1 00:00:00,844 --> 00:00:02,905 Tôi từng có một giấc mơ lặp đi lặp lại 2 00:00:02,929 --> 00:00:05,341 trong đó tôi bước vào một căn phòng cả biển người, 3 00:00:06,388 --> 00:00:08,960 và tôi cố gắng không nhìn vào mắt ai. 4 00:00:10,220 --> 00:00:11,935 Cho đến khi vài người chú ý tôi, 5 00:00:11,959 --> 00:00:13,402 và tôi hoảng hốt. 6 00:00:14,213 --> 00:00:16,017 Có một người bước đến tôi, 7 00:00:16,041 --> 00:00:18,550 và nói, " Chào, tên tôi là tàm tạm. 8 00:00:18,574 --> 00:00:19,933 Còn tên bạn là gì? 9 00:00:20,313 --> 00:00:23,498 Và tôi chỉ im lặng, không thể đáp lời. 10 00:00:25,196 --> 00:00:27,639 Sau vài giây im lặng kì lạ, anh ta nói 11 00:00:27,663 --> 00:00:29,244 “Anh quên tên rồi à?” 12 00:00:29,851 --> 00:00:31,300 Và tôi vẫn im lặng 13 00:00:32,293 --> 00:00:36,939 Và sau đó, tất cả mọi người trong phòng từ từ bắt đầu quay lại 14 00:00:36,963 --> 00:00:39,218 đồng thanh hỏi tôi: 15 00:00:39,830 --> 00:00:44,592 (Lồng tiếng, nhiều giọng nói) “Anh quên tên rồi à?” 16 00:00:44,616 --> 00:00:47,706 Khi tiếng đồng thanh lớn dần tôi muốn trả lời,nhưng rồi lại không. 17 00:00:50,350 --> 00:00:51,849 Tôi là một nghệ sĩ thị giác. 18 00:00:52,754 --> 00:00:55,335 Một số tác phẩm của tôi có tính hài hước, 19 00:00:55,359 --> 00:00:58,960 nhưng một số khác lại vừa bi vừa hài. 20 00:01:00,160 --> 00:01:04,867 Và có một thứ tôi rất là thích làm 21 00:01:04,891 --> 00:01:07,157 đó là tạo ra những thước phim hoạt hình 22 00:01:07,181 --> 00:01:10,955 mà trong đó tôi lồng tiếng cho tất cả các mẫu loại nhân vật 23 00:01:10,979 --> 00:01:12,237 Tôi từng làm một con gấu. 24 00:01:12,261 --> 00:01:14,330 (Video) Gấu (giọng Safwat Saleem): Xin chào. 25 00:01:14,354 --> 00:01:16,105 (Tiếng cười) 26 00:01:16,129 --> 00:01:17,789 Safwat Saleem: Tôi cũng là cá voi. 27 00:01:17,813 --> 00:01:19,502 (Video) cá voi (giọng SS): Xin chào 28 00:01:19,526 --> 00:01:20,789 (Tiếng cười) 29 00:01:20,813 --> 00:01:22,277 SS: Tôi là cái thiệp chúc mừng 30 00:01:22,301 --> 00:01:24,354 (Video) thiệp chúc mừng (giọng SS): Chào 31 00:01:24,378 --> 00:01:25,457 (Tiếng cười) 32 00:01:25,481 --> 00:01:28,488 SS: Và nhân vật tôi yêu thích nhất là con quái vật Frankenstein. 33 00:01:28,512 --> 00:01:31,209 (Video)quái vật Frankenstein (giọng SS): (tiếng càu nhàu) 34 00:01:31,233 --> 00:01:32,273 (Tiếng cười) 35 00:01:32,297 --> 00:01:34,397 SS: Tôi phải càu nhàu thật nhiều cho lần đó. 36 00:01:34,421 --> 00:01:37,104 Vài năm về trước, tôi đã tạo ra một video giáo dục 37 00:01:37,128 --> 00:01:40,024 nói về lịch sử của trò chơi điện tử 38 00:01:40,048 --> 00:01:43,790 Và lần đó, tôi lồng tiếng cho Space Invader. 39 00:01:43,814 --> 00:01:45,870 (Video) Space Invader (giọng SS): Xin chào 40 00:01:45,894 --> 00:01:47,341 SS: Giấc mơ trở thành hiện thực 41 00:01:47,365 --> 00:01:48,367 (Tiếng cười) 42 00:01:48,391 --> 00:01:50,470 Và khi video đó được đăng lên mạng, 43 00:01:50,494 --> 00:01:53,184 tôi chỉ ngồi trước máy tính, nhấn “refresh” liên tục, 44 00:01:53,208 --> 00:01:54,684 phấn khởi chờ phản hồi. 45 00:01:55,208 --> 00:01:56,622 Bình luận đầu tiên xuất hiện 46 00:01:56,646 --> 00:01:57,940 (Video) Comment: Tuyệt vời. 47 00:01:57,964 --> 00:01:59,114 SS: Thế chứ! 48 00:01:59,709 --> 00:02:00,964 Tôi nhấn "refresh." 49 00:02:00,988 --> 00:02:04,091 (Video) Comment: Một video xuất sắc. Tôi hóng video tiếp theo. 50 00:02:04,115 --> 00:02:06,611 SS: Đây chỉ mới là phần đầu của video thôi 51 00:02:06,635 --> 00:02:08,676 Tôi sẽ làm phần kế sau. 52 00:02:08,700 --> 00:02:09,866 Tôi lại nhấn ''refresh" 53 00:02:09,890 --> 00:02:13,726 (Video) Comment: Phần HAI đâu? Đâu rồi? Tôi cần nó NGAY BÂY GIỜ! 54 00:02:13,750 --> 00:02:15,268 (Tiếng cười) 55 00:02:15,292 --> 00:02:18,235 SS: Mọi người, trừ mẹ tôi ra, khen tôi nức nở, 56 00:02:18,259 --> 00:02:19,425 trên mạng! 57 00:02:19,449 --> 00:02:21,782 Tôi cảm thấy mình đã đến đích. 58 00:02:21,806 --> 00:02:23,108 Tôi tiếp tục nhấn “refresh” 59 00:02:23,132 --> 00:02:25,831 (Video) Comment: Giọng anh ta chói tai. Không xúc phạm 60 00:02:25,855 --> 00:02:28,525 SS: Ok, chấp nhận. Làm mới. 61 00:02:28,525 --> 00:02:32,089 (Video) Comment: Sao không làm lại video nói dễ nghe hơn được không? 62 00:02:32,113 --> 00:02:36,580 SS: Ok, ít nhất phản hồi có mang tính xây dựng. Nhấn “làm mới” 63 00:02:36,628 --> 00:02:39,174 (Video) Comment: Đừng để anh này lồng tiếng nữa 64 00:02:39,198 --> 00:02:40,560 Không hiểu được anh ta đâu 65 00:02:40,584 --> 00:02:41,735 SS: Làm mới 66 00:02:41,759 --> 00:02:44,739 (Video) Comment: Không theo dõi được vì giọng Ấn độ. 67 00:02:44,763 --> 00:02:46,247 SS: Được rồi, có hai điều. 68 00:02:46,271 --> 00:02:48,343 Thứ nhất, giọng tôi không phải Ấn Độ, 69 00:02:48,367 --> 00:02:50,294 mà là giọng Pakistan, được chứ? 70 00:02:50,318 --> 00:02:53,458 Và thứ hai, rõ ràng tôi có giọng Pakistan. 71 00:02:53,482 --> 00:02:55,503 (Tiếng cười) 72 00:02:56,233 --> 00:02:58,258 Những lời bình như thế cứ tiếp tục đến 73 00:02:58,282 --> 00:03:01,027 vì thế tôi thấy mình nên lơ chúng đi 74 00:03:01,051 --> 00:03:03,640 và bắt đầu làm phần hai. 75 00:03:04,104 --> 00:03:05,634 Tôi ghi âm giọng mình lại, . 76 00:03:05,658 --> 00:03:08,657 Nhưng mỗi lần ngồi xuống chỉnh sửa lại, 77 00:03:08,681 --> 00:03:10,354 tôi lại không thể. 78 00:03:11,688 --> 00:03:14,676 Mỗi lần như thế làm tôi nhớ lại hồi còn nhỏ, 79 00:03:14,700 --> 00:03:17,521 lúc mà tôi nói năng rất khó khăn. 80 00:03:17,934 --> 00:03:20,738 Tôi nói lắp một thời gian dài. 81 00:03:22,285 --> 00:03:23,562 Trong lớp tôi là đứa trẻ 82 00:03:23,586 --> 00:03:26,223 không hề phát biểu khi thắc mắc – 83 00:03:26,247 --> 00:03:27,421 hay biết câu trả lời 84 00:03:27,445 --> 00:03:28,760 Mỗi lần điện thoại reng, 85 00:03:28,784 --> 00:03:32,419 tôi chạy vào nhà tắm để không trả lời điện thoại. 86 00:03:32,907 --> 00:03:36,116 Nếu là gặp tôi, ba mẹ sẽ nói là tôi đi vắng. 87 00:03:36,140 --> 00:03:38,070 Tôi ở trong nhà tắm rất lâu. 88 00:03:39,721 --> 00:03:42,192 Và tôi từng ghét giới thiệu bản thân, 89 00:03:42,216 --> 00:03:43,825 nhất là trong hội nhóm. 90 00:03:43,849 --> 00:03:47,225 Tôi luôn luôn nói lắp, và thường sẽ có người hỏi, 91 00:03:47,249 --> 00:03:48,776 “Quên tên rồi à?” 92 00:03:48,800 --> 00:03:50,377 Và sau đó người ta cười. 93 00:03:50,856 --> 00:03:53,006 Trò đùa không hề cũ đi. 94 00:03:54,727 --> 00:03:57,310 (Tiếng cười) 95 00:03:57,635 --> 00:04:01,442 Cả tuổi thơ, tôi cảm giác nếu mình nói, 96 00:04:01,466 --> 00:04:06,621 rõ ràng có thứ gì đó sai sai với mình, 97 00:04:06,645 --> 00:04:08,142 rằng tôi không bình thường. 98 00:04:09,070 --> 00:04:10,729 Vì thế hầu như tôi đều im lặng, 99 00:04:12,142 --> 00:04:15,905 Các bạn thấy đó, cuối cùng có tiếng nói trong công việc với tôi 100 00:04:15,929 --> 00:04:17,502 là một bước ngoặt lớn. 101 00:04:17,991 --> 00:04:19,587 Mỗi lần ghi âm lại mình, 102 00:04:19,611 --> 00:04:23,106 tôi vụng về nói đi nói lại mỗi câu 103 00:04:23,130 --> 00:04:24,764 và sau đó quay lại 104 00:04:24,788 --> 00:04:28,370 và chọn cái mà nghe đỡ nhất. 105 00:04:30,997 --> 00:04:34,076 (Lồng tiếng) SS: Chỉnh sửa âm thanh giống như Photoshop giọng nói 106 00:04:34,100 --> 00:04:37,911 Tôi có thể làm chậm lại, tăng tốc lên, làm trầm hơn, vang hơn. 107 00:04:37,935 --> 00:04:41,682 Và nếu tôi nói lắp trong lúc nói, nếu tôi nói lắp trong lúc nói, 108 00:04:41,706 --> 00:04:43,325 tôi chỉ cần quay lại và sửa lại. 109 00:04:43,349 --> 00:04:44,744 Đó là ảo thuật. 110 00:04:44,768 --> 00:04:47,673 SS: Sử dụng giọng nói đã qua chỉnh sửa kĩ càng trong công việc 111 00:04:47,697 --> 00:04:51,252 là một cách để tôi cảm thấy bình thường với mình. 112 00:04:52,302 --> 00:04:54,447 Nhưng sau những lời bình trên video, 113 00:04:54,924 --> 00:04:56,929 tôi không còn cảm thấy bình thường nữa. 114 00:04:57,897 --> 00:05:00,270 Vì thế tôi ngưng sử dụng giọng nói trong công việc 115 00:05:01,984 --> 00:05:05,750 Kể từ đó, tôi đã nghĩ rất nhiều về khái niệm bình thường. 116 00:05:07,218 --> 00:05:09,236 Và cuối cùng tôi đã hiểu 117 00:05:09,260 --> 00:05:12,259 cái "bình thường" gắn nhiều với sự kì vọng 118 00:05:12,967 --> 00:05:14,266 Để tôi đưa các bạn ví dụ 119 00:05:14,640 --> 00:05:16,424 Tôi tình cờ đọc câu chuyện 120 00:05:16,484 --> 00:05:18,197 về nhà văn Hy Lạp cổ, Homer 121 00:05:18,296 --> 00:05:21,796 Homer đề cập rất ít sắc thái trong văn viết. 122 00:05:21,976 --> 00:05:23,888 Và cả kể cả khi ông ta có 123 00:05:23,888 --> 00:05:26,268 dường như lại làm chúng đi sai lệch 124 00:05:26,428 --> 00:05:29,460 Ví dụ, biển được tả như rượu đỏ 125 00:05:29,660 --> 00:05:33,540 Mặt người đôi lúc màu xanh và cừu màu tím 126 00:05:33,560 --> 00:05:36,259 Nhưng không chỉ có Homer, 127 00:05:36,279 --> 00:05:38,527 Nếu như các bạn nhìn vào văn học cổ 128 00:05:38,533 --> 00:05:40,314 Trung Quốc cổ, Aixơlen, Hy Lạp, Ấn Độ 129 00:05:40,344 --> 00:05:42,995 và kể cả bản gốc Hebrew Bible 130 00:05:43,335 --> 00:05:45,889 họ đều đề cập rất ít sắc thái. 131 00:05:45,937 --> 00:05:48,606 Và lý thuyết phổ biến nhất lý giải trường hợp này 132 00:05:48,836 --> 00:05:52,656 là các nền văn hóa bắt đầu nhận ra một màu sắc 133 00:05:52,686 --> 00:05:55,607 chỉ khi họ có khả năng tạo ra loại màu đó 134 00:05:55,637 --> 00:05:57,733 Vì vậy căn bản, nếu bạn có thể tạo một màu 135 00:05:57,736 --> 00:05:59,986 chỉ sau khi bạn có thể thấy nó. 136 00:05:59,986 --> 00:06:03,260 Như màu đỏ, đối với nhiều nền văn hóa thì khá dễ tạo ra 137 00:06:03,260 --> 00:06:06,055 họ bắt đầu thấy được màu đỏ từ rất sớm. 138 00:06:06,055 --> 00:06:08,881 Nhưng xanh dương thì lại khó tạo ra hơn 139 00:06:08,991 --> 00:06:11,471 1 số văn hóa chưa học cách tạo màu này 140 00:06:11,491 --> 00:06:12,940 đến khi về sau này. 141 00:06:12,940 --> 00:06:15,604 Họ cũng chẳng thấy nó cho đến mãi sau này. 142 00:06:15,604 --> 00:06:18,347 Sau này, kể cả khi một loại màu xuất hiện xung quanh họ, 143 00:06:19,137 --> 00:06:21,180 họ đơn giản không có khả năng thấy được nó. 144 00:06:21,180 --> 00:06:22,266 Nó vô hình. 145 00:06:22,266 --> 00:06:24,782 Nó không thuộc về nhận thức thông thường của họ. 146 00:06:24,782 --> 00:06:30,142 Và câu chuyện đó đã giúp tôi đặt kinh nghiệm bản thân vào đúng ngữ cảnh. 147 00:06:30,627 --> 00:06:33,097 Nên khi lần đầu tôi đọc những bình luận trên video. 148 00:06:33,097 --> 00:06:36,145 phản ứng ban đầu của tôi là tự tiếp nhận nó 149 00:06:36,425 --> 00:06:38,695 Nhưng những người bình luận không biết rằng 150 00:06:39,025 --> 00:06:41,267 tôi nhận thức cao như thế nào về giọng của tôi. 151 00:06:41,337 --> 00:06:44,017 Họ hầu như nhận xét giọng tôi 152 00:06:45,427 --> 00:06:48,662 không bình thường với một người lồng tiếng 153 00:06:48,802 --> 00:06:50,390 Thế cái gì mới là bình thường? 154 00:06:51,470 --> 00:06:54,330 Những nhà phê bình sẽ tìm thấy nhiều lỗi trong bài bạn viết 155 00:06:54,330 --> 00:06:56,117 nếu họ nghĩ bạn da đen. 156 00:06:56,477 --> 00:07:00,894 Chúng ta biết những vị giáo sư ít giúp đỡ sinh viên nữ hay dân tộc thiểu số. 157 00:07:02,275 --> 00:07:05,158 Lý lịch với những cái tên nghe giống da trắng 158 00:07:05,158 --> 00:07:07,590 sẽ được gọi lại nhiều hơn lý lịch với tên da đen. 159 00:07:08,570 --> 00:07:10,351 Tại sao lại như vậy? 160 00:07:10,601 --> 00:07:13,640 Vì những kì vọng mà chúng ta nghĩ là bình thường 161 00:07:13,640 --> 00:07:15,567 Chúng ta nghĩ thật bình thường 162 00:07:15,567 --> 00:07:17,680 khi mà một học sinh da đen mắc lỗi chính tả. 163 00:07:18,200 --> 00:07:19,178 Thật bình thường khi 164 00:07:20,228 --> 00:07:23,301 một sinh viên nữ hay dân tộc thiểu số không thành đạt 165 00:07:23,311 --> 00:07:26,342 Và thật quá đỗi bình thường khi 166 00:07:26,582 --> 00:07:28,677 thuê một nhân viên da trắng tốt hơn da đen 167 00:07:29,451 --> 00:07:31,886 Các nghiên cứu chỉ ra loại phân biệt này 168 00:07:32,400 --> 00:07:34,422 trong hầu hết trường hợp, là sự thiên vị 169 00:07:34,572 --> 00:07:36,621 xuất phát từ mong muốn giúp người thân cận 170 00:07:37,280 --> 00:07:41,356 hơn là hại người mà mà bạn chẳng liên quan. 171 00:07:42,656 --> 00:07:45,104 Và không liên quan đến người bắt đầu từ sớm. 172 00:07:46,114 --> 00:07:47,439 Tôi sẽ đưa ra ví dụ 173 00:07:47,599 --> 00:07:51,647 Một thư viện theo dõi những nhân vật 174 00:07:51,647 --> 00:07:55,056 trong bộ sưu tập sách trẻ em mỗi năm 175 00:07:55,180 --> 00:07:59,487 tìm thấy trong 2014 chỉ có 11 phần trăm số sách 176 00:07:59,965 --> 00:08:02,075 có một nhân vật da màu 177 00:08:02,125 --> 00:08:05,614 Và mới năm trước, con số này chỉ có 8 phần trăm 178 00:08:05,684 --> 00:08:09,867 mặc dù một nửa trẻ em Mỹ ngày nay gia cảnh dân tộc thiểu số 179 00:08:09,947 --> 00:08:11,158 Một nửa đấy. 180 00:08:11,168 --> 00:08:12,808 Vậy nên có hai vấn đề lớn ở đây 181 00:08:12,828 --> 00:08:15,235 Đầu tiên, trẻ được bảo rằng chúng có thể là mọi thứ 182 00:08:15,235 --> 00:08:16,917 chúng có thể làm bất kì cái gì 183 00:08:16,917 --> 00:08:18,727 hầu hết nhũng câu chuyện trẻ da màu đọc 184 00:08:18,727 --> 00:08:21,241 là về những người không hề giống chúng 185 00:08:21,241 --> 00:08:24,278 Thứ hai là nhóm dân tộc đa số không nhận ra 186 00:08:24,278 --> 00:08:26,493 họ giống người thiểu số nhiều đến mức nào 187 00:08:26,497 --> 00:08:29,960 từ trải nghiệm hằng ngày, hi vọng 188 00:08:30,133 --> 00:08:31,241 giấc mơ, nỗi sợ 189 00:08:31,710 --> 00:08:33,410 và cả tình yêu thương lẫn nhau. 190 00:08:33,770 --> 00:08:34,943 Thú vị nhỉ! 191 00:08:35,173 --> 00:08:36,090 (Tiếng cười) 192 00:08:38,155 --> 00:08:40,197 Giống như màu xanh theo người Hy Lạp cổ 193 00:08:40,457 --> 00:08:43,960 thiểu số không thuộc cái bình thường 194 00:08:43,960 --> 00:08:50,101 vì ''bình thường'' đơn thuần được tạo nên từ cái chúng ta tiếp xúc 195 00:08:50,101 --> 00:08:52,038 và hiện hữu quanh ta 196 00:08:52,768 --> 00:08:55,321 Đây là khi mọi thứ trở nên khó khăn. 197 00:08:55,921 --> 00:09:01,102 Tôi có thể chấp nhận khái niệm bình thường trước đây : bình thường là tốt 198 00:09:01,372 --> 00:09:05,452 và những điều ngoài định nghĩa hẹp của bình thường thì tệ. 199 00:09:05,570 --> 00:09:10,079 Hoặc tôi có thể thách thức khái niệm trước đây của bình thường 200 00:09:10,079 --> 00:09:11,809 với công việc 201 00:09:12,163 --> 00:09:13,993 với giọng nói 202 00:09:14,543 --> 00:09:15,658 với giọng điệu của tôi 203 00:09:15,658 --> 00:09:18,414 và với việc đứng trên sân khấu này 204 00:09:18,514 --> 00:09:21,377 dù tôi sợ chết đi được muốn ở nhà tắm cho rồi. 205 00:09:21,397 --> 00:09:22,313 (Tiếng cười) 206 00:09:22,313 --> 00:09:23,426 (Vỗ tay) 207 00:09:32,804 --> 00:09:35,440 (Video) Cừu (Giọng SS): Tôi đang dần tập nói lại 208 00:09:35,730 --> 00:09:37,013 trong công việc của tôi 209 00:09:37,013 --> 00:09:38,258 Cảm giác thật tuyệt vời. 210 00:09:38,258 --> 00:09:40,935 Không có nghĩa là tôi sẽ không suy sụp 211 00:09:40,935 --> 00:09:42,776 nếu lần tới cả tá người chê bai tôi nói 212 00:09:42,776 --> 00:09:44,060 (Tiếng lầm bầm) nghều ngào 213 00:09:44,307 --> 00:09:45,248 (Tiếng cười) 214 00:09:46,878 --> 00:09:49,656 Nghĩa là bây giờ tôi có cái nhìn sâu hơn 215 00:09:49,656 --> 00:09:51,200 về rủi ro 216 00:09:51,960 --> 00:09:54,108 và từ bỏ không phải là một lựa chọn 217 00:09:55,408 --> 00:09:59,620 Người Hy Lạp Cổ không tự nhiên thức dậy và thấy được 218 00:09:59,670 --> 00:10:01,301 rằng bầu trời màu xanh. 219 00:10:01,821 --> 00:10:04,403 Mất hàng thế kỉ để con người nhận ra những gì họ bỏ qua 220 00:10:04,403 --> 00:10:05,233 từ rất lâu. 221 00:10:06,319 --> 00:10:10,895 Vì thế ta phải không ngừng suy xét khái niệm " bình thường " 222 00:10:11,105 --> 00:10:15,240 vì làm vậy sẽ giúp xã hội 223 00:10:15,272 --> 00:10:17,759 thấy được bầu trời chân lý. 224 00:10:20,599 --> 00:10:26,699 (Video) Các nhân vật: Cảm ơn ( 5 lần) 225 00:10:26,699 --> 00:10:28,490 Quái vật Frankenstein: (Tiếng gầm gừ) 226 00:10:28,660 --> 00:10:29,956 (Tiếng cười) 227 00:10:29,956 --> 00:10:30,812 SS: Cám ơn. 228 00:10:30,812 --> 00:10:33,586 (Tiếng vỗ tay)