05 năm trước, tôi có một công việc mơ ước. Tôi là thông tín viên nước ngoài ở Trung Đông đưa tin cho ABC News. Nhưng có một vấn đề nghiêm trọng ở đây, Một vấn đề với nghề của chúng ta, mà tôi cảm thấy ta cần phải sửa chữa. Các bạn biết, tôi đến Trung Đông vào cuối năm 2007, thời điểm vào khoảng giữa cuộc chiến Iraq Nhưng vào thời điểm tôi đến Iraq, chúng ta gần như không thể tìm thấy các câu chuyện về Iraq đang trình chiếu. Việc đưa tin đã không còn cả trong ban biên tập cũng như trên sóng. Và trong số các câu chuyện được phát sóng hơn 80% là nói về chúng ta Chúng ta thiếu các câu chuyện về Iraq, về con người sống ở đó, và những điều đang xãy ra với họ dưới sức ép của chiến tranh. Afghanistan thì đã nằm ngoài chương trình công việc từ trước. Chỉ có chưa đến 1% tin tức năm 2008 đưa tin về cuộc chiến Afghanistan. Nó là cuộc chiến dài nhất trong lịch sử US nhưng thông tin thì thực sự khan hiếm đến mức những giáo viên mà chúng tôi gặp nói rằng họ gặp rắc rối khi giải thích với sinh viên rằng chúng ta đang làm gì ở đó, trong khi những sinh viên đó có cha mẹ đang chiến đấu và thậm chí hy sinh ở nước ngoài. Chúng ta đã vẽ một bức tranh rỗng, và không chỉ với Iraq và Afghanistan. Từ các vùng xung đột đến biến đổi khí hậu đến tất cả các loại vấn đề xung quanh các khủng hoảng ý tế công, chúng ta đang thiếu cái mà tôi gọi là các vấn đề mức độ đồng loại, vì ở mức độ đồng loại, nên chúng có thể nhấn chìm chúng ta. Và do không hiểu các vấn đề phức tạp ở thời đại chúng ta, chúng ta đang đối mặt những hệ quả thực tiễn nhất định Chúng ta đã giải quyết các vấn đề mà chúng ta không hiểu rõ căn nguyên, không có thông tin liên tục, tức thời, và nơi ở của những người thực hiện chúng chúng ta không biết và đôi khi chính họ cũng không biết lẫn nhau? Khi chúng ta nhìn lại Iraq, vào những năm đó, lúc mà chúng ta đang thiếu vắng thông tin, là những năm mà xã hội đang chia rẽ trong khi chúng ta thì đang tạo điều kiện cho sự ra đời của ISIS, ISIS chiếm Mosul và bạo lực khủng bố đã lan rộng vượt qua biên giới Iraq và lan rộng khắp thế giới. Vào thời điểm đó, tôi đã tiến hành quan sát, Tôi nhìn qua biên giới Iraq và phát hiện một câu chuyện khác mà chúng ta đang bỏ sót: cuộc chiến ở Syria. Nếu bạn là một chuyên gia về Trung Đông, bạn đã biết Syria rất quan trọng ngay từ đầu. Nhưng cuối cùng nó trở thành một trong những câu chuyện bị bỏ quên của Mùa xuân Arab. Tôi đã nhìn thấy trước hậu quả. Syria có quan hệ mật thiết với an ninh khu vực, và sự ổn định toàn cầu. Tôi đã nghĩ rằng chúng ta không thể để nó trở thành một câu chuyện bị bỏ quên khác. Do vậy tôi đã rời công việc mơ ước để xây dựng 01 website gọi là "Syria Deeply." Nó được thiết kế để trở thành 01 nguồn thông tin, tin tức dễ hiểu đối với một vấn đề phức tạp, và trong 4 năm qua, nó đã trở thành kho tài nguyên cho các nhà làm chính sách và các chuyên gia giải quyết xung đột ở Syria. Chúng tôi đã xây dựng nên một mô hình kinh doanh dựa trên thông tin chất lượng cao, nhất quán và tập hợp các ý kiến hàng đầu về vấn đề. Và chúng tôi nhận thấy mô hình đó đã thay đổi quy mô. Chúng tôi đã nhận được các yêu cầu tâm huyết làm những thứ "Deeply." khác Do vậy chúng tôi đã bắt đầu tổ chức lại công việc vì có nhiều việc để làm. Tôi chỉ là một trong nhiều doanh nhân, và chúng tôi cũng chỉ là một trong nhiều start-ups đang cố gắng khắc phục những sai sót của tin tức. Tất cả chúng tôi ở trên cùng chiến hào đều biết có gì đó không đúng với ngành tin tức. Nó đã bị sụp đổ. Niềm tin với truyền thông đang ở mức thấp chưa từng có. Và số liệu thống kê mà bạn đang thấy trên đó là từ tháng 9--- Thực tế được cho là còn tệ hơn nữa. Nhưng ta có thể khắc phục nó. Chúng ta có thể thay đổi ngành tin tức. Tôi biết rằng điều này đúng. Bạn có thể cho rằng tôi quá lý tưởng; Tôi chỉ nghĩ mình là người chăm chỉ & lạc quan Và tôi biết có nhiều người trong chúng tôi ngoài kia. Chúng tôi có các sáng kiến để làm mọi việc tốt hơn, chúng tôi đã chọn ra 03 sáng kiến và tôi muốn chia sẽ cùng các bạn. Sáng kiến số 1: Chúng tôi cần tin tức được xây dựng trên nền tảng kiến thức chuyên môn sâu. Với làn sóng sa thải tại các toàn soạn diễn ra khắp cả nước, chúng ta đã mất đi nghệ thuật chuyên môn. việc đưa tin chuyên ngành đang có nguy cơ tuyệt chủng Đối với việc đưa tin nước ngoài, chúng ta có thể khắc phục bằng cách làm việc với nhà báo địa phương đối xử với họ như như những đối tác và cộng sự, chứ không chỉ là những người giúp việc, cho ta số phone và các đoạn tin ngắn Các phóng viên địa phương của chúng tôi ở Syria, châu Phi và châu Á đem đến cho chúng tôi những câu chuyện mà chắc chắn chúng tôi không thể tự tìm thấy. Như câu chuyện ở ngoại ô Damascus, về một cuộc đua xe lăn đã đem hy vọng đến cho những người bị thương. Hay câu chuyện ở Sierra Leone, về một lãnh đạo địa phương đã ngăn chặn dịch bệnh Ebola bằng cách tự tổ chức đợt kiểm dịch ở địa hạt của anh ấy. Hay câu chuyện ở biên giới Pakistan, về những người tị nạn Afghan bị buộc quay về nhà khi họ chưa sẳn sàng, dưới sự đe dọa của cảnh sát. Các nhà báo địa phương họ là các cố vấn. Họ dạy chúng tôi những điều mới mẻ mỗi ngày, và đem đến cho chúng tôi những câu chuyện quan trọng cần biết. Sáng kiến số 2: Chúng ta cần một lời thề giống như Hippocratic cho ngành báo chí, trước nhất, là không gây hại. (Vỗ tay) nhà báo cần cứng rắn. Chúng ta cần nói sự thật với quyền lực, nhưng chúng ta cũng cần chịu trách nhiệm. Chúng ta cần sống theo lý tưởng của chúng ta, và chúng ta cần thừa nhận khi cái chúng ta đang làm có khả năng gây hại cho xã hội, khi chúng ta quên mất nghề báo như là một dịch vụ công. Tôi đã quan sát việc đưa tin dịch Ebola. Chúng tôi khởi động Ebola Deeply và đã làm hết khả năng Nhưng cái chúng tôi thấy là 01 cộng đồng tràn ngập những thông tin giật gân giải trí, có lúc không chính xác, có lúc sai sự thật hoàn toàn. Các chuyên gia y tế công nói với tôi rằng họ đã trả giá bằng mạng sống con người, bởi vì bằng cách thổi bùng lên sự hoản loạn và tiêp nhận thông tin sai lệch, chúng ta đã gây khó khăn hơn cho mọi người nắm bắt đúng thực chất tình hình diễn ra. Tất cả sự nhiễu loạn đó gây khó khăn để đưa ra quyết định đúng. Chúng ta có thể làm tốt hơn với nghề mình, nhưng đòi hỏi chúng ta thừa nhận đã vừa làm sai như thế nào, và quyết định không lặp lại lần sau. Đó là một sự lựa chọn. Chúng ta phải chống lại sự cám dỗ để sử dụng sự sợ hải cho việc đánh giá. Và quyết định đó phải được đưa ra trong phòng biên tập cá nhân và với các chuyên viên tin tức cá nhân. Bởi vì loài virus chết người kế tiếp sẽ lây lan có thể còn tệ hơn nhiều và hậu quả còn nặng nề hơn nhiều, Nếu chúng ta vẫn làm như trước đó; nếu chúng ta không có trách nhiệm trong việc đưa tin và nó không đúng Sáng kiến thứ 3? Chúng ta cần trân trọng sự phức tạp Nếu chúng ta muốn hiểu được một thế giới phức tạp. Trân trọng sự phức tạp -- (Vỗ tay) đừng đối xử thế giới một cách đơn giản, bởi vì sự đơn giản là không chính xác. Chúng ta sống trong một thế giới phức tạp Tin tức là sự giáo dục trưởng thành. Công việc của các nhà báo chúng ta là thâm nhập sâu vào sự phức tạp và tìm ra ra các cách mới giúp mọi người hiểu biết nó dễ dàng hơn. Nếu ta không làm vậy, nếu chúng ta giả bộ rằng chỉ có các câu trả đơn giản, chúng ta đang dẫn mọi người rơi vào nguy hiểm. Hiểu biết sự phức tạp là cách duy nhất để biết các mối đe dọa thực sự đang ở quanh ta. Trách nhiệm của chúng tôi là phiên dịch các mối đe dọa và giúp các bạn nhận ra các đe dọa thực sự để các bạn có thể chuẩn bị và biết sẽ làm gì để sẳn sàng cho những điều sắp xãy ra. Tôi là một người lạc quan chăm chỉ. Tôi tin chúng ta có thể khắc phục được những đổ bể. Tất cả chúng ta đều muốn Có những nhà báo vỹ đại đang làm các công việc vỹ đại -- Ta cần những khuôn mấu mới. Tôi thành thật tin rằng đây là thời điểm nhìn nhận lại, hình dung lại cái ta có thể làm. Tôi tin ta có thể khắc phục những đỗ vỡ Tôi biết ta có thể sửa lại ngành báo chí. Tôi biết điều này đáng để cố gắng và tôi thực sự tin rằng cuối cùng, chúng ta sẽ làm được. Xin cám ơn. (Vỗ tay)