1 00:00:00,000 --> 00:00:03,000 Tôi thành lập nhóm Improv Everywhere khoảng 10 năm trước 2 00:00:03,000 --> 00:00:06,000 khi tôi chuyển đến New York với niềm yêu thích diễn xuất và hài kịch. 3 00:00:06,000 --> 00:00:09,000 Vì tôi mới đến thành phố nên tôi không có cách nào lên được sàn diễn, 4 00:00:09,000 --> 00:00:12,000 vì thế tôi quyết định tạo sàn diễn của mình ở những nơi công cộng. 5 00:00:12,000 --> 00:00:14,000 Cái màn đầu tiên mà chúng ta sắp thấy 6 00:00:14,000 --> 00:00:16,000 là chuyến đi tàu điện không quần lần đầu tiên. 7 00:00:16,000 --> 00:00:18,000 Đoạn phim này xảy ra vào tháng 1 năm 2002. 8 00:00:18,000 --> 00:00:20,000 Và người phụ nữ này là ngôi sao của đoạn phim này. 9 00:00:20,000 --> 00:00:22,000 Cô ấy không biết mình đang bị quay phim. 10 00:00:22,000 --> 00:00:24,000 Cô ấy bị quay bằng chiếc máy quay trộm. 11 00:00:24,000 --> 00:00:26,000 Đây là chuyến tàu số 6 ở thành phố New York. 12 00:00:26,000 --> 00:00:28,000 Và đây là trạm dừng đầu tiên trên tuyến. 13 00:00:28,000 --> 00:00:30,000 Có hai người đàn ông Đan Mạch 14 00:00:30,000 --> 00:00:33,000 bước lên và ngồi cạnh chiếc máy quay trộm đó. 15 00:00:33,000 --> 00:00:35,000 Và đó là tôi trong chiếc áo khoác nâu. 16 00:00:35,000 --> 00:00:37,000 Lúc đó nhiệt độ khoảng 30 độ F ở bên ngoài. 17 00:00:37,000 --> 00:00:39,000 Tôi đội mũ và quàng khăn. 18 00:00:39,000 --> 00:00:42,000 Và cô gái kia đang để ý đến tôi kìa. 19 00:00:44,000 --> 00:00:50,000 (Cười) 20 00:00:50,000 --> 00:00:52,000 Và như các bạn thấy đấy, tôi không mặc quần. 21 00:00:52,000 --> 00:00:55,000 (Cười) 22 00:00:55,000 --> 00:00:57,000 Và ngay lúc đó -- 23 00:00:57,000 --> 00:00:59,000 ngay lúc đó cô ấy nhìn thấy tôi, 24 00:00:59,000 --> 00:01:01,000 nhưng ở New York luôn có những gã kì dị trên bất cứ toa tàu nào. 25 00:01:01,000 --> 00:01:03,000 Một người thì đâu có gì bất thường. 26 00:01:03,000 --> 00:01:06,000 Cô ta quay lại đọc cuốn sách của mình, trớ trêu thay cuốn sách tựa là "Cưỡng hiếp." 27 00:01:06,000 --> 00:01:10,000 (Cười) 28 00:01:10,000 --> 00:01:12,000 Vậy là cô ấy phát hiện điều bất thường, 29 00:01:12,000 --> 00:01:14,000 nhưng cô ấy quay lại với cuộc sống bình thường của mình. 30 00:01:14,000 --> 00:01:16,000 Trong lúc đó, tôi có 6 người bạn 31 00:01:16,000 --> 00:01:19,000 đang đợi ở 6 trạm kế tiếp cũng chỉ với chiếc quần lót như tôi. 32 00:01:20,000 --> 00:01:22,000 Họ sẽ bước vào từng người một. 33 00:01:22,000 --> 00:01:25,000 Chúng tôi sẽ giả vờ như chúng tôi không hề biết nhau. 34 00:01:25,000 --> 00:01:28,000 Chúng tôi giả vờ như thể đó chỉ là một sai lầm rủi ro chúng tôi đã phạm phải, 35 00:01:28,000 --> 00:01:31,000 quên mặc quần trong tháng một lạnh thế này. 36 00:01:31,000 --> 00:01:56,000 (Cười) 37 00:01:56,000 --> 00:01:58,000 Và vào lúc này, 38 00:01:58,000 --> 00:02:00,000 cô ta quyết định cất cuốn sách "cưỡng hiếp" đi. 39 00:02:00,000 --> 00:02:02,000 (Cười) 40 00:02:02,000 --> 00:02:06,000 Và cô ta quyết định để ý hơn về những gì xung quanh. 41 00:02:06,000 --> 00:02:08,000 Trong lúc ấy, hai người đàn ông Đan Mạch bên trái chiếc máy quay 42 00:02:08,000 --> 00:02:10,000 họ đang cười sặc sụa. 43 00:02:10,000 --> 00:02:12,000 Họ nghĩ đây là việc buồn cười nhất từ trước đến giờ. 44 00:02:12,000 --> 00:02:15,000 Và để ý xem cô ta giao tiếp bằng mắt với họ ngay lúc này. 45 00:02:20,000 --> 00:02:22,000 (Cười) 46 00:02:22,000 --> 00:02:24,000 Tôi thích giây phút đó trong đoạn băng, 47 00:02:24,000 --> 00:02:27,000 bởi vì trước khi nó trở thành một trải nghiệm chung, 48 00:02:27,000 --> 00:02:30,000 nó là một thứ gì đó có lẽ hơi chút đáng sợ. 49 00:02:30,000 --> 00:02:32,000 hoặc ít nhất một cái gì đó khó hiểu đối với cô ấy. 50 00:02:32,000 --> 00:02:34,000 Và một khi nó đã trở thành một trải nghiệm chung 51 00:02:34,000 --> 00:02:36,000 nó hài hước và là một cái gì đó mà cô ấy có thể cười. 52 00:02:36,000 --> 00:02:38,000 Và bây giờ chuyến tàu đang sắp đến 53 00:02:38,000 --> 00:02:40,000 trạm dừng thứ 3 trên tuyến số 6 54 00:02:54,000 --> 00:02:57,000 (Cười) 55 00:02:57,000 --> 00:02:59,000 Cuốn băng không chiếu tất cả. 56 00:02:59,000 --> 00:03:01,000 Nó quay tiếp hết 4 trạm dừng tiếp theo. 57 00:03:01,000 --> 00:03:05,000 Tổng cộng 7 người đàn ông nặc danh bước vào đều chỉ mặc quần lót. 58 00:03:05,000 --> 00:03:07,000 Tại trạm dừng thứ 8, một cô gái bước vào đeo một cái túi vải lớn 59 00:03:07,000 --> 00:03:10,000 và thông báo rằng cô ta có nhiều quần giảm giá 1 đôla -- 60 00:03:10,000 --> 00:03:13,000 giống như người ta bán pin hay kẹo trên tàu. 61 00:03:13,000 --> 00:03:16,000 Tất cả chúng tôi đều điềm nhiên mua một cái quần và mặc vào 62 00:03:16,000 --> 00:03:19,000 và nói "Cảm ơn. Đây là chính là cái tôi cần hôm nay," 63 00:03:19,000 --> 00:03:22,000 và xuống tàu mà không để lộ chuyện gì đang diễn ra 64 00:03:22,000 --> 00:03:24,000 và đi về những hướng khác nhau. 65 00:03:24,000 --> 00:03:26,000 (Vỗ tay) 66 00:03:26,000 --> 00:03:28,000 Cảm ơn. 67 00:03:30,000 --> 00:03:32,000 Đây vẫn là từ cuộn băng đó. 68 00:03:32,000 --> 00:03:34,000 Tôi rất thích phản ứng của cô gái đó. 69 00:03:34,000 --> 00:03:36,000 Và xem lại đoạn băng đó 70 00:03:36,000 --> 00:03:38,000 đã truyền cảm hứng cho tôi tiếp tục làm cái tôi làm. 71 00:03:38,000 --> 00:03:41,000 Và một trong những mục tiêu của Improv Everywhere 72 00:03:41,000 --> 00:03:43,000 là dàng cảnh ngay ở những nơi công cộng 73 00:03:43,000 --> 00:03:45,000 để tạo một trải nghiệm tích cực cho mọi người. 74 00:03:45,000 --> 00:03:48,000 Đó là một trò đùa tinh quái, nhưng là một trò đùa đem đến cho ai đó một câu chuyện tuyệt vời để kể. 75 00:03:48,000 --> 00:03:50,000 Và phản ứng của cô ta truyền cảm hứng cho tôi 76 00:03:50,000 --> 00:03:52,000 để làm chuyền đi tàu điện không quần hàng năm lần thứ hai. 77 00:03:52,000 --> 00:03:54,000 Và chúng tôi tiếp tục làm nó mỗi năm. 78 00:03:54,000 --> 00:03:56,000 Tháng một này, chúng tôi đã làm chuyến đi tàu điện không quần hàng năm lần thứ 10 79 00:03:56,000 --> 00:03:59,000 với một nhóm đa dạng khoảng 3500 người 80 00:03:59,000 --> 00:04:01,000 lên tàu chỉ với quần lót ở New York -- 81 00:04:01,000 --> 00:04:03,000 trên hầu hết các tuyến tàu trong thành phố. 82 00:04:03,000 --> 00:04:05,000 Và ở 50 thành phố khác khắp thế giới, 83 00:04:05,000 --> 00:04:07,000 người ta cũng tham gia. 84 00:04:07,000 --> 00:04:09,000 (Cười) 85 00:04:09,000 --> 00:04:12,000 Khi tôi bắt đầu học lớp hài kịch ứng khẩu ở nhà hát Upright Citizens Brigade 86 00:04:12,000 --> 00:04:15,000 và gặp những con người sáng tạo khác và những nghệ sĩ, diễn viên hài khác, 87 00:04:15,000 --> 00:04:17,000 tôi bắt đầu tích luỹ một danh sách địa chỉ email 88 00:04:17,000 --> 00:04:19,000 của những người muốn làm những dự án loại này. 89 00:04:19,000 --> 00:04:21,000 Như thế tôi có thể làm những dự án tầm cỡ hơn. 90 00:04:21,000 --> 00:04:23,000 Một ngày tôi đang đi bộ qua quãng trường Union, 91 00:04:23,000 --> 00:04:25,000 thì tôi nhìn thấy toà nhà này, 92 00:04:25,000 --> 00:04:27,000 nó được xây năm 2005. 93 00:04:27,000 --> 00:04:30,000 Có một cô bé đứng sau một cái cửa sổ và cô ta đang nhảy múa. 94 00:04:30,000 --> 00:04:32,000 Cảnh đó rất kì lạ, 95 00:04:32,000 --> 00:04:34,000 bởi vì lúc đó trời đã tối, nhưng cô bé được bao bọc bởi ánh đèn huỳnh quang, 96 00:04:34,000 --> 00:04:36,000 và cô bé giống như đang trên sân khấu vậy, 97 00:04:36,000 --> 00:04:38,000 và tôi không biết tại sao cô bé lại làm như thế. 98 00:04:38,000 --> 00:04:40,000 Sau khoảng 15 giây, bạn cô bé xuất hiện 99 00:04:40,000 --> 00:04:42,000 cô bé đã ẩn náu sau một màn hình -- 100 00:04:42,000 --> 00:04:44,000 và bọn trẻ cười, ôm nhau rồi chạy đi. 101 00:04:44,000 --> 00:04:46,000 Có vẻ là cô bẻ đã bị thách để làm điều đó. 102 00:04:46,000 --> 00:04:48,000 Và tôi được truyền cảm hứng. 103 00:04:48,000 --> 00:04:50,000 Hãy nhìn toàn cảnh -- có tới 70 cửa sổ 104 00:04:50,000 --> 00:04:52,000 và tôi biết mình phải làm gì. 105 00:04:52,000 --> 00:04:54,000 (Cười) 106 00:04:54,000 --> 00:04:57,000 Và dư án này được gọi là "Look Up More" (Nhìn lên nữa). Chúng tôi có 70 diễn viên mặc đồ đen. 107 00:04:57,000 --> 00:04:59,000 Điều này hoàn toàn không được cho phép. 108 00:04:59,000 --> 00:05:01,000 Chúng tôi không cho các cửa hàng biết chúng tôi đang đến. 109 00:05:01,000 --> 00:05:03,000 Và tôi đứng ở công viên làm dấu. 110 00:05:03,000 --> 00:05:06,000 Dấu hiệu đầu tiên là báo mọi người giơ cao dòng chữ lớn này lên 111 00:05:06,000 --> 00:05:08,000 nó đánh vần "Look Up More" 112 00:05:08,000 --> 00:05:11,000 tên của dự án này. 113 00:05:11,000 --> 00:05:14,000 Dấu hiệu thứ hai là cho mọi người nhảy. 114 00:05:14,000 --> 00:05:17,000 Bạn sẽ thấy nó bắt đầu ngay đây. 115 00:05:17,000 --> 00:05:19,000 (Cười) 116 00:05:19,000 --> 00:05:21,000 Rồi chúng tôi nhảy. Tất cả mọi người cùng nhảy. 117 00:05:21,000 --> 00:05:23,000 Rồi chúng tôi để từng người nhảy một mình 118 00:05:23,000 --> 00:05:25,000 và những người còn lại chỉ vào người đó. 119 00:05:25,000 --> 00:05:32,000 (Cười) 120 00:05:32,000 --> 00:05:34,000 Rồi tôi đưa ra dấu hiệu mới 121 00:05:34,000 --> 00:05:37,000 cho người nhảy đơn tiếp theo phía dưới trong Forever 21 122 00:05:37,000 --> 00:05:39,000 và anh ta nhảy. 123 00:05:39,000 --> 00:05:41,000 Còn vài hoạt động khác. 124 00:05:41,000 --> 00:05:43,000 Chúng tôi có người nhảy lên xuống, 125 00:05:43,000 --> 00:05:45,000 có người ngã xuống sàn. 126 00:05:45,000 --> 00:05:47,000 Còn tôi thì đứng một cách nặc danh mặc một chiếc áo len, 127 00:05:47,000 --> 00:05:49,000 bỏ tay lên và xuống một cái thùng rác 128 00:05:49,000 --> 00:05:51,000 để ra dấu hoạt động kế tiếp. 129 00:05:51,000 --> 00:05:53,000 Vì đó là ở công viên quãng trường Union, ngay ga tàu điện ngầm, 130 00:05:53,000 --> 00:05:55,000 nên có hàng trăm người 131 00:05:55,000 --> 00:05:57,000 dừng lại và nhìn lên 132 00:05:57,000 --> 00:06:00,000 xem chúng tôi đang làm gì. 133 00:06:01,000 --> 00:06:03,000 Đây là một bức ảnh đẹp hơn về hoạt động này. 134 00:06:03,000 --> 00:06:05,000 Sự kiện này 135 00:06:05,000 --> 00:06:07,000 được khơi dậy bằng một khoảnh khắc 136 00:06:07,000 --> 00:06:09,000 mà tôi tình cờ bắt gặp. 137 00:06:09,000 --> 00:06:11,000 Hoạt động tiếp theo mà tôi muốn giới thiệu 138 00:06:11,000 --> 00:06:13,000 đến với tôi qua một email từ một người lạ. 139 00:06:13,000 --> 00:06:16,000 Một cậu bé học trung học ở Texas viết cho tôi năm 2006 140 00:06:16,000 --> 00:06:18,000 và nói "Anh nên kiếm thật nhiều người càng nhiều càng tốt 141 00:06:18,000 --> 00:06:21,000 cho họ mắc áo thun sơ mi xanh và quần khaki 142 00:06:21,000 --> 00:06:23,000 đi vào một cửa hàng Best Buy và đứng loanh quanh ở đó." 143 00:06:23,000 --> 00:06:27,000 (Cười) 144 00:06:27,000 --> 00:06:29,000 (Vỗ tay) 145 00:06:29,000 --> 00:06:31,000 Và tôi trả lời cậu bé đó ngay lập tức, 146 00:06:31,000 --> 00:06:33,000 tôi nói "Đúng thế. Em đúng đó. 147 00:06:33,000 --> 00:06:35,000 Anh nghĩ anh sẽ làm thử ngay cuối tuần này. Cảm ơn." 148 00:06:35,000 --> 00:06:37,000 Và đây là đoạn video. 149 00:06:37,000 --> 00:06:39,000 Một lần nữa, đây là năm 2005. 150 00:06:39,000 --> 00:06:42,000 Đây là một cửa hàng Best Buy ở thành phố New York. 151 00:06:42,000 --> 00:06:44,000 Chúng tôi có khoảng 80 người xuất hiện để tham gia 152 00:06:44,000 --> 00:06:46,000 bước vào cửa hàng từng người một. 153 00:06:46,000 --> 00:06:48,000 Có một cô bé 8 tuổi, một cô bé 10 tuổi. 154 00:06:48,000 --> 00:06:50,000 Có cả một cụ 65 tuổi 155 00:06:50,000 --> 00:06:52,000 đến tham gia. 156 00:06:52,000 --> 00:06:54,000 Đó là một nhóm người rất đa dạng. 157 00:06:54,000 --> 00:06:57,000 Và tôi bảo họ, "Đừng làm việc. Đừng thực sự làm việc." 158 00:06:57,000 --> 00:06:59,000 Nhưng cũng đừng mua sắm. 159 00:06:59,000 --> 00:07:01,000 Chỉ đứng loang quanh đó và đừng nhìn vào các sản phẩm." 160 00:07:01,000 --> 00:07:03,000 Bạn có thể nhìn thấy những nhân viên bình thường 161 00:07:03,000 --> 00:07:05,000 là những người có bảng tên màu vàng trên áo họ. 162 00:07:05,000 --> 00:07:07,000 Những người còn lại đều là diễn viên của chúng tôi. 163 00:07:07,000 --> 00:07:09,000 (Cười) 164 00:07:09,000 --> 00:07:11,000 Nhưng nhân viên cấp dưới nghĩ điều này rất hài hước. 165 00:07:11,000 --> 00:07:13,000 Thực tế, nhiều người trong số họ còn đi lấy máy ảnh từ phòng nghỉ 166 00:07:13,000 --> 00:07:15,000 và chụp hình với chúng tôi. 167 00:07:15,000 --> 00:07:18,000 Nhiều người trong số họ còn đùa là dắt chúng tôi vào kho hàng 168 00:07:18,000 --> 00:07:21,000 để lấy những chiếc tivi nặng cho khách hàng. 169 00:07:21,000 --> 00:07:24,000 Những người quản lý và nhân viên bảo vệ thì ngược lại, 170 00:07:24,000 --> 00:07:26,000 không thấy hài hước chút nào. 171 00:07:26,000 --> 00:07:28,000 Bạn có thể thấy họ trong đoạn phim này. 172 00:07:28,000 --> 00:07:31,000 Họ mặc áo vàng hoặc áo đen. 173 00:07:31,000 --> 00:07:33,000 Và chúng tôi ở đó khoảng 10 phút 174 00:07:33,000 --> 00:07:35,000 trước khi những người quản lý quyết định gọi 911. 175 00:07:35,000 --> 00:07:38,000 (Cười) 176 00:07:38,000 --> 00:07:40,000 Thế là họ bắt đầu chạy vòng vòng 177 00:07:40,000 --> 00:07:43,000 báo với mọi người rằng cảnh sát đang tới đó, cẩn thận, cảnh sát đang tới đó. 178 00:07:43,000 --> 00:07:46,000 Và bạn có thể thấy cảnh sát ở cảnh này ngay đây. 179 00:07:46,000 --> 00:07:49,000 Đó là một cảnh sát mặc đồ đen ngay đây đang bị quay trộm. 180 00:07:49,000 --> 00:07:51,000 Cuối cùng thì cảnh sát phải báo với quản lý của Best Buy rằng 181 00:07:51,000 --> 00:07:53,000 thực tế là mặc áo thun polo xanh và quần khaki 182 00:07:53,000 --> 00:07:55,000 không hề phạm pháp. 183 00:07:55,000 --> 00:07:57,000 (Cười) 184 00:07:57,000 --> 00:08:01,000 (Vỗ tay) 185 00:08:01,000 --> 00:08:03,000 Cảm ơn. 186 00:08:03,000 --> 00:08:06,000 (Vỗ tay) 187 00:08:06,000 --> 00:08:09,000 Thế là chúng tôi ở đó khoảng 20 phút; chúng tôi sẵn sàng vui vẻ ra khỏi tiệm. 188 00:08:09,000 --> 00:08:11,000 Một điều mà mấy người quản lý cố làm 189 00:08:11,000 --> 00:08:13,000 là tìm lấy những chiếc máy quay của chúng tôi. 190 00:08:13,000 --> 00:08:16,000 Họ bắt được một số người của chúng tôi giấu những chiếc máy quay trong túi. 191 00:08:16,000 --> 00:08:18,000 Nhưng có một chiếc máy quay họ không bao giờ phát hiện được 192 00:08:18,000 --> 00:08:20,000 là một người đã vào với một cuộn băng trắng 193 00:08:20,000 --> 00:08:22,000 đi lướt đến khu máy quay của Best Buy 194 00:08:22,000 --> 00:08:24,000 và bỏ cuộn băng vào một trong những chiếc máy quay của họ 195 00:08:24,000 --> 00:08:27,000 và giả vờ đang mua sắm. 196 00:08:27,000 --> 00:08:30,000 Tôi thích khái niệm dùng chính kỹ thuật của họ để chống lại họ 197 00:08:30,000 --> 00:08:32,000 (Cười) 198 00:08:32,000 --> 00:08:34,000 Tôi nghĩ những dự án hay nhất của chúng tôi là những dự án tại những địa điểm rõ ràng 199 00:08:34,000 --> 00:08:36,000 và xảy ra ở một chỗ nhất định vì một lý do nào đó. 200 00:08:36,000 --> 00:08:38,000 Và một buổi sáng, tôi đang đi trên tàu điện. 201 00:08:38,000 --> 00:08:40,000 Tôi phải chuyển tàu ở trạm 53rd St. 202 00:08:40,000 --> 00:08:42,000 nơi có hai cái thang cuốn khổng lồ này. 203 00:08:42,000 --> 00:08:45,000 Và nó là một nơi rất buồn rầu vào buổi sáng, nó rất đông. 204 00:08:45,000 --> 00:08:47,000 Vì thế tôi quyết định thử và diễn một cái gì đó 205 00:08:47,000 --> 00:08:50,000 để làm một buổi sáng ở đây vui đến mức có thể. 206 00:08:51,000 --> 00:08:53,000 Đây là mùa đông năm 2009 -- 207 00:08:53,000 --> 00:08:55,000 8:30 sáng. 208 00:08:55,000 --> 00:08:57,000 Đó là giờ cao điểm vào buổi sáng. 209 00:08:57,000 --> 00:08:59,000 Bên ngoài rất lạnh. 210 00:08:59,000 --> 00:09:01,000 Người người đang đi vào từ Queens, 211 00:09:01,000 --> 00:09:04,000 đang đổi từ chuyến tàu E sang chuyến tàu số 6. 212 00:09:04,000 --> 00:09:06,000 Và họ đang đi lên chiếc thang cuốn to lớn này 213 00:09:06,000 --> 00:09:09,000 trên đường đi làm. 214 00:09:19,000 --> 00:09:29,000 (Cười) 215 00:09:31,000 --> 00:09:33,000 (Cười) 216 00:09:33,000 --> 00:09:39,000 (Vỗ tay) 217 00:09:39,000 --> 00:09:41,000 Cảm ơn. 218 00:09:41,000 --> 00:09:44,000 Đây là một tấm ảnh minh họa cảnh này tốt hơn một chút. 219 00:09:44,000 --> 00:09:46,000 Anh ta đã đánh tay với khoảng 2000 người ngày hôm đó, 220 00:09:46,000 --> 00:09:48,000 anh ta có rửa tay trước và sau đó 221 00:09:48,000 --> 00:09:50,000 và không hề bị bệnh. 222 00:09:50,000 --> 00:09:52,000 Và hoạt động đó cũng được làm mà không có giấy phép, 223 00:09:52,000 --> 00:09:54,000 mặc dù chẳng ai có vẻ quan tâm đến chuyện đó. 224 00:09:54,000 --> 00:09:56,000 Vì thế tôi nói là qua nhiều năm 225 00:09:56,000 --> 00:09:59,000 một trong những phê bình thông thường nhất về Improv Everywhere 226 00:09:59,000 --> 00:10:01,000 trên Youtube 227 00:10:01,000 --> 00:10:04,000 là :"Mấy người này thật là dư thời gian." 228 00:10:04,000 --> 00:10:07,000 Và bạn biết rồi đấy, không phải ai cũng thích điều bạn làm 229 00:10:07,000 --> 00:10:09,000 và tôi chắc chắn đã có được một bản mặt dày nhờ những lời phê bình trên Internet, 230 00:10:09,000 --> 00:10:11,000 nhưng điều đó lúc nào cũng làm tôi bực mình, 231 00:10:11,000 --> 00:10:13,000 bởi vì chúng tôi không có nhiều thời gian cho lắm. 232 00:10:13,000 --> 00:10:16,000 Những người tham gia hoạt động của Improv Everywhere 233 00:10:16,000 --> 00:10:18,000 có lượng thời gian thư giãn như bất kì người New York nào 234 00:10:18,000 --> 00:10:20,000 họ chỉ thỉnh thoảng quyết định 235 00:10:20,000 --> 00:10:22,000 dùng nó một cách hơi khác thường. 236 00:10:22,000 --> 00:10:24,000 Bạn biết đấy, mỗi thứ 7 và chủ nhật 237 00:10:24,000 --> 00:10:26,000 hành trăm nghìn người mỗi mùa thu 238 00:10:26,000 --> 00:10:28,000 tụ tập đến sân vận động bóng bầu dục để xem các trận đấu. 239 00:10:28,000 --> 00:10:31,000 Và tôi chưa thấy ai phê bình, khi xem một trận bóng bầu dục, 240 00:10:31,000 --> 00:10:34,000 nói là "Tất cả mọi người trong sân vận động thật dư thời gian." 241 00:10:34,000 --> 00:10:36,000 Và dĩ nhiên họ không hề có lắm thời gian. 242 00:10:36,000 --> 00:10:38,000 Nó hoàn toàn là một cách tuyệt vời dành cho buổi chiều cuối tuần, 243 00:10:38,000 --> 00:10:41,000 xem bóng bầu dục ở sân vận động. 244 00:10:41,000 --> 00:10:43,000 Nhưng tôi nghĩ nó cũng là một hoạt cách hoàn toàn đúng 245 00:10:43,000 --> 00:10:46,000 khi dành một buổi trưa đứng bất động tại chỗ với 200 người 246 00:10:46,000 --> 00:10:48,000 ở nhà ga Grand Central 247 00:10:48,000 --> 00:10:51,000 hoặc ăn mặc như "ghostbuster" 248 00:10:51,000 --> 00:10:53,000 và chạy trong thư viện công cộng New York. 249 00:10:53,000 --> 00:10:55,000 (Cười) 250 00:10:55,000 --> 00:10:58,000 Hoặc cùng nghe một cái MP3 giống như 3000 người khác 251 00:10:58,000 --> 00:11:01,000 và nhảy một cách im lặng trong công viên, 252 00:11:01,000 --> 00:11:03,000 hoặc huýt sáo một bài hát trong cửa hàng rau quả 253 00:11:03,000 --> 00:11:05,000 trong một phần của một vở nhạc kịch tự phát, 254 00:11:05,000 --> 00:11:08,000 hoặc nhảy vào biển ở đảo Coney với bộ quần áo chỉn chu. 255 00:11:08,000 --> 00:11:11,000 Bạn biết đấy, khi là trẻ con, chúng ta được dạy là phải chơi đùa. 256 00:11:11,000 --> 00:11:13,000 Và chúng ta chưa bao giờ được nói cho lý do tại sao chúng ta nên chơi đùa. 257 00:11:13,000 --> 00:11:16,000 Chúng ta chỉ chấp nhận là chơi đùa là một điều tốt. 258 00:11:16,000 --> 00:11:19,000 Tôi nghĩ đó chính là ý chính của Improv Everywhere. 259 00:11:19,000 --> 00:11:21,000 Nó có nghĩa là không có lý do gì hết, và không cần phải có một lý do. 260 00:11:21,000 --> 00:11:23,000 Chúng tôi không cần có lý do. 261 00:11:23,000 --> 00:11:25,000 Miễn là nó vui 262 00:11:25,000 --> 00:11:27,000 và có vẻ sẽ là một ý tưởng hài hước 263 00:11:27,000 --> 00:11:30,000 và có vẻ những người chứng kiến nó cũng có một thời gian vui vẻ 264 00:11:30,000 --> 00:11:32,000 thế là đủ với chúng tôi. 265 00:11:32,000 --> 00:11:34,000 Và tôi nghĩ rằng, là người lớn, chúng ta cần biết 266 00:11:34,000 --> 00:11:36,000 rằng không có đúng hay sai khi chơi đùa. 267 00:11:36,000 --> 00:11:38,000 Cảm ơn rất nhiều. 268 00:11:38,000 --> 00:11:43,000 (Vỗ tay)