Gần đây, tôi đã và đang nghĩ rất nhiều
về thế giới
và nghĩ về việc nó thay đổi như thế nào
trong 20, 30, 40 năm qua.
20 hoặc 30 năm về trước,
nếu như môt con gà bị cúm, hắt hơi và chết
tại một ngôi làng hẻo lánh vùng Đông Á
Chắc hẳn đó là một thảm kịch cho loài gà
và các loại gia cầm khác,
nhưng tôi lại không nghĩ có nhiều khả năng
chúng ta lại lo về sợ đại dịch toàn cầu
và cái chết của hàng triệu người.
20, 30 năm trước, nếu 1 ngân hàng Bắc Mỹ
cho vay quá nhiều
mà người vay không có khả năng trả
và ngân hàng đó phá sản,
điều đó thật tệ với người cho vay
và cả người mượn.
Nhưng chúng ta không tưởng tượng
nó sẽ phá hủy
nền kinh tế thế giới
trong gần một thập kỉ.
Đó chính là sự toàn cầu hóa.
Đó là một phép màu cho phép chúng ta
chuyển dịch cơ thể, suy nghĩ của chúng ta
lời nói, hình ảnh và những ý tưởng của ta,
quá trình dạy và học trên khắp
hành tinh này
rẻ và nhanh hơn bao giờ hết.
Nó mang lại rất nhiều bất lợi
như cái mà tôi vừa miêu tả,
Nhưng nó cũng mang lại rất nhiều thuận lợi
Nhiều người trong chúng ta
lại không nhận ra
sự thành công ngoài mong đợi của
các mục tiêu phát triển thiên niên kỉ,
một vài mục tiêu đã hoàn thành
khá nhanh trước thời hạn.
Điều đó chứng minh rằng loài người
có khả năng đạt được
sự tiến bộ phi thường
nếu như thực sự hành động cùng nhau
và cố gắng hết sức.
Nhưng nếu tôi phải nói một cách ngắn gọn,
tôi phần nào cảm thấy rằng sự toàn cầu hóa
gây kinh ngạc cho chúng ta,
và chúng ta phải mất một thời gian
để đáp lại nó
Nếu như bạn nhìn vào những khuyết điểm
của toàn cầu hóa
nó thi thoảng dường như lấn át mọi thứ.
Tất cả những thử thách to lớn
chúng ta đối mặt hôm nay,
như biến đổi khí hậu và quyền con người
nhân khẩu học, khủng bố, dịch bệnh
buôn lậu thuốc, nô lệ
tuyệt chủng giống loài, vân vân.
Chúng ta không phải đang cố gắng hết sức
chống lại những thử thách cam go đó.
Một cách ngắn gọn, đó chính là thử thách
mà chúng ta đang phài đối diện ngày nay
tại một cột mốc thú vị trong lịch sử.
Đó rõ ràng là những gì chúng ta sẽ làm
bằng cách nào đó chúng ta
đã hành động cùng nhau
và tìm ra cách để toàn cầu hóa
tốt hơn những giải pháp.
Vì vậy chúng ta không đơn giản trở thành
nạn nhân của các vần đề toàn cầu hóa.
Tại sao chúng ta lại quá chậm chạp
trong việc gặt hái những tiến bộ này?
Lí do cho vấn đề này là gì?
Chà, dĩ nhiên, có rất nhiều lí do,
nhưng chắc hẳn lí do cơ bản
là bởi vì chúng ta vẫn được cấu tạo như
một giống loài giống như
200 hoặc 300 năm trước.
Có một nguồn siêu năng lượng tồn tại
trên trái đất
và đó là 7 tỉ người,
7 tỷ người là thủ phạm gây ra
những vấn đề này,
rồi cũng 7 tỷ người này,
sẽ giải quyết tất cả những vấn đề đó.
Nhưng 7 tỉ người đó được tổ chức
như thế nào?
Họ vẫn được tổ chức theo hơn 200 quốc gia
và vùng lãnh thổ
và các quốc gia đều có chính phủ
ban hành luật lệ
và khiến chúng ta hành động
như hiện nay.
Và nó là hệ thống khá hiệu quả,
nhưng vấn để là ở chỗ cách mà
những điều luật đó đươc tạo ra
và cách mà chính quyền nghĩ
thì hoàn toàn sai đối với việc
giải quyết vấn đề toàn cầu,
bởi vì tất cả đều nhìn vào bên trong.
Những chính trị gia chúng ta bầu chọn
và những chính trị gia chúng ta
không bầu, tất cả,
đều suy nghĩ thiển cận.
Họ không suy nghĩ bao quát.
Họ xem xét, họ giả vờ, họ hành động
như là họ tin tưởng rằng mỗi đất nước
là một hòn đảo
tồn tại một cách độc lập, hạnh phúc
giữa tất cà những nơi khác
trên hành tinh nhỏ bé của nó
trong hệ mặt trời nhỏ bé của nó.
Đây chính là vấn đề:
Các quốc gia đang cạnh tranh lẫn nhau.
Các quốc gia đang chống đối nhau.
Tuần này, như bất cứ tuần nào
mà bạn soi xét,
bạn sẽ thấy con người đang cố giết
lẫn nhau từ nước này qua nước khác,
nhưng ngay cả khi nó không diễn ra
sự canh tranh giữa các quốc gia
mỗi nước cố chơi khăm láng giềng của mình.
Đây rõ ràng không phải là một
sự dàn xếp ổn thỏa
Chúng ta thực sự cần thay đổi nó.
Chúng ta rõ ràng cần tìm ra cách
khuyến khích các nước hợp tác với nhau
từng chút một.
Và tại sao họ lại không làm như thế?
Tại sao các nhà lãnh đạo của chúng ta
vẫn khăng khăng chỉ nhìn vào bên trong?
Thực ra, lí do tiên quyết
là bởi vì chúng ta yêu cầu họ làm như vậy.
Đó là những gì chúng ta yệu cầu họ làm.
Khi chúng ta bẩu chọn nhà cầm quyền
hoặc khi chúng ta dung túng các nhà
cầm quyền không được bầu chọn
chúng ta rõ ràng đang nói với họ rằng
cái chúng ta muốn
là họ mang đến cho đất nước chúng ta
nhiều thứ họ khát khao.
Chúng ta muốn họ mang đến sự thịnh vượng,
sự phát triển, sự ganh đua,
tính minh bạch, công lý
và tất cả những thứ như thế.
Vì thế, nếu chúng ta không yêu cầu
chính phủ
nghĩ thoáng ra một chút,
cân nhắc những vấn đề toàn cầu
sẽ kết liễu tất cả chúng ta
nếu chúng ta không bắt đầu cân nhắc chúng,
thì chúng ta khó có thể đổ lỗi cho họ
nếu họ tiếp tục hướng vào bên trong,
nếu họ vẫn tư duy ở tầm vi mô,
hơn là tư duy ở tầm vĩ mô.
Thì đó sẽ là lý do đầu tiên giải thích
tại sao mọi thứ có xu hướng không thay đổi
Lý do thứ hai là những lãnh đạo này,
cũng như phần còn lại của chúng ta,
là những kẻ tâm thần về văn hóa.
Tôi không muốn tỏ ra thô lỗ,
nhưng bạn biết kẻ tâm thần
là như thế nào rồi đấy.
Một kẻ tâm thần là một người mà,
thật không may cho anh ta hay cô ta,
thiếu khả năng đồng cảm
với những con người khác.
Khi họ nhìn ra xung quanh,
họ không nhìn thấy những con người khác
với cuộc sống cá nhân ba chiều, sâu sắc,
giàu có
với mục tiêu và tham vọng.
Những gì họ thấy là những mảnh
các tông bỏ đi
và nó rất buồn và cô đơn,
và cũng thật may vì nó rất hiếm.
Nhưng thật ra, có phải tất cả chúng ta
đều không thực sự giỏi đồng cảm không?
Vâng, chắc chắn rồi, chúng ta đều
giỏi đồng cảm
khi có câu hỏi đặt ra với những người
giống với chúng ta
cũng đi bộ, nói chuyện, ăn và cầu nguyện
và ăn mặc giống chúng ta,
nhưng với những người không làm vậy,
ăn mặc không giống chúng ta
không cầu nguyện như chúng ta,
không nói chuyện như chúng ta.
Chẳng phải chúng ta cũng
xem họ không ra gì giống như những
mảnh các tông bỏ hay sao?
Đây là điều mà chúng ta
phải tự hỏi mình.
Tôi luôn nghĩ rằng chúng ta cần giám sát
điều này
Có phải chúng ta và các chính trị gia của
chúng ta đã đến mức độ
tâm thần về văn hóa?
Lý do thứ ba chẳng mấy khi được đề cập
vì nó quá ngớ ngẩn,
nhưng có một niềm tin giữa các chính quyền
rằng các chương trình nghị sự trong nước
và quốc tế
là không phù hợp và sẽ luôn như vậy.
Đây chỉ là điều nhảm nhí.
Tôi là một nhà cố vấn chính sách.
Trong vòng 15 năm qua, tôi đã
tư vấn các chính phủ trên khắp thế giới,
và trong suốt thời gian đó,
tôi chưa từng thấy
một vấn đề chính sách nội bộ nào
được giải quyết một cách thông minh
hiệu quả và nhanh chóng hơn
việc giải quyết nó như một vấn đề quốc tế,
nhìn vào bối cảnh quốc tế,
so sánh với những gì người khác làm,
mang cơ hội cho người khác,
làm việc với nước ngoài
thay vì nội bộ.
Và bạn có thể nói rằng,
với tất cả những điều đó,
tại sao điều này lại không hiệu quả?
Tại sao chúng ta không thể thay đổi
được các chính trị gia?
Tại sao chúng ta không thể yêu cầu họ?
Vâng, tôi cũng dành nhiều thời gian
than phiền
về việc thật khó để khiến
cho mọi người thay đổi,
và tôi không nghĩ chúng ta
nên làm ồn vụ này.
Theo tôi chúng ta chỉ nên chấp nhận
rằng chúng ta vốn là những kẻ bảo thủ
Chúng ta không thích thay đổi.
Nó tồn tại vì sự phát triển
hợp lý của nhân loại.
Chúng ta có lẽ sẽ không ở đây hôm nay
nếu chúng ta không quá bảo thủ.
Rất đơn giản thôi:
Hàng nghìn năm về trước,
chúng ta thấy rằng
nếu cứ tiếp tục
làm những công việc giống nhau,
chúng ta sẽ không chết
bởi thứ mà chúng ta từng làm trước đây
rõ ràng đã không giết chúng ta.
Do đó, miễn là chúng ta
cứ tiếp tục làm vậy,
chúng ta sẽ ổn,
sẽ hợp lý nếu chẳng làm điều gì mới,
bởi vì nó có thể giết chết bạn.
Nhưng dĩ nhiên là luôn có ngoại lệ
nếu không, chúng ta sẽ chẳng đi đến đâu.
Và một ngoại lệ khá hay là,
khi bạn cho mọi người thấy
rằng có thể có vài lợi ích cá nhân
khiến họ có bước nhảy vọt về lòng tin
và thay đổi một chút.
Vì thế mà tôi đã dành 10 hay 15 năm
Cố gắng tìm ra xem
lợi ích cá nhân đó là gì
thứ không chỉ có thể khuyến khích
các chính trị gia
mà còn những thương nhân
và toàn thể dân số,
tất cả chúng ta, hãy nghĩ xa hơn một chút,
hãy tư duy với một hình ảnh lớn hơn,
đừng bao giờ chỉ biết nhìn vào bên trong,
thỉnh thoảng hãy nhìn ra bên ngoài,
Và đây chính là nơi mà tôi đã khám phá
một thứ khá quan trọng.
Trong năm 2005, tôi đã ra mắt
một nghiên cứu
được gọi là Chỉ số thương hiệu quốc gia
Đó là một nghiên cứu trên diện rộng
nhằm lấy ý kiến
một lượng lớn dân số thế giới,
khảo sát 70 phần trăm
dân số thế giới.
Và tôi bắt đầu hỏi họ rất nhiều câu hỏi
về việc làm thế nào họ nhận thức
về các quốc gia khác.
Và qua nhiều năm,
Chỉ số Thương hiệu Quốc gia
đã phát triển với một cơ sở dữ liệu lớn.
khoảng 200 tỷ điểm dữ liệu
theo dõi xem những người bình thường
nghĩ sao về những quốc gia khác
và tại sao.
Vì sao tôi làm điều này?
Bởi những chính phủ mà tôi từng góp ý
rất muốn biết
họ được chú ý như thế nào.
Họ muốn biết, một phần bởi
Tôi khuyến khích họ nhận ra
rằng các quốc gia dựa dẫm
nhiều vào danh tiếng của họ
để tồn tại và phát triển trong
thế giới này.
Nếu một quốc gia có một hình ảnh lớn,
tích cực,
giống như Đức, hay Thụy Điển, hay Thụy Sĩ
mọi thứ đều dễ dàng và rẻ mạt.
Bạn sẽ có nhiều khách du lịch.
Bạn sẽ có nhiều nhà đầu tư.
Bạn bán sản phẩm của mình với giá cao hơn.
Ngược lại, nếu, bạn sống ở một quốc gia
yếu kém và có hình ảnh tiêu cực,
mọi thứ sẽ khó khăn và đắt đỏ.
Vì thế mà các chính phủ rất quan tâm
về hình ảnh quốc gia của họ
bởi điều đó sẽ trực tiếp
tạo ra sự khác biệt
về việc họ có thể kiếm được bao nhiêu tiền
và đó là lý do vì sao họ hứa với người dân
rằng họ sẽ cung cấp.
Một năm về trước, tôi tưởng tôi sẽ
dành chút thời gian ra ngoài
và nói về kho dữ liệu khổng lồ đó
và hỏi,
tại sao vài người thích một quốc gia này
hơn là quốc gia khác?
Và câu trả lời từ kho dữ liệu đó
hoàn toàn làm tôi ngạc nhiên
6.8.
Tôi không có thời gian
để giải thích chi tiết.
Cơ bản điều đó nói lên rằng -
(cười) (vỗ tay)
những quốc gia mà chúng ta thích hơn
là những quốc gia tốt hơn
Chúng ta không ngưỡng mộ
các quốc gia khác chỉ vì họ giàu có,
bởi vì họ có quyền lực,
bởi vì họ thành công,
bởi vì họ hiện đại, bởi vì họ tiến bộ
khoa học công nghệ.
Chúng ta đơn giản chi ngưỡng mộ
các quốc gia tốt.
Vậy "tốt" nghĩa là thế nào?
đó là những quốc gia cống hiến
cái gì đó cho thế giới mà chúng ta sống,
các quốc gia thực sự
làm thế giới hòa bình hơn
hoặc tốt hơn hoặc giàu hơn
hoặc công bằng hơn.
Đó là những quốc gia mà chúng ta thích.
Đây là một khám phá tương đối quan trọng -
bạn thấy nơi tôi sẽ đến -
bởi nó biến vòng tròn
thành hình vuông.
Tôi có thể nói bây giờ và nói thường xuyên
với bất kỳ chính phủ nào
để làm cái gì đó tốt, trước hết bạn
cần phải làm một người tốt.
Nếu bạn muốn bán nhiều hơn
sản phẩm của mình,
nếu bạn muốn được đầu tư nhiều hơn,
nếu bạn muốn cạnh tranh,
thì bạn cần bắt đầu cư xử đứng đắn,
bởi đó là lý do vì sao
mọi người tôn trọng bạn
và làm kinh tế với bạn,
và do đó, bạn càng hợp tác,
bạn càng cạnh tranh mạnh hơn.
Đây là một khám phá khá quan trọng,
và ngay khi tôi khám phá ra điều này,
tôi cảm thấy sẽ có điều gì khác nữa tới.
Tôi thề rằng khi tôi già hơn,
suy nghĩ của tôi sẽ đơn giản hơn
và càng trẻ con hơn.
Điều này gọi là Chỉ số của
một quốc gia tốt đẹp
Nó thật đáng đồng tiền bát gạo đấy
Nó đong đếm, ít nhất nó cũng cố đong đếm,
chính xác xem mỗi quốc gia
cống hiến bao nhiêu cho Trái Đất
không chỉ là dân cư của nó mà còn là
toàn thể loài người
Thật kỳ lạ, chưa ai từng nghĩ
về việc đong đếm như thế này trước đây.
Vì vậy tôi và đồng nghiệp
Tiến sĩ Robert Govers
đã dành 2 năm qua,
với sự giúp đỡ từ những con số khổng lồ
của những người nghiêm túc và thông minh,
cùng nhau nghiên cứu những dữ liệu
đáng tin cậy trên thế giới
chúng tôi có thể tìm ra những quốc gia
sẽ cống hiến cái gì
cho thế giới.
Và bạn đang chờ tôi nói cho bạn biết
ai sẽ dẫn đầu.
Tôi sẽ nói cho bạn,
nhưng đầu tiên tôi muốn nói với bạn rằng
chính xác ý tôi là gì
khi tôi nói về một quốc gia tốt
tôi không phải tốt về mặt đạo đức.
Khi tôi nói về quốc gia X nào đó
là quốc gia tốt nhất thế giới,
Và ý tôi là tốt nhất, chứ không phải
tuyệt nhất
tuyệt nhất là thứ khác
khi bạn nói về một quốc gia tốt
bạn có thể tốt, tốt hơn và tốt nhất
không giống với tốt, tốt hơn
và tuyệt vời nhất.
Đây đơn giản là một quốc gia
mà cống hiến cho
con người nhiều hơn quốc gia khác.
Tôi không nói về chuyện
nội bộ của họ
bởi vì việc đó được quan tâm
ở nơi nào đó khác.
Và người thắng cuộc là
Ai-Len.
(vỗ tay)
Theo như dữ liệu ở đây,
không có quốc gia nào trên thế giới
mà GDP đầu người, cống hiến nhiều
hơn Ai-Len
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là khi chúng ta đi ngủ,
Tất cả chúng ta trong 15 giây
trước khi chìm vào giấc ngủ
suy nghĩ cuối cùng nên là,
Chúa ơi, tôi vui vì Ai-Len tồn tại.
(vỗ tay)
Và do đó
Trong sâu thẳm một cuộc suy thoái
kinh tế trầm trọng,
tôi nghĩ rằng có bài học quan trọng ở đây,
rằng nếu bạn có thể nhớ
nghĩa vụ quốc tế của mình
trong khi xây dựng nền
kinh tế của riêng bạn,
điều đó thực sự ý nghĩa.
Thứ hạng của Phần Lan
cũng khá ngang bằng.
Lý do duy nhất nó xếp dưới Ai-Len
là vì điểm thấp nhất của nó nằm dưới
điểm thấp nhất của Ai-Len
Một điều khác mà bạn sẽ chú ý
về top 10
tất nhiên là, tất cả họ, trừ New Zealand
các quốc gia Tây Âu.
Tất cả họ đều rất giàu.
Điều này khiến cho tôi buồn,
bởi một trong những thứ tôi không muốn
khám phá với những chỉ số này
nó là khu vực của các nước lớn
để trợ giúp những nước nghèo hơn.
Đây không phải tất cả những gì nó làm
Và thực sự, nếu bạn muốn nhìn
xuống danh sách,
tôi không chiếu ở đây
nhưng bạn sẽ thấy
thứ làm cho tôi thực sự hạnh phúc,
là Kenya nằm trong top 30,
và nó chứng minh một điều rất quan trọng.
Đây không phải là về tiền.
Đây là về thái độ.
Đây là về truyền thống.
Đây là về chính phủ và
những người quan tâm
về phần còn lại của thế giới
và có trí tưởng tượng cùng lòng can đảm
để nghĩ thoáng ra thay vì suy nghĩ ích kỉ.
Tôi sẽ chiếu qua các slide khác
để bạn thấy các quốc gia thấp hơn.
Đức đứng thứ 13, Mỹ đứng thứ 21,
Mexico đứng thứ 66
và sau đó chúng ta có một vài
quốc gia đang phát triển,
như Nga đứng thứ 95, Trung quốc
đứng thứ 107.
Những quốc gia như Trung Quốc,
Nga hay Ấn Độ,
đứng cùng vị trí trong chỉ số
cho nên, chẳng có gì
đáng ngạc nhiên cho lắm.
Họ đã dành phần lớn thời gian
thế kỷ trước xây dựng nền kinh tế
cho riêng họ,
xây dựng xã hội riêng
và chính thể riêng của mình,
nhưng nó được kỳ vọng
rằng giai đoạn thứ 2 của sự tăng trưởng
sẽ là cái gì đó có tầm nhìn xa hơn
so với giai đoạn thứ nhất.
Và sau đó bạn có thể chia mỗi quốc gia
theo từng phần của bộ dữ liệu thực tế
khi xây dựng.
Tôi sẽ cho phép bạn làm như vậy.
Từ giữa đêm nay trên
trang goodcountry.org,
Và nếu bạn nhìn 1 đất nước
Bạn có thể nhìn ngay xuống
mức độ của các bộ dữ liệu cá nhân.
Đó là chỉ số của một quốc gia tốt
Cái đó để làm gì?
Bởi vì tôi muốn thử
giới thiệu từ này,
hoặc giới thiệu lại từ này
trong các diễn đàn.
Tôi đã nghe đủ điều
về các quốc gia cạnh tranh
Tôi đã nghe đủ về
các quốc gia phát triển nhanh chóng,
thịnh vượng và giàu có.
Tôi đã nghe đủ về các quốc gia hạnh phúc
bởi cuối cùng thì vẫn là do sự ích kỉ.
Đó vẫn là chúng ta,
và nếu chúng ta cứ tiếp tục nghĩ về mình,
chúng ta đang chìm ngày càng sâu
vào rắc rối
Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều biết đó là gì
chúng ta muốn nghe
chúng ta muốn nghe về các quốc gia tốt
và vì thế tôi cũng muốn hỏi tất cả
những ai ủng hộ
Tôi sẽ không hỏi nhiều.
Sẽ là những thứ mà bạn có thể
dễ dàng làm được
và bạn cũng có thể tìm thấy niềm vui
và thậm chí sự nhiệt tình giúp đỡ
và thật đơn giản để bắt đầu
sử dụng từ "tốt"
trong bối cảnh hiện tại.
Khi mà bạn nghĩ về đất nước của mình,
khi bạn nghĩ về đất nước
của những người khác
khi bạn nghĩ về các công ty
khi bạn nói chuyện về thế giới
mà chúng ta sống hôm nay,
hãy sử dụng từ đó
trong cách mà chúng ta nói
về buổi tối hôm nay
không phải tốt ở đây
là ngược lại với dở tệ,
bởi vì đó là một cuộc tranh cãi
không bao giờ kết thúc.
Tốt, là ngược lại với ích kỷ,
Một quốc gia tốt là một quốc gia
suy nghĩ về tất cả chúng ta.
Đó là điều mà tôi muốn bạn làm
và sử dụng nó như một cây gậy
đánh bại các chính trị gia của bạn.
Khi bạn bầu cử họ, khi bạn tái cử họ,
khi bạn bầu cho họ, khi bạn lắng nghe
nhưng điều mà họ mang tới
hãy sử dụng từ "tốt".
Và tự hỏi bản thân mình:
đó có phải điều mà một đất nước tốt
có thể làm hay không?
nếu câu trả lời là không
thì thật đáng ngờ.
Hãy tự hỏi bản thân rằng đó
có phải là hành vi
của đất nước mình hay không?
liệu tôi có muốn đến một đất nước
mà chính phủ của tôi
đang làm những điều như vậy?
Hay liệu tôi, mặt khác,
thích cái ý tưởng đi khắp nơi
trên thế giới
với cái đầu nghĩ rằng: vâng
tôi tự hào vì đến từ một quốc gia "tốt"?
Và mọi người sẽ chào đón bạn.
Và mọi người trong 15 giây
trước khi chìm vào giấc ngủ sẽ nói,
"Trời, tôi thật vui khi có một quốc gia
như của người đó tồn tại"
cuối cùng có lẽ đó là điều tôi nghĩ
là thứ sẽ tạo ra sự thay đổi.
Và từ "tốt"
và số 6.8
và khám phá đằng nó
đã thay đổi cuộc sống của tôi.
Tôi nghĩ chúng cũng có thể thay đổi
cuộc sống của các bạn
và tôi nghĩ rằng chúng ta có thể
sử dụng chúng để thay đổi
cách các chính trị gia và các công ty
cư xử,
và vì thế chúng ta có thể thay đổi
cả thế giới.
Tôi đã nghĩ rất khác về việc
đất nước của tôi từ khi tôi nghĩ
về những điều này
tôi từng nghĩ rằng tôi muốn sống
ở 1 quốc gia giàu có
và rồi tôi nghĩ tôi muốn sống
ở một quốc gia hạnh phúc
nhưng tôi đã nhận ra rằng từng đo
còn chưa đủ
tôi không muốn sống ở một quốc gia giàu có
tôi không muốn sống ở 1 quốc gia
phát triển mạnh
hay quốc gia cạnh tranh.
Tôi muốn sống ở một quốc gia tốt
và tôi hi vọng các bạn cũng vậy.
Xin cám ơn.
(vỗ tay)