1 00:00:00,591 --> 00:00:04,471 Tôi đã dành cả đời mình 2 00:00:04,471 --> 00:00:08,878 ở trường, trên đường đến trường, 3 00:00:08,878 --> 00:00:12,643 hoặc nói chuyện về những điều xảy ra ở trường. 4 00:00:12,643 --> 00:00:15,042 Cả bố mẹ tôi đều làm nghề giáo, 5 00:00:15,042 --> 00:00:17,984 ông bà bên ngoại là những nhà giáo, 6 00:00:17,984 --> 00:00:21,922 và trong suốt 40 năm qua tôi cũng làm điều tương tự. 7 00:00:21,922 --> 00:00:24,712 Và vì thế, không cần nói cũng biết, trong suốt những năm đó 8 00:00:24,712 --> 00:00:28,228 tôi đã có cơ hội để nhìn vào cải cách giáo dục 9 00:00:28,228 --> 00:00:30,059 từ rất nhiều phương diện. 10 00:00:30,059 --> 00:00:32,013 Một vài cuộc cải cách thì tốt. 11 00:00:32,013 --> 00:00:34,282 Một vài cuộc cải cách thì không tốt lắm. 12 00:00:34,282 --> 00:00:36,479 Và chúng ta biết tại sao những đứa trẻ bỏ học nửa chừng. 13 00:00:36,479 --> 00:00:37,958 Chúng ta biết tại sao trẻ con không học. 14 00:00:37,958 --> 00:00:40,813 Hoặc là vì nghèo đói, tỉ lệ tham dự giờ học thấp, 15 00:00:40,813 --> 00:00:44,889 ảnh hưởng tiêu cực từ bạn bè. Chúng ta biết tại sao. 16 00:00:44,889 --> 00:00:47,235 Nhưng một trong những điều chúng ta không bao giờ thảo luận 17 00:00:47,235 --> 00:00:49,476 hoặc ít khi thảo luận 18 00:00:49,476 --> 00:00:53,745 đó là giá trị và tầm quan trọng của sự kết nối 19 00:00:53,745 --> 00:00:56,078 và mối quan hệ giữa con người với con người 20 00:00:56,078 --> 00:00:59,675 James Comer nói rằng không có việc học nào ý nghĩa 21 00:00:59,675 --> 00:01:02,470 nếu không có một mối quan hệ ý nghĩa. 22 00:01:02,470 --> 00:01:05,247 George Washinton Carver nói rằng tất cả việc học 23 00:01:05,247 --> 00:01:09,354 là sự hiểu biết về các mối quan hệ. 24 00:01:09,354 --> 00:01:11,750 Mọi người trong phòng này bị ảnh hưởng 25 00:01:11,750 --> 00:01:14,203 bởi một giáo viên hay một người thiếu niên. 26 00:01:14,203 --> 00:01:19,516 Hàng năm qua tôi đã theo dõi mọi người dạy. 27 00:01:19,516 --> 00:01:22,899 Tôi nhìn vào điều tốt đẹp nhất và tôi cũng nhìn vào những điều tệ nhất. 28 00:01:22,899 --> 00:01:24,720 Một đồng sự đã nói với tôi một lần rằng, 29 00:01:24,720 --> 00:01:26,929 "Họ không trả tiền để tôi yêu quý lũ trẻ. 30 00:01:26,929 --> 00:01:29,002 Họ trả cho tôi để dạy một bài học. 31 00:01:29,002 --> 00:01:30,300 Lũ trẻ nên học. 32 00:01:30,300 --> 00:01:33,929 Tôi dạy. Họ nên hiểu điều này. Chấm hết." 33 00:01:33,929 --> 00:01:35,819 Vâng, tôi đã nói với cô ấy, 34 00:01:35,819 --> 00:01:39,307 "Cậu biết không, lũ trẻ không học từ những người mà chúng không thích." 35 00:01:39,307 --> 00:01:47,331 (Cười) (Vỗ tay) 36 00:01:47,331 --> 00:01:50,625 Cô ấy nói, "Điều đó thật vô nghĩa." 37 00:01:50,625 --> 00:01:53,865 Và tôi đã nói với cô ấy, "Thế thì năm tới của cậu sẽ rất dài 38 00:01:53,865 --> 00:01:56,086 và gian khổ đấy." 39 00:01:56,086 --> 00:01:58,383 Không cần phải nói ra thì năm đó đã rất khó khăn. Một vài người nghĩ rằng 40 00:01:58,383 --> 00:02:01,346 bạn có đủ tố chất để xây dựng một mối quan hệ 41 00:02:01,346 --> 00:02:02,970 hoặc không. 42 00:02:02,970 --> 00:02:05,174 Tôi nghĩ Stephen Covey có một ý đúng. 43 00:02:05,174 --> 00:02:08,716 Ông nói rằng bạn phải làm một số điều đơn giản 44 00:02:08,716 --> 00:02:11,022 như là đầu tiên phải tìm hiểu 45 00:02:11,022 --> 00:02:13,263 và được hiểu, 46 00:02:13,263 --> 00:02:16,366 những điều đơn giản như xin lỗi. 47 00:02:16,366 --> 00:02:17,453 Đã bao giờ bạn nghĩ về những điều đó chưa? 48 00:02:17,453 --> 00:02:21,092 Nói với một đứa trẻ rằng bạn xin lỗi, chúng sẽ rất sốc. 49 00:02:21,092 --> 00:02:23,522 Tôi đã dạy một bài học về tỉ lệ. 50 00:02:23,522 --> 00:02:27,446 Tôi không quá giỏi về toán học, nhưng tôi đang cải thiện nó. 51 00:02:27,446 --> 00:02:30,520 Và tôi tìm lại và nhìn vào bản của giáo viên. 52 00:02:30,520 --> 00:02:33,817 Tôi đã dạy bài học đó sai hoàn toàn. (Cười) 53 00:02:33,817 --> 00:02:35,774 Nên tôi trở lại lớp học vào ngày hôm sau, và tôi nói rằng, 54 00:02:35,774 --> 00:02:38,224 "Nghe này các em, cô cần phải xin lỗi, 55 00:02:38,224 --> 00:02:42,002 cô đã dạy sai bài cho các em. Và cô thực sự xin lỗi." 56 00:02:42,002 --> 00:02:43,380 Chúng nói, "Không sao đâu thưa cô Pierson. 57 00:02:43,380 --> 00:02:45,843 Chúng con đã hứng khởi quá và bỏ qua chuyện đó." 58 00:02:45,843 --> 00:02:50,950 (Cười) (Vỗ tay) 59 00:02:50,950 --> 00:02:54,708 Tôi đã có những lớp học rất ít, 60 00:02:54,708 --> 00:02:58,554 thiếu về mặt học thuật đến phát khóc. 61 00:02:58,554 --> 00:03:01,506 Tôi tự hỏi, mình sẽ phải dạy lớp học này như thế nào. 62 00:03:01,506 --> 00:03:03,453 trong vòng 9 tháng trời 63 00:03:03,453 --> 00:03:06,477 để đạt được kết quả mong muốn 64 00:03:06,477 --> 00:03:09,331 Và điều đó thực sự khó khăn, rất gian nan. 65 00:03:09,331 --> 00:03:12,703 Làm thế nào mà cùng lúc tôi có thể giúp một dứa trẻ xây dựng lòng tự trọng 66 00:03:12,703 --> 00:03:15,646 và đạt thành tích học tập tốt ? 67 00:03:15,646 --> 00:03:17,792 Tôi đã nảy ra một ý tưởng 68 00:03:17,792 --> 00:03:19,637 Tôi bảo với tất cả học sinh của tôi, 69 00:03:19,637 --> 00:03:23,170 "Các em được chọn vào lớp của cô 70 00:03:23,170 --> 00:03:24,826 bởi vì cô là cô giáo tuyệt vời nhất 71 00:03:24,826 --> 00:03:26,373 và các em là những học sinh giỏi nhất, 72 00:03:26,373 --> 00:03:27,817 họ xếp chúng ta cùng với nhau 73 00:03:27,817 --> 00:03:30,986 để chúng ta có thể làm mẫu cho những người khác." 74 00:03:30,986 --> 00:03:33,291 Một học sinh của tôi nói, "Thật vậy ạ?" 75 00:03:33,291 --> 00:03:35,092 (Cười) 76 00:03:35,092 --> 00:03:38,342 Tôi nói, "Thật vậy. Chúng ta phải cho các lớp khác thấy 77 00:03:38,342 --> 00:03:40,677 cách chúng ta học hành, nên khi chúng ta đi xuống sảnh, 78 00:03:40,677 --> 00:03:43,406 mọi người sẽ để ý, vì thế chúng ta không thể làm ồn. 79 00:03:43,406 --> 00:03:46,460 Chỉ cần bước đi hiên ngang thôi." 80 00:03:46,460 --> 00:03:49,228 Và tôi đã tặng chúng một câu nói như này: "Tôi là một người. 81 00:03:49,228 --> 00:03:50,593 Tôi đã từng là một người nào đó khi tôi đến. 82 00:03:50,593 --> 00:03:52,717 Tôi sẽ là một người tốt đẹp hơn khi tôi đi. 83 00:03:52,717 --> 00:03:54,710 Tôi có sức khỏe và sự mạnh mẽ. 84 00:03:54,710 --> 00:03:57,400 Tôi xứng đáng với nền giáo dục mà tôi có được ở đây. 85 00:03:57,400 --> 00:03:59,637 Tôi có những việc cần làm, tôi phải tạo ấn tượng với mọi người, 86 00:03:59,637 --> 00:04:01,326 và phải đi tới nhiều nơi." 87 00:04:01,326 --> 00:04:04,336 Và chúng nói, "Đúng thế!" 88 00:04:04,336 --> 00:04:05,757 Khi bạn nói nhiều về một điều 89 00:04:05,757 --> 00:04:09,523 nó sẽ trở thành một phần con người bạn. 90 00:04:09,523 --> 00:04:15,560 Và rồi ---- (Vỗ tay) 91 00:04:15,560 --> 00:04:19,607 Tôi cho một bài trắc nghiệm, 20 câu. 92 00:04:19,607 --> 00:04:22,317 Một học sinh sai 18 câu. 93 00:04:22,317 --> 00:04:27,529 Tôi để lại điểm "+2" trên giấy thi và một mặt cười thật lớn. 94 00:04:27,529 --> 00:04:31,276 Em nói, "Cô Pierson, đây có phải một điểm F?" 95 00:04:31,276 --> 00:04:33,785 Tôi trả lời, "Đúng vậy." 96 00:04:33,785 --> 00:04:37,081 Em nói, "Thế tại sao cô lại vẽ mặt cười?" 97 00:04:37,081 --> 00:04:39,329 Tôi nói, "Bởi em đang tiến bộ. 98 00:04:39,329 --> 00:04:43,401 Em đã làm đúng hai câu. Em đã không làm sai tất cả." 99 00:04:43,401 --> 00:04:45,201 Tôi nói, "Và khi chúng ta xem lại điều này, 100 00:04:45,201 --> 00:04:46,820 em sẽ làm tốt hơn chứ?" 101 00:04:46,820 --> 00:04:49,349 Em nói, "Vâng thưa cô, em có thể làm tốt hơn." 102 00:04:49,349 --> 00:04:52,981 Bạn thấy đấy, "-18" khiến bạn mất hết sạch tinh thần. 103 00:04:52,981 --> 00:04:55,063 Trong khi "+2" thì có vẻ như "Tôi không đến nỗi tệ lắm." 104 00:04:55,063 --> 00:05:00,835 (Cười) (Vỗ tay) 105 00:05:00,835 --> 00:05:03,976 Hàng năm trời tôi theo dõi mẹ tôi 106 00:05:03,976 --> 00:05:06,810 dành thời gian ra chơi để xem lại bài, 107 00:05:06,810 --> 00:05:09,634 tiếp tục về nhà vào buổi trưa, 108 00:05:09,634 --> 00:05:12,653 mua lược và bản chải và bơ đậu phộng và bánh quy 109 00:05:12,653 --> 00:05:15,387 để để vào ngăn tủ của mẹ cho những đứa trẻ lúc cần ăn, 110 00:05:15,387 --> 00:05:18,616 và một túi giặt quần áo và xà bông cho những đứa trẻ không được thơm tho. 111 00:05:18,616 --> 00:05:22,323 Thấy không, rất khó dạy những đứa trẻ mà bốc mùi. 112 00:05:22,323 --> 00:05:24,770 Và những đứa trẻ có thể rất dữ tợn. 113 00:05:24,770 --> 00:05:27,403 Và thế nên mẹ mới có những thứ này trong ngăn bàn, 114 00:05:27,403 --> 00:05:30,523 và hàng năm sau đó, sau khi mẹ đã nghỉ hưu, 115 00:05:30,523 --> 00:05:33,545 tôi đã trông thấy một vài dứa trẻ ngày đó đến 116 00:05:33,545 --> 00:05:35,529 và nói với bà, "Cô biết không, Cô Walker, 117 00:05:35,529 --> 00:05:37,951 cô đã tạo ra một sự khác biệt trong cuộc đời em. 118 00:05:37,951 --> 00:05:39,280 Cô đã giúp điều đó thành hiện thực. 119 00:05:39,280 --> 00:05:41,319 Cô đã khiến em cảm thấy em là một ai đó, 120 00:05:41,319 --> 00:05:44,878 mà khi hiểu được thì em biết là em không phải người đó. 121 00:05:44,878 --> 00:05:46,663 Và em muốn cô xem em đã trở thành một người như thế nào." 122 00:05:46,663 --> 00:05:49,955 Và khi mẹ tôi mất 2 năm trước ở tuổi 92, 123 00:05:49,955 --> 00:05:52,788 có rất nhiều học sinh cũ đến lễ tang, 124 00:05:52,788 --> 00:05:55,612 Tôi ứa nước mắt không phải vì mẹ đã ra đi, 125 00:05:55,612 --> 00:05:59,280 mà bởi vì mẹ đã để lại tài sản là những mối quan hệ 126 00:05:59,280 --> 00:06:01,788 không bao giờ mất đi. 127 00:06:01,788 --> 00:06:06,314 Liệu chúng ta có thể có nhiều mối quan hệ? Đương nhiên rồi. 128 00:06:06,314 --> 00:06:10,991 Bác bạn sẽ yêu quí tất cả lũ trẻ? Tất nhiên là không. 129 00:06:10,991 --> 00:06:15,049 Và những đứa trẻ khó bảo nhất không bao giờ vắng mặt. 130 00:06:15,049 --> 00:06:17,041 (Cười) 131 00:06:17,041 --> 00:06:20,139 Không bao giờ. Bạn sẽ không thích hết chúng đâu, 132 00:06:20,139 --> 00:06:23,549 và những đứa bướng bỉnh luôn xuất hiện với một lý do. 133 00:06:23,549 --> 00:06:26,483 Đó là sự kết nối. Đó là những mối quan hệ. 134 00:06:26,483 --> 00:06:28,118 Và khi bạn không thể yêu mến tất cả chúng, 135 00:06:28,118 --> 00:06:32,230 điều quan trọng là, chúng không bao giờ biết việc đó. 136 00:06:32,230 --> 00:06:36,021 Thế nên nhiều giáo viên trở thành những diễn viên tuyệt với 137 00:06:36,021 --> 00:06:38,172 và chúng ta diễn mà không hề cảm nhận được điều đó, 138 00:06:38,172 --> 00:06:41,334 và chúng ta đang lắng nghe chính sách vô nghĩa, 139 00:06:41,334 --> 00:06:44,515 và vẫn dạy nó. 140 00:06:44,515 --> 00:06:48,579 Đù sao thì chúng ta vẫn dạy, bởi đó là điều chúng ta làm. 141 00:06:48,579 --> 00:06:51,729 Việc dạy và học nên mang lại sự vui thích. 142 00:06:51,729 --> 00:06:54,279 Sẽ hiệu quả biết bao 143 00:06:54,279 --> 00:06:58,029 nếu chúng ta có những đứa trẻ không ngại mạo hiểm, 144 00:06:58,029 --> 00:06:59,297 không ngại suy nghĩ, 145 00:06:59,297 --> 00:07:00,790 và là người chiến thắng? 146 00:07:00,790 --> 00:07:03,255 Mỗi đứa trẻ xứng đáng một nhà vô địch, 147 00:07:03,255 --> 00:07:05,465 một người lớn không bao giờ từ bỏ việc dạy dỗ chúng, 148 00:07:05,465 --> 00:07:08,178 là một người có thể hiểu được sức mạnh của kết nối, 149 00:07:08,178 --> 00:07:12,093 và luôn tin tưởng rằng bọn trẻ sẽ trở thành những người tuyệt vời nhất có thể. 150 00:07:12,093 --> 00:07:16,863 Công việc này có khó không? Bạn có thể cược. Ôi trời, bạn có thể đánh cược. 151 00:07:16,863 --> 00:07:20,096 Nhưng điều này không phải không khả thi. 152 00:07:20,096 --> 00:07:21,852 Chúng ta có thể làm được điều đó. Chúng ta là những nhà giáo. 153 00:07:21,852 --> 00:07:24,136 Chúng ta được sinh ra để tạo sự khác biệt. 154 00:07:24,136 --> 00:07:25,527 Cảm ơn rất nhiều. 155 00:07:25,527 --> 00:07:30,820 (Vỗ tay)