Xin chào Eliane, hãy cho tôi biết về... bên cạnh cuộc sống của bạn ở Cuba và tất cả mọi thứ Bạn nghĩ gì và đâu là vấn đề bạn gặp phải trong những bài đưa tin mà bạn thực hiện cho Tiếng nói Toàn cầu về hòn đảo này? Tôi viết cho Tiếng nói Toàn cầu từ nằm 2010 khi biên tập viên khu vực ở Tây Ban Nha đã hỏi tôi rằng liệu có muốn tham gia cộng tác với Tiếng nói Toàn cầu và tôi đã bắt đầu viết những tin tức rất đau buồn với chúng tôi như một vụ rơi máy bay ở tỉnh Sacti Spiritus. Từ khoảnh khắc đó tôi luôn cố tái thiết lại tiếng nói của những gì đẵ được kể bởi những blogger trên hòn đảo này, những người sử dụng Internet những người với phương tiện còn thiếu thốn và kết nối rất chậm. Hiện tại, vấn đề chính mà tôi gặp phải với những bài đưa tin cho Tiếng nói Toàn cầu là cố đưa giọng nói đó vào không gian blog và không gian Internet nhưng nhiều thứ xảy ra ở Cuba và phải mất chút thời gian thì tin tức mới có thể lên Internet được Đặc biệt bởi sự hạn chế về công nghệ hay những hạn chế về Internet. Bởi thế chúng tôi luôn tự hỏi trong suốt cuộc gặp mặt liệu chúng tôi nên chờ đợi...và mất 1 tuần hay cố gắng bắt đầu, và tiếp tục với những gì đang có như thể đó là một bài tin trực tiếp vậy, vẫn chưa có sự phản hồi từ Phương tiên Truyền thông Xã hội. Đó là sự tranh cãi mà có lẽ không ảnh hưởng nhiều đến các quốc gia khác nhưng đối với chúng tôi ở Cuba, nó phụ thuộc ngày từng ngày. Chúng tôi cũng cố làm cho những tin đăng càng dễ hiểu càng tốt. Cuba là nước có nhiều cuộc tranh cãi chính trị và có nhiều khoảng cách xa vời trong không gian blog trái ngược với nhau. Đó là thử thách mỗi ngày nhằm cố duy trì nguồn tin đưa đó ở Cuba sao cho càng trung hòa càng tốt mặc dù cá nhân tôi nghĩ rằng có phần nào đó khó để đạt được. Ít nhất chúng tôi cố gắng sao cho nó thật cân bằng, thật chân thành càng tốt. Từ tất cả các bài viết mà bạn đã viết với những phản ứng mà bạn đã thu nhặt được để có thể nói lên phần nào lời cảm ơn đến những lời góp ý từ trang web hay các phương tiện khác? Vâng, hầu như toàn bộ các bài viết đều nhận được những góp ý rất khiêu khích nhưng chúng tôi luôn cố gắng trả lời tất cả. những bình luận về các vấn đề Điều thú vị nhất đã xảy ra đó là tất cả những người đã thử liên lạc với tôi qua email đều muốn tìm hiểu thêm về Cuba từ những gì mà tôi viết trong Tiếng nói Toàn cầu. Và cũng từ chuỗi bài mà tôi đã viết về sợi dây Wikileaks, ý tôi, cái sợi dây nhợ đó nói về Cuba. Nó tạo nên nhiều ý kiến và bản sao ngay trong phương tiện truyền thông chính thức. Họ bắt đầu sao chép bài viết trong các phương tiện truyền thông chính khi thử một cuộc phân tích trong 3 bài viết mà tôi đã viết về các chủ đề Một cuộc phân tích địch lượng khởi điểm. Sau đó diễn giải chủ đề, thái độ về chủ đề và nó rất thú vị bởi khi được đăng tải hoàn toàn trên Tiếng nói Toàn cầu và đột nhiên các hãng truyền thông khác cũng bắt đầu cho đăng tải. Các bản dịch đều rất thú vị. Nó không thú vị mà mới với tôi như khi xem các bài viết được dịch sang Tiếng Anh. Nhưng vào một ngày tôi nhập vào và thấy bài viết ở Magyar hay Aymara hay những ngôn ngữ vốn ít được biết trên toàn thế giới thì thật sự tuyệt bởi vì bạn biết đấy người dân ở đâu đó có thể đọc về Cuba hay ít nhất cũng có khả năng rằng họ có những câu chuyện về Cuba. Bạn tham gia vào không gian blog của người Cuba Quan hệ của bạn với cha mẹ mình như thế nào? Để tham gia vào không gian blog của người Cuba là một điều hết sức hỗn tạp. Như tôi từng nói, bởi nó là blog nó đang tăng trưởng ổn định. Cuba có gần tới 600 blog. Xem ra không nhiều, nhưng với một đất nước chỉ với 14% độ phủ Internet, thì nó nhiều lắm, bởi vì một số người đang cống hiến thời gian rỗi và kết nối internet của họ, bởi vị họ ít khi có ở nhà, để có thể kể một điều thực tế gì đó ở Cuba. Ngạc nhiên khi chìm đắm trong dòng chảy năng động này vào năm 2009 khi tôi tạo blog của mình nó có vẻ như rất hiu quạnh, không có nhiều người không có nhiều blogger và chúng tôi không bao giờ nói chuyện với nhau. Nhưng vào năm 2012 một số cuộc họp quốc gia về blogger ở Cuba Có nhiều hành động như dọn dẹp sông Almendares được thông báo hoàn toàn trên mạng xã hội đã tập hợp nhiều người từ trong và ngoài Cuba. Đã có các chương trình dạy học máy vi tính liên quan đến công nghệ đối với các công dân có ít kiến thức. Nó bắt đầu là một cộng đồng lớn nơi vẫn còn khó khăn để đạt được sự đồng lòng nhưng ở nơi mà một người có thể tạo nên những khu vực tranh luận đầy thú vị, tạo dựng các đoạn hội thoại có tính xây dựng cao là nơi mà chúng tôi đang học hỏi từng chút để có thể dễ hiểu hơn, để tôn trong tiếng nói của người khác, để hiểu được rằng mỗi blog là một trải nghiệm cá nhân trải nghiệm độc nhất vô nhị mà không cần phải phù hợp với tất cả mọi người. Nó dạy cho chúng tôi biết tôn trọng người khác, để hiểu được những cụm từ hay sự tôn trọng lòng biết ơn đến Internet. Ở Cuba, tôi nghĩ chỉ có mỗi phương tiện truyền thông của chính phủ, nếu tôi nói có gì sai thì hãy đính chính giúp nhé. Chúng ta có truyền thông chính thức, do nhà nước sở hữu. Truyền thông chính thức của Cuba thuộc về Chính quyền. Lấy ví dụ, Liên đoàn Công nhân Cuba, cũng có truyền thông riêng của họ; Đảng Cộng sản, Đoàn Thanh niên Cộng sản Cuba cũng có truyền thông riêng... Như đối với sinh viên đại học, họ có tạp chí Alma Mater, và hầu mết mọi phân ngành đều được thể hiện, Mặc dù phương tiện truyền thống dễ nhận diện nhất là của nhà nước nhưng nếu tất cả những tổ chức ấn bản truyền thông đều của nhà nước mối quan hệ giữa không gian blog với phương tiện truyền thông nhà nước là rất thú vị, thậm chí nếu như khởi đầu họ không thèm nghe, hay đọc với nhau bởi vì họ có rất ít. Ngày hôm nay chúng ta đều đọc và trích được, Các blogger Cuba được phỏng vấn và cũng có nhiều chủ đề liên quan đến công dân đó là lần sinh đầu tiên trong thế giới blog được đưa lên bởi nhà bào truyền thống. Họ đáp ứng những nghiên cứu, điều tra sâu hơn, và sau đó bắt đầu hình thành một cuộc hội thoại giữa blogger và nhà báo truyền thống. Tôi không nghĩ đó là mối quan hệ đầy ác cảm hay tai tiếng với blogger thực tế là blogger. Nếu như có tai tiếng với họ đó chắc là những xu hướng chính trị chắc chắn nhưng trên nền tảng tư liệu chính trị, không phải vì là một blogger hay sử dụng các công nghệ mới để kể về thự tế của bạn, như nó có thể xảy ra ở các quốc gia khác nơi không có một bằng cấp nhà báo có thể bịa đặt một công dân. Tôi không nghĩ đó là trường hợp Cuba. Ít nhất không phải vào thời điểm này. Cảm ơn, Elaine.