Xin chào! Tên tôi là Uldus. Một nghệ sĩ nhiếp ảnh từ nước Nga. Tôi bắt đầu sự nghiệp cách đây khoảng 6 năm trong lĩnh vực biếm họa chân dung phản ánh vô vàn các định kiến về quốc tịch, giới tính, và các vấn đề xã hội ---- ["Người Nga. Bán ma tuý, súng, tạp chí khiêu dâm trẻ em!] [Vodka=Nước. Tôi yêu vodka!"] (Cười) Dùng tranh ảnh để truyền tải thông điệp. ["Cưới em đi, em cần visa."] Hôm nay, tôi đứng trước ống kính và cố gắng dũng cảm như Wonder Woman. Tôi chú trọng đến việc cân bằng thông điệp ý nghĩa thẩm mĩ, vẻ đẹp, cách bố trí, mỉa mai và hiện vật. Hôm nay, tôi sẽ kể cho bạn về dự án của tôi mang tên "Lãng mạn tuyệt vọng". Đó là hiện vật hoặc tranh ảnh của nhóm Bảy anh em thời kỳ trước Raphaelites nước Anh giữa thế kỷ 19. Tôi lấy bức tranh này và ý nghĩa thời đại của nó để nói về các vấn đề xung quanh tôi tại nước Nga, gặp gỡ những con người bình thường nhưng có trải nghiệm thú vị. Cậu bé này là một vũ công chuyên nghiệp. chỉ mới 12 tuổi ở trường cấp hai, em giấu mọi người về lớp học vũ đạo và đeo chiếc mặt nạ gớm ghiếc cố gắng hòa nhập với bạn cùng lớp như một kẻ không có cá tính. Cậu bé có ước mơ và mục tiêu, nhưng phải che giấu đi để được xã hội chấp nhận bởi khác biệt sẽ chẳng dễ chịu tí nào đặc biệt là ở nước Nga. Bức chân dung tiếp theo là một ẩn dụ. Đây là Nikita, nhân viên bảo vệ ở quán bar ở St. Petersburg. Anh thường nói: "Bạn sẽ không thích tôi lúc tức giận đâu." trích dẫn lời của Hulk trên phim, nhưng tôi chưa nhìn thấy anh giận dữ bao giờ. Anh cất giấu mặt nhạy cảm và lãng mạn, vì ở Nga, trong giới thanh niên lãng mạn chẳng hay ho gì, được phụ nữ vây quanh mới là điều tuyệt vời, và phải mạnh mẽ như hulk . (Cười) Trong dự án này, thỉnh thoảng tôi dùng bức họa và đưa ra một ý nghĩa mới, một sự hấp dẫn mới. Đôi khi tôi so sánh các đặc điểm khuôn mặt và chơi chữ như: nực cười, người sắt, người là ủi (irony, iron man, irony man) (Cười) Thông qua các hiện vật, tôi mang các vấn đề xã hội xung quanh mình tại Nga vào cuộc tranh luận. Điều thú vị về hôn nhân ở Nga là hầu hết các cô gái 18, 19 tuổi sẵn sàng và mơ ước lập gia đình. Từ nhỏ, chúng tôi được dạy rằng kết hôn thành công nghĩa là cuộc đời thành công, vì thế nhiều cô gái sống chết để lấy được tấm chồng. Còn tôi thì sao? Tôi năm nay 27 tuổi. Ở xã hội Nga, tôi là một gái già và đừng mong lấy được chồng. Đó là tại sao bạn thấy tôi trong mặt nạ võ sĩ Mexico, trong bộ áo cưới, vô vọng. Nhưng hãy nhớ, mỉa mai là chìa khóa, nó thực sự động viên các cô gái đấu tranh vì mục tiêu, vì ước mơ, và thay đổi định kiến. Hãy dũng cảm. Chế nhạo nó. Hữu dụng lắm. Hãy cười, và tạo nên điều kỳ diệu. (Vỗ tay)