1 00:00:00,840 --> 00:00:02,096 Tôi là một họa sĩ. 2 00:00:02,120 --> 00:00:04,696 Tôi vẽ những bức tranh trừu tượng khổ lớn, 3 00:00:04,720 --> 00:00:06,120 tức là tôi vẽ người ta 4 00:00:06,840 --> 00:00:08,039 như thế này. 5 00:00:08,840 --> 00:00:11,616 Nhưng tối nay tôi ở đây để trò chuyện về một vấn đề cá nhân 6 00:00:11,640 --> 00:00:14,320 đã thay đổi cuộc sống và cái nhìn của tôi với các bạn. 7 00:00:15,520 --> 00:00:17,216 Đó là một thứ ta đều trải qua, 8 00:00:17,240 --> 00:00:20,840 và tôi hi vọng rằng trải nghiệm của tôi sẽ giúp ích cho ai đó. 9 00:00:22,520 --> 00:00:26,096 Về lai lịch của tôi, tôi là đứa bé nhất trong tám người con. 10 00:00:26,120 --> 00:00:28,296 Vâng, nhà tôi có tám con. 11 00:00:28,320 --> 00:00:30,656 Tôi có sáu anh trai và một chị gái. 12 00:00:30,680 --> 00:00:32,880 Để các bạn có thể tưởng tượng nó ra sao, 13 00:00:33,720 --> 00:00:35,736 khi gia đình tôi đi nghỉ, 14 00:00:35,760 --> 00:00:37,456 cả nhà phải dùng một chiếc xe buýt. 15 00:00:37,480 --> 00:00:38,680 (Cười) 16 00:00:40,920 --> 00:00:43,656 Bà mẹ siêu phàm sẽ chở chúng tôi đi khắp thị trấn 17 00:00:43,680 --> 00:00:46,416 để chúng tôi tham gia những hoạt động ngoài giờ học, 18 00:00:46,440 --> 00:00:47,640 không phải trong xe buýt. 19 00:00:48,920 --> 00:00:50,640 Chúng tôi cũng có một chiếc xe con. 20 00:00:51,920 --> 00:00:53,736 Mẹ sẽ chở tôi đến các lớp vẽ, 21 00:00:53,760 --> 00:00:55,016 và không chỉ một vài lớp. 22 00:00:55,040 --> 00:01:00,616 Bà đưa tôi đến tất cả các lớp vẽ từ khi tôi 8 tuổi đến khi tôi 16 tuổi, 23 00:01:00,640 --> 00:01:02,280 vì hồi đó tôi chỉ muốn học vẽ. 24 00:01:02,760 --> 00:01:05,400 Bà còn dự một lớp cùng tôi ở thành phố New York. 25 00:01:06,040 --> 00:01:09,736 Giờ, vì là con thứ tám và con út, nên tôi đã học được một số kĩ năng sinh tồn. 26 00:01:09,760 --> 00:01:11,296 Thứ nhất: 27 00:01:11,320 --> 00:01:14,280 đừng để anh trai bạn thấy bạn làm gì ngu ngốc. 28 00:01:15,600 --> 00:01:18,096 Vậy nên tôi học cách im lặng và gọn gàng 29 00:01:18,120 --> 00:01:20,760 và cẩn thận tuân theo các điều luật và kỉ cương. 30 00:01:21,520 --> 00:01:24,616 Nhưng hội họa là nơi tôi tạo ra các điều luật đó. 31 00:01:24,640 --> 00:01:26,280 Đó là thế giới riêng của tôi. 32 00:01:27,560 --> 00:01:31,183 Năm 14 tuổi, tôi đã biết tôi rất muốn trở thành họa sĩ. 33 00:01:31,880 --> 00:01:35,080 Kế hoạch lớn của tôi là trở thành một bồi bàn để có tiền vẽ. 34 00:01:36,290 --> 00:01:38,290 Vậy là tôi tiếp tục rèn luyện các kĩ năng. 35 00:01:38,290 --> 00:01:40,456 Tôi học cao học và có bằng thạc sĩ nghệ thuật, 36 00:01:40,480 --> 00:01:43,776 và tại triển lãm đầu tiên của tôi, anh trai tôi hỏi, 37 00:01:43,800 --> 00:01:46,776 "Mấy cái chấm đỏ cạnh các bức tranh là gì vậy?" 38 00:01:46,800 --> 00:01:48,800 Không ai bất ngờ hơn tôi. 39 00:01:49,560 --> 00:01:52,016 Chấm đỏ có nghĩa là bức tranh đã được bán 40 00:01:52,040 --> 00:01:54,136 và tôi sẽ trả được tiền thuê nhà của tôi 41 00:01:54,160 --> 00:01:55,480 bằng cách vẽ tranh. 42 00:01:56,040 --> 00:01:59,376 Căn hộ lúc đó của tôi có bốn ổ điện, 43 00:01:59,400 --> 00:02:02,696 và tôi không thể dùng lò vi sóng và máy nướng bánh mì cùng lúc, 44 00:02:02,720 --> 00:02:04,960 nhưng, tôi vẫn có thể trả tiền thuê nhà. 45 00:02:05,480 --> 00:02:06,680 Nên tôi rất hạnh phúc. 46 00:02:08,000 --> 00:02:10,120 Đây là một bức vẽ từ hồi đó. 47 00:02:11,400 --> 00:02:13,536 Tôi muốn nó phải chân thực nhất có thể. 48 00:02:13,560 --> 00:02:15,960 Nó phải thật chân thực.. 49 00:02:17,400 --> 00:02:21,720 Đây là nơi tôi tách biệt và tự chủ bản thân mình. 50 00:02:23,680 --> 00:02:27,376 Từ đó, tôi bắt đầu sự nghiệp vẽ tranh người trong nước. 51 00:02:27,400 --> 00:02:31,416 Bồn tắm và vòi sen là môi trường đóng kín hoàn hảo. 52 00:02:31,440 --> 00:02:33,176 Thật riêng tư, 53 00:02:33,200 --> 00:02:37,416 và nước là thử thách đầy cam go khiến tôi bận rộn trong mười năm qua. 54 00:02:37,440 --> 00:02:39,976 Tôi đã vẽ khoảng 200 bức như thế, 55 00:02:40,000 --> 00:02:41,720 một vài bức cao từ 6 tới 8 feet, 56 00:02:42,440 --> 00:02:43,680 như bức này đây. 57 00:02:44,240 --> 00:02:48,736 Với bức này, tôi trộn bột trong nước tắm để khiến nó trông mờ ảo 58 00:02:48,760 --> 00:02:51,736 và tôi đã đổ dầu ăn trên bề mặt 59 00:02:51,760 --> 00:02:53,096 và vẽ hình ảnh một cô gái, 60 00:02:53,120 --> 00:02:54,736 và khi thắp sáng nó, 61 00:02:54,760 --> 00:02:57,520 nó đẹp đến nỗi tôi không thể chờ thêm để sơn lên nó. 62 00:02:58,080 --> 00:03:01,760 Chính sự tò mò tột độ đã thôi thúc tôi, 63 00:03:02,050 --> 00:03:04,496 lúc nào tôi cũng tìm thứ gì đó mới mẻ để thêm vào: 64 00:03:04,520 --> 00:03:06,480 nhựa vinyl, hơi nước, thủy tinh. 65 00:03:07,000 --> 00:03:10,776 Có một lần tôi đã cho hết lọ Vaseline lên đầu và tóc mình 66 00:03:10,800 --> 00:03:12,640 chỉ để xem xem trông sẽ như thế nào. 67 00:03:13,200 --> 00:03:14,416 Đừng làm giống tôi nhé. 68 00:03:14,440 --> 00:03:15,880 (Cười) 69 00:03:18,120 --> 00:03:19,816 Mọi thứ đều suôn sẻ. 70 00:03:19,840 --> 00:03:21,420 Tôi đã định hướng được cho mình.. 71 00:03:21,600 --> 00:03:23,776 Tôi phấn khích và tràn đầy động lực 72 00:03:23,800 --> 00:03:25,280 và quanh tôi là những nghệ sĩ, 73 00:03:25,880 --> 00:03:27,970 những người luôn sắp sửa mở những sự kiện. 74 00:03:28,040 --> 00:03:31,246 Tôi cũng đạt được một vài thành công và được công nhận 75 00:03:31,246 --> 00:03:34,940 và tôi đã chuyển đến sống ở một căn hộ có nhiều hơn 4 cái ổ điện. 76 00:03:36,280 --> 00:03:38,136 Mẹ tôi và tôi sẽ thức thật khuya 77 00:03:38,160 --> 00:03:41,396 để nói chuyện về những ý tưởng mới nhất và truyền cảm hứng cho nhau. 78 00:03:41,396 --> 00:03:43,410 Bà ấy tạo ra những món đồ gốm tuyệt đẹp. 79 00:03:44,960 --> 00:03:47,416 Tôi có một cậu bạn tên Bo, người vẽ bức tranh 80 00:03:47,440 --> 00:03:49,816 vợ cậu và tôi đang nhảy múa trên bờ biển, 81 00:03:49,840 --> 00:03:52,027 và cậu ta gọi nó là The Light Years - Những năm ánh sáng. 82 00:03:52,027 --> 00:03:54,576 Tôi hỏi cậu ý nghĩa của nó, và cậu ta trả lời là, 83 00:03:54,600 --> 00:03:58,920 ''Đó là khi cậu trưởng thành, không còn là trẻ con nữa, 84 00:03:58,970 --> 00:04:02,320 nhưng chưa lo lắng về những trách nhiệm trong đời.'' 85 00:04:03,000 --> 00:04:05,710 Đó chính là ý nghĩa. Ý nghĩa của những năm ánh sáng. 86 00:04:06,560 --> 00:04:08,536 Vào ngày 8 tháng 10, 2011, 87 00:04:08,560 --> 00:04:10,616 những năm ánh sáng chấm dứt. 88 00:04:10,640 --> 00:04:12,520 Mẹ tôi bị chẩn đoán mắc ung thư phổi. 89 00:04:15,160 --> 00:04:17,610 Nó di căn vào xương bà, và nằm trong não bà. 90 00:04:18,680 --> 00:04:20,935 Khi bà cho tôi biết sự thật, tôi đã ngã quỵ. 91 00:04:20,959 --> 00:04:22,200 Tôi đã mất tất cả. 92 00:04:23,720 --> 00:04:26,136 Và khi tôi bình tĩnh lại và nhìn bà, 93 00:04:26,160 --> 00:04:27,896 tôi nhận ra vấn đề không phải ở tôi. 94 00:04:27,896 --> 00:04:30,070 Vấn đề là phải làm gì đó để giúp bà. 95 00:04:31,000 --> 00:04:32,400 Bố tôi là bác sỹ, 96 00:04:32,400 --> 00:04:35,786 và vì vậy chúng tôi có thể trông cậy vào ông 97 00:04:36,046 --> 00:04:38,200 và ông đã chăm sóc mẹ tôi rất chu đáo. 98 00:04:38,720 --> 00:04:41,496 Nhưng tôi cũng muốn làm mọi thứ để có thể giúp bà, 99 00:04:41,520 --> 00:04:44,096 cho nên tôi đã thử mọi cách. 100 00:04:44,120 --> 00:04:45,320 Việc gì chúng tôi cũng làm. 101 00:04:45,720 --> 00:04:47,656 Tôi thử các loại thuốc thay thế, 102 00:04:47,680 --> 00:04:50,760 chế độ ăn kiêng, thải độc, châm cứu. 103 00:04:51,600 --> 00:04:52,970 Cuối cùng, tôi hỏi bà, 104 00:04:52,980 --> 00:04:55,480 ''Có phải đây là những điều mẹ muốn con làm không?'' 105 00:04:55,500 --> 00:04:56,690 Và bà trả lời, "Không.'' 106 00:04:57,360 --> 00:05:00,870 Bà nói, ''Con hãy tự lo cho mình. Rồi mẹ sẽ cần đến con thôi.'' 107 00:05:04,160 --> 00:05:05,896 Bà biết điều gì đang diễn ra, 108 00:05:05,920 --> 00:05:07,336 và biết rõ những điều bác sỹ 109 00:05:07,360 --> 00:05:09,856 và các chuyên gia và internet không biết: 110 00:05:09,880 --> 00:05:11,840 cách mà bà muốn vượt qua mọi chuyện. 111 00:05:12,600 --> 00:05:13,840 Tôi chỉ cần hỏi bà. 112 00:05:15,840 --> 00:05:17,936 Tôi nhận ra nếu tôi cố sửa chữa điều gì, 113 00:05:17,960 --> 00:05:19,160 tôi sẽ bỏ lỡ nó. 114 00:05:20,440 --> 00:05:22,056 Nên tôi chỉ bắt đầu ở bên cạnh bà, 115 00:05:22,080 --> 00:05:24,800 cho dù điều đó có nghĩa gì hay mọi chuyện ra sao đi nữa, 116 00:05:25,400 --> 00:05:27,010 chỉ cần thật tâm lắng nghe bà. 117 00:05:28,320 --> 00:05:32,360 Nếu trước đây tôi phản kháng lại thì giờ đây tôi đang đầu hàng, 118 00:05:32,940 --> 00:05:35,816 từ bỏ việc cố gắng kiểm soát những điều không thể kiểm soát 119 00:05:35,840 --> 00:05:38,400 và chỉ ở đó với bà. 120 00:05:39,760 --> 00:05:41,100 Thời gian trôi đi chậm rãi, 121 00:05:41,840 --> 00:05:43,980 và ngày giờ không còn quan trọng nữa. 122 00:05:44,840 --> 00:05:46,580 Chúng tôi tạo ra một lịch trình. 123 00:05:47,430 --> 00:05:50,630 Mỗi sáng sớm tôi sẽ nằm trên giường bà và ngủ với bà. 124 00:05:51,160 --> 00:05:52,856 Anh trai tôi sẽ mang bữa sáng tới 125 00:05:52,880 --> 00:05:55,816 và chúng tôi háo hức khi nghe tiếng anh đánh xe xuống đường. 126 00:05:55,816 --> 00:05:58,440 Tôi giúp mẹ thức dậy và đỡ tay bà 127 00:05:59,200 --> 00:06:01,120 và giúp bà đi bộ xuống bếp. 128 00:06:01,960 --> 00:06:05,216 Bà tự làm cho mình một chiếc cốc tròn lớn 129 00:06:05,240 --> 00:06:07,040 bà thích uống cà phê trong đó, 130 00:06:07,800 --> 00:06:09,960 và cả bánh mỳ soda Irish vào bữa sáng. 131 00:06:11,600 --> 00:06:12,976 Sau đó bà sẽ tắm, 132 00:06:13,000 --> 00:06:14,256 và bà yêu việc này. 133 00:06:14,280 --> 00:06:15,816 Bà thích nước ấm, 134 00:06:15,840 --> 00:06:19,296 nên tôi đều làm theo ý bà, 135 00:06:19,320 --> 00:06:20,680 như trong một cái spa. 136 00:06:21,360 --> 00:06:23,096 Thỉnh thoảng chị gái đến giúp tôi. 137 00:06:23,120 --> 00:06:25,416 Chúng tôi chuẩn bị sẵn những chiếc khăn ấm 138 00:06:25,440 --> 00:06:27,576 và dép đi trong nhà 139 00:06:27,600 --> 00:06:29,560 để bà không bị lạnh chân. 140 00:06:30,920 --> 00:06:32,200 Tôi sẽ sấy tóc cho bà. 141 00:06:33,200 --> 00:06:36,056 Các anh trai của tôi sẽ tới vào buổi tối và đưa con theo, 142 00:06:36,080 --> 00:06:38,560 và đây là điều bà ý nghĩa nhất trong ngày của bà. 143 00:06:39,080 --> 00:06:41,400 Dần dà, chúng tôi dùng một chiếc xe lăn, 144 00:06:41,890 --> 00:06:43,776 và bà thì không còn muốn ăn quá nhiều, 145 00:06:43,800 --> 00:06:48,960 và bà dùng chiếc tách trà nhỏ nhất mà chúng tôi có để uống cà phê. 146 00:06:51,120 --> 00:06:53,036 Tôi không thể tự giúp bà được nữa, 147 00:06:53,036 --> 00:06:55,990 cho nên chúng tôi đã mướn một người đến giúp đỡ việc tắm rửa. 148 00:06:56,440 --> 00:06:59,056 Những công việc hàng ngày này 149 00:06:59,080 --> 00:07:01,120 trở thành nghi lễ quan trọng của chúng tôi 150 00:07:01,920 --> 00:07:03,736 và chúng tôi lặp lại chúng hàng ngày 151 00:07:03,760 --> 00:07:05,110 khi căn bệnh phát triển. 152 00:07:05,560 --> 00:07:07,696 Điều đó thật khiêm nhường và đau đớn 153 00:07:07,720 --> 00:07:10,720 và đó chính xác là nơi tôi muốn. 154 00:07:12,160 --> 00:07:15,910 Chúng tôi gọi nó là ''một nỗi đau đẹp đẽ.'' 155 00:07:16,600 --> 00:07:19,976 Bà mất vào ngày 26 tháng 10 năm 2012. 156 00:07:20,000 --> 00:07:23,680 Một năm ba tuần sau khi phát hiện bệnh. 157 00:07:24,760 --> 00:07:25,960 Bà đã đi xa mãi mãi. 158 00:07:29,520 --> 00:07:31,496 Các anh, chị, bố và tôi 159 00:07:31,520 --> 00:07:35,120 đã cùng bảo bọc và quan tâm lẫn nhau. 160 00:07:35,753 --> 00:07:37,590 Như thể những biến động trong nhà 161 00:07:37,600 --> 00:07:40,546 và tất cả những vai trò vốn có của mỗi thành viên bỗng biến mất 162 00:07:40,546 --> 00:07:43,416 và chúng tôi đã ở cùng nhau trong một điều xa lạ ấy 163 00:07:43,416 --> 00:07:45,236 trải qua cùng những khung bậc cảm xúc 164 00:07:45,236 --> 00:07:46,290 và chăm sóc lẫn nhau. 165 00:07:47,640 --> 00:07:50,110 Tôi rất biết ơn họ. 166 00:07:53,030 --> 00:07:56,776 Là một người dành hầu hết thời gian một mình trong phòng tranh, 167 00:07:56,800 --> 00:07:59,656 tôi không biết rằng sự kết nối ấy 168 00:07:59,680 --> 00:08:02,616 quan trọng, có tác dụng chữa lành đến vậy. 169 00:08:02,640 --> 00:08:04,440 Đây là điều quan trọng nhất. 170 00:08:06,120 --> 00:08:07,650 Đó luôn là điều tôi luôn muốn. 171 00:08:09,160 --> 00:08:13,890 Sau lễ tang, tôi trở lại làm việc tại phòng tranh. 172 00:08:15,600 --> 00:08:18,416 Tôi dọn đồ và lái xe trở lại Brooklyn, 173 00:08:18,440 --> 00:08:21,360 và vẽ vời là những gì tôi luôn làm, đó là những gì tôi đã làm. 174 00:08:22,400 --> 00:08:23,970 Và đây là những điều đã xảy ra. 175 00:08:27,120 --> 00:08:31,480 Nó giống như một sự giải thoát mọi thứ đã vụn vỡ trong tôi. 176 00:08:33,919 --> 00:08:38,879 Là nơi cực kỳ an toàn 177 00:08:38,899 --> 00:08:41,856 là nơi tôi tạo ra tất cả những bức vẽ khác của mình, 178 00:08:41,880 --> 00:08:43,135 không có thật. 179 00:08:43,159 --> 00:08:44,360 Nó không xảy ra. 180 00:08:45,280 --> 00:08:48,080 Và tôi đã lo lắng, bởi vì tôi không muốn vẽ thêm nữa. 181 00:08:51,120 --> 00:08:52,818 Vậy nên tôi đã vào rừng. 182 00:08:52,818 --> 00:08:53,797 Tôi nghĩ, 183 00:08:54,517 --> 00:08:56,216 mình sẽ thử ra ngoài xem sao. 184 00:08:56,240 --> 00:09:00,056 Tôi mang theo sơn, và tôi không phải là họa sỹ phong cảnh, 185 00:09:00,080 --> 00:09:02,696 nhưng tôi không thực sự chuyên về mảng vẽ nào, 186 00:09:02,720 --> 00:09:05,216 cho nên tôi không bị gò bó, không kỳ vọng, 187 00:09:05,240 --> 00:09:08,296 điều cho phép tôi táo bạo và phóng khoáng. 188 00:09:08,320 --> 00:09:10,376 Tôi đã để một trong những bức vẽ còn ướt 189 00:09:10,400 --> 00:09:12,320 ngoài trời qua đêm 190 00:09:13,000 --> 00:09:16,176 bên cạnh một bóng đèn trong khu rừng. 191 00:09:16,200 --> 00:09:19,160 Vào buổi sáng hôm sau nó bị phủ đầy côn trùng. 192 00:09:20,520 --> 00:09:23,110 Nhưng tôi không quan tâm. Nó không hề ảnh hưởng. 193 00:09:23,110 --> 00:09:25,786 Tôi mang tất cả cả các bức tranh trở lại phòng làm việc, 194 00:09:25,786 --> 00:09:28,216 và phá chúng, khắc vào chúng, 195 00:09:28,240 --> 00:09:30,736 và đổ sơn pha loãng vào chúng 196 00:09:30,760 --> 00:09:33,056 đổ nhiều sơn vào trên đầu, vẽ lên chúng. 197 00:09:33,080 --> 00:09:34,280 Tôi không định làm gì, 198 00:09:35,320 --> 00:09:37,130 nhưng tôi đã xem những gì xảy ra. 199 00:09:38,680 --> 00:09:40,510 Đây là bức bị côn trùng bám. 200 00:09:41,310 --> 00:09:44,096 Tôi không hề cố thể hiện một không gian thực. 201 00:09:44,120 --> 00:09:48,576 Chính là sự xáo trộn và không hoàn hảo khiến tôi hứng thú 202 00:09:48,600 --> 00:09:50,280 và điều gì đó bắt đầu xảy đến. 203 00:09:51,680 --> 00:09:53,160 Tôi lại tò mò. 204 00:09:54,320 --> 00:09:56,520 Đây là một bức nữa từ khu rừng. 205 00:09:58,320 --> 00:10:00,136 Mặc dù lúc đó có một sự cảnh báo. 206 00:10:00,160 --> 00:10:03,096 Tôi đã không thể kiếm soát bức vẽ nữa. 207 00:10:03,120 --> 00:10:06,136 Nó phải là về ám chỉ và gợi mở, 208 00:10:06,160 --> 00:10:08,880 không phải giải thích hay mô tả. 209 00:10:09,760 --> 00:10:14,016 Và bề mặt náo loạn, xáo trộn, không hoàn hảo đó 210 00:10:14,040 --> 00:10:15,840 là điều dẫn nên câu chuyện. 211 00:10:18,240 --> 00:10:21,440 Tôi bắt đầu tò mò như thời còn đi học. 212 00:10:22,000 --> 00:10:26,096 Vì vậy tiếp theo tôi muốn điểm xuyến nhân vật vào những bức tranh, con người 213 00:10:26,120 --> 00:10:27,896 và tôi yêu môi trường mới này, 214 00:10:27,920 --> 00:10:32,200 cho nên tôi muốn có cả con người và bầu không khí này. 215 00:10:33,760 --> 00:10:35,896 Khi nảy ra ý tưởng về cách thực hiện, 216 00:10:35,920 --> 00:10:38,696 tôi cứ bị đau đầu và nôn mửa, 217 00:10:38,720 --> 00:10:41,576 cứ như thể là adrenaline, 218 00:10:41,600 --> 00:10:44,536 nhưng với tôi đó là dấu hiệu tốt. 219 00:10:44,560 --> 00:10:47,696 Và bây giờ tôi muốn cho mọi người xem công việc dang dở của tôi. 220 00:10:47,720 --> 00:10:51,710 Đây là một vài thứ tôi chưa cho ai xem, và nó giống như xem trước vậy, 221 00:10:51,710 --> 00:10:53,406 cho buổi triển lãm sắp tới của tôi, 222 00:10:53,406 --> 00:10:55,130 cho những bức vẽ trước giờ của tôi. 223 00:10:56,280 --> 00:10:57,960 Không gian mở rộng 224 00:10:59,000 --> 00:11:01,080 thay vì bồn tắm cách biệt. 225 00:11:01,480 --> 00:11:03,640 Tôi đang hướng ngoại thay vì khép mình. 226 00:11:05,480 --> 00:11:06,680 Nới lỏng sự kiểm soát, 227 00:11:07,880 --> 00:11:09,896 thưởng thức sự không hoàn hảo, 228 00:11:09,920 --> 00:11:11,120 cho phép -- 229 00:11:12,160 --> 00:11:13,840 cho phép sự không hoàn hảo. 230 00:11:15,680 --> 00:11:17,336 Và trong sự không hoàn hảo ấy, 231 00:11:17,360 --> 00:11:19,256 bạn có thể tìm thấy một thứ mỏng manh 232 00:11:19,280 --> 00:11:23,760 Tôi có thể cảm nhận ý định sâu thẳm nhất trong tôi, điều ảnh hưởng nhất tới tôi, 233 00:11:26,000 --> 00:11:27,200 sự gắn kết con người 234 00:11:28,400 --> 00:11:32,320 mà có thể xảy ra trong không gian nơi mà kháng cự và điều khiển không tồn tại. 235 00:11:33,560 --> 00:11:35,275 Tôi muốn vẽ về điều đó. 236 00:11:38,280 --> 00:11:39,750 Đây là những gì tôi học được. 237 00:11:41,240 --> 00:11:44,240 Chúng ta sẽ trải qua những mất mát lớn lao trong đời, 238 00:11:45,000 --> 00:11:47,056 như mất việc hay cả sự nghiệp, 239 00:11:47,080 --> 00:11:50,360 các mối quan hệ, tình yêu, tuổi trẻ ta chẳng hạn. 240 00:11:51,520 --> 00:11:53,736 Chúng ta sẽ mất đi sức khỏe, 241 00:11:53,760 --> 00:11:54,960 người thân yêu. 242 00:11:56,240 --> 00:11:58,656 Những mất mát này là bất khả kháng. 243 00:11:58,680 --> 00:12:00,110 Chúng không được báo trước, 244 00:12:00,720 --> 00:12:02,320 và chúng làm ta ngã quỵ. 245 00:12:03,520 --> 00:12:05,520 Tôi muốn nói là, hãy mặc chúng. 246 00:12:06,840 --> 00:12:09,400 Cứ ngã quỵ Hãy khiêm nhường. 247 00:12:10,920 --> 00:12:12,640 Đừng cố thay đổi nó 248 00:12:13,280 --> 00:12:14,960 hay thậm chí muốn nó khác đi. 249 00:12:15,440 --> 00:12:17,080 Đó là bản chất. 250 00:12:18,980 --> 00:12:20,616 Và rồi có một không gian mà ở đó 251 00:12:20,640 --> 00:12:23,846 bạn cảm nhận được sự yếu ớt của bản thân mình, 252 00:12:23,846 --> 00:12:25,536 điều quan trọng nhất với bạn, 253 00:12:25,560 --> 00:12:27,240 ý định sâu thẳm nhất trong bạn. 254 00:12:28,640 --> 00:12:30,320 Và hãy cứ kết nối trong tò mò 255 00:12:31,600 --> 00:12:34,720 với những điều và những người thực sự hiện diện ở đây, 256 00:12:35,440 --> 00:12:37,240 những người còn trên cõi đời này. 257 00:12:38,120 --> 00:12:40,120 Đó là tất cả những gì chúng ta đều muốn. 258 00:12:40,800 --> 00:12:44,600 Hãy nắm lấy cơ hội tìm kiếm điều gì đó đẹp đẽ 259 00:12:44,730 --> 00:12:47,680 trong sự xa lạ, trong sự bất đoán, 260 00:12:48,760 --> 00:12:50,240 và thậm chí là trong nỗi đau. 261 00:12:51,320 --> 00:12:52,536 Cảm ơn. 262 00:12:52,560 --> 00:12:55,639 (Vỗ tay)