1 00:00:00,000 --> 00:00:02,579 Tại sao chúng ta lại nghĩ rằng 2 00:00:02,603 --> 00:00:07,894 những câu chuyện của đàn ông thì thường rất quan trọng 3 00:00:07,918 --> 00:00:12,773 còn những câu chuyện của phụ nữ thì đơn thuần chỉ là về phụ nữ thôi. 4 00:00:14,813 --> 00:00:17,552 Bà tôi nghỉ học từ năm 12 tuổi. 5 00:00:17,576 --> 00:00:19,247 Bà có 14 người con. 6 00:00:20,356 --> 00:00:22,247 Mẹ tôi nghỉ học từ năm 15 tuổi. 7 00:00:22,271 --> 00:00:23,672 Bà đã trở thành 1 thư kí. 8 00:00:23,696 --> 00:00:27,454 Tôi tốt nghiệp đại học và trở thành đạo diễn sân khấu, 9 00:00:27,478 --> 00:00:31,637 và sự tiến bộ đó hoàn toàn là nhờ có những con người tôi chưa từng gặp 10 00:00:31,661 --> 00:00:33,909 đã đấu tranh để phụ nữ có các quyền 11 00:00:33,933 --> 00:00:37,074 được bầu cử, được đi học, được tiến bộ. 12 00:00:37,098 --> 00:00:40,683 Và tôi quyết tâm sẽ làm được giống như thế và rõ ràng các bạn cũng có thể. 13 00:00:40,707 --> 00:00:41,884 Tại sao không? 14 00:00:41,908 --> 00:00:43,465 (vỗ tay) 15 00:00:43,489 --> 00:00:47,201 Vì vậy 7 năm trước tôi đã tổ chức 1 lễ hội tên là WOW, Phụ Nữ Của Thế Giới, 16 00:00:47,225 --> 00:00:50,229 và ngày nay nó được tổ chức ở 20 quốc gia trên khắp 5 châu lục. 17 00:00:50,253 --> 00:00:53,604 Và một trong số đó là Sô-ma-ni, 1 quốc gia ở châu Phi. 18 00:00:53,628 --> 00:00:55,843 Vì vậy tôi đã tới đó vào năm ngoái, 19 00:00:55,867 --> 00:01:01,460 và một điều thú vị khi đến đây là được đi thăm những hang động này. 20 00:01:02,722 --> 00:01:04,898 Quần thể hang Laas Geel. 21 00:01:04,922 --> 00:01:10,436 Hiện nay, những hang động này chứa đựng cả những hình vẽ cổ xưa nhất trên thế giới 22 00:01:10,999 --> 00:01:16,274 Những bức vẽ này được cho là có khoảng từ 9,000 đến 11,000 năm tuổi. 23 00:01:17,110 --> 00:01:18,539 Nghệ thuật: 24 00:01:18,563 --> 00:01:22,326 là điều mà nhân loại đã tạo ra kể từ khi tiến hóa 25 00:01:22,350 --> 00:01:24,473 Đó là cách để chúng ta nói về bản thân mình, 26 00:01:24,497 --> 00:01:26,434 cách để hiểu bản sắc riêng của chúng ta, 27 00:01:26,458 --> 00:01:28,206 cách chúng ta nhìn thế giới, 28 00:01:28,230 --> 00:01:31,581 là bản chất của mỗi người mà ta thấy 29 00:01:31,581 --> 00:01:33,539 vì ý nghĩa cuộc sống chúng ta đang sống. 30 00:01:33,539 --> 00:01:35,003 Đó là mục đích của nghệ thuật. 31 00:01:35,971 --> 00:01:37,933 Hãy nhìn vào bức tranh nhỏ này. 32 00:01:37,957 --> 00:01:39,903 Tôi nghĩ đó là một bé gái. 33 00:01:39,927 --> 00:01:42,703 Tôi nghĩ rằng cô bé khá giống tôi khi còn nhỏ. 34 00:01:43,195 --> 00:01:47,362 và tôi đã tự hỏi ai là người đã vẽ nên bức tranh vui vẻ, trẻ trung thế này? 35 00:01:47,386 --> 00:01:49,490 và tôi hỏi người quản lý các hang động này. 36 00:01:49,514 --> 00:01:53,032 Tôi nói," tôi muốn biết về những người đàn ông và phụ nữ vẽ bức tranh này." 37 00:01:53,056 --> 00:01:56,533 Ông ta nhìn tôi một cách lạ lùng, và nói 38 00:01:56,557 --> 00:01:58,769 "Phụ nữ không vẽ những bức tranh này" 39 00:01:59,241 --> 00:02:01,745 Và tôi nói" Nó đã ra đời từ 11,000 năm trước" 40 00:02:01,769 --> 00:02:03,228 "Sao anh biết được" 41 00:02:03,252 --> 00:02:05,779 (Cười lớn) 42 00:02:05,803 --> 00:02:09,534 Rồi anh ta nói"Phụ nữ không làm những việc này. 43 00:02:09,558 --> 00:02:13,197 Đàn ông tạo ra những nét vẽ, còn phụ nữ thì không" 44 00:02:14,547 --> 00:02:18,317 Lúc đó, tôi đã không ngạc nhiên lắm, 45 00:02:18,341 --> 00:02:22,399 bởi vì đó là thái độ mà tôi được chứng kiến liên tục 46 00:02:22,423 --> 00:02:25,195 trong cuộc đời làm đạo diễn của mình. 47 00:02:26,552 --> 00:02:32,362 Chúng ta được kể rằng những tri thức thần thánh được lưu truyền bởi đàn ông, 48 00:02:32,386 --> 00:02:36,973 dù đó là thầy tế, linh mục, giáo sĩ hay là người sùng đạo. 49 00:02:37,421 --> 00:02:42,717 Tương tự, chúng ta cũng được kể rằng những thiên tài sáng tạo đều là đàn ông, 50 00:02:42,741 --> 00:02:44,487 rằng những người đàn ông 51 00:02:44,511 --> 00:02:47,576 sẽ nói cho chúng ta về con người thực sự của chúng ta, 52 00:02:47,600 --> 00:02:50,667 rằng những người đàn ông sẽ đại diện cho nhân loại 53 00:02:50,691 --> 00:02:52,578 kể những câu chuyện về thế giới. 54 00:02:52,602 --> 00:02:57,177 Trong khi đó, những nữ nghệ sĩ chỉ kể về những trải nghiệm của phụ nữ, 55 00:02:57,201 --> 00:03:00,577 những vấn đề của phụ nữ, những điều chỉ liên quan đến phụ nữ 56 00:03:00,601 --> 00:03:03,579 và là mối quan tâm thoáng qua đối với đàn ông -- 57 00:03:03,603 --> 00:03:05,505 và chỉ một vài người quan tâm mà thôi. 58 00:03:05,909 --> 00:03:08,180 Và đó là niềm tin, 59 00:03:08,204 --> 00:03:09,585 là điều chúng ta được dạy, 60 00:03:09,609 --> 00:03:13,409 là điều mà theo tôi đã tô điểm quá nhiều lên việc chúng ta tin tưởng 61 00:03:13,433 --> 00:03:15,934 rằng câu chuyện của phụ nữ cũng quan trọng. 62 00:03:15,958 --> 00:03:19,505 Và trừ khi chúng ta sẵn sàng tin rằng câu chuyện của phụ nữ cũng quan trọng 63 00:03:19,529 --> 00:03:22,519 nếu không quyền lợi của phụ nữ cũng trở nên không quan trọng, 64 00:03:22,543 --> 00:03:25,215 Và sự thay đổi cũng không bao giờ thực sự xuất hiện. 65 00:03:26,876 --> 00:03:31,586 Tôi muốn kể cho các bạn 2 ví dụ về những câu chuyện 66 00:03:31,610 --> 00:03:34,548 được xem là có tầm quan trọng vĩ đại: 67 00:03:34,572 --> 00:03:37,328 "E .T- sinh vật ngoài hành tinh và "Ham-let" 68 00:03:37,352 --> 00:03:40,463 ( cười) 69 00:03:40,487 --> 00:03:43,753 Tôi đã dẫn hai đứa con nhỏ của tôi 70 00:03:43,777 --> 00:03:47,027 Calonine 8 tuổi và Bobby 5 tuổi -- 71 00:03:47,051 --> 00:03:48,618 đi xem "E.T" 72 00:03:48,642 --> 00:03:52,027 Và đó là một câu chuyện tuyệt vời về người ngoài hành tinh nhỏ bé E.T 73 00:03:52,051 --> 00:03:54,002 sống cùng một gia đình người Mỹ 74 00:03:54,026 --> 00:03:57,235 có một người mẹ, hai con trai và một con gái, 75 00:03:57,259 --> 00:03:58,902 nhưng E.T lại muốn về nhà. 76 00:03:59,720 --> 00:04:02,340 Không chỉ thế, một số nhà khoa học xấu xa 77 00:04:02,364 --> 00:04:04,738 còn muốn làm thí nghiệm trên E.T 78 00:04:04,762 --> 00:04:06,448 nên luôn tìm kiếm cậu ta. 79 00:04:06,993 --> 00:04:09,049 Vì thế, lũ trẻ đã lên kế hoạch. 80 00:04:09,073 --> 00:04:11,910 Chúng quyết định sẽ đưa E.T trở lại phi thuyền của cậu 81 00:04:11,934 --> 00:04:13,085 sớm nhất có thể, 82 00:04:13,109 --> 00:04:14,983 chúng để cậu ta vào giỏ xe đạp 83 00:04:15,007 --> 00:04:16,349 và chở đi. 84 00:04:16,373 --> 00:04:20,269 Nhưng không may, những kẻ xấu đã tìm thấy lũ trẻ và đuổi kịp 85 00:04:20,293 --> 00:04:22,650 và chúng có còi báo động và chúng có súng, 86 00:04:22,674 --> 00:04:25,348 chúng có loa to, cực kỳ đáng sợ, 87 00:04:25,372 --> 00:04:27,292 và chúng đã đuổi rất sát lũ trẻ, 88 00:04:27,316 --> 00:04:29,412 và bọn trẻ sẽ không có cách nào thoát được. 89 00:04:29,436 --> 00:04:33,529 Rồi đột nhiên, như một phép màu, chiếc xe đạp bay lên không trung 90 00:04:33,553 --> 00:04:35,092 bay qua những đám mây, 91 00:04:35,116 --> 00:04:36,304 bay qua mặt trăng, 92 00:04:36,328 --> 00:04:38,619 và lũ trẻ sẽ bảo vệ được "E.T" 93 00:04:39,394 --> 00:04:41,672 Tôi quay sang nhìn 2 đứa con của tôi 94 00:04:41,696 --> 00:04:46,166 Robby vô cùng thích thú, nó như đang ở đó cùng với lũ trẻ, cùng bảo vệ E.T., 95 00:04:46,190 --> 00:04:48,046 nó thấy rất hạnh phúc. 96 00:04:48,070 --> 00:04:51,208 Rồi tôi nhìn Caroline, và con bé đang khóc nức nở 97 00:04:51,866 --> 00:04:53,411 Tôi hỏi "sao vậy con?" 98 00:04:53,435 --> 00:04:58,970 Cô bé nói " Sao con không thể cứu E.T?, sao con không được đến đó? 99 00:04:59,422 --> 00:05:01,781 Và tôi đột nhiên nhận ra rằng 100 00:05:01,805 --> 00:05:03,216 chúng không phải là lũ trẻ 101 00:05:03,857 --> 00:05:05,120 chúng là những cậu bé -- 102 00:05:05,755 --> 00:05:07,820 tất cả chúng. 103 00:05:07,844 --> 00:05:10,821 Và Caroline, đứa trẻ vô cùng yêu mến E.T., 104 00:05:10,845 --> 00:05:13,015 lại không được đến đó để cứu cậu ấy, 105 00:05:13,039 --> 00:05:15,716 cô bé cảm thấy tủi thân và bị hắt hủi 106 00:05:16,412 --> 00:05:18,161 Tôi đã gửi thư cho Steven Spielberg 107 00:05:18,185 --> 00:05:24,353 (cười) ( vỗ tay) 108 00:05:24,377 --> 00:05:26,927 và tôi nói " tôi không biết liệu anh có hiểu được 109 00:05:26,951 --> 00:05:29,330 tác động về mặt tâm lý học của những việc đã xảy ra 110 00:05:29,354 --> 00:05:31,854 và sẵn sàng chi trả cho các hóa đơn điều trị?" 111 00:05:31,878 --> 00:05:33,292 ( cười) 112 00:05:33,316 --> 00:05:36,288 Cho đến 20 năm sau, tôi vẫn chưa nhận được câu trả lời, 113 00:05:36,312 --> 00:05:37,750 nhưng tôi vẫn rất hi vọng. 114 00:05:37,774 --> 00:05:39,384 ( cười) 115 00:05:39,408 --> 00:05:41,012 Nhưng tôi nghĩ điều đó rất thú vị, 116 00:05:41,036 --> 00:05:43,908 vì nếu đọc những gì anh ta muốn nhắn nhủ qua E.T, 117 00:05:43,932 --> 00:05:45,723 anh ta đã nói một cách cụ thể rằng: 118 00:05:45,747 --> 00:05:48,249 "tôi muốn cả thế giới hiểu 119 00:05:48,273 --> 00:05:51,480 rằng chúng ta phải yêu thương và bao dung cho sự khác biệt." 120 00:05:51,504 --> 00:05:56,126 nhưng anh ấy đã không đề cập đến sự khác biệt của các bé gái 121 00:05:56,150 --> 00:05:57,842 trong đó. 122 00:05:57,866 --> 00:06:02,176 Anh ta nghĩ mình đã viết câu chuyện về nhân loại. 123 00:06:02,200 --> 00:06:04,278 Caroline lại nghĩ anh ta đã không coi trọng 124 00:06:04,302 --> 00:06:05,731 1 nửa của nhân loại. 125 00:06:05,755 --> 00:06:08,839 Anh ta nghĩ mình đang viết câu chuyện về lòng tốt của con người; 126 00:06:08,863 --> 00:06:13,249 con bé lại nghĩ anh ta viết về cuộc phiêu lưu khoa trương của lũ con trai. 127 00:06:14,028 --> 00:06:15,789 Và đây là điều bình thường. 128 00:06:16,512 --> 00:06:21,633 Đàn ông cho rằng họ được trao cho trách nhiệm truyền thông toàn cầu 129 00:06:21,657 --> 00:06:23,609 nhưng dĩ nhiên rồi, sao có thể là họ? 130 00:06:23,633 --> 00:06:27,713 Họ viết từ những trải nghiệm của đàn ông qua đôi mắt của đàn ông. 131 00:06:30,031 --> 00:06:32,249 Chúng ta phải tự nhìn vào điều đó. 132 00:06:32,273 --> 00:06:35,949 Chúng ta phải sẵn sàng nhìn lại tất cả các quyển sách và các bộ phim, 133 00:06:35,973 --> 00:06:37,310 mọi thứ chúng ta yêu thích, 134 00:06:37,334 --> 00:06:40,164 và nói "Thực tế, chúng được tạo ra bởi các nam nghệ sĩ -- 135 00:06:40,188 --> 00:06:42,176 chứ không phải nghệ sĩ" 136 00:06:42,200 --> 00:06:44,604 Chúng ta phải nhận ra rằng rất nhiều câu chuyện 137 00:06:44,628 --> 00:06:46,764 được viết theo quan điểm của nam giới. 138 00:06:46,788 --> 00:06:48,725 Điều này cũng ổn, 139 00:06:48,749 --> 00:06:52,247 nhưng sau đó phụ nữ cũng cần có 50% quyền lợi 140 00:06:52,271 --> 00:06:54,825 với sân khấu, các bộ phim, tiểu thuyết, 141 00:06:54,849 --> 00:06:56,638 nơi để sáng tạo. 142 00:06:57,561 --> 00:06:59,360 Để tôi nói về "Hamlet". 143 00:06:59,384 --> 00:07:01,077 Sống hay chết. 144 00:07:01,101 --> 00:07:02,315 Đó là câu hỏi. 145 00:07:02,998 --> 00:07:04,263 Nhưng không phải của tôi. 146 00:07:04,787 --> 00:07:08,536 Câu hỏi của tôi là: Tại sao khi còn trẻ tôi được dạy 147 00:07:08,560 --> 00:07:12,917 rằng đó là ví dụ điển hình về tình trạng tiến thoái lưỡng nan 148 00:07:12,941 --> 00:07:14,637 và trải nghiệm của con người? 149 00:07:14,661 --> 00:07:15,997 Một câu chuyện kì diệu. 150 00:07:16,021 --> 00:07:21,357 nhưng thực ra, nó kể về một người đàn ông trẻ sợ rằng anh ta không thể trở thành 151 00:07:21,381 --> 00:07:24,046 một người quyền lực trong thế giới đàn ông 152 00:07:24,070 --> 00:07:26,785 nếu anh ta không trả thù kẻ đã giết cha mình. 153 00:07:27,552 --> 00:07:32,230 Anh ta nói với chúng ta rất nhiều về tự tử như một lựa chọn, 154 00:07:32,254 --> 00:07:36,923 nhưng thực tế người tự tử lại là Ophelia, 155 00:07:36,947 --> 00:07:39,445 sau khi cô bị anh ta làm nhục và lợi dụng, 156 00:07:39,469 --> 00:07:42,645 không hề có cơ hội để nói với khán giả về những cảm giác của mình. 157 00:07:42,669 --> 00:07:45,611 Và sau khi xong việc với Ophelia, anh ta quay sang mẹ mình 158 00:07:45,635 --> 00:07:48,934 bởi vì về cơ bản thì bà đã trơ trẽn yêu chú của anh ta 159 00:07:48,958 --> 00:07:50,170 và cả quan hệ tình dục. 160 00:07:50,194 --> 00:07:52,231 ( cười) 161 00:07:52,255 --> 00:07:54,343 Đó là một câu chuyện tuyệt vời, 162 00:07:54,367 --> 00:07:59,438 nhưng đó cũng là câu chuyện về xung đột, sự lưỡng lự , cuộc tranh đấu của nam giới. 163 00:08:00,137 --> 00:08:04,329 Nhưng tôi lại được bảo rằng đây là câu chuyện về nhân loại, 164 00:08:04,353 --> 00:08:07,396 mặc dù chỉ có 2 người phụ nữ xuất hiện trong câu chuyện. 165 00:08:07,420 --> 00:08:09,981 Và nếu tôi không tự suy nghĩ lại, 166 00:08:10,005 --> 00:08:11,730 tôi sẽ luôn nghĩ rằng 167 00:08:11,754 --> 00:08:15,495 những câu chuyện của phụ nữ không quan trọng bằng đàn ông. 168 00:08:16,166 --> 00:08:17,901 1 phụ nữ có thể đã viết "Hamlet" 169 00:08:17,925 --> 00:08:20,012 nhưng cô ấy sẽ viết nó khác đi, 170 00:08:20,036 --> 00:08:22,644 và câu chuyện sẽ không được cả thế giới công nhận. 171 00:08:22,668 --> 00:08:24,739 Như tác giả Margaret Atwood đã nói: 172 00:08:24,763 --> 00:08:27,249 "Khi đàn ông viết về việc rửa chén dĩa, 173 00:08:27,273 --> 00:08:28,568 đó là chủ nghĩa thực tế. 174 00:08:29,379 --> 00:08:31,500 Khi phụ nữ viết về nó , 175 00:08:31,524 --> 00:08:34,039 đó lại là đặc tính di truyền bất hạnh." 176 00:08:34,063 --> 00:08:35,272 (cười) 177 00:08:35,296 --> 00:08:39,130 Điều này không chỉ diễn ra ở thời đại đó. 178 00:08:39,154 --> 00:08:40,954 Ý tôi là, khi tôi còn nhỏ, 179 00:08:40,978 --> 00:08:43,602 ước mơ trở thành đạo diễn sân khấu, 180 00:08:43,626 --> 00:08:46,465 thầy của tôi đã nói với tôi rằng: 181 00:08:46,489 --> 00:08:50,561 " Hiện nay ở Anh có 3 nữ đạo diễn, " thầy tôi nói, " Jude." 182 00:08:50,585 --> 00:08:54,692 " Đó là Joan Knight, một người đồng tính, đó là Joan Littlewood, đã nghỉ hưu, 183 00:08:54,716 --> 00:08:57,496 và Buzz Goodbody, người vừa mới tự tử. 184 00:08:57,520 --> 00:08:59,776 Vậy, em muốn trở thành ai trong 3 người đó?" 185 00:08:59,800 --> 00:09:00,853 (cười) 186 00:09:00,877 --> 00:09:05,463 Bây giờ, hãy bỏ qua sự gièm pha ghê tởm đối với những người đồng tính nữ, 187 00:09:05,487 --> 00:09:08,332 thực tế là, ông ta muốn xúc phạm tôi. 188 00:09:08,356 --> 00:09:11,789 Ông ta nghĩ rằng việc tôi muốn trở thành một đạo diễn thật ngu ngốc. 189 00:09:11,789 --> 00:09:14,820 Và tôi kể với Marin Alsop, một chỉ huy dàn nhạc, và cô ấy nói, 190 00:09:14,820 --> 00:09:17,883 " Đúng rồi, giáo viên dạy nhạc của tôi cũng nói như thế." 191 00:09:17,907 --> 00:09:20,077 Ông nói, " Phụ nữ không chỉ huy dàn nhạc." 192 00:09:20,364 --> 00:09:23,467 Nhưng những năm sau đó, chúng tôi đã tạo được dấu ấn của mình. 193 00:09:23,467 --> 00:09:25,681 Bạn nghĩ, " Thời thế bây giờ đã khác." 194 00:09:25,705 --> 00:09:28,199 Tôi e rằng không có gì thay đổi cả. 195 00:09:28,223 --> 00:09:31,668 Giám đốc đương nhiệm của nhạc viện Paris 196 00:09:31,692 --> 00:09:35,119 gần đây đã nói, " Cần có nhiều sức mạnh thể chất 197 00:09:35,143 --> 00:09:36,624 để chỉ huy dàn nhạc giao hưởng, 198 00:09:36,648 --> 00:09:38,099 và phụ nữ thì quá yếu." 199 00:09:38,123 --> 00:09:39,576 (cười) 200 00:09:39,600 --> 00:09:41,539 Nghệ sĩ George Baselits đã nói, 201 00:09:41,563 --> 00:09:43,850 " Sự thật là phụ nữ không thể vẽ. 202 00:09:43,874 --> 00:09:45,720 -- Họ không thể vẽ đẹp." 203 00:09:46,194 --> 00:09:48,582 Tác giả V.S. Naipaul cách đây 2 năm cũng đã nói, 204 00:09:48,606 --> 00:09:52,198 " Tôi chỉ cần đọc 2 đoạn văn và biết ngay nếu đó là tác phẩm của phụ nữ, 205 00:09:52,222 --> 00:09:54,923 và tôi sẽ ngừng đọc, vì nó không đáng để tôi đọc." 206 00:09:54,947 --> 00:09:56,620 Khán giả: Whoa! 207 00:09:57,389 --> 00:09:59,022 Và điều đó tiếp tục. 208 00:10:00,997 --> 00:10:02,985 Chúng ta phải tìm ra cách 209 00:10:03,009 --> 00:10:05,653 để ngăn những cô bé và những phụ nữ 210 00:10:05,677 --> 00:10:08,518 cảm thấy câu chuyện của họ không quan trọng, 211 00:10:08,542 --> 00:10:11,752 và họ không được trở thành người kể chuyện. 212 00:10:12,661 --> 00:10:16,244 Vì khi bạn cảm thấy mình không thể đứng ở vị trí trung tâm 213 00:10:16,268 --> 00:10:19,276 và lên tiếng thay cho cả thế giới 214 00:10:19,300 --> 00:10:24,375 bạn sẽ cảm thấy rằng bạn có thể cống hiến khả năng cho một nhóm nhỏ, được lựa chọn. 215 00:10:24,399 --> 00:10:27,915 Bạn sẽ có xu hướng làm công việc nhỏ hơn ở những sân khấu nhỏ hơn, 216 00:10:27,939 --> 00:10:29,972 Sức mạnh kinh tế của bạn sẽ nhỏ hơn, 217 00:10:29,996 --> 00:10:32,468 phạm vi khán giả của bạn cũng sẽ nhỏ đi, 218 00:10:32,492 --> 00:10:36,833 và danh tiếng của bạn cũng sẽ thấp hơn. 219 00:10:37,557 --> 00:10:42,812 Và chúng ta cuối cùng cũng trao cho các nghệ sĩ những không gian tuyệt vời 220 00:10:42,836 --> 00:10:44,000 trên thế giới, 221 00:10:44,024 --> 00:10:45,763 vì họ là những người kể chuyện. 222 00:10:45,787 --> 00:10:48,916 Bây giờ, tại sao việc bạn không phải là nghệ sĩ lại quan trọng ? 223 00:10:48,940 --> 00:10:52,185 Giả sử bạn là một kế toán viên hoặc một doanh nhân hay một bác sĩ 224 00:10:52,209 --> 00:10:53,376 hay một nhà khoa học: 225 00:10:53,400 --> 00:10:56,002 Bạn có nên quan tâm đến những nghệ sĩ nữ không? 226 00:10:56,026 --> 00:10:58,082 Tất nhiên rồi, bạn phải làm như vậy, 227 00:10:58,106 --> 00:11:01,518 vì như bạn đã thấy từ các bức tranh trong hang động, 228 00:11:01,542 --> 00:11:03,223 tất cả các nền văn minh, 229 00:11:03,247 --> 00:11:05,451 tất cả nhân loại 230 00:11:06,105 --> 00:11:10,061 đều dựa vào các nghệ sĩ để kể lại câu chuyện về nhân loại, 231 00:11:10,085 --> 00:11:13,354 và nếu cuối cùng câu chuyện của nhân loại được kể bởi đàn ông, 232 00:11:13,378 --> 00:11:15,114 theo cách nói của tôi, 233 00:11:15,138 --> 00:11:16,855 nó sẽ kể về đàn ông. 234 00:11:17,671 --> 00:11:20,355 Vậy nên hãy thay đổi đi. 235 00:11:20,379 --> 00:11:22,581 Hãy thay đổi tất cả các thể chế của chúng ta, 236 00:11:22,605 --> 00:11:23,880 và không chỉ ở miền Tây. 237 00:11:23,904 --> 00:11:28,323 Đừng quên -- thông điệp về việc phụ nữ không đủ khả năng 238 00:11:28,347 --> 00:11:30,372 để giữ lại tài năng sáng tạo 239 00:11:30,396 --> 00:11:35,310 được truyền đến cho những cô bé và những phụ nữ ở Nigeria, Trung Quốc, Nga, 240 00:11:35,334 --> 00:11:36,497 Indonesia. 241 00:11:36,521 --> 00:11:39,230 Trên toàn thế giới, các cô bé và phụ nữ đang được dạy 242 00:11:39,254 --> 00:11:44,171 rằng họ không thể giữ được quan điểm về cảm hứng sáng tạo. 243 00:11:45,131 --> 00:11:46,780 Và tôi muốn hỏi các bạn: 244 00:11:46,804 --> 00:11:48,518 Bạn có tin điều đó không? 245 00:11:48,542 --> 00:11:52,337 Các bạn có tin rằng phụ nữ có thể trở thành thiên tài sáng tạo không? 246 00:11:53,168 --> 00:11:58,907 ( Vỗ tay và cổ vũ) 247 00:11:58,931 --> 00:12:00,592 Hãy tiến về phía trước, 248 00:12:00,616 --> 00:12:02,866 ủng hộ các nghệ sĩ nữ, 249 00:12:02,890 --> 00:12:04,364 mua các tác phẩm của họ, 250 00:12:04,388 --> 00:12:06,656 nhấn mạnh rằng họ được lắng nghe, 251 00:12:06,680 --> 00:12:09,950 tìm nơi để tạo nên tiếng nói cho họ. 252 00:12:10,680 --> 00:12:12,467 Và hãy nhớ điều này: 253 00:12:12,491 --> 00:12:15,770 rằng trong 1 trường hợp nào đó, nếu chúng ta cho qua thời khắc này 254 00:12:15,794 --> 00:12:19,646 của một thế giới mà chúng ta biết rằng chúng ta đang bị đối xử bất công, 255 00:12:19,670 --> 00:12:22,867 chính các nghệ sĩ sẽ phải tưởng tượng ra một thế giới khác. 256 00:12:22,891 --> 00:12:26,501 Và tôi kêu gọi các nghệ sĩ, cả nam và nữ, 257 00:12:26,525 --> 00:12:29,865 hãy nghĩ về một thế giới bình đẳng giới tính. 258 00:12:30,326 --> 00:12:32,509 Hãy tổ điểm cho nó. Hãy vẽ nên nó. 259 00:12:32,533 --> 00:12:34,328 Hãy viết về nó. Làm phim về nó. 260 00:12:34,352 --> 00:12:36,238 Và nếu chúng ta có thể tưởng tượng ra, 261 00:12:36,262 --> 00:12:39,742 chúng ta sẽ có năng lượng và sức chịu đựng 262 00:12:39,766 --> 00:12:41,255 để tạo ra được thế giới đó. 263 00:12:41,802 --> 00:12:43,856 Khi tôi nhìn thấy một cô bé, 264 00:12:43,880 --> 00:12:45,920 11,000 năm trước, 265 00:12:45,944 --> 00:12:49,405 tôi muốn biết rằng cô bé đó bây giờ 266 00:12:49,429 --> 00:12:52,713 có thể đứng ở đó và nghĩ rằng cô có quyền ước mơ, 267 00:12:52,737 --> 00:12:55,027 cô có quyền quyết định vận mệnh của mình 268 00:12:55,051 --> 00:12:59,253 và có quyền lên tiếng thay cho toàn thế giới, 269 00:12:59,277 --> 00:13:01,101 được công nhận vì điều đó 270 00:13:01,125 --> 00:13:02,775 và được hoan nghênh. 271 00:13:02,799 --> 00:13:03,985 Cảm ơn 272 00:13:04,009 --> 00:13:08,790 (Vỗ tay)