Return to Video

Hãy đam mê. Hãy can đảm. Hãy làm hết sức của bạn.

  • 0:00 - 0:03
    Pat Mitchell: Ngày hôm đó,
  • 0:03 - 0:07
    8/11/2011, bắt đầu như mọi ngày khác.
  • 0:07 - 0:10
    Cả hai anh chị đều đang làm những việc mình yêu thích.
  • 0:10 - 0:12
    Chị đang gặp các cử tri,
  • 0:12 - 0:14
    một công việc bạn thích làm
  • 0:14 - 0:15
    với vai trò của một nữ nghị sỹ,
  • 0:15 - 0:18
    và Mark, anh đang vui vẻ chuẩn bị
  • 0:18 - 0:21
    cho chuyến tàu con thoi tiếp theo của anh
  • 0:21 - 0:25
    Và đột nhiên, mọi thứ mà cả hai đã lên kế hoạch
  • 0:25 - 0:27
    hoặc nghĩ là sẽ xảy ra trong cuộc sống của mình
  • 0:27 - 0:31
    đã thay đổi mãi mãi mà không thể làm khác được
  • 0:31 - 0:32
    Mark Kelly: Vâng, điều đó thật đáng kinh ngạc.
  • 0:32 - 0:34
    Thật kinh ngạc cách mà mọi thứ có thể thay đổi
  • 0:34 - 0:36
    đối với bất kỳ ai trong chúng ta trong một chốc lát.
  • 0:36 - 0:38
    Mọi người không nhận ra điều đó.
  • 0:38 - 0:39
    Tôi chắc chắn cũng đã không nhận ra.
  • 0:39 - 0:39
    Gabby Giffords: Vâng
  • 0:39 - 0:41
    MK: Và vào buổi sáng thứ Bảy ấy,
  • 0:41 - 0:42
    Tôi đã nhận được một cuộc gọi khủng khiếp
  • 0:44 - 0:46
    từ tham mưu trưởng của Gabby.
  • 0:46 - 0:48
    Cô ấy không cho tôi nhiều thông tin.
  • 0:48 - 0:50
    Cô ấy chỉ nói, "Gabby bị bắn".
  • 0:50 - 0:51
    Vài phút sau, tôi đã gọi lại cho cô ấy
  • 0:51 - 0:54
    và trong một giây thực sự tôi đã nghĩ,
  • 0:54 - 0:56
    ừm, chắc là tôi chỉ tưởng tượng ra cuộc gọi đấy.
  • 0:56 - 0:58
    Tôi gọi lại cho cô ấy, và đó là khi cô ấy nói với tôi
  • 0:58 - 1:00
    Gabby đã bị bắn vào đầu.
  • 1:00 - 1:02
    Và từ thời điểm đấy,
  • 1:02 - 1:06
    Tôi đã biết rằng cuộc sống của chúng tôi sẽ khác đi rất nhiều.
  • 1:06 - 1:08
    PM: Và khi anh đến bệnh viện
  • 1:08 - 1:10
    anh hy vọng họ sẽ đưa ra chuẩn đoán gì
  • 1:10 - 1:14
    về tình trạng của của Gabby và sự phục hồi gì
  • 1:14 - 1:15
    nếu có?
  • 1:15 - 1:17
    MK: Đối với một vết đạn bắn vào đầu
  • 1:17 - 1:18
    và chấn thương sọ não,
  • 1:18 - 1:21
    thông thường họ không thể nói gì nhiều cho bạn.
  • 1:21 - 1:24
    Mỗi chấn thương đều khác nhau và không thể đoán được.
  • 1:24 - 1:26
    Thường một cơn đột quỵ có thể đoán được,
  • 1:26 - 1:29
    đấy là một loại chấn thương sọ não khác.
  • 1:29 - 1:32
    Thế nên họ không biết Gabby sẽ lâm vào tình trạng hôn mê trong bao lâu,
  • 1:32 - 1:35
    không biết khi nào tình trạng sẽ thay đổi
  • 1:35 - 1:38
    và chuẩn đoán là gì.
  • 1:38 - 1:42
    PM: Gabby, sự phục hồi của chị
  • 1:42 - 1:46
    có phải là một nỗ lực để tạo ra một Gabby Giffords mới
  • 1:46 - 1:49
    hay giành lại Gabby Giffords cũ?
  • 1:49 - 1:54
    GG: Một con người mới - giỏi hơn, mạnh mẽ hơn, cứng cỏi hơn.
  • 1:54 - 1:58
    (Vỗ tay)
  • 1:58 - 2:01
    MK: Điều đó để nói,
  • 2:01 - 2:04
    khi chị nhìn vào bức ảnh đằng sau chúng tôi,
  • 2:04 - 2:06
    để quay trở lại từ chấn thương đó
  • 2:06 - 2:08
    và quay trở lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết
  • 2:08 - 2:10
    là một điều rất khó để làm.
  • 2:10 - 2:11
    Tôi không biết một ai
  • 2:11 - 2:14
    có thể mạnh mẽ hơn người vợ tuyệt vời của tôi đây.
  • 2:14 - 2:17
    (Vỗ tay)
  • 2:17 - 2:20
    PM: Và những dấu hiệu đầu tiên nào
  • 2:20 - 2:23
    cho thấy không những sự phục hồi có thể xảy ra
  • 2:23 - 2:26
    còn giúp tạo sức sống như
  • 2:26 - 2:29
    anh và Gabby đã tiên liệu?
  • 2:29 - 2:31
    MK: Ừm, điều đầu tiên đối với tôi là
  • 2:31 - 2:34
    Gabby vẫn còn gần như là vô thức,
  • 2:34 - 2:40
    nhưng cô ấy đã làm một điều khi cô ấy ở trên giường bệnh viện ICU,
  • 2:40 - 2:42
    điều mà cô ấy thường làm khi chúng tôi
  • 2:42 - 2:44
    chuẩn bị đi ăn tối ở một nhà hàng,
  • 2:44 - 2:46
    cô ấy rút chiếc nhẫn của tôi ra
  • 2:46 - 2:49
    và cô ấy chuyển từ ngón này sang ngón khác,
  • 2:49 - 2:51
    và vào lúc đấy tôi biết
  • 2:51 - 2:52
    rằng cô ấy vẫn đang ở đó.
  • 2:52 - 2:54
    PM: Và cũng đã có một vài câu nói.
  • 2:54 - 2:57
    Cô ấy có làm anh ngạc nhiên bằng những câu nói lúc đầu không?
  • 2:57 - 3:03
    MK: Ừm, đó là một bắt đầu khó khăn.
    GG: Cái gì? Cái Gì? Gà. Gà. Gà.
  • 3:03 - 3:04
    MK: Vâng, chính là câu nói đấy.
  • 3:04 - 3:08
    Trong tháng đầu tiên, đó là phạm vị
  • 3:08 - 3:09
    từ vựng của Gabby.
  • 3:09 - 3:12
    Vì một vài lý do nào đó, cô ấy bị chứng quên ngôn ngữ
  • 3:12 - 3:14
    đó là bệnh gặp khó khăn để giao tiếp.
  • 3:14 - 3:16
    Cô ấy chỉ nói được từ "gà",
  • 3:16 - 3:19
    đấy không phải từ tốt nhất nhưng chắc chắn không phải từ tệ nhất.
  • 3:19 - 3:21
    (Cười)
  • 3:21 - 3:22
    Và chúng tôi đã thực sự lo lắng
  • 3:22 - 3:27
    chuyện có thể còn tồi tệ hơn thế.
  • 3:27 - 3:29
    PM: Gabby, thách thức nào khó khăn nhất
  • 3:29 - 3:32
    đối với chị trong thời gian hồi phục?
  • 3:32 - 3:36
    GG: Nói chuyện. Thực sự rất khó.
  • 3:36 - 3:39
    MK: Đúng vậy, với chứng quên ngôn ngữ, Gabby biết cô ấy muốn nói gì
  • 3:39 - 3:41
    cô ấy chỉ không thể diễn đạt được.
  • 3:41 - 3:42
    Cô ấy hiểu mọi thứ,
  • 3:42 - 3:45
    nhưng việc giao tiếp rất khó khăn
  • 3:45 - 3:47
    bởi vì khi bạn nhìn vào bức tranh,
  • 3:47 - 3:52
    các trung tâm giao tiếp ở não bạn là
  • 3:52 - 3:53
    ở phía bên trái đầu bạn,
  • 3:53 - 3:55
    nơi mà viên đạn đi qua.
  • 3:55 - 3:57
    PM: thế nên anh đã phải làm một việc vô cùng nguy hiểm:
  • 3:57 - 3:59
    nói chuyện với vợ anh.
  • 3:59 - 4:01
    MK: Vâng.
  • 4:01 - 4:05
    Đó có thể là một trong những điều nguy hiểm nhất mà tôi từng làm.
  • 4:05 - 4:07
    PM: Gabby, chị có lạc quan
  • 4:07 - 4:10
    về việc sẽ phục hồi
  • 4:10 - 4:12
    khả năng đi, nói,
  • 4:12 - 4:15
    cử động tay chân của chị?
  • 4:15 - 4:19
    GG: Tôi lạc quan. Đó sẽ là một con đường dài và khó khăn,
  • 4:19 - 4:22
    nhưng tôi lạc quan.
  • 4:22 - 4:25
    PM: Điều đó dường như là tính cách số 1 của Gabby Giffords,
  • 4:25 - 4:27
    có phải vậy không? (Vỗ tay)
  • 4:27 - 4:28
    ML: Gabby thực sự luôn luôn lạc quan.
  • 4:28 - 4:31
    Cô ấy làm việc vô cùng vất vả mỗi ngày.
  • 4:31 - 4:34
    GG: Đi bộ trên máy chạy bộ,
  • 4:34 - 4:37
    các buổi học tiếng Tây Ban Nha, tiếng Pháp.
  • 4:37 - 4:40
    MK: Chỉ có vợ tôi mới có thể
  • 4:40 - 4:42
    và nếu bạn nếu bạn biết trước đây cô ấy đã bị thương,
  • 4:42 - 4:44
    bạn sẽ phần nào hiểu được điều này.
  • 4:44 - 4:45
    Một người đã bị chấn thương
  • 4:45 - 4:48
    và có khoảng thời gian khó khăn để giao tiếp
  • 4:48 - 4:50
    và phải gặp những nhà trị liệu âm ngữ,
  • 4:50 - 4:52
    và khoảng một tháng trước, cô ấy nói,
  • 4:52 - 4:56
    "Em muốn học lại tiếng Tây Ban Nha".
  • 4:56 - 4:58
    PM: Chúng ta hãy nhìn lại kỹ hơn
  • 4:58 - 5:01
    người vợ, và thậm chí là trước khi
  • 5:01 - 5:03
    anh gặp Gabby Giffords.
  • 5:03 - 5:05
    Và cô ấy đang lái xe máy,
  • 5:05 - 5:08
    nhưng theo những gì tôi biết, đó là một hình ảnh thuần hóa
  • 5:08 - 5:11
    về những gì Gabby Gifford từng làm khi trưởng thành.
  • 5:11 - 5:13
    MK: Vâng, Gabby thường đua xe máy trước đây
  • 5:13 - 5:15
    Đó là một chiếc xe máy nhưng cô ấy đã có,
  • 5:15 - 5:19
    ừm, cô ấy vẫn còn một chiếc xe máy BMW.
  • 5:19 - 5:21
    PM: Cô ấy có lái nó không?
    MK: Hm, đó là một thử thách
  • 5:21 - 5:24
    vì cô ấy không thể cử động tay phải của mình,
  • 5:24 - 5:28
    nhưng với những gì tôi biết, khóa dán,
  • 5:28 - 5:31
    chúng tôi có thể giúp cô ấy quay trở lại với xe máy,
  • 5:31 - 5:35
    khóa dán tay phải của cô ấy với tay lái.
  • 5:35 - 5:37
    PM: Tôi có cảm giác chúng ta có thể nhìn thấy bức tranh tiếp theo,
  • 5:37 - 5:39
    Gabby.
  • 5:39 - 5:41
    Nhưng khi cả hai gặp, anh đã quyết định
  • 5:41 - 5:44
    anh sẽ cống hiến cuộc đời của mình phục vụ.
  • 5:44 - 5:46
    Anh đã đi quân sự
  • 5:46 - 5:49
    và sau đó trở thành một phi hành gia.
  • 5:49 - 5:51
    Và hai anh chị đã gặp nhau.
  • 5:51 - 5:54
    Điều gì ở Gabby đã thu hút anh?
  • 5:54 - 5:58
    MK: Ừm, khi chúng tôi gặp nhau, cũng khá kỳ quặc,
  • 5:58 - 6:00
    đấy là lần cuối cùng chúng tôi ở Vancouver,
  • 6:00 - 6:03
    khoảng 10 năm trước. Chúng tôi gặp nhau ở Vancouver,
  • 6:03 - 6:07
    tại sân bay, khi chúng tôi cùng đi đến
  • 6:07 - 6:09
    Trung Quốc,
  • 6:09 - 6:11
    điều mà từ kinh nghiệm của tôi,
  • 6:11 - 6:13
    tôi sẽ gọi là một việc làm vô ích.
  • 6:13 - 6:16
    Gabby sẽ---
    GG: Một nhiệm vụ tìm hiểu thực tế.
  • 6:16 - 6:19
    MK: Cô ấy sẽ gọi nó là một nhiệm vụ tìm hiểu thực tế quan trọng.
  • 6:19 - 6:22
    Lúc đó cô ấy là Thượng nghị sỹ bang,
  • 6:22 - 6:25
    và chúng tôi gặp nhau ở sân bay,
  • 6:25 - 6:26
    trước chuyến đi đến Trung Quốc.
  • 6:26 - 6:29
    PM: Anh chị có gọi nó là một cơn lốc lãng mạn không?
  • 6:29 - 6:31
    GG: Không, không, không.
  • 6:31 - 6:33
    (Cười)
  • 6:33 - 6:35
    Một người bạn tốt.
  • 6:35 - 6:38
    MK: Vâng, chúng tôi đã làm bạn trong một thời gian dài.
  • 6:38 - 6:43
    GG: Vâng (cười)
  • 6:43 - 6:49
    MK: Và khoảng 1 năm sau đấy, cô ấy
  • 6:49 - 6:51
    hẹn tôi.
  • 6:51 - 6:53
    Chúng ta đã đi đâu ấy nhỉ, Gabby?
  • 6:53 - 6:54
    GG: Dãy xà lim tử hình.
  • 6:54 - 6:56
    MK: Vâng. Cuộc hẹn hò đầu tiên của chúng tôi là ở dãy xà lim tử hình
  • 6:59 - 7:02
    ở nhà tù bang Florence ở Arizona,
  • 7:02 - 7:07
    chỉ ngay bên ngoài khu thượng viện bang của Gabby.
  • 7:07 - 7:09
    Họ đang lên một số luật
  • 7:09 - 7:12
    liên quan đến tội phạm và hình phạt
  • 7:12 - 7:14
    và hình phạt tử hình ở bang Arizona.
  • 7:14 - 7:16
    Và cô ấy không kiếm được ai đi cùng với cô ấy,
  • 7:16 - 7:20
    nên tôi đã nói "Tất nhiên anh muốn đi đến dãy xà lim tử hình".
  • 7:20 - 7:23
    Và đó là cuộc hẹn hò đầu tiên của chúng tôi.
  • 7:23 - 7:25
    Và chúng tôi đã luôn bên nhau sau đó.
    GG: Vâng.
  • 7:25 - 7:27
    PM: Ừm, đó có lẽ đã góp phần vào lý do
  • 7:28 - 7:30
    Gabby quyết định lấy anh.
  • 7:30 - 7:33
    Xét cho cùng, anh đã sẵn lòng để đi đến dãy xà lim tử hình.
  • 7:33 - 7:34
    MK: Tôi đoán thế.
  • 7:34 - 7:38
    PM: Gabby, điều gì đã khiến chị muốn cưới Mark?
  • 7:38 - 7:44
    GG: Ừm, những người bạn tốt. Bạn thân nhất.
  • 7:44 - 7:47
    MK: Tôi nghĩ chúng tôi luôn
  • 7:47 - 7:50
    có một mối quan hệ rất đặc biệt.
  • 7:50 - 7:51
    Chúng tôi đã vượt qua những thời điểm khó khăn
  • 7:51 - 7:55
    và điều đó chỉ làm mối quan hệ của chúng tôi vững chắc hơn.
    GG: Vững chắc hơn.
  • 7:55 - 7:58
    PM: Tuy nhiên, sau khi hai người kết hôn,
  • 7:58 - 8:01
    hai người tiếp tục sống cuộc sống độc lập.
  • 8:01 - 8:03
    Thực ra hai người không sống cùng nhau.
  • 8:03 - 8:06
    MK: Chúng tôi đã có một cuộc hôn nhân kiểu dành cho những người đi làm xa.
  • 8:06 - 8:08
    Trong trường hợp của chúng tôi, đó là Washington DC, Houston,
  • 8:08 - 8:09
    Tucson.
  • 8:09 - 8:11
    Có những lúc chúng tôi ở nơi này,
  • 8:11 - 8:12
    có khi ở nơi khác,
  • 8:12 - 8:14
    tất cả những nơi khác nhau
  • 8:14 - 8:18
    và chúng tôi không thực sự sống cùng nhau
  • 8:18 - 8:20
    cho đến sáng thứ 7 hôm đấy.
  • 8:20 - 8:23
    Trong vòng một tiếng sau khi Gabby bị bắn,
  • 8:23 - 8:24
    tôi đã lên máy bay đến Tucson,
  • 8:24 - 8:26
    và đó là khoảnh khắc
  • 8:26 - 8:29
    đã làm thay đổi mọi thứ.
  • 8:29 - 8:31
    PM: Và ngoài ra, Gabby, chị đã chạy đua vào Quốc hội
  • 8:31 - 8:34
    sau khi làm Thượng nghị sỹ bang
  • 8:34 - 8:37
    và làm việc trong Quốc hội 6 năm.
  • 8:37 - 8:38
    Điều gì chị thích nhất
  • 8:38 - 8:40
    khi làm việc trong Quốc hội?
  • 8:40 - 8:44
    GG: Nhịp độ nhanh.
  • 8:44 - 8:47
    PM: Đó là cách chị làm việc.
    GG: Vâng. Nhịp độ nhanh.
  • 8:47 - 8:49
    PM: Tôi không chắc người khác sẽ diễn tả nó hoàn toàn như thế
  • 8:49 - 8:51
    (Cười)
  • 8:51 - 8:53
    MK: Vâng, chị biết đấy, luật pháp thường
  • 8:53 - 8:56
    đi theo một nhịp độ vô cùng chậm,
  • 8:56 - 8:58
    nhưng tôi phải công nhận, vợ tôi
  • 8:58 - 9:00
    và rất nhiều thành viên Quốc hội khác mà tôi biết
  • 9:00 - 9:01
    làm việc cực kỳ chăm chỉ.
  • 9:01 - 9:03
    Ý tối là, Gabby có thể chạy xung quanh như là một người điên,
  • 9:03 - 9:05
    không bao giờ nghỉ một ngay,
  • 9:05 - 9:07
    hay thậm chí nửa ngày trong 1 tháng,
  • 9:07 - 9:10
    và bất kỳ khi nào cô ấy thức, cô ấy đều làm việc,
  • 9:10 - 9:12
    và cô ấy đã thực sự, thực sự nỗ lực vì công việc,
  • 9:12 - 9:15
    và cho cả đến ngày hôm nay.
    GG: Vâng.
  • 9:15 - 9:17
    PM: Tôi khuyên là
  • 9:17 - 9:18
    hãy đặt những tấm thu năng lượng mặt trời trên nóc nhà cô ấy.
  • 9:18 - 9:22
    Vậy là sau sự cố bi thảm đó, Mark,
  • 9:22 - 9:24
    Anh đã quyết định xin từ chức công việc
  • 9:24 - 9:25
    phi hành gia của mình,
  • 9:25 - 9:27
    mặc dù anh đáng lẽ ra phải tham gia
  • 9:27 - 9:29
    chuyến tàu con thoi tiếp theo.
  • 9:29 - 9:30
    Mọi người, bao gồm cả Gabby,
  • 9:30 - 9:32
    đã khuyên anh quay trở lại,
  • 9:32 - 9:34
    và cuối cùng anh cũng đã làm.
  • 9:34 - 9:37
    MK: Gần như thế. Sau ngày Gabby bị chấn thương,
  • 9:37 - 9:39
    tôi đã gọi sếp của tôi, phi hành gia trưởng,
  • 9:39 - 9:41
    Tiến sỹ Peggy Whitson, và nói,
  • 9:41 - 9:43
    "Peggy, tôi biết là tôi chuẩn bị vào không gian
  • 9:43 - 9:45
    trong vòng 3 tháng tới.
  • 9:45 - 9:47
    Gabby đang trong tình trạng hôn mê. Tôi đang ở Tucson.
  • 9:47 - 9:49
    Anh phải tìm người thay thế cho tôi."
  • 9:49 - 9:51
    Thế nên thực ra tôi không từ chức phi hành gia,
  • 9:51 - 9:54
    nhưng tôi bỏ việc và họ đã tìm một người thay thế.
  • 9:54 - 9:57
    Khoảng 2 tháng sau đó,
  • 9:57 - 9:59
    tôi quay trở lại làm việc,
  • 9:59 - 10:01
    một điều khá khó khăn,
  • 10:01 - 10:03
    khi bạn trở thành người chăm sóc chính,
  • 10:03 - 10:06
    điều mà vài người trong khán giả ở đây
  • 10:06 - 10:08
    chắc chắn đã từng ở vị trí đó.
  • 10:08 - 10:10
    Đó là một công việc đầy thách thức, nhưng ở một vài khía cạnh nào đó
  • 10:10 - 10:13
    bạn phải tìm ra khi nào bạn sẽ quay trở lại cuộc sống của bạn,
  • 10:13 - 10:14
    và vào thời điểm đó, tôi không thể hỏi Gabby
  • 10:14 - 10:18
    xem cô ấy có muốn tôi bay vào vụ trụ tiếp không.
  • 10:18 - 10:21
    Nhưng tôi biết cô ấy--
    GG: Vâng. Vâng. Vâng.
  • 10:21 - 10:23
    MK: Cô ấy là người ủng hộ lớn nhất trong sự nghiệp của tôi,
  • 10:23 - 10:25
    và tôi biết đó là điều đúng để làm.
  • 10:25 - 10:27
    PM: Mark, tôi đang cố tưởng tượng,
  • 10:27 - 10:30
    việc bay vào không gian như thế nào
  • 10:30 - 10:34
    dù rằng nó có thể an toàn nhưng điều đó không bao giờ là chắc chắn
  • 10:34 - 10:37
    và khi biết là Gabby đang--
  • 10:37 - 10:40
    MK: Không những cô ấy vẫn đang trong bệnh viện,
  • 10:40 - 10:42
    vào ngày thứ ba của chuyến bay,
  • 10:42 - 10:44
    ngay khi tôi đang
  • 10:44 - 10:45
    ở điểm tập kết tại trạm vụ trụ,
  • 10:45 - 10:49
    và có hai con tàu di chuyển với vận tốc 17,500 dặm một giờ.
  • 10:49 - 10:51
    Tôi đã lái nó và nhìn ra ngoài cửa sổ,
  • 10:51 - 10:53
    có một đống máy móc bên ngoài,
  • 10:53 - 10:56
    và Gabby đang trong ca phẫu thuật não,
  • 10:56 - 10:59
    thực sự đúng lúc đấy đang trong ca phẫu thuật cuối cùng
  • 10:59 - 11:02
    để thay thể một mảnh sọ
  • 11:02 - 11:03
    mà các bác sỹ đã lấy ra vào ngày cô ấy bị chấn thương
  • 11:03 - 11:07
    với một bộ phận giả cho toàn bộ một bên đầu của cô ấy.
  • 11:07 - 11:09
    Bây giờ nếu bất kỳ người nào trong các bạn đến
  • 11:09 - 11:12
    thăm nhà chúng tôi ở Tucson lần đầu,
  • 11:12 - 11:14
    Gabby sẽ thường ra tủ đông
  • 11:14 - 11:16
    và lấy ra một chiếc hộp Tupperware
  • 11:16 - 11:19
    có một cái sọ thực sự trong đấy (Cười)
  • 11:19 - 11:22
    GG: Một cái sọ thực sự
    MK: Điều đấy thường làm mọi người khiếp sợ.
  • 11:22 - 11:26
    PM: Đấy là món khai vị hay tráng miệng vậy Mark?
  • 11:26 - 11:30
    MK: Đấy chỉ là cách tiếp tục cuộc nói chuyện.
  • 11:30 - 11:32
    PM: Nhưng có rất nhiều cuộc nói chuyện xoay quanh
  • 11:32 - 11:35
    những gì Gabby đã làm sau chuyến bay của Mark.
  • 11:35 - 11:39
    Chị đã cũng phải làm một điều cần sự can đảm,
  • 11:39 - 11:42
    bởi vì Quốc hội lại bị bế tắc một lần nữa,
  • 11:42 - 11:48
    và chị vừa được xuất khỏi trung tâm phục hồi chức năng,
  • 11:48 - 11:51
    đi đến Washington
  • 11:51 - 11:54
    để chị có thể đi trên sàn nhà Quốc Hội --
  • 11:54 - 11:56
    Tôi không tránh khỏi việc xúc động khi nói về điều này,
  • 11:56 - 11:59
    và bỏ một phiếu bầu mà đã có thể
  • 11:59 - 12:01
    mang tính quyết định.
  • 12:01 - 12:04
    GG: Mức trần nợ.
  • 12:04 - 12:07
    MK: Vâng, chúng tôi phải bỏ lá phiếu đó.
  • 12:07 - 12:09
    Tôi nghĩ đó là vào khoảng 5 tháng sau khi Gabby bị chấn thương
  • 12:09 - 12:11
    và cô ấy đã đưa ra một quyết định quyết quay trở lại táo bạo.
  • 12:11 - 12:14
    Một cuộc bỏ phiếu gây ra nhiều tranh cãi,
  • 12:14 - 12:15
    nhưng cô ấy rất muốn ở đó
  • 12:15 - 12:18
    để tiếng nói của cô ấy được lắng nghe một lần nữa.
  • 12:18 - 12:19
    PM: Và sau đó từ chức
  • 12:19 - 12:23
    và bắt đầu một cuộc hồi phục
  • 12:23 - 12:26
    chậm và đầy thách thức.
  • 12:26 - 12:29
    Cuộc sống hàng ngày của chị như thế nào?
  • 12:29 - 12:32
    MK: Đó là chú chó cho người khuyết tật Nelson của Gabby.
  • 12:32 - 12:33
    GG: Nelson.
  • 12:33 - 12:35
    MK: Một thành viên mới của gia đình chúng tôi.
    GG: Vâng.
  • 12:35 - 12:38
    MK: Và chúng tôi nhận nó từ một---
  • 12:38 - 12:40
    GG: Nhà tù. Kẻ giết người
    MK: Dường như chúng tôi có rất nhiều mối quan hệ
  • 12:40 - 12:43
    với nhà tù (Cười)
  • 12:43 - 12:44
    Nelson đến từ một nhà tù,
  • 12:44 - 12:49
    được nuôi bởi một kẻ giết người ở Massachusetts.
  • 12:49 - 12:53
    Nhưng cô ấy đã nuôi chú chó này một cách rất tuyệt vời.
  • 12:53 - 12:55
    Nó là một con chó tuyệt vời dành cho người khuyết tật.
  • 12:55 - 12:58
    PM: Gabby, vậy chị học được những gì
  • 12:58 - 13:03
    từ kinh nghiệm của mình trong một vài năm qua?
  • 13:03 - 13:09
    MK: Ừ, em đang học được những gì?
    GG: Sâu sắc hơn.
  • 13:09 - 13:10
    PM: Mối quan hệ của hai người trở nên sâu sắc hơn.
  • 13:10 - 13:14
    Điều đấy rất rõ ràng. Bây giờ hai người ở bên cạnh nhau suốt ngày.
  • 13:14 - 13:16
    MK: Anh nghĩ là cả sự biết ơn nữa, đúng không?
  • 13:16 - 13:17
    GG: Đúng rồi, biết ơn.
  • 13:17 - 13:19
    PM: Đây là một bức ảnh tụ tập gia đình và bạn bè
  • 13:19 - 13:24
    và tôi thích những bức ảnh này vì chúng cho thấy
  • 13:24 - 13:27
    mối quan hệ của Gabby và Mark hiện nay.
  • 13:27 - 13:30
    Và chị cũng luôn miêu tả mối quan hệ này
  • 13:30 - 13:36
    đã trở nên sâu sắc hơn nhiều, phải không?
  • 13:36 - 13:37
    MK: Tôi nghĩ khi một bi kịch xảy ra
  • 13:37 - 13:40
    trong một gia đình, nó có thể kéo mọi người lại gần nhau.
  • 13:40 - 13:42
    Đây là chúng tôi đang xem một chiếc tàu con thoi
  • 13:42 - 13:44
    bay trên Tucson,
  • 13:44 - 13:45
    tàu con thoi Endeavour,
  • 13:45 - 13:48
    tôi là chỉ huy trưởng trên chuyến bay cuối cùng của con tàu này,
  • 13:48 - 13:51
    trên chuyến bay cuối cùng của nó bên trên một chiếc máy bay
  • 13:51 - 13:54
    747 trên đường tới L.A,
  • 13:54 - 13:59
    NASA đã rất tốt bụng để cho nó bay qua Tucson.
  • 13:59 - 14:03
    PM: Và tất nhiên, hai anh chị
  • 14:03 - 14:04
    đã cùng vượt qua những thử thách
  • 14:04 - 14:07
    của sự hồi phục chậm chạp và đầy khó khăn
  • 14:07 - 14:09
    và Gabby, làm thế nào để chị
  • 14:09 - 14:13
    có thể giữ sự lạc quan và cái nhìn tích cực của mình?
  • 14:13 - 14:16
    GG: Tôi muốn biến thế giới thành một nơi tốt hơn.
  • 14:16 - 14:24
    (Vỗ tay)
  • 14:24 - 14:25
    PM: Và chị đang làm điều đấy
  • 14:25 - 14:28
    mặc dù sự phục hồi của chị vẫn tiếp tục là
  • 14:28 - 14:29
    vấn đề chính cho cả hai.
  • 14:29 - 14:32
    Anh chị là những người đã phục vụ
  • 14:32 - 14:35
    đất nước và anh chị đang tiếp tục làm điều đấy
  • 14:35 - 14:38
    với một khởi đầu mới, một mục đích mới.
  • 14:38 - 14:42
    Và Gabby, kế hoạch của chị bây giờ là gì?
  • 14:42 - 14:45
    GG: Người Mỹ vì những giải pháp mang tính trách nhiệm
  • 14:45 - 14:49
    MK: Đó là ủy ban hành động chính trị của chúng tôi,
  • 14:49 - 14:53
    nơi chúng tôi đưa ra cho những thành viên Quốc hội
  • 14:53 - 14:56
    một cái nhìn sâu sắc hơn về bạo lực súng đạn ở đất nước này
  • 14:56 - 14:57
    và cố gắng để
  • 14:57 - 14:59
    thông qua một vài đạo luật hợp lý.
  • 14:59 - 15:07
    GG: Vâng (Vỗ tay)
  • 15:07 - 15:10
    MK: Chị biết đấy, điều này rất ảnh hướng đến cá nhân chúng tôi,
  • 15:10 - 15:12
    nhưng không phải vì những gì đã xảy ra đối với Gabby.
  • 15:12 - 15:16
    Thực sự đã có 20 học sinh lớp 1 và mẫu giáo
  • 15:16 - 15:19
    bị giết hại ở Newtown, Connecticut,
  • 15:19 - 15:22
    và phản ứng mà chúng tôi nhận thấy sau đó,
  • 15:22 - 15:25
    ừm, hãy nhìn vào những gì đã xảy ra cho đến lúc này
  • 15:25 - 15:27
    Cho đến nay, hầu như không có
  • 15:27 - 15:29
    hành động gì được thực hiện.
  • 15:29 - 15:30
    Chúng tôi đang cố gắng để thay đổi điều đó.
  • 15:30 - 15:32
    PM: Đã có 11 vụ xả súng hàng loạt
  • 15:32 - 15:33
    kể từ lần ở Newtown,
  • 15:33 - 15:36
    mỗi tuần có một trường trong 2 tháng đầu tiên của năm ngoái.
  • 15:36 - 15:38
    Những gì anh chị đang làm có gì khác
  • 15:38 - 15:40
    so với những nỗ lực để cân bằng
  • 15:40 - 15:43
    quyền và trách nhiệm sở hữu súng khác?
  • 15:43 - 15:45
    MK: Chúng tôi là những người sở hữu súng, chúng tôi ủng hộ quyền sở hữu súng.
  • 15:45 - 15:48
    Đồng thời, chúng tôi phải làm tất cả những gì có thể
  • 15:48 - 15:50
    để tránh việc súng rơi vào tay những tên tội phạm
  • 15:50 - 15:52
    và những kẻ tâm thần nguy hiểm.
  • 15:52 - 15:54
    Để làm điều đó không quá khó.
  • 15:54 - 15:56
    Vấn đề này, cũng như nhiều vấn đề khác,
  • 15:56 - 16:00
    đã trở nên rất phân cực và mang tính chính trị,
  • 16:00 - 16:02
    và chúng tôi đang cố gắng đưa ra một vài cân bằng
  • 16:02 - 16:04
    để tranh luận ở Washington.
  • 16:04 - 16:06
    PM: Cảm ơn sự nỗ lực của cả hai.
  • 16:06 - 16:09
    Và không có gì ngạc nhiên đối với người phụ nữ can đảm
  • 16:09 - 16:11
    và mạo hiểm này,
  • 16:11 - 16:13
    chị tiếp tục thách thức bản thân
  • 16:13 - 16:15
    và không có giới hạn.
  • 16:15 - 16:17
    Tôi phải chia sẻ đoạn băng này
  • 16:17 - 16:19
    về chuyến phiêu lưu gần nhất của chị.
  • 16:19 - 16:22
    Chúng ta hãy cùng xem Gabby.
  • 16:22 - 16:26
    MK: Đây là một vài tháng trước
  • 16:30 - 16:32
    (Đoạn băng) MK: Em ổn chứ? Em đã làm rất tốt.
    GG: Vâng, thật tuyệt đẹp. Cảm ơn anh.
  • 16:32 - 16:39
    Những điều tuyệt vời. Thật tuyệt đẹp. Ôi, cảm ơn anh.
  • 16:39 - 16:43
    Những ngọn núi. Những ngọn núi tuyệt đẹp.
  • 16:47 - 16:49
    (Vỗ tay)
  • 16:49 - 16:52
    MK: Hãy để tôi nói
  • 16:52 - 16:54
    một trong những người Gabby nhảy cùng
  • 16:54 - 16:56
    ngày hôm đó là một thành viên của lực lượng đặc nhiện Navy SEAL
  • 16:56 - 16:58
    mà cô ấy đã gặp ở Afghanistan.
  • 16:58 - 17:00
    Anh ấy bị thương trong một trận chiến
  • 17:00 - 17:01
    và đã trải qua một khoảng thời gian cực kỳ khó khăn.
  • 17:01 - 17:03
    Gabby đã đến thăm anh ấy
  • 17:03 - 17:05
    khi anh ấy đang ở Bethesda
  • 17:05 - 17:07
    và đang trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn.
  • 17:07 - 17:08
    Anh ấy bắt đầu khỏe hơn.
  • 17:08 - 17:11
    Vài tháng sau, Gabby bị bắn vào đầu,
  • 17:11 - 17:12
    và sau đó anh ấy bắt đầu hỗ trợ cô ấy
  • 17:12 - 17:14
    khi cô ấy đang trong bệnh viện ở Houston.
  • 17:14 - 17:16
    Nên họ có một sự gắn kết rất tuỵệt vời.
  • 17:16 - 17:17
    GG: Vâng
  • 17:17 - 17:19
    PM: Thật là một khoảnh khắc tuyệt vời.
  • 17:19 - 17:21
    Bởi vì đây là sân khấu của TED,
  • 17:21 - 17:24
    Gabby, tôi biết chị đã làm việc rất chăm chỉ
  • 17:24 - 17:27
    để ra những ý tưởng mà chị muốn truyền
  • 17:27 - 17:29
    tới khán giả ngồi đây.
  • 17:29 - 17:33
    GG: Cảm ơn chị.
  • 17:35 - 17:37
    Xin chào mọi người.
  • 17:37 - 17:41
    Cảm ơn đã mời chúng tôi đến đây ngày hôm nay.
  • 17:41 - 17:43
    Thật là một hành trình dài vất vả,
  • 17:43 - 17:47
    nhưng tôi đang trở nên khỏe hơn.
  • 17:47 - 17:48
    Tôi đang làm việc rất chăm chỉ,
  • 17:48 - 17:52
    trải qua rất nhiều trị liệu - trị liệu âm ngữ,
  • 17:52 - 17:55
    trị liệu thể chất và cả yoga nữa.
  • 17:55 - 17:58
    Nhưng tinh thần của tôi đang mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
  • 17:58 - 18:02
    Tôi vẫn đang đấu tranh để biến thế giới thành một nơi tốt đẹp hơn
  • 18:02 - 18:05
    và bạn cũng có thể làm như vậy.
  • 18:05 - 18:08
    Hãy tham gia vào cộng đồng của bạn.
  • 18:08 - 18:12
    Trở thành người lãnh đạo. Trở thành một tấm gương.
  • 18:12 - 18:15
    Hãy đam mê. Hãy can đảm.
  • 18:15 - 18:19
    Hãy làm hết sức của bạn. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
  • 18:19 - 18:21
    (Vỗ tay)
  • 18:21 - 18:25
    MK: Cảm ơn.
    GG: Cảm ơn.
  • 18:25 - 18:28
    (Vỗ tay)
  • 18:28 - 18:32
    MK: Cảm ơn mọi người.
    GG: Chào mọi người. (Vỗ tay)
Title:
Hãy đam mê. Hãy can đảm. Hãy làm hết sức của bạn.
Speaker:
Gabby Giffords và Mark Kelly
Description:

Vào ngày 8 tháng 1 năm 2011, Nữ nghị sỹ Gabby Giffords bị bắn vào đầu trong lúc đang gặp cử tri ở quê của cô ấy ở Tucson, Arizona. Chồng của cô, phi hành gia Mark Kelly, ngay lập tức bay về để ở bên cạnh cô. Trong cuộc nói chuyện đầy cảm xúc này với Pat Mitchell, cặp đôi đã mô tả cuộc sống của họ trước vào sau tai nạn - và nói về chiến dịch của họ về quyền sở hữu súng có trách nhiệm.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
18:48

Vietnamese subtitles

Revisions