WEBVTT 00:00:00.998 --> 00:00:03.001 Tại sao vũ trụ tồn tại? 00:00:03.001 --> 00:00:06.996 Tại sao ở đó -- Vâng, vâng. (Tiếng cười) 00:00:06.996 --> 00:00:09.838 Đây là một bí ẩn vũ trụ. Xin hãy nghiêm túc. 00:00:09.838 --> 00:00:13.414 Tại sao có thế giới này, tại sao chúng ta ở trong nó, 00:00:13.414 --> 00:00:15.293 và cuối cùng là tại sao lại có vật chất mà không phải là hư không? 00:00:15.293 --> 00:00:19.939 Tôi muốn nói, đây là một cấu hỏi tột cùng "tại sao"? NOTE Paragraph 00:00:19.939 --> 00:00:22.174 Nên tôi sẽ nói về bí ẩn của sự tồn tại, 00:00:22.174 --> 00:00:23.730 câu đó của sự tồn tại, 00:00:23.730 --> 00:00:26.644 chúng ta đang ở đâu trong nó, 00:00:26.644 --> 00:00:28.894 và tại sao bạn nên quan tâm, 00:00:28.894 --> 00:00:30.810 và tôi hi vọng bạn quan tâm. 00:00:30.810 --> 00:00:33.636 Nhà thiên văn học Arthur Schopenhauer đã nói 00:00:33.636 --> 00:00:37.416 những người không tự hỏi về sự ngẫu nhiên của sự tồn tại của chúng ta 00:00:37.416 --> 00:00:40.273 sự ngẫu nhiên của sự tồn tại của thế giới, 00:00:40.273 --> 00:00:41.936 là những kẻ thiểu năng. 00:00:41.936 --> 00:00:45.883 Nói vậy có hơi quá, nhưng đúng. (Tiếng cười) 00:00:45.883 --> 00:00:47.560 Nên nó vốn được gọi là một câu hỏi 00:00:47.560 --> 00:00:49.854 cao siêu nhất, kỳ bí nhất, 00:00:49.854 --> 00:00:52.523 sâu sắc nhất, và vươn xa nhất mà 00:00:52.523 --> 00:00:53.583 con người có thể đặt ra. 00:00:53.583 --> 00:00:55.297 Nó ám ảnh những cái đầu vĩ đại. 00:00:55.297 --> 00:00:56.901 Ludwig Wittgenstein, có lẽ là 00:00:56.901 --> 00:00:59.231 nhà triết học vĩ đại nhất thế kỷ 20, 00:00:59.231 --> 00:01:01.714 đã kinh ngạc rằng trên hết có một thế giới. 00:01:01.714 --> 00:01:05.718 Ông viết trong tác phẩm "Tractatus" Kiến nghị 4.66, 00:01:05.718 --> 00:01:08.408 "Điều bí ẩn không phải là mọi thứ đã xuất hiện 00:01:08.408 --> 00:01:09.760 như thế nào, mà đó là 00:01:09.760 --> 00:01:12.095 sự tồn tại của thế giới." 00:01:12.095 --> 00:01:14.313 Nếu bạn không thích nghe lời châm biếm 00:01:14.313 --> 00:01:17.224 từ một nhà triết học, thử một nhà khoa học. 00:01:17.224 --> 00:01:19.825 John Archibald Wheeler, một trong những nhà vật lý học vĩ đại 00:01:19.825 --> 00:01:21.051 của thế kỷ 20, 00:01:21.051 --> 00:01:22.976 Thầy của Richard Feynman, 00:01:22.976 --> 00:01:25.636 người đặt ra khái niệm "hố đen", 00:01:25.636 --> 00:01:28.059 ông nói, "Tôi muốn biết 00:01:28.059 --> 00:01:29.792 tại sao là lượng tử, 00:01:29.792 --> 00:01:32.936 tại sao là vũ trụ, tại sao là sự tồn tại?" 00:01:32.936 --> 00:01:34.935 Và bạn của tôi Martin Amis -- 00:01:34.935 --> 00:01:37.612 thứ lỗi vì tôi sẽ kể ra rất nhiều cái tên trong bài nói này, 00:01:37.612 --> 00:01:38.987 xin hãy quen với nó -- 00:01:38.987 --> 00:01:43.963 bạn tốt của tôi Martin Amis một lần đã nói 00:01:43.963 --> 00:01:47.183 chúng ta cần năm Einstein để trả lời câu hỏi 00:01:47.183 --> 00:01:49.219 bí ẩn của vũ trụ đến từ đâu. 00:01:49.219 --> 00:01:51.200 Và tôi không nghi ngờ có năm Einstein 00:01:51.200 --> 00:01:53.387 trong khán phòng tối nay. 00:01:53.387 --> 00:01:54.890 Ai là Einstein? Giơ tay? Không ? 00:01:54.890 --> 00:01:56.052 Không có Einstein? Okay. NOTE Paragraph 00:01:56.052 --> 00:02:00.274 Vậy là câu hỏi, tại sao có các thứ thay vì không có gì, 00:02:00.274 --> 00:02:02.242 câu hỏi kỳ vĩ này, đã được đặt ra 00:02:02.242 --> 00:02:04.552 vào cuối lịch sử khoa học. 00:02:04.552 --> 00:02:07.031 Nó là vào cuối thế kỷ 17 00:02:07.031 --> 00:02:09.993 nhà triết học Leibniz đã hỏi nó, 00:02:09.993 --> 00:02:11.736 một người rất thông minh, Leibniz, 00:02:11.736 --> 00:02:13.886 người đã phát minh ra tích phân 00:02:13.886 --> 00:02:16.740 độc lập với Isaac Newton, cùng thời gian, 00:02:16.740 --> 00:02:19.342 nhưng đối với Leibniz, người đã hỏi tại sao tại có các thứ thay vì hư vô, 00:02:19.342 --> 00:02:21.535 đây không phải là một bí ẩn lớn. 00:02:21.535 --> 00:02:23.931 Ông vừa là hoặc giả bộ là 00:02:23.931 --> 00:02:26.687 một người Công giáo chính thống trong tầm nhìn siêu hình của ông, 00:02:26.687 --> 00:02:29.702 và ông nói rằng thật rõ ràng tại sao thế giời này tồn tại 00:02:29.702 --> 00:02:32.164 bởi vì Chúa đã sáng tạo ra nó. 00:02:32.164 --> 00:02:35.449 Và Chúa đã sáng tạo, từ hư vô. 00:02:35.449 --> 00:02:36.960 Đó là sự quyền lực của Chúa. 00:02:36.960 --> 00:02:40.602 Ngài không cần bất cứ thứ nguyên liệu nào để tạo nên thế giới. 00:02:40.602 --> 00:02:42.762 Ngài có thể làm nó ra từ hư không tuyệt đối, 00:02:42.762 --> 00:02:44.236 sự sáng tạo từ hư không. 00:02:44.236 --> 00:02:45.181 Và, đây là những gì 00:02:45.181 --> 00:02:48.020 đa số người Mỹ hiện nay tin. 00:02:48.020 --> 00:02:49.734 Với họ, sự tồn tại chẳng có gì bí ẩn 00:02:49.734 --> 00:02:51.302 Chúa đã làm ra nó. NOTE Paragraph 00:02:51.302 --> 00:02:53.888 Vậy hãy đặt nó vào một phương trình. 00:02:53.888 --> 00:02:56.515 Tôi không có máy chiếu nên tôi sẽ mô tả bằng động tác, 00:02:56.515 --> 00:02:57.950 các bạn hãy cố hình dung. 00:02:57.950 --> 00:03:03.804 Đó là Chúa + hư vô = Thế giới. 00:03:03.804 --> 00:03:07.118 Okay? Đó là phương trình. 00:03:07.118 --> 00:03:08.851 Và có thể bạn không tin vào Chúa. 00:03:08.851 --> 00:03:10.681 Có thể bạn là một nhà khoa học vô thần 00:03:10.681 --> 00:03:14.015 hoặc một người bình thường vô thần, và bạn không tin vào Chúa, 00:03:14.015 --> 00:03:15.433 và bạn không hài lòng với nó. 00:03:15.433 --> 00:03:18.137 Thậm chí nếu chúng ta có phương trình này, 00:03:18.137 --> 00:03:20.039 Chúa + Hư vô = Thế giới, 00:03:20.039 --> 00:03:21.725 vốn dĩ đã có một vấn đề: 00:03:21.725 --> 00:03:24.759 Tại sao chúa tồn tại? 00:03:24.759 --> 00:03:26.962 Chúa không tồn tại chỉ bằng logic 00:03:26.962 --> 00:03:28.775 trừ khi bạn tin vào lý lẽ bản thể luận, 00:03:28.775 --> 00:03:31.102 và tôi hi vọng bạn không tin, bởi vì nó không phải là một lý lẽ tốt. 00:03:31.102 --> 00:03:34.263 Vậy là nó có thể hiểu được, nếu chúa cần phải tồn tại, 00:03:34.263 --> 00:03:37.413 ông sẽ thắc mắc, ta phi thường, ta quyền lực, 00:03:37.413 --> 00:03:39.843 nhưng ta đến từ đâu? 00:03:39.843 --> 00:03:42.013 (Tiếng cười) 00:03:42.013 --> 00:03:43.432 Từ đâu mà có ta? 00:03:43.432 --> 00:03:46.640 Chúa nói bằng Tiếng Anh trang trọng hơn. 00:03:46.640 --> 00:03:48.629 (Tiếng cười) 00:03:48.629 --> 00:03:51.677 Vậy là thuyết của Chúa đã bị bối rồi bởi 00:03:51.677 --> 00:03:53.466 câu hỏi về sự xuất hiện của chính Chúa 00:03:53.466 --> 00:03:56.388 và Ngài sáng tạo nên thế giới chỉ để quên đi thắc mắc của chính mình. 00:03:56.388 --> 00:03:58.500 Nhưng thôi, hãy gác lại chuyện Chúa. 00:03:58.500 --> 00:03:59.857 Đưa Ngài ra khỏi phương trình: Ta có: 00:03:59.857 --> 00:04:02.980 ___ +hư vô = Thế giới. 00:04:02.980 --> 00:04:04.761 Bây giờ, bạn là một Phật tử, 00:04:04.761 --> 00:04:06.505 bạn muốn dừng lại ở đó, 00:04:06.505 --> 00:04:08.474 bởi vì căn bản bạn tin rằng 00:04:08.474 --> 00:04:10.050 hư vô = Thế giới, 00:04:10.050 --> 00:04:11.563 với tính chất đối xứng, nghĩa là: 00:04:11.563 --> 00:04:13.918 Thế giới = hư vô. 00:04:13.918 --> 00:04:16.337 Đối với một Phật từ, thê giới chỉ là một tập hợp của hư vô. 00:04:16.337 --> 00:04:19.443 Nó chỉ là một vũ trụ trống rỗng. 00:04:19.443 --> 00:04:21.995 Và chúng ta nghĩ rằng có nhiều thứ ngoài kia 00:04:21.995 --> 00:04:24.560 là bởi vì chúng ta bị trói buộc bởi những dục vọng. 00:04:24.560 --> 00:04:27.271 Nếu chúng ta để những dục vọng tan biến, 00:04:27.271 --> 00:04:30.151 chúng ta sẽ thấy bản chất thực sự của thế giới, 00:04:30.151 --> 00:04:32.131 một sự trống rỗng, hư vô, 00:04:32.131 --> 00:04:34.313 và chúng ta sẽ đến cõi cực lạc, niết bàn 00:04:34.313 --> 00:04:36.136 nới được định nghĩa là có đủ sự sống 00:04:36.136 --> 00:04:39.454 để tận hưởng cái chết. (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:04:39.454 --> 00:04:41.333 Vậy đó là cách nghĩ của Phật tử. 00:04:41.333 --> 00:04:44.832 Nhưng tôi là một người Phương Tây, và tôi vẫn quan tâm 00:04:44.832 --> 00:04:46.815 với câu đố của sự tồn tại, vậy ta có 00:04:46.815 --> 00:04:48.423 __________ + — 00:04:48.423 --> 00:04:50.581 cần phải nghiêm túc trong phút tới, vậy 00:04:50.581 --> 00:04:53.607 ____+ hư vô = thế giới. 00:04:53.607 --> 00:04:54.830 Chúng ta phải điền gì vào chỗ trống? 00:04:54.830 --> 00:04:56.678 Vâng, khoa học thì sao? 00:04:56.678 --> 00:05:00.229 Khoa học là chỉ dẫn tốt nhất của chúng ta tới tự nhiên, 00:05:00.229 --> 00:05:03.244 và khoa học căn bản nhất là vật lý. 00:05:03.244 --> 00:05:06.214 Nó nói cho chúng ta thực tại trần trụi là gì, 00:05:06.214 --> 00:05:08.840 nó tiết lộ cái tôi gọi là TAUFOTU, 00:05:08.840 --> 00:05:11.830 the True And Ulimate Furniture Of The Universe (Trang bị thực chất và tột cùng của Vũ trụ) 00:05:11.830 --> 00:05:14.482 Vậy có thể Vật lý có thể điền vào chỗ trống này, 00:05:14.482 --> 00:05:19.544 và thực sự, từ khoảng 1960 đến 1970, 00:05:19.544 --> 00:05:23.207 các nhà vật lý đã có ý muốn đưa ra 00:05:23.207 --> 00:05:26.327 một lời giải thích thuần túy khoa học cho việc 00:05:26.327 --> 00:05:29.322 vũ trụ của chúng ta đã được sinh ra như thế nào 00:05:29.322 --> 00:05:31.201 từ hư không tuyệt đối, 00:05:31.201 --> 00:05:34.281 sự biến thiên lượng tử ra khỏi sự trống rỗng. 00:05:34.281 --> 00:05:36.339 Stephen Hawking là một trong số đó, 00:05:36.339 --> 00:05:38.645 gần đây hơn là Alex Vilenkin, 00:05:38.645 --> 00:05:40.378 và tất cả mọi thứ đã được phổ biến 00:05:40.378 --> 00:05:42.571 bởi những nhà vật lý tuyệt vời khác và bạn bè tôi, 00:05:42.571 --> 00:05:45.103 Lawrence Krauss, người viết cuốn sách 00:05:45.103 --> 00:05:47.229 "Một vũ trụ từ hư không," 00:05:47.229 --> 00:05:49.445 và Lawrence nghĩ ông đã cho đi -- 00:05:49.445 --> 00:05:51.526 ông là một quân nhân vô thần, 00:05:51.526 --> 00:05:53.150 nên ông đã đua Chúa ra khỏi bức tranh. 00:05:53.150 --> 00:05:55.531 Các định luật của trường lượng tử, 00:05:55.531 --> 00:05:57.432 vật lý tiên tiến nhất, có thể cho thấy 00:05:57.432 --> 00:05:58.750 làm thế nào thoát ra khỏi sự hư không, 00:05:58.750 --> 00:06:00.975 không có không gian, thời gian, vật chất, không gì hết. 00:06:00.975 --> 00:06:04.420 một viên quặng nhỏ của chân không 00:06:04.420 --> 00:06:06.393 có thể biến thành sự tồn tại, 00:06:06.393 --> 00:06:08.375 và rồi, bằng phép màu của sự mở rộng, 00:06:08.375 --> 00:06:11.460 bùng nổ thành một vũ trụ to lớn và đa dạng 00:06:11.460 --> 00:06:13.215 mà chúng ta thấy xung quanh chúng ta. NOTE Paragraph 00:06:13.215 --> 00:06:16.769 Vâng, đây thực sự là một khung cảnh rất tài tình. 00:06:16.769 --> 00:06:19.537 Nó rất hấp dẫn. Rất quyến rũ. 00:06:19.537 --> 00:06:21.865 Nhưng tôi có một vấn đề lớn với nó, 00:06:21.865 --> 00:06:23.750 và đó là: 00:06:23.750 --> 00:06:25.221 Nó là một quan điểm giả tôn giáo. 00:06:25.221 --> 00:06:27.217 Lawrence nghĩ rằng ông là vô thần, 00:06:27.217 --> 00:06:29.965 nhưng ông vẫn là nô lệ của một cách nhìn tôn giáo. 00:06:29.965 --> 00:06:34.734 Ông thấy các định luật vật lý như những mệnh lệnh thần thánh. 00:06:34.734 --> 00:06:36.784 Các luật của thuyết lượng tử đối với ông 00:06:36.784 --> 00:06:39.395 như mệnh lệnh chiếu sáng, "Phải có ánh sáng" (Kinh cựu ước) 00:06:39.395 --> 00:06:43.834 Các định luật có nét gì đó của bản thể luận 00:06:43.834 --> 00:06:45.941 rằng chúng có thể hình thành địa ngục, 00:06:45.941 --> 00:06:47.781 rằng nó phôi thai với sinh vật. 00:06:47.781 --> 00:06:50.688 Nó có thể gọi ra một thế giới từ hư không. 00:06:50.688 --> 00:06:52.635 Nhưng đó là một cái nhìn rất nguyên sơ đối với 00:06:52.635 --> 00:06:54.108 những định luật vật lý.? 00:06:54.108 --> 00:06:57.363 Chúng ta biết rằng những định luật vật lý thực sự 00:06:57.363 --> 00:07:00.407 là diễn tả khái quát của các mô hình và các quy tắc 00:07:00.407 --> 00:07:01.612 trên thế giới. 00:07:01.612 --> 00:07:03.985 Chúng không tồn tại bên ngoài thế giới. 00:07:03.985 --> 00:07:05.965 Chúng không có những đám mây thực tế của riêng mình. 00:07:05.965 --> 00:07:07.960 Chúng không thể gọi thế giới ra 00:07:07.960 --> 00:07:09.278 từ hư không. 00:07:09.278 --> 00:07:10.809 Đó là cái nhìn nguyên sơ nhất 00:07:10.809 --> 00:07:12.993 về định luật khoa học là gì. 00:07:12.993 --> 00:07:14.988 Nếu bạn không tin tôi trong vấn đề này, 00:07:14.988 --> 00:07:16.790 hãy nghe Stephen Hawkin, 00:07:16.790 --> 00:07:20.825 chính ông đã đề xuất một mô hình vũ trụ 00:07:20.825 --> 00:07:21.901 một cấu trúc độc lập, 00:07:21.901 --> 00:07:25.539 không đòi hỏi bất cứ nguyên nhân bên ngoài, bất cứ đấng sáng tạo nào, 00:07:25.539 --> 00:07:27.267 và sau khi đề xuất nó, 00:07:27.267 --> 00:07:29.681 Hawkin thừa nhận rằng ông vẫn còn bối rối. 00:07:29.681 --> 00:07:32.993 Mô hình này mới chỉ là các phương trình. 00:07:32.993 --> 00:07:35.852 Cái gì thổi lửa vào những phương trình 00:07:35.852 --> 00:07:38.774 và tạo nên một thế giới để cho chúng diễn tả? 00:07:38.774 --> 00:07:39.907 Ông bối rối bởi những điều này, 00:07:39.907 --> 00:07:43.712 vậy bản thân các phương trình không thể làm nên phép màu, 00:07:43.712 --> 00:07:45.850 không thể giải đáp câu đố về sự tồn tại. 00:07:45.850 --> 00:07:48.763 Ngoài ra, thậm chí nếu các định luật có thể làm điều đó, 00:07:48.763 --> 00:07:50.586 tại sao lại là những luật này? 00:07:50.586 --> 00:07:53.150 Tại sao lại là thuyết trường lượng tử 00:07:53.150 --> 00:07:54.850 giải thích vũ trụ với một số lượng nhất định các luật 00:07:54.850 --> 00:07:55.899 và các hạt và nhiều nữa? 00:07:55.899 --> 00:07:58.190 Tại sao không phải là một tập luật hoàn toàn khác? 00:07:58.190 --> 00:08:01.478 Có rất nhiều, nhiều các tập luật toán học chặt chẽ. 00:08:01.478 --> 00:08:04.917 Tại sao không phải không có luật nào hết? Tại sao không phải hư không tuyệt đối? NOTE Paragraph 00:08:04.917 --> 00:08:06.649 Nên đây chính là một vấn đề, dù tin hay không, 00:08:06.649 --> 00:08:09.647 mà các nhà vật lý sâu sắc thực sự suy nghĩ rất nhiều 00:08:09.647 --> 00:08:12.755 và ở điểm này họ thường thiên về siêu hình, 00:08:12.755 --> 00:08:14.970 nói rằng, vâng, có lẽ tập luật 00:08:14.970 --> 00:08:16.217 giải thích vũ trụ, 00:08:16.217 --> 00:08:17.952 chỉ là một trong các tập luật 00:08:17.952 --> 00:08:19.988 và diễn tả một phần của hiện thực, 00:08:19.988 --> 00:08:22.784 nhưng có thể mỗi một tập luật chặt chẽ 00:08:22.784 --> 00:08:24.570 giải thích một phần khác nhau của vũ trụ, 00:08:24.570 --> 00:08:28.503 và sự thực tất cả các thể giới vật chất 00:08:28.503 --> 00:08:30.954 thực sự tồn tại, tất cả ở ngoài kia. 00:08:30.954 --> 00:08:33.237 Chúng ta chỉ nhìn thấy một phần nhỏ của hiện thực 00:08:33.237 --> 00:08:35.780 mà được biểu diễn bởi các luật trường lượng tử, 00:08:35.780 --> 00:08:37.512 nhưng vẫn còn, nhiều nhiều thế giới khác, 00:08:37.512 --> 00:08:39.278 các phần của hiện thực được diễn tả bởi 00:08:39.278 --> 00:08:41.235 một con số khổng lỗ các thuyết 00:08:41.235 --> 00:08:44.251 khác với thuyết của chúng ta trong một cách mà chúng ta không thể nào hình dung nổi, 00:08:44.251 --> 00:08:47.996 nó là một cái mới không thể nhận thức nổi. 00:08:47.996 --> 00:08:49.733 Steven Weinberg, tác giả 00:08:49.733 --> 00:08:52.174 của mô hình chuẩn vật lý hạt, 00:08:52.174 --> 00:08:55.000 đã thực sự tự mình đến với ý tưởng này, 00:08:55.000 --> 00:08:59.243 rằng tất cả khả năng hiện thực đều tồn tại. 00:08:59.243 --> 00:09:02.332 Một nhà vật lý trẻ hơn, Max Tegmark, 00:09:02.332 --> 00:09:06.708 người tin rằng tất cả các cấu trúc vật chất đều tồn tại, 00:09:06.708 --> 00:09:08.845 và sự tồn tại toán học tương đồng với 00:09:08.845 --> 00:09:10.612 tồn tại trong vật chất, 00:09:10.612 --> 00:09:12.930 vậy chúng ta có một đa vũ trụ rộng lớn 00:09:12.930 --> 00:09:16.371 bao quanh tất cả các khả năng logic. NOTE Paragraph 00:09:16.371 --> 00:09:19.881 Bây giờ, khi nói về giải pháp siêu hình này, 00:09:19.881 --> 00:09:22.153 các nhà vật lý này và cả các nhà triết học thực sự 00:09:22.153 --> 00:09:24.675 đã vươn tới một ý tưởng rất cổ xưa 00:09:24.675 --> 00:09:26.132 của Plato. 00:09:26.132 --> 00:09:29.330 Đó là nguyên tắc của sự phong phú hay màu mỡ, 00:09:29.330 --> 00:09:31.243 hay một chuỗi tạo vật, 00:09:31.243 --> 00:09:35.110 rằng thực tại là đầy đủ nhất có thể. 00:09:35.110 --> 00:09:36.811 Nó bị tách biệt khỏi sự hư không 00:09:36.811 --> 00:09:39.706 cũng như nó có thể vậy. NOTE Paragraph 00:09:39.706 --> 00:09:42.200 Vậy chúng ta có hai thái cực. 00:09:42.200 --> 00:09:45.499 Một bên chúng ta có thuần hư không, 00:09:45.499 --> 00:09:47.997 và bên kia chúng ta có cái nhìn của thực tại 00:09:47.997 --> 00:09:51.180 bao quanh tất cả thể giới có thể cảm nhận được 00:09:51.180 --> 00:09:53.909 tại thái cực còn lại: thực tại đầy đủ nhất, 00:09:53.909 --> 00:09:56.802 hư không, thực tại đơn giản nhất. 00:09:56.802 --> 00:09:59.681 Vậy cái gì ở giữa hai thái cực đó? 00:09:59.681 --> 00:10:01.708 Có tất cả các loại thực tại trung gian 00:10:01.708 --> 00:10:04.655 bao gồm một số thứ và bỏ qua một số thứ khác. 00:10:04.655 --> 00:10:06.251 Vậy một trong số các thực tại trung gian đó 00:10:06.251 --> 00:10:11.946 đó là thực tại hợp logic nhất, 00:10:11.946 --> 00:10:13.621 bỏ đi những thứ phi logic, 00:10:13.621 --> 00:10:16.267 những cái phi đối xứng xấu xí và nhiều nữa. 00:10:16.267 --> 00:10:18.593 Có một số nhà vật lý sẽ nói với bạn rằng 00:10:18.593 --> 00:10:22.227 chúng ta thực ra đang sống trong một thực tại tao nhã nhất. 00:10:22.227 --> 00:10:25.174 Tôi nghĩ rằng Brian Greene đang trong khán phòng 00:10:25.174 --> 00:10:28.787 và ông đã viết một cuốn sách tên "Vũ trụ hài hòa" 00:10:28.787 --> 00:10:31.058 Ông tuyên bố rằng vũ trụ mà chúng ta đang sống 00:10:31.058 --> 00:10:32.767 rất hài hòa về mặt toán học. 00:10:32.767 --> 00:10:34.450 Đừng tin ông ta. 00:10:34.450 --> 00:10:37.537 Đó là một hi vọng tốt, tôi ước nó là sự thật, 00:10:37.537 --> 00:10:39.450 nhưng tôi nghĩ rằng hôm trước ông đã thừa nhận với tôi rằng 00:10:39.450 --> 00:10:42.514 nó thực sự là một vũ trụ xấu xí. 00:10:42.514 --> 00:10:43.890 Nó được kết cấu một cách ngu ngốc, 00:10:43.890 --> 00:10:47.144 nó cần đến quá nhiều hằng số móc nối ngẫu nhiên, 00:10:47.144 --> 00:10:48.810 và quá nhiều tỷ khối 00:10:48.810 --> 00:10:51.588 và họ các hạt cơ bản vô ích, 00:10:51.588 --> 00:10:53.736 và năng lượng tối là cái quái gì? 00:10:53.736 --> 00:10:57.135 Nó là một cỗ máy kỳ cục. 00:10:57.135 --> 00:11:01.138 Nó không phải là một vũ trụ hài hòa. (Tiếng cười) 00:11:01.138 --> 00:11:03.881 Và đây là cái thế giới tốt nhất trong tất cả các khả năng. 00:11:03.881 --> 00:11:05.471 theo góc độ luân lý. 00:11:05.471 --> 00:11:06.650 Bạn nên nghiêm túc bây giờ, 00:11:06.650 --> 00:11:09.845 bởi vì một thế giới mà những thực thể có tri giác trong nó 00:11:09.845 --> 00:11:11.465 không chịu đựng một cách vô ích, 00:11:11.465 --> 00:11:13.334 trong nó không có những thứ như 00:11:13.334 --> 00:11:15.549 ung thư trẻ em hay sự tàn sát. 00:11:15.549 --> 00:11:16.800 Đó là một quan niệm đạo đức. 00:11:16.800 --> 00:11:18.865 Vậy, giữa hư vô 00:11:18.865 --> 00:11:20.498 và thực tại đầy đủ nhất, 00:11:20.498 --> 00:11:22.043 có vô vàn thực tại riêng biệt. 00:11:22.043 --> 00:11:24.323 Hư vô là một đặc biệt. Là cái đơn giản nhất. 00:11:24.323 --> 00:11:27.833 Vậy có một thực tại hài hòa nhất. 00:11:27.833 --> 00:11:29.197 Nó đặc biệt. 00:11:29.197 --> 00:11:31.849 Thực tại đầy đủ khả năng nhất, nó đặc biệt. NOTE Paragraph 00:11:31.849 --> 00:11:33.365 Nhưng chúng ta còn bỏ sót gì ngoài kia? 00:11:33.365 --> 00:11:36.101 Còn có cả những thứ vô giá trị, 00:11:36.101 --> 00:11:37.856 có nhiều thực tại 00:11:37.856 --> 00:11:40.477 chẳng đặc biệt một chút nào, 00:11:40.477 --> 00:11:42.029 nó là một loại ngẫu nhiên. 00:11:42.029 --> 00:11:44.756 Có vô bàn thứ khác với hư vô, 00:11:44.756 --> 00:11:48.682 nhưng có không nhiều thực tại đầy đủ. 00:11:48.682 --> 00:11:51.202 Chúng là sự pha trộn giữa hỗn loạn và trật tự, 00:11:51.202 --> 00:11:55.400 của sự hài hòa và phi hài hòa toán học. 00:11:55.400 --> 00:11:57.185 Nên tôi muốn giải thích những thực tại này 00:11:57.185 --> 00:12:01.312 như một sự hỗn độn vô tận, tầm thường không hoàn thiện, 00:12:01.312 --> 00:12:04.692 một thực tại rộng lớn, một kiểu bịt kín... 00:12:04.692 --> 00:12:06.876 Và những thực tại này, 00:12:06.876 --> 00:12:09.142 liệu có Thượng đế trong chúng? 00:12:09.142 --> 00:12:11.553 Có thể, nhưng thượng đế không hoàn hảo 00:12:11.553 --> 00:12:13.889 như thượng đế của Do Thái. 00:12:13.889 --> 00:12:17.196 Thượng đế không phải hoàn hảo và quyền lực tuyệt đối. 00:12:17.196 --> 00:12:20.527 Có thể là 100 phần trăm hiểm ác 00:12:20.527 --> 00:12:22.630 nhưng chỉ 80 phần trăm hiệu lực, 00:12:22.630 --> 00:12:28.767 thứ diễn tả rất nhiều thế giới chúng ta thấy xung quanh, tôi nghĩ vậy. 00:12:28.767 --> 00:12:31.499 Nên tôi muốn đề xuất rằng lời giải cho 00:12:31.499 --> 00:12:33.335 bí ẩn của sự tồn tại 00:12:33.335 --> 00:12:37.425 là cái thực tại mà chúng ta đang sống trong đó 00:12:37.425 --> 00:12:39.481 là một trong số loại thực tại đó. 00:12:39.481 --> 00:12:42.136 Thực tại cần phải hiện ra một cách nào đó. 00:12:42.136 --> 00:12:44.206 Nó cũng có thể chỉ là sự hư vô 00:12:44.206 --> 00:12:47.887 hoặc tất cả hoặc một số thứ ở giữa. 00:12:47.887 --> 00:12:51.578 Vậy nếu nó có một số tính năng đặc biệt, 00:12:51.578 --> 00:12:53.768 như trở nên thực sự hài hòa hoặc đầy đủ 00:12:53.768 --> 00:12:55.376 hoặc thực sự tầm thường, như hư vô, 00:12:55.376 --> 00:12:57.177 khi đó sẽ cần đến một lời giải thích. 00:12:57.177 --> 00:13:00.336 Nhưng nếu nó chỉ là một trong những thực tại ngẫu nhiên, 00:13:00.336 --> 00:13:02.486 thì không cần phải giải thích nhiều hơn cho nó. 00:13:02.486 --> 00:13:03.870 Và thực sự, tôi muốn nói 00:13:03.870 --> 00:13:05.850 rằng thực tại mà chúng ta sống trong. 00:13:05.850 --> 00:13:08.107 Là những gì mà khoa học nói với chúng ta. 00:13:08.107 --> 00:13:09.438 Vào những ngày đầu tuần, 00:13:09.438 --> 00:13:12.554 chúng ta có một thông tin thú vi đó là 00:13:12.554 --> 00:13:15.693 thuyeert giãn nở, dự đoán một thực tại 00:13:15.693 --> 00:13:19.663 to lớn, vô hạn, hỗn loạn, tùy ý và vô nghĩa, 00:13:19.663 --> 00:13:23.488 như một chai champagne lớn đang sủi bọt 00:13:23.488 --> 00:13:26.172 tuôn ra bất tận từ miệng chai, 00:13:26.172 --> 00:13:28.264 một vũ trụ rộng lớn, hầu hết bỏ phí 00:13:28.264 --> 00:13:32.530 với một một góc nhỏ đẹp đẽ và trật tự và yên bình, 00:13:32.530 --> 00:13:34.895 nó đã được xác thực, 00:13:34.895 --> 00:13:37.797 kịch bản giãn nở này, bởi sự quan sát 00:13:37.797 --> 00:13:39.890 làm bởi kính viễn vọng radio tại Antarctica 00:13:39.890 --> 00:13:42.713 nhìn vào các tín hiệu của các sóng hấp dẫn 00:13:42.713 --> 00:13:44.637 có từ trước Big Bang. 00:13:44.637 --> 00:13:46.482 Tôi chắc chắn rằng các bạn đều biết việc này. 00:13:46.482 --> 00:13:49.306 Vậy nên, tôi nghĩ có một số chứng cứ 00:13:49.306 --> 00:13:52.793 rằng thực tại này là cái thực tại mà chúng ta đang mắc kẹt trong đó. NOTE Paragraph 00:13:52.793 --> 00:13:55.900 Vậy, tại sao bạn quan tâm? 00:13:55.900 --> 00:13:57.136 Vâng -- (Tiếng cười) -- 00:13:57.136 --> 00:14:00.560 Câu hỏi, "Tại sao thế giới tồn tại?" 00:14:00.560 --> 00:14:02.239 là một câu hỏi to lớn, như một loại thơ ca 00:14:02.239 --> 00:14:03.693 với một câu hỏi quen thuộc hơn: 00:14:03.693 --> 00:14:06.776 Tại sao tôi tồn tại? Tại sao bạn tồn tại? 00:14:06.776 --> 00:14:10.376 có thể, sự tồn tại của chúng ta có thể thực sự không quan trọng, 00:14:10.376 --> 00:14:14.695 bởi vì có một số lượng to lớn khả năng các con người, 00:14:14.695 --> 00:14:16.099 nếu bạn có thể tính toán bằng cách nhìn vào 00:14:16.099 --> 00:14:18.441 số lượng các gen và số các gen đẳng vị và tiếp nữa, 00:14:18.441 --> 00:14:20.737 và một phép tính nhẩm có thể nói cho bạn 00:14:20.737 --> 00:14:22.892 rằng có từ 10 đến 10,000 00:14:22.892 --> 00:14:24.552 con người có thể về mặt di truyền. 00:14:24.552 --> 00:14:28.020 Nó nằm giữa googol và googolplex. 00:14:28.020 --> 00:14:29.636 Và số lượng con người thực tế đã tồn tại là 00:14:29.636 --> 00:14:32.130 100 tỷ, có thể 50 tỷ, 00:14:32.130 --> 00:14:34.195 một phân số vô cùng nhỏ, vậy tất cả chúng ta, 00:14:34.195 --> 00:14:36.125 chúng ta đã trúng số độc đắc vũ trụ này. 00:14:36.125 --> 00:14:38.244 Chúng ta ở đây. Phải không. NOTE Paragraph 00:14:38.244 --> 00:14:41.165 Vậy chúng ta muốn sống trong kiểu thực tại nào? 00:14:41.165 --> 00:14:43.415 Chúng ta có muốn sống trong một thực tại đặc biệt? 00:14:43.415 --> 00:14:47.644 Thế nào nếu chúng ta sống trong thực tại tao nhã nhất có thể? 00:14:47.644 --> 00:14:50.153 Tưởng tượng áp lực tồn tại đặt lên chúng ta 00:14:50.153 --> 00:14:51.992 để đáp ứng điều đó, để tao nhã, 00:14:51.992 --> 00:14:53.858 chứ không phải làm giảm sự tao nhã. 00:14:53.858 --> 00:14:56.939 Hoặc, thế nào nếu chúng ta sống trong cái thực tại đầy đủ nhất? 00:14:56.939 --> 00:14:58.950 Thế thì sự tồn tại của chúng ta sẽ được đảm bảo, 00:14:58.950 --> 00:15:00.728 bởi vì mọi thứ có thể 00:15:00.728 --> 00:15:02.094 tồn tại trong thực tại đó, 00:15:02.094 --> 00:15:04.255 nhưng mọi sự lựa chọn của chúng ta sẽ trở nên vô nghĩa. 00:15:04.255 --> 00:15:07.250 Nếu tôi thực sự đấu tranh một cách đạo đức và chịu khổ sở 00:15:07.250 --> 00:15:09.330 và tôi quyết định làm những việc đúng, 00:15:09.330 --> 00:15:10.525 nó tạo ra điều gì khác biệt, 00:15:10.525 --> 00:15:12.550 bởi vì sẽ có vô số 00:15:12.550 --> 00:15:13.564 phiên bản của tôi 00:15:13.564 --> 00:15:14.961 cũng làm những việc đúng 00:15:14.961 --> 00:15:16.616 và vô số làm những việc sai. 00:15:16.616 --> 00:15:18.456 Nên lựa chọn của tôi trở nên vô nghĩa. 00:15:18.456 --> 00:15:20.740 Vậy chúng ta không muốn sống trong cái thực tại đó. 00:15:20.740 --> 00:15:23.327 Cũng như đối với thực tại của sự hư vô, 00:15:23.327 --> 00:15:25.554 chúng ta sẽ không có cuộc hội thoại này. 00:15:25.554 --> 00:15:32.489 Nên tôi nghĩ sống trong một thực tại tầm thường, 00:15:32.489 --> 00:15:34.385 có cả những cái xấu và những cái đẹp 00:15:34.385 --> 00:15:35.927 và chúng ta có thể làm cái đẹp lớn hơn 00:15:35.927 --> 00:15:38.266 và cái xấu nhỏ hơn 00:15:38.266 --> 00:15:41.157 và nó cho chúng ta mục đích trong cuộc sống. 00:15:41.157 --> 00:15:42.563 Vũ trụ vô nghĩa, 00:15:42.563 --> 00:15:44.290 nhưng chúng ta vẫn có thể tạo ra mục đích, 00:15:44.290 --> 00:15:45.230 và đó là một cái hay, 00:15:45.230 --> 00:15:47.895 và trên tất cả những tầm thường của thực tại 00:15:47.895 --> 00:15:50.500 thường vang dội với sự tầm thường 00:15:50.500 --> 00:15:52.812 tất cả chúng ta cảm thấy trong cối lõi chúng ta. 00:15:52.812 --> 00:15:54.446 Tôi biết bạn cảm thấy nó. 00:15:54.446 --> 00:15:55.550 Tôi biết tất cả các bạn đặc biệt, 00:15:55.550 --> 00:15:57.872 nhưng bạn vẫn là một tầm thường bí ẩn, 00:15:57.872 --> 00:15:59.261 bạn có nghĩ vậy? 00:15:59.261 --> 00:16:01.198 (Tiếng cười)(Tiếng vỗ tay) NOTE Paragraph 00:16:01.198 --> 00:16:05.250 Vậy thì, bạn có thể nói, câu hỏi này, bí ẩn của sự tồn tại, 00:16:05.250 --> 00:16:06.668 nó chỉ là một bí ẩn ngớ ngẩn. 00:16:06.668 --> 00:16:10.535 Bạn không ngạc nhiên với sự tồn tại của vũ trụ 00:16:10.535 --> 00:16:12.170 và bạn làm trong một công ty tốt. 00:16:12.170 --> 00:16:14.386 Bertrand Russel đã nói, 00:16:14.386 --> 00:16:18.041 "Tôi nói vũ trụ chỉ ở đó, và đó là tất cả." 00:16:18.041 --> 00:16:19.442 Chỉ là một sự thật phũ phàng. 00:16:19.442 --> 00:16:22.276 Giáo sư của tôi tại Columbia, Sidney Morgenbesser 00:16:22.276 --> 00:16:23.985 một nhà triết học vĩ đại, 00:16:23.985 --> 00:16:25.602 khi tôi nói với ông, "Giáo sư Morgenbesser, 00:16:25.602 --> 00:16:28.098 Tại sao lại có các thứ thay vì là không có gì?" 00:16:28.098 --> 00:16:30.248 Và ông nói: "Oh, ngay cả khi không có gì, 00:16:30.248 --> 00:16:32.244 anh cũng sẽ không hài lòng." NOTE Paragraph 00:16:32.244 --> 00:16:35.993 Vậy nên - (Tiếng cười) - okay 00:16:35.993 --> 00:16:38.355 Các bạn không ngạc nhiên. Tôi chẳng bận tâm. 00:16:38.355 --> 00:16:41.328 Nhưng tôi sẽ nói một điều cho lời kết 00:16:41.328 --> 00:16:43.606 và tôi bảo đảm sẽ làm bạn kinh ngạc, 00:16:43.606 --> 00:16:46.273 bởi vì nó đã làm kinh ngạc tất cả những con người 00:16:46.273 --> 00:16:48.586 thông minh và sáng suốt mà tôi gặp tại hội nghị TED này, 00:16:48.586 --> 00:16:50.800 kh tôi nói với họ, và đó là: 00:16:50.800 --> 00:16:55.302 Chưa bao giờ trong cuộc đời, tôi dùng điện thoại di động. 00:16:55.302 --> 00:16:57.179 Cảm ơn. 00:16:57.179 --> 00:17:01.179 (Tiếng cười)(Tiếng vỗ tay)