Return to Video

Bài hát cảm động từ những nữ tù chung thân |Các Nữ Tù Chung Thân|TEDxMuncyStatePrison

  • 0:08 - 0:12
    John E. Wetzel: Bạn biết không, khi tôi
    nhận công việc này 4 năm trước
  • 0:13 - 0:16
    (Khán giả cười)
  • 0:16 - 0:19
    Tôi chưa bao giờ đặt chân
    vào nhà tù tiểu bang.
  • 0:19 - 0:22
    Tôi từng quản lí một nhà tù
  • 0:23 - 0:25
    có sức chứa 400 người của hạt.
  • 0:30 - 0:32
    Đấy lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.
  • 0:33 - 0:36
    Một trong những điều tôi
    hiểu lầm nhiều nhất
  • 0:36 - 0:39
    là vai trò của những tù nhân chung thân
  • 0:41 - 0:44
    trong cuộc sống hàng ngày trong tù,
  • 0:44 - 0:47
    và theo nghĩa đen,
    trong linh hồn của trại giam.
  • 0:49 - 0:52
    Bây giờ, hãy chuyển từ
    từ năm 2010 tới 2014.
  • 0:53 - 0:56
    khi chúng tôi tổ chức sự kiện
    TEDx đầu tiên ở Grateford,
  • 0:58 - 1:03
    có lẽ là nhà tù nam có số lượng
    tù chung thân lớn nhất
  • 1:04 - 1:08
    tham gia và là một phần của
    hoạt động hàng ngày
  • 1:08 - 1:10
    và theo một quan điểm nhất định,
  • 1:10 - 1:14
    là người mà thực sự cải thiện
    chất lượng cuộc sống trong tù.
  • 1:14 - 1:16
    Vậy, không phải trùng hợp
  • 1:17 - 1:20
    mà chúng ta ở đây cho buổi họp thứ 2
  • 1:20 - 1:24
    tại một nhà tù nữ
    có cùng nghị lực,
  • 1:25 - 1:29
    với những tù nhân
    mạnh mẽ và đầy sức sống
  • 1:30 - 1:35
    làm tăng thêm chất lượng cuộc sống của
    những phạm nhân, nhân viên
  • 1:36 - 1:38
    và cả cơ quan của chúng tôi.
  • 1:38 - 1:41
    Không còn cách nào khác
  • 1:41 - 1:43
    mà để diễn tả trọn vẹn điều này
  • 1:44 - 1:47
    ngoại trừ việc lắng nghe
    những Quý bà tù nhân.
  • 1:47 - 1:49
    (Khán giả vỗ tay)
  • 1:56 - 2:01
    (Nhạc)
  • 2:01 - 2:05
    Dannielle Hadley: Cuộc đời ở Pennsylvania
    chỉ có ý nghĩa thế này:
  • 2:06 - 2:08
    sống và không có cơ hội tự do.
  • 2:09 - 2:11
    Với những tù nhân chúng tôi,
  • 2:11 - 2:13
    như cách chúng tôi tự gọi mình,
  • 2:13 - 2:15
    cơ hội duy nhất để được tự do
  • 2:15 - 2:17
    là qua giảm nhẹ hình phạt,
  • 2:17 - 2:21
    một đặc ân mới chỉ được ban cho
    hai phụ nữ từ năm 1989,
  • 2:22 - 2:24
    cách đây khoảng 30 năm.
  • 2:26 - 2:28
    Bài hát của chúng tôi,
    "Đây không phải nhà của chúng tôi",
  • 2:28 - 2:31
    kể về trải nghiệm chúng tôi có được
  • 2:31 - 2:34
    trong khi bị tù chung thân
    mà không có cơ hội tự do.
  • 2:41 - 2:45
    (Nhạc)
  • 2:55 - 2:58
    Brenda Watkins: Tôi là một phụ nữ.
  • 2:58 - 3:01
    Tôi là một người bà.
  • 3:01 - 3:03
    Tôi là một người con gái.
  • 3:04 - 3:06
    Tôi có một con trai.
  • 3:07 - 3:09
    Tôi không phải thiên thần.
  • 3:09 - 3:12
    Cũng không phải ác quỷ.
  • 3:13 - 3:15
    Tôi tới nhà tù
  • 3:16 - 3:18
    khi tôi còn rất trẻ.
  • 3:25 - 3:29
    Tôi dành toàn bộ cuộc đời ở đây
  • 3:30 - 3:34
    trong những song sắt kia.
  • 3:36 - 3:39
    Mất nhiều bạn bởi cái chết,
  • 3:40 - 3:43
    một vài người trở về.
  • 3:46 - 3:49
    Năm tháng trôi qua,
  • 3:50 - 3:53
    con người đến và đi
  • 3:54 - 3:58
    trong lúc tôi sống không tự do.
  • 4:09 - 4:13
    Tôi là tù nhân
    do những sai lầm tôi phạm phải.
  • 4:14 - 4:16
    Tôi phải bỏ thời gian ở đây.
  • 4:16 - 4:18
    Đây không phải nhà của tôi.
  • 4:18 - 4:22
    Ước mơ được tự do,
    hi vọng được khoan hồng.
  • 4:23 - 4:26
    Liệu tôi có được thấy
  • 4:28 - 4:31
    gia đình tôi,
  • 4:31 - 4:34
    hay phải chết cô đơn?
  • 4:42 - 4:45
    Năm tháng cứ dần trôi,
  • 4:46 - 4:49
    tôi cô kìm nén nước mắt,
  • 4:50 - 4:55
    bởi nếu tôi khóc,
    tôi sẽ đầu hàng trước nỗi sợ.
  • 4:59 - 5:03
    Tôi phải mạnh mẽ, phải cố gắng.
  • 5:07 - 5:10
    Cần phải vượt qua
  • 5:11 - 5:14
    năm tiếp theo.
  • 5:15 - 5:19
    Tôi là tù nhân
    do những sai lầm tôi phạm phải.
  • 5:21 - 5:24
    Giờ tôi phải ở đây.
    Đấy không phải nhà của tôi.
  • 5:24 - 5:28
    Ước mơ được tự do,
    hi vọng được khoan hồng.
  • 5:29 - 5:32
    Liệu tôi có còn được thấy
  • 5:34 - 5:36
    gia đình tôi
  • 5:37 - 5:40
    hay phải chết cô đơn?
  • 5:47 - 5:50
    Tôi không nói tôi không có tội.
  • 5:51 - 5:55
    Tôi không nói tôi không cần trả giá.
  • 5:56 - 5:59
    Tất cả tôi mong là được tha thứ.
  • 6:00 - 6:04
    Hy vọng được tự do một ngày nào đó.
  • 6:15 - 6:18
    Liệu có nơi nào cho tôi
  • 6:18 - 6:20
    ở thế giới bên ngoài?
  • 6:22 - 6:27
    Liệu mọi người có biết hay quan tâm
    rằng tôi đã đi tù?
  • 6:30 - 6:36
    Liệu có gì để chuộc lại
    những tội lỗi lúc tôi còn trẻ?
  • 6:37 - 6:40
    Bởi tôi đã thay đổi.
  • 6:42 - 6:45
    Chúa biết tôi đã thay đổi.
  • 6:45 - 6:50
    Tôi là tù nhân
    do những sai lầm tôi phạm phải.
  • 6:50 - 6:54
    Giờ tôi phải ở đây.
    Đây không phải nhà của tôi.
  • 6:54 - 6:58
    Mơ tới tự do, tới sự khoan hồng.
  • 6:59 - 7:01
    Liệu tôi có còn được thấy
  • 7:03 - 7:05
    gia đình tôi
  • 7:05 - 7:08
    hay phải chết cô đơn?
  • 7:14 - 7:17
    Liệu tôi có còn được thấy
  • 7:19 - 7:21
    gia đình tôi
  • 7:22 - 7:24
    hay phải chết cô đơn?
  • 7:31 - 7:35
    Tôi được biết đến với tên
    Phạm nhân 008106.
  • 7:37 - 7:40
    Bị giam giữ 29 năm.
  • 7:40 - 7:42
    Tên tôi là Brenda Watkins.
  • 7:42 - 7:46
    Tôi sinh ra và lớn lên ở
    Hoffman, Bắc California.
  • 7:46 - 7:49
    Đây không phải nhà của tôi.
  • 7:49 - 7:52
    (Khán giả vỗ tay)
  • 7:55 - 7:58
    Thelma Nichols: Phạm nhân số 0B2472.
  • 7:58 - 8:01
    Tôi bị kết án 27 năm tù.
  • 8:02 - 8:04
    Tên tôi là Thelma Nichols.
  • 8:04 - 8:07
    Tôi sinh ra và lớn lên tại
    Philadelphia, P.A.
  • 8:07 - 8:09
    Đây không phải nhà của tôi.
  • 8:09 - 8:12
    (Khán giả vỗ tay)
  • 8:14 - 8:16
    Dannielle Hadley: 008494.
  • 8:17 - 8:18
    Tôi bị kết án 27 năm tù.
  • 8:20 - 8:22
    Tên tôi là Dannielle Hadley.
  • 8:22 - 8:25
    Tôi sinh ra và lớn lên tại
    Philadelphia, P.A,
  • 8:25 - 8:28
    và đây không phải nhà của tôi.
  • 8:28 - 8:30
    (Khán giả vỗ tay)
  • 8:34 - 8:38
    Theresa Battles: Phạm nhân 008309.
  • 8:38 - 8:41
    Tôi bị kết án 27 năm tù.
  • 8:42 - 8:44
    Tên tôi là Theresa Battles.
  • 8:44 - 8:47
    Tôi đến từ Norton, New Jersey,
  • 8:47 - 8:50
    và đây không phải nhà của tôi.
  • 8:50 - 8:53
    (Khán giả vỗ tay)
  • 8:57 - 9:00
    Debra Brown:
    Tôi được biết đến với tên Phạm nhân 007080
  • 9:01 - 9:04
    Tôi bị kết án 30 năm tù.
  • 9:04 - 9:06
    Tên tôi là Debra Brown.
  • 9:06 - 9:09
    Tôi đến từ Pittsburgh, Pennsylvania.
  • 9:09 - 9:12
    Đây không phải nhà của tôi.
  • 9:12 - 9:15
    (Khán giả vỗ tay)
  • 9:16 - 9:18
    Joann Butler: 005961.
  • 9:20 - 9:23
    Tôi bị kết án 37 năm tù.
  • 9:24 - 9:27
    Tên tôi là Joann Butler,
  • 9:27 - 9:30
    tôi sinh ra và lớn lên ở Philadelphia.
  • 9:31 - 9:33
    Đây không phải nhà của tôi.
  • 9:33 - 9:35
    (Khán giả vỗ tay)
  • 9:39 - 9:42
    Diane Hamill Metzger: số 005634.
  • 9:42 - 9:45
    Tôi bị kết án 39 năm tù rưỡi.
  • 9:45 - 9:49
    Tên tôi là Diane Hamill Metzger.
  • 9:49 - 9:51
    Tôi đến từ Philadelphia, Pennsylvania,
  • 9:51 - 9:54
    và đây không phải nhà của tôi.
  • 9:54 - 9:57
    (Khán giả vỗ tay)
  • 10:00 - 10:02
    Lena Brown: Tôi là 004867.
  • 10:02 - 10:05
    Bị kết án 40 năm tù.
  • 10:05 - 10:07
    Tên tôi là Lena Brown,
  • 10:07 - 10:10
    tôi sinh ra và lớn lên tại
    Pittsburgh, Pennsylvania,
  • 10:10 - 10:12
    và đây không phải nhà của tôi.
  • 10:12 - 10:16
    (Khán giả vỗ tay)
  • 10:18 - 10:22
    Trina Garnett: Tôi mang số 005545.
  • 10:27 - 10:30
    Tên tôi là Trina Garnett,
  • 10:30 - 10:33
    Tôi bị kết án 37 năm tù,
  • 10:34 - 10:37
    từ khi tôi 14 tuổi.
  • 10:38 - 10:41
    Sinh ra và lớn lên tại
    Chester, Pennsylvania,
  • 10:41 - 10:44
    và đây không phải nhà của tôi.
  • 10:44 - 10:47
    (Khán giả vỗ tay)
  • 10:55 - 10:58
    Liệu tôi có còn được thấy
  • 11:00 - 11:03
    gia đình tôi
  • 11:04 - 11:06
    hay phải chết cô đơn?
  • 11:08 - 11:11
    Hay phải chết cô đơn?
  • 11:13 - 11:17
    (Khán giả vỗ tay)
Title:
Bài hát cảm động từ những nữ tù chung thân |Các Nữ Tù Chung Thân|TEDxMuncyStatePrison
Description:

Bài diễn thuyết này được trình bày ở một sự kiện TEDx ở địa phương, được sản xuất độc lập với các hội nghị chính thức của TED.
Chín người phụ nữ trong dàn hợp xướng đều bị kết án tù chung thân. Họ chia sẻ một ca khúc cảm động về những trải nghiệm của họ -- ca khúc kể về những hy vọng, hối hận và cả lo sợ. "Tôi không phải thiên thần", một người hát, "nhưng tôi cũng không phải ác quỷ". Đây là một cái nhìn hiếm hoi và cay đắng vào thế giới những con người sống mà không còn hy vọng được tự do.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDxTalks
Duration:
11:27

Vietnamese subtitles

Revisions