Return to Video

Chúng tôi đã thay đổi cục diện tình trạng bạo lực gia đình như thế nào (Gợi ý: Với sự giúp đỡ của Polaroid)

  • 0:01 - 0:03
    Tôi muốn các bạn hãy tưởng tượng
  • 0:03 - 0:05
    một bước đột phá lớn nhường nào
  • 0:05 - 0:07
    cho những phụ nữ,
    những nạn nhân của bạo lực gia đình
  • 0:07 - 0:09
    vào những năm 1980
  • 0:09 - 0:13
    Họ đã phải đến những phòng cấp cứu
  • 0:13 - 0:16
    với lý do mà cảnh sát bấy giờ
    vẫn gọi là " cuộc cãi vã lứa đôi"
  • 0:16 - 0:20
    và tôi thấy một người phụ nữ bị đánh đập
  • 0:20 - 0:25
    với mũi và cổ tay bị gãy
  • 0:25 - 0:26
    đôi mắt bị sưng lên.
  • 0:26 - 0:30
    Là những nhà hoạt động xã hội,
    chúng tôi lấy máy ảnh Polaroid của mình ra
  • 0:30 - 0:33
    và chụp ảnh cho cô ấy
  • 0:33 - 0:35
    chúng tôi đợi 90 giây
  • 0:35 - 0:38
    và trao cho cô ấy tấm ảnh
  • 0:38 - 0:40
    và cô ấy sẽ có
  • 0:40 - 0:43
    bằng chứng mình cần để ra tòa
  • 0:43 - 0:48
    Chúng tôi đã làm những điều vô hình
    trở nên hữu hình
  • 0:48 - 0:50
    Tôi đã làm công việc đó
    trong suốt 30 năm qua
  • 0:50 - 0:52
    như một phần của cuộc vận động xã hội
  • 0:52 - 0:54
    để chấm dứt
  • 0:54 - 0:58
    bạo lực đối với phụ nữ và trẻ em
  • 0:58 - 1:01
    Và trong những năm qua,
  • 1:01 - 1:06
    Tôi đã rất nhiệt huyết với
  • 1:06 - 1:08
    một niềm tin riêng rằng
  • 1:08 - 1:12
    bạo lực gia đình
    không phải là điều hiển nhiên
  • 1:12 - 1:15
    mà là điều được dạy,
    và nếu đã là điều được dạy,
  • 1:15 - 1:19
    thì cũng có thể được ngừng dạy
    và được phòng chống
  • 1:19 - 1:26
    (Vỗ tay)
  • 1:26 - 1:28
    Tại sao tôi lại tin vào điều đó?
  • 1:28 - 1:30
    Bởi đó là sự thật
  • 1:30 - 1:32
    Rất thật.
  • 1:32 - 1:38
    Giữa năm 1993 và 2010,
  • 1:38 - 1:41
    bạo lực gia đình đối với phụ nữ
  • 1:41 - 1:43
    tại Mỹ
  • 1:43 - 1:46
    đã giảm đến 64%
  • 1:46 - 1:49
    và đó là một tin tốt lành
  • 1:49 - 1:52
    (Vỗ tay)
  • 1:52 - 1:55
    64%, Làm sao chúng tôi
    đã đạt được kết quả đó?
  • 1:55 - 1:56
    Chúng tôi đã nhận ra
  • 1:56 - 1:59
    30 năm trước, phụ nữ bị đánh đập
  • 1:59 - 2:01
    bị theo dõi, bị cưỡng bức
  • 2:01 - 2:04
    và không một ai nói về chuyện đó
  • 2:04 - 2:05
    Khi đó công lý đã không tồn tại
  • 2:05 - 2:10
    Là một nhà vận động xã hội,
    đó là điều không thể chấp nhận được.
  • 2:10 - 2:12
    Và bước đầu tiên của cuộc hành trình
  • 2:12 - 2:14
    chúng tôi đã tổ chức
  • 2:14 - 2:17
    và xây dựng
  • 2:17 - 2:20
    một mạng lưới ngầm
    gồm những phụ nữ tuyệt vời
  • 2:20 - 2:22
    họ đã xây nhà
  • 2:22 - 2:24
    và nếu không xây nhà
  • 2:24 - 2:26
    họ đã mở rộng cánh cửa nhà mình
  • 2:26 - 2:29
    để những phụ nữ và trẻ em
    có nơi ở an toàn.
  • 2:29 - 2:30
    Chúng tôi còn làm gì nữa?
  • 2:30 - 2:34
    Chúng tôi đã bán bánh, rửa xe,
  • 2:34 - 2:36
    và làm tất cả những gì có thể để gây quỹ,
  • 2:36 - 2:38
    và đến một thời điểm
    chúng tôi đã nói rằng
  • 2:38 - 2:40
    bạn biết đấy,
    đó là lúc mà chúng tôi tìm đến
  • 2:40 - 2:42
    chính phủ liên bang
  • 2:42 - 2:44
    và yêu cầu họ trả tiền
  • 2:44 - 2:48
    cho những dịch vụ mà chúng tôi đang làm
    để cứu sống sinh mạng con người
  • 2:48 - 2:51
    Phải không ạ? (Vỗ tay)
  • 2:51 - 2:54
    Và, bước thứ hai là,
  • 2:54 - 2:56
    chúng tôi biết rằng
    cần phải thay đổi luật pháp
  • 2:56 - 2:58
    Chúng tôi đã tìm đến Washington
  • 2:58 - 3:03
    chúng tôi đã vận động hành lang
    cho phần đầu tiên của bản pháp chế
  • 3:03 - 3:06
    Và tôi vẫn nhớ khi bước qua sảnh
  • 3:06 - 3:08
    của U.S. Capitol
  • 3:08 - 3:13
    khi tôi đang ở độ tuổi 30,
    và sống một cuộc đời có mục đích
  • 3:13 - 3:15
    và tôi đã không thể tưởng tượng rằng
  • 3:15 - 3:17
    bất kì ai cũng có thể thách thức
  • 3:17 - 3:19
    một văn bản pháp lý quan trọng đến như vậy
  • 3:19 - 3:22
    Tôi 30 tuổi và vẫn rất ngây thơ
  • 3:22 - 3:24
    Nhưng tôi đã được nghe về một nghị sí
  • 3:24 - 3:26
    người đã có một quan điểm rất rất khác
  • 3:26 - 3:28
    Bạn biết ông ta đã gọi ,
  • 3:28 - 3:31
    bản pháp chế quan trọng đó là gì không?
  • 3:31 - 3:34
    Ông ta đã gọi nó là:
    đạo luật lấy đi niềm vui trong hôn nhân
  • 3:34 - 3:37
    Đạo luật lấy đi niềm vui trong hôn nhân.
  • 3:37 - 3:39
    Thưa quý vị, đó là vào năm 1984
  • 3:39 - 3:42
    tôi đã ước rằng
    giá mà chúng ta có Twitter tại Mỹ vào thời điểm đó
  • 3:42 - 3:45
    (Cười)
  • 3:45 - 3:49
    10 năm sau đó,
    sau rất nhiều những khó khăn
  • 3:49 - 3:52
    cuối cùng đạo luật chống lại bạo lực
    đối với phụ nữ và trẻ em đã được thông qua
  • 3:52 - 3:54
    đó là điều làm thay đổi cuộc sống
  • 3:54 - 3:57
    nó đã cứu rất nhiều sinh mạng (Cười)
  • 3:57 - 3:58
    Cảm ơn các bạn.
  • 3:58 - 4:01
    Tôi đã rất tự hào rằng
    mình đã là một phần của công việc đó
  • 4:01 - 4:04
    và nó đã làm thay đổi luật pháp
  • 4:04 - 4:06
    đưa hàng triệu đô la
    đến những cộng đồng địa phương
  • 4:06 - 4:09
    Và bạn biết nó còn làm gì nữa không,
    nó đã thu thập số liệu
  • 4:09 - 4:11
    Và tôi phải nói với các bạn rằng
    tôi có niềm đam mê lớn với các số liệu
  • 4:11 - 4:14
    Và sự thật là tôi là một con mọt số liệu
  • 4:14 - 4:16
    Tôi cũng chắc chắn rằng
    có rất nhiều con mọt số liệu đang ở đây hôm nay
  • 4:16 - 4:17
    Tôi là một con mọt số liệu
  • 4:17 - 4:20
    và lý do là vì, tôi muốn chắc chắn rằng
  • 4:20 - 4:24
    nếu chúng ta tiêu dù chỉ một đô la,
    thì nó phải mang lại lợi ích
  • 4:24 - 4:28
    và nếu nó không mang lại lợi ích gì,
    thì chúng ta cần phải thay đổi kế hoạch
  • 4:28 - 4:32
    Và tôi cũng muốn nói thêm rằng
  • 4:32 - 4:34
    Chúng ta sẽ không thể giải quyết vấn đề này
  • 4:34 - 4:37
    bằng cách xây thêm nhà tù
  • 4:37 - 4:39
    hay xây dựng thêm những nơi trú ngụ tạm thời.
  • 4:39 - 4:42
    Nếu đó là về khả năng kinh tế của người phụ nữ,
  • 4:42 - 4:45
    về việc hàn gắn vết thương của những đứa trẻ
  • 4:45 - 4:48
    và đó là về việc ngăn chặn chữ cái P
    (Punishment = bạo lực)
  • 4:48 - 4:53
    Và do đó, bước thứ 3 của cuộc hành trình là
  • 4:53 - 4:56
    Chúng tôi biết rằng, nếu tiếp tục quá trình này,
  • 4:56 - 4:58
    chúng tôi sẽ phải mở rộng phạm vi
  • 4:58 - 5:00
    sẽ phải nâng cao tầm nhìn,
  • 5:00 - 5:03
    và sẽ phải thu hút quần chúng.
  • 5:03 - 5:07
    Và do đó,
    chúng tôi đã tìm đến Hội đồng Quảng Cáo,
  • 5:07 - 5:09
    và yêu cầu họ giúp đỡ mình
  • 5:09 - 5:11
    xây dựng một chiến dịch giáo dục đại chúng.
  • 5:11 - 5:14
    Và chúng tôi đã tìm tòi quanh thế giới
    đến Canada
  • 5:14 - 5:17
    Úc, Brazil and một phần của Châu Phi,
  • 5:17 - 5:18
    và mang những kiến thức này
  • 5:18 - 5:21
    chúng tôi đã xây dựng
    chiến dịch giáo dục đại chúng
  • 5:21 - 5:23
    toàn quốc đầu tiên
  • 5:23 - 5:25
    với tên gọi là: Không có một lời bào chữa nào
    cho bạo lực gia đình
  • 5:25 - 5:28
    Các bạn hãy thử xem
    một trong những hình ảnh chúng tôi ghi được
  • 5:28 - 5:30
    (Video) Người đàn ông: Bữa tối của tôi đâu?
  • 5:30 - 5:33
    Người phụ nữ: À, tôi cứ tưởng ông về nhà
    mấy tiếng trước rồi chứ, nên tôi đã cất các thứ đi.
  • 5:33 - 5:36
    M: Cái gì thế này ? Pizza
    W: Nếu ông gọi tôi trước, thì tôi còn biết đường mà...
  • 5:36 - 5:39
    M: Bữa tối? Bữa tối là pizza á?
    W: Chồng ơi, xin đừng nói to thế
  • 5:39 - 5:41
    Em xin anh, hãy bỏ em ra!
  • 5:41 - 5:44
    M: Đi vào trong bếp cho tôi
    W: Không, cứu tôi với
  • 5:44 - 5:46
    M: Mày muốn biết cảm giác đau đớn
    là thế nào phải không? (Tát người phụ nữ)
  • 5:46 - 5:50
    Đau quá, đau quá (Tiếng kính vỡ)
  • 5:50 - 5:52
    W: Cứu tôi với
  • 5:52 - 5:55
    (Trẻ con phải ngồi chứng kiến cảnh đó,
    lời bào chữa của bạn là gì?)
  • 5:55 - 5:57
    Esta Soler: khi chúng tôi
  • 5:57 - 5:59
    tiến hành chiến dịch này,
  • 5:59 - 6:01
    O.J. Simpson đã bị bắt
  • 6:01 - 6:05
    vì tội sát hạt vợ và bạn của cô ấy
  • 6:05 - 6:08
    Chúng tôi đã phát hiện ra rằng
    anh ta có một tiền án dài
  • 6:08 - 6:09
    về bạo lực gia đình.
  • 6:09 - 6:11
    Các phương tiện truyền thông
    trở nên quan tâm hơn.
  • 6:11 - 6:13
    Câu chuyện về bạo lực gia đình
  • 6:13 - 6:15
    đi ra từ những trang sau của tờ báo,
  • 6:15 - 6:18
    thật ra là không từ trang báo nào,
    nay đã trở thành tiêu đề trang nhất.
  • 6:18 - 6:21
    Những quảng bá của chúng tôi
    phủ kín trên các phương tiện truyền thông.
  • 6:21 - 6:23
    Và lần đầu tiên, phụ nữ
  • 6:23 - 6:25
    bắt đầu kể những câu chuyện của họ.
  • 6:25 - 6:28
    Cuộc vận động đạt đến đỉnh cao,
  • 6:28 - 6:31
    và chúng tôi đã nắm bắt lấy thời điểm đó.
  • 6:31 - 6:33
    Để tôi giải thích rõ hơn cho các bạn hiểu.
  • 6:33 - 6:36
    Trước 1980, các bạn có biết
  • 6:36 - 6:40
    bao nhiêu bài báo trên The New York Times
  • 6:40 - 6:43
    đề cập đến bạo lực gia đình không?
  • 6:43 - 6:46
    Tôi cho các bạn biết là: 158
  • 6:46 - 6:51
    Đến những năm 2000,
    con số đã vượt lên hơn 7000.
  • 6:51 - 6:54
    Chúng tôi đã đang tạo nên sự thay đổi.
  • 6:54 - 6:57
    Nhưng vẫn thiếu một yếu tố quyết định.
  • 6:57 - 7:02
    Do đó, bước thứ 4,
    chúng tôi cần phải thu hút sự chú ý của nam giới.
  • 7:02 - 7:04
    Chúng tôi không thể giải quyết vấn đề triệt để
  • 7:04 - 7:07
    trong khi 50% của dân số
    nằm ngoài phạm vi chiến dịch.
  • 7:07 - 7:10
    Và như tôi đã nói rằng
    tôi là một con mọt số liệu.
  • 7:10 - 7:13
    Ủy ban bầu cử quốc gia đã cho chúng tôi biết rằng
    nam giới cảm thấy bị buộc tội
  • 7:13 - 7:16
    và không được chào đón
    khi nói về chủ đề này.
  • 7:16 - 7:19
    Chúng tôi đã băn khoăn, làm thế nào để có thể
    gắn kết nam giới vào công viêc này?
  • 7:19 - 7:21
    Làm thế nào để nam giới
    nói lên suy nghĩ của họ
  • 7:21 - 7:24
    về bạo lực với phụ nữ và trẻ em?
  • 7:24 - 7:27
    Một người bạn trai của tôi
    đã kéo tôi sang một bên
  • 7:27 - 7:30
    và nói: " Nếu bạn muốn nam giới
    nói về bạo lực
  • 7:30 - 7:33
    với phụ nữ và trẻ em,
    họ sẽ không nói gì đâu."
  • 7:33 - 7:35
    (Cười)
  • 7:35 - 7:37
    Tôi muốn xin lỗi các vị khán giả là nam tại đây.
  • 7:37 - 7:39
    Tôi biết rằng các bạn muốn góp ý kiến.
  • 7:39 - 7:41
    Nhưng anh bạn tôi đã nói rằng:
    " Bạn có biết đàn ông làm gì không?"
  • 7:41 - 7:42
    Họ nói chuyện với con của họ.
  • 7:42 - 7:46
    Họ nói chuyện với con mình như mọi cha mẹ,
    như những người huấn luyện. "
  • 7:46 - 7:48
    Và đó là cách mà chúng tôi đã làm.
  • 7:48 - 7:49
    Chúng tôi đã gặp gỡ những người đàn ông
  • 7:49 - 7:51
    và thành lập chương trình.
  • 7:51 - 7:53
    Và có một sự kiện
  • 7:53 - 7:55
    mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời
  • 7:55 - 7:57
    đó là một nhà huấn luyện bóng rổ
  • 7:57 - 8:01
    đã phát biểu trong một căn phòng
    chỉ toàn các vận động viên nam
  • 8:01 - 8:04
    và những người đàn ông từ mọi nơi đến.
  • 8:04 - 8:06
    Và khi ông ấy nói về tầm quan trọng
  • 8:06 - 8:07
    của việc dạy dỗ những cậu bé
    trở thành những người đàn ông
  • 8:07 - 8:09
    và việc thay đổi văn hóa trong phòng thay đồ
  • 8:09 - 8:12
    và chỉ dẫn cho họ làm thế nào
    để có những mối quan hệ lành mạnh.
  • 8:12 - 8:15
    Thì đột nhiên, ông ý nhìn về cuối căn phòng,
  • 8:15 - 8:17
    và nhìn thấy con gái của mình,
  • 8:17 - 8:20
    ông đã gọi tên con gái mình, Michaela,
  • 8:20 - 8:21
    và ông nói: "Michaela, hãy lại đây con"
  • 8:21 - 8:24
    Cô bé 9 tuổi, ngượng ngùng
  • 8:24 - 8:25
    tiến lại,
  • 8:25 - 8:28
    và ông nói: " Hãy ngồi xuống đây cạnh cha"
  • 8:28 - 8:30
    Cô bé ngồi xuống cạnh ông.
  • 8:30 - 8:33
    Ông ôm lấy con bé, và nói rằng,
  • 8:33 - 8:36
    "Mọi người hỏi tại sao tôi làm công việc này.
  • 8:36 - 8:39
    Tôi làm nó bởi vì tôi là cha của con bé,
  • 8:39 - 8:42
    và tôi không muốn một ai
    làm tổn thương con bé."
  • 8:42 - 8:46
    Là một người mẹ, tôi hiểu điều
    mà ông ấy muốn nói.
  • 8:46 - 8:48
    Tôi hiểu,
  • 8:48 - 8:51
    và biết rằng
    có rất nhiều vụ lạm dụng tình dục
  • 8:51 - 8:52
    tại các trường đại học
  • 8:52 - 8:56
    chúng rất phổ biến
    nhưng lại không được khai báo.
  • 8:56 - 8:58
    Chúng ta đã làm rất nhiều điều cho phụ nữ.
  • 8:58 - 9:01
    Chúng ta cần phải làm tốt hơn nữa
    cho con của chúng ta.
  • 9:01 - 9:04
    Chúng ta sẽ phải làm như vậy. (Tiếng vỗ tay)
  • 9:04 - 9:06
    Chúng tôi đã trải qua một hành trình dài
  • 9:06 - 9:09
    kể từ ngày công nghệ máy ảnh
  • 9:09 - 9:13
    Polaroid là những người bạn của chúng tôi.
  • 9:13 - 9:17
    Điện thoại di động là yếu tố làm thay đổi cục diện
    trên phạm vi toàn cầu
  • 9:17 - 9:19
    trong việc trao quyền cho nữ giới,
  • 9:19 - 9:23
    Facebook và Twitter và Google và Youtube
  • 9:23 - 9:27
    và tất cả các mạng xã hội
    đã giúp chúng tôi
  • 9:27 - 9:30
    kể những câu chuyện của mình
    một cách mạnh mẽ.
  • 9:30 - 9:33
    Và do đó trong các vị khán giả ngồi đây
  • 9:33 - 9:34
    những người đã và đang
    giúp xây dựng những ứng dụng này
  • 9:34 - 9:37
    những diễn đàn này,
    với cương vị là một nhà tổ chức,
  • 9:37 - 9:39
    tôi muốn nói rằng,
    cám ơn các bạn rất nhiều.
  • 9:39 - 9:41
    Thực đó. Tôi sẽ vỗ tay cho các bạn.
  • 9:41 - 9:44
    (Tiếng vỗ tay)
  • 9:44 - 9:47
    Tôi là con gái của người đàn ông
  • 9:47 - 9:49
    người đã tham gia
    một câu lac bộ duy nhất trong cuộc đời,
  • 9:49 - 9:53
    đó là câu lạc bộ cho những người lạc quan.
  • 9:53 - 9:56
    Bạn không thể nào bịa được chuyện đó.
  • 9:56 - 9:59
    Và đó là tinh thần cũng như sự lạc quan của cha tôi
  • 9:59 - 10:01
    nó nằm trong ADN của tôi.
  • 10:01 - 10:03
    Tôi làm công việc này
  • 10:03 - 10:05
    trong suốt 30 năm qua,
  • 10:05 - 10:08
    và hơn bao giờ hết,
  • 10:08 - 10:12
    tôi bị thuyết phục
    về khả năng thay đổi của con người.
  • 10:12 - 10:15
    Tôi tin rằng chúng ta có thể bẻ gãy
    vòng cung của lịch sử nhân loại
  • 10:15 - 10:18
    để hướng đến lòng trắc ẩn và sự bình đẳng,
  • 10:18 - 10:21
    và cơ bản tôi cũng tin rằng
  • 10:21 - 10:23
    tin tưởng một cách đầy nhiệt huyết
  • 10:23 - 10:26
    rằng bạo lực sẽ không cần phải
  • 10:26 - 10:28
    là một phần của con người.
  • 10:28 - 10:31
    Và tại đây, tôi kêu gọi các bạn
    hãy cùng chúng tôi
  • 10:31 - 10:35
    xây dựng một tương lai không có bạo lực
  • 10:35 - 10:40
    cho phụ nữ, trẻ nhỏ, nam giới ở khắp mọi nơi.
  • 10:40 - 10:42
    Cám ơn các bạn rất nhiều.
  • 10:42 - 10:48
    (Tiếng vỗ tay)
Title:
Chúng tôi đã thay đổi cục diện tình trạng bạo lực gia đình như thế nào (Gợi ý: Với sự giúp đỡ của Polaroid)
Speaker:
Esta Soler
Description:

Khi Esta Soler vận động hành lang cho một dự luật nghiêm cấm bạo lực gia đình vào năm 1984, một trong những chính trị gia đã gọi nó là "Đem Niềm Vui Ra Khỏi Hôn nhân." "Nếu tôi có Twitter vào lúc đó," cô trầm ngâm. Bài nói chuyện sâu sắc và lạc quan này vẽ ra 30 năm của chiến thuật và công nghệ - từ máy ảnh Polaroid đến phương tiện truyền thông xã hội - tất cả dẫn đến sự sụt giảm 64% tình trạng bạo lực gia đình tại Mỹ.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
11:10
  • Your translation is really good and its Vietnamese tone is perfectly appropriate. I have just corrected some spelling mistakes. Thanks!

  • Bạn ơi,
    Chú ý bỏ dấu và đánh đúng chính tả nhé.
    Thân,
    Như

  • Thank you for comments and I will try harder to perfect my translation skill.

Vietnamese subtitles

Revisions