Bạn được trả lương bao nhiêu
Đừng trả lời lớn tiếng.
Nhưng hãy giữ con số đó trong đầu bạn
Giờ thì: Bạn nghĩ người đang ngồi kế bạn
được trả lương bao nhiêu?
Một lần nữa, đừng trả lời thành tiếng.
(Tiếng cười)
Ở chỗ làm, theo bạn thì
đồng nghiệp ngồi ở căn phòng, hoặc bàn làm việc,
kế bên bạn được trả bao nhiêu?
Bạn có biết được không?
Bạn có nên biết không nhỉ?
Thật ra thì, khi hỏi bạn mấy câu đó
tôi thậm chí còn thấy không thoải mái lắm.
Nhưng công nhận đi --
bạn cũng muốn biết đúng không.
Hầu hết chúng ta thấy khó chịu với ý nghĩ
phải công khai lương của mình.
Chúng ta không nói với hàng xóm,
và chắc chắn là không nói
với đồng nghiệp của mình.
Bởi vì ai cũng cho rằng nếu như
tất cả mọi người đều biết lương của nhau,
thì mọi thứ chắc loạn lên mất.
Sẽ có cãi cọ, sẽ có đánh nhau.
Thậm chí có thể còn có vài người
bỏ việc nữa.
Nhưng nếu chính việc giữ bí mật đó, mới
thực sự, là nguyên nhân gây ra cãi cọ thì sao?
Và điều gì sẽ xảy ra
nếu chúng ta bật mí cái bí mật đó?
Và nếu chính sự cởi mở sẽ giúp mọi người
cảm thấy công bằng hơn, và hợp tác hơn,
trong công ty thì sao?
Điều gì sẽ xảy ra nếu chuyện lương bổng
được minh bạch hoàn toàn?
Trong vài năm vừa rồi,
Tôi đã có dịp hỏi han
những lãnh đạo doanh nghiệp
họ nghi ngờ những chuẩn mực vận hành
công ty mà chúng ta đang làm theo.
Và vấn đề về lương bổng luôn xuất hiện.
Và các câu trả lời
luôn gây ngạc nhiên.
Thì ra, sự minh bạch về lương,
việc công khai lương bổng
một cách tự do ở chỗ làm
giúp tạo một môi trường làm
việc tốt hơn cho cả nhân viên
và cho cả tổ chức.
Khi người ta không biết lương của mình
so với đồng nghiệp như thế nào,
họ thường hay nghĩ mình bị bóc lột hơn
và thậm chí còn nghĩ là mình bị phân biệt đối xử.
Liệu bạn có muốn làm việc ở một nơi
mà bạn có suy nghĩ bị bóc lột
hoặc bị phân biệt?
Nhưng chính việc giữ bí mật lương
đã gây nên điều đó,
và nó là một thói quen
phổ biến từ xưa,
bất chấp thực tế rằng ở Mỹ,
luật đảm bảo quyền người lao động
về vấn đề thảo luận mức lương của họ.
Lấy một trường hợp nổi tiếng
cách đây mấy chục năm,
ban quản lý
tạp chí Vanity Fair
thực sự đã lưu hành một thông báo rằng:
"Nghiêm cấm việc các nhân viên
bàn luận về lương được nhận."
"Nghiêm cấm"
việc thảo luận về lương được nhận.
Giờ, những thông báo đó
không còn phù hợp nữa.
Những nhà văn nổi tiếng ở New York như
Dorothy Parker,
Robert Benchley và Robert Sherwood,
tất cả những nhà văn của
Hội Algonquin Round Table
Đã quyết định đấu tranh
cho minh bạch
và ngày hôm sau đi làm
Ai cũng treo tấm bảng ghi lương của mình
trên cổ.
(Tiếng cười)
Thử tưởng tượng việc tới cơ quan
mà số tiền lương được viết trước ngực
cho mọi người thấy.
Nhưng rốt cục tại sao các công ty
lại không khuyến kích thảo luận về lương?
Tại sao có người ủng hộ,
có người kịch liệt phản đối?
Thì ra là ngoài những nguyên nhân
đã được đưa ra,
Giữ kín lương thực sự là một cách
để tiết kiệm rất nhiều tiền.
Bạn thấy đó, giữ bí mật lương
dẫn đến cái mà các nhà kinh tế gọi là
"Bất đối xứng thông tin"
Đây là khi trong một cuộc thương lượng,
một bên nắm thông tin
trội hơn hẳn bên còn lại.
Và trong việc bàn bạc khi tuyển dụng,
thăng tiến hay tăng lương mỗi năm
người tuyển dụng có thể dùng sự bí mật đó
để tiết kiệm rất nhiều tiền.
Việc thương thuyết nhằm tăng lương
sẽ khá hơn bao nhiêu
nếu bạn biết lương của mọi người.
Các nhà kinh tế cảnh báo rằng
phi đối xứng thông tin
có thể khiến thị trường bất ổn.
chỉ cần ai đó để quên bảng lương
trên máy photo
thì đột nhiên tất cả mọi người
sẽ chửi nhau.
Thực ra, họ còn cảnh báo
sự phi đối xứng thông tin còn dẫn đến
sự thất bại toàn bộ thị trường.
Và tôi nghĩ điều đó không còn xa nữa.
Lý do là đây:
Thứ nhất, hầu hết nhân viên không hề biết
so với đồng nghiệp họ được trả bao nhiêu.
Trong một cuộc khảo sát 70,000 nhân viên
năm 2015
2/3 trong số họ
được trả theo mức thị trường
họ bảo rằng họ cảm thấy bị bóc lột.
Và trong số những người
cảm thấy bị bóc lột đó
60% cho rằng họ có ý định bỏ việc,
mặc kệ lý do gì - vì bị trả kém
hay được trả rất hời
hay theo giá thị trường.
Giả sử bạn được khảo sát,
thì bạn sẽ nói gì?
Bạn có bị bóc lột không?
Mà chờ một chút -- Làm sao bạn biết được,
khi mà bạn không được phép nói về điều đó?
Thứ hai, phi đối xứng thông tin,
việc bí mật lương.
khiến người ta dễ lờ đi
sự phân biệt đối xử
đã tồn tại trong thị trường ngày nay.
Trong một báo cáo năm 2011 của Viện
Nghiên cứu chính sách dành cho Phụ nữ,
chênh lệch lương giữa đàn ông và phụ nữ
là 23%
77 cent của tờ 1 đôla đến từ đây.
Nhưng trong Chính phủ Liên bang
lương được gắn vào
các bậc nhất định
và ai cũng nắm được
mình đang ở bậc nào,
chênh lệch lương rút lại còn
11%
Và điều này xảy ra trước việc
kiểm soát bất kì yếu tố nào khác
mà các nhà kinh tế còn tranh luận
có nên kiểm soát hay không.
Nếu thực sự chúng ta
muốn thu hẹp khoảng cách lương
có lẽ chúng ta nên
công khai bảng lương.
Nếu sự thất bại toàn bộ thị trường
trông như vậy
thì sự công khai là cách duy nhất
để đảm bảo sự công bằng.
Giờ, tôi nhận ra
để người ta biết bạn làm được gì
có thể không thoải mái,
nhưng liệu có ít khó chịu hơn
việc cứ tự hỏi
mình có bị phân biệt hay không,
hay vợ, con, chị em mình
có bị trả lương không xứng?
Công khai
là cách tốt nhất cho sự công bằng,
và minh bạch trong lương cũng vậy.
Đó là lý do tại sao mà
các lãnh đạo kinh doanh và doanh nghiệp
đã thử nghiệm
việc chia sẻ về lương trong nhiều năm.
ví dụ như Dane Atkinson.
Dane là một doanh nhân về chuỗi
là người đã khởi nghiệp nhiều công ty
trong điều kiện
giữ bí mật lương
và thậm chí đã lợi dụng điều kiện đó
trả hai người năng lực như nhau
hai mức lương khác nhau đáng kể
dựa trên khả năng thương lượng.
Và Dane đã chứng kiến sự bất bình
xảy ra đúng như hệ quả của nó.
Cho nên, khi thành lập
một công ty mới, SumAll,
ông ta đã cam đoan
thực hiện minh bạch lương ngay từ đầu
Các kết quả thu được thật bất ngờ.
Và sau nhiều nghiên cứu liên tiếp
khi người ta biết
họ được trả thế nào
so với những đồng nghiệp khác ra sao,
họ chắc chắn sẽ làm việc chăm chỉ hơn
để cải thiện năng suất,
khả năng dấn thân cao hơn,
chứ không nghỉ việc.
Đó là lý do
Dane không đơn độc
Từ những công ty khởi nghiệp
như Buffer,
cho đến 10 trong 1000
các nhân viên Whole Foods,
nơi mà không chỉ có lương được công khai
cho mọi người thấy,
mà dữ liệu về năng suất làm việc
ở cửa hàng và các phòng ban
cũng có sẵn trên mạng nội bộ của công ty
để mọi người đều nhìn thấy.
Hiện nay, minh bạch lương có nhiều kiểu.
mỗi công ty mỗi kiểu
có khi các khoản lương được dán lên
cho tất cả xem.
Có nơi thì chỉ giữ trong nội bộ công ty.
Có chỗ đăng công thức tính lương,
và những nơi khác đăng các mức lương,
đính kèm tên mọi người vào mức của họ
Vậy thì bạn không cần phải
làm mấy cái bảng
cho tất cả nhân viên đeo
rồi đi lại trong công ty.
Và bạn cũng không phải là người duy nhất
đeo một cái bảng
bạn đã làm ở nhà.
Nhưng tất cả chúng ta có thể
đi những bước dài tới minh bạch lương
Vì nhiều trong số các bạn có quyền
hướng về phía trước tới sự minh bạch:
Đã đến lúc đi về phía trước rồi
Và đối với những ai không có quyền đó:
Đã đến lúc đứng lên vì quyền của mình.
Vậy bạn được trả lương bao nhiêu?
Và ra sao
so với những người làm chung với bạn?
Bạn nên biết.
Và họ cũng vậy.
Xin cảm ơn.
( Vỗ tay)