1 00:00:01,360 --> 00:00:04,637 Tôi vừa gặp bạn trên chuyến xe buýt, 2 00:00:04,637 --> 00:00:07,078 và chúng ta thực sự muốn làm quen với nhau, 3 00:00:07,078 --> 00:00:09,564 nhưng tôi phải xuống xe ở trạm kế, 4 00:00:09,564 --> 00:00:14,331 nên bạn chuẩn bị kể cho tôi nghe ba điều về bản thân bạn 5 00:00:14,331 --> 00:00:17,911 chỉ để định nghĩa bạn là một con người, 6 00:00:17,911 --> 00:00:19,689 ba điều về bản thân bạn 7 00:00:19,689 --> 00:00:23,303 để giúp tôi biết được bạn là ai, 8 00:00:23,303 --> 00:00:27,287 ba điều nói lên bản chất chân thực của bạn. 9 00:00:27,287 --> 00:00:30,372 Và tôi đang tự hỏi 10 00:00:30,372 --> 00:00:33,660 trong ba điều đó, 11 00:00:33,660 --> 00:00:35,649 có điều nào là 12 00:00:35,649 --> 00:00:40,669 sống sót qua những cơn đại loại như khủng hoảng không? 13 00:00:40,669 --> 00:00:46,373 Người khỏi bệnh ung thư, người sống sót sau vụ cưỡng hiếp, 14 00:00:46,373 --> 00:00:51,490 Người thoát nạn diệt chủng, người sống sót sau vụ loạn luân. 15 00:00:51,490 --> 00:00:54,927 Có bao giờ bạn để ý chúng ta định nghĩa về mình bằng 16 00:00:54,927 --> 00:00:57,461 những nỗi đau của chính mình như thế nào chưa? 17 00:00:57,461 --> 00:01:01,936 Tôi từng thấy sự nhận dạng về người sống sót đã 18 00:01:01,936 --> 00:01:04,428 tạo được ảnh hưởng lớn nhất 19 00:01:04,428 --> 00:01:06,976 là trong cộng đồng người bệnh ung thư. 20 00:01:06,976 --> 00:01:09,709 Tôi quanh quẩn trong cộng đồng này trong thời gian dài, 21 00:01:09,709 --> 00:01:12,913 vì tôi là một Tuyên Úy ở trại tế bần và ở bệnh viện 22 00:01:12,913 --> 00:01:16,197 trong gần 30 năm. 23 00:01:16,197 --> 00:01:21,944 Vào năm 2005, tôi đang làm việc tại một trung tâm chữa trị ung thư lớn 24 00:01:21,944 --> 00:01:24,237 thì tôi nhận được tin 25 00:01:24,237 --> 00:01:27,682 mẹ tôi bị bệnh ung thư ngực. 26 00:01:27,682 --> 00:01:29,857 Và năm ngày sau đó, 27 00:01:29,857 --> 00:01:35,329 Tôi được tin tôi cũng mắc bệnh ung thư ngực, 28 00:01:35,329 --> 00:01:37,956 Mẹ tôi và tôi có thể cùng cạnh tranh với nhau rồi - 29 00:01:37,956 --> 00:01:39,749 (Tiếng cười) - 30 00:01:39,749 --> 00:01:44,177 nhưng thật sự tôi không cố thi đua với bà về việc này. 31 00:01:44,177 --> 00:01:46,199 Thật ra, tôi nghĩ, 32 00:01:46,199 --> 00:01:48,144 nếu bạn mắc phải bệnh ung thư, 33 00:01:48,144 --> 00:01:49,959 thì rất tiện lợi khi làm việc 34 00:01:49,959 --> 00:01:51,370 tại nơi điều trị nó. 35 00:01:51,370 --> 00:01:54,071 Nhưng đây là những gì tôi nghe từ nhiều người tức giận. 36 00:01:54,071 --> 00:01:55,528 Cái gì? 37 00:01:55,528 --> 00:01:57,450 Cô là Tuyên Úy 38 00:01:57,450 --> 00:01:59,740 Cô phải miễn nhiễm chứ! 39 00:01:59,740 --> 00:02:01,820 Hay như, tôi có lẽ đã phải ra đi 40 00:02:01,820 --> 00:02:04,107 với lời cảnh báo chứ không phải là một tấm vé, 41 00:02:04,107 --> 00:02:07,882 vì tôi làm việc ở đây. 42 00:02:07,882 --> 00:02:10,860 Tôi đã được điều trị ở trung tâm trị ung thư nơi tôi làm việc, 43 00:02:10,860 --> 00:02:13,375 rất tiện lợi, 44 00:02:13,375 --> 00:02:15,616 tôi được hóa trị 45 00:02:15,616 --> 00:02:18,325 phẫu thuật, và được cấy túi dung dịch muối vào, 46 00:02:18,325 --> 00:02:20,445 Trước khi tôi nói ý khác, cho tôi nói bây giờ, 47 00:02:20,445 --> 00:02:25,220 đây là ngực giả. (Tiếng cười) 48 00:02:25,220 --> 00:02:28,444 Tôi nhận ra rằng tôi cần phải nói ra, 49 00:02:28,444 --> 00:02:30,207 vì tôi sẽ nghe ai đó nói 50 00:02:30,207 --> 00:02:32,431 "Ồ, Tôi biết nó là cái này." 51 00:02:32,431 --> 00:02:34,887 rồi tôi sẽ bỏ đi hay tôi sẽ ra hiệu và họ sẽ tiếp, 52 00:02:34,887 --> 00:02:37,453 "Không, là cái kia." 53 00:02:37,453 --> 00:02:39,615 Bạn thấy đấy. 54 00:02:39,615 --> 00:02:41,746 Tôi học được rất nhiều khi là một bệnh nhân, 55 00:02:41,746 --> 00:02:43,283 và một trong những điều không ngờ 56 00:02:43,283 --> 00:02:47,275 là chỉ một phần nhỏ trong những trải nghiệm về bệnh ung thư 57 00:02:47,275 --> 00:02:49,472 là về thuốc men. 58 00:02:49,472 --> 00:02:53,834 Hầu hết lại là những cảm giác và niềm tin 59 00:02:53,834 --> 00:02:56,457 việc mất đi và tìm lại sự nhận dạng 60 00:02:56,457 --> 00:02:58,040 rồi khám phá ra sức mạnh 61 00:02:58,040 --> 00:03:01,958 và sự dẻo dai mà bạn chưa từng nghĩ là mình có. 62 00:03:01,958 --> 00:03:04,290 Đó là việc nhận thức rằng 63 00:03:04,290 --> 00:03:07,359 những điều quan trọng nhất trong cuộc đời 64 00:03:07,359 --> 00:03:10,439 không phải cái gì cả, ngoài những mối quan hệ, 65 00:03:10,439 --> 00:03:14,510 và đó là việc cười vào mặt điều không chắc chắn 66 00:03:14,510 --> 00:03:17,946 và học được cách thoát khỏi hầu hết bất cứ điều gì 67 00:03:17,946 --> 00:03:19,965 là nói, "Tôi bị ung thư." 68 00:03:19,965 --> 00:03:24,460 Vì vậy một điều nữa tôi đã học được là 69 00:03:24,460 --> 00:03:27,833 Tôi không cần phải mang chữ "Người khỏi bệnh ung thư" 70 00:03:27,833 --> 00:03:29,627 như một đặc điểm nhận dạng, 71 00:03:29,627 --> 00:03:33,675 nhưng, trời!, có những lực đầy sức mạnh 72 00:03:33,675 --> 00:03:35,834 đẩy tôi làm chỉ vì điều đó. 73 00:03:35,834 --> 00:03:40,490 Bây giờ, đừng, làm ơn, đừng hiểu sai ý tôi. 74 00:03:40,490 --> 00:03:43,158 Các tổ chức tuyên truyền về bệnh ung thư 75 00:03:43,158 --> 00:03:45,787 và những vận động phát hiện bệnh sớm 76 00:03:45,787 --> 00:03:47,917 nhận thức về ung thư và nghiên cứu ung thư 77 00:03:47,917 --> 00:03:49,951 đã bình thường hóa bệnh ung thư, 78 00:03:49,951 --> 00:03:51,736 đây là điều tuyệt vời. 79 00:03:51,736 --> 00:03:53,800 Giờ đây chúng ta có thể nói về bệnh ung thư 80 00:03:53,800 --> 00:03:55,614 mà không cần phải thì thầm. 81 00:03:55,614 --> 00:04:00,142 Chúng ta có thể nói về bệnh ung thư và giúp đỡ nhau. 82 00:04:00,142 --> 00:04:02,820 Nhưng thỉnh thoảng, dường như 83 00:04:02,820 --> 00:04:05,076 mọi người đi quá giới hạn của mình 84 00:04:05,076 --> 00:04:08,184 khi họ bắt đầu nói với chúng ta rằng chúng ta sắp cảm thấy thế nào. 85 00:04:08,184 --> 00:04:13,169 Khoảng một tuần sau ca phẫu thuật, 86 00:04:13,169 --> 00:04:15,022 chúng tôi có một vị khách. 87 00:04:15,022 --> 00:04:18,052 Có lẽ đó là sai lầm đầu tiên của chúng tôi. 88 00:04:18,052 --> 00:04:20,710 Nhắc nhớ là 89 00:04:20,710 --> 00:04:22,301 cho thời điểm đó trong đời 90 00:04:22,301 --> 00:04:25,641 tôi đã là một Tuyên Úy hơn 20 năm, 91 00:04:25,641 --> 00:04:28,103 và các vấn đề như sắp chết và cái chết 92 00:04:28,103 --> 00:04:29,466 và ý nghĩa của cuộc sống, 93 00:04:29,466 --> 00:04:32,652 tất cả chuyện này tôi đã nhai đi nhai lại nhiều lần. 94 00:04:32,652 --> 00:04:34,710 Tối hôm đó, 95 00:04:34,710 --> 00:04:38,260 vị khách của chúng tôi bước tới giơ tay qua đầu, 96 00:04:38,260 --> 00:04:39,836 và nói, "Chị biết không, Deb, 97 00:04:39,836 --> 00:04:43,341 bây giờ chị sắp học được điều gì là quan trọng. 98 00:04:43,341 --> 00:04:47,790 Vâng, khi chị sắp làm một số thay đổi lớn 99 00:04:47,790 --> 00:04:48,777 trong cuộc đời mình, 100 00:04:48,777 --> 00:04:51,607 thì chị bắt đầu nghĩ về cái cái chết của mình. 101 00:04:51,607 --> 00:04:55,645 Vâng, căn bệnh ung thư này là hồi chuông thức tỉnh đối với chị." 102 00:04:55,645 --> 00:05:01,050 Lúc này, đây giống như những lời vàng ngọc 103 00:05:01,050 --> 00:05:03,345 thốt ra từ người đang nói về 104 00:05:03,345 --> 00:05:04,904 trải nghiệm của chính mình, 105 00:05:04,904 --> 00:05:07,733 nhưng khi ai đó nói với bạn 106 00:05:07,733 --> 00:05:10,349 bạn sẽ cảm thấy như thế nào, 107 00:05:10,349 --> 00:05:12,392 thì đó thật vớ vẩn! 108 00:05:12,392 --> 00:05:15,288 Lý do duy nhất để tôi không giết anh ta 109 00:05:15,288 --> 00:05:17,282 bằng đôi tay không của mình 110 00:05:17,282 --> 00:05:21,393 là vì tôi không thể nhấc cánh tay phải của mình lên. 111 00:05:21,393 --> 00:05:25,588 Nhưng tôi đã nặng lời với anh ta, 112 00:05:25,588 --> 00:05:28,506 sau những lời bình thường, mà - 113 00:05:28,506 --> 00:05:29,717 (Tiếng cười) - 114 00:05:29,717 --> 00:05:32,183 làm chồng tôi phải bào chữa, "Cô ấy còn ngấm thuốc mê!" 115 00:05:32,183 --> 00:05:34,179 (Tiếng cười) 116 00:05:34,179 --> 00:05:37,685 Rồi thì sau điều trị, cảm giác giống như 117 00:05:37,685 --> 00:05:40,950 mọi người đang kể cho tôi nghe những gì tôi trải qua có nghĩa gì. 118 00:05:40,950 --> 00:05:43,766 "Ồ! cái này nghĩa là chị sắp đi bộ" 119 00:05:43,766 --> 00:05:45,390 "Ồ! cái này nghĩa là đi dự tiệc" 120 00:05:45,390 --> 00:05:46,653 "Điều này có nghĩa chị sẽ đeo 121 00:05:46,653 --> 00:05:49,035 dải băng màu hồng và áo sơ mi màu hồng 122 00:05:49,035 --> 00:05:50,899 và đeo dải băng trên đầu và khuyên tai 123 00:05:50,899 --> 00:05:54,641 và vòng xuyến và quần lót." 124 00:05:54,641 --> 00:05:57,872 Quần lót. Không, nghiêm túc đấy, google đi. 125 00:05:57,872 --> 00:05:59,924 (Tiếng cười) 126 00:05:59,924 --> 00:06:02,009 Cách nào người ta nâng cao nhận thức? 127 00:06:02,009 --> 00:06:02,609 Chỉ có chồng tôi mới thấy quần lót của tôi thôi. 128 00:06:02,609 --> 00:06:05,751 (Tiếng cười) 129 00:06:05,751 --> 00:06:10,171 Anh ấy khá hiểu về bệnh ung thư rồi! 130 00:06:10,171 --> 00:06:13,298 Đó là thời điểm tôi cảm thấy như là, Chúa ơi! 131 00:06:13,298 --> 00:06:16,437 điều này sẽ kiểm soát đời tôi. 132 00:06:16,437 --> 00:06:21,418 Và đó là khi tôi nói với mình hãy điều khiển trải nghiệm của bạn. 133 00:06:21,418 --> 00:06:25,092 Đừng để nó điều khiển bạn. 134 00:06:25,092 --> 00:06:27,202 Chúng ta đều biết rằng 135 00:06:27,202 --> 00:06:31,324 cách để đương đầu với đau thương, với mất mát, 136 00:06:31,324 --> 00:06:33,736 với bất cứ trải nghiệm đổi đời nào, 137 00:06:33,736 --> 00:06:35,894 là tìm kiếm ý nghĩa. 138 00:06:35,894 --> 00:06:38,126 Nhưng có điều: 139 00:06:38,126 --> 00:06:39,801 Không ai có thể nói với chúng ta 140 00:06:39,801 --> 00:06:42,531 là trải nghiệm của chúng ta có ý nghĩa gì. 141 00:06:42,531 --> 00:06:45,818 Chúng ta phải quyết định ý nghĩa cho nó. 142 00:06:45,818 --> 00:06:47,955 Nó không cần phải có ý nghĩa to lớn, 143 00:06:47,955 --> 00:06:49,961 hướng ngoại. 144 00:06:49,961 --> 00:06:52,470 Chúng ta đều không cần phải sáng lập một cơ quan 145 00:06:52,470 --> 00:06:54,632 hay một tổ chức hay viết một cuốn sách 146 00:06:54,632 --> 00:06:57,499 hay làm một phim tài liệu. 147 00:06:57,499 --> 00:07:00,450 Ý nghĩa có thể thầm lặng 148 00:07:00,450 --> 00:07:02,622 và hướng nội. 149 00:07:02,622 --> 00:07:08,542 Chúng ta có thể có một quyết định nhỏ về cuộc sống của chúng ta 150 00:07:08,542 --> 00:07:13,629 mà lại tạo ra thay đổi lớn. 151 00:07:13,629 --> 00:07:15,570 Cách đây nhiều năm, tôi có một bệnh nhân, 152 00:07:15,570 --> 00:07:17,568 một chàng trai trẻ tuyệt vời 153 00:07:17,568 --> 00:07:20,306 rất được các nhân viên yêu quý, 154 00:07:20,306 --> 00:07:23,186 vì vậy thật bất ngờ khi chúng tôi biết 155 00:07:23,186 --> 00:07:26,971 rằng anh ta không có bạn. 156 00:07:26,971 --> 00:07:29,276 Anh ta sống một mình, 157 00:07:29,276 --> 00:07:33,310 anh ta đi hóa trị một mình, 158 00:07:33,310 --> 00:07:35,254 anh ta đi điều trị, 159 00:07:35,254 --> 00:07:38,980 và sau đó về nhà một mình. 160 00:07:38,980 --> 00:07:40,748 Tôi thậm chí hỏi anh ta. Tôi nói, "Này, 161 00:07:40,748 --> 00:07:43,493 sao anh không bao giờ đi chung với bạn?" 162 00:07:43,493 --> 00:07:48,214 Và anh ta nói, "Tôi thực sự không có bất kỳ người bạn nào!" 163 00:07:48,214 --> 00:07:50,468 nhưng có hàng tấn bạn ở lầu điều trị. 164 00:07:50,468 --> 00:07:54,849 Chúng tôi đều quý anh, mọi người ra vào phòng anh hàng ngày. 165 00:07:54,849 --> 00:07:57,798 Vào buổi hóa trị cuối cùng, 166 00:07:57,798 --> 00:07:59,129 chúng tôi đã hát tặng anh một bài, 167 00:07:59,129 --> 00:08:01,895 chúng tôi đặt vương miện lên đầu anh ấy và chúng tôi thổi bong bóng nước. 168 00:08:01,895 --> 00:08:04,354 Sau đó tôi đã hỏi anh ta, tôi nói, 169 00:08:04,354 --> 00:08:08,801 "Vậy anh sẽ làm gì bây giờ?" 170 00:08:08,801 --> 00:08:10,608 Và anh ta trả lời, 171 00:08:10,608 --> 00:08:12,239 "Kết bạn!" 172 00:08:12,239 --> 00:08:14,345 Và anh ta đã làm thế. 173 00:08:14,345 --> 00:08:17,895 Anh làm tình nguyện rồi kết bạn ở đó, 174 00:08:17,895 --> 00:08:20,588 anh đi nhà thờ và kết bạn ở đó, 175 00:08:20,588 --> 00:08:23,550 Dịp lễ Giáng sinh anh mời vợ chồng tôi dự tiệc ở nhà anh, 176 00:08:23,550 --> 00:08:28,674 và nơi đó đầy những người bạn của anh ta. 177 00:08:28,674 --> 00:08:30,900 Hãy định nghĩa những trải nghiệm của bạn. 178 00:08:30,900 --> 00:08:32,560 Đừng để nó định nghĩa bạn. 179 00:08:32,560 --> 00:08:37,437 Anh đã quyết định rằng ý nghĩa trải nghiệm của anh 180 00:08:37,437 --> 00:08:41,200 là để biết về niềm vui sướng của tình bạn, 181 00:08:41,200 --> 00:08:45,809 và sau đó học cách kết bạn. 182 00:08:45,809 --> 00:08:49,781 Vậy còn bạn thì sao? 183 00:08:49,781 --> 00:08:52,148 Bạn sẽ đi tìm ý nghĩa như thế nào 184 00:08:52,148 --> 00:08:54,586 qua những trải nghiệm nhỏ nhoi của bạn? 185 00:08:54,586 --> 00:08:56,482 Nó có thể vừa mới đây, 186 00:08:56,482 --> 00:08:58,435 hay nó có thể là điều bạn canh cánh trong lòng 187 00:08:58,435 --> 00:09:02,352 từ rất lâu. 188 00:09:02,352 --> 00:09:06,863 Không bao giờ quá trể để thay đổi ý nghĩa của nó, 189 00:09:06,863 --> 00:09:09,124 bởi vì ý nghĩa là sự thay đổi. 190 00:09:09,124 --> 00:09:10,765 Nó có ý nghĩa hôm nay 191 00:09:10,765 --> 00:09:12,695 có thể không còn ý nghĩa nữa một năm sau đó, 192 00:09:12,695 --> 00:09:15,530 hay mười năm sau đó. 193 00:09:15,530 --> 00:09:18,151 Không quá trễ để thành người nào đó 194 00:09:18,151 --> 00:09:21,668 hơn chỉ đơn giản là kẻ sống sót. 195 00:09:21,668 --> 00:09:25,011 Từ đó nghe có vẻ tịnh tiến làm sao! 196 00:09:25,011 --> 00:09:26,921 Kẻ sống sót. 197 00:09:26,921 --> 00:09:31,302 Không động đậy, không lớn lên. 198 00:09:31,302 --> 00:09:33,186 Hãy mang ý nghĩa trải nghiệm của bạn. 199 00:09:33,186 --> 00:09:35,803 Đừng để nó đánh gục bạn, vì nếu bạn làm vậy, 200 00:09:35,803 --> 00:09:38,974 tôi tin là bạn sẽ bị mắc bẫy, 201 00:09:38,974 --> 00:09:44,921 bạn không phát triển, không màn dấn thân. 202 00:09:44,921 --> 00:09:48,392 Tất nhiên, có lúc không vì những áp lực bên ngoài 203 00:09:48,392 --> 00:09:52,763 làm chúng ta mang nhận dạng là kẻ sống sót. 204 00:09:52,763 --> 00:09:56,655 Có lúc chúng ta giống những kẻ bổng lộc. 205 00:09:56,655 --> 00:10:00,173 Điều đó có lúc cũng có lợi. 206 00:10:00,173 --> 00:10:03,904 Nhưng sau đó chúng ta tắt đường! 207 00:10:03,904 --> 00:10:05,717 Một trong các điều đầu tiên tôi học được 208 00:10:05,717 --> 00:10:09,815 khi làm một thực tập sinh Tuyên Úy là có 3 chữ C 209 00:10:09,815 --> 00:10:12,210 trong nghề Tuyên Úy: 210 00:10:12,210 --> 00:10:19,181 An ủi, làm sáng tỏ, khi cần thì đối đầu 211 00:10:19,181 --> 00:10:21,327 hay thử thách. 212 00:10:21,327 --> 00:10:23,268 Chúng ta đều rất thích an ủi 213 00:10:23,268 --> 00:10:25,130 và làm sáng tỏ. 214 00:10:25,130 --> 00:10:30,075 Còn đối đầu, không thích lắm! 215 00:10:30,075 --> 00:10:32,061 Một trong những điều khác làm tôi yêu nghề 216 00:10:32,061 --> 00:10:34,528 làm Tuyên Úy 217 00:10:34,528 --> 00:10:39,000 là được nhìn thấy những bệnh nhân cả năm hoặc thậm chí vài năm 218 00:10:39,000 --> 00:10:40,844 sau khi chữa trị, bởi vì 219 00:10:40,844 --> 00:10:43,542 rất tuyệt vời khi thấy được họ đã thay đổi thế nào, 220 00:10:43,542 --> 00:10:45,745 cuộc sống của họ ra sao 221 00:10:45,745 --> 00:10:47,638 và điều gì đã xảy ra với họ. 222 00:10:47,638 --> 00:10:50,156 Rồi một ngày kia, tôi hồi hộp 223 00:10:50,156 --> 00:10:52,622 cầm tờ giấy xuống phòng chờ ở bệnh viện 224 00:10:52,622 --> 00:10:56,192 đưa cho bệnh nhân tôi gặp một năm trước 225 00:10:56,192 --> 00:10:58,672 đang ngồi đó với hai cô con gái lớn. 226 00:10:58,672 --> 00:11:02,920 Tôi biết hai cô trong lần khám định kỳ một năm. 227 00:11:02,920 --> 00:11:06,461 Khi tôi đi tới phòng chờ, họ sững sờ 228 00:11:06,461 --> 00:11:08,705 vì bà vừa nhận lại hết các kết quả xét nghiệm 229 00:11:08,705 --> 00:11:14,904 và bà là NED: No Evidence of Disease – Không có chứng cứ mắc bệnh, 230 00:11:14,904 --> 00:11:19,661 mà tôi từng nghĩ có nghĩa là Not Entirely Dead: Không hòan toàn chết. 231 00:11:19,661 --> 00:11:25,154 Mọi người sửng sốt. Chúng tôi ngồi xuống, 232 00:11:25,154 --> 00:11:27,957 và kì lạ thay, vì 233 00:11:27,957 --> 00:11:31,840 chỉ trong 2 phút bà bắt đầu kể tôi nghe câu chuyện 234 00:11:31,840 --> 00:11:36,367 về việc chẩn đoán, về ca phẩu thuật và hóa trị của bà, 235 00:11:36,367 --> 00:11:39,840 cho dù là người Tuyên Úy của bà, tôi gặp bà mỗi tuần, 236 00:11:39,840 --> 00:11:42,727 và vì vậy tôi đã nghe câu chuyện này rồi. 237 00:11:42,727 --> 00:11:45,769 Bà đã dùng những chữ như là chịu đựng, 238 00:11:45,769 --> 00:11:49,769 đau đớn, vật lộn. 239 00:11:49,769 --> 00:11:52,377 Và bà kết thúc câu chuyện 240 00:11:52,377 --> 00:11:57,168 “Tôi cảm thấy như bị đóng đinh trên thánh giá.” 241 00:11:57,168 --> 00:11:59,840 Lúc đó hai cô con gái đứng dậy và nói, 242 00:11:59,840 --> 00:12:03,745 “Tụi con đi mua cà phê nhé.” 243 00:12:03,745 --> 00:12:06,889 Và họ đi. 244 00:12:06,889 --> 00:12:09,733 Nói cho tôi biết ba thứ về bạn trước khi đến trạm dừng kế. 245 00:12:09,733 --> 00:12:12,477 Người ta xuống xe buýt trước khi bà ấy nói được đến 246 00:12:12,477 --> 00:12:17,849 điều thứ hai hay thứ ba. 247 00:12:17,859 --> 00:12:21,350 Rồi thì tôi đưa bà khăn giấy, 248 00:12:21,350 --> 00:12:24,635 và ôm lấy bà, 249 00:12:24,635 --> 00:12:28,151 bởi vì tôi thật sự lo cho người phụ nữ này, 250 00:12:28,151 --> 00:12:30,238 tôi nói: 251 00:12:30,238 --> 00:12:32,535 “Hãy thoát ra khỏi cây thánh giá của bà đi!” 252 00:12:32,535 --> 00:12:36,812 Bà hỏi: “Cái gì?” 253 00:12:36,812 --> 00:12:42,222 và tôi lặp lại, “Hãy thoát khỏi cây thánh giá của bà đi!” 254 00:12:42,222 --> 00:12:46,868 Với sự tin tưởng, bà kể về lý do 255 00:12:46,868 --> 00:12:51,994 bà giữ trong lòng và bám lấy sự nhận diện này. 256 00:12:51,994 --> 00:12:54,010 Điều này làm bà được quan tâm nhiều. 257 00:12:54,010 --> 00:12:57,124 Người ta chăm sóc bà để có tiền. 258 00:12:57,124 --> 00:13:00,809 Nhưng bây giờ điều này sắp có kết quả ngược lại. 259 00:13:00,809 --> 00:13:03,288 Việc bà hết bệnh đẩy người ta xa ra. 260 00:13:03,288 --> 00:13:07,040 Người ta tiếp tục đi lấy cà phê. 261 00:13:07,040 --> 00:13:10,935 Bà cảm thấy bị giày vò vì những gì đã trãi qua, 262 00:13:10,935 --> 00:13:17,160 nhưng bà không muốn để sự tự giày vò đó chết đi. 263 00:13:17,160 --> 00:13:20,083 Bây giờ có lẽ bạn đang nghĩ 264 00:13:20,083 --> 00:13:23,030 tôi đã hơi thô lỗ với bà, 265 00:13:23,030 --> 00:13:25,141 vì vậy tôi phải nói với bạn rằng 266 00:13:25,141 --> 00:13:28,833 tôi đã nói ra bằng chính kinh nghiệm của mình. 267 00:13:28,833 --> 00:13:31,670 Nhiều năm, rất nhiều năm về trước 268 00:13:31,670 --> 00:13:35,000 tôi bị đuổi khỏi công việc tôi thích, 269 00:13:35,000 --> 00:13:38,718 tôi không ngừng nói về sự vô tội của tôi 270 00:13:38,718 --> 00:13:42,120 về sự không công bằng, sự phản bội và sự lừa dối, 271 00:13:42,120 --> 00:13:43,254 đến khi, như phụ nữ này, 272 00:13:43,254 --> 00:13:45,290 người ta bỏ tôi mà đi, 273 00:13:45,290 --> 00:13:48,526 tới khi cuối cùng tôi nhận ra 274 00:13:48,526 --> 00:13:52,400 tôi không chỉ gặm nhấm cảm giác của tôi, 275 00:13:52,400 --> 00:13:55,110 mà tôi còn làm tăng lên. 276 00:13:55,110 --> 00:13:59,171 Tôi không muốn để sự tự giày vò chết đi. 277 00:13:59,171 --> 00:14:04,587 Chúng ta biết là với bất kỳ câu chuyện tái sinh nào 278 00:14:04,587 --> 00:14:07,219 bạn phải chết trước. 279 00:14:07,219 --> 00:14:09,037 Trong câu chuyện của Thiên Chúa giáo, 280 00:14:09,037 --> 00:14:12,320 Thánh Jesus chết cả ngày trong mồ 281 00:14:12,320 --> 00:14:14,812 trước khi Ngài được phục sinh. 282 00:14:14,812 --> 00:14:16,650 Và tôi tin, đối với chúng ta, 283 00:14:16,650 --> 00:14:18,783 nằm trong mồ 284 00:14:18,783 --> 00:14:22,765 có nghĩa là chữa cho chính mình sâu bên trong lòng 285 00:14:22,765 --> 00:14:25,470 quanh vết thương 286 00:14:25,470 --> 00:14:29,938 và để cho chính chúng ta được lành lại. 287 00:14:29,938 --> 00:14:33,000 Chúng ta phải để sự tự giày vò chết đi 288 00:14:33,000 --> 00:14:36,596 để một cái tôi mới, cái tôi trung thực hơn, 289 00:14:36,596 --> 00:14:38,990 sinh ra. 290 00:14:38,990 --> 00:14:41,843 Chúng ta phải để câu chuyện cũ ra đi 291 00:14:41,843 --> 00:14:45,990 để một câu chuyện mới, câu chuyện thật hơn 292 00:14:45,990 --> 00:14:49,034 có thể được kể lại. 293 00:14:49,034 --> 00:14:54,566 Hãy định nghĩa trải nghiệm của bạn. Đừng để nó định nghĩa bạn. 294 00:14:54,566 --> 00:14:57,144 Giả sử không có cái gọi là người sống sót, 295 00:14:57,154 --> 00:14:59,951 có nghĩa là, giả sử mọi người quyết định 296 00:14:59,951 --> 00:15:02,821 chỉ cho phép thảm cảnh của họ là sự việc đã qua 297 00:15:02,821 --> 00:15:06,991 thay vì mang nó theo như là một sự nhận diện? 298 00:15:06,991 --> 00:15:08,993 Có lẽ nó sẽ kết thúc việc bị 299 00:15:08,993 --> 00:15:11,354 mắc bẩy vào những nỗi đau của chúng ta, 300 00:15:11,354 --> 00:15:14,900 và bắt đầu một sự tự tìm kiếm, 301 00:15:14,900 --> 00:15:18,830 khám phá và phát triển ngoạn mục. 302 00:15:18,830 --> 00:15:23,630 Có lẽ đó sẽ là sự khởi đầu của định nghĩa về chúng ta, 303 00:15:23,630 --> 00:15:26,212 chúng ta là ai 304 00:15:26,212 --> 00:15:30,380 và đang trở thành ai. 305 00:15:30,380 --> 00:15:36,154 Vì vậy có lẽ là người sống sót 306 00:15:36,154 --> 00:15:41,350 không phải một trong ba điều bạn sẽ nói với tôi. 307 00:15:41,350 --> 00:15:42,675 Không thành vấn đề. 308 00:15:42,675 --> 00:15:44,923 Tôi chỉ muốn tất cả các bạn biết 309 00:15:44,923 --> 00:15:49,215 tôi rất vui khi chúng ta trên cùng chuyến xe buýt này, 310 00:15:49,215 --> 00:15:53,115 và đây là trạm dừng của tôi. 311 00:15:53,115 --> 00:15:55,735 (Vỗ tay)