Diễn đạt lại lời của Edward Rooney, hiệu trưởng trong bộ phim "Ngày nghỉ của Ferris Bueller", chúng ta đang cho bọn trẻ ngoan những điều sai lầm. Chúng ta bảo chúng đến trường, học hành chăm chỉ và đạt điểm cao. Và nếu thế con sẽ ra đời và đi làm, có một công việc tốt và ổn định Thế rồi, khoảng 40, 50 năm nữa con sẽ có một khoản tiết kiệm và phúc lợi đủ để nghỉ hưu và sống trọn vẹn những tháng vàng cao niên của đời mình. Đó thực sự là một điều kỳ quặc, vì giờ đây, một nửa dân số đất nước này có tài khoản tiết kiệm ở con số không. Đa số người dân Mỹ không nhận được sự trợ cấp hưu trí nào từ chủ doanh nghiệp và ngay tháng Một vừa rồi, Cục An sinh Xã hội đã thông báo trợ cấp trung bình hàng tháng chỉ ở khoảng $1.300, một số tiền không đưa ta đến đâu trong thành phố như Chicago. Hơn nữa là, chúng ta đang sống thọ hơn. Một vài năm về trước, tập đoàn Prudential đã đưa ra một thông báo về người đầu tiên trên thế giới sống qua tuổi thọ 150. Bạn có tưởng tượng nổi không? Sống đến tuổi cao như thế? Giả sử như vậy, bạn vẫn sẽ là một thực tập sinh vào năm 50 tuổi, và khi bước vào ngưỡng cửa 70, bạn nhận ra ngày hưu trí chỉ còn cách nửa con đường. Thế là bạn đi gặp tư vấn viên tài chính và họ sẽ nói rằng "Xem nào, tôi có một tin tốt và một tin xấu. Tin xấu là anh không có đủ tiền để nghỉ hưu, nhưng tin tốt là anh vẫn còn những 30 năm để hoàn thành mục tiêu." (Tiếng cười) Nói một cách nghiêm túc thì chúng ta đang bước vào một thời đại mà hầu hết người dân trên đất nước này sẽ không còn được nghỉ hưu theo ý nguyện mà thay vào đó, là bị ép buộc làm việc tới những năm 70, 80 tuổi, hoặc có khả năng là cao hơn thế nữa. Nếu đây là tình hình mới, thì làm thế nào bạn có thể đảm bảo rằng mình sẽ được tận hưởng trọn vẹn tuổi vàng hơn là cống hiến toàn bộ cuộc đời cho sự nghiệp của mình? Chúng ta cần đổi mới và tái định nghĩa nghỉ hưu là gì, cũng như lộ trình tiến tới hưu trí. Thay vì chờ đợi đến giai đoạn cuối của cuộc đời để về hưu, chúng ta nên có những kì nghỉ hưu tạm thời nho nhỏ trong suốt đời mình, tự cho phép bản thân cơ hội để làm mới, nạp năng lượng và tái tạo chính mình và sự nghiệp. Tôi lo sợ rằng, nếu không thay đổi, đất nước đang trên đà tiến tới một cuộc khủng hoảng kinh tế - xã hội tồi tệ nhất. Một trong những nguyên tắc cơ bản nhất của tài chính kinh tế đó là đa dạng đầu tư, hay có thể hiểu rằng: thỏ khôn đào ba hang. Hãy rải rác những rủi ro ở nhiều nơi. Lấy ví dụ về việc thay vì rót toàn bộ số tiền mình có vào một căn nhà, thì hãy nên đầu tư một phần vào ngôi nhà, để lại một chút tiền mặt và một số phần nữa cho một số đầu tư khác. Bằng cách đó, dù thị trường bất động sản chết đứng, như nó đã từng đi xuống vài năm trước, thì mất mát của ta sẽ nhỏ hơn nhờ sự đầu tư đa dạng ở các lĩnh vực khác. Trớ trêu thay, khi đả động tới giáo dục và công việc của mình, chúng ta lại tư duy theo hướng ngược lại. Khi bạn 18 tuổi, chúng tôi khuyên bạn hãy nghĩ về điều bạn muốn làm, có vẻ là trong toàn bộ phần đời còn lại. Và ở tuổi đó, bạn sẽ phạm pháp nếu uống một chút bia. (Tiếng cười) Thế là, khi bạn bắt đầu sự nghiệp, bạn sẽ được khen rất có tài trong chính công việc ấy. Họ không mong bạn đa dạng hóa bản thân, và có thể bạn sẽ không được kỳ vọng để đeo đuổi những mối quan tâm khác, bởi phần lớn người ta tin rằng, nếu cứ trung thành với một con đường, bạn sẽ thành công, và nếu bạn không tiếp tục theo đuổi nó hay nhảy sang con đường khác, những rủi ro sẽ tăng lên, còn bạn có khả năng là sẽ thất bại. Nhưng không có giả thiết nào là đúng. Thế giới ngày nay đang biến đổi rất nhanh, trước khi lớp trẻ tốt nghiệp và ra trường, cũng là lúc chúng đặt chân vào một thế giới mới khác hoàn toàn với những điều đã được học ở trường. Những kỹ năng và giá trị mà chúng ta có thể mang đến cho công việc trong một thời gian ngắn thôi, có thể thay thế bằng công nghệ mới hoặc hoàn toàn không liên quan gì cả. Nếu đa dạng đầu tư đóng vai trò trọng yếu trong kinh tế tài chính, thì chẳng phải nó cũng vô cùng quan trọng trong cuộc sống và công việc sao? Một vài năm trước, ở tuổi 32, Tôi đã bước vào kỳ nghỉ hưu đầu tiên của đời mình. Khi còn đang tích lũy cho kỳ nghỉ hưu sau chót, tôi cũng đồng thời gác lại nó vì kỳ hưu trí tạm thời này. Rời bỏ chiếc ghế giám đốc tại một hãng tư vấn doanh nghiệp, tôi đến những vùng đất mới, bồi dưỡng kỹ năng, học hỏi kinh nghiệm và thực hiện một số ý tưởng kinh doanh. Đây không hề phải một quyết định bốc đồng hay là một kế hoạch chi li. Mục đích của tôi là làm mới, kích hoạt lại và tái định hướng cuộc đời, sự nghiệp, Vậy là, khi quay trở lại với công việc, tôi có thêm một con đường để dấn thân. Tôi đã mường tượng ra cả làn sóng tiếng người nói trong đầu rằng tôi đang làm chuyện điên rồ rằng tôi đã hoàn toàn phá hoại sự nghiệp cố vấn, rằng chỉ cần thêm vài năm nữa, tôi sẽ là cổ đông, nhiều tiền hơn, bản lí lịch bị gián đoạn sẽ là một chướng ngại vật và tôi sẽ không bao giờ tìm được việc nữa. Trái lại, nhiều hơn một người không có những quan điểm như vậy. Thay vào đó, họ nói, "Giá như tôi cũng thực hiện được những điều anh làm. Anh thật may mắn khi không bị giam hãm. Cứ nắm bắt cơ hội và thực hiện khi có thể. Anh có tất cả kỹ năng và trải nghiệm để sau này làm bất cứ điều gì anh muốn. Bất ngờ hơn nữa, không phải những người đồng lứa lớn lên trong thế kỷ này nói với tôi như vậy. Mà những lời ấy được khuyên bởi những tiền bối ở độ tuổi 60. Giờ đây, cũng chính những người ấy đang trì hoãn việc nghỉ hưu của họ, không phải vì họ muốn tiếp tục làm việc, mà bởi họ phải mưu sinh. Họ bắt đầu tái kích hoạt bản thân khi đã bước vào tuổi 60, cố gắng chuẩn bị cho thời kỳ tuổi vàng. Ngày càng có nhiều người tại đất nước này đang mất niềm tin vào phương thức tuyển dụng và nghỉ hưu truyền thống, nhiều đến nỗi mà người ta đang ồ ạt đề nghị rời bỏ công việc, biết được điều đó, một công ty phần mềm, ước lượng rằng trong vòng 4 năm tới, 40% giới nhân sự sẽ trở thành lao động tự do. Hiện tại, đó cũng là nguồn thu nhập chính của tôi. Chúng ta, thế hệ lớn lên trong thế kỷ 21, đang dùng công nghệ và kết nối người-người để nỗ lực hơn nữa trong việc đạt được nền kinh tế ta cần và tính linh hoạt như mong muốn. Điều đó đang xảy ra bởi vì, khi mà chúng ta đang làm việc lâu dài hơn những người đi trước, chúng ta cũng sẽ có một vài ngành nghề khác nhau, chứ không phải chỉ mỗi công việc đã được quyết định những năm ta 18. Chúng ta sẽ đầu tư thực phong phú vào giáo dục và trải nghiệm, cho phép bản thân được dịch chuyển theo những cách mà cha mẹ và ông bà chưa bao giờ nghĩ tới. Những công ty dẫn đầu về cạnh tranh giữa những tài năng trẻ đang đầu tư vào nhân lực của họ. Họ trao đi sự tự do và linh động đổi lại là sự phát triển và xây dựng về kỹ năng và sự đa dạng đầu tư cho ngành nghề của họ Một số công ty tuyệt vời thậm chí còn có những kỳ nghỉ phép có lương, tạo điều kiện cho nhân viên được làm mới và nạp năng lượng cho nghề nghiệp của họ. Doanh nghiệp cần hiểu rằng nếu họ không đầu tư vào tương lai của nguồn nhân lực, tương lai của lực lượng ấy cũng sẽ không đồng hành cùng họ. Bây, tôi khuyên bạn rằng hãy ngừng tích lũy cho kỳ nghỉ hưu sau cùng. Đừng làm thế nữa. Tôi cũng không gợi ý cho bạn nghỉ việc và đáp một chuyến bay tới Thái Lan nhé, cho dù đó là một ý tưởng khá hay ho. (Tiếng cười) Điều tôi đang muốn nói cho bạn là hãy bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời mình và nhìn vào nghề nghiệp, về hưu với cái nhìn khác đi một chút, và không phải như một sự bảo lãnh. Trách nhiệm đối với việc làm tươi mới, nạp năng lượng và tái tạo bản thân trong suốt cuộc đời là thuộc về chính bạn. Đừng chờ đợi để làm cho sự đầu tư đời mình thêm phong phú Đừng liều lĩnh trở thành một trong số gần 70% nhân lực không bận rộn với nghề nghiệp của mình. Những năm vàng còn xa tít ở cuối cuộc đời. Còn những năm tháng hoàng kim tươi đẹp thì ở ngay đây. Cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay)