-
Tôi muốn bạn nhìn vào chiếc bút chì này
-
Nó là một vật. Một vật hợp pháp.
-
Những quyển sách bạn có,
hay chiếc xe hơi bạn sở hữu cũng vậy
-
Chúng đều là vật hợp pháp.
-
Những chú khỉ bạn sẽ thấy ngay sau tôi,
-
cũng là một vật hợp pháp.
-
Bây giờ, tôi có thể làm thế này
đối với một vật hợp pháp.
-
Tôi có thể làm điều tôi muốn
với quyển sách hay chiếc xe.
-
Những chú khỉ này, bạn sẽ thấy.
-
Bức ảnh này được một người đàn ông
tên James Mollison chụp lại
-
cũng chính ông đã viết cuốn sách
"James và Others Apes".
-
Và ông đã kể trong cuốn sách ấy,
rằng mọi chú khỉ trong đó,
-
đều mồ côi
-
chúng nhìn bố mẹ chúng
chết ngay trước mắt.
-
Chúng chỉ là vật hợp pháp.
-
Vì vậy qua nhiều thế kỉ,
vẫn tồn tại 1 bức tường pháp lý
-
chia tách vật thể hợp pháp
với pháp nhân.
-
Một mặt, những vật hợp pháp
là vô hình trước các thẩm phán.
-
Chúng không được tính đến
trong pháp luật.
-
Chúng không có
bất cứ quyền hợp pháp nào.
-
Chúng không có tư cách
để nhận được quyền hạn hợp pháp
-
Chúng là những kẻ nô lệ.
-
Phía bên kia bức tường pháp lý
là những con người hợp pháp.
-
Pháp nhân thì lại hữu hình
trước luật pháp.
-
Luật pháp tính đến họ.
-
Họ có nhiều quyền lợi.
-
Có tư cách
để nhận được vô số quyền hạn.
-
Và họ là những ông chủ.
-
Bây giờ, tất cả động vật
đều là vật hợp pháp.
-
Tất cả con người đều
là những pháp nhân.
-
Nhưng là một con người và một pháp nhân
-
ngày nay, lại chưa bao giờ
đồng nghĩa với pháp nhân
-
Con người và cá thể tự nhiên
không hề đồng nghĩa với nhau.
-
Mặt khác,
-
Có rất nhiều người qua hàng thế kỉ
-
chỉ là những vật tồn tại hợp pháp.
-
Nô lệ là vật hợp pháp.
-
Phụ nữ, trẻ em đã từng là
những vật thể hợp pháp.
-
Quả thực, qua nhiều thế kỉ qua,
việc đấu tranh vì quyền con người
-
đã tạo lỗ hổng trên bức tường pháp lý
và bắt đầu tiếp thêm hi vọng
-
cho những thứ người ấy
và biến họ thành những cá thể hợp pháp.
-
Nhưng chao ôi, lỗ hổng đó đã đóng lại.
-
Bây giờ, bên kia là các pháp nhân,
-
nhưng sẽ không chỉ giới hạn ở con người.
-
Ví dụ như có nhiều pháp nhân
thậm chí không phải là loài vật sống.
-
Ở Mỹ,
-
chúng tôi nhận thấy thực tế rằng
các tập đoàn cũng là pháp nhân.
-
Ở Ấn Độ tiền độc lập,
-
một tòa án nêu rằng
người theo đạo Hindu là pháp nhân,
-
và nhà thờ hồi giáo là
một pháp nhân.
-
Năm 2000, tòa án tối cao Ấn Độ
-
nêu rằng những cuốn sách kinh thánh
của người Sikh là pháp nhân,
-
và năm 2012, chỉ mới vừa đây thôi,
-
có một hiệp ước giữa
người dân bản địa New Zealand
-
và nhà vua, đồng ý rằng
một con sông là một pháp nhân
-
sở hữu chính lòng sông của nó.
-
Vào năm 1980, tôi đọc cuốn sách
của Peter Singer,
-
khi đó tôi còn tóc nâu bờm xờm
-
và tôi đã bị lay động bởi nó,
-
bởi vì tôi là luật sư và tôi muốn
lên tiếng cho sinh mạng thấp cổ bé họng,
-
bảo vệ cho những gì
không thể tự bảo vệ mình
-
và tôi đã không nhận ra hàng tỷ tỷ
sinh mạng không được bảo vệ như thế nào
-
thì hàng triệu động vật như thế ấy.
-
Và tôi trở thành một luật sư
đấu tranh cho động vật.
-
Và vào năm 1985, tôi nhận ra
tôi đang cố gắng đạt được thứ
-
rõ ràng là bất khả,
-
và lý do là những khách hàng của tôi,
-
tất cả động vật tôi đang cố gắng bảo vệ,
-
chỉ là những vật
hợp pháp vô hình.
-
Vì vậy tôi quyết định rằng
-
chỉ có một cách là ít nhất một số chúng,
-
phải bước qua lỗ hổng
mà chúng tôi cố gắng mở ra lại
-
và bắt đầu đem hi vọng cho
loài vật thích đáng bước qua lỗ hổng
-
sang bên kia ranh giới
của để trở thành pháp nhân.
-
Ngay thời điểm ấy, có rất ít người
biết hay nói về
-
quyền chính đáng của động vật,
-
về ý tưởng cấp quyền pháp lý hoặc
tính người pháp lý cho động vật.
-
Và tôi biết rằng phải mất thời gian dài
để hoàn thành nó.
-
Và vì vậy năm 1985, tôi cho rằng
tôi có thể mất là 30 năm
-
trước khi có khả năng bắt đầu
cuộc đấu tranh này.
-
một chiến dịch dài hơi, để có thể
mở ra một lổ hỗng khác trên bức tường đó.
-
Nhưng hóa ra tôi đã bi quan,
tôi chỉ mất 28 năm thôi.
-
Vì vậy điều mà tôi phải làm
để bắt đầu kế hoạch không chỉ là
-
viết những bài phê bình luật lệ
và dạy học, viết sách,
-
mà tôi phải bắt đầu đi sâu vào chi tiết
-
về cách để khởi tụng cho vụ kiện này nữa.
-
Vì vậy việc tôi cần làm đầu tiên là
xác định nguyên nhân khởi kiện là gì
-
một nguyên nhân khởi kiện hợp pháp
-
Và nguyên nhân khởi kiện chính là
phương tiện để luật sư
-
đưa ra lý luận của mình trước tòa.
-
Hóa ra là đã có một vụ thú vị
-
xảy ra gần 250 năm trước ở Anh
là vụ Somerset và Stewart,
-
khi ấy một nô lệ da đen
đã sử dụng hệ thống pháp luật
-
và từ một thứ tồn tại hợp pháp
trở thành pháp nhân.
-
Tôi đã hứng thú đến mức
viết luôn một cuốn sách về điều đó.
-
James Somerset bị bắt cóc từ Tây Phi
năm cậu lên 8 tuổi.
-
Cậu đã sống sót ở Middle Passage,
-
và được bán cho một thương nhân Xcốt-len
tên là Charles Stewart ở Virginia.
-
20 năm sau đó,
Stewart mang James Somerset đến Luân Đôn,
-
và sau khi đến đây, James quyết định
anh sẽ bỏ trốn
-
Việc đầu tiên là làm lễ rửa tội,
-
vì anh muốn nhận bố mẹ đỡ đầu,
-
bởi vì đối với nô lệ ở thế kỉ 18,
-
họ biết rằng trách nhiệm lớn lao
của cha mẹ đỡ đầu
-
là có thể giúp họ trốn thoát.
-
Vào mùa thu năm 1771,
-
James Somerset chạm trán
với Charles Sterwart.
-
Chúng tôi không hề biết những gì diễn ra,
nhưng sau đó James đã biến mất.
-
Charles Stewart giận dữ
thuê những người bắt nô lệ
-
lùng sục khắp Luân Đôn,
-
tìm và mang anh ta
-
quay lại tàu "Ann và Mary"
đang neo đậu tại cảng Luân Đôn.
-
anh ta bị xích lại tại bong tàu,
-
con tàu nhổ neo đến Jamaica
-
ở đây James bị rao bán
trong chợ nô lệ
-
và bị xử 3 đến 5 năm
-
thu hoạch mía ở Jamaica.
-
Bấy giờ, bố mẹ đỡ đầu của James
bắt đầu hành động.
-
Họ gặp gỡ một thẩm phán quyền lực nhất,
-
Lord Mansfield,
thẩm phán tối cao tòa án King's Bench,
-
và họ yêu cầu ông phát hành
một trát đình quyền giam giữ theo thông luật
-
thay mặt cho James Somerset.
-
Lúc bấy giờ, các thẩm phán nói tiếng Anh
có ban hành thông luật
-
khi họ không ở trong nội các
bằng quy chế hoặc hiến pháp,
-
và trát đình quyền giam giữ
gọi là Trát Tối cao
-
Chữ T in hoa, T in hoa,
-
và nó có nghĩa là bảo vệ bất cứ ai
khỏi bị tước đoạt đi nguyện vọng.
-
Khi trát được ban hành.
-
Người tống giam phải đưa
người bị tống giam ra tòa
-
và cung cấp lý do pháp lý để có thể
tước đoạt tự do thân thể của người khác.
-
Lord Mansfield phải quyết định
ngay lập tức,
-
bởi vì nếu James Somerset chỉ là
một vật hợp pháp,
-
anh ta sẽ không đủ tư cách
để có trát đình quyền giam giữ,
-
muốn đủ tư cách
anh phải là pháp nhân.
-
Vì vậy Lord Mansfield quyết định
ông sẽ giả định,
-
rằng James Somerset
quả thực là một pháp nhân,
-
và ông ban hành trát
và James được mang đến
-
bởi thuyền trưởng của con tàu.
-
Đã có hàng loạt những tin đồn
trong 6 tháng sau đó.
-
Vào ngày 22 tháng 6, 1772, Lord mansfield
nói rằng chế độ nô lệ đáng ghê tởm.
-
và ông đã dùng từ "đáng ghê tởm",
-
rằng thông luật không ủng hộ điều này,
và ông yêu cầu trả tự do cho James.
-
Tại thời điểm ấy, James Somerset trải qua
một sự chuyển biến về pháp lý.
-
Con người tự do bước ra khỏi tòa án
-
hoàn toàn giống hệt
người nô lệ đã bước vào.
-
nhưng dưới đôi mắt luật pháp,
họ chẳng hề có điểm chung.
-
Việc tiếp theo chúng tôi làm
là Dự án Nonhuman Rights,
-
do tôi sáng lập, sau đó xem xét
những giá trị và nguyên lý
-
mà chúng tôi muốn trình cho thẩm phán?
-
Những giá trị và nguyên lý nào
mà chúng hấp thụ từ dòng sữa mẹ,
-
chúng được dạy ở trường luật,
hay được chúng sử dụng mỗi ngày,
-
chúng tin tưởng bằng tất cả tâm hồn
và chúng tôi chọn tự do và bình đẳng.
-
Bạn có quyền tự do
-
bởi vì các bạn sống cùng với nhau,
-
và một quyền tự do căn bản
bảo hộ cho một quyền lợi căn bản
-
Quyền lợi tối cao trong thông luật
-
là quyền tự chủ và tự quyết định.
-
Cho nên chúng mạnh mẽ đến nỗi
ở một nước áp dụng thông luật,
-
nếu bạn vào bệnh viện và bạn từ chối
các liệu pháp cứu chữa y tế,
-
thẩm phán sẽ không thể bắt ép bạn,
-
bởi vì họ tôn trọng sự tự chủ
và tự quyết định của bạn.
-
Bạn có quyền bình đẳng
-
bởi vì bạn giống như những người khác,
-
có lề thói tương tự nhau.
-
Như thế, họ có quyền, và bạn giống học
-
thì bạn cũng có quyền tương tực.
-
Tòa án và các cơ quan lập pháp
luôn vạch những ranh giới
-
Người được hưởng quyền, người không.
-
Nhưng phải đảm bảo được
quyền lợi tối thiểu
-
ranh giới này là phương tiện hợp lý
để tiến đến mục đích hợp pháp hóa.
-
Dự án Nonhuman Rights tranh luận
rằng việc tạo ra ranh giới
-
để biến những sự sống tự do và
có quyền quyết định thành nô lệ
-
như sinh vật bạn thấy
đằng sau tôi đây
-
là xâm phạm quyền bình đẳng.
-
Chúng tôi đã nghiên cứu qua
80 khu vực pháp lý
-
phải mất 7 năm
để có thể tìm ra một nơi
-
mà chúng tôi muốn
đệ đơn kiện đầu tiên.
-
Chúng tôi chọn bang New York.
-
Sau đó chúng tôi quyết định
ai sẽ là nguyên đơn.
-
Và đó là loài tinh tinh,
-
không chỉ vì Jane Goodall
ở trong ban giám đốc dự án
-
mà bởi vì Jane và nhiều người khác,
-
đã nghiên cứu sâu sắc
về tinh tinh qua hàng thập kỉ qua.
-
Chúng tôi biết về
khả năng nhận thức đặc biệt của chúng,
-
những năng lực đó
cũng tương tự như ở loài người.
-
Vì vậy chúng tôi chọn tinh tinh,
và sau đó bắt đầu tuyển chọn
-
những chuyên gia hiểu biết
khả năng nhận thức của tinh tinh.
-
Chúng tôi đã tìm thấy người cần tìm ở
Nhật, Thụy điển, Đức, Xcot len, và Mỹ,
-
và, họ đã viết bản tuyên thệ
dài 100 trang
-
đưa ra 40 đặc trưng về
-
khả năng nhận thức phức tạp
của tinh tinh
-
hoặc cá nhân hoặc tập thể,
-
tất cả phù hợp với quyền tự chủ
và tự quyết định.
-
Một trong số những nhận thức ấy
là chúng có ý thức.
-
Và chúng ý thức được rằng chúng có ý thức.
-
Chúng biết mình có tư duy.
Và loài khác cũng vậy.
-
Chúng biết mình là những cá thể,
và có thể sống.
-
Chúng hiểu rằng chúng đã sống ngày hôm qua
và sẽ tồn tại đến ngày mai.
-
Chúng có thể trải qua thời gian tâm lý.
Chúng nhớ những gì xảy đã xảy ra.
-
Chúng dự đoán được tương lai,
-
vì vậy thật là khủng khiếp khi cầm tù
chú tinh tinh một mình.
-
Một việc mà ta chỉ làm
với những tội phạm nghiêm trọng nhất,
-
và chúng ta làm điều tương tự
với tinh tinh mà không hề mảy may suy nghĩ
-
Chúng có những giá trị đạo đức.
-
Khi chúng chơi trò chơi kinh tế
với con người,
-
Chúng tự động đưa ra đề nghị công bằng,
thậm chí dù không cần phải làm như vậy.
-
Chúng giỏi toán.
Chúng hiểu những con số.
-
Chúng có thể làm toán cơ bản.
-
Chúng hiểu ngôn ngữ,
hay để đứng ngoài bất đồng ngôn ngữ,
-
chúng chủ động tham gia giao tiếp
-
chú ý đến thái độ của những người
-
đang nói.
-
Chúng có văn hóa.
-
Văn hóa vật thể,
văn hóa xã hội.
-
Văn hóa tượng trưng.
-
Các nhà khoa học ở rừng Taï
ở bờ biển Ivory
-
đã thấy rằng tinh tinh
dùng đá để đập vỡ
-
lớp vỏ vô cùng cứng của hạt.
-
Họ đã nghiên cứu rất lâu,
-
đã khai quật và tìm thấy
-
nền văn hóa vật thể,
cách mà chúng làm điều đó
-
những viên đá này,
đã qua ít nhất 4300 năm,
-
qua 225 thế hệ tinh tinh.
-
Vì vậy chúng ta cần tìm hiểu về tinh tinh.
-
Tinh tinh,
-
2 con đầu tiên được tìm thấy ở New York.
-
Cả hai có thể sẽ chết
trước khi chúng ta khởi kiện.
-
Sau đó chúng tôi tìm thấy Tommy.
-
Đó là chú tinh tinh
bạn nhìn thấy sau lưng tôi.
-
Chúng tôi đã tìm thấy chú trong cũi,
-
trong một căn phòng với đầy cũi
-
trong nhà kho lớn trên lô đất
đã được sử dụng ở trung tâm New York.
-
Chúng tôi thấy Kiki, bị điếc một tai.
-
Ở sau cửa hàng bằng xi măng
ở phí tây Massachusetts.
-
Và chúng tôi tìm thấy Hercules and Leo.
-
2 chú tinh tinh nhỏ
-
đang được sử dụng để nghiên cứu
giải phẫu và y khoa ở Stony Brook.
-
Chúng tôi tìm thấy chúng.
-
Và vì vậy tuần cuối cùng
của tháng 12 năm 2013,
-
dự án quyền động vật đệ 3 đơn kiện
trong toàn bang New York
-
sử dụng bộ luật phổ thông
tranh luận về tự do thân thể
-
đã được sử dụng với James Somerset,
-
và chúng tôi đã yêu cầu các thẩm phán này
ban hành luật phổ thông về tự do thân thể
-
Chúng tôi muốn tinh tinh tự do,
-
muốn mang chúng
đến Khu bảo tồn tinh tinh,
-
ở Nam Florida
-
một hồ nhân tạo
với 12 hoặc 13 hòn đảo--
-
khoảng 0,8 đến 1,2 hecta
đủ cho 2 tá tinh tinh sinh sống
-
tự do.
-
Và những chú tinh tinh này
sẽ sống cuộc đời của chúng,
-
với bạn bè của chúng trong môi trường
gần Africa nhất có thể.
-
Bây giờ, tất cả những vụ này
vẫn còn tiếp diễn.
-
Chúng tôi vẫn chưa nhờ
Lord Mansfield của mình.
-
Nhưng chúng tôi sẽ. Và sẽ.
-
Đây là một cuộc kiện tụng quy mô
và kéo dài. Chúng tôi sẽ.
-
Trích lời của Winston Churchill,
-
cách mà chúng ta nhìn những sự vụ
là chúng chưa kết thúc,
-
thậm chí chưa bắt đầu kết thúc,
-
nhưng có thể là kết thúc
của một sự bắt đầu.
-
Cảm ơn.
-
(Vỗ tay)