Tôi nghĩ rằng sứ mệnh cuộc đời tôi
là truyền tải sự cấp bách của biến đổi
khí hậu qua những tác phẩm của mình,
Tôi từng tới Bắc Cực
để phác hoạ câu chuyện đang dần được hé lộ
về băng tan,
và về phía Nam tới xích đạo để thu thập
tài liệu về hậu quả nước biển dâng.
Gần đây nhất, tôi đi thăm
bờ biển băng giá ở Greenland
và quần đảo nằm rất thấp
so với mực nước biển ở Maldives,
kết nối hai vùng miền
có vẻ không liên quan đến nhau
nhưng đều đang gặp nguy hiểm như nhau
trên hành tinh chúng ta.
Những bức tranh của tôi khám phá
những khoảnh khắc chuyển giao,
đầy biến động và bình yên của phong cảnh
làm cho người xem có thể kết nối cảm xúc
với một nơi bạn có thể không bao giờ
có cơ hội tới thăm.
Tôi chọn việc truyền tải vẻ đẹp
của những nơi này thay vì sự tàn phá.
Nếu bạn có thể cảm nhận được
sự hùng vĩ của những phong cảnh đó,
có lẽ bạn sẽ có động lực
để bảo vệ và gìn giữ chúng.
Tâm lý học chỉ ra rằng chúng ta hành động
và quyết định dựa vào trên hết
là cảm xúc của chính mình.
Và nghiên cứu đã chứng minh rằng
nghệ thuật ảnh hưởng tới cảm xúc
một cách mạnh mẽ hơn
so với một bản tin đáng sợ.
Các chuyên gia dự đoán băng sẽ sớm tan hết
vào năm 2020.
Và mực nước biển sẽ dâng lên
từ 2 đến 10 feet (0.6 đến 3 m)
vào trước cuối thế kỷ này.
Tôi đã cống hiến cả sự nghiệp mình
để phác hoạ rõ nét những dự đoán này
bằng một phương tiện gần gũi,
có thể làm chúng ta động lòng theo cách
mà những con số thống kê không làm được.
Hành trình của tôi bắt đầu
với việc đi tới những nơi
chịu ảnh hưởng nặng nề nhất
của biến đổi khi hậu.
Tại những nơi đó,
tôi chụp hàng nghìn tấm ảnh.
Khi về phòng tranh,
tôi vẽ từ ký ức về trải nghiệm của mình
và những tấm ảnh,
tạo nên những tác phẩm với kích thước lớn
đôi khi có chiều rộng tới hơn 10 feet.
Tôi vẽ bằng sáp mềm, tuy khô như chì than
nhưng có màu sắc rất sống động.
Tôi gọi tác phẩm của tôi là bức vẽ,
nhưng người khác lại gọi là bức tranh
Tôi thì thấy rùng mình, khi họ gọi tôi
là "hoạ sĩ tô màu bằng ngón tay."
(Cười)
Nhưng tôi không sử dụng bất kì công cụ nào
và tôi luôn dùng ngón tay
và lòng bàn tay mình
để thao tác với các sắc tố trên giấy.
Vẽ là một hình thức thiền định đối với tôi
Nó giúp tâm hồn tôi yên bình
Tôi không coi những gì tôi đang vẽ
là băng hay nước.
Thay vào đó, hình ảnh được rút gọn
đến mức có hình thức cơ bản nhất
về màu sắc và hình dạng .
Khi tác phẩm đã hoàn chỉnh,
tôi mới có thể trải nghiệm mọi thứ
một cách đồng bộ,
như một tảng băng trôi
nổi trên mặt nước thủy tinh,
hay một đỉnh sóng với bọt biển
Trung bình, để vẽ một bức cỡ này,
tôi mất khoảng,
như các bạn thấy đấy, 10 giây.
(Cười)
(Vỗ tay)
Thật ra, đúng hơn là 200 - 250 tiếng
cho một bức với kích thước đó.
Nhưng thật ra tôi đã vẽ
từ khi tôi có thể cầm một cây bút màu.
Mẹ tôi là họa sĩ, và khi tôi lớn lên,
chúng tôi luôn có đồ để vẽ tranh
khắp nơi trong nhà.
Mẹ tôi có tình yêu đặc biệt với nhiếp ảnh
điều đó đã đưa bà ấy đến
những mảnh đất xa xôi nhất,
và gia đình tôi và tôi đã thực sự
có đủ may mắn
để tham gia và ủng hộ bà trong
những cuộc hành trình này.
Chúng tôi cưỡi lạc đà ở Bắc Phi
và ngồi trên xe trượt tuyết chó
gần Bắc Cực.
Vào tháng Tám năm 2012,
Tôi đã dẫn đoàn thám hiểm đầu tiên của tôi
tham gia một nhóm các nghệ sĩ và học giả
lên bờ biển phía tây bắc của Greenland.
Mẹ tôi đáng lẽ
phải dẫn chuyến đi này.
Mẹ tôi và tôi đang trong
giai đoạn lập kế hoạch,
vì chúng tôi đã có ý định đi cùng nhau,
thì bà được chuẩn đoán bị u não.
Căn bệnh ung thư đã nhanh chóng lan ra
cơ thể và tâm trí của bà,
và bà đã qua đời sáu tháng sau đó.
Trong những tháng bà mang bệnh
tâm huyết của bà với chuyến thám hiểm
không hề thay đổi, và tôi đã hứa
sẽ hoàn thành mong ước đó của bà.
Niềm đam mê của mẹ tôi đối với Bắc Cực
vang vọng qua trải nghiệm của tôi
ở Greenland,
và tôi cảm thấy được sức mạnh
cũng như sự mong manh của cảnh quan.
Kích thước tuyệt đối của tảng băng trôi
thật khiêm nhường.
Các cánh đồng băng sống động
với những chuyển động và âm thanh
theo một cách tôi không hề mong đợi.
Tôi mở rộng quy mô của tác phẩm của mình
để mang tới cho bạn cảm giác choáng ngợp
mà tôi đã trải qua.
Tuy nhiên, trong khi sự hùng vĩ
của băng là điều hiển nhiên,
nó cũng rất dễ bị tổn thương .
Từ thuyền của chúng tôi,
Tôi có thể nhìn thấy nước đá tan chảy
dưới ánh mặt trời ấm áp trái mùa.
Chúng tôi đã có dịp đến thăm
nhiều cộng đồng người Inuit ở Greenland
mà bây giờ phải đối mặt với
những thách thức rất lớn.
Những người dân bản địa nói với tôi
các khu vực rộng lớn của biển băng
đã không còn
đóng băng như ngày trước.
Và không có băng, việc săn bắn của họ
và thu hoạch
đang giảm nghiêm trọng,
đe dọa cuộc sống và sự tồn tại của họ
Các sông băng tan chảy ở Greenland
là một trong những nhân tố lớn nhất
góp phần tăng mực nước biển,
mà đã bắt đầu nhấn chìm
một số hòn đảo thấp nhất của thế giới .
Một năm sau khi chuyến đi của tôi
đến Greenland, Tôi đến thăm Maldives,
đất nước thấp nhất và
bằng phẳng nhất thế giới
Trong khi tôi ở đó, tôi thu thập được
hình ảnh và cảm hứng
cho một sáng tạo mới của công việc:
bản vẽ của sóng vỗ
trên bờ biển của một quốc gia
mà có thể hoàn toàn
bị nhấn chìm trong thế kỉ này.
Các sự kiện khủng khiếp xảy ra mỗi ngày
trên quy mô toàn cầu và cá nhân.
Khi tôi ở Greenland,
Tôi thả tro của mẹ tôi
giữa các băng tan chảy.
Bây giờ bà ấy trở thành một phần
của cảnh quan bà ấy đã yêu rất nhiều,
ngay cả khi nó cũng biến đổi
và ở một dạng mới.
Trong số nhiều quà tặng mẹ tôi đã cho tôi
là khả năng tập trung vào mặt tích cực,
chứ không phải tiêu cực.
Những bức vẽ của tôi ca tụng vẻ đẹp
của những cảnh quan đang dần mất đi.
Tôi hy vọng chúng sẽ là minh chứng
cho cảnh quan tuyệt đẹp đang biến đổi,
ghi lại quá trình chuyển đổi
và tạo cảm hứng cho cộng đồng toàn cầu
để hành động vì tương lai.
Cảm ơn các bạn
(Vỗ tay)