1 00:00:00,760 --> 00:00:03,640 Cuối tuần vừa qua của tôi trông như thế này đây. 2 00:00:04,680 --> 00:00:06,376 Những việc tôi đã làm, 3 00:00:06,400 --> 00:00:08,216 những người tôi đã tiếp xúc, 4 00:00:08,240 --> 00:00:11,360 cám giác chính của tôi qua mỗi giờ thức giấc... 5 00:00:12,080 --> 00:00:14,576 Nếu cảm giác xuất hiện khi tôi nghĩ đến cha tôi 6 00:00:14,600 --> 00:00:16,376 người mới qua đời gần đây, 7 00:00:16,400 --> 00:00:20,456 hoặc nếu tôi đã có thể tránh được những lo lắng và bất an. 8 00:00:20,480 --> 00:00:22,416 Và nếu bạn nghĩ tôi có phần ám ảnh, 9 00:00:22,440 --> 00:00:24,296 có lẽ bạn đúng. 10 00:00:24,320 --> 00:00:26,576 Nhưng rõ ràng, từ sự biểu diễn trực quan này, 11 00:00:26,600 --> 00:00:29,896 bạn có thể biết về tôi nhiều hơn là từ phần này, 12 00:00:29,920 --> 00:00:32,896 đó là các hình ảnh mà bạn có lẽ thấy quen thuộc hơn 13 00:00:32,920 --> 00:00:35,736 và thậm chí bạn có thể có trên điện thoại ngay lúc này. 14 00:00:35,760 --> 00:00:37,976 Các biểu đồ trụ thể hiện từng bước đi của bạn, 15 00:00:38,000 --> 00:00:40,376 biểu đồ tròn thể hiện chất lượng giấc ngủ của bạn 16 00:00:40,400 --> 00:00:42,120 con đường mỗi buổi sáng bạn chạy. 17 00:00:43,280 --> 00:00:45,576 Công việc của tôi là làm việc với dữ liệu. 18 00:00:45,600 --> 00:00:48,096 Tôi điều hành một công ty thiết kế trực quan dữ liệu, 19 00:00:48,120 --> 00:00:51,456 chúng tôi thiết kế và phát triển cách thức để thông tin có thể truy cập 20 00:00:51,480 --> 00:00:53,576 thông qua sự trình bày trực quan. 21 00:00:53,600 --> 00:00:56,616 Qua nhiều năm làm việc công việc đã dạy tôi 22 00:00:56,640 --> 00:01:00,856 là để thực sự hiểu được dữ liệu và tiểm năng thực sự của nó, 23 00:01:00,880 --> 00:01:03,976 đôi khi ta phải thực sự quên nó đi 24 00:01:04,000 --> 00:01:05,760 và thay vào đó là nhìn xuyên qua nó. 25 00:01:06,440 --> 00:01:10,016 Bởi vì dữ liệu luôn là công cụ để chúng ta trình bày thực tế. 26 00:01:10,040 --> 00:01:12,896 Chúng luôn được sử dụng như vật thay thế cho thứ gì đấy, 27 00:01:12,920 --> 00:01:15,096 nhưng chúng không bao giờ là điều có thực. 28 00:01:15,120 --> 00:01:17,056 Nhưng để tôi quay lại một chút 29 00:01:17,080 --> 00:01:19,560 về lần đầu tiên tôi nhận ra điều này. 30 00:01:20,280 --> 00:01:23,616 Vào năm 1994, lúc tôi mới 13 tuổi. 31 00:01:23,640 --> 00:01:25,576 Tôi là một thiếu niên ở Italy. 32 00:01:25,600 --> 00:01:28,216 Tôi còn quá trẻ nên chưa quan tâm đến chính trị, 33 00:01:28,240 --> 00:01:30,736 nhưng tôi biết một doanh nhân, Silvio Berlusconi, 34 00:01:30,760 --> 00:01:33,320 đang chạy đua vào ghế tổng thống cho cánh hữu ôn hòa. 35 00:01:34,120 --> 00:01:36,136 Chúng tôi sống ở một thành phố rất tự do, 36 00:01:36,160 --> 00:01:39,456 và cha tôi là một chính trị gia của Đảng Dân chủ. 37 00:01:39,480 --> 00:01:43,816 và tôi nhớ, không ai nghĩ rằng Berlusconi có thể trúng cử -- 38 00:01:43,840 --> 00:01:45,600 đó không phải là một lựa chọn. 39 00:01:46,560 --> 00:01:47,776 Nhưng nó đã xảy ra. 40 00:01:47,800 --> 00:01:50,336 Và tôi nhớ cảm giác đó rất sống động. 41 00:01:50,360 --> 00:01:52,216 Một sự ngạc nhiên hoàn toàn, 42 00:01:52,240 --> 00:01:57,280 khi cha tôi đã cam đoan là ở thành phố này cha tôi biết không ai bỏ phiếu cho ông ta. 43 00:01:58,720 --> 00:02:00,216 Đó là lần đầu tiên 44 00:02:00,240 --> 00:02:04,800 mà dữ liệu tôi có đã cho tôi một hình ảnh thực tế bị méo mó hoàn toàn. 45 00:02:05,280 --> 00:02:08,576 Mẫu dữ liệu của tôi thực sự bị giới hạn và sai lệch, 46 00:02:08,600 --> 00:02:12,336 và tôi nghĩ, có lẽ chính vì điều đó, tôi đã sống trong một bong bóng, 47 00:02:12,360 --> 00:02:14,960 và tôi đã không có đủ cơ hội để nhìn ra bên ngoài nó. 48 00:02:16,080 --> 00:02:19,856 Giờ đây, cùng tiến nhanh đến ngày 8/11/2016 49 00:02:19,880 --> 00:02:21,080 ở nước Mỹ. 50 00:02:21,960 --> 00:02:23,256 Các cuộc thăm dò internet, 51 00:02:23,280 --> 00:02:24,656 các mô hình thống kê, 52 00:02:24,680 --> 00:02:29,496 mọi chuyên gia đều đồng ý về kết quả dự báo của cuộc bầu cử tổng thống. 53 00:02:29,520 --> 00:02:32,136 Có vẻ như lúc này chúng ta đã có đủ thông tin, 54 00:02:32,160 --> 00:02:36,256 và có nhiều cơ hội hơn để nhìn thấy bên ngoài cái vòng tròn bao bọc nơi ta sống-- 55 00:02:36,280 --> 00:02:37,600 nhưng ta không làm được. 56 00:02:38,040 --> 00:02:40,136 Cái cảm giác đó rất quen thuộc. 57 00:02:40,160 --> 00:02:41,640 Tôi đã từng trải qua trước đó. 58 00:02:42,360 --> 00:02:45,216 Tôi nghĩ công bằng mà nói chính dữ liệu đã làm ta thất bại-- 59 00:02:45,240 --> 00:02:47,096 một cách khá là ngoạn mục. 60 00:02:47,120 --> 00:02:48,816 Chúng ta tin vào dữ liệu, 61 00:02:48,840 --> 00:02:50,256 nhưng điều đã xảy ra, 62 00:02:50,280 --> 00:02:52,976 ngay cả với tờ báo đáng tin nhất, 63 00:02:53,000 --> 00:02:57,696 đó là sự ám ảnh phải quy mọi thứ về hai con số phần trăm đơn giản 64 00:02:57,720 --> 00:02:59,696 để tạo nên các tiêu đề mạnh mẽ 65 00:02:59,720 --> 00:03:01,776 hướng chúng ta tập trung vào hai số này 66 00:03:01,800 --> 00:03:03,000 và chỉ chúng thôi. 67 00:03:03,560 --> 00:03:05,616 Trong nỗ lực làm đơn giản hóa thông điệp 68 00:03:05,640 --> 00:03:09,056 và vẽ nên một bản đồ xanh đỏ quen thuộc, đẹp mắt, 69 00:03:09,080 --> 00:03:10,960 ta đã hoàn toàn mất đi điểm mấu chốt. 70 00:03:11,440 --> 00:03:13,576 Chúng ta đã quên rằng còn có những câu chuyện 71 00:03:13,600 --> 00:03:15,960 câu chuyện của con người đằng sau những con số. 72 00:03:17,240 --> 00:03:18,816 Trong một tình huống khác, 73 00:03:18,840 --> 00:03:20,496 nhưng cũng với vấn đề tương tự, 74 00:03:20,520 --> 00:03:24,416 người phụ nữ này đã trình bày với nhóm của tôi một thách thức đặc biệt. 75 00:03:24,440 --> 00:03:26,816 Cô ấy đem đến cho chúng tôi rất nhiều dữ liệu, 76 00:03:26,840 --> 00:03:28,280 nhưng sau cùng, cô ấy muốn kể một trong những câu chuyện nhân đạo nhất có thể. 77 00:03:28,280 --> 00:03:31,280 Cô ấy là Samantha Cristoforetti. 78 00:03:32,600 --> 00:03:35,120 Cô ấy là nữ phi hành gia Ý đầu tiên, 79 00:03:35,120 --> 00:03:38,120 cô ấy đã liên lạc với chúng tôi trước khi được phóng đi 80 00:03:38,120 --> 00:03:42,016 đến Trạm Vũ trụ Quốc tế trong một chuyến thám hiểm sáu tháng . 81 00:03:42,040 --> 00:03:44,256 Cô ấy nói, "Tôi sẽ bay vào không gian, 82 00:03:44,280 --> 00:03:47,376 và tôi muốn làm gì đó có ý nghĩa để dữ liệu khi mình làm nhiệm vụ 83 00:03:47,400 --> 00:03:48,640 đến được với mọi người." 84 00:03:49,600 --> 00:03:52,136 Nhiệm vụ bay đến Trạm Vũ trụ Quốc tế 85 00:03:52,160 --> 00:03:54,256 sẽ mang về hàng TB dữ liệu 86 00:03:54,280 --> 00:03:56,656 về mọi thứ bạn có thể nghĩ đến -- 87 00:03:56,680 --> 00:03:58,176 quỹ đạo vòng quanh Trái Đất, 88 00:03:58,200 --> 00:04:00,296 tốc độ và vị trí của trạm ISS 89 00:04:00,320 --> 00:04:04,000 và cả hàng ngàn luồng dữ liệu trực tuyến từ các cảm biến của nó. 90 00:04:04,840 --> 00:04:07,736 Chúng ta có tất cả các dữ liệu thô mà ta có thể nghĩ đến -- 91 00:04:07,760 --> 00:04:10,176 giống như các chuyên viên phân tích trước kỳ bầu cử 92 00:04:10,200 --> 00:04:13,176 nhưng ý nghĩa của các con số này là gì? 93 00:04:13,200 --> 00:04:15,936 Mọi người không quan tâm đến dữ liệu để thu thập nó, 94 00:04:15,960 --> 00:04:17,815 vì các con số không bao giờ có ý nghĩa. 95 00:04:17,839 --> 00:04:19,800 Chúng luôn là phương tiện đưa đến kết quả. 96 00:04:20,839 --> 00:04:22,616 Câu chuyện chúng ta cần nói đến 97 00:04:22,640 --> 00:04:25,136 là có một con người trong cái hộp nhỏ 98 00:04:25,160 --> 00:04:27,416 bay trong không gian trên đầu bạn, 99 00:04:27,440 --> 00:04:31,536 và bạn có thể nhìn thấy cô ấy bằng mắt thường trong một đêm trời trong. 100 00:04:31,560 --> 00:04:34,656 Và chúng tôi đã quyết định dùng dữ liệu để tạo ra một kết nối 101 00:04:34,680 --> 00:04:38,736 giữa Samantha và tất cả những người đang nhìn cô ấy từ bên dưới. 102 00:04:38,760 --> 00:04:41,936 Chúng tôi đã thiết kế, phát triển cái gọi là "Người bạn Không gian" 103 00:04:41,960 --> 00:04:46,616 một ứng dụng web để bạn có thể nói "Xin chào" với Samantha 104 00:04:46,640 --> 00:04:47,896 từ nơi bạn ở, 105 00:04:47,920 --> 00:04:51,456 và nói "Xin chào" đến tất cả mọi người đang trực tuyến cùng bạn 106 00:04:51,480 --> 00:04:53,000 từ khắp mọi nơi trên thế giới. 107 00:04:53,640 --> 00:04:57,096 Và mọi câu "Xin chào" này được đánh dấu nhìn thấy được trên bản đồ 108 00:04:57,120 --> 00:04:59,136 khi Samantha bay ngang qua 109 00:04:59,160 --> 00:05:02,536 và khi cô ấy vẫy tay chào lại chúng ta mỗi ngày 110 00:05:02,560 --> 00:05:04,240 khi sử dụng Twitter từ trạm ISS. 111 00:05:04,880 --> 00:05:09,856 Điều này làm mọi người thấy dữ liệu của nhiệm vụ từ một góc nhìn rất khác. 112 00:05:09,880 --> 00:05:14,576 Nó đột nhiên trở nên rất gần gũi với con người và với sự tò mò của chúng ta, 113 00:05:14,600 --> 00:05:16,256 hơn là với công nghệ. 114 00:05:16,280 --> 00:05:18,616 Do đó dữ liệu đã tăng cường sự trải nghiệm 115 00:05:18,640 --> 00:05:21,040 nhưng các câu chuyện của con người đã dẫn dắt. 116 00:05:22,840 --> 00:05:26,176 Sự hưởng ứng của hàng ngàn người dùng 117 00:05:26,200 --> 00:05:28,136 đã dạy tôi một bài học rất quan trọng -- 118 00:05:28,160 --> 00:05:31,016 là làm việc với dữ liệu có nghĩa là tìm ra cách 119 00:05:31,040 --> 00:05:33,776 để biến sự trừu tượng và không đếm được 120 00:05:33,800 --> 00:05:37,816 thành thứ có thể nhìn thấy, cảm nhận và kết nối trực tiếp được 121 00:05:37,840 --> 00:05:40,136 đến cuộc sống chúng ta và hành vi của chúng ta, 122 00:05:40,160 --> 00:05:42,016 là thứ rất khó để đạt được 123 00:05:42,040 --> 00:05:45,936 nếu chúng ta để sự ám ảnh của các con số và công nghệ bao quanh chúng 124 00:05:45,960 --> 00:05:47,240 dẫn dắt ta khi xử lý. 125 00:05:48,600 --> 00:05:53,496 Nhưng chúng ta có thể làm tốt hơn để kết nối dữ liệu đến câu chuyện của chúng. 126 00:05:53,520 --> 00:05:56,176 Chúng ta có thể loại bỏ hoàn toàn công nghệ. 127 00:05:56,200 --> 00:05:58,456 Cách đây vài năm, tôi gặp người phụ nữ này, 128 00:05:58,480 --> 00:05:59,856 Stefanie Posavec -- 129 00:05:59,880 --> 00:06:05,696 một nhà thiết kế ở London, người chia sẻ với tôi niềm đam mê và ám ảnh về dữ liệu. 130 00:06:05,720 --> 00:06:07,056 Chúng tôi không biết nhau, 131 00:06:07,080 --> 00:06:10,336 nhưng chúng tôi quyết định thực hiện một thí nghiệm rất đặc biệt, 132 00:06:10,360 --> 00:06:12,896 bắt đầu giao tiếp với nhau chỉ sử dụng dữ liệu, 133 00:06:12,920 --> 00:06:14,256 không dùng ngôn ngữ khác, 134 00:06:14,280 --> 00:06:18,896 và chúng tôi đã không sử dụng bất kỳ công nghệ gì để chia sẻ dữ liệu. 135 00:06:18,920 --> 00:06:21,816 Thực ra, phương tiện giao tiếp duy nhất giữa chúng tôi 136 00:06:21,840 --> 00:06:24,696 là qua hệ thống bưu chính cổ điển. 137 00:06:24,720 --> 00:06:27,176 Với "Thân gửi Dữ liệu," mỗi tuần trong một năm, 138 00:06:27,200 --> 00:06:30,656 chúng tôi sử dụng dữ liệu cá nhân để tìm hiểu lẫn nhau -- 139 00:06:30,680 --> 00:06:34,336 dữ liệu cá nhân chia sẻ hàng tuần là các nội dung đời thường, 140 00:06:34,360 --> 00:06:35,576 từ cảm nhận của chúng tôi 141 00:06:35,600 --> 00:06:37,456 tới các tiếp xúc với đối tác, 142 00:06:37,480 --> 00:06:40,640 từ những lời khen ngợi chúng tôi nhận được đến âm thanh xung quanh. 143 00:06:41,480 --> 00:06:45,016 Thông tin cá nhân đó được chúng tôi vẽ bằng tay 144 00:06:45,040 --> 00:06:47,536 trên một tờ giấy bằng cỡ tấm bưu thiếp 145 00:06:47,560 --> 00:06:50,496 rồi hằng tuần chúng tôi gửi từ London đến New York, 146 00:06:50,520 --> 00:06:51,776 nơi tôi sống, 147 00:06:51,800 --> 00:06:54,000 và từ New York đến London, nơi cô ấy sống. 148 00:06:54,480 --> 00:06:58,176 Mặt trước của tấm bưu thiếp là hình vẽ dữ liệu, 149 00:06:58,200 --> 00:06:59,496 và mặt sau của nó 150 00:06:59,520 --> 00:07:01,949 chứa địa chỉ của người kia, hiển nhiên rồi, 151 00:07:01,973 --> 00:07:04,613 và chú thích cách phiên dịch bản vẽ của chúng tôi. 152 00:07:05,640 --> 00:07:07,656 Ở tuần đầu tiên của dự án, 153 00:07:07,680 --> 00:07:10,736 chúng tôi chọn chủ đề khá lạnh nhạt và không liên quan cá nhân. 154 00:07:10,760 --> 00:07:13,960 Chúng tôi xem giờ bao nhiêu lần trong một tuần? 155 00:07:14,720 --> 00:07:16,656 Và đây là mặt trước của tấm bưu thiếp, 156 00:07:16,680 --> 00:07:18,656 và bạn có thể thấy mỗi ký hiệu nhỏ 157 00:07:18,680 --> 00:07:22,096 đại diện cho một lần chúng tôi xem giờ, 158 00:07:22,120 --> 00:07:25,496 được sắp xếp theo ngày và giờ khác nhau theo thứ tự thời gian -- 159 00:07:25,520 --> 00:07:27,560 không có gì phức tạp ở đây cả. 160 00:07:28,200 --> 00:07:29,776 Nhưng bạn thấy ở phần chú thích 161 00:07:29,800 --> 00:07:33,256 cách tôi thêm các chi tiết giả định về những thời điểm này, 162 00:07:33,280 --> 00:07:37,856 Thực ra, các kiểu ký hiệu khác nhau biểu thị lý do tôi xem giờ-- 163 00:07:37,880 --> 00:07:39,096 tôi đang làm gì? 164 00:07:39,120 --> 00:07:40,816 Tôi đang chán nản? Tôi đang đói? 165 00:07:40,840 --> 00:07:42,056 Tôi trễ à? 166 00:07:42,080 --> 00:07:45,296 Có phải tôi xem giờ có mục đích hay chỉ tình cờ liếc đồng hồ? 167 00:07:45,320 --> 00:07:47,576 Và đây là phần then chốt -- 168 00:07:47,600 --> 00:07:51,296 trình bày chi tiết hàng ngày của tôi và tính cách của tôi 169 00:07:51,320 --> 00:07:53,256 thông qua tập dữ liệu. 170 00:07:53,280 --> 00:07:57,976 Ví dụ, sử dụng dữ liệu như một ống kính hoặc bộ lọc để khám phá ra, 171 00:07:58,000 --> 00:08:00,176 nỗi lo lắng bị trễ thường trực trong tôi, 172 00:08:00,200 --> 00:08:02,400 ngay cả khi tôi luôn tuyệt đối đúng giờ. 173 00:08:04,200 --> 00:08:08,296 Stefanie và tôi đã bỏ ra một năm để thu thập dữ liệu thủ công 174 00:08:08,320 --> 00:08:12,816 để buộc chúng tôi tập trung vào các chi tiết mà máy tính không thể tập hợp 175 00:08:12,840 --> 00:08:14,376 hoặc it ra là chưa được -- 176 00:08:14,400 --> 00:08:17,896 sử dụng dữ liệu để khám phá suy nghĩ của mình và ngôn ngữ mình sử dụng, 177 00:08:17,920 --> 00:08:19,856 và không chỉ các hoạt động của mình. 178 00:08:19,880 --> 00:08:21,296 Tương tự ở tuần thứ 3, 179 00:08:21,320 --> 00:08:25,136 chúng tôi theo dõi những lời "cám ơn" mà chúng tôi nói và nhận được, 180 00:08:25,160 --> 00:08:29,816 và khi tôi nhận ra rằng tôi hầu như nói cám ơn với những người tôi không biết. 181 00:08:29,840 --> 00:08:34,176 Rõ ràng tôi là người bị buộc cám ơn tới những người phục vụ, 182 00:08:34,200 --> 00:08:37,360 nhưng chắc chắn tôi không cám ơn hết những người ở gần tôi. 183 00:08:39,000 --> 00:08:40,256 Qua một năm, 184 00:08:40,280 --> 00:08:44,776 công việc phát hiện và đếm các loại hành động 185 00:08:44,800 --> 00:08:46,096 trở nên thường xuyên. 186 00:08:46,120 --> 00:08:48,176 Nó đã thực sự thay đổi chính chúng tôi. 187 00:08:48,200 --> 00:08:50,896 Chúng tôi trở nên đồng điệu với chính mình hơn rất nhiều, 188 00:08:50,920 --> 00:08:54,040 hiểu biết hơn hành vi của mình và những thứ xung quanh. 189 00:08:54,680 --> 00:08:57,656 Sau một năm, Stefanie và tôi đã kết nối ở mức độ rất sâu 190 00:08:57,680 --> 00:08:59,696 thông qua nhật ký dữ liệu chia sẽ, 191 00:08:59,720 --> 00:09:04,016 nhưng chúng tôi chỉ có thể làm điều này vì đã đặt mình vào những con số này, 192 00:09:04,040 --> 00:09:08,016 thêm phần ngữ cảnh của những câu chuyện rất cá nhân vào chúng. 193 00:09:08,040 --> 00:09:10,496 Đó là cách duy nhất làm cho chúng thực sự có ý nghĩa 194 00:09:10,520 --> 00:09:12,720 và đại diện cho chính chúng tôi. 195 00:09:14,480 --> 00:09:17,576 Tôi không yêu cầu bạn bắt đầu vẽ dữ liệu cá nhân của mình, 196 00:09:17,600 --> 00:09:20,456 hoặc tìm kiếm một người bạn qua thư từ bên kia đại dương. 197 00:09:20,480 --> 00:09:23,056 Nhưng tôi đang đề nghị các bạn xem xét dữ liệu-- 198 00:09:23,080 --> 00:09:24,536 mọi loại dữ liệu-- 199 00:09:24,560 --> 00:09:26,336 khi bắt đầu một buổi nói chuyện 200 00:09:26,360 --> 00:09:27,560 và không kết thúc. 201 00:09:28,080 --> 00:09:31,256 Bởi vì bản thân dữ liệu sẽ không bao giờ cho ta một giải pháp. 202 00:09:31,280 --> 00:09:33,976 Và đây là lý do, dữ liệu đã làm chúng ta thất bại tệ hại- 203 00:09:34,000 --> 00:09:37,376 bởi vì chúng ta đã không đưa vào được lượng ngữ cảnh phù hợp 204 00:09:37,400 --> 00:09:38,856 để biểu diễn thực tế-- 205 00:09:38,880 --> 00:09:42,080 một thực tế rắc rối, phức tạp và sâu sắc. 206 00:09:42,960 --> 00:09:45,416 Chúng ta cứ tập trung vào hai con số này, 207 00:09:45,440 --> 00:09:46,936 ám ảnh với chúng 208 00:09:46,960 --> 00:09:49,456 và giả vờ rằng thế giới này có thể được tóm gọn lại 209 00:09:49,480 --> 00:09:51,816 trong một vài con số và một cuộc đua ngựa, 210 00:09:51,840 --> 00:09:53,096 trong khi các câu chuyện, 211 00:09:53,120 --> 00:09:54,576 mới thực sự quan trọng, 212 00:09:54,600 --> 00:09:56,016 thì lại đang ở đâu đó. 213 00:09:56,040 --> 00:10:00,456 Cái mà ta bỏ nhỡ khi nhìn vào câu chuyện chỉ bằng các mô hình và thuật toán 214 00:10:00,480 --> 00:10:03,000 là cái mà ta gọi là "chủ nghĩa nhân văn dữ liệu." 215 00:10:03,560 --> 00:10:05,576 Trong chủ nghĩa nhân văn Phục hưng, 216 00:10:05,600 --> 00:10:07,216 các trí thức châu Âu 217 00:10:07,240 --> 00:10:12,160 đã đặt con người, không phải Chúa, ở trung tâm trong quan điểm của họ về thế giới. 218 00:10:12,800 --> 00:10:15,016 Tôi tin điều tương tự cần diễn ra 219 00:10:15,040 --> 00:10:16,816 với vũ trụ dữ liệu. 220 00:10:16,840 --> 00:10:19,816 Bây giờ dữ liệu rõ ràng đang được đối xử như Chúa -- 221 00:10:19,840 --> 00:10:23,120 người giữ sự thật không sai sót cho hiện tại và tương lai chúng ta. 222 00:10:23,840 --> 00:10:26,736 Những trải nghiệm mà tôi chia sẻ với các bạn hôm nay 223 00:10:26,760 --> 00:10:31,776 đã dạy tôi rằng để khiến dữ liệu mô tả một cách chính xác bản ngã con người 224 00:10:31,800 --> 00:10:35,216 và đảm bảo chúng không lừa dối chúng ta nữa, 225 00:10:35,240 --> 00:10:38,936 ta cần bắt đầu đưa ra các cách để bao hàm sự đồng cảm, khuyết điểm 226 00:10:38,960 --> 00:10:40,536 và các thuộc tính con người 227 00:10:40,560 --> 00:10:44,280 vào cách ta thu thập, xử lý, phân tích và hiển thị chúng. 228 00:10:45,280 --> 00:10:48,256 Sau cùng, tôi thấy một nơi, 229 00:10:48,280 --> 00:10:51,616 thay vì chỉ sử dụng dữ liệu để trở nên hiệu quả hơn, 230 00:10:51,640 --> 00:10:54,440 chúng ta sẽ sử dụng dữ liệu để trở nên nhân đạo hơn. 231 00:10:54,880 --> 00:10:56,096 Cám ơn. 232 00:10:56,120 --> 00:11:00,561 (Vỗ tay)