WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:02.000 Và câu chuyện tuyệt vời: 00:00:02.000 --> 00:00:04.000 Câu chuyện bắt đầu vào 40 năm trước 00:00:04.000 --> 00:00:07.000 khi cha và mẹ đặt chân tới Canada 00:00:07.000 --> 00:00:09.000 Mẹ tôi đến từ Nairobi, Kenya. 00:00:09.000 --> 00:00:12.000 Cha tôi đến từ ngôi làng nhỏ nằm ngoài Amritsar, Ấn Độ. 00:00:12.000 --> 00:00:15.000 Và khi họ tới đầu vào cuối thập niên 60 00:00:15.000 --> 00:00:18.000 Họ sống ở khu ngoại ô, cách Toronto một giờ về phía Đông. 00:00:18.000 --> 00:00:20.000 Và họ bắt đầu ổn định cuộc sống mới. 00:00:20.000 --> 00:00:22.000 Họ đi gặp nha sĩ đầu tiền, 00:00:22.000 --> 00:00:24.000 họ ăn cái hamburger đầu tiên, 00:00:24.000 --> 00:00:26.000 và họ có đứa trẻ đầu tiên. 00:00:26.000 --> 00:00:28.000 Chị tôi và tôi 00:00:28.000 --> 00:00:30.000 đã lớn lên ở đây, 00:00:30.000 --> 00:00:33.000 và chúng tôi đã có một tuổi thơ êm đềm. 00:00:33.000 --> 00:00:35.000 Chúng tôi có gia đình thân thuộc, 00:00:35.000 --> 00:00:37.000 bạn tốt, và con đường yên bình. 00:00:37.000 --> 00:00:39.000 Chúng tôi lớn lên nhận những thứ được cho 00:00:39.000 --> 00:00:41.000 rất nhiều thứ mà cha mẹ chúng tôi không thể có được 00:00:41.000 --> 00:00:43.000 khi họ lớn lên 00:00:43.000 --> 00:00:45.000 những thứ như là điện đóm luôn luôn mở 00:00:45.000 --> 00:00:47.000 trong nhà, 00:00:47.000 --> 00:00:49.000 những thứ như trường học bên kia đường 00:00:49.000 --> 00:00:51.000 và bệnh viện thì nằm ở cuối góc đường kia 00:00:51.000 --> 00:00:53.000 và kem ở sân sau. 00:00:53.000 --> 00:00:55.000 Chúng tôi lớn lên. 00:00:55.000 --> 00:00:57.000 Tôi vào trung học. 00:00:57.000 --> 00:00:59.000 Tôi tốt nghiệp trung học. 00:00:59.000 --> 00:01:01.000 Tôi dọn ra riêng, tôi có công việc, 00:01:01.000 --> 00:01:04.000 Tôi gặp một cô gái, tôi ổn định cuộc sống -- 00:01:04.000 --> 00:01:07.000 và tôi nhận ra rằng nó giống như một vở kịch nhàm chán hay là bài hát của Cat Steven NOTE Paragraph 00:01:07.000 --> 00:01:09.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:01:09.000 --> 00:01:11.000 Nhưng cuộc sống đã rất tốt. 00:01:11.000 --> 00:01:13.000 Mọi thứ đều rất ổn. 00:01:13.000 --> 00:01:16.000 2006 là một năm tuyệt vời. 00:01:16.000 --> 00:01:19.000 Dưới bầu trời xanh ngắt ở một vùng làm rượu của Ontario, vào tháng 7 00:01:19.000 --> 00:01:21.000 tôi đám cưới, 00:01:21.000 --> 00:01:24.000 với 150 người đến chung vui gồm cả gia đình và bạn bè. 00:01:25.000 --> 00:01:28.000 2007 là một năm tuyệt vời. 00:01:28.000 --> 00:01:30.000 Tôi tốt nghiệp, 00:01:30.000 --> 00:01:33.000 và cùng với 2 bạn thân cùng đi một chuyến phiêu lưu. 00:01:33.000 --> 00:01:36.000 Đây là hình của tôi và Chris 00:01:36.000 --> 00:01:38.000 ở bờ biển Thái Bình Dương. 00:01:38.000 --> 00:01:40.000 Chúng tôi đã thấy hải cẩu ở ngoài cửa sổ của ô tô. 00:01:40.000 --> 00:01:42.000 và chúng tôi chạy tới để chụp hình 00:01:42.000 --> 00:01:45.000 và rồi cái đầu to của chúng tôi đã che hẳn bọn hải cẩu. 00:01:45.000 --> 00:01:47.000 (Cười) 00:01:47.000 --> 00:01:49.000 Bởi thê nên bạn không thể thấy được hải cẩu. 00:01:49.000 --> 00:01:51.000 dù sao thì phong cảnh vẫn ngoạn mục, 00:01:51.000 --> 00:01:53.000 tin tôi đi. NOTE Paragraph 00:01:53.000 --> 00:01:55.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:01:55.000 --> 00:01:58.000 2008 và 2009 thì có một chút khó khăn. 00:01:58.000 --> 00:02:00.000 Tôi biết là nó khó khăn hơn nữa đối với nhiều người, 00:02:00.000 --> 00:02:02.000 không phải chỉ với tôi. 00:02:02.000 --> 00:02:04.000 Trước hết, mọi tin tức rất là nặng nề. 00:02:04.000 --> 00:02:07.000 Bây giờ tin tức vẫn u ám, và nó đã u ám từ trước đó, 00:02:07.000 --> 00:02:10.000 nhưng khi bạn mở tạp chí, mở tivi, 00:02:10.000 --> 00:02:12.000 bắt đầu là tin về tình trạng băng tan, 00:02:12.000 --> 00:02:14.000 chiến tranh trên thế giới, 00:02:14.000 --> 00:02:17.000 động đất, sóng thần, 00:02:17.000 --> 00:02:20.000 và nền kinh tế mấp mé bên bề vực sụp đổ, 00:02:20.000 --> 00:02:23.000 và sau đó đã thực sự sụp đổ, 00:02:23.000 --> 00:02:25.000 rất nhiều người trong chúng ta mất nhà, 00:02:25.000 --> 00:02:27.000 mất việc, 00:02:27.000 --> 00:02:29.000 mất lương hưu, 00:02:29.000 --> 00:02:31.000 mất kế sinh nhai. 00:02:31.000 --> 00:02:34.000 2008, 2009 cũng là một năm nặng nề với tôi vì lý do khác. 00:02:34.000 --> 00:02:37.000 Tôi đã trải qua nhiều vấn đề cá nhân tại thời điểm đó. 00:02:38.000 --> 00:02:41.000 Cuộc hôn nhân không diễn biến tốt đẹp, 00:02:41.000 --> 00:02:45.000 và chúng tôi ngày càng xa nhau. 00:02:45.000 --> 00:02:47.000 Một hôm vợ tôi đi về nhà 00:02:47.000 --> 00:02:50.000 và lấy hết can đảm, với rất nhiều nước mắt, 00:02:50.000 --> 00:02:53.000 để có một cuộc trò chuyện trung thực. 00:02:53.000 --> 00:02:56.000 Và cô ấy bảo, "Em không còn yêu anh nữa." 00:02:56.000 --> 00:03:00.000 Đó là một trong những thứ đau đớn nhất tôi từng nghe. 00:03:00.000 --> 00:03:03.000 và chắc chắn là điều làm tan nát tim tôi nhất, 00:03:03.000 --> 00:03:05.000 cho tới một tháng sau, 00:03:05.000 --> 00:03:08.000 khi tôi biết một tin còn tan nát hơn nữa. NOTE Paragraph 00:03:08.000 --> 00:03:10.000 Bạn tôi Chris, người mà tôi đã đưa ảnh ở phần trước, 00:03:10.000 --> 00:03:12.000 đã vật lộn với bệnh về thần kinh trong một khoảng thời gian. 00:03:12.000 --> 00:03:14.000 Và nếu bạn 00:03:14.000 --> 00:03:16.000 đã từng bị chứng bệnh về thần kinh, 00:03:16.000 --> 00:03:19.000 bạn hiểu rằng nó khó khăn đến mức nào. 00:03:19.000 --> 00:03:21.000 Tôi nói chuyện với Chris trên điện thoại vào 10:30 00:03:21.000 --> 00:03:23.000 tối chủ nhật. 00:03:23.000 --> 00:03:26.000 Chúng tôi nói về chương trình TV chúng tôi đã xem buổi chiều. 00:03:26.000 --> 00:03:29.000 Và sáng thứ 2, Chris biến mất. 00:03:29.000 --> 00:03:32.000 Rất đau buồn, anh ấy đã tự kết liễu đời mình. 00:03:33.000 --> 00:03:36.000 Đó là khoảng thời gian u ám. NOTE Paragraph 00:03:36.000 --> 00:03:38.000 Những đám mây đen quay vòng lấy tôi, 00:03:38.000 --> 00:03:41.000 và tôi thấy mọi chuyện rất khó khăn 00:03:41.000 --> 00:03:43.000 để nghĩ về bất cứ điều gì tốt đẹp, 00:03:43.000 --> 00:03:46.000 Tôi nhủ với bản thân rằng tôi thực sự cần một con đường 00:03:46.000 --> 00:03:49.000 để tập trung vào những thứ tích cực. 00:03:49.000 --> 00:03:51.000 Một buổi tối về nhà, 00:03:51.000 --> 00:03:53.000 tôi mở máy tính, 00:03:53.000 --> 00:03:55.000 và bắt đầu làm một website nhỏ, 00:03:55.000 --> 00:03:58.000 gọi là 1000awesomethings.com (1000 điều tuyệt diệu) 00:03:59.000 --> 00:04:01.000 Tôi cố gắng nhắc nhở bản thân 00:04:01.000 --> 00:04:03.000 về những thứ đơn giản, phổ biến, niềm vui be bé mà tất cả mọi người đều yêu thích, 00:04:03.000 --> 00:04:05.000 nhưng chúng ta đã không nói đủ -- 00:04:05.000 --> 00:04:07.000 những thứ như là người phục vụ bàn 00:04:07.000 --> 00:04:09.000 tiếp nước thêm cho bạn mà không cần hỏi, 00:04:09.000 --> 00:04:11.000 bạn ngồi trong bàn đầu tiên được gọi lên 00:04:11.000 --> 00:04:13.000 vào buổi buffet tối tại đám cưới, 00:04:13.000 --> 00:04:15.000 hay là mặc đồ lót âm ấp vừa được lấy ra từ máy sấy, 00:04:15.000 --> 00:04:17.000 hoặc là khi thu ngân mở thêm 1 quầy tính tiền tại cửa hàng 00:04:17.000 --> 00:04:19.000 và bạn là người đầu tiên trong hàng mới đó -- 00:04:19.000 --> 00:04:22.000 ngay cả khi bạn là người cuối cùng của hàng khác, nhảy ào vào. NOTE Paragraph 00:04:22.000 --> 00:04:25.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:04:25.000 --> 00:04:27.000 Và lần lần, 00:04:27.000 --> 00:04:30.000 Tôi bắt đầu thấy bản thân mình với tâm trạng khá hơn. 00:04:30.000 --> 00:04:33.000 Có 50,000 blogs 00:04:33.000 --> 00:04:36.000 được tạo ra mỗi ngày. 00:04:36.000 --> 00:04:39.000 Bởi thế blog của tôi chỉ là 1 trong số 50,000 00:04:39.000 --> 00:04:42.000 Và không có ai đọc trừ mẹ tôi. 00:04:42.000 --> 00:04:44.000 Mặc dù tôi phải nói lượng người đọc blog tôi 00:04:44.000 --> 00:04:46.000 tăng vụt như bắn tên lửa, tăng 100% 00:04:46.000 --> 00:04:48.000 khi mà mẹ đưa blog tôi cho cha đọc. 00:04:48.000 --> 00:04:50.000 (Cười) 00:04:50.000 --> 00:04:52.000 Và tôi thấy hứng thú 00:04:52.000 --> 00:04:54.000 khi có 10 người vào xem blog 00:04:54.000 --> 00:04:57.000 Và sau đó là 12 00:04:57.000 --> 00:05:00.000 Rồi hàng trăm, rồi hàng ngàn, 00:05:00.000 --> 00:05:02.000 và rồi hàng triệu. 00:05:02.000 --> 00:05:04.000 Con số càng lúc càng lớn dần lên. 00:05:04.000 --> 00:05:06.000 Một ngày nọ tôi nhận được điện thoại, 00:05:06.000 --> 00:05:08.000 giọng nói ở đầu dây bên kia nói rằng, 00:05:08.000 --> 00:05:12.000 "Anh vừa được nhận giải blog hay nhất trên thế giới." 00:05:12.000 --> 00:05:14.000 Tôi chỉ nghĩ, hoàn toàn là giả. 00:05:14.000 --> 00:05:17.000 (Cười) 00:05:17.000 --> 00:05:22.000 (Vỗ tây) 00:05:22.000 --> 00:05:25.000 Bây giờ bạn muốn tôi chuyển tiền đến nước nào ở châu Phi? 00:05:25.000 --> 00:05:28.000 (Cười) 00:05:28.000 --> 00:05:30.000 Nhưng mà kết cục là, tôi lên máy bay, 00:05:30.000 --> 00:05:32.000 và bước đi trên thảm đỏ 00:05:32.000 --> 00:05:35.000 giữa Sarah Silverman và Jimmy Fallon và Martha Stewart. 00:05:35.000 --> 00:05:38.000 Tôi lên sân khấu để nhận giải thưởng Webby cho blog hay nhất. 00:05:38.000 --> 00:05:40.000 Và điều bất ngờ 00:05:40.000 --> 00:05:42.000 và cũng là sự thú vị 00:05:42.000 --> 00:05:45.000 chỉ đến khi tôi trở về Toronto, 00:05:45.000 --> 00:05:47.000 và hộp mail của tôi, 00:05:47.000 --> 00:05:49.000 có 10 đại diện về văn chương đang đợi tôi 00:05:49.000 --> 00:05:52.000 để nói chuyện về việc xuất bản sách. 00:05:52.000 --> 00:05:54.000 Tia sáng lóe lên cho năm mới 00:05:54.000 --> 00:05:56.000 và "Cuốn sách của điều tuyệt diệu" 00:05:56.000 --> 00:05:58.000 đã nằm ở ví trí đầu trong các sách bán chạy nhất 20 tuần liên tiếp. NOTE Paragraph 00:05:58.000 --> 00:06:06.000 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:06:06.000 --> 00:06:08.000 Tôi đã nói là có 3 thứ tôi muốn nói ngày hôm nay. 00:06:08.000 --> 00:06:10.000 Tôi muốn nói về câu chuyện tuyệt vời, 00:06:10.000 --> 00:06:12.000 Tôi muốn chia sẻ với mọi người 3 chữ A điều tuyệt vời, 00:06:12.000 --> 00:06:14.000 và tôi để các bạn suy ngẫm. 00:06:14.000 --> 00:06:16.000 Hãy nói về 3 chữ của điều tuyệt vời - Awesome 00:06:16.000 --> 00:06:18.000 Trong những năm gần đây, 00:06:18.000 --> 00:06:20.000 Tôi không có nhiều thời gian để thực sự suy nghĩ. 00:06:20.000 --> 00:06:23.000 Nhưng dạo này, tôi có cơ hội để lùi lại một bước 00:06:23.000 --> 00:06:26.000 và hỏi bản thân. Chuyện gì trong những năm qua 00:06:26.000 --> 00:06:28.000 đã giúp tôi lập nên website, 00:06:28.000 --> 00:06:30.000 và cũng đồng thời phát triển bản thân? 00:06:30.000 --> 00:06:32.000 Tôi tổng hợp lại những thứ này, cho riêng bản thân tôi 00:06:32.000 --> 00:06:34.000 như là 3 chữ A, 00:06:34.000 --> 00:06:37.000 Đó là thái độ (attitude), nhận thức (awareness) 00:06:37.000 --> 00:06:39.000 và tính xác thực. 00:06:39.000 --> 00:06:42.000 Tôi muốn qua ngắn gọn về mỗi thứ. NOTE Paragraph 00:06:43.000 --> 00:06:45.000 Về thái độ: 00:06:45.000 --> 00:06:47.000 Tất cả chúng ta sẽ có những lúc mệt mỏi 00:06:47.000 --> 00:06:49.000 và chúng ta sẽ có những lúc khó khăn. 00:06:49.000 --> 00:06:52.000 Không ai trong chúng ta có thể dự đoán tương lai, nhưng chúng ta biết 1 điều 00:06:52.000 --> 00:06:55.000 là tương lai không đi theo dự định của chúng ta. 00:06:55.000 --> 00:06:57.000 Chúng ta có những ngày tươi sáng 00:06:57.000 --> 00:06:59.000 với những khoảnh khắc đáng nhớ 00:06:59.000 --> 00:07:01.000 của nụ cười khi tốt nghiệp, 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 cha và con gái nhảy múa trong đám cưới 00:07:03.000 --> 00:07:06.000 và tiếng đứa trẻ khỏe mạnh ré lên ở phòng hộ sản, 00:07:06.000 --> 00:07:08.000 nhưng ở giữa những khoảnh khắc đáng nhớ, 00:07:08.000 --> 00:07:11.000 cũng có khi chúng ta thấy cuộc sống chao đảo. 00:07:11.000 --> 00:07:14.000 Không hề dễ dàng khi nói về chuyện này, 00:07:14.000 --> 00:07:17.000 nhưng chồng bạn có thể rời bỏ bạn, 00:07:17.000 --> 00:07:19.000 bạn gái lừa dối bạn, 00:07:19.000 --> 00:07:22.000 cơn đau đầu nặng hơn là bạn nghĩ, 00:07:22.000 --> 00:07:26.000 hoặc con chó của bạn bị xe tông. 00:07:26.000 --> 00:07:28.000 Đây không phải là suy nghĩ đáng vui vẻ gì, 00:07:28.000 --> 00:07:31.000 nhưng con cái bạn gia nhập băng nhóm 00:07:31.000 --> 00:07:33.000 hoặc bị cái xấu ảnh hưởng. 00:07:33.000 --> 00:07:35.000 Mẹ bạn mắc bệnh ung thư, 00:07:35.000 --> 00:07:37.000 cha bạn là người ích kỷ. 00:07:37.000 --> 00:07:39.000 Và có khi 00:07:39.000 --> 00:07:41.000 bạn thấy tròng trành 00:07:41.000 --> 00:07:43.000 với cái quặn lên trong bao tử và nhói lên trong tim. 00:07:43.000 --> 00:07:45.000 Khi mà tin xấu bao trùm bạn, 00:07:45.000 --> 00:07:48.000 và khi mà nỗi đau cọ xát và dìm bạn xuống, 00:07:48.000 --> 00:07:50.000 Tôi chỉ thực sự hi vọng bạn cảm thấy rằng 00:07:50.000 --> 00:07:52.000 bạn luôn có 2 lựa chọn. 00:07:52.000 --> 00:07:54.000 Một, bạn có thể xuôi theo, 00:07:54.000 --> 00:07:56.000 và ảm đạm mãi mãi, 00:07:56.000 --> 00:07:58.000 hoặc là bạn đau lòng 00:07:58.000 --> 00:08:00.000 và đối mặt với tương lai 00:08:00.000 --> 00:08:02.000 với con mắt bình tĩnh. 00:08:02.000 --> 00:08:05.000 Có một thái độ tuyệt vời nghĩa là lựa chọn điều thứ hai, 00:08:05.000 --> 00:08:07.000 và bất kể rằng nó khó như thế nào, 00:08:07.000 --> 00:08:09.000 bất kể đau đớn ra sao, 00:08:09.000 --> 00:08:11.000 sự lựa chọn để tiến lên 00:08:11.000 --> 00:08:13.000 và đi từng bước nhỏ vào tương lai. NOTE Paragraph 00:08:16.000 --> 00:08:19.000 Chữ "A" thứ 2 là sự nhận thức (awareness). 00:08:20.000 --> 00:08:23.000 Tôi thích đi chơi với đứa trẻ 3 tuổi. 00:08:23.000 --> 00:08:25.000 Tôi yêu cách chúng nhìn thế giới, 00:08:25.000 --> 00:08:27.000 bởi vì chúng đang nhìn lần đầu tiên. 00:08:27.000 --> 00:08:30.000 Tôi yêu cách chúng nhìn chăm chăm vào con bọ băng ngang qua lối đi. 00:08:30.000 --> 00:08:32.000 Tôi yêu cách chúng há hốc mồm chăm chú 00:08:32.000 --> 00:08:34.000 nhìn vào trận bóng chày đầu tiên 00:08:34.000 --> 00:08:36.000 với đôi mắt mở to và đeo găng trên tay, 00:08:36.000 --> 00:08:38.000 sờ vào đường nứt trên cái chày và tiếng kêu sột soạt của đậu phộng 00:08:38.000 --> 00:08:40.000 và mùi của hotdogs. 00:08:40.000 --> 00:08:43.000 Tôi yêu cách chúng bỏ hàng giờ hái bồ công anh ở vườn sau 00:08:43.000 --> 00:08:45.000 và đặt hoa vào vị trí trung tâm 00:08:45.000 --> 00:08:47.000 cho lễ Thanksgiving. 00:08:47.000 --> 00:08:49.000 Tôi yêu cách chúng nhìn thế giới, 00:08:49.000 --> 00:08:51.000 bởi vì chúng đang nhìn thế giới 00:08:51.000 --> 00:08:53.000 lần đầu tiên. 00:08:54.000 --> 00:08:56.000 Có nhận thức 00:08:56.000 --> 00:08:59.000 nghĩa là nghe theo tiếng nói khi 3-tuổi 00:08:59.000 --> 00:09:01.000 Bởi vì bạn đều đã từng là đứa trẻ lên ba. 00:09:01.000 --> 00:09:03.000 Nên đứa trẻ 3 tuổi vẫn là một phần của bạn. 00:09:03.000 --> 00:09:05.000 Đứa bé gái 3 tuổi đó vẫn ở bên trong bạn. 00:09:05.000 --> 00:09:07.000 Chúng ở đấy. 00:09:07.000 --> 00:09:10.000 Và có nhận thức nghĩa là nhớ 00:09:10.000 --> 00:09:12.000 rằng bạn nhìn mọi thứ bạn từng thấy 00:09:12.000 --> 00:09:14.000 lần đầu tiên. 00:09:14.000 --> 00:09:17.000 Đó là lần đầu tiên bạn gặp 00:09:17.000 --> 00:09:19.000 một chuỗi đèn xanh trên đường từ sở về nhà. 00:09:19.000 --> 00:09:22.000 Đó là lần đầu tiên bạn đi ngang qua tiệm bánh 00:09:22.000 --> 00:09:24.000 và nhận ra được hương thơm của bánh, 00:09:24.000 --> 00:09:27.000 hoặc là lần đầu tiên bạn lôi tờ $20 ra khỏi túi áo cũ 00:09:27.000 --> 00:09:30.000 và hô lên "Tiền." NOTE Paragraph 00:09:31.000 --> 00:09:34.000 Chữ A cuối cùng là tính xác thực (authencity) 00:09:34.000 --> 00:09:37.000 Và cho chữ này, tôi muốn kể bạn nghe câu chuyện 00:09:38.000 --> 00:09:40.000 Quay trở lại năm 1932 00:09:40.000 --> 00:09:43.000 khi mà nông trại đậu phộng ở Georgia, 00:09:43.000 --> 00:09:46.000 và có một bé trai tên Roosevelt Grier được sinh ra. 00:09:47.000 --> 00:09:50.000 Roosevelt Grier, hay Rosey Grier như cách mọi người thường gọi, 00:09:50.000 --> 00:09:52.000 lớn lên và trở thành 00:09:52.000 --> 00:09:56.000 hậu vệ 300 lb. 6''5 ở NFL. 00:09:56.000 --> 00:09:59.000 Anh ấy mang số 76 trong tấm hình. 00:09:59.000 --> 00:10:02.000 Anh ấy được chụp với "trận đấu 4 người dễ sợ" 00:10:02.000 --> 00:10:04.000 Có 4 anh chàng ở L.A. Rams thập niên 1960 00:10:04.000 --> 00:10:06.000 mà bạn không muốn đấu với họ. 00:10:06.000 --> 00:10:09.000 Họ là những cầu thủ bền bỉ làm những việc họ thích, 00:10:09.000 --> 00:10:11.000 là nghiền sọ 00:10:11.000 --> 00:10:13.000 và bẻ vai trên sân bóng. 00:10:13.000 --> 00:10:15.000 Nhưng Rosey Grier còn có 00:10:15.000 --> 00:10:17.000 đam mê khác. 00:10:17.000 --> 00:10:20.000 Ở trong sâu thẳm con người, 00:10:20.000 --> 00:10:23.000 anh ấy yêu thích thêu thùa. 00:10:24.000 --> 00:10:26.000 Anh yêu việc đan len. 00:10:26.000 --> 00:10:28.000 Nó làm cho anh ấy thoải mái và nguôi ngoai, 00:10:28.000 --> 00:10:31.000 nó làm anh không còn lo sợ chuyến bay và giúp anh gặp được các cô gái. 00:10:31.000 --> 00:10:33.000 Đó là những gì anh nói. 00:10:34.000 --> 00:10:36.000 Anh yêu nó đến nỗi sau khi nghỉ hưu khỏi NFL, 00:10:36.000 --> 00:10:38.000 anh bắt đầu tham gia các câu lạc bộ. 00:10:38.000 --> 00:10:40.000 Và bắt đầu làm một quyển sách 00:10:40.000 --> 00:10:42.000 tựa là "Rosey Grier - Thêu thùa cho đàn ông" 00:10:42.000 --> 00:10:44.000 (Cười) 00:10:44.000 --> 00:10:47.000 (Vỗ tay) 00:10:47.000 --> 00:10:49.000 Đây là một cái bìa đẹp, 00:10:49.000 --> 00:10:52.000 Nếu bạn để ý, anh ấy thêu hình chính khuôn mặt của mình. NOTE Paragraph 00:10:52.000 --> 00:10:54.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:10:54.000 --> 00:10:57.000 Và cái tôi yêu từ câu chuyện này 00:10:57.000 --> 00:10:59.000 là Rosey Grier 00:10:59.000 --> 00:11:01.000 là một người thật 00:11:01.000 --> 00:11:03.000 Và đó chính là sự xác thực. 00:11:03.000 --> 00:11:06.000 Nó bao hàm việc là chính bạn, và hài lòng với nó. 00:11:06.000 --> 00:11:08.000 Và khi bạn nghĩ bạn xác thực, 00:11:08.000 --> 00:11:10.000 bạn sẽ đi theo tiếng gọi trái tim, 00:11:10.000 --> 00:11:12.000 và đưa bạn vào những nơi chốn 00:11:12.000 --> 00:11:14.000 tình huống và những câu chuyện 00:11:14.000 --> 00:11:16.000 mà bạn yêu thích. 00:11:16.000 --> 00:11:18.000 Bạn gặp những người bạn muốn nói chuyện. 00:11:18.000 --> 00:11:20.000 Bạn đến những nơi bạn mơ ước. 00:11:20.000 --> 00:11:22.000 Và bạn kết thúc với việc làm theo tiếng gọi trái tim 00:11:22.000 --> 00:11:25.000 và cảm thấy cuộc sống đủ đầy. 00:11:25.000 --> 00:11:28.000 Đó là 3 chữ A NOTE Paragraph 00:11:28.000 --> 00:11:30.000 Cho phần suy nghĩ, tôi muốn đưa bạn trở về 00:11:30.000 --> 00:11:33.000 với ba mẹ tôi nhập cảnh vào Canada. 00:11:33.000 --> 00:11:35.000 Tôi không biết rằng việc đó như thế nào 00:11:35.000 --> 00:11:38.000 đến một đất nước mới khi bạn ở trong tuổi 20 00:11:38.000 --> 00:11:40.000 Tôi không biết, vì tôi chưa bao giờ làm việc đó. 00:11:40.000 --> 00:11:43.000 Nhưng tôi tưởng tượng cần phải có thái độ tuyệt vời. 00:11:43.000 --> 00:11:46.000 Tôi tưởng tượng bạn nhận thức rõ ràng về những thứ xung quanh 00:11:46.000 --> 00:11:48.000 và trân trọng những ngạc nhiên nho nhỏ 00:11:48.000 --> 00:11:51.000 mà bạn thấy ở thế giới mới. 00:11:51.000 --> 00:11:53.000 Và tôi nghĩ bạn phải xác thực, 00:11:53.000 --> 00:11:55.000 sống rất thật với bản thân 00:11:55.000 --> 00:11:58.000 để có thể trải qua những gì đang diễn ra NOTE Paragraph 00:11:59.000 --> 00:12:01.000 Tôi muốn dừng bài nói chuyện 00:12:01.000 --> 00:12:03.000 khoảng 10 giây 00:12:03.000 --> 00:12:05.000 bởi vì bạn không có nhiều cơ hội để làm điều này 00:12:05.000 --> 00:12:07.000 Ba Mẹ tôi đang ngồi ở hàng đầu tiên. 00:12:07.000 --> 00:12:09.000 Tôi muốn họ nếu không phiền thì hãy đứng lên. 00:12:09.000 --> 00:12:11.000 Tôi muốn cảm ơn họ. NOTE Paragraph 00:12:11.000 --> 00:12:30.000 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:12:30.000 --> 00:12:33.000 Khi tôi đang lớn lên, ba tôi từng kể về 00:12:33.000 --> 00:12:35.000 ngày đầu tiên của ông ở Canada. 00:12:35.000 --> 00:12:38.000 Đó là câu chuyện tuyệt vời, bởi vì những gì xảy ra là 00:12:38.000 --> 00:12:41.000 ông rời khỏi máy bay ở sân bay Toronto, 00:12:41.000 --> 00:12:43.000 và được chào đón bởi tổ chức phi lợi nhuận, 00:12:43.000 --> 00:12:45.000 mà tôi chắc chắn là ai đó trong phòng này điều khiển. 00:12:45.000 --> 00:12:47.000 (Cười) 00:12:47.000 --> 00:12:50.000 Và tổ chức đó tổ chức một bữa trưa chào mừng 00:12:50.000 --> 00:12:53.000 tất cả mọi dân nhập cư đến Canada. 00:12:53.000 --> 00:12:56.000 Và ba tôi rời máy bay và đến bữa ăn trưa 00:12:56.000 --> 00:12:58.000 và có một bữa tiệc linh đình. 00:12:58.000 --> 00:13:01.000 Có ánh mì, có dưa leo muối 00:13:01.000 --> 00:13:03.000 có oliu, có hành trắng. 00:13:03.000 --> 00:13:05.000 Có thịt gà tây nguội cuộn 00:13:05.000 --> 00:13:07.000 thịt nguội, bò quay 00:13:07.000 --> 00:13:09.000 và những thỏi phô mai nhỏ. 00:13:09.000 --> 00:13:12.000 Có sandwiches salad cá ngừ, và sandwiches trứng 00:13:12.000 --> 00:13:14.000 và sandwiches cá hồi. 00:13:14.000 --> 00:13:16.000 Và lasagna, có món thịt hầm, 00:13:16.000 --> 00:13:19.000 có bánh hạnh nhân, có bánh trái cây bơ, 00:13:19.000 --> 00:13:22.000 có nhiều, nhiều loại bánh khác. 00:13:22.000 --> 00:13:24.000 Và khi ba tôi kể chuyện, ông bảo 00:13:24.000 --> 00:13:28.000 "Điều điên khùng nhất là, Ba chưa bao giờ thấy những thứ đó, ngoại trừ bánh mì." 00:13:28.000 --> 00:13:30.000 (Cười) 00:13:30.000 --> 00:13:32.000 Ba không biết cái gì là thịt, cái gì là rau; 00:13:32.000 --> 00:13:34.000 Ba ăn oliu với bánh." 00:13:34.000 --> 00:13:37.000 (Cười) 00:13:37.000 --> 00:13:40.000 "Ba không thể tin được rằng mình có thể tới đây." NOTE Paragraph 00:13:40.000 --> 00:13:42.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:13:42.000 --> 00:13:44.000 Khi tôi 5 tuổi 00:13:44.000 --> 00:13:46.000 ba từng dắt tôi tới tiệm tạp hóa 00:13:46.000 --> 00:13:48.000 Và ông chăm chú nhìn 00:13:48.000 --> 00:13:51.000 tới những nhãn nhỏ trên trái cây và rau. 00:13:51.000 --> 00:13:54.000 Và nói, "Nhìn này, con có thể tin rằng họ có xoài từ Mexico? 00:13:54.000 --> 00:13:57.000 họ có táo từ Nam Phi. 00:13:57.000 --> 00:14:00.000 Con có tin là họ có chà là từ Morocco?" 00:14:00.000 --> 00:14:03.000 Ông tiếp "Con có biết Morocco ở đâu không?" 00:14:03.000 --> 00:14:06.000 Và tôi nói "Con còn chẳng biết con đang ở đâu nữa. 00:14:06.000 --> 00:14:09.000 Có phải là A&P (tên siêu thị) không? 00:14:09.000 --> 00:14:12.000 Ông tiếp "Ba không biết Morocco, nhưng hãy tìm hiểu xem." 00:14:12.000 --> 00:14:14.000 Và chúng tôi mua chà là, và đi về nhà. 00:14:14.000 --> 00:14:16.000 Và chúng tôi lấy bản đồ khỏi giá, 00:14:16.000 --> 00:14:19.000 và tìm tới khi chúng tôi thấy được quốc gia bí ẩn đó. 00:14:19.000 --> 00:14:21.000 Và khi tôi tìm, ba tôi nói, 00:14:21.000 --> 00:14:23.000 "Con có tin là có ai đó trèo cây ở bên đó, 00:14:23.000 --> 00:14:25.000 hái quả này, bỏ vào xe tải, 00:14:25.000 --> 00:14:28.000 lái hết chặng đường tới cảng 00:14:28.000 --> 00:14:30.000 và sau đó được đưa bằng thuyền 00:14:30.000 --> 00:14:32.000 băng qua Đại Tây Dương 00:14:32.000 --> 00:14:34.000 và bỏ lên một xe tải khác 00:14:34.000 --> 00:14:37.000 và đem tới cái siêu thị nhỏ bé ở gần ngay nhà chúng ta, 00:14:37.000 --> 00:14:40.000 và được bán với giá 25 cents?" 00:14:40.000 --> 00:14:42.000 Và tôi nói, "Con không thể tin được." 00:14:42.000 --> 00:14:44.000 "Ba cũng không tin được" 00:14:44.000 --> 00:14:47.000 Mọi thứ rất tuyệt vời. Có nhiều thứ để chúng ta có thể vui vẻ." NOTE Paragraph 00:14:47.000 --> 00:14:49.000 Khi tôi ngừng nghĩ về chuyện đó, Ba hoàn toàn đúng; 00:14:49.000 --> 00:14:51.000 có nhiều thứ để chúng ta phải vui. 00:14:51.000 --> 00:14:54.000 Chúng ta là loài sinh vật duy nhất 00:14:54.000 --> 00:14:57.000 trên hòn đá sự sống duy nhất 00:14:57.000 --> 00:15:00.000 trong toàn thể vũ trụ, mà chúng ta đã thấy 00:15:00.000 --> 00:15:02.000 có khả năng trải nghiệm 00:15:02.000 --> 00:15:04.000 rất nhiều điều. 00:15:04.000 --> 00:15:07.000 Ý tôi là, chúng ta là loài duy nhất với kiến trúc, và nông nghiệp, 00:15:07.000 --> 00:15:10.000 Chúng ta là loài duy nhất với trang sức, và nền dân chủ. 00:15:10.000 --> 00:15:13.000 Chúng ta có máy bay, có đường cao tốc, 00:15:13.000 --> 00:15:15.000 trang trí nội thất, và cung hoàng đạo. 00:15:15.000 --> 00:15:18.000 Chúng ta có tạp chí thời trang, tiệc tùng. 00:15:18.000 --> 00:15:20.000 Chúng ta có thể xem phim kinh dị với quái vật. 00:15:20.000 --> 00:15:23.000 Chúng ta xem hòa nhạc và lắng nghe tiếng guitar. 00:15:23.000 --> 00:15:25.000 Chúng ta có sách, tiệc buffets, và sóng radio, 00:15:25.000 --> 00:15:27.000 đám cưới và trò chơi nhào lộn. 00:15:27.000 --> 00:15:29.000 Chúng ta có thể ngủ với mền sạch. 00:15:29.000 --> 00:15:31.000 Có thể đi xem tivi với chỗ ngồi tốt. 00:15:31.000 --> 00:15:34.000 Có thể ngửi hơi bánh nướng, đi vòng vòng dưới mưa 00:15:34.000 --> 00:15:37.000 thổi bong bóng xà phòng và ngủ trưa NOTE Paragraph 00:15:37.000 --> 00:15:39.000 Chúng ta có mọi thứ đấy, 00:15:39.000 --> 00:15:42.000 nhưng chúng ta chỉ có 100 năm để tận hưởng. 00:15:43.000 --> 00:15:45.000 Và đó là phần đáng buồn. 00:15:47.000 --> 00:15:50.000 Người thu ngân ở siêu thị, 00:15:50.000 --> 00:15:53.000 người quản đốc ở công ty, 00:15:53.000 --> 00:15:56.000 người theo đuôi bạn trên highway, 00:15:56.000 --> 00:15:59.000 người market từ xa gọi điện thoại trong bữa tối, 00:15:59.000 --> 00:16:01.000 mỗi người thầy bạn đã từng học, 00:16:01.000 --> 00:16:04.000 mỗi người từng ngủ dậy bên cạnh bạn, 00:16:04.000 --> 00:16:06.000 mỗi nhà chính trị ở mỗi quốc gia, 00:16:06.000 --> 00:16:08.000 mỗi diễn viên trong mỗi bộ phim, 00:16:08.000 --> 00:16:11.000 từng người trong gia đình, mỗi người bạn yêu thương, 00:16:11.000 --> 00:16:14.000 mỗi người trong phòng và bạn 00:16:14.000 --> 00:16:17.000 sẽ chết đi trong vòng 100 năm. 00:16:17.000 --> 00:16:20.000 Cuộc sống rất tuyệt vời mà chúng ta thì có ít thời gian 00:16:20.000 --> 00:16:22.000 để trải nghiệm và tận hưởng 00:16:22.000 --> 00:16:24.000 và mỗi khoảnh khắc nho nhỏ làm cuộc sống trở nên ngọt ngào. 00:16:24.000 --> 00:16:26.000 Và mỗi khoảnh khắc hiện tại, 00:16:26.000 --> 00:16:29.000 và mỗi khoảnh khắc bạn đang dần qua đi, 00:16:29.000 --> 00:16:32.000 những phút giây đều luôn luôn trôi chảy. NOTE Paragraph 00:16:34.000 --> 00:16:38.000 Bạn sẽ không bao giờ trẻ như bạn bây giờ. 00:16:39.000 --> 00:16:42.000 Và đó là lý do tại sao tôi tin nếu bạn sống cuộc đời bạn 00:16:42.000 --> 00:16:44.000 với một thái độ hợp lý, 00:16:44.000 --> 00:16:46.000 chọn lựa để bước tới và bước tiếp 00:16:46.000 --> 00:16:48.000 bất kỳ khi nào cuộc sống ra đòn, 00:16:48.000 --> 00:16:51.000 sống với nhận thức về thế giới xung quanh bạn, 00:16:51.000 --> 00:16:53.000 ôm ấp suy nghĩ của trẻ 3 tuổi 00:16:53.000 --> 00:16:56.000 và nhìn thấy những niềm vui nho nhỏ để làm cuộc sống ngọt ngào 00:16:56.000 --> 00:16:58.000 và sống thật với bản thân, 00:16:58.000 --> 00:17:00.000 là chính bạn, và hài lòng với điều đó, 00:17:00.000 --> 00:17:03.000 để con con tim dẫn tối và đặt bạn vào những trải nghiệm đáng nhớ, 00:17:03.000 --> 00:17:05.000 sau đó bạn biết rằng bạn đã sống một cuộc sống 00:17:05.000 --> 00:17:07.000 giàu có và vừa ý, 00:17:07.000 --> 00:17:09.000 và tôi nghĩ bạn sống cuộc đời thật sự tuyệt diệu (awesome) NOTE Paragraph 00:17:09.000 --> 00:17:11.000 Xin cảm ơn.