1 00:00:00,885 --> 00:00:02,407 Tôi nghĩ về sự khác nhau 2 00:00:02,407 --> 00:00:05,541 giữa điểm tốt trong lý lịch và điểm tốt trong bài điếu văn. 3 00:00:05,541 --> 00:00:08,443 Điểm tốt của bản lý lịch là cái mà bạn cho vào đấy, 4 00:00:08,443 --> 00:00:11,909 là những kĩ năng bạn mang ra thị trường 5 00:00:11,909 --> 00:00:13,647 Điểm tốt của bài điếu văn 6 00:00:13,647 --> 00:00:15,129 là cái được nhắc đến trong điếu văn, 7 00:00:15,129 --> 00:00:18,067 sâu sắc hơn: nó nói lên bạn là ai, trong sâu thẳm 8 00:00:18,067 --> 00:00:19,843 về bản chất các mối quan hệ, 9 00:00:19,843 --> 00:00:23,407 bạn có dũng cảm, yêu người, độc lập, nhất quán? 10 00:00:23,407 --> 00:00:24,901 Với hầu hết chúng ta, 11 00:00:24,901 --> 00:00:28,127 điểm tốt của bài điếu văn thì quan trọng hơn. 12 00:00:28,127 --> 00:00:30,200 Tuy nhiên, ít nhất là với tôi, liệu chúng 13 00:00:30,200 --> 00:00:33,002 có là cái mà tôi nghĩ đến nhiều nhất? Không. 14 00:00:33,002 --> 00:00:35,295 Tôi suy nghĩ nhiều về nó, với sự giúp đỡ 15 00:00:35,295 --> 00:00:38,083 của nhà tư tưởng Joseph Soloveitchik giáo sĩ Do Thái 16 00:00:38,083 --> 00:00:41,446 tác giả cuốn sách "Người cô độc có đức tin" xuất bản năm 1965. 17 00:00:41,446 --> 00:00:44,766 Soloveitchik nói rằng bản chất ta có hai mặt, 18 00:00:44,766 --> 00:00:47,156 ông gọi là Adam I và Adam II. 19 00:00:47,156 --> 00:00:48,888 Adam I thì xác thịt, tham vọng, 20 00:00:48,888 --> 00:00:51,111 mặt bên ngoài của bản tính. 21 00:00:51,111 --> 00:00:54,784 Anh ta thích xây dựng, sáng tạo, tạo quan hệ, đổi mới. 22 00:00:54,784 --> 00:00:57,468 Adam II thì khiêm nhường. Anh không chỉ 23 00:00:57,468 --> 00:01:00,285 muốn làm việc tốt mà còn muốn là người tốt, 24 00:01:00,285 --> 00:01:02,232 sống nội tâm 25 00:01:02,232 --> 00:01:06,035 tôn kính Trời, sự sáng tạo và năng lực con người. 26 00:01:06,035 --> 00:01:07,923 Adam I muốn chinh phục thế giới, 27 00:01:07,923 --> 00:01:10,687 Adam II muốn nghe tiếng gọi và vâng lời. 28 00:01:10,687 --> 00:01:13,175 Adam I khoái thành công. 29 00:01:13,175 --> 00:01:15,857 Adam II vui vì sự nhất quán và sức mạnh bên trong. 30 00:01:15,857 --> 00:01:18,600 Adam I hỏi làm thế nào để vận hành mọi việc. 31 00:01:18,600 --> 00:01:20,918 Adam II hỏi tại sao chúng ta ở đây. 32 00:01:20,918 --> 00:01:23,022 Phương châm của Adam I là "thành công". 33 00:01:23,022 --> 00:01:27,268 Phương châm của Adam II là "tình yêu, sự cứu chuộc và hối cải". 34 00:01:27,268 --> 00:01:29,118 Soloveitchik chỉ ra rằng hai mặt này 35 00:01:29,118 --> 00:01:31,766 luôn tranh chiến với nhau. 36 00:01:31,766 --> 00:01:33,830 Chúng ta luôn ở trong cuộc chiến liên miên 37 00:01:33,830 --> 00:01:37,094 giữa thành công bên ngoài và giá trị bên trong. 38 00:01:37,094 --> 00:01:39,578 Và điều rắc rối là 39 00:01:39,578 --> 00:01:41,270 chúng hành động 40 00:01:41,270 --> 00:01:43,680 với những logic khác nhau. 41 00:01:43,680 --> 00:01:45,914 Logic bên ngoài là logic kinh tế: 42 00:01:45,914 --> 00:01:49,380 đầu vào tạo ra đầu ra, rủi ro dẫn đến lợi nhuận. 43 00:01:49,380 --> 00:01:51,156 Mặt bên trong của bản tính 44 00:01:51,156 --> 00:01:54,577 là logic đạo đức, là logic ngược lại. 45 00:01:54,577 --> 00:01:56,451 Bạn phải cho đi mới được nhận lại. 46 00:01:56,451 --> 00:01:58,167 Bạn phải đầu phục cái bên ngoài 47 00:01:58,167 --> 00:02:00,189 để lấy sức từ bên trong. 48 00:02:00,189 --> 00:02:02,770 Chế ngự ham muốn để đạt được mong ước. 49 00:02:02,770 --> 00:02:05,561 Phải quên đi chính mình, để hoàn thiện bản thân, 50 00:02:05,561 --> 00:02:09,873 Phải chối mình. để tìm thấy bản ngã, 51 00:02:09,873 --> 00:02:12,809 Ta đang sống trong xã hội ủng hộ Adam I, 52 00:02:12,809 --> 00:02:15,049 và thường lơ là Adam II. 53 00:02:15,049 --> 00:02:18,281 Vấn đề là, nó biến ta thành những loài tinh ranh 54 00:02:18,281 --> 00:02:19,838 coi cuộc sống như trò chơi, 55 00:02:19,838 --> 00:02:22,563 thành kẻ lạnh lùng và tính toán 56 00:02:22,563 --> 00:02:25,369 thích an bài với sự tầm thường 57 00:02:25,369 --> 00:02:26,829 dầu biết rằng có sự khác biệt 58 00:02:26,829 --> 00:02:29,401 giữa hình mẫu mơ ước và con người thực. 59 00:02:29,401 --> 00:02:33,374 Bạn sẽ không có được đức tính mà bạn muốn trong bài điếu văn, 60 00:02:33,374 --> 00:02:34,934 bạn hi vọng ai đó sẽ thêm vào cho bạn. 61 00:02:34,934 --> 00:02:36,660 Bạn không có sự sâu sắc trong đức tin, 62 00:02:36,660 --> 00:02:39,197 nồng hậu trong tình cảm. 63 00:02:39,197 --> 00:02:40,966 Bạn không tận tụy với nhiệm vụ 64 00:02:40,966 --> 00:02:44,180 mà bạn phải cam kết suốt cuộc đời. 65 00:02:44,180 --> 00:02:47,627 Lịch sử nhắc tôi bài học về cách 66 00:02:47,627 --> 00:02:50,389 xây dựng bản tính Adam II sao cho chắc chắn, 67 00:02:50,389 --> 00:02:52,399 xây dựng chiều sâu tính cách. 68 00:02:52,399 --> 00:02:55,124 Con người ta nhìn lại 69 00:02:55,124 --> 00:02:57,010 quá khứ, đôi lúc 70 00:02:57,010 --> 00:02:59,260 đó là khoảng thời gian quý báu trong đời, 71 00:02:59,260 --> 00:03:00,719 như thời ấu thơ, 72 00:03:00,719 --> 00:03:04,685 và thường, trong quá khứ ký ức ta trĩu nặng 73 00:03:04,685 --> 00:03:06,073 những khoảnh khắc hổ thẹn, 74 00:03:06,073 --> 00:03:09,000 khi phạm lỗi, ích kỷ, 75 00:03:09,000 --> 00:03:11,290 lơ là hay nông cạn, 76 00:03:11,290 --> 00:03:14,033 giận dữ, thương hại bản thân, 77 00:03:14,033 --> 00:03:17,618 cố làm hài lòng người khác, hèn nhát. 78 00:03:17,618 --> 00:03:22,313 Adam I được tạo nên từ sức mạnh bản thân. 79 00:03:22,313 --> 00:03:26,409 Adam II được tạo nên từ tranh chiến với những yếu kém. 80 00:03:26,409 --> 00:03:30,937 Bạn tra xét bản thân, tìm thấy những tội lỗi cố hữu 81 00:03:30,939 --> 00:03:32,740 mà ta phạm phải trong suốt cuộc đời 82 00:03:32,740 --> 00:03:35,431 từ đó nảy sinh những sai phạm khác 83 00:03:35,431 --> 00:03:38,295 và bạn tranh chiến, vật lộn với tội lỗi, 84 00:03:38,295 --> 00:03:41,431 từ chính sự vật lộn ấy nỗi đau khổ ấy, 85 00:03:41,431 --> 00:03:45,049 chiều sâu tính cách được xây lên. 86 00:03:45,049 --> 00:03:46,951 Chúng ta thường không được dạy để nhận ra 87 00:03:46,951 --> 00:03:48,087 tội lỗi của mình, 88 00:03:48,087 --> 00:03:51,915 trong nền văn hóa này, ta không được dạy cách vật lộn với nó, 89 00:03:51,915 --> 00:03:54,555 cách đối diện và cách chiến đấu với nó. 90 00:03:54,555 --> 00:03:57,885 Chúng ta sống trong nền văn hóa chỉ có tinh thần Adam I. 91 00:03:57,885 --> 00:04:01,054 Chúng ta không biết rõ về Adam II 92 00:04:01,054 --> 00:04:02,710 Cuối cùng, Reinhold Niebuhr 93 00:04:02,710 --> 00:04:04,845 đã tổng kết cuộc đối đầu, 94 00:04:04,845 --> 00:04:08,398 như sau: 95 00:04:08,398 --> 00:04:11,660 "Không có việc gì đáng làm có thể làm được trong đời; 96 00:04:11,660 --> 00:04:14,042 do đó, hi vọng là niềm cứu rỗi. 97 00:04:14,042 --> 00:04:17,148 Không có điều gì chân thật, tươi đẹp hay tốt lành, tạo ra được 98 00:04:17,148 --> 00:04:20,104 ý nghĩa trọn vẹn, trong bất cứ hoàn cảnh lịch sử nào: 99 00:04:20,104 --> 00:04:22,782 do đó, đức tin là niềm cứu rỗi. 100 00:04:22,782 --> 00:04:26,672 Việc ta làm, dù tốt đẹp đến đâu cũng không thể hoàn thành một mình; 101 00:04:26,672 --> 00:04:29,718 do đó tình yêu là niềm cứu rỗi. 102 00:04:29,718 --> 00:04:32,155 Có những việc làm ta coi là tốt đẹp 103 00:04:32,155 --> 00:04:36,141 lại có thể khác đi dưới con mắt của bạn hoặc thù 104 00:04:36,141 --> 00:04:38,968 Do đó, hình hài cuối cùng của tình yêu thương; 105 00:04:38,968 --> 00:04:40,604 sự tha thứ chính là niềm cứu rỗi,". 106 00:04:40,604 --> 00:04:42,680 Xin cảm ơn. 107 00:04:42,680 --> 00:04:44,398 (Vỗ tay)