Return to Video

Jehane Noujaim truyền cảm hứng về ngày phim quốc tế

  • 0:00 - 0:04
    Tôi không thể ngăn mình nghĩ về điều ước này, cái điều mà khi chúng ta còn là những đứa trẻ
  • 0:04 - 0:07
    và ban -- bạn bè của bạn hỏi bạn rằng nếu có một vị thần
  • 0:07 - 0:10
    có thể ban cho bạn một điều ước duy nhất trên thế giới, bạn sẽ muốn điều gì?
  • 0:10 - 0:14
    Và tôi luốn trả lời, "Tôi ước muốn
  • 0:14 - 0:17
    có trí tuệ để biết chính xác mình nên ước điều gì."
  • 0:17 - 0:19
    Vậy đó, thế rồi bạn sẽ đi đời bởi bạn biết cần ước điều gì
  • 0:19 - 0:21
    và bạn đã dùng hết điều ước của mình mất rồi.
  • 0:21 - 0:24
    Và bây giờ, bởi vì chúng ta chỉ có một điều ước -- không giống như năm ngoái khi họ có ba --
  • 0:24 - 0:26
    Tôi sẽ không ước điều đó.
  • 0:26 - 0:31
    Hãy đi thẳng vào điều tôi muốn, đó chính là hòa bình thế giới.
  • 0:31 - 0:33
    Và tôi biết các bạn đang nghĩ gì.
  • 0:33 - 0:35
    Các bạn đang nghĩ, cô gái tội nghiệp đứng trên kia --
  • 0:35 - 0:37
    cô ta nghĩ mình đang tham dự một cuộc thi sắc đẹp.
  • 0:37 - 0:40
    Không. Cô ta đang tham dự Lễ trao giải Ted. (Cười vang)
  • 0:40 - 0:45
    Nhưng tôi thực sự nghĩ điều đó có ý nghĩa,
  • 0:45 - 0:49
    và tôi nghĩ bước đầu tiên tiến tới hòa bình thế giới là giúp cho mọi người gặp gỡ.
  • 0:49 - 0:52
    Tôi đã gặp rất nhiều người khác nhau trong nhiều năm quá
  • 0:52 - 0:54
    và tôi đã quay phim một vài người trong số họ --
  • 0:54 - 0:58
    từ một giám đốc điều hành một công ty công nghệ cao ở New York với ước mơ làm chủ thế giới
  • 0:58 - 1:01
    tới một quan chức báo chí quân đội ở Qatar
  • 1:01 - 1:03
    không có ý định làm chủ thế giới.
  • 1:03 - 1:06
    Nếu bạn đã xem bộ phim "Phòng điều khiển" đã được phân phát,
  • 1:06 - 1:08
    bạn sẽ hiểu một chút. Xin cảm ơn.
  • 1:08 - 1:09
    (Vỗ tay)
  • 1:09 - 1:11
    Wow! Một vài người trong các bạn đã xem bộ phim.
  • 1:11 - 1:13
    Thật tuyệt. Thật tuyệt.
  • 1:13 - 1:18
    Về cơ bản điều mà tôi muốn nói hôm nay
  • 1:18 - 1:21
    là cách giúp cho mọi người đi du lịch,
  • 1:21 - 1:25
    để gặp gỡ những người khác theo một cách khác --
  • 1:25 - 1:28
    bởi vì bạn không thể du lịch khắp thế giới cùng một lúc.
  • 1:28 - 1:33
    Cách đây rất lâu -- khoảng 40 năm trước --
  • 1:33 - 1:37
    mẹ tôi là một sinh viên trong chương trình trao đổi.
  • 1:37 - 1:39
    Và tôi sẽ cho các bạn xem những slides về sinh viên trao đổi.
  • 1:39 - 1:41
    Đây là Donna.
  • 1:41 - 1:44
    Đây là Donna đứng cạnh tượng Nữ thần Tự Do.
  • 1:44 - 1:48
    Đây là mẹ tôi và dì tôi đang dạy cho Donna cách lái xe đạp.
  • 1:48 - 1:51
    Đây là Donna đang ăn kem.
  • 1:51 - 1:58
    Và đây là Donna dạy dì tôi một điệu nhảy Phillippines.
  • 1:58 - 2:00
    Lúc này tôi thực sự nghĩ rằng thế giới đang trở nên nhỏ bé hơn,
  • 2:00 - 2:03
    việc chúng ta học hỏi những điệu nhảy của nhau trở nên ngày một quan trọng hơn,
  • 2:03 - 2:05
    khi chúng ta gặp gỡ, khi chúng ta tìm hiểu nhau,
  • 2:05 - 2:09
    chúng ta có thể tìm ra cách vượt biên giới,
  • 2:09 - 2:12
    để hiểu nhau, hiểu những hi vọng và mơ ước của người khác,
  • 2:12 - 2:14
    cái gì đã làm họ cười và khóc.
  • 2:14 - 2:17
    Và tôi biết rằng tất cả chúng ta không thể cùng tham gia những chương trình trao đổi,
  • 2:17 - 2:19
    và tôi không thể bắt mọi người du lịch.
  • 2:19 - 2:21
    Tôi đã bàn về vấn đề đó với Chris và Amy,
  • 2:21 - 2:23
    và họ nói rằng suy nghĩ đó có vấn đề.
  • 2:23 - 2:26
    Bạn không thể bắt ép những con người tự do, và tôi hoàn toàn ủng hộ điều đó. (Cười vang)
  • 2:26 - 2:28
    Cho nên chúng tôi không bắt mọi người phải du lịch.
  • 2:28 - 2:30
    Nhưng tôi muốn bàn về một cách du lịch khác
  • 2:30 - 2:34
    không cần tàu thủy hoặc máy bay,
  • 2:34 - 2:39
    và chỉ cần một cái máy quay phim, một máy chiếu và một màn hình.
  • 2:39 - 2:44
    Và đó là điều tôi muốn nói với các bạn ngày hôm nay.
  • 2:44 - 2:46
    Tôi được yêu cầu nói một chút
  • 2:46 - 2:48
    về nguồn gốc của mình,
  • 2:48 - 2:51
    và Cameron, tôi không biết làm sao bạn ra khỏi được thứ đó
  • 2:51 - 2:56
    nhưng tôi cho rằng việc xây dựng cầu nối rất quan trọng với tôi
  • 2:56 - 2:58
    do nguồn gốc của tôi.
  • 2:58 - 3:01
    Tôi là con gái của một người mẹ người Mỹ
  • 3:01 - 3:04
    và một người cha lai Ai Cập-Li Băng-Syrie.
  • 3:04 - 3:09
    Cho nên tôi là sản phẩm sống của hai nền văn hóa.
  • 3:09 - 3:10
    Tôi không định chơi chữ ở đây.
  • 3:10 - 3:11
    Và tôi cũng từng được gọi --
  • 3:11 - 3:15
    với tư cách là một người Mỹ lai Ai Cập - Li Băng - Syrie có một cái tên Ba Tư --
  • 3:15 - 3:17
    là "Cơn khủng hoảng hòa bình Trung Đông."
  • 3:17 - 3:21
    Cho nên việc tôi bắt đầu chụp ảnh giống như một cách
  • 3:21 - 3:25
    kết nối hai bên gia đình,
  • 3:25 - 3:29
    một cách để đem thế giới cùng tôi, một cách kể chuyện bằng hình ảnh.
  • 3:30 - 3:32
    Tất cả đại loại là bắt đầu theo cách đó,
  • 3:32 - 3:35
    nhưng tôi cho rằng tôi thực sự nhận ra sức mạnh của hình ảnh
  • 3:35 - 3:39
    khi tôi lần đầu tiên đặt chân đến một ngôi làng nhặc rác ở Ai Cập,
  • 3:39 - 3:43
    khi tôi khoảng 16 tuổi. Mẹ tôi đã đưa tối đến đó.
  • 3:44 - 3:46
    Bà thuộc tuýp người tin tưởng mạnh mẽ vào những hoạt động cộng đồng
  • 3:46 - 3:48
    và quyết định đó là điều tôi cần làm
  • 3:48 - 3:53
    và thế là tôi đến đó và gặp những người phụ nữ tuyệt vời.
  • 3:53 - 3:56
    Có một trung tâm ở đó
  • 3:56 - 3:58
    dạy mọi người cách đọc và viết
  • 3:59 - 4:01
    và tiêm chủng phòng ngừa nhiều bệnh
  • 4:01 - 4:03
    mà bạn có thể mắc phải từ rác.
  • 4:03 - 4:05
    Và tôi bắt đầu dạy học ở đó.
  • 4:05 - 4:08
    Tôi dạy tiếng Anh, và tôi gặp những người phụ nữ phi thường.
  • 4:08 - 4:13
    Tôi gặp những con người sống trong một căn phòng 7 người,
  • 4:13 - 4:15
    vừa kiếm đủ bữa tối,
  • 4:15 - 4:18
    nhưng vẫn sống với sức mạnh tinh thần và sự hài hước
  • 4:18 - 4:21
    và những phẩm chất tuyệt diệu.
  • 4:21 - 4:25
    Tôi bị thu hút bởi cộng đồng này và tôi bắt đầu chụp ảnh tại đó.
  • 4:25 - 4:32
    Tôi chụp ảnh những đám cưới và những thành viên gia đình lớn tuổi,
  • 4:32 - 4:34
    những điều họ muốn lưu giữ làm kỷ niệm.
  • 4:35 - 4:38
    Khoảng hai năm sau khi tôi bắt đầu chụp những bức ảnh đó,
  • 4:39 - 4:43
    Hội nghị Liên Hợp Quốc về Dân Số và Phát Triển
  • 4:43 - 4:46
    muốn tôi đem những bức ảnh đó đến hội nghị.
  • 4:46 - 4:49
    Lúc đó tôi 18 tuổi; Tôi rất phấn khích.
  • 4:49 - 4:54
    Đó là triển lãm ảnh đầu tiên của tôi và những bức ảnh được trưng bày ở đó,
  • 4:54 - 5:00
    và sau khoảng hai ngày, tất cả những bức ảnh đều bị dỡ xuống, ngoại trừ ba tấm.
  • 5:00 - 5:03
    Mọi người rất bức xúc, rất tức giận
  • 5:03 - 5:06
    rằng tôi đã trưng bầy những mảng bẩn thỉu của Cairo,
  • 5:06 - 5:10
    và tại sao tôi không cắt bỏ hình ảnh con lừa chết ra khỏi khung ảnh?
  • 5:10 - 5:12
    Khi tôi ngồi đó, tôi vô cùng chán nản.
  • 5:12 - 5:16
    Tôi nhìn vào bức tường lớn trống rỗng với
  • 5:16 - 5:18
    ba tấm hình đơn độc vốn là, như các bạn đã biết,
  • 5:18 - 5:24
    những tấm ảnh rất đẹp và tôi thấy mình đã thất bại.
  • 5:24 - 5:30
    Nhưng tôi đang nhìn vào những cảm xúc mãnh liệt
  • 5:30 - 5:33
    từ những con người mới chỉ nhìn thấy những tấm ảnh đó.
  • 5:33 - 5:36
    Tôi muốn nói là, tôi ở đó, một thanh niên 18 tuổi vô danh tiểu tốt mà không ai thèm nghe,
  • 5:36 - 5:39
    và tự nhiên tôi trưng bày những tấm ảnh đó trên tường
  • 5:39 - 5:41
    và những tranh cãi nổ ra, và họ yêu cầu dỡ những tấm ảnh xuống
  • 5:41 - 5:43
    Và tôi chỉ mới thấy được sức mạnh của hình ảnh.
  • 5:43 - 5:45
    Và nó thật đáng kinh ngạc.
  • 5:45 - 5:48
    Và tôi nghĩ phản ứng hệ trọng mà tôi thấy
  • 5:48 - 5:51
    thực tế là từ những người chưa bao giờ tới những làng rác,
  • 5:51 - 5:55
    chưa bao giờ chứng kiến tinh thần con người có thể vực dậy
  • 5:55 - 5:57
    trong những điều kiện khó khăn như vậy.
  • 5:57 - 5:59
    Và tôi nghĩ đó là thời điểm tôi quyết đinh
  • 5:59 - 6:03
    dùng nhiếp ảnh và phim
  • 6:03 - 6:08
    để phần nào kết nối những khoảng cách, kết nối các nền văn hóa, đem mọi người gần nhau, vượt ra khỏi biên giới.
  • 6:08 - 6:14
    Và đó là điều đã khơi dậy trong tôi.
  • 6:14 - 6:18
    Tôi làm việc cho MTV, làm một bộ phim có tên là "Startup.com,"
  • 6:18 - 6:22
    và tôi đã làm một vài bộ phim ca nhạc --
  • 6:22 - 6:26
    nhưng đến năm 2003, khi cuộc chiến ở Iraq chuẩn bị nổ ra,
  • 6:26 - 6:32
    đó là một cảm giác rất siêu thực đối với tôi
  • 6:32 - 6:36
    bởi vì trước khi chiến tranh nổ ra, có một thứ như kiểu chiến tranh truyền thông đang diễn ra.
  • 6:36 - 6:38
    Và lúc đó tôi đang xem truyền hình ở New York
  • 6:38 - 6:40
    và có vẻ như chỉ có duy nhất một quan điểm
  • 6:40 - 6:43
    đang sôi sục khắp nơi, và
  • 6:43 - 6:48
    ống kinh truyền thông chuyển từ Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cho đến những đội quân được điều động
  • 6:48 - 6:52
    và điều được đưa lên các bản tin
  • 6:52 - 6:56
    là đây sẽ là một cuộc chiến sạch với những trận đánh bom chính xác,
  • 6:56 - 7:00
    và những người dân Iraq sẽ chào đón lính Mỹ như những người giải phóng
  • 7:00 - 7:03
    và rải hoa dưới chân họ trên các con phố của Baghdad.
  • 7:03 - 7:05
    Và tôi biết có một câu chuyện hoàn toàn khác
  • 7:05 - 7:09
    đang diễn ra ở Trung Đông nơi cha mẹ tôi sống.
  • 7:09 - 7:12
    Tôi biết có một câu chuyện hoàn toàn khác được kể,
  • 7:12 - 7:15
    và tôi nghĩ, làm thế nào mà con người có thể giao tiếp
  • 7:15 - 7:17
    với nhau khi mà họ nhận được những thông điệp hoàn toàn khác nhau
  • 7:17 - 7:20
    và không một ai biết người kia đang được kể điều gì?
  • 7:20 - 7:23
    Làm sao mọi người có bất cứ một sự đồng cảm nào với nhau
  • 7:23 - 7:26
    hoặc biết cách đi chung con đường tới tương lai?
  • 7:26 - 7:28
    Cho nên tôi biết mình phải đến đó.
  • 7:28 - 7:30
    Tôi chỉ muốn đứng ở trung tâm.
  • 7:30 - 7:33
    Tôi không có kế hoạch nào. Tôi không có tài trợ.
  • 7:33 - 7:35
    Tôi thậm chí không có cả một chiếc máy ảnh ở thời điểm đó.
  • 7:35 - 7:37
    Tôi nhờ một người đem nó tới
  • 7:37 - 7:40
    bởi tôi muốn được vào Al Jazeera,
  • 7:40 - 7:42
    kênh yêu thích của George Bush
  • 7:42 - 7:45
    và cũng là một nơi mà tôi rất tò mò bởi vì
  • 7:45 - 7:49
    chính phủ các nước Arab không thích nó
  • 7:49 - 7:53
    và nó cũng được gọi là người phát ngôn của Osama Bin Laden
  • 7:53 - 7:55
    bởi một số người trong chính quyền Mỹ.
  • 7:55 - 7:59
    Nên tôi đã nghĩ, bạn biết đấy, đài truyền thanh bị ghét
  • 7:59 - 8:01
    bởi rất nhiều người chắc hẳn đã làm điều gì đúng đắn.
  • 8:01 - 8:05
    Tôi cần phải tìm hiểu về nó.
  • 8:05 - 8:07
    Và tôi cũng muốn xem Trạm điều hành trung ương,
  • 8:07 - 8:09
    cách đó khoảng 10 phút, và bằng cách đó
  • 8:09 - 8:13
    tôi có thể xem họ làm tin tức như thế nào
  • 8:14 - 8:16
    từ phía Arab tiếp cận thế giới Arab,
  • 8:16 - 8:19
    và từ phía Mỹ và phương Tây tiếp cận nước Mỹ.
  • 8:19 - 8:21
    Và khi tôi tới đó và ngồi ở đó,
  • 8:21 - 8:24
    và gặp những con người là trung tâm của đài phát thanh
  • 8:24 - 8:27
    và ngồi với những nhân vật này,
  • 8:27 - 8:31
    tôi đã gặp những người rất phực tạp, gây ngạc nhiên.
  • 8:31 - 8:36
    Và tôi muốn chia sẻ với các bạn một ít về trải nghiệm đó
  • 8:36 - 8:39
    khi bạn ngồi với ai đó và quay phim họ, và khi bạn lắng nghe họ,
  • 8:39 - 8:42
    và bạn chỉ cho phép họ hơn 5 giây giới thiệu,
  • 8:43 - 8:48
    sự phức tạp diệu kỳ của con người diễn ra.
  • 8:51 - 8:54
    Sameer Khader: Công việc như bình thường.
  • 8:54 - 8:58
    Iraq, và sau đó là Iraq, và rồi lại Iraq.
  • 8:59 - 9:06
    Nhưng giữa hai chúng ta, nếu tôi nhận được một công việc ở Fox, tôi sẽ đồng ý.
  • 9:10 - 9:16
    Để biến cơn ác mộng Arab thành giấc mơ Mỹ.
  • 9:19 - 9:22
    Tôi vẫn giữ ước mơ đó.
  • 9:22 - 9:26
    Có thể tôi sẽ không bao giờ làm được điều đó.
  • 9:26 - 9:30
    Nhưng tôi có dự định cho những đứa con của mình.
  • 9:30 - 9:33
    Khi chúng học xong trung học, tôi sẽ gửi chúng đến Mỹ du học.
  • 9:33 - 9:36
    Tôi sẽ trả tiền học cho chúng.
  • 9:36 - 9:39
    Và chúng sẽ ở lại đó.
  • 9:45 - 9:49
    Josh Rushing: Vào cái đêm họ chiếu hình ảnh những tù nhân chiến tranh và binh lính thiệt mạng --
  • 9:49 - 9:51
    Al Jazeera đã cho chiếu những hình ảnh đó --
  • 9:51 - 9:53
    nó rất mạnh mẽ bởi người Mỹ không bao giờ chiếu những hình ảnh đó.
  • 9:53 - 9:55
    Hầu hết các tin tức ở Mỹ sẽ không chiếu những hình ảnh máu me đó
  • 9:55 - 9:59
    và hình ảnh đó cho thấy những người lĩnh Mỹ trong đồng phục bị kéo lê khắp sàn,
  • 9:59 - 10:01
    một cái sàn vuông lạnh lẽo.
  • 10:01 - 10:03
    Và nó đã gây phẫn nộ.
  • 10:03 - 10:05
    Nó cực kỳ đáng phẫn nộ.
  • 10:05 - 10:07
    Nó khiến tôi ghê tởm đến tận ruột gan.
  • 10:07 - 10:09
    Và rồi điều diễn ra với tôi, đêm trước đó,
  • 10:09 - 10:12
    có vài vụ đánh bom diễn ra ở Basra,
  • 10:12 - 10:18
    và Al Jazeera đã cho chiếu những hình ảnh mọi người.
  • 10:18 - 10:22
    Và chúng không kém phần rùng rợn.
  • 10:22 - 10:25
    Và tôi nhớ đã nhìn thấy những hình ảnh đó ở văn phòng Al Jazeera
  • 10:25 - 10:28
    và tự nhủ với mình, "Ồ, trông thật ghê tởm."
  • 10:28 - 10:31
    Tệ thật."
  • 10:31 - 10:34
    Và tôi rời khỏi đó, và hình như đi ăn tối hoặc làm gì đó
  • 10:34 - 10:37
    Và nó không ảnh hưởng đến tôi nhiều lắm.
  • 10:37 - 10:40
    Vậy đó -- tác động của những hình ảnh đó với tôi, tôi nhận ra rằng
  • 10:40 - 10:42
    Tôi vừa mới chứng kiến những con người ở phía bên kia.
  • 10:42 - 10:45
    và những người trong phòng Al Jazeera
  • 10:45 - 10:47
    chắc hẳn cũng có cảm nhận như tôi vào đêm hôm đó.
  • 10:47 - 10:50
    Và nó khiến tôi lo ngại sâu sắc
  • 10:50 - 10:53
    khi tôi không hề suy nghĩ nhiều thế vào đêm trước.
  • 10:53 - 10:56
    Nó khiến tôi căm ghét chiến tranh.
  • 10:56 - 10:59
    Nhưng nó chưa thuyết phục được tôi rằng chúng ta đang sống trong một thế giới có thể sống không cần chiến tranh.
  • 10:59 - 11:02
    Jehane Noujaim: Tôi vô cùng bất ngờ trước phản ứng về bộ phim,
  • 11:02 - 11:05
    bởi chúng tôi không biết liệu nó có được phát hành hay không.
  • 11:05 - 11:06
    Chúng tôi không có tiền.
  • 11:06 - 11:11
    Chúng tôi may mắn bất ngờ khi bộ phim được chọn,
  • 11:11 - 11:15
    và khi chúng tôi cho chiếu phim ở Mỹ và thế giới Arab
  • 11:16 - 11:18
    chúng tôi nhận được những phản ứng tuyệt vời.
  • 11:18 - 11:21
    Thật kinh ngạc khi nhìn thấy mọi người bị xúc động bởi bộ phim.
  • 11:21 - 11:24
    Tại thế giới Arab -- nó không hẳn là vì bộ phim;
  • 11:24 - 11:26
    mà là nhờ những nhân vật.
  • 11:26 - 11:30
    Tôi muốn nói, Josh Rushing là một người phực tạp lạ kỳ
  • 11:30 - 11:32
    người luôn suy nghĩ về nhiều thứ.
  • 11:32 - 11:34
    Và khi tôi chiếu phim tại Trung Đông,
  • 11:34 - 11:37
    mọi người muốn được gặp Josh.
  • 11:37 - 11:40
    Anh âý gần như định nghĩa lại hình ảnh người Mỹ chúng ta.
  • 11:40 - 11:45
    Mọi người bắt đầu, các bạn biết đấy, hỏi tôi xem anh ấy hiện ở đâu?
  • 11:45 - 11:47
    Al Jazeera đề nghị với tôi một công việc.
  • 11:49 - 11:51
    Và mặt khác thì Sameer
  • 11:51 - 11:55
    cũng là một nhân vật thú vị để cho thế giới Ả Rập gặp gỡ,
  • 11:55 - 11:58
    bởi nó sẽ gợi lại sự phức tạp của mối quan hệ vừa yêu vừa ghét
  • 11:58 - 12:01
    mà thế giới Arab dành cho phương Tây.
  • 12:01 - 12:06
    Tại Mỹ, tôi bị choáng ngợp bởi những động lực,
  • 12:06 - 12:09
    những động lực tích cực của người Mỹ
  • 12:09 - 12:11
    khi họ xem bộ phim.
  • 12:11 - 12:14
    Bạn biết đấy, chúng tôi bị chỉ trích ở nước ngoài vì
  • 12:14 - 12:16
    tin rằng chúng tôi là vị cứu tinh của thế giới theo một cách nào đó,
  • 12:16 - 12:19
    nhưng mặt trái của sự việc thực sự là như vậy,
  • 12:19 - 12:22
    khi mọi người chứng kiến điều gì đang diễn ra ở nước ngoài
  • 12:22 - 12:25
    và những phản ứng của mọi người trước một vài chính sách ngoại giao của chúng ta,
  • 12:25 - 12:27
    chúng ta cảm nhận được quyền lực mà chúng ta cần phải có --
  • 12:27 - 12:29
    chúng ta cảm thấy cần phải có quyền lực để thay đổi.
  • 12:29 - 12:31
    Và tôi chứng kiến điều đó với các khán giả.
  • 12:31 - 12:36
    Một người phụ nữ tiến đến chỗ tôi sau buổi chiếu phim và nói, "Cô biết đấy,
  • 12:36 - 12:38
    Tôi biết điều này thật điên rồ. Tôi nhìn thấy những quả bom chất đầy trên các máy bay;
  • 12:38 - 12:40
    Tôi nhìn thấy những đội quân tiến ra chiến trường.
  • 12:40 - 12:43
    Nhưng cô không thể hiểu được sự phẫn nộ của mọi người đối với chúng ta
  • 12:43 - 12:47
    cho đến khi cô nhìn thấy những người trong bệnh viên và những nạn nhân của chiến tranh,
  • 12:47 - 12:49
    và làm thế nào để chúng ta thoát ra khỏi mớ bòng bong này?
  • 12:49 - 12:53
    Làm sao chúng ta hiểu được người khác đang nghĩ gì?"
  • 12:54 - 12:58
    Lúc này, tôi không biết liệu một bộ phim có thể thay đổi thế giới,
  • 12:58 - 13:00
    nhưng tôi biết nó đang bắt đầu -- tôi biết sức mạnh của nó --
  • 13:00 - 13:04
    Tôi biết nó khiến mọi người phải nghĩ làm thế nào để thay đổi thế giới.
  • 13:04 - 13:06
    Hiện tại, tôi không phải là một nhà triết học,
  • 13:06 - 13:10
    cho nên tôi thấy mình không cần đi sâu vào vấn đề này nhưng
  • 13:10 - 13:13
    hãy để bộ phim tự nói về nó và đem bạn đến thế giới khác.
  • 13:13 - 13:17
    Bởi tôi tin rằng phim có khả năng đem bạn vượt ra khỏi biên giới.
  • 13:17 - 13:21
    Tôi muốn các bạn hãy ngồi đó và cảm nhận một vài phút
  • 13:21 - 13:23
    cảm giác được đưa tới thế giới khác.
  • 13:23 - 13:26
    Và những clip này cho bạn thấy
  • 13:26 - 13:30
    hai trong số những xung đột phực tạp nhất mà chúng ta phải đối mặt ngày nay.
  • 13:39 - 13:43
    Người đàn ông: Chỉ cần bất công còn tồn tại, ai đó cần phải hi sinh!
  • 13:43 - 13:45
    Người phụ nữa: Đó không phải là sự hi sinh, đó là trả thù!
  • 13:45 - 13:51
    Khi bạn giết người thì không có sự phân biệt giữa nạn nhân và kẻ chiếm đóng.
  • 13:51 - 13:58
    Người đàn ông: Nếu chúng ta có máy bay, chúng ta sẽ không cần tới cảm tử quân, đó là sự khác biệt.
  • 13:58 - 14:03
    Người phụ nữ: Sự khác biệt là quân đội Israel đang ngày càng mạnh hơn.
  • 14:03 - 14:05
    Ngươi đàn ông: Vậy thì hãy để chúng ta bình đẳng trong cái chết.
  • 14:05 - 14:07
    Chúng ta vẫn còn thiên đường.
  • 14:07 - 14:11
    Người phụ nữ: Không có thiên đường nào hết! Nó chỉ tồn tại trong đầu anh!
  • 14:11 - 14:13
    Người đàn ông: Chúa cấm điều đó!
  • 14:13 - 14:15
    Cầu Chúa tha thứ cho em.
  • 14:15 - 14:18
    Nếu em không phải là con gái của Abu Azzam ...
  • 14:20 - 14:23
    Dù sao đi nữa, anh thà có thiên đường trong đầu còn hơn là sống trong địa ngục này!
  • 14:23 - 14:25
    Trong cuộc đời này, chúng ta cuối cùng sẽ phải chết.
  • 14:26 - 14:31
    Một người chỉ lựa chọn sư cay đắng khi những sự lựa chọn khác còn cay đắng hơn.
  • 14:33 - 14:36
    Người phụ nữa: Vậy còn chúng ta? Những người ở lại?
  • 14:36 - 14:38
    Chúng ta sẽ chiến thằng theo cách đó ư?
  • 14:39 - 14:44
    Anh không thấy là những thứ chúng ta làm đang hủy hoại chúng ta sao?
  • 14:45 - 14:48
    Và rằng anh đã cho Israel một chứng cứ ngoại phạm để tiếp tục?
  • 14:48 - 14:51
    Người đàn ông: Vậy nếu không có chứng cứ ngoại phạm, Israel sẽ dừng lại sao?
  • 14:51 - 14:55
    Người phụ nữ: Có lẽ vậy. Chúng ta cần phải biến nó thành một cuộc chiến đạo đức.
  • 14:55 - 14:57
    Người đàn ông: Làm thế nào, nếu Israel không có đạo đức?
  • 14:58 - 15:00
    Người phụ nữ: Hãy coi chừng!
  • 15:16 - 15:19
    Zvika: Vợ tôi, Ayelet gọi điện cho tôi và nói,
  • 15:19 - 15:22
    "Có một vụ đánh bom tự sát ở Tel Aviv."
  • 15:22 - 15:25
    Ayelet: Anh biết gì về số thương vong không?
  • 15:25 - 15:28
    Chúng tôi đang tìm kiếm ba cô gái.
  • 15:28 - 15:30
    Zvika: Chúng tôi không có thông tin gì.
  • 15:30 - 15:34
    Ayelet; Một người bị thương ở đây, nhưng chúng tôi chưa biết gì về ba người còn lại.
  • 15:34 - 15:39
    Zvika: Tôi đã nói, "Ok, đó là Bat-Chen, con gái của tôi.
  • 15:39 - 15:40
    Anh có chắc là nó đã chết không?"
  • 15:40 - 15:42
    Họ bảo có.
  • 15:50 - 15:53
    George: Vào ngày đó, hoảng 6:30
  • 15:53 - 15:59
    tôi đang lái xe cùng vợ và các con gái tới siêu thị.
  • 16:01 - 16:04
    Khi chúng tôi đến đó,
  • 16:04 - 16:10
    Chúng tôi thấy ba chiếc xe jeep của quân đôi Israel đỗ ở bên lề đường.
  • 16:10 - 16:14
    Khi chúng tôi đi qua chiêc jeep thứ nhất,
  • 16:14 - 16:16
    họ xả súng vào chúng tôi.
  • 16:17 - 16:21
    Và đứa con gái 12 tuổi của tôi Christine
  • 16:21 - 16:23
    đã bị giết trong loạt đạn đó.
  • 16:34 - 16:36
    Tôi là hiệu trưởng về mọi lĩnh vực.
  • 16:36 - 16:39
    George: Nhưng có giáo viên nào chịu trách nhiệm không?
  • 16:39 - 16:42
    Tzvika: Có, tôi có những người trợ lý.
  • 16:42 - 16:45
    Tôi làm việc với trẻ em thường xuyên.
  • 16:50 - 16:54
    George: Ban đầu, tôi nghĩ đó là một ý nghĩ khác thường.
  • 16:54 - 16:58
    Nhưng sau khi suy nghĩ logic về việc đó,
  • 16:58 - 17:05
    tôi thấy không có lý do gì để không gặp gỡ họ.
  • 17:05 - 17:09
    và cho họ thấy sự thống khổ của chúng ta.
  • 17:10 - 17:14
    George: Có rất nhiều thứ gây xúc động cho tôi.
  • 17:14 - 17:19
    Chúng tôi đã thấy nhiều người Palestine phải chịu đựng nhiều đau khổ, mất con,
  • 17:19 - 17:22
    và vẫn tin vào hành trình hòa bình và hòa giải.
  • 17:22 - 17:25
    Nếu chúng ta, những người đã đánh mất điều quý giá nhất, vẫn có thể nói chuyện với nhau,
  • 17:25 - 17:28
    và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn,
  • 17:28 - 17:32
    thì tất cả mọi người khác cũng phải như vậy.
  • 17:44 - 17:48
    Người đàn ông: Bài hát là công cụ để chúng tôi giao tiếp với mọi người
  • 17:48 - 17:52
    những người mà không có nó thì sẽ không hiểu được chúng tôi từ đâu tới.
  • 17:52 - 17:55
    Bạn có thể cho họ một bài nói chuyện chính trị dài dòng
  • 17:55 - 17:58
    và họ vẫn sẽ không hiểu được.
  • 17:58 - 18:01
    Nhưng để tôi nói với bạn, khi bạn kết thúc bài hát,
  • 18:01 - 18:03
    mọi người sẽ, "Quỷ thần ơi, tôi biết những người da đen các anh từ đâu tới.
  • 18:03 - 18:05
    Tôi biết các anh đến từ đâu.
  • 18:05 - 18:07
    Chủ nghĩa apartheid hãy chết đi!"
  • 18:09 - 18:12
    Người kể chuyện: Đó là vấn đề về cuộc đấu tranh tự dọ.
  • 18:12 - 18:14
    Đó là về những đứa trẻ phải ra đường,
  • 18:14 - 18:18
    đánh nhau, gào thét: "Hãy trả tự do cho Nelson Mandela!"
  • 18:20 - 18:24
    Đó là về những hiệp hội vứt bỏ công cụ xuống
  • 18:24 - 18:27
    và đòi tự do.
  • 18:28 - 18:32
    Vâng. Vâng!
  • 18:34 - 18:36
    Tự do!
  • 18:41 - 18:44
    Jehane Noujaim: Tôi nghĩ mọi người đều đã trải qua cảm giác ngồi trong rạp chiếu bóng,
  • 18:44 - 18:49
    trong một căn phòng tối, với những người lạ, xem một bộ phim mạnh mẽ,
  • 18:49 - 18:52
    và họ cảm thấy một sự thay đổi.
  • 18:52 - 18:54
  • 18:54 - 18:58
    điều tôi muốn nói là làm sao ta có thể sử dụng cảm xúc đó
  • 18:58 - 19:01
    để thực sự tạo ra một phong trào thông qua phim ảnh?
  • 19:03 - 19:05
    Tôi đã nghe nhiều bài nói chuyện
  • 19:05 - 19:09
    ở một vài hội nghị, và Robert Wright hôm qua đã nói
  • 19:09 - 19:13
    rằng nếu chúng ta biết cảm kích lòng nhân đạo của người khác,
  • 19:13 - 19:15
    thì chúng ta sẽ biết cảm kích chính lòng nhân đạo của bản thân.
  • 19:15 - 19:17
    Và đó là những gì tôi muốn nói.
  • 19:17 - 19:20
    Đó là về kết nết mọi người thông qua phim ảnh,
  • 19:20 - 19:23
    góp lại những tiếng nói độc lập ngoài kia.
  • 19:23 - 19:28
    Hiện nay Josh Rushing cuối cùng đã rời quân ngũ
  • 19:28 - 19:30
    và làm việc với Al Jazeera,
  • 19:30 - 19:35
    cho nên ông cảm thấy rằng mình cần phải ở trong đội ngũ của Al Jazeera quốc tế bởi
  • 19:35 - 19:37
    ông thấy mình có thể sử dụng thuyền thông
  • 19:38 - 19:41
    để kết nối khoảng cách giữa Đông và Tây.
  • 19:41 - 19:43
    Và đó là một điều tuyệt vời.
  • 19:43 - 19:46
    Nhưng tôi đã cỗ nghĩ về những cách
  • 19:46 - 19:49
    để đem lại sức mạnh cho những tiếng nói độc lập,
  • 19:49 - 19:51
    đem lại sức mạnh cho những nhà làm phim,
  • 19:51 - 19:55
    đem lại sức mạnh cho những người đang cố dùng điện ảnh để thay đổi.
  • 19:55 - 19:57
    Và có những tổ chức ý nghĩa
  • 19:57 - 19:59
    đã làm việc đó ngoài kia.
  • 19:59 - 20:02
    Có tổ chức Nhân Chứng mà bạn đã nghe trước đây.
  • 20:02 - 20:05
    Có tổ chức Tầm Nhìn Chính Trực, đang làm việc với những người dân Palestine và Israel
  • 20:05 - 20:09
    tất cả đang làm việc cùng nhau vì hòa bình, và ghi lại quá trình đó
  • 20:09 - 20:11
    và thực hiện các cuộc phỏng vấn và sử dụng bộ phim này
  • 20:11 - 20:14
    để đem tới Quốc Hội để cho thấy đó là một công cụ quyền lực
  • 20:14 - 20:19
    cho thấy một người phụ nữ có đứa con gái bị giết trong một cuộc tấn công
  • 20:19 - 20:22
    vẫn tin rằng có những phương pháp hòa bình để giải quyết vấn đề này.
  • 20:22 - 20:26
    Có tổ chức Những bộ phim đang thực hiện và có tổ chức TV Ngày Nay,
  • 20:26 - 20:29
    một diễn đàn hay cho mọi người khắp thế giới
  • 20:29 - 20:33
    để góp sức - vâng, nó thật tuyệt.
  • 20:33 - 20:36
    Tôi đã xem nó và tôi bị choáng ngợp
  • 20:36 - 20:40
    bởi nó và tiềm năng tập hợp tiếng nói khắp nơi trên thế giới,
  • 20:40 - 20:42
    những tiếng nói độc lập khắp mọi nơi,
  • 20:42 - 20:45
    và tạo ra một truyền hình thực sự dân chủ và quốc tế.
  • 20:45 - 20:49
    Vậy chúng ta có thể làm gì để tạo ra một diễn đàn cho những tổ chức này,
  • 20:49 - 20:51
    tạo động lực,
  • 20:51 - 20:55
    kêu gọi mọi người trên thế giới tham gia vào phong trào?
  • 20:56 - 21:03
    Tôi muốn chúng ta hãy hình dung một giây -- tưởng tượng một ngày
  • 21:04 - 21:08
    khi bạn có tất cả mọi người từ mọi nơi trên thế giới tụ họp lại.
  • 21:08 - 21:18
    Bạn có những thị trấn và những ngôi làng và những rạp chiếu bóng từ khắp mọi nơi trên thế giới
  • 21:18 - 21:21
    tụ họp lại, và ngồi trong bóng tối,
  • 21:21 - 21:25
    và chia sẻ một trải nghiệm chung khi xem một bộ phim,
  • 21:25 - 21:28
    hoặc một vài bộ phim, cùng nhau.
  • 21:29 - 21:31
    Xem một bộ phim gồm những tiêu điểm
  • 21:31 - 21:35
    một nhân vật đang đấu tranh để sống, hoặc chỉ
  • 21:35 - 21:37
    là một nhân vật chống lại những định kiến,
  • 21:37 - 21:40
    đùa, hát .
  • 21:40 - 21:42
    Phim hài, tài liệu, phim ngắn.
  • 21:42 - 21:45
    Sức mạnh kinh ngạc có thể được dùng để thay đổi con người
  • 21:45 - 21:47
    và kết nói mọi người với nhau, vượt qua biên giới
  • 21:47 - 21:51
    và làm cho mọi người cảm thấy như họ đang có một trải nghiệm chung.
  • 21:51 - 21:54
    Cho nên nếu bạn tưởng tượng ngày này khi khắp thế giới
  • 21:54 - 21:59
    đều có rạp chiếu bóng từ khắp thế giới và những nơi chúng tôi chiếu phim.
  • 21:59 - 22:01
    Nếu bạn tưởng tượng --
  • 22:01 - 22:06
    chiếu từ Quảng trường Thời đại cho đến Quảng trường Tahir ở Cairo,
  • 22:06 - 22:10
    cùng một bộ phim ở Ramallah, cùng một bộ phim ở Jerusalem.
  • 22:10 - 22:13
    Bạn biết đấy, chúng tôi đã nói chuyện với một người bạn của tôi
  • 22:13 - 22:15
    về việc sử dụng mặt của Kim Tự Tháp
  • 22:15 - 22:17
    và Vạn Lý Trường Thành ở Trung Quốc.
  • 22:18 - 22:23
    Những gì bạn có thể tưởng tượng là vô tận,
  • 22:23 - 22:25
    xét trên yếu tố nơi bạn có thể chiếu phim
  • 22:25 - 22:28
    và nơi bạn có thể có được trải nghiệm tập thể.
  • 22:28 - 22:31
    Và tôi tin rằng một ngày kia, nếu chúng ta có thể tạo ra nó,
  • 22:31 - 22:35
    một ngày kia nó có thể tạo động lực cho tất cả những tiếng nói độc lập.
  • 22:35 - 22:37
    Chưa có
  • 22:37 - 22:39
    một tổ chức nào kết nối
  • 22:39 - 22:42
    những tiếng nói độc lập khắp thế giới,
  • 22:42 - 22:44
    và tôi đang nghe từ hội nghị này
  • 22:44 - 22:48
    rằng điều nguy hiểm nhất trong tương lai của chúng ta là sự thiếu hiểu biết lẫn nhau
  • 22:48 - 22:52
    và thiếu sự tôn trọng người khác và thiếu sự vượt ra khỏi biên giới.
  • 22:52 - 22:54
    Và nếu một bộ phim có thể làm điều đó,
  • 22:54 - 22:57
    và nếu chúng ta có thể khiến cho tất cả những vùng khác nhau trên thế giới
  • 22:57 - 23:02
    xem những bộ phim đó cùng nhau, đó sẽ là một ngày tuyệt vời.
  • 23:02 - 23:07
    Cho nên chúng tôi thực ra đã đã có một cộng sư, thông qua
  • 23:07 - 23:09
    một người từ cộng đồng TED,
  • 23:09 - 23:11
    John Camen, giới thiệu tôi với
  • 23:11 - 23:15
    Steven Apkon, từ Trung tâm phim Jacob Burns.
  • 23:15 - 23:17
    Và chúng tôi bắt đầu kêu gọi mọi người.
  • 23:17 - 23:22
    Và trong tuần trước, có rất nhiều người hưởng ứng chúng tôi
  • 23:22 - 23:27
    từ những nơi gần như Palo Alto cho đến Mông Cổ rồi đến Ấn Độ.
  • 23:27 - 23:31
    Có những người muốn là một phần của ngày phim toàn cầu này,
  • 23:31 - 23:35
    muốn có thể tạo ra một diễn đàn cho những tiếng nói độc lập
  • 23:35 - 23:37
    và những bộ phim độc lập được biết tới.
  • 23:39 - 23:42
    Chúng tôi đã nghĩ về cái tên cho ngày này
  • 23:43 - 23:45
    và tôi muốn chia sẻ với các banj.
  • 23:45 - 23:47
    Phần hay nhất của toàn bộ quá trình
  • 23:47 - 23:50
    là chia sẻ ý tưởng và lời chúc,
  • 23:50 - 23:54
    vậy nên tôi mời các bạn đưa ra ý kiến
  • 23:54 - 23:57
    làm thế nào để ngày này vang vọng tới tương lai?
  • 23:57 - 24:02
    Làm sao để chúng ta sử dụng công nghệ để khiến cho ngày này vang dội đến tương lai,
  • 24:02 - 24:04
    để chúng ta có thể xây dựng cộng đồng
  • 24:04 - 24:08
    và làm cho những cộng đồng đó làm việc cùng nhau, thông qua internet?
  • 24:09 - 24:11
    Có một thời điểm, rất nhiều năm về trước,
  • 24:11 - 24:14
    khi tất cả các lục địa dính vào nhau.
  • 24:15 - 24:18
    Và chúng ta gọi vùng đất đó là Pangea.
  • 24:18 - 24:23
    Cho nên chúng tôi muốn gọi ngày phim này là Ngày phim Pangea.
  • 24:23 - 24:25
    Và nếu bạn chỉ hình dung
  • 24:25 - 24:28
    rằng tất cả mọi người ở mọi thị trấn sẽ xem phim,
  • 24:28 - 24:32
    thì tôi nghĩ rằng chúng ta có thể thực sự tạo ra một phong trào
  • 24:32 - 24:35
    giúp mọi người hiểu nhau hơn.
  • 24:35 - 24:38
    Tôi biết đó là một việc rất vô hình, để chạm đến trái tim và tâm hồn mọi người,
  • 24:39 - 24:41
    nhưng cách duy nhất tôi biết làm thế nào.
  • 24:41 - 24:43
    cách duy nhất tôi biết để chạm tới
  • 24:43 - 24:48
    trái tim và tâm hồn mọi người khắp nơi trên thế giới là bằng cách cho họ xem một bộ phim.
  • 24:48 - 24:51
    Và tôi biết có những nhà làm phim độc lập và những bộ phim độc lập ngoài kia
  • 24:51 - 24:53
    có khả năng biến điều đó thành sự thật.
  • 24:53 - 24:55
    Và đó là mơ ước của tôi.
  • 24:55 - 25:00
    Tôi nghĩ rằng tôi cần phải nói với các bạn điều ước một dòng của mình,
  • 25:00 - 25:03
    nhưng chúng ta đã hết thời gian.
  • 25:03 - 25:05
    Chris Anderson: Đó là một điều ước tuyệt vời.
  • 25:05 - 25:08
    Phim Pangea - ngày thế giới xích lại gần nhau.
  • 25:08 - 25:11
    JN: Điều này vô hình hơn cả hòa bình thế giới, và chắc chắn là nó có tác động tức thời hơn.
  • 25:11 - 25:17
    Nhưng đó sẽ là ngày thế giới xích lại gần nhau thông qua phim ảnh,
  • 25:17 - 25:19
    sức mạn của phim.
  • 25:19 - 25:21
    CA: Thưa các quý ông và quý bà, xin giới thiệu Jehane Noujaim.
Title:
Jehane Noujaim truyền cảm hứng về ngày phim quốc tế
Speaker:
Jehane Noujaim
Description:

Trong bài nói chuyện đầy hi vọng này, Jehand Noujaim bộc lộ điều ước nhân dịp nhận giải TED 2006 của cộ: kết nối thế giới trong một ngày của năm thông qua sức mạnh của phim.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
25:21
Jenny Zurawell approved Vietnamese subtitles for My wish: A global day of film
Tam Bui edited Vietnamese subtitles for My wish: A global day of film
Tam Bui edited Vietnamese subtitles for My wish: A global day of film
Trang Le added a translation

Vietnamese subtitles

Revisions