1 00:00:00,806 --> 00:00:02,881 Hãy tưởng tượng bạn tạo ra 1 thiết bị 2 00:00:02,905 --> 00:00:04,577 có thể ghi lại ký ức 3 00:00:04,601 --> 00:00:06,638 giấc mơ và suy nghĩ của tôi 4 00:00:06,662 --> 00:00:08,785 rồi chuyển chúng từ não tôi sang bạn. 5 00:00:08,785 --> 00:00:11,830 Chắc hẳn đó là công nghệ thay đổi ngoạn mục đúng không? 6 00:00:11,854 --> 00:00:14,892 Nhưng thực tế, chúng ta đã sở hữu thiết bị này, 7 00:00:14,916 --> 00:00:17,560 và nó được gọi là hệ thống giao tiếp của con người 8 00:00:17,584 --> 00:00:19,432 và lối truyền đạt hiệu quả. 9 00:00:19,874 --> 00:00:22,334 Để hiểu cách thức hoạt động của công cụ này, 10 00:00:22,358 --> 00:00:24,773 chúng ta phải nhìn vào bên trong bộ não mình. 11 00:00:24,797 --> 00:00:28,383 Và chúng ta phải đặt câu hỏi cách khác. 12 00:00:28,407 --> 00:00:29,870 Ta cần hỏi 13 00:00:30,309 --> 00:00:32,925 làm cách nào mạng nơ ron trong não tôi 14 00:00:32,949 --> 00:00:36,151 liên kết với những kỷ niệm của tôi, làm thế nào những ý tưởng 15 00:00:36,175 --> 00:00:38,694 được truyền đến não của bạn. 16 00:00:39,702 --> 00:00:43,070 Tôi nghĩ có 2 yếu tố cho phép ta giao tiếp. 17 00:00:43,094 --> 00:00:47,149 Đầu tiên, não của bạn có cấu tạo vật lý thích hợp để nhận sóng âm 18 00:00:47,173 --> 00:00:49,648 mà tôi đang truyền đến. 19 00:00:49,672 --> 00:00:53,050 Tiếp đến, chúng ta có cùng giao thức thần kinh 20 00:00:53,074 --> 00:00:54,832 cho phép chúng ta giao tiếp. 21 00:00:55,459 --> 00:00:56,721 Làm sao ta biết điều đó? 22 00:00:56,732 --> 00:00:59,185 Ở phòng thí nghiệm của tôi tại Princeton, 23 00:00:59,209 --> 00:01:02,714 chúng tôi cho chụp MRI chức năng não của một số người 24 00:01:02,738 --> 00:01:06,638 trong khi họ đang nói hoặc nghe những câu chuyện thường ngày. 25 00:01:06,662 --> 00:01:09,286 Và để cho bạn một ý nghĩa của câu nói của bạn, 26 00:01:09,310 --> 00:01:13,294 hãy cho tôi 20 giây để kể câu chuyện mà chúng tôi dùng trong thí nghiệm, 27 00:01:13,318 --> 00:01:15,642 được kể bởi nhà kể chuyện tài năng 28 00:01:15,666 --> 00:01:16,794 Jim O'Grady. 29 00:01:16,794 --> 00:01:21,577 (Âm thanh) Jim O'Grady: Khi tôi đang nghĩ ra câu chuyện, tôi biết nó hay, 30 00:01:21,601 --> 00:01:23,891 rồi tôi bắt đầu thêu dệt cho nó -- 31 00:01:23,915 --> 00:01:26,399 (Cười) 32 00:01:26,423 --> 00:01:28,758 bằng cách thêm vào một yếu tố mỹ miều. 33 00:01:29,502 --> 00:01:32,810 Các nhà báo gọi đó là "quá trình chế biến" 34 00:01:32,834 --> 00:01:35,105 (Cười) 35 00:01:35,735 --> 00:01:38,851 Và họ khuyên không nên vượt qua làn ranh này. 36 00:01:40,208 --> 00:01:44,812 Nhưng tôi vừa thấy một sự việc vượt rào: một trưởng khoa quyền lực 37 00:01:44,836 --> 00:01:46,262 bị ném bánh vào mặt. 38 00:01:46,286 --> 00:01:47,778 Và tôi khá thích thú." 39 00:01:47,802 --> 00:01:50,176 Uri Hason: Bây giờ ta hãy nhìn vào bên trong não 40 00:01:50,200 --> 00:01:53,428 và xem thử điều gì xảy ra khi bạn nghe những câu chuyện như thế. 41 00:01:53,452 --> 00:01:57,496 Hãy bắt đầu với một người nghe và vùng trong não của người đó: 42 00:01:57,520 --> 00:02:01,009 vùng vỏ não thính giác liên quan đến âm thanh từ tai đến. 43 00:02:01,033 --> 00:02:03,477 Như bạn thấy, trong vùng não đặc biệt này, 44 00:02:03,501 --> 00:02:06,747 những phản ứng xuất hiện khi câu chuyện bắt đầu. 45 00:02:06,747 --> 00:02:08,610 Bây giờ chúng ta xem những phản ứng này 46 00:02:08,634 --> 00:02:11,435 và so sánh chúng với những phản ứng của người nghe khác 47 00:02:11,459 --> 00:02:12,934 trong cùng vùng não. 48 00:02:12,958 --> 00:02:14,125 Và chúng ta hỏi: 49 00:02:14,149 --> 00:02:17,384 Những phản ứng ở những người nghe giống nhau đến mức nào? 50 00:02:18,018 --> 00:02:20,380 Bạn có thể xem 5 người nghe này. 51 00:02:20,983 --> 00:02:24,436 Chúng tôi quét não của họ trước khi nghe chuyện, 52 00:02:24,460 --> 00:02:27,999 khi họ đang nằm trong buồng tối và chờ câu chuyện bắt đầu. 53 00:02:28,023 --> 00:02:29,177 Như bạn thấy, 54 00:02:29,201 --> 00:02:31,959 vùng não phập phồng trong đầu họ, 55 00:02:31,983 --> 00:02:33,758 nhưng những phản ứng thì rất khác, 56 00:02:33,782 --> 00:02:35,449 và không đồng bộ. 57 00:02:35,473 --> 00:02:38,179 Tuy nhiên, ngay sau đó khi câu chuyện bắt đầu, 58 00:02:38,203 --> 00:02:39,889 một vài thứ tuyệt vời xảy ra. 59 00:02:39,927 --> 00:02:43,786 (Âm thanh) JO: tôi đang viết câu chuyện của tôi và tôi biết nó hay, 60 00:02:43,810 --> 00:02:45,338 và rồi tôi thêu dệt nó-- 61 00:02:45,362 --> 00:02:48,659 UH: đột nhiên bạn thấy các phản ứng trong các đối tượng 62 00:02:48,683 --> 00:02:49,835 theo câu chuyện, 63 00:02:49,859 --> 00:02:53,288 và các phản ứng lên xuống theo cách thức rất giống nhau 64 00:02:53,312 --> 00:02:54,866 trong não của mọi người nghe. 65 00:02:54,890 --> 00:02:57,939 Thật vậy, đây là điều đã xảy ra trong đầu bạn 66 00:02:57,963 --> 00:03:00,836 khi bạn nghe lời nói của tôi. 67 00:03:00,860 --> 00:03:04,104 Chúng ta gọi đó là hiệu ứng "thần kinh đồng bộ." 68 00:03:04,104 --> 00:03:06,686 Và để giải thích cho bạn về hiệu ứng thần kinh đồng bộ, 69 00:03:06,710 --> 00:03:09,320 tôi xin giải thích hiệu ứng bắt nhịp vật lý. 70 00:03:10,076 --> 00:03:12,826 Tôi có 5 máy đập nhịp. 71 00:03:12,850 --> 00:03:15,670 Hãy xem 5 chiếc máy đập nhịp như là 5 bộ não. 72 00:03:15,670 --> 00:03:18,620 Chúng giống như những người nghe trước khi câu chuyện bắt đầu, 73 00:03:18,644 --> 00:03:20,457 những máy này đang gõ nhịp, 74 00:03:20,481 --> 00:03:22,640 nhưng chúng gõ lệch nhịp. 75 00:03:23,059 --> 00:03:27,455 (Tiếng tíc tắc) 76 00:03:27,479 --> 00:03:30,480 Hãy nhìn điều gì xảy ra khi tôi nối chúng với nhau 77 00:03:30,504 --> 00:03:32,645 bằng cách đặt chúng trên hai ống hình trụ này. 78 00:03:33,880 --> 00:03:37,101 (Tíc tắc) 79 00:03:37,125 --> 00:03:39,737 Bây giờ 2 ống này bắt đầu lắc lư. 80 00:03:39,761 --> 00:03:42,890 Sự rung truyền qua gỗ 81 00:03:42,914 --> 00:03:45,773 và nối tất cả các máy lại với nhau. 82 00:03:45,773 --> 00:03:47,555 Bây giờ hãy lắng nghe tiếng tíc tắc. 83 00:03:47,579 --> 00:03:52,246 ( Tiếng tíc tắc đồng bộ) 84 00:03:57,834 --> 00:04:00,458 Đây là gọi là sự đồng bộ vật lý. 85 00:04:00,482 --> 00:04:02,725 Chúng ta quay lại bộ não và đặt câu hỏi: 86 00:04:02,749 --> 00:04:04,893 Đồng bộ thần kinh dẫn đến điều gì? 87 00:04:04,917 --> 00:04:07,702 Nó có đơn giản như âm thanh mà người nói đang tạo ra không? 88 00:04:07,726 --> 00:04:09,049 Đó là âm của các từ. 89 00:04:09,073 --> 00:04:12,719 Hay là ý mà người nói muốn truyền đạt. 90 00:04:12,743 --> 00:04:15,503 Vậy để kiểm tra, chúng tôi đã làm thí nghiệm sau, 91 00:04:15,527 --> 00:04:18,728 Trước hết, chúng tôi lấy câu chuyện và cho chạy ngược lại. 92 00:04:18,752 --> 00:04:21,878 Các âm thanh vẫn được giữ như bản gốc, 93 00:04:21,902 --> 00:04:23,915 nhưng bị đảo vị trí nên mất ý nghĩa. 94 00:04:23,939 --> 00:04:25,610 Và nó nghe giống thế này. 95 00:04:25,634 --> 00:04:30,772 (Âm thanh) JO: (không hiểu được) 96 00:04:31,296 --> 00:04:33,648 Chúng tôi tô màu hai não 97 00:04:33,672 --> 00:04:37,584 để chỉ ra vùng nào trong não của mọi người phản ứng giống nhau. 98 00:04:37,608 --> 00:04:38,762 Như bạn thấy, 99 00:04:38,786 --> 00:04:42,554 âm thanh tạo sự đồng bộ hay đồng tuyến trong mọi bộ não 100 00:04:42,578 --> 00:04:45,310 ở vùng vỏ não âm thanh, 101 00:04:45,334 --> 00:04:47,541 nhưng không truyền sâu hơn vào bên trong não. 102 00:04:47,541 --> 00:04:50,829 Chúng ta lấy những âm thanh này và xây dựng lại các từ. 103 00:04:50,829 --> 00:04:53,909 Vậy nếu chúng ta lấy câu nói của Jim O'Grady rồi trộn các từ lên, 104 00:04:53,909 --> 00:04:55,459 chúng ta sẽ có một chuỗi các từ. 105 00:04:55,459 --> 00:04:57,685 (Âm thanh) JO: con vật ... sự việc kết nối... 106 00:04:57,709 --> 00:05:00,651 ngay giữa ... bánh người ... tiềm tàng ... câu chuyện của tôi 107 00:05:00,651 --> 00:05:03,567 UH: Bạn có thể thấy các từ bắt đầu tạo đồng tuyến tính 108 00:05:03,591 --> 00:05:06,196 trong vùng ngôn ngữ bên ngoài nhưng chỉ dừng tại đó. 109 00:05:06,220 --> 00:05:10,037 Chúng ta có thể lấy các từ và làm câu với các từ đó. 110 00:05:11,561 --> 00:05:14,561 (Âm thanh) JO: Và họ khuyên không nên vượt qua làn ranh này. 111 00:05:16,021 --> 00:05:18,759 Anh ấy nói: " Jim thân mến, Câu chuyện hay. Chi tiết thú vị. 112 00:05:18,759 --> 00:05:22,105 Cô ta chỉ biết anh ấy qua tôi phải không?" 113 00:05:22,105 --> 00:05:25,364 UH: Bây giờ bạn có thể thấy các phản ứng bên trong các vùng ngôn ngữ 114 00:05:25,364 --> 00:05:27,395 các vùng này điều khiển ngôn ngữ nhận được 115 00:05:27,419 --> 00:05:30,308 trở thành đồng tuyến tính hay tương đồng giữa mọi người nghe. 116 00:05:30,308 --> 00:05:34,895 Tuy nhiên, chỉ khi chúng ta dùng câu chuyện mạch lạc, hấp dẫn và đầy đủ 117 00:05:34,919 --> 00:05:37,144 để làm các phản ứng lan truyền sâu vào trong não 118 00:05:37,168 --> 00:05:38,699 đến những vùng điều khiển cao hơn, 119 00:05:38,723 --> 00:05:41,824 bao gồm vỏ não vùng trán và vỏ não thùy đỉnh, 120 00:05:41,848 --> 00:05:44,180 thì mới làm cho chúng có phản ứng giống nhau. 121 00:05:44,180 --> 00:05:47,729 Chúng tôi tin những phản ứng trong vùng điều khiển cao cũng đồng tuyến tính 122 00:05:47,753 --> 00:05:49,879 hoặc trở nên đồng bộ ở các người nghe 123 00:05:49,903 --> 00:05:52,643 nhờ ý nghĩa nhận được từ người nói, 124 00:05:52,667 --> 00:05:54,628 chứ không phải các từ hay âm thanh. 125 00:05:54,635 --> 00:05:57,350 Và nếu chúng tôi đúng, thì sẽ có một dự đoán đột phá ở đây 126 00:05:57,374 --> 00:05:59,736 nếu tôi nói với bạn cùng ý tưởng 127 00:05:59,760 --> 00:06:02,404 dùng hai nhóm từ rất khác nhau, 128 00:06:02,428 --> 00:06:04,979 những phản ứng não của bạn sẽ tương ứng. 129 00:06:05,019 --> 00:06:08,513 Để kiểm tra, chúng tôi đã thực hiện thí nghiệm sau trong phòng lap. 130 00:06:09,142 --> 00:06:10,950 Chúng tôi lấy câu chuyện tiếng Anh 131 00:06:10,974 --> 00:06:13,110 và dịch sang tiếng Nga. 132 00:06:13,134 --> 00:06:17,358 Bây giờ bạn có 2 hệ thống âm thanh và ngôn ngữ khác biệt 133 00:06:17,382 --> 00:06:19,676 chứa cùng nội dung. 134 00:06:19,700 --> 00:06:23,348 Rồi bạn cho người Anh nghe câu chuyện tiếng Anh 135 00:06:23,372 --> 00:06:25,724 và người Nga nghe câu chuyện tiếng Nga, 136 00:06:25,748 --> 00:06:28,737 và chúng ta có thể so sánh những phản ứng giữa các nhóm. 137 00:06:28,737 --> 00:06:32,388 Khi chúng tôi làm thí nghiệm đó, chúng tôi không thấy các phản ứng tương đồng 138 00:06:32,412 --> 00:06:34,693 trong vùng vỏ não âm thanh ở vùng ngôn ngữ 139 00:06:34,717 --> 00:06:37,095 vì ngôn ngữ và âm thanh rất khác nhau. 140 00:06:37,119 --> 00:06:39,887 Thế mà bạn lại thấy các phản ứng ở vùng điều khiển cao 141 00:06:39,921 --> 00:06:42,415 rất giống nhau giữa các nhóm này. 142 00:06:43,068 --> 00:06:47,160 Chúng tôi tin rằng đó là vì họ hiểu câu chuyện theo cách giống nhau, 143 00:06:47,184 --> 00:06:51,210 đúng như chúng tôi xác định, bằng kiểm tra sau khi câu chuyện kết thúc. 144 00:06:52,321 --> 00:06:56,008 Chúng tôi nghĩ rằng, dòng đồng tuyến tính là cần thiết để giao tiếp. 145 00:06:56,032 --> 00:06:58,658 Ví dụ, khi bạn nói, 146 00:06:58,682 --> 00:07:00,709 tôi không phải là người Anh bản ngữ. 147 00:07:00,733 --> 00:07:02,614 Tôi lớn lên với ngôn ngữ khác, 148 00:07:02,638 --> 00:07:05,292 đó là trường hợp của nhiều người trong số các bạn ở đây. 149 00:07:05,316 --> 00:07:07,315 Như vậy, chúng ta có thể giao tiếp. 150 00:07:07,339 --> 00:07:08,490 Bằng cách nào? 151 00:07:08,514 --> 00:07:11,593 Tôi nghĩ chúng ta có thể giao tiếp vì chúng ta dùng mã giống nhau 152 00:07:11,617 --> 00:07:13,044 để diễn tả ý nghĩa. 153 00:07:13,921 --> 00:07:17,367 Cho đến lúc này, tôi chỉ mới nói về điều xảy ra trong não người nghe, 154 00:07:17,391 --> 00:07:19,638 trong não bạn, khi bạn đang nghe câu chuyện. 155 00:07:19,662 --> 00:07:22,361 Nhưng điều gì xảy ra trong não người nói, trong não tôi, 156 00:07:22,385 --> 00:07:24,192 khi tôi đang nói với bạn? 157 00:07:24,216 --> 00:07:26,073 Để nhìn vào não người nói, 158 00:07:26,097 --> 00:07:29,193 chúng tôi bảo người nói vào máy quét, 159 00:07:29,217 --> 00:07:30,819 chúng tôi quét não người ấy 160 00:07:30,843 --> 00:07:34,850 và so sánh não người ấy với phản ứng của não người nghe 161 00:07:34,874 --> 00:07:36,676 đang lắng nghe câu chuyện. 162 00:07:36,700 --> 00:07:40,910 Bạn phải nhớ rằng việc tạo lời nói và hiểu lời nói 163 00:07:40,934 --> 00:07:42,657 là các quá trình rất khác nhau. 164 00:07:42,681 --> 00:07:44,925 Chúng ta có hỏi: chúng có gì giống nhau? 165 00:07:46,164 --> 00:07:47,571 Thật ngạc nhiên, 166 00:07:47,595 --> 00:07:52,490 Chúng tôi thấy tất cả các hình thức phức tạp bên trong người nghe 167 00:07:52,490 --> 00:07:55,101 đều đến từ não người nói. 168 00:07:55,101 --> 00:07:58,906 Vậy việc tạo lời nói và hiểu lời nói phụ thuộc vào một quá trình rất giống nhau. 169 00:07:58,930 --> 00:08:00,502 Và chúng tôi đã tìm ra 170 00:08:00,526 --> 00:08:04,232 sự giống nhau càng lớn giữa não người nghe 171 00:08:04,256 --> 00:08:05,755 và não người nói, 172 00:08:05,779 --> 00:08:07,684 thì sự giao tiếp càng tốt. 173 00:08:07,708 --> 00:08:11,367 Vậy tôi biết nếu bạn đang bị rối, 174 00:08:11,367 --> 00:08:13,652 hy vọng đó không phải là trường hợp của chúng ta, 175 00:08:13,652 --> 00:08:16,285 là do các phản ứng não của bạn rất khác với não của tôi. 176 00:08:16,285 --> 00:08:19,266 Nhưng tôi cũng biết nếu bạn hiểu tôi, 177 00:08:19,290 --> 00:08:22,181 thì não của bạn này ... và của bạn kia ... và của bạn kia nữa 178 00:08:22,205 --> 00:08:23,933 đang phản ứng rất giống não tôi. 179 00:08:25,793 --> 00:08:28,888 Bây giờ, hãy tập trung những thông tin này lại và đặt câu hỏi: 180 00:08:28,912 --> 00:08:32,249 Làm thế nào để truyền tải một ký ức tôi đang có 181 00:08:32,273 --> 00:08:34,459 từ não của tôi sang não của bạn? 182 00:08:35,037 --> 00:08:37,155 Chúng tôi đã làm thí nghiệm sau. 183 00:08:37,648 --> 00:08:40,221 Chúng tôi cho mọi người xem, lần đầu tiên trong đời, 184 00:08:40,245 --> 00:08:44,379 một tập phim truyền hình "Sherlock" trên BBC, đồng thời scan não của họ. 185 00:08:44,403 --> 00:08:47,204 Rồi chúng tôi bảo họ quay lại máy quét 186 00:08:47,228 --> 00:08:51,127 và bảo họ kể lại câu chuyện cho 1 người cũng chưa bao giờ xem phim đó. 187 00:08:51,151 --> 00:08:52,811 Chúng ta hãy đi vào chi tiết. 188 00:08:52,835 --> 00:08:54,882 Hãy nghĩ về cảnh này, 189 00:08:54,906 --> 00:08:57,490 khi Sherlock vào taxi ở London 190 00:08:57,514 --> 00:09:00,310 tài xế chính là kẻ giết người mà Sherlock đang truy tìm. 191 00:09:00,398 --> 00:09:02,894 Theo tôi, với tư cách là người xem, 192 00:09:02,918 --> 00:09:06,418 có một chi tiết đặc biệt trong não tôi khi tôi xem cảnh đó. 193 00:09:07,179 --> 00:09:10,951 Chi tiết đặc biệt đó có thể diễn ra lại trong não tôi 194 00:09:10,975 --> 00:09:14,631 bằng cách nói lại các từ: Sherlock, London, sát thủ. 195 00:09:15,369 --> 00:09:18,479 Và khi tôi truyền những từ này đến não của bạn, 196 00:09:18,503 --> 00:09:20,988 bạn phải xếp lại chúng trong não của mình. 197 00:09:21,012 --> 00:09:25,561 Thật vậy, chúng ta thấy chi tiết đó xuất hiện trong não của bạn. 198 00:09:25,585 --> 00:09:28,100 Và chúng tôi đã ngạc nhiên khi thấy 199 00:09:28,124 --> 00:09:30,379 chi tiết trong não bạn lúc 200 00:09:30,403 --> 00:09:32,315 tôi mô tả cho bạn các cảnh trong phim 201 00:09:32,339 --> 00:09:36,161 lại rất giống với chi tiết tôi có khi tôi xem phim 202 00:09:36,185 --> 00:09:38,323 một vài tháng trước cũng được scan. 203 00:09:38,347 --> 00:09:40,451 Điều đó muốn về cơ chế 204 00:09:40,475 --> 00:09:43,217 khi chúng ta kể chuyện và truyền thông tin. 205 00:09:43,733 --> 00:09:45,609 Bởi vì, ví dụ như 206 00:09:45,633 --> 00:09:49,145 bây giờ bạn đang nghe rất chăm chú và cố gắng hiểu điều tôi đang nói. 207 00:09:49,169 --> 00:09:50,719 Và tôi biết điều đó không dễ. 208 00:09:50,743 --> 00:09:54,779 Nhưng tôi hy vọng ở 1 thời điểm trong bài phát biểu, ta đồng điệu và bạn hiểu tôi. 209 00:09:54,803 --> 00:09:58,701 Tôi nghĩ trong vài giờ, vài ngày, vài tháng, 210 00:09:58,725 --> 00:10:00,869 bạn gặp ai đó ở một bữa tiệc, 211 00:10:00,893 --> 00:10:04,441 và bạn nói với họ về buổi hội thảo này, 212 00:10:04,465 --> 00:10:08,103 và đột nhiên giống như là người ấy đang ở đây với chúng ta. 213 00:10:08,127 --> 00:10:10,977 Bây giờ ta xem bằng cách nào ta có được cơ chế này 214 00:10:11,001 --> 00:10:14,932 và cố gắng chuyển những ký ức, kiến thức cho mọi người, 215 00:10:14,956 --> 00:10:17,003 điều đó thật tuyệt đúng không? 216 00:10:17,027 --> 00:10:20,194 Nhưng khả năng giao tiếp của ta phụ thuộc vào khả năng 217 00:10:20,218 --> 00:10:22,784 chúng ta có vùng kiến thức giống nhau. 218 00:10:22,808 --> 00:10:24,013 Vì, ví dụ, 219 00:10:24,037 --> 00:10:27,804 nếu tôi đang dùng những từ tiếng Anh đồng nghĩa 220 00:10:27,828 --> 00:10:30,206 "hackney carriage" thay cho "cab," 221 00:10:30,230 --> 00:10:34,269 tôi biết tôi sẽ bị lệch pha với hầu hết các bạn đang ở đây. 222 00:10:34,290 --> 00:10:36,911 Việc đồng tuyến phụ thuộc không chỉ vào khả năng 223 00:10:36,935 --> 00:10:38,969 hiểu các khái niệm cơ bản; 224 00:10:38,993 --> 00:10:43,788 nó còn phụ thuộc vào khả năng phát triển vùng kiến phổ thông, khả năng tiếp nhận 225 00:10:43,812 --> 00:10:45,599 và có cùng hệ thống ý thức. 226 00:10:45,623 --> 00:10:47,547 Vì chúng ta biết trong nhiều trường hợp, 227 00:10:47,547 --> 00:10:51,524 người ta hiểu cùng 1 câu chuyện theo nhiều cách khác nhau. 228 00:10:52,460 --> 00:10:55,501 Vậy để kiểm tra trong phòng lab, chúng tôi đã làm thí nghiệm sau. 229 00:10:56,089 --> 00:10:59,020 Chúng tôi lấy một câu chuyện của J.D. Salinger 230 00:10:59,044 --> 00:11:03,379 ở đó một người chồng lạc mất vợ trong một bữa tiệc, 231 00:11:03,403 --> 00:11:07,090 và ông ta gọi bạn thân nhất để hỏi, "Có thấy vợ tôi đâu không?" 232 00:11:07,836 --> 00:11:09,043 Một nửa số người xem 233 00:11:09,067 --> 00:11:13,208 nghĩ người vợ có vấn đề với anh bạn thân này. 234 00:11:13,232 --> 00:11:14,383 Còn một nửa người xem, 235 00:11:14,407 --> 00:11:19,512 nói người vợ thì đàng hoàng còn anh chồng thì hay ghen. 236 00:11:20,127 --> 00:11:22,815 Câu này trước khi câu chuyện bắt đầu 237 00:11:22,839 --> 00:11:25,140 cũng đủ làm những phản ứng não 238 00:11:25,164 --> 00:11:28,208 của những người tin rằng người vợ ngoại tình 239 00:11:28,232 --> 00:11:30,669 trở nên giống nhau trong vùng điều khiển cao 240 00:11:30,693 --> 00:11:32,915 và khác với phản ứng não của nhóm kia. 241 00:11:32,939 --> 00:11:36,612 Nếu một câu đủ làm cho não bạn trở nên giống 242 00:11:36,636 --> 00:11:38,239 với người có suy nghĩ như bạn 243 00:11:38,263 --> 00:11:41,216 và rất khác người có suy nghĩ khác bạn, 244 00:11:41,240 --> 00:11:44,717 thì bạn hãy nghĩ hiệu ứng này sẽ tác động mạnh lên cuộc sống thật, 245 00:11:44,741 --> 00:11:47,633 khi chúng ta nghe cùng một tin tức 246 00:11:47,657 --> 00:11:51,405 được truyền thông từ ngày này sang ngày khác 247 00:11:51,429 --> 00:11:55,241 trên các kênh khác nhau như Fox News hay The New York Times, 248 00:11:55,265 --> 00:11:58,868 những thông tin đó cho chúng ta những cái nhìn khác nhau về thực tế. 249 00:11:59,556 --> 00:12:00,909 Tóm lại. 250 00:12:01,139 --> 00:12:03,618 Nếu mọi thứ suôn sẻ như chương trình tối nay, 251 00:12:03,642 --> 00:12:07,941 tôi đã dùng khả năng phát âm để đưa âm thanh vào não bạn. 252 00:12:07,965 --> 00:12:09,468 Và tôi đã dùng cách đưa này 253 00:12:09,492 --> 00:12:13,333 để truyền những chi tiết trong não tôi gồm ký ức và các ý tưởng 254 00:12:13,357 --> 00:12:14,673 vào trong não bạn. 255 00:12:15,201 --> 00:12:18,999 Ở đây, tôi bắt đầu khám phá cơ chế thần kinh ẩn chứa 256 00:12:19,023 --> 00:12:20,658 trong giao tiếp của chúng ta. 257 00:12:20,682 --> 00:12:23,649 Ta biết trong tương lai điều đó cho phép ta cải thiện 258 00:12:23,673 --> 00:12:25,663 và làm cho giao tiếp dễ dàng hơn. 259 00:12:25,721 --> 00:12:28,375 Nhưng những nghiên cứu cũng cho thấy 260 00:12:28,535 --> 00:12:31,821 giao tiếp phụ thuộc trên nền kiến thức chung. 261 00:12:31,845 --> 00:12:34,307 Chúng ta phải quan tâm đến quy mô xã hội 262 00:12:34,331 --> 00:12:38,367 nếu ta thiếu nền tảng kiến thức chung và thiếu khả năng nói với người khác 263 00:12:38,391 --> 00:12:40,508 thì mọi việc sẽ khác đi 264 00:12:40,532 --> 00:12:43,920 vì chúng ta để cho các kênh truyền thông lớn 265 00:12:43,944 --> 00:12:45,485 điều khiển quyền được nói, 266 00:12:45,509 --> 00:12:48,678 và nhào nặn, điều khiển cách thức chúng ta suy nghĩ. 267 00:12:48,678 --> 00:12:52,209 Tôi không biết cách nào để sửa điều tai hại đó vì tôi chỉ là nhà khoa học. 268 00:12:52,233 --> 00:12:54,693 Nhưng có thể một cách để làm điều đó 269 00:12:54,717 --> 00:12:57,364 là quay lại cách thức tự nhiên hơn của giao tiếp, 270 00:12:57,388 --> 00:12:58,990 đó là đối thoại, 271 00:12:59,014 --> 00:13:01,521 trong cách đó không chỉ tôi nói với bạn, 272 00:13:01,994 --> 00:13:04,210 mà một cách còn tự nhiên hơn nữa, 273 00:13:04,234 --> 00:13:07,511 là tôi nói và tôi lắng nghe, 274 00:13:07,535 --> 00:13:12,255 và chúng ta cùng nhau cố gắng đạt được nền tảng kiến thức chung và ý tưởng mới. 275 00:13:12,279 --> 00:13:13,437 Vì sau tất cả, 276 00:13:13,461 --> 00:13:17,125 chính người chúng ta giao tiếp sẽ xác định chúng ta là ai. 277 00:13:17,149 --> 00:13:19,538 Và mong muốn được kết nối với những bộ não khác 278 00:13:19,562 --> 00:13:24,079 là điều rất cơ bản đã được bắt đầu từ lúc còn rất nhỏ. 279 00:13:24,103 --> 00:13:28,290 Cho tôi kết thúc với một ví dụ từ cuộc sống riêng của tôi 280 00:13:29,044 --> 00:13:33,355 mà tôi cho đó là một ví dụ tốt về cách thức giao tiếp với người khác 281 00:13:33,379 --> 00:13:35,653 giúp ta xác định ta là ai. 282 00:13:36,294 --> 00:13:39,368 Đây là Jonathan của tôi lúc còn rất nhỏ. 283 00:13:39,392 --> 00:13:43,542 Hãy nhìn cách nó phát triển một trò chơi âm thanh với vợ tôi, 284 00:13:43,566 --> 00:13:48,797 chỉ từ mong muốn và niềm vui được kết nối với người khác. 285 00:13:49,556 --> 00:13:54,473 (Cả hai cùng phát âm) 286 00:14:02,915 --> 00:14:05,243 (Cười) 287 00:14:05,267 --> 00:14:09,064 Hãy nghĩ làm thế nào khả năng của con trai tôi 288 00:14:09,088 --> 00:14:11,664 giao tiếp với chúng tôi và với người khác trong đời nó 289 00:14:11,664 --> 00:14:14,056 sẽ hình thành người đàn ông mà nó sẽ trở thành. 290 00:14:14,056 --> 00:14:17,171 Hãy nghĩ cách thức bạn thay đổi trên những điều cơ bản ngày thường 291 00:14:17,195 --> 00:14:21,518 từ những tương tác và giao tiếp với người khác trong đời bạn. 292 00:14:22,562 --> 00:14:24,665 Hãy giữ liên lạc với mọi người. 293 00:14:25,157 --> 00:14:26,706 Hãy truyền bá ý tưởng của bạn, 294 00:14:26,730 --> 00:14:29,974 vì sự kết nối tất cả chúng ta với nhau, 295 00:14:29,998 --> 00:14:32,102 sẽ làm chúng ta tuyệt vời hơn khi riêng lẻ. 296 00:14:32,102 --> 00:14:32,892 Cảm ơn. 297 00:14:32,892 --> 00:14:38,468 (Vỗ tay)