"Sắc đẹp là một lời nguyền," Psyche thầm nghĩ khi cô nhìn qua mép của vách đá, nơi cô bị chính cha cô bỏ rơi. Sinh ra với sắc vốc đẹp đạt mức hoàn hảo, cô được tôn thờ như một hiện thân mới của nữ thần tình yêu Venus. Tuy nhiên, đối với người bình thường có cảm tình với cô, việc tiếp cận cô khiến họ cảm thấy bị đe dọa. Khi cha cô cầu xin hướng dẫn từ đền của thần Apollo, vị thần của ánh sáng, lý trí, và tiên tri. Ông được chỉ dẫn rằng phải từ bỏ con gái mình tại một ngọn núi đá, nơi cô con gái sẽ cưới một con quỷ hung ác và man rợ, mang hình thù giống rắn và có cánh. Một mình trên mỏm đá, Psyche cảm nhận được ngọn gió tây Zephyr nhẹ nhàng nhấc cô lên không trung. Ngọn gió đặt cô xuống trước một cung điện. "Tới nhà rồi", một giọng nói vô hình cất lên, "Chồng nàng đang chờ trong phòng ngủ, nếu như nàng dám gặp y." Ngươi đủ can đảm mà, Psyche tự nhủ. Phòng ngủ quá tối khiến nàng chẳng thể thấy được chồng mình. Nhưng nàng cảm thấy hình thù người ấy chẳng giống rắn một chút nào. Làn da người ấy thì mềm, còn giọng nói và cử chỉ lại dịu dàng. Nàng hỏi người là ai, nhưng người đó nói rằng đây là câu hỏi mà ta sẽ không bao giờ có thể trả lời. Nếu như nàng yêu ta, nàng sẽ chẳng cần biết. Những lần đến thăm cứ diễn ra hằng đêm. Không bao lâu sau, Psyche mang thai. Cô vừa vui mừng lại vừa mâu thuẫn. Làm sao cô có thể nuôi dạy đứa trẻ với người đàn ông cô chưa từng thấy mặt? Đêm đó, Psyche tiến về phía người chồng đang ngủ, trong tay cầm cây đèn dầu. Người mà cô nhìn thấy chính là vị thần Cupid, vị thần khiến cho thần linh và loài người ham muốn xác thịt lẫn nhau bằng mũi tên nhọn của mình. Psyche đánh rơi ngọn đèn khiến cho dầu nóng bén vào người Cupid. Chàng nói chàng đã yêu Psyche từ khi người mẹ đố kị của mình, Venus, yêu cầu chàng gây khó dễ một cô gái trẻ bằng mũi tên của mình. Nhưng bị quyến rũ bởi vẻ đẹp của Psyche, Cupid đã sử dụng mũi tên lên chính bản thân. Tuy nhiên, chàng không tin rằng thần và người thường có thể yêu nhau bình đẳng. Và vì bây giờ cô đã biết hình dáng thật của anh, những hi vọng về một hạnh phúc giữa họ đã tan biến. Rồi chàng bay đi mất. Psyche bị bỏ lại trong nỗi tuyệt vọng, cho tới khi giọng nói vô hình lại cất lên nói với nàng rằng một tình cảm bình đẳng giữa cô và Cupid thật sự có thể xảy ra. Được khích lệ, nàng bắt đầu đi tìm chàng. Nhưng Venus chặn đường Psyche lại, và nói nàng và Cupid chỉ được cưới nhau sau khi hoàn thành xong hàng loạt những nhiệm vụ bất khả thi. Đầu tiên, nàng bị yêu cầu phân loại một đống các loại hạt lẫn lộn nhau chỉ trong vòng một đêm. Ngay khi nàng từ bỏ hi vọng, một đàn kiến đã thương cảm và giúp cô phân loại. Thành công vượt qua thử thách đầu tiên, Tiếp theo, Psyche phải mang về cho Venus lông của con cừu vàng, con vật nổi tiếng với việc hay đi chu du khắp nơi. Thế nhưng, thần sông đã chỉ cô gom lông cừu bị mắc lại trên những cây tầm xuân và cô đã thành công. Cuối cùng, Psyche phải đến Địa Ngục, và thuyết phục Proserpina, nữ hoàng của cái chết, chiết một giọt sắc đẹp của thần vào một cái hộp cho Venus. Một lần nữa, giọng nói vô hình lại đến bên giúp đỡ Psyche. Bảo nàng mang bánh lúa mạch cho Cerberus, con chó canh cổng Địa Ngục và tiền xu để trả cho người lái đò, Charon, để đưa cô qua sông Styx. Khi nhiệm vụ thứ ba cũng là nhiệm vụ cuối cùng hoàn thành, Psyche quay về thế giới của người sống. Khi ở ngoài cung điện của Venus, cô mở chiếc hộp sắc đẹp của Proserpina ra với hi vọng giữ một ít lại cho mình. Thế nhưng, chiếc hộp lại chứa giấc ngủ, chứ không phải sắc đẹp, và Psyche ngã xuống. Cupid, giờ đã bình phục, bay tới vị hôn thê đang ngủ. Và nói với nàng rằng anh đã sai và dại dột. Sự gan dạ của nàng khi đối mặt với những điều thần bí đã chứng tỏ tình cảm của cô nhiều hơn anh. Cupid cho Psyche uống rượu tiên của các vị thần, biến cô trở nên bất tử. Không lâu sau, Psyche hạ sinh một bé gái. Họ đặt tên cho cô bé là Pleasure nghĩa là Niềm Vui. Cô bé, Cupid, và Psyche, tên nàng nghĩa là Tâm Hồn, đã cùng nhau làm rối tung đời sống tình cảm loài người kể từ đó.