Tôi được giới thiệu với tư cách cựu thống đốc của bang Michigan nhưng thực sự tôi là một nhà khoa học một nhà khoa học chính trị nhưng phòng nghiên cứu của tôi là phòng nghiên cứu của chế độ dân chủ đó chính là Michigan, và, giống như mọi nhà khoa học khác Tôi đang thử nghiệm các chính sách để tìm ra giải pháp mang lại nhiều lợi ích nhất cho nhiều người nhất Tuy nhiên có 3 vấn đề, 3 câu đố mà tôi không thể giải quyết và tôi muốn chia sẻ với các bạn những vấn đề này quan trọng hơn cả Tôi nghĩ tôi đã tìm ra một đề xuất cho giải pháp Vấn đề đầu tiên không phải của riêng bang Michigan, mà mọi bang khác đang đối mặt là làm thế nào tạo ra nhiều công việc cho người dân Mỹ trong nền kinh tế toàn cầu? Tôi sẽ chia sẻ với các bạn những số liệu thực nghiệm từ phòng nghiên cứu của tôi Tôi đắc cử năm 2002, vào cuối năm đầu tiên tại vị trí này, tức năm 2003 Tôi nhận được cuộc gọi từ một nhân viên của tôi. Anh ta nói "Thống đốc, chúng ta gặp vấn đề lớn rồi Michigan có một cộng đồng nhỏ tên là Greenville với dân số 8000 người và họ sắp mất đi ông chủ lớn nhất của họ một nhà máy sản xuất tủ lạnh vận hành bởi Electrolux." Và tôi hỏi "Vậy có bao nhiêu người làm việc tại Electrolux?" "3000 người trong số 8000 đang sống ở Greenville" Vậy đó là thị trấn một công ty. Và Electrolux đang chuyển đến Mexico Tôi nói "Hãy yên tâm. Tôi là thống đốc mới. Tôi có thể giải quyết vấn đề này. Chúng ta cùng đến Greenville cùng toàn bộ nội các và chúng ta chỉ cần đưa ra một đề nghị mà Electrolux không thể từ chối." Và tôi đến công ty này cùng toàn thể nội các. Chúng tôi gặp tất cả những người kiêm nhiệm tại Greenville từ thị trưởng, lãnh đạo thành phố đến người đứng đầu chúng tôi vét sạch túi tiền của mình và đặt hết tiền lên bàn với động cơ là thuyết phục Electrolux ở lại và chúng tôi đã gom thành một đống tiền và đẩy sang cho ban lãnh đạo của Electrolux. Trong đống đó là những thứ như miễn thuế trong 20 năm hoặc chúng tôi sẽ giúp xây dựng một nhà máy mới cho công ty chúng tôi sẽ hỗ trợ tài chính cho việc đó. UAW, người đại diện cho công nhân nói rằng họ sẽ đưa ra những sự nhượng bộ sự hi sinh chưa từng thấy để giữ lại các công việc ở Greenville Vậy là lãnh đạo của Elextrolux cầm danh sách sự hỗ trợ của chúng tôi, rồi đi ra khỏi phòng trong vòng 17 phút sau đó họ quay lại và nói Quả thực Michigan là bang hào phóng nhất để giữ chúng tôi lại. Nhưng các vị không thể làm gì để bù đắp cho thực tế là chúng tôi có thể trả $1.57 một giờ tại Juarez, Mexico. Vậy nên chúng tôi sẽ dời đi. Và thế là họ dời đi. Họ thực sự dời đi, nó giống như quả bom nguyên tử vừa mới nổ tại Greenville. Thực tế, họ đã thực sự làm nổ tung cả nhà máy. Trong hình là một chàng trai trong ngày cuối cùng đi làm của anh ấy. Vào ngày mà cái tủ lạnh cuối cùng chuyển động trên dây chuyền sản xuất, các công nhân của Electrolux ở Greenville, Michigan, đã tự tập trung lại, họ gọi đó là bữa ăn cuối cùng. Đó là một cái lều lớn ở Greenville, tôi đến đó vì tôi cảm thấy thất bại trong vai trò là một thống đốc rằng tôi không thể ngăn cản dòng chảy của thất nghiệp và tôi muốn chịu đựng nỗi đau cùng với họ. Khi tôi bước vào căn phòng, có hàng ngàn người ở đó Đó là một việc lớn. Mọi người đang ăn những hộp cơm trưa trên những chiếc bàn tròn, và có một ban nhạc buồn đang chơi nhạc hoặc là một ban nhạc đang chơi những bản nhạc buồn, có thể là cả hai. Và người đàn ông này đã đi đến chỗ tôi ông ấy có một hình xăm, cột tóc đuôi ngựa và đội mũ bóng chày ông ta dẫn theo 2 đứa con gái nhỏ ông ta nói "Thống đốc, đây là 2 đứa con gái của tôi." "Tôi đã 48 tuổi rồi, tôi đã làm việc tại nhà máy này trong suốt 30 năm Tôi dời trường cấp 3 và vào làm việc tại nhà máy Cha của tôi cũng làm việc tại nhà máy" "Ông của tôi cũng làm việc tại nhà máy này. Và tất cả những gì tôi biết là làm tủ lạnh." Rồi ông ta nhìn con gái mình, ông ta đặt tay lên ngực và nói "Thống đốc, hãy nói cho tôi biết ai sẽ tiếp tục thuê tôi? Còn có ai sẽ thuê tôi nữa?" Và câu hỏi đó không phải của riêng ông ta mà của tất cả mọi người trong cái lều đó, và thẳng thắn mà nói, bởi tất cả công nhân làm việc trong 50000 nhà máy đã đóng cửa trong thập niên đầu tiên của thế kỷ này. Như vậy vấn đề đầu tiên chính là: Làm thế nào để tạo ra nhiều công việc cho nước Mỹ trong nền kinh tế toàn cầu như hiện nay? Vấn đề thứ hai là: Làm thế nào để giải quyết biến đổi khí hậu toàn cầu khi mà chúng ta thậm chí còn không có một chính sách năng lượng quốc gia và khi bế tắc tại Quốc hội trở thành tiêu chuẩn? Thực tế, có một cuộc thăm dò gần đây so sánh tỷ lệ ủng hộ Quốc hội với một số thứ khác không được dễ chịu cho lắm Và kết quả là, tỷ lệ ủng hộ với Quốc hội còn thấp hơn cả gián, rận, ban nhạc Nickelback, chữa tủy răng và Donald Trump. Chờ chút, tin tốt là ít nhất nó cũng cao hơn phòng thí nghiệm metylen và bệnh lậu. Chúng ta quay trở lại vấn đề. Tôi tự hỏi rằng vấn đề là gì Tôi nhìn thấy điều gì ngoài kia từ phòng thí nghiệm của tôi phòng thí nghiệm của nền dân chủ, điều gì đã xảy ra? Những chính sách nào được đề ra đã thực sự tạo ra những sự thay đổi và điều đó được chấp nhận theo cách của cả 2 đảng? Ví dụ, tôi hỏi bạn về chính sách điều hành nào của Obama đã tạo nên một sự thay đổi lớn trên toàn đất nước bạn sẽ nói về chính sách nào? Có thể bạn sẽ nói đến luật cải cách y tế, trừ những ai không tự nguyện thay đổi. Như bạn biết đấy, chỉ có một nửa số bang tham gia Cũng có thể bạn sẽ nói đến Hành động phục hồi, nhưng chúng cũng không yêu cầu sự thay đổi chính sách Chính sách tạo ra sự thay đổi lớn nhất chính là Cuộc chạy đua trong ngành giáo dục. Tại sao ư? Vì chính phủ là rót 4.5 tỷ đô la và để cho thống đốc trên toàn nước Mỹ, cạnh tranh để dành được nó. 48 thống đốc tranh giành, thuyết phục 48 cơ quan lập pháp tăng mức tiêu chuẩn cho học sinh trung học để tất cả đều tham gia vào chương trình dự bị đại học 48 bang chấp nhận, tạo ra một chính sách quốc gia từ dưới lên Vậy nên tôi nghĩ, tại sao chúng ta không tạo ra một chính sách tương tự để tạo ra một cuộc chạy đua trong ngành năng lượng sạch Và sau tất cả 1.6 nghìn tỷ đô la đã được đầu tư trong vòng 8 năm qua từ khu vực tư nhân trên toàn cầu và nếu mỗi đô la là một công việc thì những công việc đó đang ở đâu? Chúng sẽ đến những nơi có chính sách, ví dụ như Trung Quốc. Tôi đã từng đến Trung Quốc để xem họ đang làm gì, và họ giới thiệu tường tận một chính sách cho nhóm của tôi và tôi đứng ở cuối phòng trong một bài thuyết trình đứng cạnh tôi là một quan chức Trung Quốc và trong lúc đang nghe, ông ta quay sang nói với tôi, "Thống đốc, bà nghĩ bao giờ thì nước Mỹ sẽ có chính sách năng lượng quốc gia" Và tôi nói "Chúa ơi - Quốc hôi, những sự bế tắc, ai biết được điều đó chứ" Ông ta đi, và để lại một lời "Bà cứ từ từ nghe tiếp đi" Bởi vì họ nhìn thấy rằng sự thụ động của chúng ta chính là cơ hội của họ Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta tạo ra một thách thức cho các nhà lãnh đạo của đất nước này, và cái giá để tham gia cuộc tranh đấu này cùng một số tiền mà 2 viện trong Quốc Hội đã phê duyệt cho Cuộc chay đua trong ngành giáo dục, 4.5 tỷ đô la, một số tiền tưởng như rất nhiều, nhưng thực ra ít hơn 1/10 của một phần trăm của chi tiêu Liên bang. Đó chỉ giống như một lỗi làm tròn của Liên bang mà thôi Và cái giá để tham gia vào cuộc chạy đua này sẽ là bạn có thể sử dụng mục tiêu mà Tổng thống đã đề ra để xem xét. Tổng thống muốn Quốc hội thông qua tiêu chuẩn năng lượng sạch là 80% vào năm 2030 nói cách khác, 80% năng lược mà chúng ta sử dụng là từ nguồn nguyên liệu sạch vào năm 2030. Tại sao thay vào đó, không yêu cầu các bang thực hiện điều đó? Và các bạn hãy tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra bởi vì tất cả các vùng miền đều có thế mạnh về một mặt nào đó. Bạn có thể nghĩ đến bang Lowa và Ohio như là 2 bang quan trọng nhất về chính trị, tương tự 2 thống đốc đó, sẽ nói rằng họ sẽ dẫn đầu cả nước trong việc sản xuất tua bin gió và năng lượng từ gió. Bạn có thể nghĩ đến bang năng lượng mặt trời, dải mặt trời, chúng ta sẽ trở thành bang sản xuất nhiều năng lượng mặt trời nhất trong cả nước và có Jerry Brown sẽ nói "Tôi sẽ xây dựng mộ khu công nghiệp tại California có thể sản xuất những tấm pin năng lượng mặt trời để chúng ta không phải mua chúng từ Trung Quốc nữa mà sẽ mua chúng từ chính nước Mỹ." Thực tế, mọi bang của nước Mỹ đều có thể làm thế. Bạn thấy đấy, bạn có cơ hội về năng lượng mặt trời và năng lượng gió có trên toàn nước Mỹ. Nếu bạn nhìn về những bang ở phía Tây Bắc họ có thể làm năng lượng địa nhiệt, hoặc bạn có thể nhìn vào bang Texas và nói, họ có thể dẫn đầu cả nước về các giải pháp lưới điện thông minh. Ở các bang ở giữa phía Đông nơi có rất nhiều rừng và rác thải nông nghiệp họ sẽ dẫn đầu trong ngành năng lượng sinh học. Ở phía trên Đông Bắc, sẽ có những bang dẫn đầu trong các giải pháp sử dụng năng lượng hiệu quả. Các bang dọc theo các bãi biển phía đông sẽ dẫn đầu trong năng lượng gió ngoài khơi. Bạn sẽ nhìn vào Michigan và nói, bang Michigan dẫn đầu trong việc sản xuất các bộ phận của xe điện, như pin lithium ion. Mọi vùng miền đều và nếu bạn tạo ra một cuộc cạnh tranh nó tôn trọng các tiểu bang và tôn trọng liên bang. Đó là quyền lựa chọn tham gia. các bang đã không tham gia vào cuộc chay đua trong ngành giáo dục bạn thậm chí vẫn có thể buộc họ tham gia. Tại sao? Bởi vì thống đốc Đảng Cộng hòa và Dân chủ thích cắt băng. Chúng sẽ tạo ra các công việc và chúng đẩy mạnh sự cải tiến ở cấp tiểu bang trong các phòng nghiên cứu về nền dân chủ. Bây giờ, bất kỳ ai trong số các bạn đang xem bất kỳ điều gì liên quan đến chính trị có thể nói "Ý tưởng thật hay, nhưng thật thế sao? Quốc hội đặt 4.5 tỷ đô lên bàn Và họ không đồng ý một điều gì sao?" Vì vậy, bạn có thể chờ đợi và Quốc hội thông qua, mặc dù bạn phải rất kiên nhẫn. Hoặc, bạn có nổi loạn, chúng ta có thể đi xung quanh Quốc hội. đi xung quanh Quốc Hội. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta tạo ra khu vực tư nhân để thách thức khu vực nhà nước? Điều gì sẽ xảy ra nếu các công ty và các cá nhân ở đây, tại TED quyết định rằng họ sẽ tạo ra, một nhóm, hoặc vài người trong số họ tạo ra cuộc cạnh tranh cho các thống đốc trên cả nước có một cuộc chạy đua và chờ xem phản ứng của chính phủ sẽ thế nào. Điều gì sẽ xảy ra nếu mọi thứ bắt đầu tại đây, tại TED. Điều gì sẽ xảy ra nếu các bạn ở đây khi chúng ta tìm ra các giải mã và tạo ra nhiều công việc tốt cho người Mỹ và tạo ra chính sách năng lượng quốc gia và chúng ta tạo ra chiến lược năng lượng quốc gia từ từ dưới lên. Bởi vì, các thành viên của TED thân mến, nếu bạn cũng mất kiên nhẫn giống như tôi lúc này, bạn biết đối thủ cạnh tranh của chúng ta trong nền kinh tế các quốc gia khác, cũng đang ở trong trò chơi và đang cố gắng nuốt chửng nhau. Chúng ta có thể tham gia vào trò chơi hoặc không chúng ta có thể ngồi vào bàn ăn hoặc là món ăn bày trên bàn. Tôi không biết bạn thế nào nhưng tôi thì thích ăn hơn. Cảm ơn mọi người vì đã lắng nghe.