Return to Video

Chiếc thuyền chở 500 người tị nạn đắm giữa biển. Câu chuyện về hai người sống sót

  • 0:01 - 0:08
    Tôi hay phải nghe nhiều chuyện đau lòng
    về những người chạy trốn cuộc sống của họ,
  • 0:08 - 0:11
    qua vùng biên giới nguy hiểm
    và những vùng biển động.
  • 0:12 - 0:17
    Nhưng có một câu chuyện
    đã khiến tôi mất ngủ,
  • 0:17 - 0:18
    và đó là câu chuyện về Doaa,
  • 0:18 - 0:21
    một cô gái tị nạn người Syria, 19 tuổi,
  • 0:21 - 0:27
    Cô ấy đã phải sống một cuộc sống cơ cực,
    kiếm từng bữa ăn ở Ai Cập.
  • 0:27 - 0:32
    Bố cô liên tục nghĩ về cái công việc
    kinh doanh một thời phát đạt ở Syria
  • 0:32 - 0:36
    đã tan thành mây khói bởi bom lửa.
  • 0:36 - 0:42
    Và cuộc chiến tranh đã đẩy họ vào cảnh ấy
    vẫn đang diễn ra ác liệt ở năm thứ tư.
  • 0:43 - 0:46
    Cộng đồng từng chào đón họ
  • 0:46 - 0:49
    giờ không còn quan tâm đến họ nữa.
  • 0:49 - 0:52
    Một ngày nọ, một nhóm người đàn ông
    lái xe máy đã cố bắt cóc cô.
  • 0:53 - 0:58
    Từng là một sinh viên đầy khát vọng
    chỉ nghĩ về tương lai của mình,
  • 0:58 - 1:01
    giờ đây cô ấy luôn sống trong sợ hãi.
  • 1:02 - 1:04
    Nhưng cô ấy cũng luôn tràn đầy hy vọng,
  • 1:04 - 1:09
    Bởi vì cô ấy yêu
    một người tị nạn Syria tên Bassem.
  • 1:09 - 1:14
    Bassem cũng đang vật lộn với cuộc sống
    ở Ai Cập, và anh ấy nói với Doaa:
  • 1:14 - 1:18
    "Hãy đi đến Châu Âu để tị nạn,
    để tìm kiếm một nơi an toàn
  • 1:18 - 1:22
    Anh sẽ đi làm, em đi học.
    Chúng ta sẽ có một cuộc sống mới."
  • 1:23 - 1:26
    Và anh ấy xin bố Doaa để cưới cô.
  • 1:27 - 1:32
    Nhưng họ biết rằng để đến được Châu Âu
    họ phải mạo hiểm mạng sống của chính mình,
  • 1:32 - 1:35
    vượt qua biển Địa Trung Hải,
  • 1:35 - 1:40
    đặt mạng sống của mình vào tay
    những tên buôn lậu khét tiếng tàn bạo.
  • 1:41 - 1:45
    Và Doaa rất sợ nước.
  • 1:45 - 1:48
    Cô luôn sợ nước.
    Cô chưa bao giờ học bơi.
  • 1:50 - 1:55
    Đã tháng Tám rồi, và 2000 người đã chết
  • 1:55 - 1:57
    khi cố vượt biển Địa Trung Hải,
  • 1:57 - 2:01
    nhưng Doaa biết một người bạn đã
    thành công vượt biển đến Bắc Âu,
  • 2:01 - 2:03
    nên cô nghĩ:
    "Có thể chúng ta cũng làm được."
  • 2:04 - 2:07
    Vì vậy cô ấy xin phép bố mẹ để đi tị nạn
  • 2:07 - 2:10
    Và sau một cuộc tranh cãi
    đầy nước mắt, họ ưng thuận,
  • 2:10 - 2:17
    và Bassem đã đưa toàn bộ số tiền dành dụm
    của mình, 2500 đô mỗi người --
  • 2:17 - 2:18
    cho bọn buôn lậu.
  • 2:19 - 2:22
    Sáng Thứ bảy hôm ấy,
    họ nhận được một cú điện thoại,
  • 2:22 - 2:27
    và rồi, họ bắt xe bus tới bãi biển,
    nơi có hàng trăm người khác cũng giống họ.
  • 2:27 - 2:31
    Sau đó, họ đi xuồng nhỏ
    đến nơi có một chiếc thuyền đánh cá cũ,
  • 2:31 - 2:34
    500 người trong số họ
    bị nhồi nhét lên chiếc thuyền đó,
  • 2:34 - 2:37
    300 người chưa được lên thuyền,
    trong khi 500 người đã lên thuyền
  • 2:37 - 2:42
    Bao gồm người Syria, Palestine, châu Phi,
    tín đồ Hồi giáo và Thiên Chúa giáo,
  • 2:42 - 2:47
    100 trẻ em, trong đó có bé Sandra, 6 tuổi
  • 2:47 - 2:50
    Và Masa, 18 tháng tuổi.
  • 2:51 - 2:55
    Có nhiều gia đình trên chiếc thuyền ấy,
    và họ ngồi ép lại với nhau
  • 2:55 - 2:57
    vai kề vai.
  • 2:57 - 3:01
    Doaa ngồi ôm chân và thu mình lại,
  • 3:01 - 3:03
    còn Bassem thì nắm chặt lấy tay cô.
  • 3:04 - 3:07
    Ngày thứ hai trôi qua,
    họ tràn ngập trong lo lắng
  • 3:07 - 3:10
    và cơn say sóng liên tục hành hạ họ.
  • 3:11 - 3:14
    Ngày thứ ba trôi qua,
    Doaa bắt đầu cảm thấy có điềm chẳng lành.
  • 3:15 - 3:19
    Và cô ấy nói với Bassem:
    "Em sợ là chúng ta sẽ không trụ được.
  • 3:19 - 3:22
    Em cảm giác như
    cái thuyền này sắp đắm mất rồi."
  • 3:23 - 3:26
    Bassem nói với cô:
    "Xin em hãy kiên trì lên.
  • 3:26 - 3:29
    Chúng ta nhất định
    sẽ đến Thụy Điển, sau đó kết hôn
  • 3:29 - 3:31
    và cùng nhau xây dựng
    một tương lai mới."
  • 3:32 - 3:36
    Ngày thứ tư, những người trên thuyền
    bắt đầu trở nên kích động.
  • 3:36 - 3:39
    Họ hỏi thuyền trưởng:
    "Còn bao lâu nữa thì chúng ta đến nơi?"
  • 3:39 - 3:42
    Ông ta bảo họ câm miệng và lăng mạ họ.
  • 3:43 - 3:46
    Ông ta nói: "Trong vòng 16 giờ nữa
    chúng ta sẽ đến bờ biển Ý."
  • 3:47 - 3:50
    Tất cả bọn họ đều rất
    yếu ớt và mệt mỏi.
  • 3:50 - 3:54
    Không lâu sau, thuyền của họ lại gần
    một con thuyền nhỏ hơn và chở 10 người lạ,
  • 3:54 - 3:57
    và chúng bắt đầu la hét, lăng mạ,
  • 3:57 - 4:02
    ném gậy vào những người tị nạn,
    bắt họ lên bờ
  • 4:02 - 4:06
    và ép họ lên một con thuyền
    thậm chí còn kém an toàn hơn.
  • 4:06 - 4:09
    Những người lớn tràn ngập
    trong nỗi khiếp sợ và lo lắng cho lũ trẻ,
  • 4:09 - 4:13
    và họ cùng nhau phản đối việc phải lên bờ.
  • 4:14 - 4:17
    Bọn người lạ lái thuyền đi trong giận giữ,
  • 4:17 - 4:22
    nửa tiếng sau chúng quay lại
  • 4:22 - 4:28
    và cố ý đâm vào
    một bên mạn thuyền của Doaa,
  • 4:28 - 4:30
    ngay dưới chỗ cô ấy và Bassem đang ngồi.
  • 4:32 - 4:35
    Và cô nghe thấy bọn người lạ la mắng:
  • 4:35 - 4:38
    "Để cá ăn thịt hết lũ chúng mày đi!"
  • 4:40 - 4:45
    Và sau đó chúng cười lớn
    khi chiếc thuyền bị lật úp và chìm dần.
  • 4:46 - 4:49
    300 người trên boong tàu đã
    phải chịu số phận bi thảm.
  • 4:50 - 4:54
    Doaa bám chặt vào
    mạn thuyền đang chìm dần,
  • 4:54 - 5:01
    và sợ hãi nhìn thân thể một đứa trẻ
    bị chân vịt xé thành từng mảnh.
  • 5:02 - 5:05
    Bassem nói với cô:
    "Xin em hãy bỏ tay ra đi
  • 5:05 - 5:08
    nếu không em sẽ bị cuốn trôi đi,
    và cái chân vịt sẽ giết em mất."
  • 5:08 - 5:10
    Hãy nhớ rằng -- cô ấy không biết bơi.
  • 5:11 - 5:15
    Nhưng cô ấy đã bỏ tay ra khỏi mạn thuyền,
    bắt đầu chuyển động chân tay dưới nước,
  • 5:15 - 5:17
    và nghĩ thầm:
    "Bơi thế này nhỉ?"
  • 5:17 - 5:21
    Và điều kỳ diệu đã đến
    khi Bassem nhìn thấy chiếc phao cứu hộ
  • 5:22 - 5:24
    mà một trong những đứa trẻ trên thuyền
  • 5:24 - 5:28
    từng dùng để bơi trong bể bơi
    và trên mặt biển lặng.
  • 5:28 - 5:30
    Doaa trèo lên chiếc phao cứu hộ,
  • 5:30 - 5:34
    tay chân cô đung đưa xung quanh cái phao.
  • 5:35 - 5:37
    Bassem bơi khá tốt,
  • 5:37 - 5:41
    vì vậy anh đã nắm lấy tay cô và bơi đi
  • 5:42 - 5:44
    Xung quanh họ là rất nhiều thi hài.
  • 5:44 - 5:46
    Lúc đầu có 100 người sống sót,
  • 5:47 - 5:51
    và họ hợp thành nhiều nhóm,
    cầu nguyện được cứu.
  • 5:51 - 5:55
    Nhưng khi một ngày đã trôi qua
    và không có ai xuất hiện,
  • 5:55 - 5:57
    một vài người từ bỏ hy vọng
  • 5:57 - 5:59
    và Doaa và Bassem lặng trông
  • 5:59 - 6:06
    những người ở đằng xa cởi bỏ áo cứu hộ
    và từ từ chìm xuống nước.
  • 6:07 - 6:13
    Một người đàn ông tiến lại gần họ
    với một đứa trẻ trên vai,
  • 6:13 - 6:15
    Malek 9 tháng tuổi.
  • 6:15 - 6:20
    Ông ta đang bám vào
    một khúc gỗ nổi, và nói:
  • 6:20 - 6:22
    "Tôi sợ rằng tôi không trụ nổi nữa.
  • 6:22 - 6:24
    Tôi yếu quá rồi.
    Tôi không còn đủ can đảm nữa."
  • 6:25 - 6:30
    Ông ta đưa bé Malek cho Bassem và Doaa,
  • 6:30 - 6:33
    và họ đặt cô bé lên phao cứu hộ.
  • 6:34 - 6:39
    Vậy là chỉ còn họ ở đó:
    Doaa, Bassem và bé Malek.
  • 6:39 - 6:42
    Xin cho phép tôi dừng
    câu chuyện ở đây một lát
  • 6:42 - 6:45
    và hỏi các bạn một câu:
  • 6:45 - 6:49
    Tại sao những người tị nạn như Doaa
    phải chấp nhận mạo hiểm như vậy?
  • 6:51 - 6:56
    Hàng triệu người tị nạn đang phải sống
    trong cảnh tha hương, tù tội.
  • 6:57 - 7:02
    Họ đang sống ở những đất nước xa lạ
    vì phải chạy trốn cuộc chiến đã kéo dài
  • 7:02 - 7:04
    suốt bốn năm trời.
  • 7:06 - 7:09
    Thậm chí nếu họ muốn
    trở về quê hương, họ cũng không thể.
  • 7:09 - 7:12
    Mái ấm của họ, cơ nghiệp của họ
  • 7:12 - 7:15
    thị trấn của họ, và cả thành phố của họ
    đều đã bị phá hủy hoàn toàn,
  • 7:15 - 7:18
    thành phố được UNESCO
    công nhận là di sản thế giới:
  • 7:18 - 7:20
    Homs, Syria.
  • 7:21 - 7:26
    Vì thế mọi người liên tục
    chạy trốn đến các nước láng giềng,
  • 7:26 - 7:29
    và chúng tôi dựng
    trại tị nạn cho họ ở khu vực sa mạc.
  • 7:29 - 7:33
    Hàng trăm nghìn người
    sống trong những trại như vậy,
  • 7:33 - 7:38
    Và hàng nghìn, hàng triệu người
    sống trong các thị xã, thành phố.
  • 7:38 - 7:40
    Và cộng đồng,
  • 7:40 - 7:42
    các nước láng giềng đã từng giang rộng tay
  • 7:42 - 7:44
    đón chào họ
  • 7:44 - 7:46
    đang bị quá tải.
  • 7:47 - 7:51
    Đơn giản là vì không có đủ trường học,
    hệ thống cấp nước, môi trường hợp vệ sinh.
  • 7:52 - 7:55
    Thậm chí những nước giàu ở châu Âu
    cũng không thể ứng phó
  • 7:55 - 8:00
    với dòng người tị nạn ồ ạt như vậy
    nếu không có vốn đầu tư đồ sộ.
  • 8:01 - 8:06
    Đã có gần 4 triệu người phải
    vượt biên giới vì cuộc nội chiến Syria,
  • 8:06 - 8:11
    nhưng vẫn còn hơn 7 triệu người
    đang phải di dời trong nước.
  • 8:11 - 8:15
    Điều đó có nghĩa là hơn nửa dân số Syria
  • 8:15 - 8:17
    buộc phải trốn chạy.
  • 8:18 - 8:22
    Quay trở lại việc các nước láng giềng
    đang phải tiếp nhận quá nhiều người.
  • 8:23 - 8:28
    Họ cho rằng những nước giàu hơn
    đang giúp đỡ họ quá ít.
  • 8:29 - 8:34
    Và một ngày trôi qua,
    một tháng rồi một năm trôi qua.
  • 8:34 - 8:38
    Cuộc sống của những người tị nạn
    vẫn rất bấp bênh, nay đây mai đó.
  • 8:38 - 8:41
    Trở lại việc Doaa và Bassem
    đang phải trôi nổi trên dòng nước.
  • 8:41 - 8:46
    Đã đến ngày thứ hai,
    và Bassem thì ngày càng yếu.
  • 8:47 - 8:51
    Và giờ đến lượt Doaa nói với Bassem:
  • 8:51 - 8:56
    "Anh yêu, xin anh đừng từ bỏ hy vọng
    Chúng ta nhất định sẽ làm được."
  • 8:57 - 9:00
    Và anh ấy trả lời cô:
  • 9:00 - 9:05
    "Em yêu, anh xin lỗi vì đã khiến em
    lâm vào hoàn cảnh này.
  • 9:05 - 9:09
    Cả cuộc đời này em là người anh yêu nhất."
  • 9:11 - 9:14
    Sau đó, anh ấy thả tay ra
    và dần chìm xuống đáy nước.
  • 9:14 - 9:21
    Doaa nhìn tình yêu của cuộc đời mình
    bị dòng nước nuốt chửng.
  • 9:24 - 9:26
    Cuối ngày hôm đó,
  • 9:26 - 9:32
    Một người mẹ cùng một đứa bé gái
    8 tháng tuổi tên Masa tiến lại gần Doaa.
  • 9:33 - 9:36
    Đó chính là đứa bé
    mặc áo phao cứu hộ trong bức ảnh
  • 9:36 - 9:38
    mà tôi đã cho các bạn xem.
  • 9:38 - 9:40
    Chị gái của cô bé,
    Sandra vừa bị chết đuối,
  • 9:40 - 9:44
    và mẹ cô bé biết rằng bà
    phải làm mọi thứ trong khả năng
  • 9:44 - 9:45
    để cứu con gái mình.
  • 9:46 - 9:50
    Và bà nói với Doaa:
    "Xin em hãy nhận lấy đứa bé này."
  • 9:50 - 9:54
    Hãy cho con bé được ở bên cạnh em.
    Chị không thể cầm cự lâu hơn được nữa."
  • 9:55 - 9:58
    Và sau đó người mẹ
    bơi ra xa và chìm xuống nước.
  • 10:00 - 10:04
    Vì vậy, Doaa, một cô gái tị nạn 19 tuổi,
    một cô gái sợ nước,
  • 10:04 - 10:06
    và không biết bơi
  • 10:06 - 10:12
    phát hiện ra rằng cô đang phải
    chăm sóc cho 2 đứa trẻ nhỏ.
  • 10:12 - 10:15
    Bọn họ rất khát, đói và vô cùng hãi hùng,
  • 10:15 - 10:18
    và cô ấy cố gắng hết sức
    để khiến bọn trẻ vui vẻ,
  • 10:18 - 10:22
    hát cho bọn trẻ,
    đọc kinh Koran cho bọn trẻ nghe.
  • 10:23 - 10:28
    Những thi thể quanh họ đã trương lên
    và chuyển sang màu đen.
  • 10:28 - 10:29
    Buổi sáng mặt trời chiếu nóng rực
  • 10:29 - 10:32
    Tối thì chỉ có trăng lạnh lẽo
    và sương mù giăng khắp nơi.
  • 10:32 - 10:34
    Khung cảnh thực đáng sợ.
  • 10:35 - 10:40
    Đây chính là bức tranh vẽ cảnh Doaa
    trên chiếc phao cứu hộ với hai đứa trẻ
  • 10:40 - 10:42
    sau ba ngày ngâm mình trong nước.
  • 10:42 - 10:45
    Ngày thứ tư, một người phụ nữ lại gần cô
  • 10:45 - 10:49
    và nhờ cô chăm sóc một đứa trẻ khác --
  • 10:49 - 10:52
    một bé trai bốn tuổi.
  • 10:53 - 10:57
    Khi Doaa nhận đứa trẻ
    và nhìn người mẹ dần chết đuối,
  • 10:57 - 10:59
    cô nói với đứa trẻ đang thổn thức khóc:
  • 10:59 - 11:02
    "Mẹ em chỉ đi lấy nước và thức ăn thôi."
  • 11:04 - 11:06
    Nhưng trái tim của đứa trẻ
    nhanh chóng ngừng đập,
  • 11:06 - 11:10
    và Doaa phải thả đứa bé trai vào dòng nước.
  • 11:11 - 11:13
    Sau đó,
  • 11:13 - 11:16
    cô ấy đưa mắt nhìn bầu trời
    với hy vọng ngập tràn,
  • 11:16 - 11:20
    vì cô nhìn thấy 2 chiếc máy bay
    bay ngang qua bầu trời.
  • 11:20 - 11:25
    Cô vẫy tay, mong rằng họ sẽ nhìn thấy,
  • 11:25 - 11:27
    nhưng chúng nhanh chóng bay qua.
  • 11:27 - 11:30
    Nhưng vào chiều hôm đó,
    khi mặt trời đang lặn xuống,
  • 11:30 - 11:33
    cô nhìn thấy một chiếc thuyền buôn
  • 11:34 - 11:38
    Và cô cầu nguyện:
    "Lạy chúa, mong họ sẽ cứu mình."
  • 11:38 - 11:42
    Cô vẫy tay và cảm giác như
    cô phải hét lớn trong vòng khoảng 2 tiếng.
  • 11:42 - 11:47
    Trời đã dần tối, nhưng cuối cùng
    ánh đèn pha cũng rọi lại chỗ cô,
  • 11:47 - 11:49
    và họ thả một cái dây xuống
  • 11:49 - 11:54
    kinh ngạc khi nhìn thấy một người thiếu nữ
    ôm chặt lấy hai đứa trẻ nhỏ.
  • 11:55 - 11:58
    Họ đưa cô cùng 2 đứa trẻ lên thuyền,
    cung cấp cho họ oxy và chăn ấm,
  • 11:58 - 12:01
    Và một máy bay trực thăng
    của Hy Lạp đến đón họ,
  • 12:01 - 12:03
    đưa họ đến đảo Crete.
  • 12:04 - 12:08
    Nhưng Doaa nhìn xuống và hỏi:
    "Thế còn Malek thì sao?"
  • 12:08 - 12:12
    Và họ nói với cô rằng
    đứa bé đã không qua khỏi --
  • 12:12 - 12:15
    Cô bé đã trút hơi thở cuối cùng
    ở phòng sơ cứu trên thuyền.
  • 12:16 - 12:22
    Nhưng Doaa chắc chắn rằng
    khi họ được đưa lên thuyền,
  • 12:22 - 12:25
    đứa bé gái vẫn đang cười.
  • 12:27 - 12:33
    Chỉ 11 trong 500 người
    sống sót sau vụ đắm thuyền.
  • 12:34 - 12:39
    Và không hề có cuộc điều tra
    quốc tế nào về vụ việc này.
  • 12:39 - 12:43
    Cũng có vài thông tin trên truyền thông
    về những vụ thảm sát trên biển,
  • 12:43 - 12:44
    một tấn bi kịch,
  • 12:44 - 12:47
    Nhưng chúng chỉ kéo dài trong vòng 1 ngày.
  • 12:47 - 12:51
    và nhanh chóng bị thay thế
    bằng những bản tin mới.
  • 12:53 - 12:57
    Trong lúc ấy,
    tại một bệnh viện nhi trên đảo Crete,
  • 12:57 - 13:00
    bé Masa đang ở trên bờ vực của cái chết.
  • 13:02 - 13:05
    Cô bé mất nước nghiêm trọng.
    Thận của em không hoạt động nữa.
  • 13:05 - 13:07
    Lượng đường huyết của em
    thấp nghiêm trọng.
  • 13:07 - 13:11
    Các bác sĩ đã cố gắng
    hết sức có thể để cứu họ.
  • 13:11 - 13:15
    Và các y tá Hy Lạp luôn túc trực bên cô bé,
  • 13:15 - 13:17
    bế em, ôm em, hát cho em nghe.
  • 13:17 - 13:22
    Đồng nghiệp của tôi cũng đến thăm và nói
    những lời tốt đẹp với em bằng tiếng Ả Rập.
  • 13:22 - 13:27
    Ngạc nhiên thay, bé Masa được cứu sống.
  • 13:28 - 13:34
    Và không lâu sau, báo chí Hy Lạp
    bắt đầu đưa tin về đứa trẻ diệu kỳ
  • 13:34 - 13:40
    đã thành công sống sót dù phải ở dưới nước
    và không ăn uống trong vòng 4 ngày.
  • 13:40 - 13:45
    Rất nhiều người Hy Lạp
    xin được nhận nuôi em.
  • 13:45 - 13:49
    Trong khi đó, Doaa
    đang ở một bệnh viện khác trên đảo Crete,
  • 13:49 - 13:50
    gầy gò, thiếu nước.
  • 13:52 - 13:57
    Một gia đình người Ai Cập đã đưa cô về nhà
    ngay khi cô được xuất viện
  • 13:58 - 14:03
    Tin tức về sự sống sót
    của Doaa nhanh chóng lan đi khắp nơi,
  • 14:03 - 14:06
    và một số điện thoại
    lan truyền trên Facebook.
  • 14:07 - 14:10
    Các tin nhắn bắt đầu được gửi đến.
  • 14:11 - 14:16
    "Doaa, cô có biết tin tức gì
    về anh trai tôi không?
  • 14:16 - 14:22
    Về em gái tôi? Về bố mẹ tôi? Về bạn tôi?
    Liệu họ còn sống không?"
  • 14:23 - 14:27
    Một trong những tin nhắn đó nói rằng:
  • 14:27 - 14:31
    "Tôi tin rằng cô đã cứu
    đứa cháu gái bé nhỏ của tôi, Masa."
  • 14:32 - 14:35
    Và nó được đi kèm với bức ảnh này.
  • 14:36 - 14:38
    Tin nhắn được gửi từ chú của Masa,
  • 14:38 - 14:43
    một người tị nạn Syria đã thành công
    đến được Thụy Điển cùng gia đình
  • 14:43 - 14:45
    và cả chị gái của Masa nữa.
  • 14:46 - 14:51
    Chúng tôi mong rằng Masa sẽ sớm
    được đoàn tụ với gia đình ở Thụy Điển,
  • 14:51 - 14:57
    và cho đến khi đó, cô bé sẽ được chăm sóc
    ở một trại mồ côi tử tế tại Athens.
  • 14:58 - 15:04
    Và Doaa? Tin đồn về sự sống sót của cô ấy
    cũng được lan truyền rộng rãi.
  • 15:05 - 15:09
    Truyền thông đưa tin về
    người thiếu nữ tưởng như yếu đuối này,
  • 15:09 - 15:13
    và không thể tưởng tượng được cô đã
    vượt qua khoảng thời gian ấy,
  • 15:13 - 15:16
    trong điều kiện thiếu thốn
    trên mặt biển như vậy,
  • 15:16 - 15:19
    mà vẫn có thể cứu
    một cuộc đời khác bằng cách nào.
  • 15:20 - 15:26
    Viện hàn lâm Athens, một trong
    những cơ quan có thanh thế nhất Hy Lạp,
  • 15:26 - 15:29
    đã trao cho cô
    một phần thưởng cho lòng dũng cảm,
  • 15:29 - 15:32
    và cô hoàn toàn xứng đáng
    với những lời tán dương ấy,
  • 15:32 - 15:35
    cũng như một lựa chọn mới.
  • 15:36 - 15:39
    Nhưng cô ấy vẫn muốn đến Thụy Điển.
  • 15:39 - 15:42
    Cô muốn được đoàn tụ với gia đình tại đó.
  • 15:42 - 15:46
    Cô cũng muốn đưa cha mẹ và các em cô
  • 15:46 - 15:48
    từ Ai Cập đến đó,
  • 15:48 - 15:51
    và tôi tin rằng cô ấy sẽ thành công.
  • 15:51 - 15:54
    Cô muốn trở thành
    một luật sư hoặc một chính trị gia
  • 15:54 - 15:59
    hoặc một ai đó mà có thể
    góp phần đòi lại công bằng.
  • 15:59 - 16:02
    Cô ấy là một người phi thường còn sống sót.
  • 16:03 - 16:06
    Nhưng tôi phải hỏi một điều:
  • 16:06 - 16:08
    Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy
    không phải mạo hiểm?
  • 16:08 - 16:11
    Tại sao cô ấy phải chịu đựng
    những điều như vậy?
  • 16:11 - 16:16
    Tại sao cô ấy không thể học tập
    một cách hợp pháp tại Châu Âu?
  • 16:16 - 16:21
    Tại sao Masa vẫn chưa bay sang Thụy Điển?
  • 16:21 - 16:23
    Tại sao Bassem không tìm được việc làm?
  • 16:24 - 16:30
    Tại sao không có chương trình tái định cư
    trên diện rộng nào dành cho người tị nạn,
  • 16:30 - 16:33
    những nạn nhân của cuộc chiến
    kinh khủng nhất trong thời đại của chúng ta?
  • 16:34 - 16:39
    Vào thập kỷ 70, thế giới đã giúp những
    người Việt Nam như vậy. Vậy còn bây giờ?
  • 16:41 - 16:45
    Tại sao các nước láng giềng đang phải
    tiếp nhận quá nhiều người tị nạn
  • 16:45 - 16:48
    lại được đầu tư ít như vậy?
  • 16:49 - 16:52
    Và câu hỏi quan trọng nhất là:
  • 16:52 - 16:58
    Tại sao mọi người lại không cố gắng để
    chấm dứt chiến tranh và ngược đãi
  • 16:58 - 17:03
    cũng như nạn nghèo đói
    đang khiến quá nhiều người
  • 17:03 - 17:05
    phải vượt biển đến châu Âu?
  • 17:06 - 17:09
    Cho đến khi các vấn nạn này
    được giải quyết,
  • 17:09 - 17:12
    mọi người sẽ tiếp tục vượt biển
  • 17:12 - 17:15
    để tìm kiếm nơi tị nạn an toàn.
  • 17:16 - 17:18
    Vậy sau đó thì sao?
  • 17:18 - 17:21
    Đó phần lớn là sự lựa chọn của châu Âu.
  • 17:21 - 17:24
    Và tôi hiểu những nỗi sợ chung.
  • 17:25 - 17:31
    Mọi người quan ngại về tình hình an ninh,
    kinh tế và những thay đổi trong văn hóa.
  • 17:32 - 17:36
    Nhưng liệu điều đó có quan trọng
    bằng việc cứu người?
  • 17:37 - 17:40
    Trong sâu thẳm mỗi chúng ta
    đều có một thứ tình cảm,
  • 17:40 - 17:42
    thứ tình cảm mà theo tôi
    có thể chiến thắng tất cả,
  • 17:42 - 17:46
    và đó chính là lòng nhân đạo.
  • 17:47 - 17:51
    Không một người tị nào nào đáng phải
    chết khi đang vượt biển
  • 17:51 - 17:56
    chỉ vì chạy trốn
    chiến tranh hay ngược đãi.
  • 17:56 - 18:03
    (Vỗ tay)
  • 18:03 - 18:04
    Một điều chắc chắn rằng:
  • 18:04 - 18:07
    không một người tị nạn nào sẽ
    phải lên những con thuyền nguy hiểm ấy
  • 18:07 - 18:09
    nếu họ có thể phát triển ở quê hương mình
  • 18:10 - 18:13
    Và không một người di cư nào sẽ phải
    dấn thân vào hành trình nguy hiểm ấy
  • 18:13 - 18:17
    nếu họ có đủ thực phẩm
    cho bản thân và con cái họ
  • 18:17 - 18:19
    Và sẽ không ai đặt
    số tiền dành dụm cả đời
  • 18:19 - 18:22
    vào tay những đường dây
    buôn lậu khét tiếng
  • 18:22 - 18:25
    nếu họ có thể di cư một cách hợp pháp.
  • 18:25 - 18:29
    Vì vậy, thay mặt bé Masa
  • 18:29 - 18:31
    thay mặt Doaa,
  • 18:31 - 18:33
    Bassem,
  • 18:33 - 18:38
    và cả 500 người đã chết đuối
  • 18:38 - 18:41
    Liệu chúng ta có thể chắc chắn
    rằng họ không chết một cách vô ích?
  • 18:42 - 18:46
    Liệu những gì đã xảy ra
    có cho chúng ta nguồn cảm hứng
  • 18:46 - 18:52
    để đứng lên vì một thế giới
    mà mọi sinh mạng đều quý giá?
  • 18:53 - 18:54
    Cảm ơn.
  • 18:54 - 19:01
    (Vỗ tay)
Title:
Chiếc thuyền chở 500 người tị nạn đắm giữa biển. Câu chuyện về hai người sống sót
Speaker:
Melissa Fleming
Description:

Trên một con thuyền quá tải chở hơn 500 người tị nạn, một thiếu nữ đã trở thành một người hùng ngoài sức tưởng tượng. Câu chuyện đầy cảm hứng được kể lại bởi Melissa Fleming, đại diện của cơ quan tị nạn Liên Hợp Quốc, này sẽ mang lại một cái nhìn nhân đạo đối với số lượng lớn những người có gắng trốn chạy vì một cuộc sống tốt đẹp hơn... khi những chiếc thuyền chở người tị nạn liên tục đến...

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
19:15

Vietnamese subtitles

Revisions