Bản nhạc mê hoặc của ngôn ngữ kí hiệu
-
0:03 - 0:07Phiên dịch viên: Đàn Piano, "p"
là kí hiệu âm nhạc yêu thích nhất của tôi -
0:08 - 0:09Nó thể hiện cách chơi nhẹ nhàng.
-
0:10 - 0:14Nếu bạn đang chơi một nhạc cụ và
để ý thấy kí hiệu "p" trên bảng dàn bè, -
0:14 - 0:16bạn cần phải chơi nhẹ nhàng hơn.
-
0:16 - 0:18Hai kí hiệu p -- nhẹ nhàng hơn nữa
-
0:19 - 0:22Bốn kí hiệu p -- vô cùng nhẹ nhàng.
-
0:26 - 0:30Đây là bản vẽ của tôi
về biểu đồ hình cây kí hiệu p, -
0:30 - 0:31nó chứng minh,
-
0:31 - 0:36dù cho có bao nhiêu kí hiệu p đi nữa,
-
0:36 - 0:38cũng không đạt được
sự yên lặng tuyệt đối -
0:38 - 0:41Đó là định nghĩa hiện tại
của tôi về sự yên lặng: -
0:41 - 0:43Một âm thanh rất mơ hồ.
-
0:45 - 0:46Tôi muốn chia sẻ một chút
-
0:46 - 0:50về lịch sử của Thủ ngữ của Mỹ (ASL)
-
0:50 - 0:51và một chút về cuộc đời của tôi
-
0:54 - 0:59Đầu thập niên thế kỉ 19,
Thủ ngữ Pháp được du nhập vào Mỹ -
0:59 - 1:03theo thời gian, nó được trộn lẫn
với các kí hiệu địa phương -
1:03 - 1:07và phát triển thành ASL ngày nay
-
1:07 - 1:10Tính ra, ASL đã có gần 200 năm lịch sử
-
1:12 - 1:14Tôi là người khiếm thính bẩm sinh
-
1:15 - 1:19người ta bảo rằng, âm thanh không bao giờ
là một phần cuộc sống của tôi -
1:21 - 1:22Và tôi đã tin điều đó là sự thật
-
1:25 - 1:29Nhưng bây giờ tôi nhận ra,
điều đó không đúng. -
1:29 - 1:32Âm thanh là một phần cuộc sống của tôi
-
1:32 - 1:34thật vậy, nó xuất hiện mỗi ngày.
-
1:38 - 1:42Là một người khiếm thính
sống trong thế giới đầy âm thanh -
1:42 - 1:45tôi có cảm giác mình
đang sống ở nước ngoài -
1:45 - 1:50tuân theo quy luật, tập quán, cách cư xử
và quy tắc tiêu chuẩn một cách mù quáng -
1:50 - 1:51mà không hề thắc mắc về chúng,
-
2:01 - 2:04Vậy làm cách nào để tôi hiểu về âm thanh?
-
2:06 - 2:09Tôi quan sát cách mọi người hành động
và phản ứng với âm thanh -
2:11 - 2:14Các bạn khuếch đại âm thanh,
giống như loa phóng thanh của tôi. -
2:14 - 2:16Tôi học và bắt chước lại hành vi đó.
-
2:17 - 2:20Đồng thời, tôi cũng biết được
tôi cũng tạo ra âm thanh, -
2:20 - 2:22và tôi xem cách họ phản ứng lại với tôi.
-
2:23 - 2:24Vì vậy, tôi học được, ví dụ như...
-
2:24 - 2:27"Đừng đóng sầm cửa lại"
-
2:28 - 2:32"Đừng làm ồn khi bạn đang ăn bánh snack"
-
2:32 - 2:33(Tiếng cười)
-
2:33 - 2:34"Đừng ợ.
-
2:34 - 2:35và khi đang ăn,
-
2:35 - 2:38đừng cà muỗng của bạn lên đĩa"
-
2:38 - 2:41Những điều này,
tôi gọi là "phép xã giao âm thanh" -
2:44 - 2:46Có thể tôi nghĩ về phép xã giao này
-
2:46 - 2:49còn nhiều hơn những người bình thường.
-
2:50 - 2:52Tôi luôn tập trung quá mức về âm thanh.
-
2:55 - 2:59Và tôi luôn chờ đợi,
trong háo hức và hồi hộp, -
2:59 - 3:01về âm thanh, về những gì sắp diễn ra.
-
3:01 - 3:03Hãy xem bức tranh này.
-
3:04 - 3:07TBD là " sẽ được quyết định"
-
3:08 - 3:10TBC là "còn tiếp"
-
3:11 - 3:13TBA là "sẽ được thông báo"
-
3:17 - 3:19Và nếu bạn để ý khuông nhạc,
-
3:19 - 3:21không có nốt nhạc nào được vẽ trên đó.
-
3:21 - 3:25Đó là vì các dòng kẻ đã chứa sẵn âm thanh
-
3:25 - 3:27thông qua các vết mờ và vết nhòe
một cách tinh tế -
3:29 - 3:32Trong văn hóa người khiếm thính,
sự chuyển động tương đương với âm thanh -
3:38 - 3:40Đây là kí hiệu "Khuông nhạc" trong ASL.
-
3:40 - 3:43Một khuông nhạc điển hình gồm 5 dòng.
-
3:44 - 3:47Nhưng với tôi, khi ra dấu
với ngón cái đưa lên thế này -
3:47 - 3:48tôi cảm thấy không tự nhiên.
-
3:48 - 3:51Vì vậy, các bạn sẽ nhận thấy
trong các bức tranh, tôi chỉ vẽ có 4 dòng. -
3:53 - 3:57Vào năm 2008, tôi có dịp đi đến
thành phố Berlin của Đức -
3:57 - 3:59như là một nghệ sĩ cư trú tại đó.
-
4:00 - 4:03Trước thời gian này, tôi là một họa sĩ.
-
4:05 - 4:09Vào mùa hè, tôi thường đến các bảo tàng
hay phòng trưng bày, -
4:09 - 4:11trong khi tôi đi từ nơi này đến nơi khác,
-
4:11 - 4:13tôi nhận thấy ở đấy không có
nghệ thuật thị giác -
4:15 - 4:20Thời điểm đó, nghệ thuật âm thanh
thịnh hành, và điều này làm tôi kinh ngạc. -
4:20 - 4:22Không có nghệ thuật thị giác,
-
4:22 - 4:23Mọi thứ phải cảm nhận bằng tai.
-
4:25 - 4:28Bây giờ, âm thanh đã thuộc
lĩnh vực nghệ thuật của tôi -
4:29 - 4:32Vậy điều này có ngăn cách
giữa tôi và nghệ thuật không? -
4:34 - 4:36Tôi nhận ra là Không.
-
4:37 - 4:38Tôi hiểu về âm thanh.
-
4:38 - 4:40Tôi hiểu rất rõ.
-
4:40 - 4:44đó là âm thanh không nhất thiết
phải được cảm nhận bằng tai. -
4:44 - 4:47Nó có thể được cảm nhận bằng xúc giác,
-
4:47 - 4:49hoặc thị giác,
-
4:49 - 4:50hoặc thậm chí là sự tưởng tượng.
-
4:53 - 4:56Vậy nên, tôi quyết định
thay đổi khái niệm về âm thanh -
4:56 - 4:58và đưa nó vào nghệ thuật của mình.
-
5:01 - 5:05Những thứ mà tôi đã được dạy về âm thanh,
-
5:05 - 5:07tôi quyết định quên nó đi.
-
5:09 - 5:11Tôi bắt đầu thực hiện các tác phẩm mới
-
5:13 - 5:16và khi tôi cho ra mắt
trước cộng đồng nghệ thuật, -
5:16 - 5:19Tôi rắt ngạc nhiên với sự ủng hộ và
quan tâm mà tôi nhận được. -
5:21 - 5:22Tôi nhận ra:
-
5:24 - 5:27âm thanh giống như tiền bạc,
-
5:27 - 5:30quyền lực, kiểm soát
-
5:30 - 5:32giá trị xã hội.
-
5:36 - 5:40Trong tâm trí tôi, tôi luôn nghĩ
âm thanh là chuyện của các bạn, -
5:40 - 5:41của những người nghe được.
-
5:44 - 5:46Và âm thanh có tác động rất lớn.
-
5:47 - 5:50Nó có thể lấy đi sức mạnh của tôi
và nghệ thuật của tôi. -
5:50 - 5:52hoặc tiếp thêm sức mạnh cho tôi.
-
5:53 - 5:55Tôi chọn cách được tiếp thêm sức mạnh.
-
5:57 - 6:00Có rất nhiều văn hóa trong ngôn ngữ nói.
-
6:01 - 6:06và không phải vì tôi không dùng
giọng nói của mình để giao tiếp -
6:07 - 6:10mà trong mắt xã hội,
tôi không có tiếng nói của mình. -
6:13 - 6:17Vì vậy, tôi cần phải làm việc với
những người có khả năng hỗ trợ -
6:17 - 6:19và trở thành giọng nói của tôi.
-
6:21 - 6:25Bằng cách đó, tôi không bị
tách ra khỏi xã hội ngày nay. -
6:25 - 6:27Ở trường, nơi làm việc và ở các tổ chức,
-
6:27 - 6:30tôi làm việc với nhiều thông dịch viên ASL
-
6:31 - 6:34Giọng nói của họ trở thành
tiếng nói và đặc điểm nhận dạng của tôi. -
6:36 - 6:38Họ giúp tôi được lắng nghe.
-
6:42 - 6:47Tiếng nói của họ có giá trị.
-
6:52 - 6:55Bằng cách mượn giọng nói của họ,
-
6:55 - 6:58tôi duy trì mình dưới dạng
một loại tiền tệ lưu hành tạm thời -
6:58 - 7:01giống như là vay nợ
với một lãi suất rất cao -
7:06 - 7:08Nếu tôi không tiếp tục việc này,
-
7:08 - 7:11Tôi cảm thấy mình có thể bị lãng quên đi,
-
7:11 - 7:13và không tồn tại ở dạng
1 loại giá trị xã hội nào. -
7:17 - 7:20Vì vậy với âm thanh là
môi trường nghệ thuật mới, -
7:20 - 7:22tôi đào sâu vào thế giới âm nhạc.
-
7:23 - 7:27và tôi ngạc nhiên khi thấy
những nét giống nhau giữa âm nhạc và ASL -
7:29 - 7:31Ví dụ,
-
7:31 - 7:33một nốt nhạc
-
7:33 - 7:36không thế được diễn tả
một cách đầy đủ trên giấy. -
7:37 - 7:40Và với một khái niệm trong ASL cũng vậy.
-
7:42 - 7:46Cả hai đều có không gian lớn
và dễ bị biến đổi-- -
7:50 - 7:52nghĩa là một thay đổi nhỏ
-
7:52 - 7:55có thể ảnh hưởng đến toàn bộ ý nghĩa
-
7:55 - 7:57của kí hiệu và âm thanh.
-
8:00 - 8:02Tôi muốn chia sẻ
một phép ẩn dụ về piano -
8:02 - 8:05để các bạn có thể hiểu hơn về
cách ASL hoạt động -
8:05 - 8:07Hãy tưởng tượng
một cái đàn piano -
8:08 - 8:12ASL được chia nhỏ thành
những thông số ngữ pháp riêng biệt. -
8:13 - 8:17Mỗi thông số đó sẽ ứng với
một ngón tay khi bạn chơi piano -
8:17 - 8:22như biểu hiện trên khuôn mặt,
chuyển động của cơ thể, -
8:22 - 8:26tốc độ, hình dáng bàn tay, v.v.
-
8:26 - 8:28như khi bạn chơi piano
-
8:28 - 8:30Tiếng Anh là một ngôn ngữ tuyến tính,
-
8:30 - 8:33tức là mỗi lần chỉ nhấn một phím.
-
8:33 - 8:36Tuy nhiên, ASL lại giống một hợp âm
-
8:36 - 8:40Mười ngón tay phải được
nhấn xuống cùng lúc -
8:40 - 8:43để diễn tả khái niệm trong ASL
một cách rõ ràng. -
8:46 - 8:50Nếu hợp âm bị thay đổi do
một phím được chơi khác đi, -
8:50 - 8:52nó làm sẽ thay đổi toàn bộ ý nghĩa.
-
8:52 - 8:56Điều này cũng áp dụng cho độ cao, giai điệu
và âm lượng của âm nhạc. -
9:01 - 9:04Trong ASL, bằng cách thay đổi các
thông số ngữ pháp đó, -
9:04 - 9:06bạn bày tỏ những ý kiến khác nhau.
-
9:06 - 9:08Lấy kí hiệu "nhìn" làm ví dụ
-
9:08 - 9:10Đây là kí hiệu "nhìn"
-
9:13 - 9:14Tôi đang nhìn bạn
-
9:16 - 9:17Nhìn chằm chằm bạn
-
9:17 - 9:19(Tiếng cười)
-
9:21 - 9:22(Tiếng cười)
-
9:24 - 9:26Oh -- bị phát hiện rồi.
-
9:26 - 9:28(Tiếng cười)
-
9:30 - 9:31uh-oh
-
9:34 - 9:35Bạn đang nhìn gì vậy?
-
9:37 - 9:39Thôi đi mà
-
9:39 - 9:40(Tiếng cười)
-
9:40 - 9:42Và tôi bắt đầu nghĩ,
-
9:42 - 9:45"Sẽ ra sao nếu tôi nhìn ASL
dưới góc nhìn âm nhạc?" -
9:45 - 9:48Nếu tôi ra dấu một kí hiệu và
lặp đi lặp lại nhiều lần -
9:48 - 9:51nó sẽ trở thành một tác phẩm
âm nhạc của thị giác. -
9:52 - 9:56Ví dụ, đây là kí hiệu của từ "ngày"
-
9:56 - 9:58giống như mặt trời mọc rồi lặn.
-
10:00 - 10:02Đây là "cả ngày"
-
10:04 - 10:08Nếu tôi lặp lại động tác này thật chậm,
-
10:08 - 10:10nhìn nó giống như một tác phẩm âm nhạc.
-
10:12 - 10:14Cả .... ngày
-
10:15 - 10:19"Cả đêm" cũng vậy.
-
10:22 - 10:23"Cả đêm"
-
10:24 - 10:27Đây là Cả đêm,
được thể hiện qua bức vẽ này. -
10:31 - 10:34Điều này làm tôi nghĩ về
ba trạng thái của "đêm" -
10:38 - 10:39"đêm qua"
-
10:41 - 10:42"trong đêm"
-
10:46 - 10:48(hát) "suốt cả đêm~"
-
10:48 - 10:51(Tiếng cười)
-
10:56 - 10:59Tôi cảm thấy cái thứ ba
mang giai điệu nhiều hơn hai cái kia. -
10:59 - 11:00(Tiếng cười)
-
11:01 - 11:04Còn bức tranh này miêu tả
cách thời gian được diễn tả trong ASL -
11:04 - 11:09và khoảng cách của cơ thể bạn
diễn tả sự thay đổi về thời gian. -
11:09 - 11:11Ví dụ,
-
11:11 - 11:141H là một bàn tay, 2H là 2 bàn tay.
-
11:14 - 11:17Thì hiện tại được diễn tả gần và trước người bạn
-
11:17 - 11:20tương lai thì ở phía trước người,
còn quá khứ thì ở phía sau. -
11:24 - 11:27Ví dụ đầu tiên là "từ rất lâu rồi"
-
11:28 - 11:29Rồi đến "quá khứ"
-
11:33 - 11:34"đã từng"
-
11:34 - 11:36và cái cuối, cũng là cái tôi thích nhất,
-
11:36 - 11:39một khái niệm rất lãng mạn và mạnh mẽ,
-
11:39 - 11:41"ngày xửa ngày xưa"
-
11:41 - 11:42(Tiếng cười)
-
11:46 - 11:49"Nhịp thông thường"
-
11:49 - 11:50là một khái niệm về âm nhạc,
-
11:50 - 11:54thể hiện có 4 nhịp trong một ô nhịp.
-
11:56 - 11:57Nhưng khi thấy từ "nhịp thông thường",
-
11:57 - 12:01tôi tự động nghĩ đến "cùng lúc đó"
-
12:02 - 12:05Hãy chú ý RH là tay phải, LH là tay trái.
-
12:06 - 12:08Ta có khuông nhạc
ở phía trước đầu và ngực -
12:08 - 12:09[Đầu: RH,quắp tay nhanh]
-
12:09 - 12:11[Nhịp thông thường]
-
12:11 - 12:12[Ngực: LH, quắp tay nhanh]
-
12:14 - 12:17Bây giờ tôi sẽ giải thích
từ "quắp tay nhanh" -
12:19 - 12:21Các bạn có thể làm theo tôi được không?
-
12:22 - 12:23Mọi người, đưa tay lên nào.
-
12:27 - 12:29Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu ở
đầu và ngực. -
12:29 - 12:32giống như "nhịp bình thường"
hoặc cùng một lúc. -
12:36 - 12:37Đúng rồi.
-
12:37 - 12:40Đó có nghĩa là "yêu" trong thủ ngữ quốc tế.
-
12:40 - 12:42(Tiếng cười)
-
12:42 - 12:44Thủ ngữ quốc tế
-
12:44 - 12:47là một công cụ giao tiếp bằng thị giác
-
12:47 - 12:49được sử dụng trên khắp toàn thế giới.
-
12:50 - 12:52Kí hiệu thứ hai tôi muốn giải thích là --
-
12:52 - 12:54Hãy làm theo với tôi thêm lần nữa.
-
12:59 - 13:00rồi, đến cái này.
-
13:05 - 13:08Đó là từ "Sự thuộc địa hóa" trong ASL
-
13:08 - 13:09(Tiếng cười)
-
13:11 - 13:13Bây giờ, kí hiệu thứ ba --
-
13:13 - 13:14Hãy làm theo tôi.
-
13:19 - 13:20Lần nữa.
-
13:25 - 13:27Đó có nghĩa là "Sự giác ngộ" trong ASL
-
13:28 - 13:29Hãy làm ba kí hiệu cùng lúc nào.
-
13:32 - 13:33"yêu"
-
13:34 - 13:35"sự thuộc địa hóa"
-
13:36 - 13:37và "sự giác ngộ"
-
13:39 - 13:40Tốt lắm.
-
13:40 - 13:41(tiếng cười)
-
13:41 - 13:43Ba kí hiệu này khá là giống nhau,
-
13:43 - 13:46đều được thực hiện ở trước đầu và ngực,
-
13:46 - 13:48nhưng chúng lại mang nghĩa khác nhau.
-
13:48 - 13:51Thật tuyệt vời khi thấy ASL
sống động và phát triển mạnh, -
13:51 - 13:52giống như âm nhạc vậy.
-
13:54 - 13:57Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay,
-
13:57 - 14:00chúng ta sống trong thế giới âm thanh.
-
14:00 - 14:03Và chỉ bới vì ASL không có âm thanh,
-
14:03 - 14:06nên nó không có giá trị trong xã hội
-
14:07 - 14:12Chúng ta nên nghĩ kĩ hơn về
thứ tạo nên giá trị xã hội. -
14:12 - 14:16và để cho ASL phát triển
thành một dạng giá trị của nó -- -
14:16 - 14:17mà không cần âm thanh.
-
14:18 - 14:23Đây có thể là một bước đi
để hương tới một xã hội toàn diện hơn. -
14:26 - 14:28Và mọi người sẽ hiểu rằng,
-
14:28 - 14:32bạn không cần phải là
người khiếm thính để học ASL, -
14:32 - 14:34hoặc bạn cần phải nghe được
mới được học âm nhạc -
14:37 - 14:40ASL là một kho tàng quý giá
-
14:40 - 14:42mà tôi muốn các bạn được trải nghiệm.
-
14:42 - 14:45Và tôi hy vọng các bạn
lắng nghe, -
14:45 - 14:47mở mắt,
-
14:47 - 14:49hòa mình vào văn hóa của chúng tôi
-
14:49 - 14:51và trải nghiệm ngôn ngữ thị giác này.
-
14:51 - 14:53Và đâu biết được,
-
14:53 - 14:55có thể bạn sẽ yêu chúng tôi
-
14:55 - 14:57(Tiếng vỗ tay)
-
14:57 - 14:58Cám ơn
-
14:59 - 15:00Denise Kahler-Braaten: đó là tôi.
-
15:00 - 15:04(tiếng vỗ tay)
- Title:
- Bản nhạc mê hoặc của ngôn ngữ kí hiệu
- Speaker:
- Christine Sun Kim
- Description:
-
Nghệ sĩ Christine Sun Kim là người khiếm thính bẩm sinh, và cô được dạy rằng âm thanh không phải là một phần cuộc sống của mình, rằng đó là của những người nghe được. Thông qua nghệ thuật, cô khám phá ra sự tương đồng giữa Ngôn ngữ Kí hiệu của Mỹ và âm nhạc và cô nhận ra rằng âm thanh không nhất thiết chỉ được nhận biết bằng tai -- nó có thể được cảm nhận, nhìn thấy hay trải nghiệm như một ý tưởng. Trong cuộc nói chuyện đáng mến này, cô ấy mời gọi chúng ta mở mắt và tai để khám phá kho tàng phong phú của ngôn ngữ thị giác.
- Video Language:
- English
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 15:17
Dimitra Papageorgiou approved Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Linh Tran edited Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Linh Tran accepted Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Linh Tran edited Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Linh Tran edited Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Binh Chau edited Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Binh Chau edited Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim | ||
Binh Chau edited Vietnamese subtitles for Christine Sun Kim |