Tháng sau, tôi sẽ bước sang tuổi 44,
và tôi có cảm giác năm 44 tuổi
sẽ là một năm tốt đẹp,
năm của sự vẹn toàn.
Tôi có cảm giác đó,
không phải do tôi linh cảm
mà do tôi đọc được rằng
nó là một năm tốt
trong quyển sách của Norman Mailer
viết năm 1968.
"Anh ta cảm nhận ở cái tuổi của anh ta,
tuổi 44..."
Mailer đã viết trong "The Armies of the Night,"
"...cảm giác như thể anh ta là
một thể thống nhất của
xương, cơ, tim, trí tuệ và cảm xúc để
thành một người đàn ông,
như thể anh ta đã đạt tới rồi."
Vâng, tôi biết Mailer không phải viết về tôi.
Nhưng tôi biết ông chính là
đối tượng trong quyển sách của ông,
giống như tất cả chúng ta, các bạn và tôi,
tuổi càng nhiều, bước đi càng chậm,
đều trải qua chuỗi sự kiện đáng nhớ
từ khi sinh ra:
qua những điều tuyệt vời
và sự quản thúc thời thơ ấu;
tự do và thất bại thời niên thiếu;
quyền tự quyết và những dấu mốc
tuổi trưởng thành;
sự thừa nhận và cam chịu tuổi già,
Có nhiều kiểu mẫu cho cuộc đời,
chúng là của chung.
Như Thomas Mann đã viết:
"Cái gì sẽ xảy ra với tôi thì cũng xảy ra với họ."
Chúng ta không đơn giản sống theo
những kiểu mẫu này.
Mà còn ghi lại chúng.
Chúng ta viết chúng vào sách,
thành những chuyện kể
mà chúng ta đọc và xác nhận.
Sách cho chúng ta biết
chúng ta đã, đang
và sẽ là ai.
Chúng tồn tại hàng nghìn năm.
Như James Salter đã viết,
"Cuộc đời bước sang trang
khi nó trải qua bất cứ điều gì."
6 năm trước,
một suy nghĩ nảy ra trong tâm trí:
nếu cuộc đời là những trang sách,
thì đâu đó
có những đoạn văn dành cho
mỗi độ tuổi khác nhau.
Nếu tôi tìm thấy chúng, tôi có thể
tập hợp chúng thành một câu chuyện.
tôi có thể gom chúng thành một cuộc đời
một cuộc đời dài, một trăm năm cuộc đời,
toàn bộ những chuỗi sự kiện lớn giống nhau
qua những điều may mắn nhất mà
chúng ta đều trải qua.
Khi tôi 37 tuổi,
William Trevor viết đó là "một độ tuổi chín chắn,"
Tôi thường trầm ngâm
về thời gian và tuổi tác.
Căn bệnh di truyền và sau đó là
một chấn thương
đã khiến tôi nhận ra rằng
tuổi tác không còn là điều vô thực.
Thêm nữa, tuổi tác chỉ trì hoãn
những việc khó tránh khỏi,
thời gian nhìn thấu
cái nào không xảy ra.
Có một chút nản chí.
Tuy vậy một danh sách sẽ kéo dài.
Để ghi chép một năm cuộc đời bằng những đau thương
chồng chất và dựa trên những điều thoáng qua,
sẽ cho chính mình và những người khác
cái nhìn lướt qua về tương lai,
dù chúng ta có tạo ra nó hay không.
Khi tôi bắt đầu biên soạn danh sách của mình,
tôi nhanh chóng bị ám ảnh,
tìm kiểm từng trang một cho từng độ tuổi.
Đây là điều chúng ta đều bước qua mỗi năm trong một trăm năm đầu.
27 tuổi .... giai đoạn của những phát giác bất ngờ,"
62 tuổi, ... những suy giảm về sự nhạy bén."
Dĩ nhiên tôi để ý rằng sự sáng suốt chỉ là tương đối.
Đối với những người mới, chúng ta hiện sống lâu hơn,
và lão hóa chậm hơn.
Christopher Isherwood đã dùng
cụm từ " chiếc lá vàng"
để mô tả một người ở tuổi 53,
chỉ một thập kỷ sau Lord Byron đã dùng nó để mô tả chính anh ta ở độ tuổi 36.
(Cười lớn)
Tôi cũng nhận thấy rằng cuộc đời có thể
quay ngoắt đột ngột, khôn lường
từ năm này qua năm khác,
Cùng một độ tuổi, mỗi người trải qua
một cách khác nhau.
Kể cả như thế, như một danh sách tổ hợp,
trên trang sách, rõ ràng
như hình phản chiếu trên gương,
là cuộc đời mà chúng ta đang sống:
ở tuổi 20 "chúng ta chưa chẳc chắn
biết mình là ai;"
tuổi 30 sôi nổi từ "... mảnh đất khô cằn
bước sang cuộc đời tích cực ;"
bài học tuổi 40 "...tiến nhẹ tới cánh cửa
của những căn phòng
[mà tôi] sẽ không quay lại"
Tôi đã ở đó.
Dĩ nhiên, tất cả chúng ta đều ở đó.
Milton Glaser, nhà thiết kế đồ họa vĩ đại
người có trí tưởng tượng tuyệt vời
mà các bạn thấy ở đây,
năm nay đã 85 tuổi,
suốt những năm qua với đầy
"...sự chín chắn và tôn sùng", theo Nabokov,
đã nhắn tôi rằng,
giống như nghệ thuật và màu sắc,
văn học giúp chúng ta nhớ điều
chúng ta đã trải qua.
Và khi tôi chia sẻ danh sách với ông tôi
ông gật đầu đồng thuận.
Ông đã 95 tuổi và sắp qua đời,
như Roberto Bolano đã viết,
" ... giống như chưa bao giờ chết"
Và nhìn lại, ông nói với tôi, đúng vậy,
Proust đã đúng, ở tuổi 22,
chúng ta đều chắc rằng sẽ không chết,
giống như một nhà tử vong học
tên Edwin Shneidman đã đúng
rằng ở tuổi 90, chúng ta đều chắc
rằng mình sẽ chết.
Nó đã xảy đến với ông ấy,
cũng như với họ.
Bây giờ danh sách đã hoàn thành:
100 năm cuộc đời.
Và khi nhìn lại,
tôi biết rằng tôi vẫn chưa xong.
Tôi vẫn có cuộc đời để sống,
vẫn còn nhiều trang để bước sang.
Và nhắc tới Mailer,
tôi mong chờ tuổi 44.
Cám ơn.
(Vỗ tay)