-
Khi tôi 14 tuổi, tôi rất thích khoa học --
-
bị nó mê hoặc, và rất hứng thú
học hỏi về nó.
-
Khi tôi học trung học, giáo viên khoa học
của tôi đã nói với cả lớp rằng,
-
"Các bạn nữ không cần phải nghe cái này."
-
Thật là khích lệ, vâng.
-
(Cười)
-
Tôi chọn cách không lắng nghe --
mà làm lơ câu nói đó.
-
Giờ hãy để tôi đưa các bạn đến
những ngọn núi Andes ở Chile,
-
500 km, 300 dặm về phía bắc Santiago.
-
Nơi đó rất xa, rất khô cằn và
cũng rất đẹp.
-
Và cũng ko có gì nhiều ở đó.
-
Ở đó có những con kền kền, nhện đen,
-
và vào buổi tối, khi ánh sáng tắt dần,
-
để lộ ra một trong những khoảng trời
tối nhất trên trái đất.
-
Một nơi khá kỳ diệu, ngọn núi.
-
Đó là một sự kết hợp tuyệt vời giữa
những đỉnh núi xa xôi
-
và khoa học tinh vi phức tạp.
-
Và tổ tiên chúng ta, xa ở mức có thể được
ghi nhận trong lịch sử
-
đã từng nhìn lên bầu trời đêm này
và nghĩ về bản chất tồn tại của con người.
-
Và chúng ta cũng ko ngoại lệ,
thế hệ chúng ta.
-
Điều khó khăn duy nhất là hiện nay
bầu trời đêm thường bị cản trở
-
bởi ánh đèn thành phố.
-
Thế nên những nhà thiên văn học đã đến
những đỉnh núi xa xôi này
-
để quan sát và nghiên cứu về vũ trụ.
-
Kính thiên văn là cửa sổ của chúng ta
mở ra với vũ trụ.
-
Không hề cường điệu khi nói rằng
bán cầu nam sẽ trở thành
-
tương lại của ngành thiên văn
trong thế kỷ 21.
-
Chúng ta đã có một loạt kính thiên văn
tồn tại sẵn
-
trên các ngọn núi Andes ở Chile,
-
và sớm thôi sẽ được bổ sung bởi một loạt
khả năng mới đáng kinh ngạc.
-
Ở đó sẽ có hai nhóm quốc tế
tiến hành xây dựng
-
những kính thiên văn khổng lồ, nhạy với
bức xạ quang học, giống như mắt chúng ta.
-
Ở đó sẽ có kính thiên văn giám sát
-
dùng để quét bầu trời vài đêm một lần.
-
Sẽ có những kính thiên văn radio
-
nhạy với bức xạ radio bước sóng dài.
-
Và sau đó là những kính thiên văn
không gian.
-
Ở đó sẽ có kế vị của
Kính thiên văn Hubble Space;
-
được gọi là Kính thiên văn James Webb,
-
và nó sẽ được khởi động vào năm 2018.
-
Ở đó sẽ có một vệ tinh
tên là TESS
-
sẽ được sử dụng để khám phá
những hành tinh nằm ngoài hệ mặt trời.
-
Trong thập kỷ qua, tôi đã và đang
lãnh đạo một nhóm --
-
một hiệp hội - một nhóm quốc tế,
-
xây dựng cái sẽ là, khi kết thúc,
-
một kính thiên văn quang học
lớn nhất từng tồn tại.
-
Nó được gọi là Kính thiên văn
Giant Magellan, hay GMT.
-
Kính thiên văn này sẽ được trang bị
những tấm gương có đường kính 8,4m --
-
mỗi cái.
-
Gần 27 feet.
-
Nó choáng hết phần sân khấu này -- có lẽ
đến tận hàng ghế thứ tư của khán thính giả.
-
Mỗi cái trong 7 tấm gương
của kính thiên văn
-
sẽ có đường kính khoảng 27 feet.
-
Cùng với nhau, 7 tấm gương trong
kính thiên văn này sẽ có
-
đường kính tổng cộng là 80 feet (24.3m)
-
Khoảng bằng kích thước của toàn bộ
khán thính phòng này.
-
Toàn bộ kính thiên văn sẽ cao khoảng 43m,
-
và một lần nữa, ở Rio,
-
một số các bạn đã từng nhìn thấy
tượng Chúa Giêsu to lớn này.
-
Chúng cũng cao gần ngang bằng nhau;
-
thực tế thì nó còn thấp hơn một chút
so với độ cao của kính sẽ có.
-
Nó cao ngang với
tượng Nữ Thần Tự Do.
-
Và nó sẽ được lắp đặt trong một
tòa nhà 22 tầng
-
cao 60 mét.
-
Tuy nhiên, nó là một tòa nhà đặc biệt
dùng để bảo vệ kính thiên văn
-
Nó sẽ có những cửa sổ mở ra bầu trời,
-
có thể hướng và nhìn ra bầu trời,
-
và nó thật sự có thể
xoay quanh một cái đế --
-
một tòa nhà xoay 2000 tấn.
-
Kính Giant Magellan sẽ có
độ phân giải gấp 10 lần
-
so với kính Hubble Space.
-
Nó sẽ nhạy gấp 20 triệu lần
so với mắt người.
-
Và nó có thể, là lần đầu tiên, có khả năng
tìm thấy sự sống trên những hành tinh
-
ngoài hệ mặt trời của chúng ta.
-
Nó sẽ cho phép chúng ta nhìn ngược vào
tia sáng đầu tiên của vũ trụ --
-
theo nghĩa đen, là bình minh của vũ trụ.
-
Bình minh vũ trụ.
-
Nó là kính thiên văn cho phép chúng ta
quan sát ngược lại,
-
chứng kiến những hệ thiên hà khi chúng
đang hình thành,
-
hố đen đầu tiên trong vũ trụ,
những hệ thiên hà đầu tiên.
-
Đã hàng ngàn năm,
chúng ta nghiên cứu vũ trụ,
-
tự hỏi về vị trí của
chúng ta trong vũ trụ.
-
Những người Hy Lạp cổ đã nói rằng
-
trái đất là trung tâm của vũ trụ.
-
500 năm trước, Copernicus
đã dời trái đất đi,
-
và đặt mặt trời vào vị trí trái tim
của vũ trụ.
-
Và khi chúng ta học hiểu về vũ trụ
qua nhiều thế kỷ,
-
từ khi Galileo Galilei,
nhà khoa học người Ý,
-
lần đầu tiên quay, vào thời gian đó, một
kính thiên văn bé xíu 5 cm, vào bầu trời,
-
mỗi khi chúng ta xây dựng được những
kính thiên văn lớn hơn.
-
chúng ta lại học được điều gì đó
về vũ trụ;
-
chúng ta có những khám phá mới,
không có ngoại lệ nào.
-
Chúng ta đã học được trong thế kỷ 20 rằng
vũ trụ đang giãn nở
-
và hệ mặt trời của chúng ta không phải là
trung tâm của sự giãn nở đó.
-
Hiện nay chúng ta biết rằng vũ trụ
có khoảng 100 tỉ hệ ngân hà
-
chúng ta có thể quan sát được,
-
và mỗi một trong số những hệ ngân hà đó
có 100 tỉ ngôi sao bên trong.
-
Chúng ta đang nhìn thấy hình ảnh
sâu nhất của vũ trụ
-
đã từng được chụp.
-
Hình ảnh này được chụp bởi
kính thiên văn Hubble Space
-
bằng cách hướng nó vào nơi trước kia
chỉ là một khoảng trời trống rỗng,
-
trước khi khởi động Hubble.
-
Và nếu bạn có thể tưởng tượng được
khu vực bé nhỏ này,
-
nó chỉ bằng 1/50 kích thước của mặt trăng.
-
À, nếu bạn có thể tưởng tượng được
mặt trăng tròn.
-
Hiện tại có 10,000 ngân hà có thể
quan sát trong bức ảnh này.
-
Sự mờ nhạt của những hình ảnh này
và kích thước nhỏ bé ấy chỉ là kết quả của
-
thực tế rằng những ngân hà ấy rất xa,
một khoảng rộng bao la.
-
Và mỗi một ngân hà có thể
chứa đựng bên trong nó
-
vài tỉ hay thậm chí
vài trăm tỉ ngôi sao riêng lẻ.
-
Kính thiên văn như những cỗ máy thời gian.
-
Khoảng cách nhìn ra không gian càng xa,
thời gian chúng ta nhìn ngược lại càng lâu
-
Chúng giống như những cái thùng ánh sáng
-- theo nghĩa đen, chúng thu thập ánh sáng.
-
Thế nên thùng càng lớn,
tấm gương chúng ta có càng lớn,
-
càng thấy nhiều ánh sáng, chúng ta càng
có thể nhìn ngược lại xa hơn.
-
Chúng ta biết được trong thế kỷ vừa qua
-
rằng có những vật thể kỳ lạ trong
vũ trụ -- những hố đen.
-
Và chúng ta thậm chí biết rằng có
vật chất tối và năng lượng tối
-
mà chúng ta không thể nhìn thấy.
-
Thế nên cái các bạn đang tìm kiếm là
hình ảnh thật sự của vật chất tối.
-
(Cười)
-
Bạn hiểu rồi đấy. Không phải tất cả
khán thính giả đều có thể hiểu được.
-
(Cười)
-
Cách chúng ta phỏng đoán sự tồn tại của
vật chất tối
-
chúng ta không thể nhìn thấy -- nhưng có
một lực kéo rõ ràng, nhờ vào lực hấp dẫn.
-
Ngày nay chúng ta có thể nhìn lên trời,
nhìn thấy một đại dương ngân hà
-
trong vũ trụ đang giãn nở.
-
Điều tôi làm là để đo lường
sự giãn nở của vũ trụ,
-
và một trong những dự án mà tôi đã
thực hiện vào những năm 1990s
-
là sử dụng kính thiên văn Hubble Space để
đo đạc tốc độ giãn nở của vũ trụ.
-
Chúng ta ngày nay có thể theo dấu
ngược về 14 tỉ năm trước.
-
Chúng tôi dần biết được rằng những
ngôi sao ấy có những lịch sử riêng biệt;
-
chúng sinh ra,
chúng ở tuổi trung niên
-
và một số trong chúng thậm chí
có những kết cục bi thảm.
-
Những lớp bụi tro từ những ngôi sao ấy đã
hình thành nên những ngôi sao mới mà chúng ta thấy,
-
hầu hết chúng lại có những hành tinh
xoay quanh.
-
Và một trong những khám phá gây
ngạc nhiên nhất trong 20 năm vừa qua
-
là sự phát hiện ra những hành tinh
xoay quanh những ngôi sao.
-
Chúng được gọi là ngoại hành tinh (exoplanets).
-
Cho đến năm 1995, chúng ta thậm chí không hề
biết đến sự tồn tại của bất kỳ một hành tinh nào khác,
-
ngoài những hành tinh quay
xung quanh mặt trời của chúng ta.
-
Thế nhưng ngày nay, có khoảng 2,000 hành tinh
có quỹ đạo quanh những ngôi sao khác.
-
mà chúng ta có thể phát hiện,
đo đạc khối lượng.
-
500 trong số chúng là
những hệ thống đa hành tinh.
-
Và có khoảng 4000 -- hiện vẫn đang đếm --
những ứng cử viên khác
-
của hành tinh có quỹ đạo
quanh những ngôi sao khác.
-
Chúng xuất hiện dưới một loạt kiểu
khác nhau.
-
Có những hành tinh nóng giống sao Mộc
-
có những hành tinh đóng băng,
có những thế giới nước
-
và có những hành tinh sỏi đá như
Trái đất, gọi là "Siêu-quả-đất",
-
và thậm chí có những hành tinh được
suy đoán là những thế giới kim cương.
-
Chúng ta biết có ít nhất một hành tinh,
Trái Đất của chúng ta, là có sự sống.
-
Chúng ta còn tìm ra những hành tinh
xoay quanh một lúc 2 ngôi sao.
-
Điều đó không còn là tiểu thuyết
khoa học viễn tưởng nữa.
-
Chúng ta biết có sự sống quanh
hành tinh này,
-
chúng ta đã tạo ra một đời sống phức tạp, và giờ đây
chúng ta có thể đặt câu hỏi về nguồn gốc của bản thân.
-
Dựa trên những gì chúng ta đã khám phá,
một số lượng lớn hiện nay cho rằng
-
có thể có hàng triệu, có lẽ --
thậm chí hàng trăm triệu --
-
ngôi sao đủ gần --
-
ở một khoảng cách thích hợp với
ngôi sao mà chúng xoay quanh --
-
để tồn tại nước và có thể có
tiềm năng hỗ trợ sự sống.
-
Chúng ta hiện lấy làm sửng sốt về những
điều kỳ lạ đó, rất nhiều điều kỳ lạ,
-
và điều tuyệt vời là trong thập kỷ tới,
-
GMT có thể có khả năng để chụp quang phổ
khí quyển của những hành tinh ấy,
-
và xác định xem liệu chúng có tiềm năng
về sự sống hay không.
-
Vậy, dự án GMT là gì?
-
Đây là một dự án quốc tế.
-
Nó bao gồm Úc, Hàn Quốc, và tôi rất vui
được nói rằng, ở nơi đây, Rio,
-
cộng tác mới nhất về kính thiên văn
là Brazil.
-
(Vỗ tay)
-
Nó cũng bao gồm một số học viện
khắp nước Mỹ,
-
bao gồm Đại học Harvard,
-
Smithsonian, Học viện Carnegie,
-
và các trường đại học Arizona, Chicago,
Texas-Austin và Đại học Texas A&M.
-
Nó cũng bao gồm Chile.
-
Việc chế tạo gương cho
kính thiên văn này, bản thân nó
-
đã là một điều rất thú vị.
-
Những mảnh thủy tinh được thu thập,
đun chảy trong một lò nung tự xoay.
-
Công việc đó diễn ra bên dưới sân đá banh
-
tại trường Đại học Arizona.
-
Nó được nhét bên dưới 52,000 ghế ngồi.
-
Không ai biết điều đang diễn ra.
-
Và ở đó còn có một nồi xoay.
-
Những tấm gương được đúc và làm lạnh
với tốc độc rất chậm,
-
sau đó chúng được đánh bóng với
độ chính xác hoàn hảo.
-
Nếu các bạn nghĩ về độ chính xác
của những tấm gương này,
-
những vết lồi trên gương,
trên toàn bộ bề mặt 27 feet (8,2m),
-
có độ lớn nhỏ hơn 1/1,000,000 lần 1 inch
(1 inch = 25,4mm)
-
Sao, các bạn có hình dung ra ko?
-
Au!
-
(Cười)
-
Nó bằng 5/1000 độ dày sợi tóc của tôi,
-
trên toàn bộ bề mặt 27 feet.
-
Đó là một thành tích ngoạn mục.
-
Điều đó cho phép chúng ta có được độ
chính xác mà chúng ta sẽ có.
-
Vậy, độ chính xác đó đem lại cho
chúng ta điều gì?
-
GMT, nếu các bạn có thể tưởng tượng --
-
nếu chúng ta giơ một đồng xu lên,
giống tôi có bây giờ,
-
và nhìn vào mặt của đồng xu,
từ đây tôi có thể thấy
-
những gì được ghi trên đồng xu,
tôi có thể thấy khuôn mặt trên đồng xu.
-
Thậm chí những vị khách ngồi ở hàng đầu
cũng không thể thấy được.
-
Thế nhưng nếu chúng ta xoay
kính thiên văn Giant Magellan
-
đường kính 80 feet (24,3m) mà
chúng ta nhìn thấy trong hội trường này,
-
và hướng nó ra xa 200 dặm (321,8km),
-
nếu tôi đang đứng ở São Paulo,chúng ta
có thể nhìn thấy khuôn mặt trên đồng xu này.
-
Đó là độ phân giải và là sức mạnh
phi thường của kính thiên văn này.
-
Và nếu chúng ta --
-
(Vỗ tay)
-
Nếu một phi hành gia đáp lên mặt trăng,
cách đây 1/4 triệu dặm,
-
và thắp một ngọn nến --
một ngọn nến duy nhất --
-
chúng ta có thể phát hiện ra nó,
bằng cách dùng GMT.
-
Khá phi thường.
-
Đây là một hình ảnh giả lập của một quần tụ
trong một thiên hà gần đây.
-
"Gần" trong thiên văn học chỉ
mang tính tương đối.
-
Nó cách khoảng 10 triệu năm ánh sáng.
-
Và quần tụ này trông như thế này.
-
Giờ các bạn nhìn vào 4 vật thể sáng đó,
-
và so sánh chúng với hình ảnh trên
kính thiên văn Hubbe Space.
-
Bạn có thể nhìn thấy nét mờ nhạt mà
những ngôi sao xuyên qua.
-
Và giờ cuối cùng -- nhìn xem tuyệt như thế nào
-- đây là những gì mà GMT sẽ nhìn thấy.
-
Giờ, nhìn vào những hình ảnh sáng đó
thêm lần nữa.
-
Đây là những gì chúng ta thấy từ một trong những
kính thiên văn mạnh nhất tồn tại trên Trái Đất.
-
và giờ, một lần nữa, nhìn xem những gì
GMT sẽ thấy.
-
Cực kỳ chuẩn xác.
-
Vậy, chúng tôi đang ở đâu?
-
Chúng tôi đang san bằng đỉnh một ngọn núi
ở Chile.
-
Chúng tôi thổi tung chúng.
-
Chúng tôi đã kiểm tra và đánh bóng
tấm gương đầu tiên.
-
Chúng tôi đã đúc xong
tấm gương thứ hai và ba.
-
Và hiện đang chuẩn bị đúc tấm thứ tư.
-
Chúng tôi đã có một loạt hoạt động kiểm duyệt
trong năm nay,
-
Ban hội thẩm quốc tế đã đến
và kiểm duyệt chúng tôi,
-
kết luận, "Các bạn có thể bắt đầu
xây dựng."
-
Và chúng tôi lên kế hoạch xây dựng
kính thiên văn này với 4 tấm gương đầu tiên.
-
Chúng tôi muốn tiến hành nhanh chóng,
và thu thập dữ liệu khoa học --
-
cái mà những nhà thiên văn học chúng tôi
gọi là "tia sáng đầu tiên" , vào năm 2121.
-
Và toàn bộ kính thiên văn sẽ được
hoàn tất vào giữa thập kỷ tới,
-
với tất cả 7 tấm gương.
-
Hiện nay, chúng ta ở tư thế nhìn ngược
lại vũ trụ ở khoảng cách rất xa,
-
bình minh của vũ trụ.
-
Chúng ta sẽ có thể nghiên cứu các
hành tinh với những dữ liệu chuẩn xác.
-
Nhưng đối với tôi, một trong những điều
thú vị nhất trong việc xây dựng GMT
-
là cơ hội được thật sự khám phá
ra điều gì đó
-
mà chúng ta không biết là gì -- thậm chí
cũng ko thể tưởng tượng ra lúc này,
-
một điều hoàn toàn mới.
-
Và hy vọng của tôi là với công trình này
và những phương tiện khác,
-
nhiều các bạn nam nữ trẻ sẽ được
truyền cảm hứng để vươn tới các vì sao.
-
Cảm ơn rất nhiều.
-
Cảm ơn (tiếng Bồ Đào Nha)
-
(Vỗ tay)
-
Bruno Giussani: Cảm ơn, Wendy.
-
Ở lại với tôi, vì tôi có
một câu hỏi cho cô.
-
Cô đã đề cập đến các phương tiện
khác nhau.
-
Kính thiên văn Magellan đang được tiến hành,
nhưng còn có ALMA và một số khác ở Chile.
-
và những nơi khác, trong đó có Hawaii.
-
Đây là một sự hợp tác và bổ sung,
hay là một cuộc cạnh tranh?
-
Tôi biết có những cuộc đua về nguồn tài trợ,
nhưng còn về mặt khoa học thì thế nào?
-
Wendy Freedman: Về lĩnh vực khoa học,
chúng cực kỳ bổ sung cho nhau.
-
Có những kính thiên văn trong không gian,
kính thiên văn trên mặt đất,
-
kính thiên văn với phạm vi
bước sóng khác nhau,
-
có những kính thiên văn giống nhau,
nhưng khác công cụ --
-
tất cả chúng sẽ quan sát những phần
câu hỏi khác nhau mà chúng ta đưa ra.
-
Vì thế khi chúng tôi phát hiện ra những hành tinh khác,
chúng tôi có thể kiếm tra những quan sát ấy,
-
chúng tôi có thể đo đạc bầu khí quyển,
-
có thể quan sát không gian
với độ phân giải rất cao.
-
Vì thế, chúng thật sự bổ sung cho nhau.
-
Anh nói đúng về vấn đề tài trợ,
chúng tôi cạnh tranh với nhau;
-
nhưng về mặt khoa học, đó là sự bổ sung.
-
BG: Wendy, cảm ơn cô đã đến với TEDGlobal.
-
WF: Cảm ơn.
-
(Vỗ tay)