1 00:00:00,903 --> 00:00:07,804 (Chặc lưỡi) 2 00:00:07,804 --> 00:00:12,420 Tôi sinh ra với hai khối u ác tính ở mắt, 3 00:00:12,420 --> 00:00:14,353 ung thư võng mạc. 4 00:00:15,313 --> 00:00:18,419 Mắt phải của tôi bị lấy ra 5 00:00:18,419 --> 00:00:21,336 lúc bảy tháng tuổi. 6 00:00:21,336 --> 00:00:25,053 Khi tôi 13 tháng tuổi thì họ lấy ra luôn mắt trái. 7 00:00:26,003 --> 00:00:31,148 Điều đầu tiên tôi làm khi tỉnh dậy sau ca phẫu thuật đó 8 00:00:31,148 --> 00:00:34,780 là trèo ra khỏi cái nôi 9 00:00:34,780 --> 00:00:38,889 và bắt đầu đi lang thang trong phòng săn sóc trẻ đặc biệt, 10 00:00:39,829 --> 00:00:43,208 dĩ nhiên là để tìm ai đã làm điều đó với tôi. 11 00:00:43,208 --> 00:00:45,066 (Tiếng cười) 12 00:00:46,966 --> 00:00:50,127 Rõ ràng là, đi lang thang trong phòng chăm sóc trẻ 13 00:00:50,127 --> 00:00:53,702 không khó khăn với tôi khi không có mắt. 14 00:00:53,702 --> 00:00:56,337 Rắc rối là khi bị bắt gặp. 15 00:00:57,557 --> 00:01:00,731 Cảm giác về sự mù lòa 16 00:01:00,731 --> 00:01:04,221 đối với người mù còn đáng sợ nhiều hơn 17 00:01:04,221 --> 00:01:07,753 so với việc bị mù. 18 00:01:09,283 --> 00:01:13,230 Hãy tưởng tượng khoảng khắc cảm giác riêng của bạn về sự mù lòa. 19 00:01:13,230 --> 00:01:17,296 Hãy nhớ lại phản ứng của bạn khi tôi vừa bước sân khấu, 20 00:01:17,296 --> 00:01:21,347 hoặc là viễn cảnh mù lòa của chính bạn, 21 00:01:21,347 --> 00:01:25,264 hoặc là một người bạn yêu quí bị mù. 22 00:01:25,264 --> 00:01:30,704 Sự hoảng sợ là điều dễ hiểu đối với tất cả chúng ta, 23 00:01:30,704 --> 00:01:33,159 bởi vì mù lòa 24 00:01:33,159 --> 00:01:38,829 được cho là điển hình hóa sự ngây ngô và vô ý, 25 00:01:38,829 --> 00:01:46,630 rủi ro đối mặt với sự tàn phá của bóng tối vô danh. 26 00:01:46,630 --> 00:01:48,460 Nghe giống thi ca quá! 27 00:01:49,440 --> 00:01:52,801 May cho tôi, ba mẹ tôi không mơ mộng. 28 00:01:52,801 --> 00:01:54,676 Họ rất thực tế. 29 00:01:54,676 --> 00:02:01,293 Họ hiểu rằng sự ngây thơ và sợ hãi chỉ là chuyện của tinh thần, 30 00:02:01,293 --> 00:02:05,282 và tinh thần mang tính thích nghi. 31 00:02:05,282 --> 00:02:08,983 Họ tin rằng tôi nên lớn lên 32 00:02:08,983 --> 00:02:13,814 để hưởng thụ sự tự do và trách nhiệm giống như bao nhiêu người khác. 33 00:02:13,814 --> 00:02:16,275 Theo lời của họ, tôi nên dọn ra ở riêng-- 34 00:02:16,275 --> 00:02:19,062 mà tôi đã làm lúc 18 tuổi-- 35 00:02:19,062 --> 00:02:21,035 Tôi sẽ trả thuế-- 36 00:02:21,035 --> 00:02:23,875 Cảm ơn -- (Tiếng cười)-- 37 00:02:25,605 --> 00:02:30,786 và họ biết sự khác nhau của tình yêu thương và nỗi sợ hãi. 38 00:02:30,786 --> 00:02:35,710 Sự sợ hãi làm ta bất động khi đối mặt với thử thách. 39 00:02:35,710 --> 00:02:38,612 Họ biết rằng sự mù lòa sẽ dẫn tới một thử thách đáng kể. 40 00:02:38,612 --> 00:02:41,666 Tôi không được nuôi nấng bằng sự sợ hãi. 41 00:02:41,666 --> 00:02:45,415 Họ cho tôi tự do đầu tiên trước tất cả mọi thứ khác, 42 00:02:45,415 --> 00:02:48,535 bởi vì đó là những gì tình yêu thương làm. 43 00:02:48,535 --> 00:02:52,764 Bây giờ tiếp tục, làm sao tôi xoay sở như ngày nay? 44 00:02:54,044 --> 00:02:57,419 Thế giới này rộng lớn hơn nhiều so với phòng chăm sóc trẻ. 45 00:02:57,419 --> 00:03:01,320 May mắn thay, tôi có cây gậy dài đáng tin cậy 46 00:03:01,320 --> 00:03:04,014 dài hơn những cây gậy của hầu hết những người khiến thi. 47 00:03:04,014 --> 00:03:07,357 Tôi gọi nó là đồng nghiệp tự do của tôi. 48 00:03:07,357 --> 00:03:08,913 Ví dụ như nó sẽ giúp tôi 49 00:03:08,913 --> 00:03:14,529 khỏi bị té trên sân khấu. (Tiếng cười) 50 00:03:15,279 --> 00:03:17,242 Tôi thấy được bờ vực đó. 51 00:03:18,282 --> 00:03:21,509 Họ khuyến cáo chúng tôi trước rằng mỗi sự rủi ro biết trước 52 00:03:21,509 --> 00:03:25,100 đã xảy ra với những diễn giả ở đây trên sân khấu. 53 00:03:25,100 --> 00:03:27,121 Tôi không quan tâm xếp đặt một tiền lệ. 54 00:03:28,491 --> 00:03:30,425 Nhưng ngoài cái đó, 55 00:03:30,425 --> 00:03:33,552 các bạn nghe tôi chặc lưỡi khi tôi lên sân khấu-- 56 00:03:33,552 --> 00:03:34,619 (Chặc lưỡi)-- 57 00:03:34,619 --> 00:03:36,488 với cái lưỡi của tôi. 58 00:03:36,488 --> 00:03:39,666 Đây là những âm thanh thoảng qua 59 00:03:39,666 --> 00:03:44,746 phát ra và dội lại từ những bề mặt xung quanh tôi, 60 00:03:44,746 --> 00:03:46,118 giống sự định vị của dơi 61 00:03:46,118 --> 00:03:51,738 và quay lại tôi với những kiểu, những mẫu thông tin 62 00:03:51,738 --> 00:03:54,225 giống như ánh sáng mang đến cho bạn. 63 00:03:55,135 --> 00:03:58,793 Não của tôi, cảm ơn ba mẹ tôi, 64 00:03:58,793 --> 00:04:04,098 được khởi động để tạo hình trong vỏ não thị giác, 65 00:04:04,098 --> 00:04:07,338 mà chúng ta giờ đây gọi là hệ thống hình ảnh, 66 00:04:07,338 --> 00:04:11,288 từ những mẫu thông tin, giống như não của bạn làm việc. 67 00:04:11,288 --> 00:04:13,854 Tôi gọi quá trình này là định vị thoảng qua. 68 00:04:14,604 --> 00:04:20,322 Đó là cách tôi đã học để nhìn thấy qua sự mù lòa, 69 00:04:20,322 --> 00:04:23,498 để định vị đường đi của tôi 70 00:04:23,498 --> 00:04:27,538 xuyên qua bóng tối vô danh của những thử thách của chính tôi, 71 00:04:27,538 --> 00:04:31,439 cũng như đem đến cho tôi một biệt danh 72 00:04:31,439 --> 00:04:35,154 "Người Dơi đáng nể." 73 00:04:35,154 --> 00:04:37,708 Bây giờ tôi sẽ chấp nhận tên Người Dơi 74 00:04:37,708 --> 00:04:41,098 Người Dơi tuyệt thật! Người Dơi tuyệt thật! 75 00:04:41,098 --> 00:04:46,766 Nhưng tôi không được dạy dỗ để nghĩ đến mình theo bất kỳ cách đáng được chú ý nào. 76 00:04:47,856 --> 00:04:51,884 Tôi luôn coi mình giống như bất kỳ ai 77 00:04:51,884 --> 00:04:57,300 mà định vị bóng tối vô danh của chính những thử thách của họ. 78 00:04:57,300 --> 00:05:00,718 Điều đó có đáng được chú ý không? 79 00:05:00,718 --> 00:05:04,014 Tôi không dùng mắt tôi, tôi dùng khối óc của tôi. 80 00:05:04,834 --> 00:05:07,317 Bây giờ, với ai, ở đâu 81 00:05:07,317 --> 00:05:11,144 phải nghĩ đó là điều đáng chú ý, 82 00:05:11,144 --> 00:05:14,183 nhưng hãy xem xét điều này một chút. 83 00:05:15,013 --> 00:05:17,739 Mọi người ở đây 84 00:05:17,739 --> 00:05:22,428 đối mặt hay đã từng đối mặt với thử thách, 85 00:05:22,428 --> 00:05:24,160 giơ tay lên. 86 00:05:25,470 --> 00:05:27,490 Whoosh. Được rồi. 87 00:05:27,490 --> 00:05:30,462 Nhiều tay giơ lên lúc này, để tôi đếm xem. 88 00:05:30,462 --> 00:05:32,503 (Chặc lưỡi) 89 00:05:33,713 --> 00:05:36,731 Phải mất một lúc lâu. 90 00:05:36,731 --> 00:05:38,205 Được. Có rất nhiều cánh tay. 91 00:05:38,205 --> 00:05:40,609 Hãy giữ đó. Tôi có một ý kiến. 92 00:05:40,609 --> 00:05:46,302 Ai trong số các bạn dùng khối óc của mình để định vị những thử thách, 93 00:05:46,302 --> 00:05:49,243 để tay xuống. 94 00:05:50,423 --> 00:05:53,024 bất cứ ai còn giơ tay 95 00:05:53,024 --> 00:05:58,262 vẫn còn thử thách với chính bạn. (Tiếng cười) 96 00:05:58,262 --> 00:06:00,839 Tất cả chúng ta đều đối mặt với thử thách, 97 00:06:00,839 --> 00:06:04,577 và tất cả chúng ta đều đối mặt với bóng tôi vô danh, 98 00:06:04,577 --> 00:06:08,920 mà đặc hữu cho hầu hết mọi thử thách, mà là cái hầu hết chúng ta sợ, phải không? 99 00:06:08,920 --> 00:06:12,773 Nhưng tất cả chúng ta có khối óc 100 00:06:12,773 --> 00:06:17,069 cho phép chúng ta, khởi động để cho chúng ta 101 00:06:17,069 --> 00:06:23,456 định vị đường đi bất chấp những thử thách này? 102 00:06:24,151 --> 00:06:28,284 Trong trường hợp này: Tôi đến đây 103 00:06:28,284 --> 00:06:35,254 và (chặc lưỡi) -- họ đã không nói tôi 104 00:06:35,254 --> 00:06:38,152 cái giá đỡ bài nói chuyện ở đâu. 105 00:06:38,152 --> 00:06:41,066 Nên bạn không thể tin tưởng vào những người TED này. 106 00:06:42,796 --> 00:06:44,653 "Tự tìm lấy" họ nói vậy. 107 00:06:44,653 --> 00:06:48,063 Nên -- ( Tiếng cười) 108 00:06:49,413 --> 00:06:52,525 Và phản hồi từ hệ thống P.A chẳng giúp ích gì 109 00:06:52,525 --> 00:06:55,934 Nên bây giời tôi đưa ra một thử thách 110 00:06:55,934 --> 00:06:59,850 Nếu giờ tất cả các bạn nhắm mắt lại một lúc 111 00:06:59,850 --> 00:07:03,507 nạn sẽ học chút xíu về định vị thoảng qua. 112 00:07:03,507 --> 00:07:05,017 Tôi sẽ tạo một âm thanh. 113 00:07:05,017 --> 00:07:08,562 Tôi sẽ giữ tấm bảng này trước mặt, nhưng tôi sẽ không di chuyển nó. 114 00:07:08,562 --> 00:07:11,486 chỉ lắng nghe âm thanh một chút. 115 00:07:13,236 --> 00:07:19,228 Shhhhhhh. 116 00:07:19,228 --> 00:07:21,293 Được rồi, không có gì đặc biệt. 117 00:07:21,293 --> 00:07:24,032 Giờ lắng nghe cái gì xảy ra với chính xác âm thanh đó 118 00:07:24,032 --> 00:07:25,816 khi tôi di chuyển tấm bảng. 119 00:07:27,146 --> 00:07:33,111 Shhhhhhhhh. (Độ thanh cao hơn và thấp hơn) 120 00:07:38,266 --> 00:07:41,609 Bạn biết sức mạnh của bóng tối. 121 00:07:41,609 --> 00:07:43,421 (Tiếng cười) 122 00:07:43,421 --> 00:07:45,812 Tôi không thể tiếp tục. 123 00:07:47,832 --> 00:07:50,479 Nào, giờ bạn vẫn nhắm mắt 124 00:07:50,479 --> 00:07:52,327 bởi vì bạn nghe sự khác biệt? 125 00:07:52,327 --> 00:07:55,425 Để chắc ăn. 126 00:07:55,425 --> 00:07:57,224 Đối với thử thách của bạn, 127 00:07:57,224 --> 00:08:02,308 bạn nói với tôi, chỉ nói "bây giờ" khi bạn nghe tấm bảng di chuyển 128 00:08:02,308 --> 00:08:05,300 Được không? Chúng ta xả hơi. 129 00:08:08,160 --> 00:08:11,823 Shhhhh. 130 00:08:11,823 --> 00:08:13,888 Khán giả: Bây giờ. Daniel Kish: Tuyệt vời. 131 00:08:13,888 --> 00:08:15,381 Mở mắt ra. 132 00:08:15,381 --> 00:08:19,915 Chỉ với vài cen -ti -met 133 00:08:19,915 --> 00:08:22,045 Bạn thấy được sự khác biệt. 134 00:08:22,045 --> 00:08:24,488 Bạn đã trãi nghiệm sóng âm 135 00:08:25,528 --> 00:08:28,547 Tất cả các bạn là những người mù tuyệt vời (Tiếng cười) 136 00:08:28,547 --> 00:08:31,240 Hãy nhìn vào những gĩ có thể xảy ra 137 00:08:31,240 --> 00:08:34,584 khi quá trình khởi động này 138 00:08:34,584 --> 00:08:39,111 được dành thời gian và sự chú ý. 139 00:08:39,111 --> 00:08:42,292 (Phim) Juan Ruiz: Nó giống bạn đang nhìn bằng mắt 140 00:08:42,292 --> 00:08:45,497 và chúng ta có thể nghe bằng tai. 141 00:08:45,497 --> 00:08:48,561 Brian Bushway: Nó không phải là vấn đề nhìn nhiều hay ít, 142 00:08:48,561 --> 00:08:51,487 Nó về việc thoải mái theo cách khác. 143 00:08:51,487 --> 00:08:54,529 Shawn Marsolais: Nó ngang qua. DK: Vâng. 144 00:08:54,529 --> 00:08:58,337 SM: và rồi nó từ từ trở lại lần nữa. 145 00:08:58,337 --> 00:08:59,950 DK: Vâng! SM: Đó thật ngoạn mục. 146 00:08:59,950 --> 00:09:04,246 Tôi có thể, như, thấy chiếc xe. Quá đã! 147 00:09:09,981 --> 00:09:12,048 J.Louchart: Tôi yêu việc bị mù. 148 00:09:12,048 --> 00:09:15,716 Nếu tôi có cơ hội, thành thật mà nói, Tôi sẽ trở lại sáng mắt. 149 00:09:15,716 --> 00:09:19,176 JR: Mục tiêu càng lớn, bạn sẽ phải đối mặt với nhiều trở ngại, 150 00:09:19,176 --> 00:09:21,777 và mặt khác của mục tiêu 151 00:09:21,777 --> 00:09:23,425 là sự chiến thắng. 152 00:09:23,425 --> 00:09:28,580 (bằng tiếng Ý) 153 00:09:28,580 --> 00:09:38,355 (Tiếng vỗ tay) 154 00:09:38,355 --> 00:09:42,245 DK: Những người này trông vẻ hoảng sợ? 155 00:09:42,245 --> 00:09:44,067 Không nhiều lắm. 156 00:09:44,067 --> 00:09:46,853 Chúng tôi đã dạy huấn luyện khởi động 157 00:09:46,853 --> 00:09:50,382 cho hàng chục ngày người mù và người sáng mắt từ nhiều mảnh đời khác nhau 158 00:09:50,382 --> 00:09:52,820 trong gần 40 quốc gia. 159 00:09:52,820 --> 00:09:57,302 Khi người mù học cách thấy, 160 00:09:57,302 --> 00:10:00,320 người sáng mắt dường như hứng thú 161 00:10:00,320 --> 00:10:05,377 muốn học để thấy đường đi của họ tốt hơn, rõ hơn, ít sợ hơn, 162 00:10:06,627 --> 00:10:12,533 bởi vì điều này khyếch đại năng lực vô bờ bến trong tất cả chúng ta 163 00:10:12,533 --> 00:10:19,046 để định vị bất kỳ loại thử thách nào, qua bất kỳ hình thức bóng tối nào 164 00:10:19,046 --> 00:10:22,332 đến với những khám phá chưa tưởng tượng được 165 00:10:22,332 --> 00:10:27,695 Khi chúng ta khởi động. 166 00:10:27,695 --> 00:10:33,709 Tôi cầu mong tất cả các bạn có một hành trình đang mở ra. 167 00:10:33,709 --> 00:10:35,474 Cảm ơn rất nhiều. 168 00:10:35,474 --> 00:10:42,695 (Vỗ tay) 169 00:10:43,716 --> 00:10:46,162 Chris Anderson: Daniel, bạn tôi. 170 00:10:46,162 --> 00:10:51,297 Tôi biết bạn có thể thấy, đó là một sự cổ vũ đứng lên ngoạn mục ở TED. 171 00:10:51,297 --> 00:10:54,281 Cảm ơn bài nói chuyện xuất sắc. 172 00:10:54,281 --> 00:10:59,530 Cho hỏi vài câu hỏi về thế giới của bạn, thế giới bên trong mà bạn xây dựng nên. 173 00:10:59,530 --> 00:11:05,095 Chúng tôi nghĩ là ta có nhiều thứ trong thế giới của ta mà người mù không có 174 00:11:05,095 --> 00:11:06,819 nhưng thế giới của bạn thì thế nào? 175 00:11:06,819 --> 00:11:09,582 Cái gì bạn có mà chúng tôi không có? 176 00:11:09,582 --> 00:11:12,717 DK: Thấy được ba trăm sáu mươi độ 177 00:11:12,717 --> 00:11:16,618 vì vậy hệ thống sóng âm của tôi tác động đằng trước hay đằng sau tôi đều tốt cả. 178 00:11:16,618 --> 00:11:18,499 Nó phản âm tận các ngóc ngách. 179 00:11:18,499 --> 00:11:21,238 Nó phản âm xuyên qua mọi bề mặt. 180 00:11:22,448 --> 00:11:27,229 Nhìn chung, nó là một loại hình học uốn lượn ba chiều. 181 00:11:27,229 --> 00:11:31,269 Một trong những sinh viên của tôi, người bây giờ là một giảng viên 182 00:11:31,269 --> 00:11:34,195 khi anh ấy mất ánh sáng sau một vài tháng 183 00:11:34,195 --> 00:11:36,447 anh ấy đang ngồi trong tòa nhà ba tầng của mình 184 00:11:36,447 --> 00:11:40,464 và anh ấy nhận ra mình có thể nghe mọi thứ diễn ra xung quanh nhà: 185 00:11:40,464 --> 00:11:44,643 những câu chuyện, người trong bếp, người trong phòng tắm, 186 00:11:44,643 --> 00:11:47,337 cách nhiều tầng, cách nhiều tường. 187 00:11:47,337 --> 00:11:50,889 Anh ấy nói nó như thứ gì đó giống tia x quang ảo. 188 00:11:50,889 --> 00:11:54,511 CA: Bây giờ anh có thể vẽ những gì quanh anh? 189 00:11:54,511 --> 00:11:57,530 Sao anh vẽ ra nhà hát này? 190 00:11:57,530 --> 00:12:03,033 DK: Rất nhiều loa, khá trực diện. 191 00:12:04,453 --> 00:12:08,709 Thật hay. Khi người ta tạo một âm thanh, 192 00:12:08,709 --> 00:12:13,864 khi người ta cười, khi người ta phe phẩy, khi người ta uống hay thổi lên mũi 193 00:12:13,864 --> 00:12:16,557 hay bất kỳ cái gì, tôi nghe mọi thứ. 194 00:12:16,557 --> 00:12:19,738 Tôi nghe mọi cử động nhỏ mà từng người một làm. 195 00:12:19,738 --> 00:12:22,501 Không có một cái gì thật sự thoát khỏi sự chú ý của tôi 196 00:12:22,501 --> 00:12:24,355 và rồi từ khía cạnh sóng âm, 197 00:12:24,355 --> 00:12:30,209 kích thước của gian phòng, các đường cong hàng ghế khán giả quanh khán đài 198 00:12:30,209 --> 00:12:33,847 Chiều cao của gian phòng. 199 00:12:33,847 --> 00:12:37,127 Như tôi đã nói, đó là tất cả những loại của hình học bề mặt ba chiều 200 00:12:37,127 --> 00:12:38,544 quanh tôi. 201 00:12:38,544 --> 00:12:40,830 CA: Daniel, bạn đã làm một công việc ngoạn mục 202 00:12:40,830 --> 00:12:43,655 là giúp chúng tôi thấy được thế giới bằng cách khác. 203 00:12:43,655 --> 00:12:45,844 Cảm ơn rất nhiều về điều đó, DK: Cảm ơn. 204 00:12:45,844 --> 00:12:49,079 (Vỗ tay)