10 - 1:12và bạn bị kết án.
-
1:12 - 1:15Và bạn dành 25 năm ở tù
-
1:16 - 1:20cho đến khi ai đó đến và chứng minh --
-
1:22 - 1:23có chứng cứ để chứng minh --
-
1:23 - 1:27rằng bạn thực sự đã ở Florida
-
1:27 - 1:28khi tội ác này xảy ra.
-
1:30 - 1:31Vậy.
-
1:32 - 1:33Vậy, tôi là giáo sư Luật
trường Harvard, -
1:34 - 1:38và trong vài năm qua,
tôi đã dành thời gian cho -
1:38 - 1:41việc đạt được sự giải phóng
những người vô tội -
1:41 - 1:44những người bị kết án sai --
-
1:44 - 1:46những người như Jonathan Fleming,
-
1:47 - 1:50người đã bỏ 24 năm, 8 tháng trong tù
-
1:50 - 1:54vì một vụ giết người xảy ra
ở Brooklyn, New York, -
1:54 - 1:57trong khi anh ta đang ở Disney World
-
1:57 - 1:58với các con của anh.
-
1:59 - 2:00Làm sao chúng tôi biết được?
-
2:01 - 2:03Bởi vì khi anh ta bị bắt,
-
2:03 - 2:06trong số tài sản ở túi sau của anh ta
-
2:07 - 2:08là một tờ biên lai
-
2:09 - 2:11biên lai có thời gian
-
2:11 - 2:14nó cho thấy rằng anh ta đã ở Disney World.
-
2:14 - 2:17Tờ biên lai đó được bỏ vào hồ sơ cảnh sát,
-
2:17 - 2:20một bản sao của nó được để
trong hồ sơ của công tố viên -
2:20 - 2:23và họ không bao giờ đưa nó
cho luật sư công của anh ta. -
2:23 - 2:25Thực ra, không ai biết được nó ở đó.
-
2:25 - 2:28Nó chỉ nằm đó trong suốt 20 năm kỳ lạ.
-
2:29 - 2:32Đội của tôi nhìn qua tập hồ sơ,
và chúng tôi tìm thấy nó, -
2:33 - 2:35làm phần còn lại của cuộc điều tra
-
2:35 - 2:37và phát hiện ra người khác
đã thực hiện tội ác. -
2:37 - 2:41Ông Fleming đã ở Disney World,
-
2:41 - 2:43và hiện tại ông đã được giải thoát.
-
2:43 - 2:45Để tôi cho bạn biết một chút về bối cảnh.
-
2:46 - 2:50Như thế này, khoảng 3 năm trước, tôi có
một cuộc gọi từ luật sư quận Brooklyn. -
2:50 - 2:54Ông ấy hỏi liệu tôi có hứng thú
thiết kế một chương trình -
2:54 - 2:56gọi là "đơn vị xem lại phán quyết."
-
2:56 - 2:57Vậy là tôi nói có.
-
2:57 - 3:02Đơn bị xem lại phán quyết là một đơn vị
cần thiết trong văn phòng công tố viên -
3:02 - 3:05nơi những công tố viên xem những
vụ án cũ của họ -
3:05 - 3:08để xác định liệu có hay không
họ phạm sai lầm. -
3:08 - 3:10Trong quá trình của năm đầu tiên,
-
3:11 - 3:14chúng tôi tìm thấy khoảng 13
phán quyết sai, -
3:14 - 3:16mọi người đã ở tù trong nhiều thập kỷ,
-
3:16 - 3:18và chúng tôi giải phóng tất cả họ.
-
3:18 - 3:21Nhiều nhất trong lịch sử New York.
-
3:21 - 3:22Chương trình vẫn đang tiếp tục,
-
3:22 - 3:25và lên tới 21 cuộc giải phóng tới hiện tại
-
3:25 - 3:3021 người đã dành một khoảng thời gian
đáng kể đằng sau song sắt. -
3:30 - 3:36Vậy để tôi kể cho bạn nghe về một cặp đôi
nam và nữ -
3:36 - 3:39mà tôi đã tiếp xúc
trong tiến trình của chương trình này. -
3:39 - 3:41Một người tên Roger Logan.
-
3:42 - 3:45Ông Logan ở tù 17 năm
-
3:45 - 3:47và viết cho tôi một lá thư.
-
3:47 - 3:49Đó là một lá thư đơn giản; cơ bản nói là,
-
3:49 - 3:52"Giáo sư Sullivan, tôi vô tội.
Tôi bị dàn xếp. -
3:52 - 3:53Anh có thể xem vụ án của tôi không?"
-
3:54 - 3:57Từ cái nhìn đầu tiên, vụ án có vẻ
đã rõ ràng, -
3:57 - 3:59nhưng nghiên cứu của tôi cho thấy
-
4:00 - 4:03rằng những vụ án xác nhận một nhân chứng
-
4:03 - 4:04dễ mắc lỗi.
-
4:05 - 4:07Điều đó không có nghĩa anh ta vô tội,
-
4:07 - 4:11nó chỉ có nghĩa là chúng tôi sẽ
xem kỹ hơn một chút những vụ án này. -
4:11 - 4:12Và chúng tôi đã làm vậy.
-
4:12 - 4:14Và lập luận tương đối đơn giản.
-
4:14 - 4:17Nhân chứng nói là cô nghe một tiếng súng,
-
4:17 - 4:20và cô chạy đến tòa nhà bên cạnh
và quay lại và thấy -
4:20 - 4:22và đó là ông Logan.
-
4:22 - 4:27Và ông ấy bị xét xử và kết án
và đi từ suốt 17 năm. -
4:27 - 4:30Nhưng đó là vụ án đơn chứng,
nên chúng tôi đã xem qua. -
4:30 - 4:33Tôi đã gửi vài người đến hiện trường,
và nó không đồng nhất. -
4:33 - 4:38Và theo cách lịch sự:
-
4:38 - 4:42Usain Bolt không thể chạy
từ nơi cô ấy nói cô ấy đã ở đó -
4:42 - 4:43đến một địa điểm khác.
-
4:43 - 4:44Đúng chứ?
-
4:44 - 4:46Vậy chúng ta đã biết rằng nó không đúng.
-
4:47 - 4:49Vậy nó vẫn không có nghĩa
là ông ta không làm điều đó, -
4:49 - 4:53nhưng chúng tôi biết vài điều khả nghi
về nhân chứng này. -
4:54 - 4:56Vậy chúng tôi nhìn qua tập hồ sơ,
-
4:56 - 4:58một mảnh giấy trong hồ sơ
có một con số. -
4:58 - 5:01Con số chỉ ra
rằng nhân chứng này có tiền án. -
5:01 - 5:05Chúng tôi quay trở lại qua 20 năm
của những tài liệu không được số hóa -
5:05 - 5:07để tìm ra tiền án đó là về vấn đề gì,
-
5:07 - 5:10và hóa ra -- hóa ra --
-
5:10 - 5:13nhân chứng đã ở tù
-
5:14 - 5:16trong khi cô ấy nói cô nhìn thấy những gì
cô ấy thấy. -
5:18 - 5:20Người đàn ông đã bỏ 17 năm sau song sắt.
-
5:21 - 5:26Cuối cùng là vụ án về hai chàng trai,
-
5:26 - 5:28Willie Stuckey, David McCallum.
-
5:29 - 5:31Họ bị bắt lúc 15 tuổi,
-
5:31 - 5:36và phán quyết của họ bị hủy bỏ
29 năm sau đó. -
5:37 - 5:39Nào, vụ án như thế này,
-
5:39 - 5:41một lần nữa -- cái nhìn đầu tiên,
nó trông rõ ràng. -
5:42 - 5:43Họ đã thú nhận.
-
5:43 - 5:46Nhưng nghiên cứu của tôi chỉ ra
rằng những lới thú tội vị thành niên -
5:46 - 5:48không có hiện diện của phụ huynh
-
5:48 - 5:49dễ bị có lỗi.
-
5:49 - 5:52những vụ DNA đã chứng tỏ điều này vài lần.
-
5:52 - 5:53Vậy nên chúng tôi xem xét kỹ.
-
5:54 - 5:56Chúng tôi xem lời thú nhận,
-
5:56 - 5:57và hóa ra,
-
5:57 - 5:59có điều gì đó trong lời thú nhận
-
5:59 - 6:01là các cậu bé này không thể biết.
-
6:01 - 6:03người duy nhất biết là
cảnh sát và công tố viên. -
6:03 - 6:06chúng tôi biết điều thực sự đã diễn ra;
-
6:06 - 6:07ai đó bảo họ nói điều này.
-
6:07 - 6:09Chúng tôi không biết chính xác là ai,
-
6:09 - 6:11người nào đã làm,
-
6:11 - 6:14nhưng bất luận thế nào,
lời thú tội là bị ép buộc, -
6:14 - 6:15chúng tôi đã xác định.
-
6:15 - 6:17Chúng tôi trở lại sau đó và
làm giám định pháp y -
6:17 - 6:19và một cuộc điều tra lớn
-
6:19 - 6:20và nhận thấy hai người khác,
-
6:20 - 6:23già hơn rất nhiều, chiều cao,
kiểu tóc khác nhau, -
6:23 - 6:26hai người khác đã phạm tội,
-
6:26 - 6:27không phải hai cậu bé này.
-
6:27 - 6:29Tôi thực sự đến tòa vào hôm đó,
-
6:29 - 6:33vì cái gọi là "phiên điều trần bác bỏ"
-
6:33 - 6:35nơi mà phán quyết được hủy bỏ.
-
6:35 - 6:37Tôi đã đến phiên tòa, tôi muốn thấy
-
6:37 - 6:40Ông McCallum ra khỏi đó.
-
6:40 - 6:41Vậy nên tôi đã đến tòa,
-
6:41 - 6:44và thẩm phán nói điều mà
thẩm phán luôn nói, -
6:44 - 6:46nhưng nó thực sự có ý nghĩa đặc biệt.
-
6:47 - 6:49Ông ta tra cứu sau những tranh luận và nói
-
6:49 - 6:51"Ông McCallum,"
-
6:51 - 6:53ông nói năm từ tuyệt đẹp:
-
6:54 - 6:57"Ông được trả tự do"
-
6:59 - 7:00Bạn có thể tưởng tượng được không?
-
7:00 - 7:03Sau khoảng 30 năm:
-
7:03 - 7:05"Ông được trả tự do."
-
7:07 - 7:09Và ông ấy đi ra khỏi phòng xử án.
-
7:10 - 7:13Thật không may,
đồng bị cáo của ông, ông Stuckey, -
7:13 - 7:15không được hưởng lợi từ đó.
-
7:15 - 7:17Bạn thấy đấy, ông Stuckey đã chết trong tù
-
7:18 - 7:20ở tuổi 34,
-
7:20 - 7:24và mẹ ông ngồi tại
bàn bị đơn tại vị trí của ông ấy. -
7:24 - 7:27Tôi sẽ không bao giờ quên được điều này
trong suốt cuộc đời cùa tôi. -
7:27 - 7:30Bà đung đưa cái bàn, nói,
-
7:30 - 7:32"Tôi biết con tôi không làm điều này.
-
7:32 - 7:35Tôi biết con tôi không làm điều này."
-
7:35 - 7:36Và con của bà đã không làm điều này.
-
7:37 - 7:38Hai kẻ khác đã làm.
-
7:39 - 7:42Nếu có điều gì chúng tôi học được,
bất cứ điều gì tôi học được, -
7:42 - 7:46từ công việc liêm chính phán xét này,
-
7:46 - 7:49đó là công lý không xảy ra.
-
7:50 - 7:54Mọi người làm cho công lý xảy ra.
-
7:56 - 8:00Công lý không phải là điều gì
rơi xuống từ ở trên -
8:00 - 8:02và khiến mọi thứ đúng đắn.
-
8:03 - 8:07Nếu như vậy, ông Stuckey
sẽ không chết trong tù. -
8:08 - 8:09Công lý là điều gì đó
-
8:10 - 8:13mà mọi người với thiện chí
khiến nó thực thi. -
8:14 - 8:17Công lý là một quyết định.
-
8:20 - 8:22Công lý là một quyết định.
-
8:23 - 8:26Chúng ta làm cho công lý thực thi.
-
8:26 - 8:28Bạn biết đấy, điều đáng sợ là,
-
8:28 - 8:31tại mỗi vụ án
trong ba vụ án mà tôi đã kể. -
8:31 - 8:33nó chỉ cần thêm một phút --
-
8:34 - 8:35thêm một phút --
-
8:35 - 8:37cho một ai đó xem qua hồ sơ
-
8:37 - 8:39và tìm thấy biên lai này.
-
8:40 - 8:43Chỉ một phút - để xem qua hồ sơ,
tìm thấy hóa đơn, -
8:44 - 8:46đưa nó cho luật sư công.
-
8:47 - 8:49Nó chỉ mất một phút
-
8:49 - 8:54để xem đoạn video thú tội
và nói, "Điều này không thể." -
8:55 - 8:56Chỉ một phút
-
8:58 - 9:01Và có thể ông Stuckey
đã sống sót đến hôm nay. -
9:01 - 9:05Nó nhắc nhở tôi về một
trong những bài thơ mà tôi yêu thích. -
9:05 - 9:09Đó là bài thơ mà Benjamin Elijah Mays
luôn ngâm thơ, -
9:09 - 9:11và ông gọi nó là "Phút của Chúa."
-
9:11 - 9:12Và nó như thế này:
-
9:12 - 9:15"Tôi chỉ có một phút duy nhất,
-
9:15 - 9:17chỉ 60 giây,
-
9:17 - 9:19ép buộc tôi, không thể từ khước nó,
-
9:19 - 9:21không tìm kiếm nó, không lựa chọn nó.
-
9:21 - 9:23Nhưng nó tùy vào tôi sử dụng nó.
-
9:23 - 9:26Tôi phải cam chịu nếu tôi đánh mất nó,
phải giải thích nếu tôi lạm dụng nó. -
9:27 - 9:29Chỉ là một phút nhỏ bé,
-
9:30 - 9:33nhưng trong nó là vĩnh cửu"
-
9:34 - 9:35Nếu tôi buộc tội
-
9:35 - 9:37từng người và mỗi người trong chúng ta,
-
9:38 - 9:40tôi muốn nói điều gì đó như,
-
9:42 - 9:43"Mỗi ngày,
-
9:44 - 9:45mỗi ngày,
-
9:46 - 9:48chỉ dành thêm một phút
-
9:50 - 9:51và làm điều công lý.
-
9:53 - 9:54Bạn không cần phải --
-
9:54 - 9:58Ý tôi là, một số người dành cả
sự nghiệp và cuộc sống của họ, -
9:58 - 10:00như những luật sư công,
-
10:00 - 10:01thực hiện công lý mỗi ngày.
-
10:02 - 10:05Nhưng trong cuộc sống sự nghiệp của bạn
bất cứ điều gì bạn làm, -
10:05 - 10:06tạm nghỉ một lúc
-
10:06 - 10:07chỉ để
-
10:09 - 10:10thực hiện công lý.
-
10:10 - 10:12Làm cho những đồng nghiệp
cảm thấy tốt hơn. -
10:12 - 10:15Nếu bạn nghe điều gì phân biệt giới tính,
-
10:15 - 10:18đừng cười, hãy lên tiếng.
-
10:18 - 10:21Nếu ai đó buồn, vực họ dậy,
-
10:21 - 10:23chỉ thêm một phút mỗi ngày,
-
10:24 - 10:27và nó sẽ một nơi rất tuyệt, tuyệt vời.
-
10:27 - 10:28Tôi muốn cho bạn biết điều này.
-
10:30 - 10:33Bây giờ, phía trên tôi là một bức hình
-
10:33 - 10:34của David McCallum.
-
10:35 - 10:38Đây là ngày
ông được giải phóng khỏi nhà tù. -
10:38 - 10:41Sau 30 năm, ông ôm một người cháu gái
-
10:41 - 10:44mà ông chưa bao giờ được
chạm tới lúc trước. -
10:45 - 10:47Và tôi đã hỏi ông ấy sau đó,
-
10:48 - 10:50tôi nói,
"Điều đầu tiên ông muốn làm là gì?" -
10:50 - 10:53Và ông ấy nói, "Tôi chỉ muốn
đi dạo trên vỉa hè -
10:53 - 10:55mà không ai bảo tôi
nơi cần đến." -
10:55 - 10:57Không giận dữ,
-
10:57 - 10:59chỉ muốn đi bộ trên vỉa hè.
-
11:00 - 11:03Tôi đã nói chuyện với ông McCallum
khoảng hai tuần trước. -
11:03 - 11:05Tôi đã đến New York.
-
11:05 - 11:07Trong ngày kỷ niệm hai năm
-
11:07 - 11:09từ khi ông được giải thoát.
-
11:09 - 11:11Và chúng tôi đã nói chuyện,
-
11:11 - 11:13chúng tôi cười, chúng tôi ôm nhau,
chúng tôi khóc. -
11:14 - 11:16Và ông ấy đang khá ổn.
-
11:16 - 11:20Và một trong những điều ông ấy nói
khi chúng tôi gặp ông -
11:20 - 11:23là ông ấy bây giờ tận tâm với cuộc sống
-
11:23 - 11:25và sự nghiệp của ông
-
11:25 - 11:29để đảm bảo rằng không ai
bị giam cầm một cách bất công. -
11:30 - 11:32Công lý, những người bạn của tôi,
-
11:34 - 11:35đó là một quyết định.
-
11:36 - 11:37Cảm ơn rất nhiều.
-
11:37 - 11:41(Vỗ tay)
- Title:
- Cách tôi giải phóng những người vô tội khỏi nhà tù
- Speaker:
- Ronald Sullivan
- Description:
-
Giáo sư Luật trường Harvard, Ronald Sulliva chiến đấu để giải phóng những người bị kết tội sai khỏi nhà tù - thực ra, ông đã giải thoát khoảng 6,000 người vô tội trong quá trình sự nghiệp của ông. Ông chia sẻ những câu chuyện đau lòng về bằng cách nào (và tại sao) mọi người bị tống vào nhà tù vì điều mà họ đã không gây ra, và những hậu quả đối với cuộc sống của họ và những người khác. Xem bài phát biểu thiết thực này về trách nhiệm tất cả chúng ta cần có để làm thế giới công bằng hơn một chút mỗi ngày, mặc dù chúng ta có thể.
- Video Language:
- English
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 11:54
TED Translators admin approved Vietnamese subtitles for How I help free innocent people from prison | ||
Hiếu Minh accepted Vietnamese subtitles for How I help free innocent people from prison | ||
Yen Nguyen edited Vietnamese subtitles for How I help free innocent people from prison | ||
Yen Nguyen edited Vietnamese subtitles for How I help free innocent people from prison | ||
Yen Nguyen edited Vietnamese subtitles for How I help free innocent people from prison | ||
Yen Nguyen edited Vietnamese subtitles for How I help free innocent people from prison |