1 00:00:00,462 --> 00:00:02,552 Tôi là một người Haraza, 2 00:00:02,552 --> 00:00:07,381 và quê hương của chúng tôi là Afghanistan. 3 00:00:07,381 --> 00:00:10,400 Như hàng trăm nghìn đứa trả Hazara khác, 4 00:00:10,400 --> 00:00:13,164 tôi được sinh ra xa quê. 5 00:00:13,164 --> 00:00:17,366 Những cuộc khủng bố và hành quân chống lại người Hazara 6 00:00:17,366 --> 00:00:21,963 đã buộc bố mẹ tôi phải rời Afghanistan. 7 00:00:21,963 --> 00:00:26,374 Sự ngược đãi này có một lịch sử lâu dài từ cuối những năm 1800, 8 00:00:26,374 --> 00:00:29,301 trong triều đại Vua Abdur Rahman. 9 00:00:29,301 --> 00:00:34,897 Ông ta giết 63% dân số Haraza. 10 00:00:34,897 --> 00:00:37,544 Ông ta xây tháp bằng đầu của họ. 11 00:00:37,544 --> 00:00:39,911 Nhiều người Haraza bị bán làm nô lệ, 12 00:00:39,911 --> 00:00:46,204 và nhiều người khác trốn khỏi đất nước đến Iran hoặc Pakistan. 13 00:00:46,204 --> 00:00:48,920 Bố mẹ tôi đã đến Pakistan, 14 00:00:48,920 --> 00:00:51,916 và định cư ở Quetta, nơi tôi được sinh ra. 15 00:00:51,916 --> 00:00:54,857 Sau cuộc tấn công tòa Tháp Đôi ngày 9 tháng 11, 16 00:00:54,857 --> 00:00:56,645 tôi có cơ hội đến Afghanistan 17 00:00:56,645 --> 00:00:59,223 lần đầu tiên, cùng các nhà báo ngoại quốc. 18 00:00:59,223 --> 00:01:03,030 Tôi mới 18 tuổi, và làm thông dịch viên. 19 00:01:03,030 --> 00:01:05,213 Sau 4 năm, 20 00:01:05,213 --> 00:01:09,903 tôi cảm thấy đủ an toàn để chuyển đến Afghanistan luôn, 21 00:01:09,903 --> 00:01:14,523 lúc đó tôi đang làm nhiếp ảnh tư liệu, 22 00:01:14,523 --> 00:01:18,769 và đang làm về nhiều câu chuyện. 23 00:01:18,769 --> 00:01:21,373 Một trong các câu chuyện quan trọng nhất mà tôi đã làm 24 00:01:21,373 --> 00:01:26,087 là về những cậu bé nhảy múa ở Afghanistan. 25 00:01:26,087 --> 00:01:30,591 Nó là một câu chuyện thương tâm về một truyền thống kinh khủng. 26 00:01:30,591 --> 00:01:34,052 Nó bao gồm trẻ con nhảy múa cho các vị tướng 27 00:01:34,052 --> 00:01:36,141 và những người quyền lực. 28 00:01:36,141 --> 00:01:39,902 Những cậu bé này thường bị bắt hoặc mua từ những gia đình nghèo, 29 00:01:39,902 --> 00:01:42,967 và bị ép làm nô lệ tình dục. 30 00:01:42,967 --> 00:01:45,731 Đây là Shukur. 31 00:01:45,731 --> 00:01:49,400 Cậu ta bị bắt cóc khỏi Kabul bởi một tên tướng. 32 00:01:49,400 --> 00:01:51,372 Cậu ta bị đem tới một tỉnh khác, 33 00:01:51,372 --> 00:01:56,133 nơi mà cậu ta phải làm nô lệ tình dục cho tên tướng ấy và bạn bè của hắn. 34 00:01:56,133 --> 00:01:59,058 Khi câu chuyện này được đăng trong tờ Washington Post, 35 00:01:59,058 --> 00:02:01,380 tôi bắt đầu bị hăm dọa, 36 00:02:01,380 --> 00:02:05,118 và bị buộc rời Afghanistan, 37 00:02:05,118 --> 00:02:07,510 như bố mẹ tôi đã từng bị. 38 00:02:07,510 --> 00:02:11,202 Cùng với gia đình, tôi trở về Quetta. 39 00:02:11,202 --> 00:02:15,614 Tình hình ở Quetta đã thay đổi rõ rệt từ khi tôi rời đi vào năm 2005. 40 00:02:15,614 --> 00:02:18,167 Từng là một thiên đường hòa bình cho người Hazara, 41 00:02:18,167 --> 00:02:23,601 nay đã trờ thành một trong những thành phố nguy hiểm nhất ở Pakistan. 42 00:02:23,601 --> 00:02:27,176 Những người Haraza bị chia vào hai khu vực 43 00:02:27,176 --> 00:02:32,029 và bị ngăn cản khỏi xã hội và giáo dục và bị trừng phạt. 44 00:02:32,029 --> 00:02:33,469 Đây là Nadir. 45 00:02:33,469 --> 00:02:35,466 Tôi biết cậu ta từ khi tôi còn bé. 46 00:02:35,466 --> 00:02:39,645 Cậu ta bị thương khi xe của cậu ấy bị phục kích bởi bọn khủng bố. 47 00:02:39,645 --> 00:02:43,221 Sau đó cậu ấy đã chết vì những vết thương. 48 00:02:43,221 --> 00:02:47,006 Khoảng 1600 người Haraza 49 00:02:47,006 --> 00:02:50,629 đã bị giết trong nhiều cuộc tấn công, 50 00:02:50,629 --> 00:02:55,527 và khoảng 3000 người đã bị thương, 51 00:02:55,527 --> 00:02:58,778 còn nhiều người đã bị tàn tật. 52 00:02:58,778 --> 00:03:02,076 Những cuộc tấn công vào người Haraza chỉ trở nên tệ thêm, 53 00:03:02,076 --> 00:03:04,908 nên không có gì bất ngờ khi nhiều người muốn bỏ trốn. 54 00:03:04,908 --> 00:03:09,668 Sau Afghanistan, Iran, Pakistan, 55 00:03:09,668 --> 00:03:16,332 Úc là nơi có dân số Haraza đứng thứ 4 trên toàn thế giới. 56 00:03:16,332 --> 00:03:19,141 Khi thời điểm rời Pakistan tới, 57 00:03:19,141 --> 00:03:21,091 Úc dường như là lựa chọn rõ ràng nhất. 58 00:03:21,091 --> 00:03:23,088 Về kinh tế, chỉ một người có thể trốn, 59 00:03:23,088 --> 00:03:24,946 và tôi đã được chọn, 60 00:03:24,946 --> 00:03:28,299 với hi vọng rằng tôi sẽ tới điểm đến an toàn, 61 00:03:28,299 --> 00:03:33,291 và tìm cách đưa gia đình tôi đến sau. 62 00:03:33,291 --> 00:03:34,870 Chúng tôi đều hiểu rủi ro, 63 00:03:34,870 --> 00:03:37,842 và chuyến đi đáng sợ như thế nào, 64 00:03:37,842 --> 00:03:42,416 và tôi gặp nhiều người mất người thân trên biển. 65 00:03:42,416 --> 00:03:46,805 Đó là một quyết định liều mạng, rằng bỏ tất cả lại sau lưng, 66 00:03:46,805 --> 00:03:49,680 không ai ra quyết định này một cách dễ dàng. 67 00:03:49,680 --> 00:03:51,866 Nếu như tôi có thể bay tới Úc, 68 00:03:51,866 --> 00:03:54,490 thì tôi sẽ chỉ cần chưa tới 24 tiếng. 69 00:03:54,490 --> 00:03:58,576 Nhưng kiếm visa là điều không thể.\ 70 00:03:58,576 --> 00:04:00,689 Chuyến đi của tôi dài hơn rất nhiều, 71 00:04:00,689 --> 00:04:02,943 phức tạp hơn rất nhiều, 72 00:04:02,943 --> 00:04:05,989 và chắc chắn nguy hiểm hơn rất nhiều. 73 00:04:05,989 --> 00:04:08,631 Tôi bay tới Thái Lan, 74 00:04:08,631 --> 00:04:13,429 và đi xe và thuyền tới Malaysia và Indonesia, 75 00:04:13,429 --> 00:04:15,844 trả tiền cho nhiều người và bọn buôn lậu trên đường 76 00:04:15,844 --> 00:04:18,584 và dành nhiều thời gian để trốn 77 00:04:18,584 --> 00:04:22,300 và nhiều thời gian lo sợ sẽ bị bắt. 78 00:04:22,300 --> 00:04:26,687 Ơ Indonesia, tôi gia nhập một nhóm bảy người tìm kiếm nơi ẩn náu. 79 00:04:26,687 --> 00:04:29,241 Chúng tôi dùng chung một phòng ngủ 80 00:04:29,241 --> 00:04:33,119 ở một thị trấn ngoài Jakarta tên là Bogor. 81 00:04:33,119 --> 00:04:35,419 Sau một tuần ở Bogor, 82 00:04:35,419 --> 00:04:38,868 ba trong số họ lên đường cho cuộc hành trình đầy nguy hiểm, 83 00:04:38,868 --> 00:04:42,700 và sau đó hai ngày chúng tôi nhận được tin 84 00:04:42,700 --> 00:04:47,506 rằng một con thuyền đã chìm trên đường tới Đảo Giáng Sinh. 85 00:04:47,506 --> 00:04:51,267 Chúng tôi biết được rằng 3 người đó - Nawroz, Jaffar, và Shabbir - 86 00:04:51,267 --> 00:04:53,218 đã có mặt trên chiếc thuyền. 87 00:04:53,218 --> 00:04:55,656 Chỉ có Jaffar được giải cứu. 88 00:04:55,656 --> 00:04:59,249 Shabbir và Nawroz không được tìm thấy. 89 00:04:59,249 --> 00:05:00,898 Chuyện này khiến tôi nghĩ, 90 00:05:00,898 --> 00:05:03,568 liệu tôi có đang làm việc đúng? 91 00:05:03,568 --> 00:05:07,515 Tôi kết luận rằng tôi không còn lựa chọn ngoài việc tiếp tục. 92 00:05:07,515 --> 00:05:11,370 Vài tuần sau, chúng tôi nhận cuộc gọi từ một tên buôn lậu 93 00:05:11,370 --> 00:05:16,060 nói rằng con thuyền đã sẵn sàng cho chuyến đi của chúng tôi. 94 00:05:16,060 --> 00:05:18,940 Đi trong đêm đến con tàu chính 95 00:05:18,940 --> 00:05:20,588 trên một chiếc thuyền máy, 96 00:05:20,588 --> 00:05:25,603 chúng tôi lên một con tàu đánh cá quá tải. 97 00:05:25,603 --> 00:05:27,693 Tổng cộng có tới 93 người, 98 00:05:27,693 --> 00:05:29,666 và đều ở dước boong. 99 00:05:29,666 --> 00:05:31,919 Không ai được lên trên. 100 00:05:31,919 --> 00:05:35,077 Mỗi người phải trả 6000 đô la 101 00:05:35,077 --> 00:05:37,166 cho chuyến đi này. 102 00:05:37,166 --> 00:05:39,395 Ngày đầu tiên khá thuận lợi, 103 00:05:39,395 --> 00:05:42,623 nhưng đến đêm thứ hai, thời tiết thay đổi. 104 00:05:42,623 --> 00:05:47,568 Sóng đánh con tàu làm cho các miếng ván lung lay. 105 00:05:47,568 --> 00:05:51,910 Mọi người ở dướng khoang đều khóc, cầu nguyện, gọi tên người thân. 106 00:05:51,910 --> 00:05:53,652 Họ la hét. 107 00:05:53,652 --> 00:05:55,811 Đó là một khoảnh khắc tồi tệ. 108 00:05:55,811 --> 00:05:59,758 Nó như một cảnh phim ngày tận thế, 109 00:05:59,758 --> 00:06:04,583 hoặc như các cảnh phim Hollywood 110 00:06:04,583 --> 00:06:07,788 khi mọi thứ đổ bể 111 00:06:07,788 --> 00:06:10,225 và thế giới sắp kết thúc. 112 00:06:10,225 --> 00:06:12,849 Nó đã xảy ra với chúng tôi trong thực tế. 113 00:06:12,849 --> 00:06:17,192 Chúng tôi không có hi vọng nào. 114 00:06:17,192 --> 00:06:20,720 Con tàu nổi như một hộp diêm trên nước, 115 00:06:20,720 --> 00:06:22,856 không có một sự điều khiển nào. 116 00:06:22,856 --> 00:06:26,618 Những cơn sóng còn cao hơn cả con tàu, 117 00:06:26,618 --> 00:06:32,655 và nước tràn vào nhanh hơn máy bơm có thể thải ra. 118 00:06:32,655 --> 00:06:35,511 Chúng tôi đều mất hi vọng. 119 00:06:35,511 --> 00:06:37,950 Chúng tôi nghĩ đây là kết thúc. 120 00:06:37,950 --> 00:06:39,876 Chúng tôi chứng kiến cái chết của mình, 121 00:06:39,876 --> 00:06:42,268 và tôi đã ghi nhận lại. 122 00:06:42,268 --> 00:06:44,219 Thuyền trưởng bảo rằng 123 00:06:44,219 --> 00:06:46,586 chúng tôi không thể tiếp tục, 124 00:06:46,586 --> 00:06:49,767 và phải quay đầu lại. 125 00:06:49,767 --> 00:06:51,834 Chúng tôi lên boong 126 00:06:51,834 --> 00:06:54,366 và bật tắt đèn pin 127 00:06:54,366 --> 00:06:59,265 để gây sự chú ý của các thuyền khác. 128 00:06:59,265 --> 00:07:06,649 Chúng tôi cố gắng gây chú ý bằng cách vẫy áo phao và huýt sáo. 129 00:07:06,649 --> 00:07:10,084 Cuối cùng, chúng tôi đến một hòn đảo nhỏ. 130 00:07:10,084 --> 00:07:13,335 Con thuyền đâm vào đá, 131 00:07:13,335 --> 00:07:15,378 tôi bị rơi xuống nước 132 00:07:15,378 --> 00:07:19,025 và làm hư chiếc camera, những gì tôi đã quay được. 133 00:07:19,025 --> 00:07:24,791 May mắn là cái thẻ nhớ vẫn dùng được. 134 00:07:24,791 --> 00:07:27,206 Đó là một khu rừng rậm. 135 00:07:27,206 --> 00:07:32,965 Chúng tôi chia thành nhiều nhóm do tranh cãi về việc nên làm gì tiếp. 136 00:07:32,965 --> 00:07:35,333 Chúng tôi đều sợ hãi và bối rối. 137 00:07:35,333 --> 00:07:38,630 Sau một đêm trên bãi biển, 138 00:07:38,630 --> 00:07:41,253 chúng tôi tìm được một cầu tàu và mấy trái dừa. 139 00:07:41,253 --> 00:07:44,249 Chúng tôi gọi được một con tàu từ một resort gần đó, 140 00:07:44,249 --> 00:07:48,498 và bị giao cho cảnh sát biển Indonesia. 141 00:07:48,498 --> 00:07:52,100 Tại Trại Giam Serang, 142 00:07:52,100 --> 00:07:57,158 một sĩ quan nhập cư đến lục soát và trộm đồ của chúng tôi. 143 00:07:57,158 --> 00:08:00,526 Ông ta lấy của tôi điện thoại, 300 đô la tiền mặt, 144 00:08:00,526 --> 00:08:03,938 và giày, để chúng tôi không trốn thoát được. 145 00:08:03,938 --> 00:08:09,999 Nhưng chúng tôi quan sát lính canh, xem xét cử động của chúng, 146 00:08:09,999 --> 00:08:13,842 và khoảng 4 giờ sáng, khi chúng ngồi quanh một ngọn lửa, 147 00:08:13,842 --> 00:08:17,396 chúng tôi tháo bỏ 2 lớp kính từ một cửa sổ hướng ra ngoài 148 00:08:17,396 --> 00:08:18,915 và chuồn đi. 149 00:08:18,915 --> 00:08:23,744 Chúng tôi leo lên một cái cây cạnh một bức tường có gắn miểng ở trên. 150 00:08:23,744 --> 00:08:26,043 Chúng tôi đặt một cái gối lên đó 151 00:08:26,043 --> 00:08:29,573 và dùng khăn trải giường quấn xung quanh tay 152 00:08:29,573 --> 00:08:31,671 và leo qua bức tường đó, 153 00:08:31,671 --> 00:08:35,418 rồi chạy đi bằng chân không. 154 00:08:35,418 --> 00:08:37,207 Tôi được tự do, 155 00:08:37,207 --> 00:08:39,924 với một tương lai không chắc chắn, 156 00:08:39,924 --> 00:08:41,734 và không có tiền. 157 00:08:41,734 --> 00:08:48,858 Thứ duy nhất tôi có là chiếc thẻ nhớ với những bức ảnh và đoạn phim. 158 00:08:48,858 --> 00:08:52,275 Khi tư liệu của tôi được phát sóng trên SBS Datline, 159 00:08:52,275 --> 00:08:54,854 nhiều người bạn biết về tình hình của tôi, 160 00:08:54,854 --> 00:08:56,710 và cố gắng giúp đỡ tôi. 161 00:08:56,710 --> 00:09:00,448 Họ không cho phép tôi lấy một con tàu và liều mạng. 162 00:09:00,448 --> 00:09:04,953 Tôi cũng quyết định ở lại Indonesia và tiếp tục công việc qua UNHCR, 163 00:09:04,953 --> 00:09:08,807 nhưng tôi đã rất sợ rằng mình sẽ kẹt lại ở Indonesia 164 00:09:08,807 --> 00:09:12,461 trong nhiều năm mà không làm được gì, 165 00:09:12,461 --> 00:09:15,706 giống như những người tìm nơi ẩn náu khác. 166 00:09:15,706 --> 00:09:18,930 Nhưng mọi chuyện hơi khác đối với tôi. 167 00:09:18,930 --> 00:09:23,923 Tôi đã may mắn. 168 00:09:23,923 --> 00:09:28,381 Những liên lạc của tôi đẩy nhanh công việc qua UNHCR, 169 00:09:28,381 --> 00:09:33,119 và tôi được tái định cư ở Úc vào tháng 5 năm 2013. 170 00:09:33,119 --> 00:09:37,298 Không phải người nào tìm nơi ẩn náu cũng may mắn như tôi. 171 00:09:37,298 --> 00:09:44,588 Rất khó khăn để sống một cuộc sống với một tương lai không chắc chắn. 172 00:09:44,588 --> 00:09:48,419 Vấn đề về những người tìm nơi ẩn náu ở Úc 173 00:09:48,419 --> 00:09:51,137 đã bị chính trị hóa quá nhiều 174 00:09:51,137 --> 00:09:54,271 và nó đã mất đi tính con người. 175 00:09:54,271 --> 00:10:00,372 Những người tìm nơi ở đã bị gán tiếng xấu. 176 00:10:00,372 --> 00:10:04,907 Tôi mong rằng câu chuyện của tôi và của các người Hazara khác 177 00:10:04,907 --> 00:10:07,960 có thể cho mọi người biết 178 00:10:07,960 --> 00:10:12,261 rằng những người này đang phải chịu đau khổ ở đất nước quê hương, 179 00:10:12,261 --> 00:10:16,180 và đau khổ thế nào. 180 00:10:16,180 --> 00:10:20,916 Tại sao họ lại liều mạng để tìm nơi ở? 181 00:10:20,916 --> 00:10:22,426 Xin cảm ơn. 182 00:10:22,426 --> 00:10:23,665 (tán thưởng)