Tôi lớn lên được chẩn đoán bị hội chứng nhút nhát, và, giống như ít nhất 20 người khác trong phòng này, tôi là một người nói lắp. Các bạn có dám giơ tay lên không? Và nó cứ bám lấy chúng tôi. Thực sự bám lấy chúng tôi vì khi chúng tôi bị đối xử theo kiểu đó, đôi khi chúng tôi cảm thấy mình vô hình, hoặc bị nói bóng gió và ám chỉ. Kh bắt đầu quan sát mọi người, việc làm chủ yếu của tôi tôi nhận thấy rằng một số người thực sự muốn được chú ý và công nhận. Hãy nhớ, tôi lúc ấy vẫn còn trẻ. Vậy họ đã làm gì? Những gì chúng ta vẫn làm quá thường xuyên. Chúng ta nói về chính chúng ta. Cũng có những người khác mà tôi đã quan sát có cái mà tôi gọi là tư duy tương hỗ. Trong từng trường hợp, họ tìm thấy cách để nói về chúng ta và tạo nên ý tưởng "chúng ta". Vậy nên, ý tưởng của tôi để định hình lại thế giới là thấy nơi mà tất cả chúng ta trở thành những người tạo lập cơ hội cùng với và cho những người khác. Không có cơ hội hay lời kêu gọi hành động nào tốt hơn việc trở thành người tạo lập cơ hội dùng khả năng tốt nhất của mình thường xuyên hơn cho những điều tốt đẹp hơn và những điều mà ta không thể thực hiện đơn độc Tôi muốn nói với các bạn về điều đó, vì hơn cả việc cho đi, khả năng cùng với nhau làm ra việc gì đó thông minh hơn cho những điều tuyệt vời hơn sẽ chắp cánh cho chúng ta và có thể mở rộng ra quy mô lớn. Đó là lý do tại sao tôi lại ngồi đây. Nhưng tôi cũng muốn chỉ ra một điều khác: Mỗi người các bạn đều có điều gì đó tốt hơn một ai đó. Điều đó bác bỏ quan niệm phổ biến rằng nếu bạn là người thông minh nhất trong phòng, thì có lẽ bạn đã ở sai phòng. (Cười) Vậy hãy để tôi nói với bạn về một bữa tiệc ở Hollywood vài năm trước, tôi đã gặp một nữ diễn viên đầy hứa hẹn. chúng tôi đã nói về thứ mà cả hai đều đam mê: nghệ thuật cộng đồng. Cô ấy có niềm tin mãnh liệt rằng mọi toà nhà mới ở Los Angeles nên có nghệ thuật cộng đồng. Cô ấy muốn có một quy định cho nó, và nhiệt tình bắt đầu - những ai ở đây đến từ Chicago nhỉ? - cô ấy bắt đầu nói về những tác phẩm điêu khắc hình hạt đậu có thể phản chiếu ở công viên Millennium, và mọi người sẽ đi đến đó và mỉm cười dưới sự phản chiếu đó, họ sẽ chụp hình, chơi nhạc tự sướng cùng nhau, và cười đùa. Khi cô ấy nói, tôi loé lên một ý tưởng tôi nói: "Tôi biết một người mà cô nên gặp. Ông ấy sẽ rời San Quentin trong vài tuần nữa" - (Cười) - " và ông ấy có cùng mong muốn tha thiết như cô rằng nghệ thuật nên tích hợp và kết nối mọi người." Ông ấy đã trải qua 5 năm trong cô độc, và tôi đã gặp ông ấy vì buổi diễn thuyết ở San Quentin, và ông ấy ăn nói lưu loát ông ấy khá là phong nhã bởi vì ông ấy gay. Ông ấy có chế độ tập luyện mỗi ngày. (Cười) Tôi nghĩ cô ấy đã nghe theo lời tôi Tôi nói: " Ông ấy là một đồng minh bất ngờ" và không chỉ có thế. Đó là James. Một kiến trúc sư, một giáo sư, và ông ấy yêu việc tạo dựng nơi chốn. Tạo dựng nơi chốn là khi bạn có những trung tâm thương mại nhỏ và những lối đi trong khu đô thị và rải rác các công trình nghệ thuật, nơi người ta vẽ và thỉnh thoảng mới được nêu ra. Tôi nghĩ họ sẽ là những đồng minh tốt Quả thực đúng như thế. Họ gặp nhau. Họ chuẩn bị. Họ nói chuyện trước hội đồng thành phố Los Angles. Các thành viên hội đồng không chỉ thông qua quy định một nửa trong số họ đã xuống đề nghị tôi chụp hình cùng sau đó. Họ đã gây sửng sốt, thuyết phục và đáng tin cậy. Các bạn không thể tin được điều đó đâu. Những gì tôi muốn các bạn xem xét là chúng ta muốn trở thành nhà tạo lập cơ hội loại nào vì hơn cả sự giàu có hoặc danh hiệu cao quý hay thật nhiều liên hệ, khả năng của ta trong việc kết nối mặt tốt đẹp của những người xung quanh và làm bật nó lên. Tôi không nói rằng điều này là dễ dàng. Và tôi chắc rằng nhiều người đã có nước đi sai lầm với những người bạn muốn kết nối nhưng tôi đề nghị rằng, đây là một cơ hội. Tôi bắt đầu nghĩ về nó khi còn là phóng viên cho tờ Wall Street tôi đã ở châu Âu và được đề nghị phải bao quát các xu hướng về kinh doanh, chính trị hoặc phong cách sống. Vì vậy, tôi phải có các liên hệ với thế giới khác xa so với thế giới của tôi nếu không thì khó có thể phát hiện ra xu hướng. Và thứ ba, tôi phải viết câu chuyện từ vị trí độc giả, để họ có thể thấy chúng ảnh hưởng thế nào đến cuộc sống của họ. Điều mà những nhà tạo lập cơ hội phải làm Và có một điều lạ ở đây: Không giống như số lượng ngày càng tăng những người Mỹ đang làm việc, sinh sống, và chơi với những người mà họ nghĩ là giống hệt họ vì sau đó, ta trở nên cứng nhắc và cực đoan hơn, các nhà tạo lập cơ hội chủ động tìm kiếm việc gặp gỡ với những người không giống họ, và xây dựng các mối quan hệ, họ làm thế bởi vì họ tin tưởng các mối quan hệ có thể tạo nên một nhóm tốt và tuyển người để giải quyết vấn đề tốt hơn và nhanh hơn và nắm bắt nhiều cơ hội hơn. Họ không bị sỉ nhục bởi sự khác biệt, người khác bị cuốn hút bởi họ, và đó là sự thay đổi rất lớn trong suy nghĩ khi cảm nhận được nó, bạn sẽ muốn có nó nhiều hơn. Thế giới này đang đòi hỏi chúng ta có một tư duy chung, và tôi tin tưởng vào việc điều đó. Nó đặc biệt quan trọng hiện nay. Tại sao hiện nay nó lại quan trọng thế? Bởi vì mọi thứ có thể được phát minh như máy bay không người lái thuốc men, và tổng hợp dữ liệu, chúng có thể được phát minh bởi nhiều người hơn và rẻ hơn để tăng lợi nhuận sau đó, như chúng ta biết từ tin tức, chúng có thể được sử dụng bởi những người nguy hiểm. Điều đó kêu gọi chúng ta, mỗi chúng ta một thiên chức cao hơn. Và đây là một lợi ích khác: Đó không chỉ là cơ hội đầu tiên mà bạn cho một ai đó mà còn có thể là điều tuyệt vời nhất của bạn như là một tổ chức hay một cá nhân. Điều đó xảy đến sau trải nghiệm và khi các bạn tin tưởng lẫn nhau. Có những thứ bất ngờ để lại sau đó mà các bạn không bao giờ đoán trước được. Ví dụ như Marty là chồng của diễn viên nữ mà tôi đã nói đến, và anh ấy đã thấy họ làm việc tích cực, và đã sớm nói chuyện với Wally, người bạn của tôi - một cựu tù nhân, về chế độ luyện tập. Anh ấy nghĩ: "Mình có một tổ hợp các sân bóng quần. Anh ta có thể dạy ở đó. Rất nhiều người làm việc ở đó là thành viên ở sân của tôi. Họ thường xuyên du lịch . Họ có thể luyện tập trong phòng khách sạn, không được cung cấp thiết bị nào . Đó là cách mà Wally được thuê vào. Không chỉ vậy, nhiều năm sau anh ấy đã được giảng dạy môn bóng quần. Các năm sau đó, anh ấy dạy cho các giáo viên bóng quần. Những gì tôi muốn nói là, khi kết nối với những người có cùng một mối quan tâm chung và chia sẻ hành động các bạn sẽ quen với những thứ ngẫu nhiên xảy ra trong tương lai, và tôi nghĩ rằng đó là những gì ta tìm kiếm. Ta mở lòng ra với những cơ hội đó, trong căn phòng này có những người chủ chốt và dân công nghệ, những nhân vật chủ chốt vốn phải làm điều này, để mở rộng hệ thống và các dự án với nhau. Vì vậy, đây là những gì tôi kêu gọi các bạn làm. Hãy nhớ ba đặc điểm của những nhà tạo lập cơ hội. Họ tiếp tục rèn dũa sức mạnh đỉnh cao của mình, trở thành những người tìm kiếm mẫu mực, tham gia vào những thế giới khác thế giới của họ và họ tin tưởng và nhìn thấy những mẫu mực đó, và họ giao tiếp để kết nối xung quanh những mối quan tâm chung ngọt ngào. Vậy những gì mà tôi đề nghị là, thế giới đang khao khát. Tôi tin tưởng, với kinh nghiệm thực tiễn của mình, thế giới đang khao khát thấy chúng ta đoàn kết với nhau như những nhà tạo lập cơ hội và để cạnh tranh với những cư xử đó như rất nhiều bạn đã làm Tôi biết rõ điều đó - để hình dung lại một thế giới nơi mà người ta dùng khả năng tốt nhất của mình thường xuyên hơn, cùng nhau thực hiện những điều tuyệt vời hơn thay vì chỉ sở hữu tài năng của mỗi mình mình. Chỉ cần nhớ, như Dave Liniger đã từng nói, "Bạn không thể thành công nếu đến bữa tiệc với chỉ một chiếc nĩa" (mà không đóng góp gì) (Cười) Cảm ơn rất nhiều.