1 00:00:00,513 --> 00:00:03,266 Xin chào! Tên tôi là Jarrett Krosoczka. 2 00:00:03,266 --> 00:00:07,732 Tôi kiếm sống bằng nghề viết và vẽ minh họa sách trẻ em. 3 00:00:07,732 --> 00:00:11,892 Nghề chính của tôi là dùng trí tưởng tượng của mình. 4 00:00:11,892 --> 00:00:15,221 Nhưng trước khi tôi kiếm sống bằng tưởng tượng, 5 00:00:15,221 --> 00:00:17,949 chính tượng tượng đã cứu sống tôi. 6 00:00:17,949 --> 00:00:20,436 Khi còn nhỏ, tôi yêu thích vẽ. 7 00:00:20,436 --> 00:00:23,302 Và nghệ sĩ tài năng nhất tôi từng biết 8 00:00:23,302 --> 00:00:25,136 là mẹ của tôi, 9 00:00:25,136 --> 00:00:28,452 nhưng bà bị nghiện ma túy. 10 00:00:28,452 --> 00:00:31,897 Khi bố mẹ bạn là con nghiện, 11 00:00:31,897 --> 00:00:35,236 nó gần giống như việc cậu bé Charlie Brown cố chơi đá bóng, 12 00:00:35,236 --> 00:00:37,732 vì mỗi lần muốn thể hiện tình yêu với người đó 13 00:00:37,732 --> 00:00:39,970 mỗi lần muốn được nhận tình yêu từ người đó, 14 00:00:39,970 --> 00:00:43,223 mỗi lần bạn mở rộng tấm lòng, là một lần bạn thất vọng. 15 00:00:43,223 --> 00:00:47,443 Trong suốt thời thơ ấu, mẹ tôi ngồi tù. 16 00:00:47,443 --> 00:00:48,869 Tôi cũng không có bố khi đó 17 00:00:48,869 --> 00:00:52,529 vì tôi còn không biết tên của ông cho tới khi học lớp 6. 18 00:00:52,529 --> 00:00:54,849 Nhưng lúc đó tôi vẫn còn ông bà mình, 19 00:00:54,849 --> 00:00:57,420 ông ngoại Joseph và bà ngoại Shirley, 20 00:00:57,420 --> 00:01:00,702 người đã nhận nuôi tôi ngay trước sinh nhật 3 tuổi 21 00:01:00,702 --> 00:01:02,164 và coi tôi như con đẻ, 22 00:01:02,164 --> 00:01:04,092 sau khi đã nuôi dạy 5 người con. 23 00:01:04,092 --> 00:01:07,302 Thế là 2 con người lớn lên trong thời kỳ Đại suy thoái, 24 00:01:07,302 --> 00:01:12,340 ngoài 80, nhận thêm 1 đứa trẻ. 25 00:01:12,340 --> 00:01:14,398 Tôi đã trở thành nhân vật em họ Oliver trong phim hài dài tập 26 00:01:14,398 --> 00:01:16,504 của nhà Krosoczka, 27 00:01:16,504 --> 00:01:19,085 một đứa trẻ từ trên trời rơi xuống. 28 00:01:19,085 --> 00:01:23,228 Tôi phải nói rằng cuộc sống thật dễ dàng với họ. 29 00:01:23,228 --> 00:01:26,321 Mỗi ngày, mỗi người hút 2 bao thuốc lá không lọc đầu, 30 00:01:26,321 --> 00:01:28,524 và đến khi tôi lên 6, 31 00:01:28,524 --> 00:01:30,627 tôi đã biết gọi 1 cốc rượu Southern Comfort Manhattan, 32 00:01:30,627 --> 00:01:32,780 có vỏ cam xoắn, và đá để riêng, 33 00:01:32,780 --> 00:01:36,761 đá được để riêng để có cốc có nhiều chỗ cho rượu. 34 00:01:36,761 --> 00:01:40,100 Nhưng họ yêu thương tôi hết mực. 35 00:01:40,100 --> 00:01:42,460 Và họ ủng hộ những nỗ lực sáng tạo của tôi, 36 00:01:42,460 --> 00:01:44,949 vì ông tôi là một người tự lập. 37 00:01:44,949 --> 00:01:46,669 Ông tự vận hành và làm việc trong 1 nhà máy. 38 00:01:46,669 --> 00:01:49,132 Bà tôi làm nội trợ. 39 00:01:49,132 --> 00:01:51,710 Còn tôi là một đứa bé thích Transformers 40 00:01:51,710 --> 00:01:55,851 chó Snoopy và Ninja rùa, 41 00:01:55,851 --> 00:02:00,652 và tôi yêu tất cả các nhân vật tôi đọc được 42 00:02:00,652 --> 00:02:03,727 và tất cả trở thành bạn của tôi. 43 00:02:03,727 --> 00:02:06,029 Vì thế, tôi đã gặp những người bạn thân nhất đời tôi 44 00:02:06,029 --> 00:02:08,500 trong những cuốn sách. 45 00:02:08,500 --> 00:02:11,587 Tôi học trường tiểu học Gates Lane ở Worcester, Massachusetts, 46 00:02:11,587 --> 00:02:14,283 và tôi đã có những giáo viên tuyệt vời, 47 00:02:14,283 --> 00:02:17,684 đặc biệt nhất là cô Alisch, cô giáo lớp 1. 48 00:02:17,684 --> 00:02:21,443 Đến giờ, tôi vẫn có thể nhớ lại tình yêu mà cô đã dành 49 00:02:21,443 --> 00:02:24,190 cho chúng tôi, học sinh của cô. 50 00:02:24,190 --> 00:02:27,089 Lên lớp 3, 51 00:02:27,089 --> 00:02:28,832 một sự kiện đáng nhớ đã xảy ra. 52 00:02:28,832 --> 00:02:31,176 1 nhà văn đã đến thăm trường tôi, Jack Gantos. 53 00:02:31,176 --> 00:02:34,616 Tác giả của nhiều cuốn sách đã tới nói chuyện với chúng tôi 54 00:02:34,616 --> 00:02:37,114 về nghề kiếm sống của ông. 55 00:02:37,114 --> 00:02:40,488 Sau đó, chúng tôi đều về lớp 56 00:02:40,488 --> 00:02:43,062 và vẽ ra tưởng tượng về nhân vật chính trong truyện của ông 57 00:02:43,062 --> 00:02:44,511 Rotten Ralph. 58 00:02:44,511 --> 00:02:47,368 Bất chợt, nhà văn xuất hiện ở cửa lớp, 59 00:02:47,368 --> 00:02:50,320 tôi nhớ ông chậm dãi đi qua các dãy bàn 60 00:02:50,320 --> 00:02:53,940 đến cạnh từng đứa trẻ, nhìn xuống bàn và không nói gì cả. 61 00:02:53,940 --> 00:02:57,137 Nhưng ông đã dừng ở bạn tôi, 62 00:02:57,137 --> 00:02:59,637 ông gõ nhẹ vào bàn và nói: 63 00:02:59,637 --> 00:03:01,991 "Con mèo đẹp đấy" ( Tiếng cười) 64 00:03:01,991 --> 00:03:04,730 Rồi ông đi ra. 65 00:03:04,730 --> 00:03:10,066 4 từ đó đã thay đổi cuộc đời tôi. 66 00:03:10,066 --> 00:03:12,905 Trong năm lớp 3 ấy, tôi đã viết quyển sách đầu tiên, 67 00:03:12,905 --> 00:03:16,587 "Con cú nghĩ mình là người bay giỏi nhất" 68 00:03:16,587 --> 00:03:18,872 Chúng tôi phải viết thần thoại Hy Lạp của riêng mình, 69 00:03:18,872 --> 00:03:21,715 sáng tạo ra câu chuyện của riêng mình, nên tôi đã viết về 1 con cú, 70 00:03:21,715 --> 00:03:25,658 con cú này đã thách Hermes bay đua, 71 00:03:25,658 --> 00:03:27,769 con cú ăn gian, 72 00:03:27,769 --> 00:03:31,491 hậu quả là Hermes, một vị thần Hy Lạp, đã nổi giận, tức tối, 73 00:03:31,491 --> 00:03:33,360 ông biến con cú thành mặt trăng, 74 00:03:33,360 --> 00:03:35,299 thế là con cú phải sống tới cuối đời trong hình hài mặt trăng 75 00:03:35,299 --> 00:03:38,342 trong khi nhìn bạn bè và gia đình mình chơi vào bạn đêm. 76 00:03:38,342 --> 00:03:41,754 Yeah. (tiếng cười) 77 00:03:41,754 --> 00:03:43,906 Quyển sách của tôi có trang tựa đề. 78 00:03:43,906 --> 00:03:48,208 Rõ ràng, 8 tuổi, tôi đã lo về quyền sở hữu trí tuệ của mình. 79 00:03:48,208 --> 00:03:51,339 (Tiếng cười) 80 00:03:51,339 --> 00:03:54,586 Và nó là câu chuyện có từ và tranh minh họa, 81 00:03:54,586 --> 00:03:56,774 chính xác những gì tôi làm bây giờ để kiếm sống, 82 00:03:56,774 --> 00:04:00,461 Đôi lúc tôi để từ ngữ làm chủ câu chuyện 83 00:04:00,461 --> 00:04:03,531 và đôi lúc những bức tranh lại là chủ đạo 84 00:04:03,531 --> 00:04:05,766 trong câu chuyện của tôi. 85 00:04:05,766 --> 00:04:09,112 Trang yêu thích của tôi là trang "Giới thiệu tác giả". 86 00:04:09,112 --> 00:04:11,351 (Tiếng cười) 87 00:04:11,351 --> 00:04:14,194 Vì thế tôi học cách viết về bản thân ở ngôi thứ 3 88 00:04:14,194 --> 00:04:17,314 từ khi còn nhỏ. 89 00:04:17,314 --> 00:04:20,838 Tôi luôn thích câu cuối cùng: " Anh ấy rất thích thú khi sáng tác quyển sách này." 90 00:04:20,838 --> 00:04:24,769 Tôi đã như vậy vì tôi thích sử dụng trí tưởng tượng của mình, 91 00:04:24,769 --> 00:04:25,954 đấy chính là viết lách. 92 00:04:25,954 --> 00:04:28,469 Viết lách chính là viết trí tưởng tượng ra giấy, 93 00:04:28,469 --> 00:04:31,440 và tôi thấy rất sợ hãi khi tại nhiều trường tôi đã đến 94 00:04:31,440 --> 00:04:34,497 cái định nghĩa này trở nên xa lạ với trẻ em, 95 00:04:34,497 --> 00:04:38,311 rằng viết truyện đáng lẽ phải là sử dụng trí tưởng tượng trên giấy, 96 00:04:38,311 --> 00:04:42,390 ngay cả khi chúng được phép viết trong giờ học. 97 00:04:42,390 --> 00:04:44,578 Tôi yêu viết đến nỗi mỗi khi đi học về, 98 00:04:44,578 --> 00:04:47,073 tôi luôn lấy những mảnh giấy 99 00:04:47,073 --> 00:04:48,994 và ghim chúng lại với nhau, 100 00:04:48,994 --> 00:04:51,834 cứ thế tôi lấp đầy trang giấy với từ ngữ và tranh vẽ, 101 00:04:51,834 --> 00:04:55,510 tất cả chỉ vì tôi thích tưởng tượng. 102 00:04:55,510 --> 00:04:57,622 Rồi những nhân vật trên trở thành bạn của tôi. 103 00:04:57,622 --> 00:05:00,682 Có 1 quả trứng, 1 quả cà chua, 1 bắp xà-lách và 1 quả bí đỏ, 104 00:05:00,682 --> 00:05:03,156 tất cả sống trong thành phố tủ lạnh nọ. 105 00:05:03,156 --> 00:05:05,978 Trong 1 cuộc thám hiểm, họ đến 1 ngôi nhà ma, 106 00:05:05,978 --> 00:05:07,381 đầy nguy hiểm rình rập 107 00:05:07,381 --> 00:05:12,065 ví dụ như cái máy sinh tố xấu xa muốn nghiền nát họ 108 00:05:12,065 --> 00:05:18,007 một cái máy nướng đê tiện muốn bắt cóc đôi bánh mì 109 00:05:18,007 --> 00:05:20,362 và cái lò vi sóng xấu tính định làm tan chảy người bạn của họ, 110 00:05:20,362 --> 00:05:23,759 là một cục bơ. ( Tiếng cười) 111 00:05:23,759 --> 00:05:25,962 Tôi còn sáng tác cả truyện tranh nữa, 112 00:05:25,962 --> 00:05:28,099 đây là cách khác để tôi kể câu chuyện của mình, 113 00:05:28,099 --> 00:05:31,330 qua từ ngữ và tranh. 114 00:05:31,330 --> 00:05:33,114 Khi tôi học lớp 6, 115 00:05:33,114 --> 00:05:35,970 nhà nước cắt trợ cấp cho các khóa học nghệ thuật 116 00:05:35,970 --> 00:05:38,014 trong hệ thống các trường công ở Worcester. 117 00:05:38,014 --> 00:05:41,398 Tôi chuyển dần từ học vẽ 1 tuần 1 buổi 118 00:05:41,398 --> 00:05:42,995 xuống 2 lần 1 tháng 119 00:05:42,995 --> 00:05:45,841 rồi 1 lần 1 tháng rồi không học gì nữa. 120 00:05:45,841 --> 00:05:47,713 Ông tôi là 1 người sáng suốt 121 00:05:47,713 --> 00:05:49,548 ông đã nhìn ra vấn đề, vì ông biết 122 00:05:49,548 --> 00:05:53,128 đó là điều duy nhất tôi có. Tôi không chơi thể thao. 123 00:05:53,128 --> 00:05:55,910 Tôi học mỹ thuật. 124 00:05:55,910 --> 00:05:58,368 Thế là 1 tối ông bước vào phòng tôi, 125 00:05:58,368 --> 00:05:59,913 ông ngồi ở mép giường 126 00:05:59,913 --> 00:06:02,152 và nói: "Jarrett, điều này do cháu quyết đinh, nhưng nếu cháu muốn 127 00:06:02,152 --> 00:06:04,641 chúng ta muốn cho cháu đi học ở bảo tàng nghệ thuật Worcester." 128 00:06:04,641 --> 00:06:06,238 Tôi đã rất phấn khởi. 129 00:06:06,238 --> 00:06:07,908 Từ đó, từ lớp 6 đến 12, 130 00:06:07,908 --> 00:06:09,909 1 lần, 2 lần, đôi khi 3 lần 1 tuần, 131 00:06:09,909 --> 00:06:11,628 tôi học ở bảo tàng nghệ thuật, 132 00:06:11,628 --> 00:06:14,660 xung quanh tôi là những đứa cũng thích vẽ 133 00:06:14,660 --> 00:06:18,064 những đứa có cùng đam mê với tôi. 134 00:06:18,064 --> 00:06:21,023 Và rồi sự nghiệp của tôi bắt đầu khi tôi thiết kế bìa 135 00:06:21,023 --> 00:06:23,634 cho niêm giám khối 8, 136 00:06:23,634 --> 00:06:26,901 Và nếu như bạn băn khoăn về phong cách ăn mặc tôi cho mascot trường mặc, thì 137 00:06:26,901 --> 00:06:29,509 tôi rất thích Bell Biv DeVoe và MC Hammer 138 00:06:29,509 --> 00:06:33,370 và Vanilla Ice hồi đó. (Tiếng cười) 139 00:06:33,370 --> 00:06:37,263 Đến ngày hôm nay, Tôi vẫn có thể hát karaoke theo bài " Ice, Ice Baby" 140 00:06:37,263 --> 00:06:39,806 mà không cần nhìn vào màn hình. 141 00:06:39,806 --> 00:06:43,316 Đừng thách tôi vì tôi sẽ làm đấy. 142 00:06:43,316 --> 00:06:45,238 Sau đó tôi bị chuyển đến trường tư thục, 143 00:06:45,238 --> 00:06:47,461 từ mầm non đến lớp 8 đếu là trường công, nhưng vì 144 00:06:47,461 --> 00:06:49,836 ông tôi đã rất bất đồng về việc có người 145 00:06:49,836 --> 00:06:52,197 ở trường trung học địa phương bị đâm chết, 146 00:06:52,197 --> 00:06:54,893 nên ông khong muốn tôi học ở đó, 147 00:06:54,893 --> 00:06:57,704 Ông muốn tôi học trường tư và cho tôi lựa chọn. 148 00:06:57,704 --> 00:06:59,440 Cháu có thể học ở Holy Name, một trường có cả nam, nữ 149 00:06:59,440 --> 00:07:01,813 hoặc ở St. John's, một trường nam sinh. 150 00:07:01,813 --> 00:07:04,013 Một người rất sáng suốt, bởi vì ông biết tôi, 151 00:07:04,013 --> 00:07:06,749 Tôi cảm thấy như mình được tự quyến định, 152 00:07:06,749 --> 00:07:08,545 và ông biết tôi sẽ không chọn St.John's, 153 00:07:08,545 --> 00:07:10,243 thế là tôi học ở trường trung học Holy Name. 154 00:07:10,243 --> 00:07:13,011 Đây là một sự chuyển dịch vất vả, như tôi đã nói, 155 00:07:13,011 --> 00:07:14,571 tôi không chơi thể thao, 156 00:07:14,571 --> 00:07:17,052 còn trường này lại tập trung vào thể thao, 157 00:07:17,052 --> 00:07:21,216 nhưng tôi đã rất thư giãn trong lớp học vẽ của thầy Shiale. 158 00:07:21,216 --> 00:07:23,714 Và tôi đã phát triển mạnh mẽ ở nơi này. 159 00:07:23,714 --> 00:07:26,873 Hàng ngày, tôi không thể đợi để đến lớp học đó. 160 00:07:26,873 --> 00:07:29,160 Vậy tôi làm bạn bằng cách nào? 161 00:07:29,160 --> 00:07:33,393 Tôi đã vẽ hình hài hước về các giáo viên của mình ..(Tiếng cười).. 162 00:07:33,393 --> 00:07:36,150 và tôi phát tán nó khắp nơi. 163 00:07:36,150 --> 00:07:39,948 Ở lớp tiếng Anh, năm lớp 9, 164 00:07:39,948 --> 00:07:41,924 bạn tôi, John, người ngồi cạnh tôi, 165 00:07:41,924 --> 00:07:44,639 cười hơi lớn 1 chút. 166 00:07:44,639 --> 00:07:46,920 Thấy Greenwood đã không hài lòng. 167 00:07:46,920 --> 00:07:50,827 (Tiếng cười) 168 00:07:50,827 --> 00:07:54,212 Thầy nhìn ra ngay tôi là lí do của sự ồn ào, 169 00:07:54,212 --> 00:07:58,227 và lần đầu tiên trong đời, tôi bị đứng ở hành lang, 170 00:07:58,227 --> 00:08:00,409 và tôi nghĩ: " Ôi không, mình chết rồi. 171 00:08:00,409 --> 00:08:03,614 Ông mình sẽ giết mình mất." 172 00:08:03,614 --> 00:08:05,175 Thầy tôi đi tận đến chỗ tôi và nói: 173 00:08:05,175 --> 00:08:06,293 "Đưa thầy xem tờ giấy" 174 00:08:06,293 --> 00:08:11,357 Tôi nghĩ: " Ôi không. Thầy nghĩ nó là tờ giấy nói chuyện" 175 00:08:11,357 --> 00:08:14,193 Thế là tôi lấy cái tranh đưa cho thầy. 176 00:08:14,193 --> 00:08:17,406 Chúng tôi ngồi im lặng trong chốc lát 177 00:08:17,406 --> 00:08:19,554 rồi ông nói với tôi, 178 00:08:19,554 --> 00:08:22,917 "Em thật sự có tài đấy" ( Tiếng cười) 179 00:08:22,917 --> 00:08:25,606 "Em thật sự giỏi đấy. 180 00:08:25,606 --> 00:08:27,989 Biết không, báo trường đang cần tuyển người vẽ truyện tranh đấy và em nên là người vẽ truyện tranh. 181 00:08:27,989 --> 00:08:31,615 Chỉ đừng vẽ trong lớp của tôi" 182 00:08:31,615 --> 00:08:33,949 Thế là bố mẹ tôi chưa từng biết về chuyện này. 183 00:08:33,949 --> 00:08:37,175 Tôi không gặp rắc rồi. Tôi lại được giới thiệu với cô Casey, 184 00:08:37,175 --> 00:08:38,839 người điều hành báo trường, 185 00:08:38,839 --> 00:08:43,411 tôi đã trong 3 năm rưỡi 186 00:08:43,411 --> 00:08:45,787 trở thành người vẽ truyện tranh cho báo trường, 187 00:08:45,787 --> 00:08:47,959 nói về những vấn đề lớn như, 188 00:08:47,959 --> 00:08:51,067 học sinh lớp 12 rất xấu tính, 189 00:08:51,067 --> 00:08:53,663 học sinh lớp 9 là đầu to mắt cận, 190 00:08:53,663 --> 00:08:59,468 tiền prom quá đắt. Tôi không thể tưởng tượng nổi số tiền cần để đi đến prom. 191 00:08:59,468 --> 00:09:03,052 Tôi đã châm biếm thầy hiệu trưởng 192 00:09:03,052 --> 00:09:06,915 và tôi còn viết về một câu chuyện không bao giờ ngớt về 1 thằng bé tên là Wesley 193 00:09:06,915 --> 00:09:10,161 một đứa không may trong tình yêu, và tôi thề khắp nơi 194 00:09:10,161 --> 00:09:12,277 rằng chuyện này không phải về tôi, 195 00:09:12,277 --> 00:09:16,079 nhưng sau nhiều năm, rõ ràng nó là tôi. 196 00:09:16,079 --> 00:09:18,207 Nhưng thật thú vị vì tôi có thể viết ra những câu chuyện này, 197 00:09:18,207 --> 00:09:19,385 tôi có thể nghĩ ra những chi tiết này, 198 00:09:19,385 --> 00:09:21,688 và chúng sẽ được báo trường phát hành, 199 00:09:21,688 --> 00:09:24,298 và những người không biết tôi sẽ đọc chúng. 200 00:09:24,298 --> 00:09:27,353 Tôi yêu cái suy nghĩ rằng tôi có thể chia sẻ ý tưởng của mình 201 00:09:27,353 --> 00:09:29,683 qua những trang giấy in. 202 00:09:29,698 --> 00:09:32,879 Vào sinh nhật thứ 14, 203 00:09:32,879 --> 00:09:35,124 ông bà đã tặng tôi món quà tuyệt vời nhất: 204 00:09:35,124 --> 00:09:40,043 1 cái bàn vẽ mà tôi vẫn luôn sử dụng đến giờ. 205 00:09:40,043 --> 00:09:41,299 20 năm sau, 206 00:09:41,299 --> 00:09:45,843 tôi vẫn đang làm việc trên chiếc bàn này hàng ngày. 207 00:09:45,843 --> 00:09:48,253 Vào tối sinh nhật thứ 14, 208 00:09:48,253 --> 00:09:52,418 Tôi nhận được cái bàn này và chúng tôi ăn đồ Trung Quốc. 209 00:09:52,418 --> 00:09:56,038 Và đây là lời tiên đoán trong bánh: 210 00:09:56,038 --> 00:09:58,315 "Bạn sẽ thành công trong việc mình làm" 211 00:09:58,315 --> 00:10:01,143 Tôi băng nó vào góc trái trên cùng của bàn, 212 00:10:01,143 --> 00:10:03,102 và như bạn thấy nó vẫn ở nguyên đó. 213 00:10:03,102 --> 00:10:07,003 Tôi chưa bao giờ đòi hỏi ông bà mình bất cứ thứ j cả. 214 00:10:07,003 --> 00:10:09,347 Thật ra là 2 thứ: Rusty, một chú chuột lang tuyệt vời 215 00:10:09,347 --> 00:10:13,483 và sống trường thọ khi tôi học lớp 4. 216 00:10:13,483 --> 00:10:16,302 (Tiếng cười) 217 00:10:16,302 --> 00:10:19,499 và 1 cái máy quay. 218 00:10:19,499 --> 00:10:21,739 Tôi đã muốn 1 cái máy quay. 219 00:10:21,739 --> 00:10:24,220 Và sau khi cầu xin và van nài cho Giáng Sinh, 220 00:10:24,220 --> 00:10:26,651 Tôi đã đc một cái máy quay cũ, 221 00:10:26,651 --> 00:10:30,483 và lập tức tôi tạo ra những đoạn hoạt hình 222 00:10:30,483 --> 00:10:32,683 của chính tôi, 223 00:10:32,683 --> 00:10:35,363 Và suốt những năm học cáp ba tôi làm hoạt hình của mình. 224 00:10:35,363 --> 00:10:38,460 Tôi đã thuyết phục thầy giáo tiếng Anh hồi lớp 10 225 00:10:38,460 --> 00:10:40,787 cho phép tôi làm bài báo cáo về quyển "Misery" của Stephen King 226 00:10:40,787 --> 00:10:45,551 thành 1 đoạn hoạt hình. (Tiếng cười :) ) 227 00:10:45,551 --> 00:10:48,407 Và tôi cứ tiếp tục làm truyện tranh, 228 00:10:48,407 --> 00:10:52,351 cứ tiếp tục làm. Và ở Bảo Tàng Nghệ Thuật Worcester, 229 00:10:52,351 --> 00:10:56,584 Tôi đã nhận được những lời khuyên đáng nhớ bởi tất cả những giáo viên ở đó. 230 00:10:56,584 --> 00:10:59,473 Mark Lynch, ông là một thầy giáo tuyệt vời 231 00:10:59,473 --> 00:11:01,688 và ông vẫn là 1 người bạn quý của tôi, 232 00:11:01,688 --> 00:11:04,095 và tôi hồi 14 hay 15, 233 00:11:04,095 --> 00:11:07,116 Tôi vào lớp của ông vào giữa khóa học, 234 00:11:07,116 --> 00:11:08,930 Tôi đã rất phấn khởi, Tôi đã quá vui mừng! 235 00:11:08,930 --> 00:11:12,231 Lúc đó, tôi có quyển sách này về cách vẽ truyện tranh theo kiểu của Marvel, 236 00:11:12,231 --> 00:11:14,536 Và nó đã dạy tôi cách vẽ siêu anh hùng, 237 00:11:14,536 --> 00:11:16,864 cách vẽ nữ giới, cách vẽ cơ bắp 238 00:11:16,864 --> 00:11:18,790 đúng như cách chúng phải vẽ 239 00:11:18,790 --> 00:11:21,615 nếu tôi phải vẽ cho X-Men hay Người Nhện. 240 00:11:21,615 --> 00:11:24,507 Và mặt ông ấy tái nhợt, 241 00:11:24,507 --> 00:11:26,246 ông nhìn tôi và nói, 242 00:11:26,246 --> 00:11:29,016 "Hãy quên tất cả những gì cháu đã học đi" 243 00:11:29,016 --> 00:11:32,840 Tôi vẫn chưa hiểu gỉ cả. Ông tiếp tục, "Cháu có 1 phong cách tuyệt vời" 244 00:11:32,840 --> 00:11:37,002 Hãy trân trọng phong cách của mình. Đừng vẽ cách mà cháu được dạy. 245 00:11:37,002 --> 00:11:39,160 Vẽ theo cái cách mà cháu vẫn vẽ và duy trì nó, 246 00:11:39,160 --> 00:11:41,609 bởi vì cháu rất giỏi. 247 00:11:41,609 --> 00:11:45,183 Lúc đó tôi vẫn là một thiếu niên, tôi cũng lo lắng như những người cùng lứa khác, 248 00:11:45,183 --> 00:11:48,696 nhưng sau 17 năm có người mẹ mà 249 00:11:48,696 --> 00:11:50,858 luôn lúc có lúc không trong của đời tôi như con quay yo-yo 250 00:11:50,858 --> 00:11:54,759 và người bố không có mặt, tôi đã rất giận dữ. 251 00:11:54,759 --> 00:11:57,481 Năm 17 tuổi, tôi gặp cha lần đầu tiên trong đời, 252 00:11:57,481 --> 00:12:01,382 qua đó tôi biết đến 2 người anh em nữa mà tôi chưa biết. 253 00:12:01,382 --> 00:12:03,302 Cùng vời cái ngày đó, 254 00:12:03,302 --> 00:12:06,066 tôi đã bị trường Rhode Island School of Design từ chối, 255 00:12:06,066 --> 00:12:09,817 lựa chọn duy nhất của tôi vào đại học. 256 00:12:09,817 --> 00:12:12,209 Nhưng cũng trong thời gian này tôi đi tình nguyện ở Camp Sunshine 257 00:12:12,209 --> 00:12:14,709 trong 1 tuần, và làm việc cùng những em nhỏ tuyệt vời nhất, 258 00:12:14,709 --> 00:12:17,781 chúng bị máu trắng, và thằng bé Eric đã thay đổi đời tôi. 259 00:12:17,781 --> 00:12:20,346 Eric đã không sống đến sinh nhật 6 tuổi, 260 00:12:20,346 --> 00:12:22,911 nhưng Eric sống với tôi từng ngày. 261 00:12:22,911 --> 00:12:26,600 Sau trải niệm này, thầy giáo của tôi, Thầy Shilale, 262 00:12:26,600 --> 00:12:27,792 đã mang những quyển chuyện hình này, 263 00:12:27,792 --> 00:12:29,642 và tôi nghĩ : " Chuyện hình cho trẻ em!" 264 00:12:29,642 --> 00:12:34,710 và tôi bắt đầu viết sách cho những bạn đọc nhỏ tuổi 265 00:12:34,710 --> 00:12:36,439 khi tôi là học sinh năm cuối cấp 3. 266 00:12:36,439 --> 00:12:39,227 Tôi cuối cùng cũng được nhận vào Rhode Island School of Design. 267 00:12:39,227 --> 00:12:41,331 Tôi chuyển đến RISD thành học sinh năm thứ 2, 268 00:12:41,331 --> 00:12:44,962 và ở đó tôi đã học tất cả các khóa về viết văn có thể, 269 00:12:44,962 --> 00:12:48,995 và chính ở đó tôi đã viết ra câu chuyện về 1 con ốc sên khổng lồ màu cam 270 00:12:48,995 --> 00:12:50,647 mà muốn làm bạn với đứa bé nọ. 271 00:12:50,647 --> 00:12:52,156 Đứa bé không có kiên nhẫn cho con ốc. 272 00:12:52,156 --> 00:12:55,395 Tôi đã gửi quyển sách cho hàng tá các nhà xuất bản 273 00:12:55,395 --> 00:12:57,939 và nó bị từ chối tất cả mọi lần, 274 00:12:57,939 --> 00:13:00,692 nhưng tôi cũng tham gia với Hole in the Wall Gang Camp, 275 00:13:00,692 --> 00:13:03,677 một trại hè thú vị cho trẻ em với đủ các loại bệnh hiểm nghèo, 276 00:13:03,677 --> 00:13:06,925 và chính các em đã đọc những câu chuyện của tôi, 277 00:13:06,925 --> 00:13:10,692 và tôi đọc cho chúng, và quan sát phản ứng của các em với tác phẩm. 278 00:13:10,692 --> 00:13:14,428 Tôi tốt nghiệp trường RISD. Ông bà tôi đã rất tự hào, 279 00:13:14,428 --> 00:13:17,046 và tôi chuyển đến Boston và lập 1 cửa hàng. 280 00:13:17,046 --> 00:13:19,221 Tôi lập 1 studio và cố để được xuất bản. 281 00:13:19,221 --> 00:13:22,262 Tôi đã gửi sách đi. Và tôi đã gửi hàng trăm tấm bưu thiệp 282 00:13:22,262 --> 00:13:24,659 tới những biên tập và nhà chỉ đạo nghệ thuật, 283 00:13:24,659 --> 00:13:26,299 nhưng chúng luôn không có hồi âm. 284 00:13:26,299 --> 00:13:28,154 Ông tôi luôn gọi tôi hàng tuần, 285 00:13:28,154 --> 00:13:32,485 và ông luôn nói "Jarrett, mọi việc thế nào rồi? Cháu đã có việc chưa?" 286 00:13:32,485 --> 00:13:34,749 Bởi vì ông đã đầu tư rất nhiều tiền 287 00:13:34,749 --> 00:13:36,670 cho giáo dục đại học của tôi. 288 00:13:36,670 --> 00:13:40,525 Tôi trả lời: " Có, Cháu có việc ạ. Cháu viết và minh họa sách trẻ em" 289 00:13:40,525 --> 00:13:44,043 Ông lại hỏi " Thế, ai trả tiền cháu?" 290 00:13:44,043 --> 00:13:46,009 Tôi đáp " Chưa có ai, chưa có ai, tạm thời là chưa có ai cả. 291 00:13:46,009 --> 00:13:47,169 Nhưng cháu biết nó sẽ xảy ra." 292 00:13:47,169 --> 00:13:50,662 Thế này, Tôi từng làm cuối tuần ở Hole in the Wall trong những chương trình trái mùa 293 00:13:50,662 --> 00:13:53,845 để kiếm chút tiền trong khi cố trở nên thực tế hơn, 294 00:13:53,845 --> 00:13:57,597 và có em này, rất nhắng, 295 00:13:57,597 --> 00:14:00,469 tôi bắt đầu gọi nó là "Monkey Boy", 296 00:14:00,469 --> 00:14:04,150 và tôi về nhà và viết cuốn sách tên là "Chúc ngủ ngon, Monkey Boy" 297 00:14:04,150 --> 00:14:07,432 và tôi gửi đi 1 đống bưu thiếp lần cuối cùng. 298 00:14:07,432 --> 00:14:10,806 Rồi tôi nhận được email từ biên tập của Random House 299 00:14:10,806 --> 00:14:14,557 với tựa đề " Làm tốt lắm!" chấm than. 300 00:14:14,557 --> 00:14:16,345 " Jarrett thân mến, tôi đã nhận được bưu thiếp của anh. 301 00:14:16,345 --> 00:14:19,108 Tôi đã rất thích tác phẩm của anh và tôi đã xem website của anh 302 00:14:19,108 --> 00:14:23,069 tôi băng khoăn nếu anh đã bao giờ thử viết câu chuyện của riêng mình, 303 00:14:23,069 --> 00:14:25,735 vì tôi rất thích tranh của anh và dường như chúng có những câu chuyện đi kèm. 304 00:14:25,735 --> 00:14:29,806 Hãy cho tôi biết nếu anh tình cờ đến Thành phố New York." 305 00:14:29,806 --> 00:14:33,108 Đây là lời của biên tập của ban sách trẻ em của Random House. 306 00:14:33,108 --> 00:14:35,444 Thế là tuần sau đó tôi đã "tình cờ" đến New York. 307 00:14:35,444 --> 00:14:38,388 (Tiếng cười) 308 00:14:38,388 --> 00:14:40,700 Tôi đã gặp biên tập này, 309 00:14:40,700 --> 00:14:43,924 và tôi rời New York với hợp đồng cho cuốn sách đầu tiên, 310 00:14:43,924 --> 00:14:44,957 "Chúc ngủ ngon. Monkey Boy" 311 00:14:44,957 --> 00:14:48,419 xuất bản vào ngày 12, tháng 6, 200. 312 00:14:48,419 --> 00:14:54,114 Và tờ báo địa phương đã đăng tin này. 313 00:14:54,114 --> 00:14:58,379 Nhà sách địa phương đã làm rất tự hào về nó. 314 00:14:58,379 --> 00:15:00,268 Họ bán hết sạch số sách của mình. 315 00:15:00,268 --> 00:15:04,045 Bạn tôi đã nhận xét sự việc là tỉnh mà vui, 316 00:15:04,045 --> 00:15:06,622 bởi vì tất cả mọi người tôi từng biết đã xếp hàng để gặp tôi, 317 00:15:06,622 --> 00:15:09,646 nhưng tôi chưa chết. Tôi chỉ kí sách thôi. 318 00:15:09,646 --> 00:15:11,193 Ông bà tôi. họ ở giữa hàng. 319 00:15:11,193 --> 00:15:13,782 Cả hai đều rất vui. Họ không thể tự hào hơn. 320 00:15:13,782 --> 00:15:17,534 Cô Alisch đã ở đó. Thây Shilale đã ở đó. Cô Casey đã ở đó. 321 00:15:17,534 --> 00:15:18,973 Cô Ailsch đã chen lên đầu và nói, 322 00:15:18,973 --> 00:15:22,230 "Tôi đã dạy thằng bé này đọc" (Tiếng cười) 323 00:15:22,230 --> 00:15:24,774 Sau đó, có 1 điều xảy ra đã thay đổi cuộc đời tôi. 324 00:15:24,774 --> 00:15:26,990 Tôi lần đầu nhận được lá thư hâm mộ rất đáng nhớ, 325 00:15:26,990 --> 00:15:30,265 đứa bé này thích Monkey Boy đến nỗi 326 00:15:30,265 --> 00:15:33,861 cậu muốn có 1 cái bánh gato sinh nhật hình Monkey Boy. 327 00:15:33,861 --> 00:15:38,248 Với 1 đứa trẻ 2 tuối, cái bánh tương đương với 1 hình xăm. (Tiếng cười) 328 00:15:38,248 --> 00:15:41,309 Bạn biết đấy! Bạn chỉ có 1 sinh nhật 1 năm. 329 00:15:41,309 --> 00:15:44,154 Và với cậu, nó chỉ là lần thứ 2. 330 00:15:44,154 --> 00:15:45,160 Tôi nhận được bức ảnh và nghĩ, 331 00:15:45,160 --> 00:15:47,202 "Bức ảnh này sẽ sống mãi trong tiềm thức của cậu bé 332 00:15:47,202 --> 00:15:50,878 trong suốt đường đời. Em sẽ luôn có bức ảnh này 333 00:15:50,878 --> 00:15:53,834 trong album ảnh gia đình." 334 00:15:53,834 --> 00:15:56,502 Bức ảnh đó, kể từ giây phút ấy, 335 00:15:56,502 --> 00:15:59,549 đã được bày trước mặt tôi khi tôi làm việc với tất cả những cuốn sách của mình. 336 00:15:59,549 --> 00:16:02,109 Tôi có 10 cuốn chuyện hình được phát hành. 337 00:16:02,109 --> 00:16:05,509 "Punk Farm," "Baghead," "Ollie the Purple Elephant." 338 00:16:05,509 --> 00:16:07,793 Tôi vừa hoàn thiện quyển thứ 9 339 00:16:07,793 --> 00:16:10,286 trong series "Lunch Lady", một series tiểu thuyết tranh 340 00:16:10,286 --> 00:16:12,870 về một người phục vụ trưa mà chiến đấu với tội phạm 341 00:16:12,870 --> 00:16:15,686 Tôi đang đón chờ phát hành của 1 cuối sách theo chương 342 00:16:15,686 --> 00:16:19,366 gọi là "Platypus Police Squad: The Frog Who Croaked" 343 00:16:19,366 --> 00:16:22,936 Tôi du lịch khắp nước, tham vô số trường học, 344 00:16:22,936 --> 00:16:27,446 cho nhiều đứa trẻ biết rằng chúng vẽ những mèo tuyệt đẹp. 345 00:16:27,446 --> 00:16:29,974 Và tôi gặp Bagheads. 346 00:16:29,974 --> 00:16:34,545 Những cô phục vụ trưa đối xử với tôi rất tốt. 347 00:16:34,545 --> 00:16:39,069 Tôi được nhìn thất tên mình trong ánh sáng 348 00:16:39,069 --> 00:16:40,919 vì bọn trẻ đặt tên tôi trong đèn. 349 00:16:40,919 --> 00:16:43,009 Đã 2 lần, series "Lunch Lady" 350 00:16:43,009 --> 00:16:45,990 thắng giải Sách của năm của Children's Choice trong hạng mục lớp 4, 351 00:16:45,990 --> 00:16:47,960 và những tác phẩm thắng cuộc được trưng bày 352 00:16:47,960 --> 00:16:52,220 trên những bảng hình to lớn của Quảng trường Thời Đại. 353 00:16:52,220 --> 00:16:54,944 "Punk Farm" và "Lunch Lady" đang được phát triển thành phim, 354 00:16:54,944 --> 00:16:57,518 còn tôi là nhà sản xuất phim 355 00:16:57,518 --> 00:17:00,251 và tôi thực sự nghĩ rằng, nhờ có cái máy quay 356 00:17:00,251 --> 00:17:02,815 tôi được tặng hồi lớp 9. 357 00:17:02,815 --> 00:17:05,585 Tôi đã nhìn thấy mọi người có tiệc sinh nhật kiểu "Punk Farm", 358 00:17:05,585 --> 00:17:08,472 mọi người hóa trang thành "Punk Farm" trong lễ Halloween, 359 00:17:08,472 --> 00:17:10,101 phòng em bé kiểu "Punk Farm", 360 00:17:10,101 --> 00:17:14,916 cái này làm tôi hơi lo về sự phát triển của đứa trẻ về dài hạn. 361 00:17:14,916 --> 00:17:17,387 Tôi nhận được những lá thư hâm mộ tuyệt với nhất, 362 00:17:17,387 --> 00:17:19,795 và tôi có những dự án tuyệt vời nhất, 363 00:17:19,795 --> 00:17:23,147 và giây phút thú vị nhất với tôi là Halloween năm ngoái. 364 00:17:23,147 --> 00:17:25,301 Chuông cửa kêu và đó là trẻ em xin kẹo 365 00:17:25,301 --> 00:17:29,458 hóa trang thành nhân vật của tôi. Nó quả là tuyệt vời. 366 00:17:29,458 --> 00:17:32,572 Ông bà tôi giờ đã mất, 367 00:17:32,572 --> 00:17:35,636 thế nên để tưởng nhớ về họ, tôi đã lập 1 học bổng ở Bảo Tàng Nghệ Thuật Worcester 368 00:17:35,636 --> 00:17:38,911 dành cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn 369 00:17:38,911 --> 00:17:41,619 nhưng những người bảo trợ ko thể chi trả cho lớp học. 370 00:17:41,619 --> 00:17:44,210 Và bảo tàng cũng trưng bày những tác phẩm của tôi trong 10 năm đầu xuất bản, 371 00:17:44,210 --> 00:17:47,306 và bạn biế ai đã đến ăn mừng không? Cô Alisch. 372 00:17:47,306 --> 00:17:48,993 Tôi nói: "Cô Aisch, cô thế nào?" 373 00:17:48,993 --> 00:17:52,099 Và cô đáp lại với, "Cô ở đây" (Tiếng cười) 374 00:17:52,099 --> 00:17:58,713 Đúng thế. Cô vẫn còn sống và điều đó rất tốt. 375 00:17:58,713 --> 00:18:00,389 Nhưng khoảng khắc quan trong nhất bây giờ, 376 00:18:00,389 --> 00:18:02,375 công việc quan trọng nhất của tôi là làm bố, 377 00:18:02,375 --> 00:18:04,723 và tôi có 2 đứa con gái xinh đẹp, 378 00:18:04,723 --> 00:18:07,514 và mục tiêu của tôi là bao quanh chúng với cảm hứng 379 00:18:07,514 --> 00:18:10,636 từ những cuốn sách ở trong mọi căn phòng ở nhà chúng tôi 380 00:18:10,636 --> 00:18:13,226 cho đến bức tranh tường tôi vẽ trong phòng chúng 381 00:18:13,226 --> 00:18:16,865 cho tới những lúc sáng tạo bạn tìm được trong lúc yên tĩnh, 382 00:18:16,865 --> 00:18:20,350 bằng cách làm trò ở sân trước 383 00:18:20,350 --> 00:18:22,674 cho đến việc để chúng ngồi lên cái bàn 384 00:18:22,674 --> 00:18:25,362 mà tôi đã ngồi làm trong 20 năm qua. 385 00:18:25,362 --> 00:18:27,638 Cảm ơn mọi người. (Vỗ tay)