WEBVTT 00:00:00.760 --> 00:00:02.376 Khoảng đầu năm nay, NOTE Paragraph 00:00:02.400 --> 00:00:06.216 tôi được thông báo mình sẽ trình bày một bài nói trên TED. 00:00:06.240 --> 00:00:08.216 Nên tôi đã rất hào hứng, rồi lại hoảng, 00:00:08.240 --> 00:00:10.256 rồi lại tiếp tục hào hứng, rồi lại hoảng, 00:00:10.280 --> 00:00:12.816 và ở giữa sự hào hứng và hoảng sợ, 00:00:12.840 --> 00:00:15.136 tôi bắt đầu tìm kiếm thông tin, 00:00:15.160 --> 00:00:19.616 và chủ yếu là google về cách để thể hiện một bài nói trên TED sao cho hay. NOTE Paragraph 00:00:19.640 --> 00:00:20.856 (Cười) NOTE Paragraph 00:00:20.880 --> 00:00:22.536 Và cùng lúc đó, 00:00:22.560 --> 00:00:25.256 tôi google về Chimamanda Ngozi Adichie. 00:00:25.280 --> 00:00:26.896 Bao nhiêu bạn biết đó là ai? NOTE Paragraph 00:00:26.920 --> 00:00:29.696 (Hưởng ứng) NOTE Paragraph 00:00:29.720 --> 00:00:32.055 Tôi google về cô ấy bởi vì tôi luôn làm thế, 00:00:32.080 --> 00:00:33.336 vì tôi là fan mà, 00:00:33.360 --> 00:00:36.976 nhưng cũng là vì cô ấy luôn có những điều quan trọng và thú vị để nói. 00:00:37.000 --> 00:00:40.456 Và kết hợp những lần tìm kiếm đó lại 00:00:40.480 --> 00:00:43.096 cứ dẫn tôi đến những bài nói của cô ấy 00:00:43.120 --> 00:00:46.296 về sự nguy hiểm của một câu chuyện đơn lẻ, 00:00:46.320 --> 00:00:49.696 về điều sẽ xảy ra khi chúng ta có một cái nhìn đơn chiều 00:00:49.720 --> 00:00:52.216 dùng để quan sát một nhóm người nhất định, 00:00:52.240 --> 00:00:54.200 và nó là một bài nói tuyệt vời. 00:00:55.720 --> 00:01:00.056 Đó là bài nói tôi sẽ dùng nếu tôi là người nổi tiếng trước. NOTE Paragraph 00:01:00.080 --> 00:01:02.256 (Cười) NOTE Paragraph 00:01:02.280 --> 00:01:05.656 Bạn biết đó, kiểu như, cô ấy là người châu Phi và tôi cũng thế, 00:01:05.680 --> 00:01:07.616 cô ấy là nhà nữ quyền và tôi cũng vậy, 00:01:07.640 --> 00:01:09.816 cô ấy là người kể chuyện, tôi cũng vậy luôn, 00:01:09.840 --> 00:01:11.656 hệt như đó là bài nói của mình. NOTE Paragraph 00:01:11.680 --> 00:01:14.416 (Cười) NOTE Paragraph 00:01:14.440 --> 00:01:17.736 Nên tôi quyết định sẽ học lập trình, 00:01:17.760 --> 00:01:19.776 và rồi tôi sẽ hack internet, 00:01:19.800 --> 00:01:23.536 và tôi sẽ gỡ hết toàn bộ bản sao của bài nói đó, 00:01:23.560 --> 00:01:24.976 và tôi cố ghi nhớ nó, 00:01:25.000 --> 00:01:28.256 rồi đến đây và truyền tải như thể đó là bài nói của riêng mình. 00:01:28.280 --> 00:01:31.456 Kế hoạch đó đang rất trót lọt, ngoại trừ phần lập trình ra, 00:01:31.480 --> 00:01:35.376 và rồi một buổi sáng cách đây vài tháng, 00:01:35.400 --> 00:01:36.976 tôi nghe nói 00:01:37.000 --> 00:01:42.456 đến tin tức về một người vợ của một ứng cử viên tổng thống 00:01:42.480 --> 00:01:45.456 đã có một bài nói mà -- NOTE Paragraph 00:01:45.480 --> 00:01:47.416 (Cười) NOTE Paragraph 00:01:47.440 --> 00:01:50.000 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:01:52.960 --> 00:01:57.576 thật kỳ lạ là nghe giống bài nói bởi một người tôi thích, 00:01:57.600 --> 00:01:58.816 Michelle Obama. NOTE Paragraph 00:01:58.840 --> 00:02:00.936 (Hưởng ứng) NOTE Paragraph 00:02:00.960 --> 00:02:04.976 Và thế là tôi quyết định mình nên viết bài nói của riêng mình, 00:02:05.000 --> 00:02:07.496 và đó là vì sao tôi ở đây để trình bày bài nói đó. 00:02:07.520 --> 00:02:11.840 Tôi ở đây để nói về sự quan sát của mình về nghệ thuật kể chuyện. 00:02:12.640 --> 00:02:16.616 Tôi muốn nói với các bạn về sức mạnh của những câu chuyện, dĩ nhiên rồi, 00:02:16.640 --> 00:02:19.576 nhưng tôi cũng muốn nói về những hạn chế của chúng, 00:02:19.600 --> 00:02:23.640 đặc biệt là đối với chúng ta, những người hứng thú với công lý xã hội. NOTE Paragraph 00:02:24.280 --> 00:02:27.176 Từ lúc Adichie trình bày bài nói đó cách đây bảy năm, 00:02:27.200 --> 00:02:29.456 đã có một sự bùng nổ về nghệ thuật kể chuyện. 00:02:29.480 --> 00:02:32.216 Chuyện kể ở khắp nơi, 00:02:32.240 --> 00:02:36.176 và nếu có mối nguy về việc kể một chuyện cũ nhàm chán, 00:02:36.200 --> 00:02:40.536 tôi nghĩ sẽ phải tán dương rất nhiều về sự dồi dào 00:02:40.560 --> 00:02:43.336 của rất nhiều câu chuyện và rất nhiều giọng kể. 00:02:43.360 --> 00:02:46.160 Chuyện kể là thuốc giải cho thành kiến. 00:02:46.960 --> 00:02:52.016 Thực ra, hiện nay, nếu bạn là tầng lớp trung lưu và có kết nối internet, 00:02:52.040 --> 00:02:55.176 bạn có thể tải về các câu chuyện chỉ bằng cách nhấn nút 00:02:55.200 --> 00:02:56.576 hoặc lướt màn hình. 00:02:56.600 --> 00:02:58.416 Bạn có thể nghe qua podcast 00:02:58.440 --> 00:03:02.336 về việc phát triển tầng lớp Dalit ở Kolkata như thế nào. 00:03:02.360 --> 00:03:04.856 Bạn có thể nghe một người bản xứ ở Úc 00:03:04.880 --> 00:03:08.976 nói về những thử thách và thành công trong việc nuôi dạy con một cách đường hoàng 00:03:09.000 --> 00:03:10.336 và tự hào. 00:03:10.360 --> 00:03:12.336 Chuyện kể làm chúng ta biết yêu. 00:03:12.360 --> 00:03:15.536 Chúng hàn gắn vết nứt, kết lại chia rẽ. 00:03:15.560 --> 00:03:17.416 Chuyện kể thậm chí giúp ta thấy dễ dàng hơn 00:03:17.440 --> 00:03:20.096 khi nói về cái chết của con người trong những xã hội của ta, 00:03:20.120 --> 00:03:22.576 những người bình dị, bởi vì chuyện kể làm ta thấy quan tâm. 00:03:22.600 --> 00:03:23.800 Đúng không nào? NOTE Paragraph 00:03:24.800 --> 00:03:26.056 Tôi không chắc lắm, 00:03:26.080 --> 00:03:29.160 và tôi thật sự làm việc cho một nơi tên là Trung tâm Chuyện kể. 00:03:29.840 --> 00:03:34.256 Và công việc của tôi là giúp kể những câu chuyện 00:03:34.280 --> 00:03:37.816 thách thức chuyện kể truyền thống định nghĩa việc sẽ thế nào nếu bạn da đen 00:03:37.840 --> 00:03:40.896 hay là một người Hồi giáo hay người tị nạn hay bất kì ai 00:03:40.920 --> 00:03:43.936 mà chúng ta luôn nói tới. 00:03:43.960 --> 00:03:45.176 Nhưng tôi đến với công việc này 00:03:45.200 --> 00:03:48.696 sau một thời gian dài làm một nhà hoạt động công lý xã hội, 00:03:48.720 --> 00:03:50.856 và tôi thật sự ấn tượng với cái cách 00:03:50.880 --> 00:03:53.576 mà người ta nói về chuyện phi hư cấu 00:03:53.600 --> 00:03:55.936 như thể nó ý nghĩa nhiều hơn là thuần giải trí, 00:03:55.960 --> 00:03:58.920 như thể nó là chất xúc tác cho hành động xã hội. 00:03:59.560 --> 00:04:02.216 Rất thường xuyên người ta nói rằng 00:04:02.240 --> 00:04:05.240 chuyện kể giúp thế giới trở nên tốt đẹp hơn. 00:04:06.960 --> 00:04:10.176 Tuy vậy, càng ngày tôi càng lo rằng thậm chí những câu chuyện cảm động nhất, 00:04:10.200 --> 00:04:14.136 cụ thể là về những người có vẻ như chẳng ai thèm để ý, 00:04:14.160 --> 00:04:17.576 có thể cản trở hành động cho công lý xã hội. 00:04:17.600 --> 00:04:21.416 Đó không phải là vì người kể có ý muốn gây hại. 00:04:21.440 --> 00:04:22.696 Mà khá là ngược lại đấy. 00:04:22.720 --> 00:04:26.960 Người kể chuyện thường có thành ý tốt như tôi và tôi đồ rằng, như các bạn. 00:04:27.600 --> 00:04:30.656 Và khán giả của họ 00:04:30.680 --> 00:04:33.920 thường là những người rất trắc ẩn và dễ đồng cảm. 00:04:34.360 --> 00:04:39.176 Tuy nhiên, thành ý tốt có thể có những hệ quả khó lường, 00:04:39.200 --> 00:04:43.240 thế nên tôi muốn nói rằng chuyện kể không màu nhiệm đến vậy. 00:04:43.680 --> 00:04:46.576 Nên có ba điều -- bởi vì lúc nào cũng là số ba -- 00:04:46.600 --> 00:04:48.816 ba lý do vì sao tôi nghĩ rằng 00:04:48.840 --> 00:04:53.520 chuyện kể không nhất thiết phải khiến thế giới trở nên tốt đẹp hơn. NOTE Paragraph 00:04:54.320 --> 00:04:58.376 Đầu tiên, chuyện kể có thể tạo ra ảo giác của tình đoàn kết. 00:04:58.400 --> 00:05:00.936 Chẳng có gì giống như cảm giác tốt đẹp mà bạn có 00:05:00.960 --> 00:05:03.096 từ việc nghe câu chuyện thần kỳ 00:05:03.120 --> 00:05:06.496 nơi mà bạn cảm thấy mình có thể trèo đèo lội suối, 00:05:06.520 --> 00:05:09.360 hoặc bạn thấy có thể làm bạn với một tử tù nào đó. 00:05:09.840 --> 00:05:11.256 Nhưng bạn không hề làm điều đó. 00:05:11.280 --> 00:05:13.096 Bạn chẳng làm gì hết. 00:05:13.120 --> 00:05:14.896 Lắng nghe là quan trọng 00:05:14.920 --> 00:05:17.880 nhưng nó không đủ khiến bạn hành động vì xã hội. NOTE Paragraph 00:05:19.120 --> 00:05:21.976 Thứ hai, tôi thường nghĩ chúng ta hay hướng về 00:05:22.000 --> 00:05:24.936 những nhân vật và vai chính 00:05:24.960 --> 00:05:28.416 những người đáng yêu và nhân ái. 00:05:28.440 --> 00:05:30.336 Và điều này hợp lý, đúng không? 00:05:30.360 --> 00:05:33.416 Vì khi bạn thích ai, bạn sẽ để ý họ. 00:05:33.440 --> 00:05:34.840 Nhưng ngược lại cũng vậy. 00:05:35.400 --> 00:05:37.176 Nếu bạn không ưa ai, 00:05:37.200 --> 00:05:39.136 bạn chả thèm ngó họ nữa. 00:05:39.160 --> 00:05:41.016 Và nếu bạn không quan tâm họ, 00:05:41.040 --> 00:05:44.936 bạn không phải thấy bản thân có nghĩa vụ đạo đức 00:05:44.960 --> 00:05:48.200 phải nghĩ về những hoàn cảnh định hình cuộc sống của họ. NOTE Paragraph 00:05:49.000 --> 00:05:52.296 Tôi học được bài học này vào năm 14 tuổi. 00:05:52.320 --> 00:05:55.096 Tôi nhận ra rằng thật sự, bạn không phải thích ai đó 00:05:55.120 --> 00:05:56.496 để nhận ra trí khôn của họ, 00:05:56.520 --> 00:05:58.616 và bạn chắc chắn không phải thích ai đó 00:05:58.640 --> 00:06:00.080 để phải đứng cùng phe với họ. 00:06:00.800 --> 00:06:02.600 Nên khi xe đạp của tôi bị cướp 00:06:03.520 --> 00:06:04.976 khi tôi đang lái nó -- NOTE Paragraph 00:06:05.000 --> 00:06:06.136 (Cười) NOTE Paragraph 00:06:06.160 --> 00:06:09.736 đó là điều khả dĩ nếu bạn lái đủ chậm, như tôi đã làm. NOTE Paragraph 00:06:09.760 --> 00:06:11.256 (Cười) NOTE Paragraph 00:06:11.280 --> 00:06:14.256 Chuyện là trong một phút khi tôi đang băng qua sân 00:06:14.280 --> 00:06:16.576 trong khu Nairobi nơi tôi lớn lên, 00:06:16.600 --> 00:06:19.056 và đó là một quãng đường gập ghềnh, 00:06:19.080 --> 00:06:20.896 và khi bạn đang lái xe đạp, 00:06:20.920 --> 00:06:23.176 bạn không muốn vậy, bạn biết đấy -- NOTE Paragraph 00:06:23.200 --> 00:06:24.600 (Cười) NOTE Paragraph 00:06:26.160 --> 00:06:30.776 Và tôi đã làm thế, đạp bàn đạp chậm rãi, 00:06:30.800 --> 00:06:33.376 và bất thình lình, tôi ngã xuống đường. 00:06:33.400 --> 00:06:35.576 tôi nằm trên đất, và nhìn lên, 00:06:35.600 --> 00:06:38.376 và có một đứa nhóc đang bỏ chạy 00:06:38.400 --> 00:06:39.896 trên chiếc xe đạp của tôi, 00:06:39.920 --> 00:06:43.176 và nhóc đó khoảng 11 hay 12 tuổi, mà tôi là đứa đo sàn, 00:06:43.200 --> 00:06:46.056 và tôi khóc to vì đã dành dụm quá trời cho chiếc xe, 00:06:46.080 --> 00:06:48.656 và tôi cứ khóc lớn, rồi đứng lên, và bắt đầu la hét. 00:06:48.680 --> 00:06:52.936 Theo bản năng, tôi la lớn, "Mwizi, mwizi!" 00:06:52.960 --> 00:06:54.600 nghĩa là "cướp" trong tiếng Swahili. 00:06:55.560 --> 00:07:00.576 Và từ các khu nhà gỗ, tất thảy mọi người ùa ra 00:07:00.600 --> 00:07:02.016 và bắt đầu đuổi theo. 00:07:02.040 --> 00:07:04.296 Đó là châu Phi, công lý thực thi bằng hành động. 00:07:04.320 --> 00:07:05.776 Đúng chứ? 00:07:05.800 --> 00:07:08.576 Và tôi ở gần đó, thấy họ bao vây thằng nhóc, 00:07:08.600 --> 00:07:10.056 và họ bắt được nó. NOTE Paragraph 00:07:10.080 --> 00:07:12.136 Khi nghi phạm bị bắt giữ, 00:07:12.160 --> 00:07:15.736 thắng bé bị ép trả xe cho tôi, 00:07:15.760 --> 00:07:17.376 và phải xin lỗi. 00:07:17.400 --> 00:07:20.976 Lại là một cách xử lý công bằng kiểu Phi đúng không? 00:07:21.000 --> 00:07:22.496 Và họ đã bắt nhóc đó xin lỗi. 00:07:22.520 --> 00:07:24.856 Tôi và nó đứng nhìn mặt nhau, 00:07:24.880 --> 00:07:27.816 và nó nhìn vào tôi, nói xin lỗi, 00:07:27.840 --> 00:07:31.336 nhưng nó nhìn tôi, với một cơn giận không thèm giấu. 00:07:31.360 --> 00:07:34.400 Nó giận, rất giận. 00:07:35.440 --> 00:07:38.496 Và đó là lần đầu tiên tôi đối chất với ai đó 00:07:38.520 --> 00:07:41.136 người mà không ưa tôi đơn giản vì cái mà tôi đại diện. 00:07:41.160 --> 00:07:43.216 Nó nhìn tôi với cái nhìn hàm ý, 00:07:43.240 --> 00:07:47.120 "Mày, với da dẻ sáng bóng và có xe đạp mà đi giận dữ với tao?" NOTE Paragraph 00:07:49.240 --> 00:07:52.496 Nên đó là bài học khó khăn nhận ra rằng nó không ưa tôi, 00:07:52.520 --> 00:07:54.576 nhưng bạn biết không, nó đã đúng. 00:07:54.600 --> 00:07:58.096 Tôi là một đứa trẻ trung lưu sống ở một miền quê nghèo. 00:07:58.120 --> 00:08:01.360 Tôi có xe đạp, còn nó hiếm khi có đồ ăn. 00:08:01.760 --> 00:08:04.696 Đôi khi, đó là thông điệp mà ta không muốn nghe, 00:08:04.720 --> 00:08:07.216 những điều mà làm ta muốn thoát ra khỏi bản thân, 00:08:07.240 --> 00:08:09.816 điều mà ta cần nghe nhất. 00:08:09.840 --> 00:08:13.016 Đối với mỗi người kể chuyện đáng yêu đã đánh cắp con tim bạn, 00:08:13.040 --> 00:08:17.416 thì lại có hơn đó hàng trăm người nói năng líu ríu và rời rạc, 00:08:17.440 --> 00:08:22.120 những người không được đứng trên sân khấu và ăn mặc đàng hoàng như thế này. 00:08:22.640 --> 00:08:26.936 Có hàng triệu câu chuyện về cậu-bé-trộm-xe-tức-giận 00:08:26.960 --> 00:08:28.616 và ta không thể lờ đi 00:08:28.640 --> 00:08:31.776 đơn giản vì ta không ưa các nhân vật chính trong đó 00:08:31.800 --> 00:08:34.736 hay là vì đó không phải là đứa nhóc mà ta muốn đem về nhà nuôi 00:08:34.760 --> 00:08:35.960 từ trại mồ côi. NOTE Paragraph 00:08:36.600 --> 00:08:38.456 Lí do thứ ba khiến tôi nghĩ rằng 00:08:38.480 --> 00:08:42.096 chuyện kể không nhất thiết khiến thế giới trở nên tốt đẹp hơn 00:08:42.120 --> 00:08:45.576 là chúng ta thường quá đầu tư vào hình thức kể chuyện cá nhân 00:08:45.600 --> 00:08:48.440 mà quên đi bức tranh toàn cảnh. 00:08:48.880 --> 00:08:50.776 Và khi ta tán thưởng ai đó 00:08:50.800 --> 00:08:53.456 khi họ kể ta nghe về cảm giác xấu hổ của họ, 00:08:53.480 --> 00:08:56.640 nhưng ta không nhất thiết phải liên hệ tới sự áp bức đó. 00:08:57.080 --> 00:09:00.736 Ta gật gù thấu hiểu khi ai đó nói họ cảm thấy bé nhỏ, 00:09:00.760 --> 00:09:02.800 nhưng ta không liên hệ nó với sự kỳ thị. 00:09:03.600 --> 00:09:06.416 Những câu chuyện quan trọng nhất, nhất là vì công lý xã hội, 00:09:06.440 --> 00:09:08.256 là những gì có thể làm cả hai việc, 00:09:08.280 --> 00:09:13.040 rằng nó vừa cá nhân và vừa cho phép ta khám phá và hiểu chính trị. NOTE Paragraph 00:09:13.920 --> 00:09:15.936 Nhưng nó không chỉ là về chuyện ta thích 00:09:15.960 --> 00:09:17.856 đối với chuyện mà ta chọn lờ đi. 00:09:17.880 --> 00:09:21.816 Càng ngày ta đang sống trong một xã hội nơi các thế lực lớn hơn có ảnh hướng lớn, 00:09:21.840 --> 00:09:26.200 nhiều người thực sự bắt đầu lấy chuyện kể thay thế tin tức. 00:09:26.640 --> 00:09:27.856 Đúng chứ? 00:09:27.880 --> 00:09:31.256 Ta sống trong thời đại chứng kiến sự chối bỏ sự thật, 00:09:31.280 --> 00:09:33.496 khi mà cảm xúc thắng thế 00:09:33.520 --> 00:09:36.616 và được dùng để phân tích, khá là chán, đúng không? 00:09:36.640 --> 00:09:40.840 Nơi mà ta coi trọng cái ta cảm thấy hơn cái ta thật sự biết. 00:09:42.040 --> 00:09:46.336 Một báo cáo gần đây của The Pew Center về xu hướng ở Mỹ 00:09:46.360 --> 00:09:52.136 chỉ ra rằng chỉ có 10% thanh niên dưới 30 00:09:52.160 --> 00:09:55.536 "đặt nhiều niềm tin vào truyền thông". 00:09:55.560 --> 00:09:57.360 Giờ nó đã rõ ràng. 00:09:57.840 --> 00:10:00.456 Nghĩa là người kể đang giành lấy niềm tin 00:10:00.480 --> 00:10:01.856 ngay chính cái lúc 00:10:01.880 --> 00:10:05.200 mà phần lớn truyền thông đang đánh mất dần niềm tin công chúng. 00:10:06.040 --> 00:10:08.616 Đó không phải điều tốt, 00:10:08.640 --> 00:10:10.416 vì khi chuyện kể trở nên quan trọng 00:10:10.440 --> 00:10:12.656 và chúng giúp ta có cái nhìn đa chiều, 00:10:12.680 --> 00:10:14.536 chúng ta cần truyền thông. 00:10:14.560 --> 00:10:17.056 Từ những năm làm nhà hoạt động công lý xã hội, 00:10:17.080 --> 00:10:23.176 tôi biết rất rõ rằng ta cần những sự thật đáng tin từ các tổ chức truyền thông 00:10:23.200 --> 00:10:27.216 kết hợp với quyền năng mạnh mẽ từ tiếng nói của những người kể chuyện. 00:10:27.240 --> 00:10:30.760 Đó là hướng đi đúng đắn hướng tới công lý xã hội. NOTE Paragraph 00:10:31.840 --> 00:10:34.560 Trong phân tích cuối cùng, dĩ nhiên, 00:10:36.480 --> 00:10:38.296 chính công lý 00:10:38.320 --> 00:10:40.056 là thứ giúp thế giới trở nên tốt hơn, 00:10:40.080 --> 00:10:42.040 chứ không phải chuyện kể. Phải không? 00:10:43.080 --> 00:10:46.136 Và nếu chúng ta đi theo công lý, 00:10:46.160 --> 00:10:49.576 thì tôi nghĩ ta không cần tập trung vào truyền thông hay người kể chuyện. 00:10:49.600 --> 00:10:52.296 Ta phải tập trung vào khán giả, 00:10:52.320 --> 00:10:55.416 vào bất cứ ai từng bật radio lên 00:10:55.440 --> 00:10:57.256 hay nghe một podcast, 00:10:57.280 --> 00:10:59.376 và đó chính là tất cả chúng ta. NOTE Paragraph 00:10:59.400 --> 00:11:01.536 Vài suy nghĩ đúc kết là 00:11:01.560 --> 00:11:05.440 về việc mà khán giả có thể làm để khiến thế giới trở nên tốt hơn. 00:11:06.000 --> 00:11:09.936 Đầu tiên, thế giới sẽ tốt đẹp lên, tôi nghĩ thế, 00:11:09.960 --> 00:11:13.536 nếu khán giả tò mò và hoài nghi hơn 00:11:13.560 --> 00:11:16.176 và hỏi nhiều hơn về bối cảnh xã hội, 00:11:16.200 --> 00:11:19.280 điều đã tạo ra những câu chuyện họ vô cùng yêu thích. 00:11:20.200 --> 00:11:22.456 Thứ hai, thế giới sẽ tốt đẹp hơn 00:11:22.480 --> 00:11:26.160 nếu khán giả nhận ra rằng kể chuyện là lao động trí óc. 00:11:27.640 --> 00:11:30.576 Và tôi nghĩ nó quan trọng hơn cho khán giả 00:11:30.600 --> 00:11:35.936 khi có nhiều nút hơn trên các trang web họ yêu thích, 00:11:35.960 --> 00:11:38.656 nút mà ví dụ có chức năng là, 00:11:38.680 --> 00:11:40.296 "Nếu bạn thích chuyện này, 00:11:40.320 --> 00:11:44.376 bấm vào đây để ủng hộ một mục đích mà người kể chuyện của bạn tin tưởng vào." 00:11:44.400 --> 00:11:49.560 Hay "bấm đây để góp ý tưởng lớn tiếp theo cho người kể chuyện của bạn". 00:11:50.480 --> 00:11:53.056 Thường thì ta cam kết với các nền tảng, 00:11:53.080 --> 00:11:55.536 nhưng không nhất thiết với chính người kể. 00:11:55.560 --> 00:12:00.656 Và cuối cùng, tôi nghĩ khán giả có thể giúp thế giới trở nên tốt đẹp hơn 00:12:00.680 --> 00:12:02.760 bằng cách tắt điện thoại đi, 00:12:03.560 --> 00:12:05.576 bước xa ra khỏi màn hình, 00:12:05.600 --> 00:12:10.080 đi vào thế giới thực, ra ngoài vùng an toàn. NOTE Paragraph 00:12:10.840 --> 00:12:12.856 Alice Walker từng nói, 00:12:12.880 --> 00:12:16.656 "Nhìn kĩ vào hiện tại bạn đang tạo dựng. 00:12:16.680 --> 00:12:19.840 Nó nên trông giống tương lai mà bạn mơ ước." 00:12:20.640 --> 00:12:22.856 Chuyện kể có thể giúp ta ước mơ, 00:12:22.880 --> 00:12:26.680 nhưng tất cả là phụ thuộc vào ta tự lập ra kế hoạch cho công lý. NOTE Paragraph 00:12:27.480 --> 00:12:28.696 Cảm ơn các bạn. 00:12:33.050 --> 00:12:37.070 (Vỗ tay)