WEBVTT 00:00:06.407 --> 00:00:10.201 Chú chó của bạn thích nằm trên đi-văng, nhưng bạn cũng muốn như thế, 00:00:10.201 --> 00:00:13.703 nên bạn đuổi chú xuống và tận hưởng một buổi tối ấm cúng 00:00:13.703 --> 00:00:15.918 Rốt cuộc thì bạn sống trong xã hội loài người. 00:00:15.918 --> 00:00:19.481 Bạn là một sinh vật thông minh, không là loài vật hành động theo bản năng 00:00:19.481 --> 00:00:22.591 Bạn có thể lập kế hoạch và mơ ước, và uhm 00:00:22.591 --> 00:00:25.814 Chú chó chỉ lừa bạn và nó cảm thấy vui vì điều đó không? 00:00:25.814 --> 00:00:28.190 Hay chú chỉ hành động theo bản năng? 00:00:28.190 --> 00:00:29.858 Có sự khác biệt nào ở đây không? 00:00:29.858 --> 00:00:31.687 Chú đang nghĩ cái gì? 00:00:31.687 --> 00:00:34.452 Nó phụ thuộc việc chúng ta định nghĩa từ "suy nghĩ" ở đây 00:00:34.452 --> 00:00:37.603 và tiêu chuẩn ta dùng để đánh giá. 00:00:37.603 --> 00:00:42.165 Cả Aristotle và Descartes đều dựa trên tiêu chuẩn về bản năng và sự thông minh. 00:00:42.165 --> 00:00:44.889 để phân biệt động vật và con người. 00:00:44.889 --> 00:00:47.714 Aristotle tin rằng con người hành động có lý do, 00:00:47.714 --> 00:00:53.220 trong khi động vật chỉ theo bản năng để sống sót và duy trì nòi giống. 00:00:53.220 --> 00:00:55.294 Khoảng 2000 năm sau đó, 00:00:55.294 --> 00:00:59.565 Descartes đề xuất một lời giải thích khác cho ý tưởng đó 00:00:59.565 --> 00:01:03.714 tranh cãi rằng động vật hành động theo bản năng là không rõ ràng 00:01:03.714 --> 00:01:09.098 từ việc robot đáp trả những kích thích từ môi trường của chúng một cách máy móc. 00:01:09.098 --> 00:01:13.058 Nhưng sự đồng tình về việc động vật không thông minh bắt đầu sáng tỏ 00:01:13.058 --> 00:01:15.852 với học thuyết tiến hóa của Darwin. 00:01:15.852 --> 00:01:20.827 Darwin đưa ra giả thuyết: sự thông minh tiến hóa từ những sinh vật bậc thấp. 00:01:20.827 --> 00:01:25.875 Ông đã quan sát giun đất lựa chọn việc kéo chiếc lá kỳ lạ như thế nào 00:01:25.875 --> 00:01:27.441 vào tổ của chúng, 00:01:27.441 --> 00:01:32.580 và bị mắc kẹt như người làm thuê giải quyết vấn đề một cách tương tự. 00:01:32.580 --> 00:01:37.139 Và nếu, như chú ta nghĩ, con người có nguồn gốc từ những sinh vật bậc thấp hơn, 00:01:37.139 --> 00:01:41.869 sau đó có lẽ nhận thức của ta nằm ở cuối một chuỗi liên tục 00:01:41.869 --> 00:01:46.647 khác với những động vật cùng bậc nhưng không cùng loại. 00:01:46.647 --> 00:01:50.632 Nghiên cứu gần đây cho thấy nhiều loài có thể xử lý những vấn đề phức tạp 00:01:50.632 --> 00:01:53.907 chứng thực học thuyết tiến hóa của Darwin. 00:01:53.907 --> 00:01:57.371 Loài voi sử dụng vòi của chúng để tới những nơi không thể tiếp cận được. 00:01:57.371 --> 00:01:59.497 Quạ thì tạo nên vũ khí cho riêng nó, 00:01:59.497 --> 00:02:02.835 và có thể sử dụng sự dịch chuyển của nước để lấy được vật thưởng. 00:02:02.835 --> 00:02:06.713 Bạch tuộc có thể mở cái lọ sau khi quan sát những loài khác làm vậy, 00:02:06.713 --> 00:02:10.022 và thậm chí vài tháng sau vẫn có thể nhớ quá trình đó. 00:02:10.022 --> 00:02:13.438 Những nhiệm vụ đó bao gồm việc suy xét các khía cạnh của vấn đề 00:02:13.438 --> 00:02:18.822 chia thành: tình huống bất ngờ và duy trì chiến lược cho lần sử dụng sau. 00:02:18.822 --> 00:02:22.390 Tuy nhiên, khi động vật có thể xử lý những tình huống phức tạp, 00:02:22.390 --> 00:02:26.162 làm sao chúng ta biết điều đó, hoặc thậm chí biết việc chúng đang suy nghĩ? 00:02:26.162 --> 00:02:29.649 Các nhà hành vi học, như Pavlov và Thorndlike, biện luận rằng 00:02:29.649 --> 00:02:31.828 động vật khi tỏ vẻ suy nghĩ 00:02:31.828 --> 00:02:35.528 thường là chỉ đang phản ứng lại với phần thưởng hoặc sự trừng phạt. 00:02:35.528 --> 00:02:38.254 Đây là trường hợp với Clever Hans, 00:02:38.254 --> 00:02:43.324 một con ngựa với khả năng kỳ diệu là gõ sàn để trả lời câu hỏi toán học. 00:02:43.324 --> 00:02:46.953 Nhưng hóa ra Hans không đặc biệt giỏi Toán, 00:02:46.953 --> 00:02:51.991 nhưng lại đọc được những dấu hiệu không lời của huấn luyện viên bất đắc dĩ 00:02:51.991 --> 00:02:54.567 cho đến khi dừng hành động gõ. 00:02:54.567 --> 00:02:58.838 Vậy Hans không thể đếm nhưng như vậy có chứng minh là nó không suy nghĩ? 00:02:58.838 --> 00:03:02.409 Suy cho cùng, nó có thể lý giải được những thông điệp xã hội nhiều sắc thái, 00:03:02.409 --> 00:03:06.389 một đặc tính nó chia sẻ với những loài động vật khác. 00:03:06.389 --> 00:03:09.690 Loài voi có thể nhận ra nhau sau vài năm xa cách, 00:03:09.690 --> 00:03:12.674 và thâm chí có vẻ như thương khóc cái chết của đồng loại. 00:03:12.674 --> 00:03:15.759 Loài ong giao tiếp bằng cách sử dụng điệu nhảy ve vẩy đặc biệt 00:03:15.759 --> 00:03:20.575 để đánh dấu lãnh thổ và chất lượng của nguồn thức ăn đến những con ong khác. 00:03:20.575 --> 00:03:24.707 Tinh tinh lập một kế hoạch mưu mẹo để chôm chỉa, 00:03:24.707 --> 00:03:29.689 điều này cho thấy, không chỉ chúng nghĩ, mà còn hiểu những gì con khác làm. 00:03:29.689 --> 00:03:32.398 và Alex, một con vẹt xám, 00:03:32.398 --> 00:03:33.902 có thể sử dụng ngôn ngữ người 00:03:33.902 --> 00:03:37.491 để phân biệt màu và hình dáng của những vật thể không tồn tại, 00:03:37.491 --> 00:03:42.672 và thậm chí hiểu những khái niệm trừu tượng, như to hơn và nhỏ hơn. 00:03:42.672 --> 00:03:44.660 Nghe có vẻ như thông minh 00:03:44.660 --> 00:03:47.649 và không chỉ là công việc của những cái máy vô thức. 00:03:47.649 --> 00:03:52.338 Nhưng trong khi một động vật có thể giải quyết vấn đề, thậm chí giao tiếp, 00:03:52.338 --> 00:03:56.252 thì con người, suy nghĩ bao gồm cả ý thức, 00:03:56.252 --> 00:04:01.105 khả năng phản ánh trên hành động, không đơn giản để phô bày chúng. 00:04:01.105 --> 00:04:06.370 Cho đến nay, không có nghiên cứu nào chỉ ra nếu sở hữu sự thông minh khiến chúng ta khôn hơn 00:04:06.370 --> 00:04:10.959 nghĩa là chú chó cũng có thể cảm thấy tốt khi như vậy. 00:04:10.959 --> 00:04:14.596 Những gì ta thực sự muốn biết là một con chó thì trông như thế nào 00:04:14.596 --> 00:04:16.006 hoặc là bạch tuộc, 00:04:16.006 --> 00:04:17.519 hoặc quạ? 00:04:17.519 --> 00:04:20.602 Nhà triết học gọi đó là "Vấn đề nan giải", 00:04:20.602 --> 00:04:24.351 bởi vì trong khi chúng ta có thể diễn tả cảm giác của con người như thế nào, 00:04:24.351 --> 00:04:26.316 thì không ai nói được tiếng ngựa. 00:04:26.316 --> 00:04:28.496 Thậm chí chú vẹt biết nói, như Alex, 00:04:28.496 --> 00:04:32.989 không thể nói cho chúng ta nó cảm thấy như thế nào về màu sắc nó gọi. 00:04:32.989 --> 00:04:35.493 và chuyện gì sẽ xảy ra nếu ý thức đến từ những hình thức khác nhau? 00:04:35.493 --> 00:04:38.769 Ta sẽ nhận ra ý thức của con ong không? 00:04:38.769 --> 00:04:43.530 Vấn đề là, làm sao ta biết chắc những người khác có ý thức? 00:04:43.530 --> 00:04:46.580 Biết đâu họ chỉ là những xác chết hoạt động tốt. 00:04:46.580 --> 00:04:51.231 Dù sao thì, khả năng nhận thức của động vật vẫn thách thức giới hạn hiểu biết của chúng ta 00:04:51.231 --> 00:04:56.524 và làm cách nào để việc ta xác định được có thể tiết lộ trí óc của ta hơn chúng.