1 00:00:00,788 --> 00:00:02,415 Điều tôi muốn làm chiều nay 2 00:00:02,415 --> 00:00:05,280 khác một chút so với dự định. 3 00:00:05,280 --> 00:00:07,226 Về chính sách ngoại giao, quý vị có thể biết 4 00:00:07,226 --> 00:00:10,260 qua show truyền hình, của Rachel Maddow hoặc ai đó, 5 00:00:10,260 --> 00:00:12,094 nhưng - (Cười) - 6 00:00:12,094 --> 00:00:15,656 tôi muốn nói về những người trẻ tuổi và tính tổ chức, 7 00:00:15,656 --> 00:00:17,623 những người trẻ tuổi và tính tổ chức. 8 00:00:17,623 --> 00:00:19,871 Chiều thứ tư tuần trước 9 00:00:19,871 --> 00:00:22,375 tại một ngôi trường ở Brooklyn, New York, 10 00:00:22,375 --> 00:00:25,309 trường Trung học Cristo Rey, của những người theo dòng Jesuits. 11 00:00:25,309 --> 00:00:29,146 Tôi đã nói chuyện với học sinh ở đây, và quan sát chúng. 12 00:00:29,146 --> 00:00:31,613 Chúng ngồi quanh tôi từ ba hướng. 13 00:00:31,613 --> 00:00:34,409 Phần lớn trong số đó là trẻ vị thành niên. 14 00:00:34,409 --> 00:00:36,254 Bạn sẽ để ý thấy rằng tòa nhà khá là giản dị. 15 00:00:36,254 --> 00:00:40,385 Một ngôi trường cũ ở New York, không có gì đặc biệt. 16 00:00:40,385 --> 00:00:42,916 Họ vẫn sử dụng bảng đen và một vài thứ tương tự. 17 00:00:42,916 --> 00:00:45,507 Có khoảng 300 đứa trẻ trong ngôi trường này, 18 00:00:45,507 --> 00:00:48,159 ngôi trường đã hoạt động được 4 năm, 19 00:00:48,159 --> 00:00:51,113 và sắp có khóa học sinh tốt nghiệp đầu tiên. 20 00:00:51,113 --> 00:00:53,184 22 học sinh sẽ tốt nghiệp, 21 00:00:53,184 --> 00:00:55,427 và cả 22 em sẽ vào đại học. 22 00:00:55,427 --> 00:00:58,167 Phần lớn đều đến từ những gia đình, 23 00:00:58,167 --> 00:01:00,690 chỉ có một người trong nhà, 24 00:01:00,690 --> 00:01:03,596 thường là mẹ hoặc bà, và chỉ vậy thôi, 25 00:01:03,596 --> 00:01:06,083 chúng đến đây để nhận sự giáo dục 26 00:01:06,083 --> 00:01:07,496 và cả tính tổ chức. 27 00:01:07,496 --> 00:01:10,304 Tôi có một bức ảnh đăng 28 00:01:10,304 --> 00:01:12,797 trên Facebook của tôi tuần trước, 29 00:01:12,797 --> 00:01:14,431 có một bình luận, 30 00:01:14,431 --> 00:01:19,417 "Huh, sao ông ta bắt cậu bé đứng nghiêm như vậy?" 31 00:01:19,417 --> 00:01:23,788 Và rồi họ nói, "Nhưng trông cậu ta hay quá." (Cười) 32 00:01:23,788 --> 00:01:26,498 Trông cậu ta quả là hay, vì trẻ cần có tính tổ chức, 33 00:01:26,498 --> 00:01:30,004 một mẹo tôi hay dùng khi đến thăm các trường học 34 00:01:30,004 --> 00:01:32,903 là sau khi kết thúc bài học nho nhỏ cho tụi trẻ, 35 00:01:32,903 --> 00:01:35,087 tôi mời chúng nêu ra một vài câu hỏi, 36 00:01:35,087 --> 00:01:36,952 và khi chúng giơ tay, tôi nói, "Hãy lên đây," 37 00:01:36,952 --> 00:01:39,291 tôi mời chúng bước lên và đứng trước mặt tôi. 38 00:01:39,291 --> 00:01:41,405 Tôi yêu cầu chúng đứng nghiêm như một quân nhân. 39 00:01:41,405 --> 00:01:43,187 Hai tay buông thẳng xuống hai bên, 40 00:01:43,187 --> 00:01:46,639 ngẩng lên, mắt mở to, nhìn thẳng về phía trước, 41 00:01:46,639 --> 00:01:50,074 và nói rõ ràng câu hỏi để mọi người cùng nghe. 42 00:01:50,074 --> 00:01:53,331 Không chùng chân, không xộc xệch, không cái gì đại loại thế. 43 00:01:53,331 --> 00:01:54,702 (Cười) 44 00:01:54,702 --> 00:01:57,967 Chàng trẻ tuổi này, tên là -- anh ta mang họ Cruz -- 45 00:01:57,967 --> 00:02:01,804 anh ta thích điều đó. Ảnh này truyền trên Facebook của anh ta như virus. 46 00:02:01,804 --> 00:02:03,991 (Cười) 47 00:02:03,991 --> 00:02:06,734 Vài người cho rằng tôi đối xử không tốt với đứa trẻ này. 48 00:02:06,734 --> 00:02:08,378 Không, thực ra chúng tôi đang vui vẻ. 49 00:02:08,378 --> 00:02:10,792 Điều đáng nói ở đây là, tôi đã chơi trò này nhiều năm, 50 00:02:10,792 --> 00:02:13,952 người tham gia càng trẻ, thì lại càng vui nhộn. 51 00:02:13,952 --> 00:02:16,892 Khi tôi có những đứa trẻ sáu hay bảy tuổi trong nhóm, 52 00:02:16,892 --> 00:02:18,771 tôi phải tìm ra cách giữ cho chúng im lặng. 53 00:02:18,771 --> 00:02:20,774 Bạn biết đấy chúng luôn ngọ nguậy và ồn ào. 54 00:02:20,774 --> 00:02:22,379 Nên tôi có một trò chơi nhỏ 55 00:02:22,379 --> 00:02:23,951 trước khi yêu cầu chúng đứng trong tư thế nghiêm. 56 00:02:23,951 --> 00:02:26,224 Tôi nói, "Nào hãy nghe đây. Trong quân đội, 57 00:02:26,224 --> 00:02:28,552 khi chúng tôi muốn ai chú ý, 58 00:02:28,552 --> 00:02:31,737 chúng tôi có một mệnh lệnh. Đó là 'nghiêm.' 59 00:02:31,737 --> 00:02:35,311 Nghĩa là mọi người giữ yên lặng và tập trung chú ý. Hãy nghe đây. 60 00:02:35,311 --> 00:02:36,449 Các cháu hiểu chứ?" 61 00:02:36,449 --> 00:02:41,314 "uh-huh, uh-huh, uh-huh." "Ta cùng tập. Tất cả bắt đầu nói chuyện." 62 00:02:41,314 --> 00:02:44,611 Và tôi cho chúng tự do 10 giây, sau đó tôi ra lệnh, "Nghiêm!" 63 00:02:44,611 --> 00:02:48,116 "Huh!" (Cười) 64 00:02:48,116 --> 00:02:50,638 "Vâng, thưa tướng quân. Vâng, thưa tướng quân." 65 00:02:50,638 --> 00:02:53,041 Thử với lũ trẻ của bạn. Xem có tác dụng không. (Cười) 66 00:02:53,041 --> 00:02:56,094 Tôi không nghĩ là có. 67 00:02:56,094 --> 00:02:59,108 Dù sao, đó là trò của tôi, đương nhiên nó bắt nguồn 68 00:02:59,108 --> 00:03:00,830 từ những trải nghiệm trong quân đội. 69 00:03:00,830 --> 00:03:04,259 Trong đa phần cuộc sống từ khi tôi lớn lên, 70 00:03:04,259 --> 00:03:08,319 tôi đã làm việc với trẻ, chúng là trẻ vị thành niên mang súng. 71 00:03:08,319 --> 00:03:10,764 Chúng tôi gọi chúng nhập ngũ, 72 00:03:10,764 --> 00:03:13,213 và điều đầu tiên chúng tôi làm là đưa chúng 73 00:03:13,213 --> 00:03:17,300 vào môi trường có tổ chức, có cấp bậc, 74 00:03:17,300 --> 00:03:18,723 tất cả đều mặc quân phục, 75 00:03:18,723 --> 00:03:21,217 cắt tóc ngắn đồng loạt giống nhau, 76 00:03:21,217 --> 00:03:23,421 tất cả đứng theo cấp bậc. 77 00:03:23,421 --> 00:03:25,201 Chúng tôi dạy chúng cách nhìn phải, nhìn trái, 78 00:03:25,201 --> 00:03:27,118 để chúng tuân theo chỉ dẫn và hiểu 79 00:03:27,118 --> 00:03:30,046 hậu quả của việc không chấp hành mệnh lệnh. 80 00:03:30,046 --> 00:03:31,511 Điều này mang lại cho chúng tính tổ chức. 81 00:03:31,511 --> 00:03:35,691 Chúng tôi giới thiệu với bọn trẻ người hạ sĩ quan huấn luyện. 82 00:03:35,691 --> 00:03:37,565 Và chúng ngay lập tức ghét anh ta. 83 00:03:37,565 --> 00:03:39,913 Viên hạ sĩ quan huấn luyện bắt đầu hét vào mặt chúng, 84 00:03:39,913 --> 00:03:43,762 và yêu cầu chúng làm đủ mọi việc kinh khủng. 85 00:03:43,762 --> 00:03:46,766 Nhưng sau một thời gian, điều kinh ngạc nhất đã xảy ra. 86 00:03:46,766 --> 00:03:49,792 Khi tính tổ chức đã được xây dựng, 87 00:03:49,792 --> 00:03:53,010 khi chúng đã hiểu được lý do của sự việc, 88 00:03:53,010 --> 00:03:57,016 một khi chúng hiểu rằng, "Mẹ không ở đây, con trai. 89 00:03:57,016 --> 00:04:00,836 Tôi là ác mộng của cậu. Tôi là cha và là mẹ cậu. 90 00:04:00,836 --> 00:04:03,448 Mọi việc ở đây diễn ra như vậy. Cậu hiểu không, con trai? 91 00:04:03,448 --> 00:04:06,286 Đúng vậy, khi tôi hỏi cậu một câu, chỉ có ba cách trả lời: 92 00:04:06,286 --> 00:04:08,682 vâng, thưa ngài; không, thưa ngài; và xin tuân lệnh, thưa ngài. 93 00:04:08,682 --> 00:04:10,845 Đừng nói với tôi lý do cậu không làm điều gì đó. 94 00:04:10,845 --> 00:04:13,497 Chỉ có vâng, thưa ngài; không, thưa ngài; và xin tuân lệnh, thưa ngài." 95 00:04:13,497 --> 00:04:14,620 "Cậu không cạo râu." "Nhưng thưa ngài" 96 00:04:14,620 --> 00:04:17,875 "Không, đừng nói với tôi cậu đã thường xuyên cạo râu thế nào. 97 00:04:17,875 --> 00:04:19,615 Tôi đang nói với cậu là cậu đã không cạo râu." 98 00:04:19,615 --> 00:04:22,821 "Không có lý do, thưa ngài." "Tốt, cậu học nhanh đấy." 99 00:04:22,821 --> 00:04:25,209 Bạn sẽ kinh ngạc với những gì bạn có thể làm với những đứa trẻ này 100 00:04:25,209 --> 00:04:27,663 khi bạn đã đặt chúng vào trong tổ chức như vậy. 101 00:04:27,663 --> 00:04:32,521 Trong 18 tuần, họ đã luyện được kĩ năng. Họ đã trưởng thành. 102 00:04:32,521 --> 00:04:35,638 Và bạn biết không, họ bắt đầu ngưỡng mộ hạ sĩ quan huấn luyện 103 00:04:35,638 --> 00:04:37,536 họ sẽ không bao giờ quên người hạ sĩ quan huấn luyện. 104 00:04:37,536 --> 00:04:40,171 Họ kính trọng anh ta. 105 00:04:40,171 --> 00:04:44,086 Cho nên con cái chúng ta cần nhiều hơn 106 00:04:44,086 --> 00:04:46,117 tính tổ chức và sự tôn trọng như vậy. 107 00:04:46,117 --> 00:04:48,090 Tôi dành rất nhiều thời gian với các nhóm bạn trẻ, 108 00:04:48,090 --> 00:04:51,381 và tôi hỏi mọi người, "Khi nào quá trình giáo dục bắt đầu?" 109 00:04:51,381 --> 00:04:53,060 Chúng ta luôn bàn, "Hãy thay đổi trường học. 110 00:04:53,060 --> 00:04:56,807 Hãy làm nhiều hơn cho giáo viên. Đưa thêm máy tính vào trường. 111 00:04:56,807 --> 00:04:59,748 Hãy đưa tất cả hoạt động lên mạng." 112 00:04:59,748 --> 00:05:03,054 Đó không phải câu trả lời hoàn chỉnh. Đó chỉ là một phần. 113 00:05:03,054 --> 00:05:06,316 Câu trả lời thực sự bắt đầu với việc đưa một đứa trẻ đến trường 114 00:05:06,316 --> 00:05:10,924 với tính tổ chức có sẵn trong tâm trí nó. 115 00:05:10,924 --> 00:05:13,793 Khi nào quá trình học tập bắt đầu? Có phải trong năm lớp một? 116 00:05:13,793 --> 00:05:15,976 Không, không, nó bắt đầu lần đầu tiên 117 00:05:15,976 --> 00:05:18,657 khi đứa trẻ nằm trong vòng tay mẹ 118 00:05:18,657 --> 00:05:21,421 ngước nhìn lên 119 00:05:21,421 --> 00:05:24,785 và nói, "Oh, đây chắc chắn là mẹ mình rồi. 120 00:05:24,785 --> 00:05:27,158 Mẹ là người nuôi dưỡng tôi. 121 00:05:27,158 --> 00:05:29,364 Ồ phải, khi tôi cảm thấy không thoải mái, 122 00:05:29,364 --> 00:05:31,878 mẹ sẽ chăm sóc cho tôi. 123 00:05:31,878 --> 00:05:34,901 Tôi sẽ học tiếng nói của mẹ." 124 00:05:34,901 --> 00:05:37,650 Thời khắc ấy trẻ không nghe những ngôn ngữ khác 125 00:05:37,650 --> 00:05:40,006 chúng có thể học được ở tuổi đó, 126 00:05:40,006 --> 00:05:42,955 trong 3 tháng đầu tiên, là từ người mẹ. 127 00:05:42,955 --> 00:05:45,275 Và người thực hiện điều đó, là người mẹ 128 00:05:45,275 --> 00:05:47,268 hay bà, hay bất cứ ai, 129 00:05:47,268 --> 00:05:49,482 đó là khi quá trình giáo dục bắt đầu. 130 00:05:49,482 --> 00:05:51,210 Đó là lúc bắt đầu sự hình thành ngôn ngữ. 131 00:05:51,210 --> 00:05:53,459 Đó là khi tình yêu bắt đầu. Đó là khởi đầu của tính tổ chức. 132 00:05:53,459 --> 00:05:55,947 Đó là khi bạn bắt đầu khắc sâu vào tâm trí đứa trẻ 133 00:05:55,947 --> 00:05:58,165 rằng "con thật đặc biệt 134 00:05:58,165 --> 00:06:01,354 con khác với tất cả đứa bé khác trên thế giới này. 135 00:06:01,354 --> 00:06:03,438 Và ta sẽ đọc sách cho con nghe." 136 00:06:03,438 --> 00:06:05,509 Một đứa trẻ không được nghe đọc sách 137 00:06:05,509 --> 00:06:07,653 sẽ gặp nguy hiểm khi tới trường học. 138 00:06:07,653 --> 00:06:09,713 Một đứa trẻ không biết phân biệt màu sắc 139 00:06:09,713 --> 00:06:12,727 hoặc không biết cách xem giờ, không biết buộc dây giày, 140 00:06:12,727 --> 00:06:14,126 không biết cách làm những việc như vậy; 141 00:06:14,126 --> 00:06:16,796 có một việc 142 00:06:16,796 --> 00:06:19,672 đã in sâu vào tâm trí tôi khi nhỏ chỉ bởi một từ: chú ý. 143 00:06:19,672 --> 00:06:23,560 Hãy chú ý cách cư xử! Hãy chú ý những lời con nói. 144 00:06:23,560 --> 00:06:27,083 Đó là cách trẻ được nuôi dạy đúng đắn. 145 00:06:27,083 --> 00:06:29,878 Tôi đã quan sát những đứa cháu nhỏ của tôi lớn lên 146 00:06:29,878 --> 00:06:33,971 nhờ vào sự nghiêm khắc của các con tôi, 147 00:06:33,971 --> 00:06:38,647 chúng hành động giống như chúng ta. Bạn in dấu trong tâm trí chúng. 148 00:06:38,647 --> 00:06:43,872 Đó là những gì bạn cần làm chuẩn bị cho giáo dục và đến trường. 149 00:06:43,872 --> 00:06:46,131 Và tôi đang làm việc với tất cả năng lượng mà tôi có 150 00:06:46,131 --> 00:06:48,461 để truyền đi thông điệp rằng 151 00:06:48,461 --> 00:06:52,340 ta cần trường mầm non, ta cần mẫu giáo, 152 00:06:52,340 --> 00:06:54,860 ta cần sự chăm sóc tiền sản. 153 00:06:54,860 --> 00:06:59,075 Quá trình giáo dục phải bắt đầu trước khi đứa trẻ được sinh ra, 154 00:06:59,075 --> 00:07:01,783 nếu không làm việc đó, bạn sẽ gặp khó khăn sau này. 155 00:07:01,783 --> 00:07:04,197 Chúng ta đang gặp nhiều khó khăn trong các cộng đồng 156 00:07:04,197 --> 00:07:07,242 rất nhiều trường học, ở đó đứa trẻ 157 00:07:07,242 --> 00:07:09,553 bước vào lớp một với đôi mắt giận dữ, 158 00:07:09,553 --> 00:07:13,164 chúng khoác ba-lô lên vai lúc nào cũng sẵn sàng ra về, 159 00:07:13,164 --> 00:07:16,565 chúng nhận ra mình không giống những học sinh lớp một khác, 160 00:07:16,565 --> 00:07:21,029 những đứa trẻ kia biết đến sách, được nghe đọc sách, có thể đánh vần. 161 00:07:21,029 --> 00:07:23,723 Tới lớp ba, nếu đứa trẻ không có 162 00:07:23,723 --> 00:07:27,869 tính tổ chức và sự chú ý 163 00:07:27,869 --> 00:07:29,779 sẽ bắt đầu nhận ra chúng đang tụt hậu, chúng sẽ làm gì? 164 00:07:29,779 --> 00:07:33,100 Chúng bèn phá bĩnh. Chúng phá phách và trượt dài, 165 00:07:33,100 --> 00:07:36,186 đến chỗ tù tội hoặc bỏ học. 166 00:07:36,186 --> 00:07:38,050 Đó là điều có thể dự đoán được. 167 00:07:38,050 --> 00:07:41,016 Nếu một học sinh lớp ba không có khả năng đọc nhất định, 168 00:07:41,016 --> 00:07:45,093 thì nó có nguy cơ vào tù ở ở tuổi 18, 169 00:07:45,093 --> 00:07:47,330 và ta có tỉ lệ công dân bị giam giữ cao nhất 170 00:07:47,330 --> 00:07:50,258 bởi không cho trẻ một khởi đầu đúng đắn trong cuộc sống. 171 00:07:50,258 --> 00:07:52,474 Chương cuối cùng cuốn sách của tôi có tên 172 00:07:52,474 --> 00:07:55,385 "Món quà của sự Khởi đầu tốt đẹp" 173 00:07:55,385 --> 00:07:59,077 Món quà của khởi đầu tốt đẹp. Đứa trẻ cần khởi đầu tốt trong đời. 174 00:07:59,077 --> 00:08:01,780 Tôi may mắn có được khởi đầu tốt như vậy. 175 00:08:01,780 --> 00:08:03,671 Tôi không phải là một học sinh xuất sắc. 176 00:08:03,671 --> 00:08:06,339 Tôi là học sinh trường công lập của thành phố New York, 177 00:08:06,339 --> 00:08:08,979 thành tích học tập của tôi không đáng tự hào chút nào. 178 00:08:08,979 --> 00:08:12,791 Bảng điểm của tôi vẫn lưu ở Hội đồng giáo dục New York 179 00:08:12,791 --> 00:08:15,234 từ khi học mẫu giáo đến tận khi học đại học. 180 00:08:15,234 --> 00:08:17,504 Tôi rất muốn có nó khi viết quyển sách đầu tiên của mình. 181 00:08:17,504 --> 00:08:19,543 để xem kí ức của mình có đúng không, 182 00:08:19,543 --> 00:08:22,818 và, Chúa ơi, đúng là như vậy. (Cười) 183 00:08:22,818 --> 00:08:25,606 Chỗ nào cũng thấy điểm C. 184 00:08:25,606 --> 00:08:28,047 Trầy trật mãi thì cuối cùng tôi cũng học xong trung học, 185 00:08:28,047 --> 00:08:30,126 để vào trường đại học của thành phố New York 186 00:08:30,126 --> 00:08:33,766 với số điểm trung bình là 78.3, lẽ ra tôi không được nhận, 187 00:08:33,766 --> 00:08:36,505 sau đó tôi bắt đầu học nghành chế tạo máy, 188 00:08:36,505 --> 00:08:39,063 việc này chỉ kéo dài được có sáu tháng. (Cười) 189 00:08:39,063 --> 00:08:43,076 Rồi tôi chuyển sang địa chất, "đá mòn dạ chẳng mòn." Môn này không khó. 190 00:08:43,076 --> 00:08:45,078 Và sau đó tôi tìm thấy ROTC (Trường Sĩ quan dự bị). 191 00:08:45,078 --> 00:08:49,012 Tôi tìm ra thứ mình có thể làm tốt và yêu thích nó, 192 00:08:49,012 --> 00:08:52,906 tôi tìm thấy những bạn trẻ như tôi và cùng chí hướng với tôi. 193 00:08:52,906 --> 00:08:56,892 Đó là lý do tôi hiến cả đời tôi cho trường này và cho quân đội. 194 00:08:56,892 --> 00:08:59,560 Và tôi nói với các bạn trẻ khắp nơi, khi các bạn đang lớn lên 195 00:08:59,560 --> 00:09:02,161 khi tính tổ chức này được xây lên bên trong các bạn, 196 00:09:02,161 --> 00:09:05,197 hãy luôn tìm đến công việc có thể làm tốt và yêu thích nó, 197 00:09:05,197 --> 00:09:08,334 khi hai điều này kết hợp, thì bạn đã tìm ra rồi. 198 00:09:08,334 --> 00:09:10,698 Sự thể nó là như vậy. Đấy là cái tôi đã tìm ra. 199 00:09:10,698 --> 00:09:13,352 Bấy giờ trường Đại học New York đã mệt mỏi với sự có mặt của tôi. 200 00:09:13,352 --> 00:09:15,153 Tôi đã học ở đây trong bốn năm rưỡi, 201 00:09:15,153 --> 00:09:19,563 bảng điểm của tôi không tốt lắm, 202 00:09:19,563 --> 00:09:22,705 tôi gặp đôi chút khó khăn với sự quản lý ở đây. 203 00:09:22,705 --> 00:09:25,619 Do vậy họ nói, "Nhưng anh ta học rất tốt ở Sĩ quan dự bị. 204 00:09:25,619 --> 00:09:28,969 Nhìn xem, toàn được điểm A nhưng chỉ mỗi đây thôi." 205 00:09:28,969 --> 00:09:33,325 Rồi họ nói, "Hãy lấy điểm anh ta tại trường Sĩ quan dự bị 206 00:09:33,325 --> 00:09:36,771 kết hợp với điểm trung bình GPA xem thế nào." 207 00:09:36,771 --> 00:09:43,487 họ làm thế, kết quả là 2.0 tròn. (Cười) 208 00:09:43,487 --> 00:09:47,221 Yep. (Cười) (Vỗ tay) 209 00:09:47,221 --> 00:09:50,270 Họ bảo, "Vừa đủ điểm cho một công chức. 210 00:09:50,270 --> 00:09:53,768 Đưa anh ta vào quân đội. Sẽ không phải gặp lại anh ta nữa." 211 00:09:53,768 --> 00:09:55,620 Và do đó họ gửi tôi vào quân ngũ, 212 00:09:55,620 --> 00:09:59,288 và, kìa hãy xem, sau nhiều năm, 213 00:09:59,288 --> 00:10:03,594 tôi được coi là một trong những học viên xuất sắc nhất trường. 214 00:10:03,594 --> 00:10:06,796 Do vậy, tôi muốn nói với các bạn trẻ khắp nơi, 215 00:10:06,796 --> 00:10:10,987 rằng vấn đê không phải là anh xuất phát từ đâu, 216 00:10:10,987 --> 00:10:14,598 chính điều anh làm với cuộc đời quyết định anh sẽ đến đâu, 217 00:10:14,598 --> 00:10:17,283 và bạn thật may mắn được sống trong một đất nước, 218 00:10:17,283 --> 00:10:20,469 dầu xuất phát từ đâu, bạn vẫn có cơ hội, 219 00:10:20,469 --> 00:10:23,173 chừng nào bạn còn tin vào bản thân, 220 00:10:23,173 --> 00:10:26,164 tin vào xã hội và đất nước, 221 00:10:26,164 --> 00:10:29,583 tin rằng mình có thể tự hoàn thiện 222 00:10:29,583 --> 00:10:31,994 và không ngừng giáo dục bản thân. 223 00:10:31,994 --> 00:10:34,227 Và đó chính là chìa khóa thành công. 224 00:10:34,227 --> 00:10:37,577 Nhưng nó bắt đầu với món quà của xuất phát tốt. 225 00:10:37,577 --> 00:10:40,050 nếu ta không trao món quà đó cho mỗi con trẻ của chúng ta, 226 00:10:40,050 --> 00:10:43,728 nếu ta không đầu tư vào thời điểm sớm nhất, 227 00:10:43,728 --> 00:10:46,470 chúng ta sẽ gặp rắc rối. 228 00:10:46,470 --> 00:10:50,736 Đó là lý do tại sao có tỉ lệ 25% học sinh bỏ học 229 00:10:50,736 --> 00:10:53,458 và 50% người dân tộc thiểu số 230 00:10:53,458 --> 00:10:56,932 phải sống trong những khu vực thu nhập thấp, 231 00:10:56,932 --> 00:10:59,713 vì họ không được nhận món quà của xuất phát tốt. 232 00:10:59,713 --> 00:11:03,691 món quà khởi đầu tốt của tôi không chỉ là một gia đình êm ấm, 233 00:11:03,691 --> 00:11:07,246 một gia đình hạnh phúc, nhưng gia đình tôi đã nói với tôi, 234 00:11:07,246 --> 00:11:11,193 "Hãy nghe, chúng ta đến nước này trên những chiếc bè chuối 235 00:11:11,193 --> 00:11:14,555 vào năm 1920 và 1924. 236 00:11:14,555 --> 00:11:18,730 Chúng ta làm việc cật lực mỗi ngày trong ngành may mặc 237 00:11:18,730 --> 00:11:22,256 Chúng ta không làm thế để nhìn con cái tự cao tự đại 238 00:11:22,256 --> 00:11:26,636 hay gặp rắc rối. Và đừng bao giờ nói chuyện bỏ học." 239 00:11:26,636 --> 00:11:29,687 Nếu có hôm nào đó về nhà tôi nói với ông bố bà mẹ của tôi 240 00:11:32,156 --> 00:11:34,813 họ sẽ nói "Thế thì bố mẹ từ con. Chúng tao sẽ kiếm đứa khác." 241 00:11:41,171 --> 00:11:43,697 Họ có kỳ vọng cho tất cả mấy anh em họ lứa chúng tôi 242 00:17:07,867 --> 00:17:11,014 trong đất nước tuyệt vời của chúng ta. 243 00:17:11,014 --> 00:17:13,092 Cảm ơn các bạn rất nhiều. 244 00:11:29,687 --> 00:11:32,156 "Bố mẹ ơi, con quá mệt phải đến trường con sẽ bỏ học", 245 00:11:34,813 --> 00:11:41,171 (Cười) 246 00:11:43,697 --> 00:11:47,280 trong những gia đình nhập cư sống cùng trong khu South Bronx, 247 00:11:47,280 --> 00:11:50,439 nhưng điều họ gửi gắm ở chúng tôi không chỉ là kỳ vọng. 248 00:11:50,439 --> 00:11:54,350 Nó cắm sâu vào tim chúng tôi như lưỡi dao 249 00:11:54,350 --> 00:11:59,212 một ý thức về sự hổ thẹn: "Đừng làm hổ thẹn gia đình này." 250 00:11:59,212 --> 00:12:00,875 Đôi lúc tôi gặp rắc rối, 251 00:12:00,875 --> 00:12:02,718 và bố mẹ tôi về nhà, 252 00:12:02,718 --> 00:12:06,199 tôi ngồi trong phòng, chờ điều sắp xảy ra, 253 00:12:06,199 --> 00:12:08,410 tôi tự nhủ, "OK, cứ việc lấy thắt lưng mà quật thật đau, 254 00:12:08,410 --> 00:12:13,185 nhưng xin đừng nhắc cái câu "làm hổ thẹn gia đình" thêm nữa." 255 00:12:13,185 --> 00:12:15,942 Tôi cực kỳ ức chế khi mẹ nói với tôi câu đó. 256 00:12:15,942 --> 00:12:18,106 Và tôi còn có mối liên hệ rộng mở bền chặt. 257 00:12:18,106 --> 00:12:21,094 Con trẻ cần có mối liên hệ. Con trẻ cần thấy mình là một phần 258 00:12:21,094 --> 00:12:22,975 của bộ tộc, của gia đình, của cộng đồng. 259 00:12:22,975 --> 00:12:27,199 Tôi có nhiều cô dì cùng sống trong các căn hộ chung cư, 260 00:12:27,199 --> 00:12:29,055 không biết trong quý vị ở đây có bao nhiêu người New York, 261 00:12:29,055 --> 00:12:30,976 nhưng tại những căn hộ chung cư chúng tôi ở, 262 00:12:30,976 --> 00:12:34,189 các bà cô bà dì của tôi bao giờ cũng nhô ra cửa sổ, 263 00:12:34,189 --> 00:12:35,811 tì tay vào gối bông. 264 00:12:35,811 --> 00:12:38,570 Chả bao giờ họ rời chỗ đó. (Cười) 265 00:12:38,570 --> 00:12:41,604 Tôi lớn lên trên con phố ấy, 266 00:12:41,604 --> 00:12:43,086 bao giờ cũng thấy họ ở đấy. 267 00:12:43,086 --> 00:12:45,960 Chả bao giờ vào nhà đi vệ sinh. Chả bao giờ nấu ăn (Cười) 268 00:12:45,960 --> 00:12:48,506 Họ chả bao giờ làm việc gì. 269 00:12:48,506 --> 00:12:51,219 Cái họ làm là giữ chúng tôi đúng chỗ. 270 00:12:51,219 --> 00:12:53,505 Họ giữ chúng tôi đúng chỗ. 271 00:12:53,505 --> 00:12:55,763 Họ chẳng bận tâm 272 00:12:55,763 --> 00:13:00,510 liệu anh thành bác sỹ, luật sư hay tướng lĩnh, 273 00:13:00,510 --> 00:13:03,603 họ chẳng mơ tưởng trong nhà có người sẽ làm tướng, 274 00:13:03,603 --> 00:13:07,463 chỉ cần anh đi học và rồi anh có việc. 275 00:13:07,463 --> 00:13:09,454 "Chúng tôi không cần loại tự huyễn hoang tưởng. 276 00:13:09,454 --> 00:13:12,269 Các anh có việc, và các anh ra khỏi nhà. 277 00:13:12,269 --> 00:13:14,747 Không ai rỗi hơi nghe chuyện hoang đường. 278 00:13:14,747 --> 00:13:18,322 Rồi ra các anh còn giúp chúng tôi. Đấy là việc đàn ông con trai." 279 00:13:18,322 --> 00:13:23,844 Điều căn bản là cần đưa cái văn hóa này 280 00:13:23,844 --> 00:13:28,126 trở lại các gia đình chúng ta, tất cả các gia đình, 281 00:13:28,126 --> 00:13:31,461 điều quan trọng là tất cả chúng ta ở đây hôm nay 282 00:13:31,461 --> 00:13:34,137 là những người thành đạt, 283 00:13:34,137 --> 00:13:38,692 tôi chắc quý vị có gia đình, những người con, người cháu tuyệt vời, 284 00:13:38,692 --> 00:13:40,430 Nhưng thế vẫn chưa đủ. quý vị phải vươn ra giúp đỡ 285 00:13:40,430 --> 00:13:43,081 và tìm những đứa trẻ như Mr. Cruz đây 286 00:13:43,081 --> 00:13:46,451 là người sẽ thành công nếu ta cho họ tính tổ chức, 287 00:13:46,451 --> 00:13:48,438 Nếu ta rộng tay giúp đỡ, nếu ta dạy dỗ, 288 00:13:48,438 --> 00:13:50,812 nếu ta đầu tư vào các câu lạc bộ của trẻ, 289 00:13:50,812 --> 00:13:52,703 nếu ta làm việc với hệ thống nhà trường, 290 00:13:52,703 --> 00:13:53,977 thì nhớ đấy phải là hệ thống nhà trường tốt nhất, 291 00:13:53,977 --> 00:13:58,800 không chỉ cho con em quý vị, mà là cho khu Harlem, 292 00:13:58,800 --> 00:14:01,622 chứ không chỉ ở trung tâm Montessori bên Bờ Tây. 293 00:14:01,622 --> 00:14:05,775 Tất cả chúng ta phải dốc lòng làm việc đó. 294 00:14:05,775 --> 00:14:08,425 Như thế không chỉ là đầu tư vào lũ trẻ. 295 00:14:08,425 --> 00:14:10,478 Mà là đầu tư cho tương lai. 296 00:14:10,478 --> 00:14:13,299 Chỉ đến thế hệ sau thôi 297 00:14:13,299 --> 00:14:15,292 chúng ta không còn là nước có người thiểu số và người đa số. 298 00:14:15,292 --> 00:14:18,661 Người thiểu số hôm nay sẽ là người đa số. 299 00:14:18,661 --> 00:14:21,241 Và ta phải sẵn sàng cho điều đó, để họ là đa số ngày mai 300 00:14:21,241 --> 00:14:23,472 Để họ sẵn sàng là người lãnh đạo tương lai 301 00:14:23,472 --> 00:14:26,424 của đất nước chúng ta vĩ đại, 302 00:14:26,424 --> 00:14:29,900 một đất nước không giống với bất kỳ ai, 303 00:14:29,900 --> 00:14:31,585 một đất nước mỗi ngày đều khiến tôi kinh ngạc, 304 00:14:31,585 --> 00:14:34,205 một đất nước đa dạng. Chúng ta bao giờ cũng tranh luận với nhau. 305 00:14:34,205 --> 00:14:37,177 Đó là cách vận hành một hệ thống. 306 00:14:37,177 --> 00:14:40,756 Một đất nước có nhiều tương phản. Một dân tộc có nhiều dân tộc. 307 00:14:40,756 --> 00:14:44,752 Chúng ta tiếp xúc với mọi dân tộc. Mọi dân tộc đều tiếp xúc với chúng ta. 308 00:14:44,752 --> 00:14:46,437 Chúng ta là một dân tộc của những người nhập cư. 309 00:14:46,437 --> 00:14:49,581 Nên chúng ta cần có chính sách nhập cư khôn ngoan. 310 00:14:49,581 --> 00:14:52,816 Thật vô lý nếu thiếu đi chính sách nhập cư khôn ngoan 311 00:14:52,816 --> 00:14:55,899 để chào đón người muốn đến đây thành một phần của dân tộc này, 312 00:14:55,899 --> 00:14:58,052 hoặc trao cho họ một giáo dục trước khi đưa họ trở lại nhà 313 00:14:58,052 --> 00:15:01,433 để giúp họ vươn lên thoát khỏi nghèo khổ. 314 00:15:01,433 --> 00:15:05,276 Một câu chuyện mà tôi hay kể 315 00:15:05,276 --> 00:15:06,673 đó là mỗi khi thăm lại New York quê nhà 316 00:15:06,673 --> 00:15:08,467 thả bộ dọc Park Avenue một ngày đẹp trời 317 00:15:08,467 --> 00:15:10,948 ngắm mọi thứ và nhìn mọi người 318 00:15:10,948 --> 00:15:12,402 đến đây từ khắp nơi trên thế giới. 319 00:15:12,402 --> 00:15:16,040 Bao giờ tôi cũng dừng chân mua chiếc bánh kẹp xúc xích 320 00:15:16,040 --> 00:15:19,426 từ xe hàng rong một người nhập cư. 321 00:15:19,426 --> 00:15:22,577 Hơi mất vệ sinh một tí cũng không sao. (Cười) 322 00:15:22,577 --> 00:15:25,557 Dù ở đâu hay đang làm gì, 323 00:15:25,557 --> 00:15:26,832 tôi cứ phải chén món ấy. 324 00:15:26,832 --> 00:15:29,497 Cả khi tôi đương làm Ngoại trưởng 325 00:15:29,497 --> 00:15:32,398 Tôi ra khỏi căn phòng sang trọng khách sạn Waldorf Astoria 326 00:15:32,398 --> 00:15:35,478 (Cười) 327 00:15:35,478 --> 00:15:38,789 tản bộ dọc con phố, đến đại lộ 55, 328 00:15:38,789 --> 00:15:41,100 tìm anh bán hàng rong người nhập cư, 329 00:15:41,100 --> 00:15:43,299 quanh tôi bấy giờ có năm cận vệ 330 00:15:43,299 --> 00:15:46,193 ba xe cảnh sát New York tiếp cận vòng ngoài 331 00:15:46,193 --> 00:15:51,013 bảo vệ để không có ai tấn công khi tôi đi dạo. (Cười) 332 00:15:51,013 --> 00:15:52,681 Và tôi hỏi mua chiếc bánh kẹp xúc xích 333 00:15:52,681 --> 00:15:55,127 anh bán hàng làm bánh, chợt anh thấy chúng quanh 334 00:15:55,127 --> 00:15:56,804 toàn vệ sĩ và xe cảnh sát 335 00:15:56,804 --> 00:15:58,886 "Tôi có thẻ xanh! Tôi cóp thẻ xanh!" (Cười) 336 00:15:58,886 --> 00:16:03,222 "Không sao, không sao." 337 00:16:03,222 --> 00:16:05,670 Giờ thì tôi rảnh rồi. Tôi được một mình. 338 00:16:05,670 --> 00:16:08,461 Không vệ sĩ. Không xe cảnh sát. Không gì hết. 339 00:16:08,461 --> 00:16:11,123 Nhưng vẫn phải có bánh kẹp xúc xích. 340 00:16:11,123 --> 00:16:14,887 Tôi vừa ăn tuần trước. Vào tối thứ Ba. 341 00:16:14,887 --> 00:16:17,187 Chỗ Vòng Xuyến Columbus. 342 00:16:17,187 --> 00:16:20,042 Và cảnh tượng vẫn thường lặp lại. 343 00:16:20,042 --> 00:16:23,396 Tôi tiến đến và hỏi mua bánh kẹp, 344 00:16:23,396 --> 00:16:25,758 người bán hàng làm bánh vừa xong, 345 00:16:25,758 --> 00:16:28,460 anh ấy nói, "Tôi nhìn thấy ông trên TV. 346 00:16:28,460 --> 00:16:30,354 Ông là Đại tướng Powell." 347 00:16:30,354 --> 00:16:33,044 "Vâng, phải.""Oh..." 348 00:16:33,044 --> 00:16:34,195 Tôi gửi anh ấy tiền. 349 00:16:34,195 --> 00:16:39,120 "Không, thưa Đại tướng. Ông đừng trả. Vì tôi đã nhận rồi. 350 00:16:39,120 --> 00:16:42,883 Nước Mỹ đã trả cho tôi. Tôi không giờ quên từ đâu tôi đến đây. 351 00:16:42,883 --> 00:16:46,073 Nhưng giờ tôi là một người Mỹ. Xin cám ơn Ngài." 352 00:16:46,073 --> 00:16:48,341 Tôi nhận món quà hảo tâm, rồi đi tiếp dọc con phố, 353 00:16:48,341 --> 00:16:50,570 mối xúc cảm nhuần thấm lòng tôi, Chúa ơi, 354 00:16:50,570 --> 00:16:54,588 đây là đất nước đã chào đón cha mẹ tôi 90 năm về trước. 355 00:16:54,588 --> 00:16:56,775 Chúng ta có ngày nay vẫn là đất nước diệu kỳ này. 356 00:16:56,775 --> 00:16:59,550 những người trẻ tuổi đang tiếp tục đến với chúng ta 357 00:16:59,550 --> 00:17:02,554 từ khắp nơi trên thế giới, 358 00:17:02,554 --> 00:17:06,081 là những công dân chúng ta có nghĩa vụ 359 00:17:06,081 --> 00:17:07,867 không để cho một đứa trẻ nào bị bỏ rơi, 360 00:17:13,092 --> 00:17:25,199 (Vỗ tay)