WEBVTT 00:00:00.357 --> 00:00:01.708 Khi tôi còn nhỏ, 00:00:01.708 --> 00:00:05.070 Tôi nghĩ rằng BắcTriều Tiên là đất nước tốt nhất trên thế giới 00:00:05.070 --> 00:00:08.445 và tôi thường hát bài "Chúng ta chẳng có gì phải ghen tị." 00:00:08.445 --> 00:00:11.080 Tôi đã rất tự hào về đất nước tôi. 00:00:11.080 --> 00:00:12.868 Ở trường, chúng tôi dành rất nhiều thời gian 00:00:12.868 --> 00:00:14.629 để học về cuộc đời của chủ tịch Kim II- Sung, 00:00:14.629 --> 00:00:18.571 nhưng lại không học nhiều về thế giới bên ngoài, 00:00:18.571 --> 00:00:23.521 ngoại trừ việc Hoa Kỳ, Hàn Quốc và Nhật Bản là kẻ thù của chúng tôi. 00:00:23.521 --> 00:00:26.735 Mặc dù tôi đã từng tự hỏi không biết thế giới bên ngoài kia như thế nào, 00:00:26.735 --> 00:00:30.883 nhưng tôi vẫn nghĩ rằng mình sẽ sống cả cuộc đời ở BắcTriều Tiên, 00:00:30.883 --> 00:00:34.587 cho tới khi tất cả mọi thứ đột nhiên thay đổi. NOTE Paragraph 00:00:34.587 --> 00:00:39.347 Khi tôi lên 7, tôi chứng kiến cảnh người ta xử bắn công khai lần đầu tiên trong đời, 00:00:39.347 --> 00:00:42.605 nhưng tôi vẫn nghĩ cuộc sống của mình ở đây là hoàn toàn bình thường. 00:00:42.605 --> 00:00:44.717 Gia đình của tôi không nghèo, 00:00:44.717 --> 00:00:48.250 và bản thân tôi thì chưa từng phải chịu đói. NOTE Paragraph 00:00:48.250 --> 00:00:52.753 Nhưng vào một ngày của năm 1995, mẹ tôi mang về nhà một lá thư 00:00:52.753 --> 00:00:54.816 từ một người chị em cùng chỗ làm với mẹ. 00:00:54.816 --> 00:00:59.950 Trong đó có viết: Khi chị đọc được những dòng này thì cả gia đình 5 người của em 00:00:59.950 --> 00:01:02.690 đã không còn trên cõi đời này nữa, 00:01:02.690 --> 00:01:06.841 bởi vì cả nhà em đã không có gì để ăn trong hai tuần. 00:01:06.841 --> 00:01:09.313 Tất cả cùng nằm trên sàn, 00:01:09.313 --> 00:01:18.024 và cơ thể chúng tôi yếu đến có thể cảm thấy như cái chết đang đến rất gần. NOTE Paragraph 00:01:18.024 --> 00:01:21.331 Tôi đã bị sốc. 00:01:21.331 --> 00:01:23.477 Vì đó là lần đầu tiên tôi biết rằng 00:01:23.477 --> 00:01:27.714 đồng bào của tôi đang phải chịu đựng như vậy. 00:01:27.714 --> 00:01:31.024 Không lâu sau đó, khi tôi đi qua một nhà ga, 00:01:31.024 --> 00:01:32.409 tôi nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng 00:01:32.409 --> 00:01:36.233 mà tôi không bao giờ có thể quên 00:01:36.233 --> 00:01:39.401 Trên nền nhà ga là xác chết của một người đàn bà 00:01:39.401 --> 00:01:42.590 hai tay vẫn đang ôm một đứa bé hốc hác 00:01:42.590 --> 00:01:47.000 và đứa bé chỉ biết nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của mẹ nó. 00:01:47.000 --> 00:01:51.240 Nhưng không có ai giúp họ, bởi vì tất cả đều đang 00:01:51.240 --> 00:01:55.865 phải lo cho chính mình và cả gia đình. NOTE Paragraph 00:01:55.865 --> 00:01:59.982 Vào giữa những năm 90, Bắc Triều Tiên trải qua một nạn đói trầm trọng. 00:01:59.982 --> 00:02:02.717 Nó khiến hơn một triệu người Triều Tiên 00:02:02.717 --> 00:02:06.034 chết trong nạn đói, và nhiều người chỉ sống sót 00:02:06.034 --> 00:02:11.683 phải ăn cỏ, sâu bọ và vỏ cây. 00:02:11.683 --> 00:02:14.967 Việc cúp điện ngày càng xảy ra thường xuyên, 00:02:14.967 --> 00:02:19.324 vì thế mọi thứ xung quanh tôi đều chìm vào bóng tối khi đêm đến 00:02:19.324 --> 00:02:21.876 ngoại trừ ánh sáng đèn từ phía Trung Quốc 00:02:21.876 --> 00:02:24.356 chỉ cách nhà tôi một con sông. 00:02:24.356 --> 00:02:29.680 Tôi lúc nào cũng tự hỏi là tại sao họ lại có điện còn chúng tôi thì không. 00:02:29.680 --> 00:02:34.024 Đây là một bức ảnh từ vệ tinh chụp Bắc Triều Tiên vào ban đêm 00:02:34.024 --> 00:02:37.436 trong tương quan với các nước xung quanh. NOTE Paragraph 00:02:37.436 --> 00:02:39.379 Đây là sông Áp Lục 00:02:39.379 --> 00:02:41.750 nó là biên giới tự nhiên giữa 00:02:41.750 --> 00:02:44.434 Bắc Triều Tiên và Trung Quốc. 00:02:44.434 --> 00:02:46.898 Có thể thấy là lòng sông có đoạn rất hẹp 00:02:46.898 --> 00:02:52.894 vì thế một số người Bắc Triều Tiên bí mật vượt sang Trung Quốc. 00:02:52.894 --> 00:02:54.518 Nhưng rất nhiều người đã chết. 00:02:54.518 --> 00:03:01.984 Và tôi đã nhìn thấy xác họ nổi trên sông. 00:03:01.984 --> 00:03:06.924 Tôi không thể nói cụ thể về việc mình đã trốn khỏi Bắc Triều Tiên như thế nào 00:03:06.924 --> 00:03:11.187 chỉ có thể nói rằng trong những năm tháng khốn khó vì nạn đói ấy 00:03:11.187 --> 00:03:16.490 tôi được gửi sang Trung Quốc để sống với một người họ hàng xa. 00:03:16.490 --> 00:03:18.190 Lúc đó, tôi chỉ nghĩ rằng 00:03:18.190 --> 00:03:22.477 mình sẽ phải xa gia đình một thời gian ngắn. 00:03:22.477 --> 00:03:24.169 chứ không bao giờ tôi có thể tưởng tượng 00:03:24.169 --> 00:03:28.662 rằng tôi sẽ phải xa họ những 14 năm ròng. NOTE Paragraph 00:03:28.662 --> 00:03:33.086 Ở Trung Quốc, cuộc sống của một cô bé bị cách ly khỏi gia đình như tôi rất khó khăn. 00:03:33.086 --> 00:03:36.429 Tôi đã không tưởng được những gì xảy đến với cuộc sống 00:03:36.429 --> 00:03:38.266 của một người tị nạn từ Bắc Triều Tiên thì sẽ như thế nào, 00:03:38.266 --> 00:03:41.802 nhưng tôi sớm nhận ra rằng nó không những rất khó khăn, 00:03:41.802 --> 00:03:44.449 mà còn vô cùng nguy hiểm, 00:03:44.449 --> 00:03:49.339 vì những người tị nạn từ Bắc Triều Tiên vào Trung Quốc 00:03:49.339 --> 00:03:52.178 đều bị coi là dân nhập cư trái phép. 00:03:52.178 --> 00:03:54.452 Tôi luôn sống trong một nỗi sợ thường trực 00:03:54.452 --> 00:03:56.995 rằng danh tính của tôi sẽ bị phát hiện, 00:03:56.995 --> 00:04:00.132 và tôi sẽ bị trả về với cuộc sống cũ 00:04:00.132 --> 00:04:02.888 ở Bắc Triều Tiên. NOTE Paragraph 00:04:02.888 --> 00:04:05.600 Một ngày, cơn ác mộng đó đã thành sự thật, 00:04:05.600 --> 00:04:08.438 tôi đã bị cảnh sát Trung Quốc bắt 00:04:08.438 --> 00:04:12.437 và đưa đến đồn cảnh sát để chất vấn. 00:04:12.437 --> 00:04:15.875 Có ai đó đã báo với họ rằng tôi là người Bắc Triều Tiên, 00:04:15.875 --> 00:04:19.560 vì thế họ đã kiểm tra khả năng tiếng Trung của tôi 00:04:19.560 --> 00:04:22.883 và hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. 00:04:22.883 --> 00:04:25.156 Tôi đã vô cùng sợ hãi, 00:04:25.156 --> 00:04:28.164 và có cảm giác như tim mình sắp nổ tung. 00:04:28.164 --> 00:04:31.662 Vì nếu như họ thấy có điều gì không tự nhiên, tôi sẽ bị tống vào tù 00:04:31.662 --> 00:04:33.846 và rồi bị trả về nước. 00:04:33.846 --> 00:04:36.293 Tôi nghĩ cuộc đời mình đến đây là chấm dứt, 00:04:36.293 --> 00:04:39.532 nhưng tôi vẫn cố gắng điều khiển những cảm xúc của mình 00:04:39.532 --> 00:04:41.490 và trả lời những câu hỏi của họ. 00:04:41.490 --> 00:04:43.662 Sau khi hỏi xong, 00:04:43.662 --> 00:04:45.787 một trong hai cảnh sát nói với người kia, 00:04:45.787 --> 00:04:47.865 Đây là một vụ chỉ điểm sai. 00:04:47.865 --> 00:04:49.797 Nó không phải là người Bắc Triều Tiên." 00:04:49.797 --> 00:04:54.019 Và họ thả tôi ra. Đó quả là một phép màu. NOTE Paragraph 00:04:54.019 --> 00:04:56.890 Một số người Bắc Triều Tiên ở Trung Quốc 00:04:56.890 --> 00:04:59.213 đã đến những đại sứ quán của nước ngoài để xin tị nạn, 00:04:59.213 --> 00:05:02.529 nhưng rất nhiều trong số đó đã bị bắt bởi cảnh sát Trung Quốc 00:05:02.529 --> 00:05:03.989 và bị trả về nước. 00:05:03.989 --> 00:05:06.166 những cô gái này đã rất may mắn. 00:05:06.166 --> 00:05:07.782 vì mặc dù đã bị bắt, 00:05:07.782 --> 00:05:09.136 nhưng cuối cùng học cũng được thả ra 00:05:09.136 --> 00:05:12.484 nhờ vào sức ép từ cộng đồng quốc tế. 00:05:12.484 --> 00:05:15.825 Nhưng những người Bắc Triều Tiên này thì không được may mắn như vậy. 00:05:15.825 --> 00:05:19.740 Hàng năm, có vô số người Bắc Triều Tiên bị bắt ở Trung Quốc 00:05:19.740 --> 00:05:22.452 và bị trả về nước, 00:05:22.452 --> 00:05:25.986 nơi mà họ bị tra tấn, bị giam cầm 00:05:25.986 --> 00:05:28.777 hoặc bị xử tử công khai. NOTE Paragraph 00:05:28.777 --> 00:05:31.881 Trong khi tôi rất may mắn vì đã được thả ra 00:05:31.881 --> 00:05:34.939 thì rất nhiều đồng bào của tôi lại không được như vậy. 00:05:34.939 --> 00:05:38.740 Việc người Bắc Triều Tiên phải che dấu danh tính của mình 00:05:38.740 --> 00:05:42.934 và đấu tranh để tồn tại quả là một bi kịch. 00:05:42.934 --> 00:05:45.972 Kể cả khi đã học tiếng Trung và tìm được một công việc, 00:05:45.972 --> 00:05:49.853 thì cuộc sống của họ cũng có thể bị đảo lộn hoàn toàn chỉ trong một khoảng khắc. 00:05:49.853 --> 00:05:53.589 Đó là lý do tại sao sau 10 năm che dấu danh tính thật 00:05:53.589 --> 00:05:57.871 tôi quyết định liều mình đi đến Hàn Quốc, 00:05:57.871 --> 00:06:00.946 để bắt đầu một cuộc sống mới một lần nữa. NOTE Paragraph 00:06:00.946 --> 00:06:04.089 Việc ổn định cuộc sống ở đây khó khăn hơn nhiều 00:06:04.089 --> 00:06:06.149 so với tôi tưởng tượng. 00:06:06.149 --> 00:06:09.578 Vì ở Hàn Quốc, tiếng Anh có vị trí vô cùng quan trọng, 00:06:09.578 --> 00:06:12.861 nên tôi đã bắt đầu học tiếng Anh, ngôn ngữ thứ ba của tôi. 00:06:12.861 --> 00:06:16.038 Tôi cũng nhận ra một khoảng cách rất lớn 00:06:16.038 --> 00:06:18.021 giữa người Nam và Bắc Triều Tiên. 00:06:18.021 --> 00:06:20.198 Chúng tôi đều là người Triều Tiên, 00:06:20.198 --> 00:06:22.038 nhưng đã trở nên rất khác nhau 00:06:22.038 --> 00:06:25.630 do hậu quả của 67 năm bị chia cắt. 00:06:25.630 --> 00:06:29.669 Tôi đã trải qua một cuộc khủng hoảng về nguồn gốc của mình. 00:06:29.669 --> 00:06:32.909 Tôi là người Nam Triều Tiên hay Bắc Triều Tiên? 00:06:32.909 --> 00:06:35.868 Tôi đến từ đâu? và Tôi là ai? 00:06:35.868 --> 00:06:37.904 Bỗng nhiên, tôi chẳng có một đất nước nào 00:06:37.904 --> 00:06:43.315 để có thể tự hào gọi là Tổ quốc. NOTE Paragraph 00:06:43.315 --> 00:06:47.306 Mặc dù để thích ứng với cuộc sống ở Hàn Quốc thì không dễ chút nào 00:06:47.306 --> 00:06:48.482 Nhưng tôi đã lập một kế hoạch. 00:06:48.482 --> 00:06:51.935 và bắt đầu học để chuẩn bị cho kì thi đại học. NOTE Paragraph 00:06:51.935 --> 00:06:55.950 Tuy vậy, ngay khi tôi vừa mới làm quen với cuộc sống ở đây, 00:06:55.950 --> 00:06:58.493 thì tôi được báo một tin khủng khiếp. 00:06:58.493 --> 00:06:59.914 Chính quyền Bắc Triều Tiên 00:06:59.914 --> 00:07:02.626 đã phát hiện ra số tiền mà tôi gửi về cho gia đình, 00:07:02.626 --> 00:07:05.358 và, để trừng phạt, họ sẽ 00:07:05.358 --> 00:07:07.695 bắt gia đình tôi phải chuyển 00:07:07.695 --> 00:07:11.163 về một vùng bị cách ly ở nông thôn. 00:07:11.163 --> 00:07:13.883 Để họ có thể nhanh chóng thoát ra khỏi đó, 00:07:13.883 --> 00:07:17.448 tôi bắt đầu lập kế hoạch giúp gia đình mình trốn thoát. NOTE Paragraph 00:07:17.448 --> 00:07:20.930 Người Bắc Triều Tiên đã phải vượt qua những khoảng cách dường như không tưởng 00:07:20.930 --> 00:07:23.559 để đến với tự do. 00:07:23.559 --> 00:07:26.382 Bời vì việc vượt biên 00:07:26.382 --> 00:07:29.240 từ Bắc sang Nam Triều Tiên gần như là không thể, 00:07:29.240 --> 00:07:32.706 vì thế, tôi phải bay sang Trung Quốc 00:07:32.706 --> 00:07:36.328 rồi lại đi ngược về phía biên giới Bắc Triều Tiên. 00:07:36.328 --> 00:07:39.192 Bởi vì gia đình tôi không biết tiếng Trung, 00:07:39.192 --> 00:07:41.408 nên tôi phải đi cùng mọi người 00:07:41.408 --> 00:07:45.211 qua 2000 dặm ở Trung Quốc 00:07:45.211 --> 00:07:48.474 rồi vào đến Đông Nam Á 00:07:48.474 --> 00:07:51.016 Cuộc hành trình bằng xe buýt kéo dài khoảng 1 tuần, 00:07:51.016 --> 00:07:54.031 và đã vài lần chúng tôi suýt bị bắt. 00:07:54.031 --> 00:07:56.672 Một lần, xe của chúng tôi bị chặn lại 00:07:56.672 --> 00:08:01.131 và bị khám xét bởi một cảnh sát Trung quốc. 00:08:01.131 --> 00:08:03.234 Anh ta thu chứng minh thư của tất cả mọi người, 00:08:03.234 --> 00:08:05.867 và bắt đầu tra hỏi. 00:08:05.867 --> 00:08:09.462 Bởi vì gia đình tôi không hiểu tiếng Trung, 00:08:09.462 --> 00:08:13.596 nên tôi đã nghĩ rằng họ sẽ bị bắt. 00:08:13.596 --> 00:08:16.577 Khi người cảnh sát Trung Quốc đến gần họ, 00:08:16.577 --> 00:08:19.086 tôi đã ngay lập tức đứng dậy và nói với anh ta 00:08:19.086 --> 00:08:21.753 rằng đây là những người câm điếc 00:08:21.753 --> 00:08:23.958 mà tôi đang phải đi cùng. 00:08:23.958 --> 00:08:26.132 Anh ta nhìn tôi đầy nghi ngờ, 00:08:26.132 --> 00:08:30.016 nhưng thật may mắn là anh ta tin lời tôi. NOTE Paragraph 00:08:30.016 --> 00:08:33.127 Và chúng tôi tiếp tục đi cho tới biên giới Lào, 00:08:33.127 --> 00:08:37.754 nhung tôi đã phải sử dụng gần như toàn bộ số tiền mà mình có 00:08:37.754 --> 00:08:40.498 để hối lộ cho những người canh gác biên giới Lào. 00:08:40.498 --> 00:08:43.351 Tuy nhiên, sau khi chúng tôi qua được biên giới, 00:08:43.351 --> 00:08:46.256 gia đình tôi lại bị bắt vào tù 00:08:46.256 --> 00:08:48.765 vì tội vượt biên trái phép. 00:08:48.765 --> 00:08:50.981 Sau khi tôi nộp tiền phạt và đưa hối lộ, 00:08:50.981 --> 00:08:54.570 gia đình tôi được thả ra trong một tháng, 00:08:54.570 --> 00:08:58.386 rồi lại bị bắt lần nữa 00:08:58.386 --> 00:09:00.825 ở thủ đô của Lào NOTE Paragraph 00:09:00.825 --> 00:09:05.393 Đó là thời điểm tuyệt vọng nhất trong cuộc đời tôi. 00:09:05.393 --> 00:09:10.782 Tôi đã làm đủ mọi cách để đưa gia đình mình đến với tự do, 00:09:10.782 --> 00:09:13.156 và chũng tôi gần như đã thành công 00:09:13.156 --> 00:09:15.453 nhưng họ lại bị bắt 00:09:15.453 --> 00:09:18.997 trong khi chúng tôi chỉ còn cách đại sứ quán Hàn Quốc một khoảng cách rất ngắn nữa thôi. 00:09:18.997 --> 00:09:22.023 Tôi đi đi về về giữa phòng xuất nhập cảnh 00:09:22.023 --> 00:09:23.754 và đồn cảnh sát, 00:09:23.754 --> 00:09:26.782 tuyệt vọng tìm cách để đưa gia đình mình thoát khỏi đó, 00:09:26.782 --> 00:09:28.234 nhưng tôi không còn đủ tiền 00:09:28.234 --> 00:09:30.861 để hối lộ hay trả tiền phạt nữa. 00:09:30.861 --> 00:09:32.655 Tôi hoàn toàn tuyệt vọng. NOTE Paragraph 00:09:32.655 --> 00:09:36.356 Đúng vào lúc đó, có một người đàn ông đã hỏi tôi, 00:09:36.356 --> 00:09:37.847 "Có chuyện gì vậy?" NOTE Paragraph 00:09:37.847 --> 00:09:39.444 Tôi vô cùng ngạc nhiên 00:09:39.444 --> 00:09:43.377 khi một người hoàn toàn xa lạ lại quan tâm tới mức hỏi tôi như vậy. 00:09:43.377 --> 00:09:45.931 Bằng vốn tiếng Anh ít ỏi của mình và một quyển từ điển, 00:09:45.931 --> 00:09:49.885 tôi đã kể cho cho ông ta nghe hoàn cảnh của gia đình tôi . Không một chút do dự, 00:09:49.885 --> 00:09:51.938 người đàn ông đó đã đi tới máy ATM. 00:09:51.938 --> 00:09:54.933 trả tất cả số tiền còn thiếu cho cả gia đình tôi 00:09:54.933 --> 00:09:58.997 và hai người Bắc Triều Tiên khác để họ được ra tù NOTE Paragraph 00:09:58.997 --> 00:10:02.401 Tôi đã cám ơn ông ta bằng cả trái tim mình, và tôi cũng hỏi, 00:10:02.401 --> 00:10:04.775 "Tại sao ông lại giúp đỡ tôi?" NOTE Paragraph 00:10:04.775 --> 00:10:07.070 "Tôi không giúp đỡ cô," Ông ta trả lời. 00:10:07.070 --> 00:10:10.321 "'Tôi đang giúp người Bắc Triều Tiên." NOTE Paragraph 00:10:10.321 --> 00:10:14.819 Tôi nhận ra rằng đó là một khoảng khắc có ý nghĩa vô cùng to lớn trong cuộc đời tôi. 00:10:14.819 --> 00:10:18.408 Lòng tốt từ người đàn ông xa lạ trở thành biểu tượng hy vọng mới cho tôi 00:10:18.408 --> 00:10:21.806 và cả những người dân Bắc Triều Tiên khi mà chúng tôi đang rất cần nó, 00:10:21.806 --> 00:10:25.057 và ông ta đã cho tôi thấy lòng tốt từ những người xa lạ 00:10:25.057 --> 00:10:27.667 và sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế 00:10:27.667 --> 00:10:32.888 chính là những tia hy vọng mà người Bắc Triều Tiên chúng tôi đang tìm kiếm. NOTE Paragraph 00:10:32.888 --> 00:10:35.374 Cuối cùng, sau một cuộc hành trình dài 00:10:35.374 --> 00:10:38.771 tôi và gia đình đã được đoàn tụ ở Hàn Quốc, 00:10:38.771 --> 00:10:42.225 nhưng đến được với tự do mới chỉ là một nửa của cuộc đấu tranh. 00:10:42.225 --> 00:10:45.848 Rất nhiều người Bắc Triều Tiên đang bị chia cắt với gia đình của họ, 00:10:45.848 --> 00:10:48.661 và khi họ đến được một đất nước khác, 00:10:48.661 --> 00:10:52.305 họ phải bắt đầu từ đầu với rất ít hoặc gần như không có tiền bạc. 00:10:52.305 --> 00:10:55.331 Vì thế chúng tôi có thể nhận sự trợ giúp từ cộng đồng quốc tế 00:10:55.331 --> 00:10:58.336 cho giáo dục, đào tạo tiếng Anh, 00:10:58.336 --> 00:11:00.699 dạy nghề, và nhiều lĩnh vực khác. 00:11:00.699 --> 00:11:02.813 Chúng tôi cũng có thể đóng vai trò như cầu nối 00:11:02.813 --> 00:11:04.938 giữa những người đang ở trong Bắc Triều Tiên 00:11:04.938 --> 00:11:06.918 với thế giới bên ngoài, 00:11:06.918 --> 00:11:09.642 bởi vì có rất nhiều người trong chúng tôi đang giữ liên lạc 00:11:09.642 --> 00:11:12.411 với những thành viên gia đình khác ở trong nước, 00:11:12.411 --> 00:11:14.593 và chúng tôi chia sẻ với họ thông tin và tiền bạc 00:11:14.593 --> 00:11:19.161 để có thể thay đổi Bắc Triều Tiên từ phía trong. NOTE Paragraph 00:11:19.161 --> 00:11:22.198 Tôi đã vô cùng may mắn khi nhận được rất nhiều sự giúp đỡ 00:11:22.198 --> 00:11:24.403 và được truyền cảm hứng trong suốt cuộc đời mình, 00:11:24.403 --> 00:11:27.747 vì vậy tôi muốn mình cũng có thể chung sức để mang đến cho đất nước tôi 00:11:27.747 --> 00:11:30.523 một cơ hội để phát triển 00:11:30.523 --> 00:11:33.561 cùng với sự hỗ trợ của quốc tế. 00:11:33.561 --> 00:11:36.047 Tôi tin tưởng rằng các bạn sẽ nhìn thấy ngày càng nhiều 00:11:36.047 --> 00:11:38.804 người Bắc Triều Tiên thành công ở mọi nơi trên thế giới, 00:11:38.804 --> 00:11:41.155 kể cả trên sân khấu của TED NOTE Paragraph 00:11:41.155 --> 00:11:43.777 Cám ơn các bạn. NOTE Paragraph 00:11:43.777 --> 00:11:53.499 (Tiếng vỗ tay)