WEBVTT 00:00:11.431 --> 00:00:17.072 Mỗi ngày tôi nghe nhiều câu chuyện đau xót về những người đang trốn chạy để sinh tồn, 00:00:17.072 --> 00:00:21.382 vượt qua những biên giới hiểm nguy và những vùng biển hung dữ. 00:00:21.857 --> 00:00:26.236 Nhưng có một câu chuyện khiến tôi không ngủ được, 00:00:26.236 --> 00:00:28.220 đó là câu chuyện về Doaa. 00:00:28.220 --> 00:00:30.495 Một người tị nạn Syria, 19 tuổi, 00:00:30.495 --> 00:00:34.776 cô ấy sống lay lất tại Ai Cập. 00:00:35.898 --> 00:00:38.365 Cô ấy làm việc có lương theo ngày. 00:00:38.365 --> 00:00:43.348 Cha cô ấy lúc nào cũng nghĩ về công việc đang phát đạt của ông tại Syria 00:00:43.348 --> 00:00:46.755 đã bị một quả bom làm nổ tan tành. 00:00:47.264 --> 00:00:53.766 Và cuộc chiến tranh đã buộc họ phải tị nạn đến Ai Cập vẫn đang ác liệt sau 4 năm ròng 00:00:54.278 --> 00:00:57.157 Và cộng đồng đã từng chào đón họ 00:00:57.157 --> 00:01:00.072 giờ đã trờ nên mỏi mệt với họ. 00:01:00.330 --> 00:01:03.581 Và một ngày, vài người đàn ông lái xe môtô đã cố bắt cóc cô. 00:01:04.361 --> 00:01:08.563 Từng là một học sinh nhiều hoài bão, chỉ suy nghĩ về tương lai của mình, 00:01:08.563 --> 00:01:12.771 giờ đây cô luôn sợ hãi. 00:01:13.535 --> 00:01:15.710 Nhưng cô ấy vẫn tràn đầy hi vọng, 00:01:15.710 --> 00:01:20.738 vì cô đã yêu một người Syria tị nạn khác, tên là Bassem. 00:01:20.738 --> 00:01:25.437 Bassem cũng đang đánh vật sống tại Ai Cập, anh nói với Doaa rằng, 00:01:26.027 --> 00:01:29.219 "Đến châu Âu đi, tìm nơi trú ẩn và an toàn. 00:01:29.219 --> 00:01:33.526 Anh sẽ làm việc, em có thể đi học -- hứa hẹn một cuộc sống mới." 00:01:34.338 --> 00:01:37.319 Và anh hỏi cha cô để lấy cô làm vợ. 00:01:37.944 --> 00:01:39.677 Và cha cô đồng ý. 00:01:40.476 --> 00:01:45.579 Nhưng họ hiểu rằng, để đến được châu Âu, họ phải mạo hiểm mạng sống của mình, 00:01:46.086 --> 00:01:48.724 vượt biển Địa Trung Hải, 00:01:48.724 --> 00:01:54.313 đặt thân mình vào tay bọn buôn lậu, những kẻ vốn khét tiếng ác độc. 00:01:55.160 --> 00:01:58.113 Và Doaa cực kì sợ nước. 00:01:59.172 --> 00:02:02.222 Cô vẫn luôn sợ biển. Cô chưa học bơi bao giờ. 00:02:03.745 --> 00:02:08.361 Lúc đó là tháng 8, và 2000 người đã chết 00:02:08.361 --> 00:02:10.970 khi cố vượt qua biển Địa Trung Hải, 00:02:10.970 --> 00:02:15.386 nhưng Doaa biết một người bạn đã đi được đến tận Bắc Âu, 00:02:15.386 --> 00:02:17.739 và cô ấy nghĩ, "Có lẽ mình cũng có thể." 00:02:18.239 --> 00:02:21.031 Cô hỏi xin cha mẹ mình liệu cô và Bassem có thể đi không, 00:02:21.031 --> 00:02:24.387 và sau một cuộc nói chuyện đau lòng, cha mẹ cô đã đồng ý, 00:02:24.705 --> 00:02:30.513 và Bassem đã trả khoản tiền anh dành dụm cả đời - 2500 đôla mỗi người 00:02:30.518 --> 00:02:32.515 cho bọn buôn lậu. 00:02:33.033 --> 00:02:35.897 Chúng gọi họ vào một buổi sáng thứ bảy, 00:02:36.205 --> 00:02:41.062 họ được xe đò đưa đến một bãi biển, và đã có hàng trăm người ở đó. 00:02:41.062 --> 00:02:44.904 Sau đó họ được đưa ra một con tàu đánh cá cũ kĩ bằng những con thuyền nhỏ. 00:02:44.904 --> 00:02:47.871 500 con người nhồi nhét trong con tàu đó. 00:02:47.871 --> 00:02:50.515 300 người ở dưới khoang, 500 người ở trên. 00:02:51.477 --> 00:02:56.136 Người Syria, Palestine, người châu Phi, người theo đạo Hồi, đạo Thiên Chúa, 00:02:56.316 --> 00:03:02.892 100 trẻ em, bao gồm Sandra Sandra bé nhỏ, chỉ tròn 6 tuổi 00:03:03.676 --> 00:03:06.678 và Masa, 18 tháng tuổi. 00:03:07.585 --> 00:03:11.180 Có nhiều gia đình trên tàu, họ bị chèn ép đến mức vai sát vai, 00:03:11.180 --> 00:03:12.665 chân sát chân nhau. 00:03:13.055 --> 00:03:18.387 Doaa phải ngồi với hai chân co cao tới ngực, 00:03:18.633 --> 00:03:21.239 Bassem nắm tay cô. 00:03:22.115 --> 00:03:24.995 Ngày thứ hai trên biển, họ chẳng những phát bệnh vì lo lắng 00:03:24.995 --> 00:03:28.353 mà còn say sóng khó chịu vì vùng biển dữ dội. 00:03:28.839 --> 00:03:31.997 Ngày thứ ba, Doaa có một linh cảm không lành. 00:03:32.870 --> 00:03:37.303 Và cô nói với Bassem, "Em sợ mình sẽ không vượt qua được. 00:03:37.303 --> 00:03:40.276 Em sợ con tàu này sẽ chìm." 00:03:40.276 --> 00:03:43.408 Và Bassem nói với cô rằng, "Em cứ kiên nhẫn. 00:03:43.408 --> 00:03:46.405 Chúng ta sẽ đến được Thụy Điển, và mình sẽ kết hôn, 00:03:46.405 --> 00:03:48.797 và mình sẽ có một tương lai." 00:03:50.198 --> 00:03:53.693 Ngày thứ tư, những hành khách đã bắt đầu hoang mang. 00:03:53.693 --> 00:03:56.745 Họ hỏi người thuyền trưởng, "Khi nào chúng tôi mới tới nơi?" 00:03:56.745 --> 00:04:00.469 Hắn bảo họ câm miệng, và hắn nhục mạ họ. 00:04:01.206 --> 00:04:05.237 Hắn nói,"16 tiếng nữa ta sẽ cập bờ Italy." 00:04:05.338 --> 00:04:07.691 Mọi người đều đuối sức và mỏi mệt. 00:04:08.192 --> 00:04:11.899 Không lâu sau họ thấy một con tàu nhỏ hơn đến gần, chở 10 người đàn ông, 00:04:11.899 --> 00:04:14.929 và những người này bắt đầu quát tháo, lăng mạ họ, 00:04:15.397 --> 00:04:20.083 chúng ném gậy gộc và bảo tất cả mọi người 00:04:20.083 --> 00:04:23.706 leo sang con tàu vừa nhỏ, vừa không an toàn để đi biển đó. 00:04:23.711 --> 00:04:27.307 Những người có con vô cùng lo sợ cho con cái của họ 00:04:27.307 --> 00:04:31.501 và tất cả đều không chịu rời tàu. 00:04:32.461 --> 00:04:34.897 Và con tàu đó bỏ đi một cách giận dữ. 00:04:35.427 --> 00:04:38.786 và một giờ rưỡi sau, chúng quay trở lại 00:04:39.931 --> 00:04:45.426 và bắt đầu cố ý đâm thủng một lỗ trên thân chiếc tàu của Doaa, 00:04:46.060 --> 00:04:48.686 ngay bên dưới chỗ cô và Bassem đang ngồi. 00:04:50.568 --> 00:04:53.367 Và cô nghe chúng hét rằng, 00:04:53.877 --> 00:04:57.225 "Để cho cá ăn thịt chúng mày" 00:04:58.220 --> 00:05:04.761 Và chúng bắt đầu cười phá lên khi con tàu lật úp và chìm. 00:05:04.761 --> 00:05:07.831 300 người ở dưới boang thuyền không thể sống sót. 00:05:08.377 --> 00:05:12.620 Doaa đang bám vào thân con tàu khi nó chìm, 00:05:12.987 --> 00:05:20.181 và kinh hãi chứng kiến một đứa bé bị chân vịt của tàu cắt ra từng mảnh. 00:05:20.961 --> 00:05:23.396 Bassem bảo cô, "Xin em thả tay ra, 00:05:23.396 --> 00:05:26.235 nếu không em sẽ bị cuốn vào và em sẽ chết vì cái chân vịt." 00:05:27.011 --> 00:05:29.378 Và hãy nhớ rằng -- cô ấy không biết bơi. 00:05:29.564 --> 00:05:34.014 Nhưng cô ấy đã buông tay và bắt đầu chuyển động tay chân mình, 00:05:34.014 --> 00:05:35.593 tự nhủ, "Thế này là đang bơi." 00:05:35.593 --> 00:05:39.740 Và bằng một cách thần kì, Bassem tìm được một cái phao tròn. 00:05:40.291 --> 00:05:42.625 Nó là một cái phao cho trẻ em 00:05:42.625 --> 00:05:46.618 mà con nít thường chơi trong hồ bơi hoặc ở các vùng biển cạn. 00:05:46.970 --> 00:05:48.780 Và Doaa leo lên cái phao đó, 00:05:48.780 --> 00:05:52.482 tay chân cô đung đưa hai bên. 00:05:53.589 --> 00:05:55.469 Bassem bơi khỏe, 00:05:55.469 --> 00:05:59.432 nên anh nắm tay cô và bơi đứng. 00:06:01.303 --> 00:06:03.235 Xung quanh họ là những xác người chết. 00:06:03.260 --> 00:06:05.806 Ban đầu có khoảng 100 người sống sót, 00:06:05.831 --> 00:06:09.892 và họ bắt đầu thu lại thành nhiều nhóm và cầu nguyện người đến cứu. 00:06:10.328 --> 00:06:14.645 Nhưng khi một ngày trôi qua và không có ai xuất hiện, 00:06:14.724 --> 00:06:16.549 một số người từ bỏ hy vọng, 00:06:16.573 --> 00:06:18.747 và Doaa và Bassem chứng kiến 00:06:18.771 --> 00:06:25.352 nhiều người đàn ông ở xa xa cởi bỏ áo phao và chìm xuống mặt nước. 00:06:26.352 --> 00:06:32.275 Một người đàn ông đến gần họ với một đứa bé trên vai, 00:06:32.299 --> 00:06:33.949 9 tháng tuổi -- Malek. 00:06:33.973 --> 00:06:39.052 Ông ấy đang bám vào một bình khí ga để nổi và ông nói, 00:06:39.076 --> 00:06:41.364 "Tôi sợ mình sẽ không sống sót nổi. 00:06:41.438 --> 00:06:44.104 Tôi yếu quá rồi. Tôi không còn đủ dũng khí nữa." 00:06:44.129 --> 00:06:49.275 Và ông ấy trao Malek bé bỏng cho Bassem và Doaa, 00:06:49.687 --> 00:06:52.399 và họ đặt em lên trên chiếc phao. 00:06:53.873 --> 00:06:59.287 Vậy là giờ họ có 3 người, Doaa, Bassem và Malek. 00:06:59.312 --> 00:07:02.441 Và để tôi dừng câu chuyện này ở ngay đây 00:07:02.465 --> 00:07:04.763 và đặt một câu hỏi: 00:07:04.787 --> 00:07:09.580 Tại sao những người tị nạn như Doaa chấp nhận mạo hiểm như vậy? 00:07:11.161 --> 00:07:16.004 Hàng triệu người dân tị nạn đang sống tha hương, bế tắc. 00:07:17.332 --> 00:07:21.992 Họ đang sống ở nhiều nước khác nhau, để tránh khỏi cuộc chiến đang ác liệt 00:07:21.992 --> 00:07:23.940 suốt 4 năm qua. 00:07:26.134 --> 00:07:29.295 Thậm chí nếu họ muốn quay về, họ cũng không thể. 00:07:29.319 --> 00:07:32.341 Nhà cửa, công việc kinh doanh, 00:07:32.341 --> 00:07:35.627 phố xá của họ đã bị phá hủy hoàn toàn. 00:07:35.652 --> 00:07:37.522 Tôi đã tận mắt thấy, 00:07:37.522 --> 00:07:40.626 trong một chuyến đi gần đây đến Homs, Syria. 00:07:41.851 --> 00:07:44.675 Đây là một Di sản Thế giới của UNESCO, 00:07:44.887 --> 00:07:49.536 và đây là quang cảnh hiện tại của nơi từng một thời tấp nập, nhộn nhịp. 00:07:50.297 --> 00:07:54.837 Người ta vẫn tiếp tục chạy nạn qua các biên giới, 00:07:54.869 --> 00:07:56.669 đến các nước lân cận, 00:07:56.986 --> 00:08:00.585 và chúng ta dựng các trại tị nạn cho họ trên các sa mạc. 00:08:00.609 --> 00:08:04.619 Hàng trăm ngàn người sống trong các trại như thế này, 00:08:04.643 --> 00:08:09.716 và hàng ngàn, hàng ngàn người khác, có thể hàng triệu, sống trong các phố thị. 00:08:09.716 --> 00:08:10.858 Và những cộng đồng, 00:08:10.882 --> 00:08:13.738 những đất nước láng giềng đã từng chào đón họ 00:08:13.762 --> 00:08:15.524 với vòng tay và tấm lòng rộng mở 00:08:15.548 --> 00:08:17.166 bị choáng ngợp. 00:08:18.031 --> 00:08:22.483 Đơn giản là không có đủ trường học, hệ thống cung cấp nước và vệ sinh cá nhân. 00:08:23.047 --> 00:08:27.830 Kể cả những nước châu Âu giàu có cũng không thể đối phó lượng người ồ ạt như vậy 00:08:27.830 --> 00:08:31.107 nếu không đầu tư thật mạnh. 00:08:32.707 --> 00:08:37.732 Cuộc chiến tranh Syria khiến gần 4 triệu người phải chạy nạn qua các biên giới, 00:08:37.756 --> 00:08:43.343 nhưng hơn 7 triệu người khác vẫn đang di tản trong nước. 00:08:43.343 --> 00:08:47.009 Điều đó nghĩa là hơn nửa dân số Syria 00:08:47.033 --> 00:08:49.293 đã bị buộc phải di tản. 00:08:49.666 --> 00:08:53.958 Trở lại với những đất nước láng giềng đang cho rất nhiều người tị nạn. 00:08:55.014 --> 00:09:00.047 Những nước này cảm thấy rằng các nước phát triển hơn không tích cực hỗ trợ họ 00:09:01.300 --> 00:09:06.178 Và ngày qua ngày thành nhiều tháng, tháng qua tháng thành nhiều năm. 00:09:06.883 --> 00:09:10.455 Tị nạn đáng ra chỉ nên là một việc nhất thời. 00:09:10.479 --> 00:09:13.800 Trở lại với Doaa và Bassem đang ở ngoài biển khơi. 00:09:13.824 --> 00:09:18.333 Đã là ngày thứ hai, và Bassem đang trở nên rất yếu. 00:09:19.164 --> 00:09:23.165 Và giờ đến lượt Doaa nói với Bassem, 00:09:23.189 --> 00:09:28.872 "Người yêu ơi, xin anh hãy nuôi hi vọng, vì tương lai mình. Chúng ta sẽ vượt qua." 00:09:29.776 --> 00:09:32.457 Và anh nói với cô, 00:09:32.481 --> 00:09:36.918 "Anh xin lỗi đã khiến em lâm vào hoàn cảnh này. 00:09:36.942 --> 00:09:41.619 Anh chưa từng yêu ai nhiều như anh yêu em." 00:09:43.271 --> 00:09:46.669 Rồi anh ấy thả mình vào biển sâu, 00:09:46.693 --> 00:09:52.949 và Doaa chứng kiến tình yêu của đời mình chìm đi ngay trước mắt cô. 00:09:56.288 --> 00:09:58.704 Sau đó trong ngày, 00:09:58.728 --> 00:10:04.379 một bà mẹ đến gần Doaa với đứa con gái 18 tháng tuổi của bà, Masa. 00:10:05.141 --> 00:10:08.066 Đó là cô bé trong tấm ảnh tôi đã cho mọi người xem lúc nãy, 00:10:08.090 --> 00:10:09.938 cô bé mặc áo phao. 00:10:09.962 --> 00:10:12.155 Chị của cô bé, Sandra, vừa chìm đi, 00:10:12.179 --> 00:10:16.298 và người mẹ biết rằng bà phải làm tất cả trong khả năng của mình 00:10:16.322 --> 00:10:17.814 để cứu lấy con gái của bà. 00:10:18.393 --> 00:10:22.250 Và bà nói với Doaa, "Xin cô làm ơn hãy nhận đứa bé này. 00:10:22.274 --> 00:10:26.792 Để con bé ở cùng với cô. Tôi sẽ không qua khỏi." 00:10:27.525 --> 00:10:30.867 Thế là bà bơi đi và chìm xuống nước. 00:10:32.225 --> 00:10:36.459 Vậy là Doaa, một người tị nạn 19 tuổi cực kì sợ nước, 00:10:36.483 --> 00:10:38.375 không hề biết bơi, 00:10:38.399 --> 00:10:43.991 chợt nhận ra mình chịu trách nhiệm với hai đứa trẻ. 00:10:44.015 --> 00:10:47.696 Và họ vừa khát, vừa đói, vừa hoang mang, 00:10:47.720 --> 00:10:50.418 và cô ấy cố gắng hết sức để làm hai đứa bé vui, 00:10:50.442 --> 00:10:54.475 cô hát cho chúng nghe, cô đọc cho chúng kinh Quran. 00:10:56.134 --> 00:11:00.568 Xung quanh họ, xác người nổi bồng bềnh và đang chuyển sang màu đen. 00:11:00.592 --> 00:11:02.338 Ban ngày,mặt trời nóng như thiêu đốt 00:11:02.362 --> 00:11:05.082 Ban đêm, mặt trăng lạnh lẽo và còn có sương mù. 00:11:05.106 --> 00:11:07.082 Một nơi thật sự hãi hùng. 00:11:09.547 --> 00:11:15.586 Đến ngày thứ tư lênh đênh trên biển, một người đàn ông nữa tìm đến 00:11:15.847 --> 00:11:19.875 và đây là cảnh tượng ấy, có thể Doaa đã trông như thế này 00:11:19.875 --> 00:11:22.230 trên chiếc phao của cô với 2 đứa trẻ. 00:11:22.784 --> 00:11:26.331 Một người phụ nữ đến gần Doaa vào ngày thứ tư 00:11:26.355 --> 00:11:29.400 và xin cô nhận thêm một đứa bé nữa 00:11:29.400 --> 00:11:32.505 một bé trai, chỉ vừa 4 tuổi. 00:11:33.899 --> 00:11:37.910 Khi Doaa nhận bé trai đó và người mẹ chìm đi, 00:11:37.910 --> 00:11:39.894 cô đã nói với đứa trẻ đang khóc nức nở, 00:11:39.894 --> 00:11:43.360 "Mẹ chỉ đi tìm thức ăn và nước uống cho em thôi." 00:11:45.288 --> 00:11:47.281 Nhưng ít lâu sau trái tim em đã ngừng đập 00:11:47.305 --> 00:11:50.978 và Doaa đã phải thả đứa bé xuống nước. 00:11:51.923 --> 00:11:53.948 Cuối ngày hôm đó, 00:11:53.972 --> 00:11:57.251 cô ấy nhìn lên bầu trời đầy hi vọng, 00:11:57.275 --> 00:12:01.290 vì cô đã nhìn thấy 2 máy bay bay ngang. 00:12:01.314 --> 00:12:05.813 Và cô đã vẫy cả hai cánh tay của mình, hi vọng họ sẽ nhìn thấy cô, 00:12:05.837 --> 00:12:07.973 nhưng những chiếc máy bay cứ bay qua. 00:12:08.917 --> 00:12:11.820 Nhưng vào chiều tối ngày hôm đó, khi mặt trời đã sắp lặn, 00:12:11.844 --> 00:12:15.220 cô nhìn thấy một con tàu, một con tàu thương gia. 00:12:15.709 --> 00:12:19.826 Và cô nói, "Con cầu xin Chúa, hãy để họ cứu sống con." 00:12:19.826 --> 00:12:23.710 Cô vẫy cả hai cánh tay và có cảm tưởng rằng mình đã kêu cứu trong gần hai giờ. 00:12:23.734 --> 00:12:28.344 Trời trở nên tối, nhưng cuối cùng thì những chiếc đèn pha cũng tìm thấy cô, 00:12:28.368 --> 00:12:30.575 và họ thả xuống một sợi dây, 00:12:30.599 --> 00:12:35.568 họ vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy một người phụ nữ ôm chặt lấy hai đứa trẻ 00:12:36.370 --> 00:12:39.858 Những người này kéo cả ba lên tàu, cho họ khí oxi và chăn đắp 00:12:39.882 --> 00:12:42.889 và sau đó một chiếc trực thăng Hi Lạp đã đến đón họ 00:12:42.913 --> 00:12:45.025 để đưa họ đến đảo Crete. 00:12:45.953 --> 00:12:49.460 Nhưng khi Doaa nhìn xung quanh và hỏi, "Malek sao rồi?" 00:12:50.000 --> 00:12:53.575 Họ cho cô biết rằng đứa bé đã không qua khỏi 00:12:53.599 --> 00:12:56.986 em đã trút hơi thở cuối cùng trong phòng bệnh trên tàu. 00:12:57.803 --> 00:13:03.575 Nhưng Doaa chắc chắn rằng khi ba người họ được kéo lên tàu 00:13:03.599 --> 00:13:07.086 cô bé đã mỉm cười. 00:13:09.278 --> 00:13:15.700 Chỉ có 11 người sống sót sau vụ chìm tàu đó, trong 500 người. 00:13:16.304 --> 00:13:20.975 Đã không có bất cứ một cuộc điều tra quốc tế nào về việc này. 00:13:20.999 --> 00:13:25.094 Có một số bản tin trên các phương tiện truyền thông về một vụ thảm sát trên biển, 00:13:25.118 --> 00:13:26.583 một bi kịch kinh hoàng, 00:13:26.583 --> 00:13:29.254 nhưng cũng chỉ cho 1 ngày rồi thôi. 00:13:29.490 --> 00:13:33.754 Sau đó chu trình tin tức vẫn cứ tiếp tục. 00:13:34.536 --> 00:13:39.078 Trong khi đó, trong một bệnh viện nhi tại Crete, 00:13:39.102 --> 00:13:42.884 Masa bé nhỏ đang ở trên bờ vực của sự sống. 00:13:43.681 --> 00:13:47.391 Em bị mất nước rất nặng. Thận của em đang dần ngừng hoạt động. 00:13:47.415 --> 00:13:49.439 Mức đường huyết của em hạ đến mức nguy hiểm 00:13:49.463 --> 00:13:53.029 Các bác sĩ đã làm tất cả mọi thứ trong khả năng của họ để cứu sống em, 00:13:53.053 --> 00:13:56.713 và những y tá Hi Lạp không bao giờ rời em nửa bước. 00:13:56.737 --> 00:13:58.864 họ bế em, ôm em, hát cho em nghe. 00:13:58.888 --> 00:14:04.457 Một số đồng nghiệp của tôi đã đến thăm và nói với em những lời Ả Rập thật đẹp. 00:14:04.481 --> 00:14:08.677 Bằng một cách thần kì, bé Masa đã sống. 00:14:09.040 --> 00:14:14.976 Và ngay sau đó giới truyền thông Hi Lạp bắt đầu đưa tin về đứa bé kì diệu, 00:14:15.001 --> 00:14:21.908 người sống sót qua 4 ngày liền trên biển không có thức ăn và nước uống, 00:14:21.908 --> 00:14:27.007 và những lời đề nghị nhận nuôi em được gửi đến từ mọi miền đất nước. 00:14:28.066 --> 00:14:31.456 Và trong khi đó, Doaa ở trong một bệnh viện khác tại Crete, 00:14:31.480 --> 00:14:33.092 ốm yếu, mất nước. 00:14:34.171 --> 00:14:39.745 Một gia đình người Ai Cập đã ở bên cô trong suốt thời gian đó 00:14:39.745 --> 00:14:43.512 và họ đưa cô về nhà ngay sau khi cô được xuất viện. 00:14:44.748 --> 00:14:49.495 Và không lâu sau, tin tức về việc Doaa sống sót được lan truyền khắp nơi, 00:14:49.519 --> 00:14:52.697 và một số điện thoại được đăng tải trên Facebook. 00:14:53.800 --> 00:14:56.365 Những tin nhắn bắt đầu được gửi đến. 00:14:57.499 --> 00:15:02.287 "Doaa, chị có biết chuyện gì xảy ra với anh tôi không? 00:15:02.311 --> 00:15:08.852 Chị tôi? Cha mẹ tôi? Bạn bè tôi? Cô có biết liệu họ có sống sót không? 00:15:09.701 --> 00:15:13.475 Một trong những tin nhắn đó viết như thế này, 00:15:13.499 --> 00:15:19.247 "Doaa, tôi tin rằng cô đã cứu vớt cháu gái của tôi, Masa." 00:15:20.349 --> 00:15:22.841 Và nó kèm theo bức ảnh này. 00:15:24.441 --> 00:15:26.733 Đây là bức ảnh từ chú của Masa, 00:15:26.733 --> 00:15:31.449 một người tị nạn Syria đã đến được Thụy Điển với gia đình của ông, 00:15:31.473 --> 00:15:33.680 và cả chị gái của Masa. 00:15:34.347 --> 00:15:40.151 Sớm thôi, chúng ta hi vọng rằng Masa sẽ được đoàn tụ với ông ấy tại Thụy Điển, 00:15:40.151 --> 00:15:45.579 và cho đến lúc đó, em đang được chăm sóc trong một trại mồ côi xinh xắn tại Athens. 00:15:46.921 --> 00:15:52.703 Còn Doaa? Việc cô sống sót cũng được lan truyền đi khắp nơi. 00:15:53.699 --> 00:15:57.452 Và báo chí viết về người phụ nữ nhỏ nhắn này, 00:15:57.452 --> 00:16:01.638 và không thể tưởng tượng nổi cô ấy đã chịu đựng suốt khoảng thời gian đó, 00:16:01.638 --> 00:16:04.476 trong điều kiện như thế trên biển, 00:16:04.476 --> 00:16:07.621 và vẫn cứu được một sinh mạng khác. 00:16:09.459 --> 00:16:14.886 Viện Hàn lâm Athens, một trong các cơ quan có uy tín nhất tại Hy Lạp. 00:16:14.886 --> 00:16:18.226 đã trao tặng cô một giải thưởng cho lòng dũng cảm, 00:16:18.250 --> 00:16:21.241 và cô ấy xứng đáng tất cả những lời ngợi ca đó, 00:16:21.265 --> 00:16:23.686 và cô ấy xứng đáng một cơ hội để làm lại. 00:16:24.999 --> 00:16:28.439 Nhưng cô ấy vẫn muốn đến Thụy Điển. 00:16:28.463 --> 00:16:30.693 Cô ấy muốn đoàn tụ với người thân của cô tại đó 00:16:30.717 --> 00:16:34.828 Cô cũng muốn đưa cha mẹ và các em của cô 00:16:34.852 --> 00:16:37.170 rời khỏi Ai Cập để đến đó, 00:16:37.194 --> 00:16:40.375 và tôi tin tưởng rằng cô sẽ làm được 00:16:40.399 --> 00:16:43.121 Cô ấy muốn trở thành một luật sư và một chính trị gia, 00:16:43.145 --> 00:16:48.039 hoặc một nghề nào có thể chống lại sự bất công. 00:16:48.063 --> 00:16:51.127 Cô ấy là một người đã sống sót ngoạn mục. 00:16:52.215 --> 00:16:54.829 Nhưng tôi vẫn phải hỏi: 00:16:54.829 --> 00:16:57.125 Giả sử cô ấy không cần phải mạo hiểm như thế? 00:16:57.125 --> 00:16:59.765 Tại sao cô ấy phải chịu những điều khủng khiếp đó? 00:17:00.226 --> 00:17:05.290 Tại sao không có một cách hợp pháp để cô có thể học tập ở châu Âu? 00:17:05.314 --> 00:17:09.609 Tại sao Masa không thể cứ đón một chuyến bay đến Thụy Điển? 00:17:09.634 --> 00:17:12.006 Tại sao Bassem không thể tìm được việc làm? 00:17:13.125 --> 00:17:18.547 Tại sao không có chương trình tái định cư quy mô lớn cho những người tị nạn Syria, 00:17:18.570 --> 00:17:22.191 những nạn nhân của cuộc chiến tranh tồi tệ nhất trong thời đại của chúng ta? 00:17:22.778 --> 00:17:28.282 Thế giới đã làm thế cho người Việt Nam vào những năm 1970. Tại sao bây giờ lại không? 00:17:29.624 --> 00:17:34.241 Tại sao có quá ít đầu tư cho những nước lân cận 00:17:34.265 --> 00:17:36.931 đang cho rất nhiều người dân tị nạn cư trú? 00:17:38.113 --> 00:17:40.975 Và câu hỏi gốc rễ chính là 00:17:40.999 --> 00:17:45.829 tại sao có quá ít hành động để chấm dứt các cuộc chiến, 00:17:45.829 --> 00:17:51.974 sự khủng bố và đói nghèo, những điều đang buộc rất nhiều người 00:17:51.999 --> 00:17:54.271 phải tìm đến những bờ biển châu Âu? 00:17:54.999 --> 00:17:57.608 Cho đến khi những vấn đề này được giải quyết, 00:17:57.632 --> 00:18:00.967 người ta sẽ tiếp tục vượt biển 00:18:00.991 --> 00:18:04.420 để tìm sự an toàn và nơi trú ẩn. 00:18:05.103 --> 00:18:06.761 Và chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? 00:18:07.253 --> 00:18:10.084 Việc này phần lớn phụ thuộc vào lựa chọn của châu Âu. 00:18:10.108 --> 00:18:13.379 Và tôi thấu hiểu những nỗi lo ngại của người dân. 00:18:14.005 --> 00:18:19.932 Họ lo lắng về nền an ninh, nền kinh tế, về những đổi thay trong văn hóa 00:18:20.893 --> 00:18:25.034 Nhưng những điều đó có quan trọng hơn việc cứu sống mạng người không? 00:18:25.859 --> 00:18:28.638 Bởi vì có một điều cơ bản 00:18:28.662 --> 00:18:31.466 mà tôi cho rằng quan trọng hơn tất cả 00:18:31.490 --> 00:18:35.052 đó chính là tình đồng loại giữa chúng ta. 00:18:35.719 --> 00:18:40.188 Không một ai đang lánh nạn khỏi chiến tranh hay khủng bố 00:18:40.212 --> 00:18:45.373 phải chết trong khi vượt biển để tìm kiếm sự an toàn. 00:18:45.397 --> 00:18:51.729 (Khán giả vỗ tay) 00:19:02.053 --> 00:19:03.220 Có một điều chắc chắn là 00:19:03.244 --> 00:19:06.427 không một người tị nạn nào sẽ chọn những con tàu nguy hiểm đó 00:19:06.451 --> 00:19:08.799 nếu họ có thể phát triển tại nơi họ ở. 00:19:08.823 --> 00:19:12.101 Và không một người di cư nào sẽ chọn con đường nguy hiểm đó 00:19:12.125 --> 00:19:16.011 nếu họ có đủ thức ăn cho bản thân họ và cho con cái 00:19:16.035 --> 00:19:18.654 Và không ai sẽ đưa khoản tiền dành dụm cả đời 00:19:18.678 --> 00:19:21.471 cho bọn buôn lậu khét tiếng đó 00:19:21.495 --> 00:19:24.872 nếu như họ có thể di cư một cách hợp pháp. 00:19:25.971 --> 00:19:29.566 Vì vậy, đại diện cho bé Masa 00:19:29.590 --> 00:19:31.859 và đại diện cho Doaa 00:19:31.883 --> 00:19:33.607 và cho Bassem 00:19:33.631 --> 00:19:38.768 và cho 500 người đã chết đuối với họ, 00:19:38.792 --> 00:19:41.935 liệu chúng ta có thể bảo đảm rắng cái chết của họ không vô ích? 00:19:42.808 --> 00:19:46.475 Liệu chúng ta có thể được truyền cảm hứng từ những việc đã xảy ra, 00:19:46.499 --> 00:19:52.450 và đấu tranh cho một thế giới nơi mỗi một sinh mạng đều quan trọng? 00:19:53.499 --> 00:19:54.810 Xin cảm ơn. 00:19:54.834 --> 00:20:12.078 (Khán giả vỗ tay) 00:20:15.548 --> 00:20:18.475 Người dẫn chương trình: Cảm ơn bạn rất nhiều, Melissa. 00:20:18.475 --> 00:20:20.783 Tôi nghĩ bạn nên nán lại sân khấu cùng tôi. 00:20:26.796 --> 00:20:29.272 Câu chuyện của bạn thật sự đáng kinh ngạc. 00:20:29.496 --> 00:20:32.781 Tôi không biết rằng bạn đã trải qua bao nhiêu chuyện tương tự như thế 00:20:32.781 --> 00:20:35.279 trong vài tháng qua. 00:20:35.279 --> 00:20:38.371 Nhưng nó là một câu chuyện vui, với một kết thúc có hậu. 00:20:39.552 --> 00:20:44.513 Và câu chuyện này tập trung vào điều bạn đã trình bày cuối cùng, 00:20:45.232 --> 00:20:47.748 điều quan trọng chính là chúng ta đều là con người. 00:20:48.115 --> 00:20:50.612 Melissa Fleming: Đúng vậy. 00:20:53.223 --> 00:20:56.263 Chúng ta đều nghe rất nhiều câu chuyện về con số ngày càng tăng 00:20:56.267 --> 00:20:59.544 thêm 400% người tị nạn đang đến Hi Lạp, 00:21:00.520 --> 00:21:03.542 hàng triệu người đang lẩn tránh để sống sót 00:21:03.542 --> 00:21:08.082 và những con số này rất khó để bất kì ai có thể đo đếm. 00:21:08.082 --> 00:21:10.473 Và vì vậy tôi tin rằng việc chúng ta cần làm, 00:21:10.473 --> 00:21:13.224 trách nhiệm của chúng ta là tìm ra câu chuyện về con người 00:21:13.224 --> 00:21:15.679 câu chuyện về từng cá nhân. 00:21:16.066 --> 00:21:18.925 Và có một điều tôi luôn tìm thấy ở những người tị nạn 00:21:19.179 --> 00:21:23.141 đó là nghị lực phi thường của họ, 00:21:24.294 --> 00:21:27.447 những câu chuyện mà tôi không thể tưởng tượng nổi 00:21:27.447 --> 00:21:30.444 vậy mà họ vẫn đứng dậy 00:21:30.615 --> 00:21:33.703 và họ chỉ cần một chút tình đồng loại, 00:21:33.740 --> 00:21:35.743 và một sự giúp đỡ của thế giới bên ngoài, 00:21:35.743 --> 00:21:39.518 vì họ chắc chắn đã không tự nguyện đến đây. 00:21:39.562 --> 00:21:42.432 Họ cũng rất muốn được ở nhà của mình. 00:21:43.634 --> 00:21:46.905 NDCT: Cảm ơn bạn rất nhiều, Melissa. MF: Cảm ơn đã mời tôi đến đây. 00:21:46.905 --> 00:21:48.955 (Khán giả vỗ tay)