1 00:00:07,505 --> 00:00:10,087 Làm sao bạn biết mình có thật? 2 00:00:10,087 --> 00:00:12,956 Đây là điều hiển nhiên cho tới khi bạn thử trả lời nó, 3 00:00:12,956 --> 00:00:14,685 Hãy cân nhắc một cách nghiêm túc. 4 00:00:14,685 --> 00:00:17,405 Làm sao bạn thực sự biết mình tồn tại? 5 00:00:17,405 --> 00:00:23,042 Trong "Suy ngẫm đầu tiên về Triết học", René Descartes đã cố trả lời câu hỏi ấy. 6 00:00:23,042 --> 00:00:28,981 Ông đã gạt bỏ toàn bộ những quan niệm ngày trước để bắt đầu lại. 7 00:00:28,981 --> 00:00:32,289 Kiến thức của ông đều xuất phát từ cảm quan về thế giới. 8 00:00:32,289 --> 00:00:33,774 Cũng như bạn, phải không? 9 00:00:33,774 --> 00:00:37,528 Bạn biết mình đang xem video này bằng mắt và nghe bằng tai. 10 00:00:37,528 --> 00:00:40,299 Các giác quan cho bạn thấy thế giới theo cách của nó, 11 00:00:40,299 --> 00:00:43,341 Chúng không lừa dối bạn trừ một vài lúc. 12 00:00:43,341 --> 00:00:46,269 Bạn có thể nhầm người xa lạ với một ai đó, 13 00:00:46,269 --> 00:00:50,673 hay chắc mẩm bắt được bóng rồi lại để hụt ngay trước mắt. 14 00:00:50,673 --> 00:00:54,790 Nhưng ngay đây, ngay bây giờ, bạn biết những gì trước mặt mình là thật. 15 00:00:54,790 --> 00:00:57,387 Đôi mắt, đôi tay, thân hình của bạn. Đó là bạn. 16 00:00:57,387 --> 00:01:01,229 Chỉ người điên mới phủ nhận điều đó, và bạn biết bạn không điên. 17 00:01:01,229 --> 00:01:04,106 Bất cứ ai nghi ngờ điều đó chắc hẳn là đang mơ mộng. 18 00:01:04,106 --> 00:01:06,775 Ôi không, có khi nào bạn đang mơ ? 19 00:01:06,775 --> 00:01:08,108 Mơ mà như thật. 20 00:01:08,108 --> 00:01:12,577 Bạn tin bạn đang bơi, đang bay, đang đánh tay không với quái vật, 21 00:01:12,577 --> 00:01:15,312 trong khi cơ thể thật của bạn đang nằm trên giường. 22 00:01:15,312 --> 00:01:18,430 Không, không. Khi thức, bạn biết là bạn đang thức. 23 00:01:18,430 --> 00:01:21,785 Ah! Nhưng khi không thức, bạn không thể biết là bạn không thức, 24 00:01:21,785 --> 00:01:25,247 vì thế bạn không thể chứng minh mình đang không mơ. 25 00:01:25,247 --> 00:01:29,049 Đôi khi cơ thể bạn tưởng có nhưng thực tế bạn lại không có ở đó. 26 00:01:29,049 --> 00:01:31,994 Có khi nào tất cả sự thật, cả những khái niệm trừu tượng 27 00:01:31,994 --> 00:01:36,458 như thời gian, hình dáng, màu sắc, con số chỉ là giả, 28 00:01:36,458 --> 00:01:40,256 tất cả chỉ là trò lừa bịp của một thiên tài độc ác. 29 00:01:40,256 --> 00:01:41,981 Thôi nào, nghiêm túc đi. 30 00:01:41,981 --> 00:01:46,894 Descartes yêu cầu bạn phản bác lại việc một gã quỷ quái 31 00:01:46,894 --> 00:01:50,580 lừa bạn tin rằng thực tế là thật. 32 00:01:50,580 --> 00:01:53,993 Có lẽ gã bịp bợm đó đã lừa bạn thật. 33 00:01:53,993 --> 00:01:56,793 Thế giới, nhân sinh quan, cả cơ thể bạn. 34 00:01:56,793 --> 00:02:01,844 Bạn không thể nói chúng là trò lừa, và làm sao bạn sống mà không có chúng. 35 00:02:01,844 --> 00:02:04,509 Bạn không thể! 36 00:02:04,509 --> 00:02:10,548 Cuộc sống chỉ là mơ. Và tôi cá là bạn không vui vẻ gì khi chèo lái nó. 37 00:02:10,548 --> 00:02:16,787 Bạn lái nó mệt mỏi như kẻ ngốc không tồn tại. 38 00:02:16,787 --> 00:02:19,039 Bạn thấy có thuyết phục không? 39 00:02:19,039 --> 00:02:20,309 Bạn tin chưa? 40 00:02:20,309 --> 00:02:23,495 Nếu không, tốt thôi; Nếu có, càng tốt, 41 00:02:23,495 --> 00:02:29,303 vì việc bị thuyết phục chứng tỏ bạn là thực thể có thể bị thuyết phục 42 00:02:29,303 --> 00:02:31,773 Bạn không là hư vô nếu bạn nghĩ mình tồn tại 43 00:02:31,773 --> 00:02:34,401 cả khi bạn NGHĨ sự tồn tại đó cũng là hư vô. 44 00:02:34,401 --> 00:02:37,794 Vì không cần biết bạn tư duy gì, bạn đã là thực thể có tư duy. 45 00:02:37,794 --> 00:02:42,186 như Descartes nói: "Tôi tư duy, nên tôi tồn tại." 46 00:02:42,186 --> 00:02:44,469 và vì thế, bạn cũng đang tồn tại đấy.