WEBVTT 00:00:00.976 --> 00:00:03.708 Tôi cảm thấy rất may mắn khi có công việc đầu tiên 00:00:03.708 --> 00:00:06.140 tại Bảo tảng Nghệ thuật hiện đại 00:00:06.140 --> 00:00:09.824 trong triễn lãm các tác phẩm về quá khứ của họa sỹ Elizabeth Murray. 00:00:09.824 --> 00:00:11.980 Tôi học được rất nhiều thứ từ bà. 00:00:11.980 --> 00:00:15.278 Sau khi Robert Storr, người phụ trách, chọn lựa các bức tranh 00:00:15.278 --> 00:00:18.019 trong cuộc đời sự nghiệp của bà, 00:00:18.019 --> 00:00:21.661 tôi thích nhìn ngắm những bức tranh từ những năm 1970. 00:00:21.661 --> 00:00:24.217 Một vài mô típ và yếu tố 00:00:24.217 --> 00:00:27.723 có thể sẽ lặp lại trong cuộc sống của bà sau này. 00:00:27.723 --> 00:00:29.252 Tôi nhớ mình đã hỏi bà 00:00:29.252 --> 00:00:31.920 nghĩ gì về những tác phẩm đầu tiên này. 00:00:31.920 --> 00:00:35.964 Nếu không biết chúng là tác phẩm của bà, bạn sẽ không thể đoán. 00:00:35.964 --> 00:00:38.877 Bà nói rằng một số tác phẩm không đáp ứng được 00:00:38.877 --> 00:00:42.484 những dấn ấn riêng mà bà mong muốn. 00:00:42.484 --> 00:00:45.453 Một trong số chúng, thực tế không có dấu ấn riêng, 00:00:45.453 --> 00:00:48.406 bà ấy đã cho chúng vào thùng rác, 00:00:48.406 --> 00:00:50.247 và hàng xóm của bà đã lấy chúng 00:00:50.247 --> 00:00:52.817 vì cô ta thấy chúng có giá trị. NOTE Paragraph 00:00:52.817 --> 00:00:55.766 Vào thời điểm đó, quan điểm của tôi về thành công 00:00:55.766 --> 00:00:58.282 và sáng tạo đã thay đổi. 00:00:58.282 --> 00:01:01.170 Tôi nhận ra rằng thành công là một khoảnh khắc, 00:01:01.170 --> 00:01:03.106 nhưng cái chúng ta luôn ăn mừng 00:01:03.106 --> 00:01:07.114 là sự sáng tạo và thành thạo. 00:01:07.114 --> 00:01:10.751 Vấn đề là: Cái gì khiến ta chuyển từ thành công 00:01:10.751 --> 00:01:12.980 sang thành thạo. 00:01:12.980 --> 00:01:15.771 Câu hỏi mà tôi đã tự hỏi trong một thời gian dài. 00:01:15.771 --> 00:01:18.352 Tôi nghĩ nó xảy ra khi ta bắt đầu coi trọng 00:01:18.352 --> 00:01:21.944 món quà của chiến thắng "hụt". NOTE Paragraph 00:01:21.944 --> 00:01:24.139 Tôi bắt đầu hiểu điều này khi 00:01:24.139 --> 00:01:26.122 đi ra ngoài vào một ngày lạnh tháng 5 00:01:26.122 --> 00:01:30.973 để xem một nhóm cung thủ 00:01:30.973 --> 00:01:33.050 ở mũi phía Bắc của Manhattan 00:01:33.050 --> 00:01:36.469 tại đại hội thể thao phức hợp của Columbia. 00:01:36.469 --> 00:01:40.138 Tôi muốn xem cái gọi là nghịch lý của cung thủ, 00:01:40.138 --> 00:01:42.969 ý tưởng thay vì nhắm trúng mục tiêu, 00:01:42.969 --> 00:01:47.411 bạn nhắm lệch đi một tí. 00:01:47.411 --> 00:01:49.404 Tôi đứng xem như một huấn luyện viên 00:01:49.404 --> 00:01:52.118 lái những người phụ nữ đó theo ý tưởng này 00:01:52.118 --> 00:01:55.096 và họ cảm thấy hứng thú với kiểu tập trung thư giãn đó. 00:01:55.096 --> 00:01:57.990 Một người cầm cây kem đang ăn dở 00:01:57.990 --> 00:02:00.507 và mũi tên trên tay trái. 00:02:00.507 --> 00:02:03.190 Họ vượt qua tôi và cười, 00:02:03.190 --> 00:02:06.610 nhưng họ đã đánh giá tôi giống như cách họ bước vào sân đấu, 00:02:06.610 --> 00:02:08.673 nói chuyện với nhau không bằng lời 00:02:08.673 --> 00:02:11.080 mà bằng những con số, 00:02:11.080 --> 00:02:14.528 vị trí mà họ lên kế hoạch để ngắm bắn. 00:02:14.528 --> 00:02:17.294 Tôi đứng sau 1 cung thủ huấn luyện viên của cô ấy 00:02:17.294 --> 00:02:19.316 đứng giữa chúng tôi để đánh giá 00:02:19.316 --> 00:02:21.773 ai cần hỗ trợ, và quan sát cô ấy, 00:02:21.773 --> 00:02:26.720 tôi không hiểu nổi làm thế nào chỉ cần 1 mũi tên có thể trúng vòng 10. 00:02:26.720 --> 00:02:29.359 Vòng 10 chuẩn ở khoảng cách 75 dặm, 00:02:29.359 --> 00:02:32.269 trông nhỏ như một đầu que diêm 00:02:32.269 --> 00:02:34.366 được giữ ở khoảng cách một cánh tay. 00:02:34.366 --> 00:02:37.645 Và đó là là khi giữ hơn 20kg cân nặng 00:02:37.645 --> 00:02:40.352 cho mỗi lần bắn. 00:02:40.352 --> 00:02:43.044 Cô ấy bắn trúng vòng 7, rồi vòng 9, 00:02:43.044 --> 00:02:44.324 và sau đó là 2 vòng 10, 00:02:44.324 --> 00:02:45.560 và mũi tên kế tiếp 00:02:45.560 --> 00:02:47.779 thì không trúng mục tiêu. 00:02:47.779 --> 00:02:49.780 Điều đó khiến cô ấy kiên trì hơn, 00:02:49.780 --> 00:02:52.566 cô ấy làm lại lần nữa và lần nữa 00:02:52.566 --> 00:02:55.512 trong 3 giờ. 00:02:55.512 --> 00:02:57.933 Và cuối buổi tập, một trong các cung thủ 00:02:57.933 --> 00:03:02.449 kiệt sức và nằm lăn trên sàn như một con sao biển, 00:03:02.460 --> 00:03:04.492 ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, 00:03:04.492 --> 00:03:07.104 cố gắng tìm cái mà T.S.Eliot gọi là 00:03:07.104 --> 00:03:10.990 điểm đứng yên trong thế giới quay cuồng. NOTE Paragraph 00:03:10.990 --> 00:03:13.005 Rất hiếm trong văn hóa Mỹ, 00:03:13.005 --> 00:03:16.015 rất hiếm trong nghề nghiệp 00:03:16.015 --> 00:03:18.609 việc ai đó nhìn vào những gì gan góc 00:03:18.609 --> 00:03:20.500 ở mức độ chính xác này, 00:03:20.500 --> 00:03:23.101 điều đó có nghĩa lý gì khi phải điều chỉnh tư thế 00:03:23.101 --> 00:03:26.468 trong 3 giờ đồng hồ để đạt được 1 mục tiêu, 00:03:26.468 --> 00:03:30.538 mò mẫm để theo đuổi sự xuất sắc. 00:03:30.538 --> 00:03:32.763 Nhưng tôi đã ở lại vì nhận ra 00:03:32.763 --> 00:03:35.098 mình là nhân chứng của điều rất hiếm thấy, 00:03:35.098 --> 00:03:38.971 đó là sự khác biệt giữa thành công và thành thạo. NOTE Paragraph 00:03:38.971 --> 00:03:41.375 Thành công là bắn trúng vòng 10, 00:03:41.375 --> 00:03:43.711 thành thạo là hiểu được rằng sẽ không là gì 00:03:43.711 --> 00:03:47.267 nếu bạn không thể làm nó lần nữa và lần nữa. 00:03:47.267 --> 00:03:50.988 Mặc dù vậy, thành thạo không giống như xuất sắc, 00:03:50.988 --> 00:03:52.821 không giống với thành công, 00:03:52.821 --> 00:03:55.054 thứ mà tôi thấy như 1 sự kiện, 00:03:55.054 --> 00:03:56.640 1 khoảnh khắc, 00:03:56.640 --> 00:03:59.938 và 1 danh hiệu mà thế giới trao cho bạn. 00:03:59.938 --> 00:04:03.072 Thành thạo không phải là 1 cam kết ghi bàn 00:04:03.072 --> 00:04:05.977 mà là một sự theo đuổi không ngừng nghỉ. 00:04:05.977 --> 00:04:07.854 Điều khiến ta làm việc này, 00:04:07.854 --> 00:04:10.400 khiến ta phải nỗ lực nhiều hơn 00:04:10.400 --> 00:04:14.057 đó là tôn vinh chiến thắng "hụt". 00:04:14.057 --> 00:04:16.209 Đã bao lần ta phải thiết kế thứ gì đó 00:04:16.209 --> 00:04:19.080 cổ điển, thậm chí là kiệt tác, 00:04:19.080 --> 00:04:22.658 trong khi người tạo ra nó cho là không thể hoàn thành, 00:04:22.658 --> 00:04:24.881 có đầy rẫy khó khăn và sai sót, 00:04:24.881 --> 00:04:27.899 một từ khác, một chiến thắng "hụt"? 00:04:27.899 --> 00:04:29.793 Elizabeth Murray khiến tôi ngạc nhiên 00:04:29.793 --> 00:04:33.003 khi thú nhận về những tác phẩm ban đầu của mình. 00:04:33.013 --> 00:04:36.665 Họa sĩ Paul Cézanne thường nghĩ rằng tác phẩm của ông chưa hoàn thành 00:04:36.665 --> 00:04:41.037 rằng ông sẽ cố tình để chúng sang một bên rồi bắt tay trở lại 00:04:41.037 --> 00:04:42.780 nhưng kết quả là đến cuối đời, 00:04:42.780 --> 00:04:44.995 ông ấy chỉ kí tên 00:04:44.995 --> 00:04:47.735 vào 10% tác phẩm của ông. 00:04:47.735 --> 00:04:49.513 Tiểu thuyết yêu thích của ông là 00:04:49.513 --> 00:04:52.231 "The [Unknown] Masterpiece" của Honoré de Balzac, 00:04:52.231 --> 00:04:57.481 ông cho rằng nhân vật chính là người họa sĩ. 00:04:57.481 --> 00:04:59.415 Franz Kafka không đồng tình 00:04:59.415 --> 00:05:02.666 khi người khác chỉ thấy tác phẩm để ca ngợi, 00:05:02.666 --> 00:05:05.099 đến nỗi ông muốn nhật ký, 00:05:05.099 --> 00:05:07.196 bản thảo, thư từ thậm chí cả bản thảo 00:05:07.196 --> 00:05:09.525 sẽ bị thiêu hủy khi ông qua đời. 00:05:09.525 --> 00:05:12.320 Bạn của ông từ chối lời đề nghị này, 00:05:12.320 --> 00:05:15.988 và vì vậy, ngày nay, chúng ta biết về tất cả những thứ mà Kafka làm: 00:05:15.988 --> 00:05:18.960 "America," "The Trial" và "The Castle," 00:05:18.960 --> 00:05:22.785 một tác phẩm không hoàn chỉnh thậm chí bị dừng giữa chừng. NOTE Paragraph 00:05:22.785 --> 00:05:25.320 Theo đuổi sự thành thạo, nói cách khác, 00:05:25.320 --> 00:05:29.958 gần như luôn hướng vế phía trước. 00:05:29.958 --> 00:05:31.934 "Xin Chúa ban cho con cái mà con muốn 00:05:31.934 --> 00:05:34.210 nhiều hơn cái mà con có thể thực hiện" 00:05:34.210 --> 00:05:35.569 Michelangelo khẩn cầu, 00:05:35.569 --> 00:05:39.000 như với Thiên Chúa Cựu Ước (Old Testament God) tại nhà nguyện Sistine 00:05:39.000 --> 00:05:40.949 và Adam 00:05:40.949 --> 00:05:42.455 với ngón tay duỗi thẳng 00:05:42.455 --> 00:05:47.028 không hoàn toàn chạm vào tay Thiên Chúa. NOTE Paragraph 00:05:47.028 --> 00:05:51.616 Sự thành thạo là vươn tới, chứ không phải đạt đến. 00:05:51.616 --> 00:05:54.921 Luôn muốn lấp đầy khoảng cách 00:05:54.921 --> 00:05:59.119 giữa nơi bạn ở và nơi bạn đang muốn đến. 00:05:59.119 --> 00:06:02.707 Thành thạo là sự hy sinh cho nghề 00:06:02.707 --> 00:06:06.925 và không phải cho lợi ích tạo dựng sự nghiệp. 00:06:06.925 --> 00:06:09.590 Có bao nhiêu nhà phát minh và nhà đầu tư 00:06:09.590 --> 00:06:12.239 sống được với sự phi thường này? 00:06:12.239 --> 00:06:13.864 Ta thấy nó trong cuộc sống 00:06:13.864 --> 00:06:16.674 của nhà thám hiểm Bắc cực bất khuất Ben Saunders, 00:06:16.674 --> 00:06:20.278 người nói với tôi rằng chiến thắng của ông không đơn thuần là kết quả 00:06:20.278 --> 00:06:22.066 của một thành tựu lớn, 00:06:22.066 --> 00:06:27.060 mà là kết quả của lực đẩy từ hàng loạt những chiến thắng "hụt". NOTE Paragraph 00:06:27.060 --> 00:06:30.796 Chúng ta lớn lên khi kế cạnh sự dẫn đầu. 00:06:30.796 --> 00:06:33.491 Sự khôn ngoan được hiểu bởi Duke Ellington, 00:06:33.491 --> 00:06:36.417 người đã nói rằng bài hát yêu thích của ông 00:06:36.417 --> 00:06:38.552 luôn luôn là bài hát kế tiếp, 00:06:38.552 --> 00:06:42.211 luôn luôn là bài mà ông chưa sáng tác. 00:06:42.211 --> 00:06:44.340 Một phần lý do mà chiến thắng "hụt" 00:06:44.340 --> 00:06:46.632 gắn liền với sự thành thạo 00:06:46.632 --> 00:06:48.985 là bởi vì khi trình độ lên cao, 00:06:48.985 --> 00:06:51.145 ta sẽ thấy rõ hơn rằng 00:06:51.145 --> 00:06:54.363 ta không biết tất cả những thứ mà ta nghĩ rằng ta biết. 00:06:54.363 --> 00:06:56.994 Nó được gọi là hiệu ứng Dunning–Kruger. 00:06:56.994 --> 00:06:59.921 Tờ Paris Review đã có nó từ James Baldwin 00:06:59.921 --> 00:07:00.949 khi họ hỏi ông: 00:07:00.949 --> 00:07:03.646 "Bạn nghĩ cái gì sẽ tăng lên cùng với sự hiểu biết?" 00:07:03.646 --> 00:07:08.328 ông ấy trả lời: "Bạn biết được bạn hiểu biết ít như thế nào". NOTE Paragraph 00:07:08.328 --> 00:07:10.652 Thành công thúc đẩy chúng ta, nhưng chiến thắng "hụt" 00:07:10.652 --> 00:07:13.527 tạo lực đẩy để chúng ta không ngừng theo đuổi. 00:07:13.527 --> 00:07:15.646 Một trong những ví dụ sinh động nhất 00:07:15.646 --> 00:07:17.436 là khi nhìn vào sự khác nhau 00:07:17.436 --> 00:07:19.382 giữa huy chương bạc Olympic 00:07:19.382 --> 00:07:22.333 và huy chương đồng sau trận đấu. 00:07:22.333 --> 00:07:24.946 Thomas Gilovich và đội của ông từ Cornell 00:07:24.946 --> 00:07:27.092 đã nghiên cứu sự khác nhau này và tìm ra rằng 00:07:27.092 --> 00:07:29.616 người được huy chương bạc cảm thấy thất vọng 00:07:29.616 --> 00:07:31.577 khi so sánh với huy chương đồng, người thường 00:07:31.577 --> 00:07:34.050 hạnh phúc hơn khi không phải ở vị trí thứ 4 00:07:34.050 --> 00:07:35.729 hay không nhận được huy chương nào cả, 00:07:35.729 --> 00:07:37.684 cho phép họ tập trung 00:07:37.684 --> 00:07:40.107 theo đuổi cuộc thi hơn. 00:07:40.107 --> 00:07:42.389 Ta thấy được điều này ngay cả trong bài bạc 00:07:42.389 --> 00:07:45.895 rằng chiến thắng "hụt" 00:07:45.895 --> 00:07:48.130 và việc tạo ra những thẻ cào 00:07:48.130 --> 00:07:51.458 có tỷ lệ chiến thắng cao hơn trung bình của chiến thắng "hụt" 00:07:51.458 --> 00:07:54.267 sẽ khuyến khích mọi người mua nhiều vé hơn 00:07:54.267 --> 00:07:56.216 điều mà người ta gọi là sự kích động, 00:07:56.216 --> 00:07:59.279 và nó được lợi dụng để tạo nên ngành công nghiệp cờ bạc 00:07:59.279 --> 00:08:02.670 ở Anh, thập niên 1970. 00:08:02.670 --> 00:08:04.919 Lý do khiến chiến thắng "hụt" có lực đẩy 00:08:04.919 --> 00:08:07.803 là bởi vì nó thay đổi cách nhìn của chúng ta 00:08:07.803 --> 00:08:10.454 đặt ra mục tiêu 00:08:10.454 --> 00:08:13.059 cách nơi ta đứng 00:08:13.059 --> 00:08:14.905 một khoảng gần hơn. 00:08:14.905 --> 00:08:18.083 Được yêu cầu hình dung về ngày tuyệt vời trong tuần tới, 00:08:18.083 --> 00:08:21.788 bạn có lẽ sẽ mô tả nó một cách chung chung. 00:08:21.788 --> 00:08:25.439 Nhưng nếu được yêu cầumô tả ngày tuyệt vời tại TED, ngày mai, 00:08:25.439 --> 00:08:28.900 bạn sẽ mô tả nó cụ thể, rõ ràng. 00:08:28.900 --> 00:08:30.563 Đó là điều chiến thắng "hụt" làm. 00:08:30.563 --> 00:08:33.109 Nó khiến ta tập trung vào thứ, mà ngay bây giờ, 00:08:33.109 --> 00:08:37.890 chúng ta dự định vươn tới. 00:08:37.890 --> 00:08:41.046 Đó là Jackie Joyner-Kersee, người vào năm 1984 00:08:41.046 --> 00:08:43.052 đã lỡ mất huy chương vàng điền kinh nữ 00:08:43.052 --> 00:08:45.313 chỉ bởi 1 phần 3 giây, 00:08:45.313 --> 00:08:47.194 và chồng cô ấy dự đoán điều đó 00:08:47.194 --> 00:08:51.156 sẽ cho cô sự kiên cường trong cuộc đấu tiếp theo. 00:08:51.156 --> 00:08:54.528 Năm 1988, cô đã đoạt huy chương vàng 00:08:54.528 --> 00:08:58.703 và lập kỷ lục với 7291 điểm, 00:08:58.703 --> 00:09:03.810 điểm số mà không vận động viên nào có thể đạt được cho đến bây giờ. NOTE Paragraph 00:09:03.810 --> 00:09:06.521 Chúng ta lớn mạnh khi còn thiếu sót, 00:09:06.521 --> 00:09:09.928 chứ không phải là khi đã trở nên hoàn hảo. 00:09:09.928 --> 00:09:12.010 Tôi đứng đây và tự hỏi 00:09:12.010 --> 00:09:13.708 về tất cả những cách 00:09:13.708 --> 00:09:16.105 tạo ra một chiến thắng "hụt" 00:09:16.105 --> 00:09:17.370 trong căn phòng này, 00:09:17.370 --> 00:09:19.439 Cuộc sống sẽ vận dụng nó như thế nào, 00:09:19.439 --> 00:09:24.230 vì tôi nghĩ rằng đó là về cảm tính ở một mức độ nào đó. 00:09:24.230 --> 00:09:25.982 Chúng ta biết rằng ta lớn mạnh khi 00:09:25.982 --> 00:09:27.499 ở ngay cạnh sự dẫn đầu, 00:09:27.499 --> 00:09:29.965 và đó là tại sao việc cố tình không hoàn thành 00:09:29.965 --> 00:09:32.458 thường gắn liền với những huyền thoại sáng tạo. 00:09:32.458 --> 00:09:34.980 Trong văn hóa Navajo, thợ thủ công và phụ nữ 00:09:34.980 --> 00:09:37.423 cố tình đặt ra một sự không hoàn hảo 00:09:37.423 --> 00:09:39.070 trong hàng dệt may và đồ gốm. 00:09:39.070 --> 00:09:41.861 thứ được gọi là đường dây tinh thần, 00:09:41.861 --> 00:09:43.970 một lỗ hổng cố ý trong mô hình 00:09:43.970 --> 00:09:46.998 để cho nhà dệt, nhà sản xuất lối ra, 00:09:46.998 --> 00:09:51.670 và cũng là lý do để tiếp tục làm việc. 00:09:51.670 --> 00:09:53.447 Những bậc thầy không phải là chuyên gia, 00:09:53.447 --> 00:09:56.065 họ không chỉ hướng đến điểm đến cuối cùng. 00:09:56.065 --> 00:09:57.774 Họ là những bậc thầy vì họ nhận ra 00:09:57.774 --> 00:10:00.352 rằng không chỉ có một điểm đến. NOTE Paragraph 00:10:00.352 --> 00:10:03.462 Nó xảy ra với tôi, vì tôi nghĩ , 00:10:03.462 --> 00:10:05.250 tại sao huấn luyện viên bắn cung 00:10:05.250 --> 00:10:07.420 nói với tôi vào cuối buổi tập, 00:10:07.420 --> 00:10:09.665 ở ngoài tầm nghe của các cung thủ khác, 00:10:09.665 --> 00:10:11.642 rằng anh và đồng đội chưa bao giờ 00:10:11.642 --> 00:10:13.902 cảm thấy mình cống hiến đủ cho đội, 00:10:13.902 --> 00:10:16.779 chưa bao giờ cảm thấy đủ thiết bị nghe nhìn, 00:10:16.779 --> 00:10:19.566 các thế tập để giúp các cung thủ vượt qua 00:10:19.566 --> 00:10:21.846 những chiến thắng "hụt" nối tiếp. 00:10:21.846 --> 00:10:24.293 Nghe như một lời phàn nàn, chính xác là vậy, 00:10:24.293 --> 00:10:26.886 nhưng đó là cách để tôi biết, 00:10:26.886 --> 00:10:28.366 một dạng thức thừa nhận, 00:10:28.366 --> 00:10:31.631 rằng anh ấy biết đang để bản thân vượt qua 00:10:31.631 --> 00:10:34.786 một con đường chưa hoàn thành đầy khao khát 00:10:34.786 --> 00:10:37.711 luôn đòi hỏi nhiều hơn, cao hơn. NOTE Paragraph 00:10:37.711 --> 00:10:40.860 Chúng ta xây dựng dựa trên những ý tưởng chưa hoàn tất 00:10:40.860 --> 00:10:45.316 ngay cả khi chúng trước đây là của chúng ta. 00:10:45.316 --> 00:10:48.331 Đó là động lực của sự thành thạo. 00:10:48.331 --> 00:10:51.364 Đến gần hơn thứ bạn nghĩ bạn muốn 00:10:51.364 --> 00:10:54.090 giúp bạn đạt được nhiều hơn 00:10:54.090 --> 00:10:55.701 là chỉ ngồi đó và mơ mộng. 00:10:55.701 --> 00:10:58.575 Đó là thứ tôi cho là Elizabeth Murray đã nghĩ 00:10:58.575 --> 00:11:00.590 khi nhìn thấy nụ cười của bà 00:11:00.590 --> 00:11:02.851 trước một bức tranh trước đây của mình 00:11:02.851 --> 00:11:05.922 tại triển lãm tranh. 00:11:05.922 --> 00:11:08.288 Ngay cả khi tạo ra những tác phẩm không tưởng, 00:11:08.288 --> 00:11:11.590 tôi tin, ta vẫn có thứ chưa hoàn thành. 00:11:11.590 --> 00:11:13.754 Sự hoàn thành là đích đến, 00:11:13.754 --> 00:11:17.747 nhưng ta hy vọng nó sẽ không bao giờ là kết thúc. NOTE Paragraph 00:11:17.747 --> 00:11:20.528 Xin cảm ơn. NOTE Paragraph 00:11:20.528 --> 00:11:24.384 (Vỗ tay)